Địa Chủ Tiểu Thư

Chương 1: Gặp Gỡ

Thu Diệp Hoàng

15/04/2022

Lý Nhị Cẩu lần đầu tiên nhìn thấy Lâm tiểu thư là ở trên đường đưa đám tang của Lâm lão gia, lúc ấy hắn đang ngồi xổm ở ven đường hái trộm dưa chuột ăn thì nghe thấy từ xa truyền đến từng tiếng pháo cùng tiếng nhạc ầm ĩ, liền ngẩng đầu nhìn.

Hướng về phía này đi tới là một đội ngũ đưa tang hoành tráng, tang lễ long trọng như vậy cũng chỉ có địa chủ của Lâm gia thôn,chỉ có vị địa chủ kia mới có thể làm.

Lý Nhị Cẩu sợ bị người khác phát hiện mình đang ăn trộm dưa chuột, chắt chắn phải chịu đòn, liền tính trốn đi. Nhưng mà, hắn vừa mới nhấc chân liền nhìn thấy trong đội ngũ đưa tang có cô gái xinh đẹp xuất trần là Lâm tiểu thư.

Hắn chưa từng đọc sách, nhưng khoảnh khắc nhìn thấy Lâm tiểu thư trong đầu hắn chỉ có một câu, cô gái này thật là xinh đẹp nha! So với người trong thôn được hoan nghênh nhất là Tiểu Thúy còn dễ nhìn hơn trăm lần, ngàn lần, không, so với nàng ( Lâm tiểu thư), Tiểu Thúy thì tính là thứ gì, cô gái xinh đẹp như Tiên , còn Nha đầu ngốc Tiểu Thuý kia có thể so sánh sao?

Lý Nhị Cẩu nhìn thấy Lâm tiểu thư liền vẫn si nhìn người ta chân không nhúc nhích, thấy nàng đi xa, còn chạy theo, theo không kịp liền nhón chân lên nhìn bóng lưng của nàng.

Hắn biết, cô gái này nhất định chính là tiểu thư chủ của cái vùng rừng núi kia. Cho dù nàng không đứng trong đội ngũ đưa tang của nhà Lâm gia thì hắn vẫn nhận ra nàng.

Bởi vì một tiểu thư nhà giàu như cô dù có mặc quần áo rách nát như hắn cũng có thể duy trì phong thái quý tộc, khiến người ta cảm thấy thứ cô mặc trên người không phải là vải vụn, mà là quần áo lụa là.

Người ta thường hay nói con gái muốn đẹp, toàn thân phải lấy chữ hiếu làm đầu. Thế nhưng nhiều người mặc áo tang như vậy, đẹp mắt nhất củng chỉ có vị Lâm tiểu thư này mới có thể làm được.

Trong mắt Lý Nhược Cẩu, mỗi bước di chuyển của Lâm tiểu thư đều giống như tiên nữ, bước đi như bước trên mây, nhẹ tênh, mấy lần hắn muốn xông vào đám tang để bắt lấy Lâm tiểu thư, đề phòng cô như Hằng Nga bay mất.

Đặc biệt khi nhìn Lâm tiểu thư lấy khăn tay lau nước mắt, hắn cảm thấy rất đáng thương, cử chỉ như vậy đàn ông nào cũng muốn thương cô, nhưng Lâm tiểu thư lại sinh ra trong một gia đình giàu có nhất Lâm Gia Thôn, vì hắn là người nghèo.không tới phần hắn!

Lý Nhược Cẩu quên mất mình đang đứng trên ruộng rau của người khác, tay cầm hai quả dưa chuột vừa hái được ở sau lưng nhìn Lâm tiểu thư khiến hắn lưu luyến không muốn rời đi.



Sau đó hắn ta bị bắt về làng, bị dân làng đuổi theo đánh hai vòng, hắn đã ăn trộm rất nhiều lần, nếu bị bắt thì nhất định sẽ đánh chết hắn, hắn đã ăn trộm hầu hết trên mảnh đất cả Lâm Gia Thôn, nhưng hắn bị đánh cũng đánh rồi, mắng cũng mắng rồi nhưng Lý Nhược Cẩu lại không thay đổi, dân làng dần không quan tâm đến hắn nửa, vì vậy một khi đã vô liêm sỉ thì không ai có thể kiểm soát được hắn ta.

Đêm hôm đó, khi Lý Nhược Cẩu nằm trên chiếc chiếu rơm rách nát của mình và nhìn những vì sao qua những lỗ hổng trên mái nhà, trong đầu toàn bộ đều là hình dáng Lâm tiểu thư đáng yêu trong chiếc áo tang may bằng vải bố và đầu cài bông hoa màu trắng.

Mùa hè muỗi bay tới bay lui, hắn trong khi chiến đấu với lũ muỗi lại sững sờ nghĩ về cô

Lý Nhị Cẩu nghĩ, nếu có thể cho hắn nói chuyện với Lâm tiên nữ dù chỉ một câu thôi chết cũng đáng giá. Ngay lập tức, hắn lao xuống giường, sờ soạng đi đến nhà Lâm gia.

Hắn từ nhỏ đã quen với việc trộm gà bắt cho, thường ngày Lâm gia canh phòng nghiêm ngặt, hắn không dám đi vào, tối nay, hắn quyết tâm đi vào, phát hiện nhà lớn Lâm gia người canh gác so với thường ngày ít đi phân nửa, cũng không biết đã đi đâu hết rồi.

Lâm gia không hổ là gia đình giàu có, Lý Nhị Cẩu tìm nửa ngày cũng không tìm được chỗ ở của Lâm tiểu thư.

Hắn tiến vào nhà lớn Lâm gia liền nhìn thấy phòng lớn nhất phía đông tây nằm đối diện cửa lớn có 3 chiếc quan tài, Lâm lão gia mới chôn cất, trong nhà lại để sẵn nhiều quan tài như vậy, cũng không biết là chuẩn bị cho ai, Lý Nhị Cẩu chỉ hy vọng tuyệt đối đừng chuẩn bị cho Lâm tiểu thư, người đáng yêu như cô nên có cuộc sống vui vẻ chứ không phải sắc nằm trong quan tài.

Hắn hướng về di ảnh Lâm lão gia bái lạy, trong lòng thì thầm: "Phải chúc phúc cho con gái của mình thật tốt, phải sống lâu hơn Lâm lão thái gia."

Bái xong Lâm lão gia hắn liền đi tìm Lâm tiểu thư, Lâm tiểu thư thì tìm không ra, nhưng lại tìm được nơi Lâm lão thái gia nơi ở.

Cửa phòng đang mở rộng, hắn từ xa liền nhìn thấy Lâm lão thái gia đang giận dữ, cầm gậy dùng sức gõ đùng đùng lên nền nhà màu xanh lam. Trong phòng người làm cúi đầu không dám nói lời nào, bầu không khí rất nặng nề.

Lý Nhị Cẩu nổi lên hứng thú, liền đến góc tường nghe trộm, thế mới biết mấy ngày nay Lâm gia mấy ngày nay sảy ra chuyện gì

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Địa Chủ Tiểu Thư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook