Chương 8: ꧁Chiếc Giếng Cạn 2꧂
AD
30/04/2021
Những người khác cũng đều lên tiếng xác nhận. Có thể nói, đám chúng tôi từ nhỏ đã lớn lên ở khu vực sau núi, trừ căn nhà gỗ đầy bí ẩn này ra, chúng tôi vô cùng quen thuộc những chỗ khác. Chiếc giếng cạn cách căn nhà gỗ này không xa, cũng không sâu, chỉ bằng chiều cao của một người. Khi còn bé chúng tôi chơi trốn tìm, sợ đứa tìm chơi ăn gian, mắt ti hí, cho nên đều bắt nó nhảy vào trong giếng đếm số, bản thân tôi cũng từng nhảy xuống giếng mấy lần. Đừng nói là nước, bên trong không có nổi một cọng cỏ dại.
Nhưng dường như bà lão không nghe thấy lời chúng tôi nói, tự mình cầm thùng nước đi về phía chiếc giếng cạn. Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau, sợ bà đã già, xảy ra chuyện không may, vì vậy mọi người đều đi theo.
Khi tới gần miệng giếng cạn kia, tất cả chúng tôi đều cảm nhận được một điều gì đó khác lạ, không khí nồng nặc mùi máu tươi khiến mọi người buồn nôn. Bà cốt thấy vậy, mặt sa sầm, nói một câu “Gây nghiệp chướng”, rồi bảo chúng tôi đưa thùng nước xuống giếng múc nước. Bà cốt dặn dò chúng tôi rất kỹ, dù chuyện gì xảy ra, cũng tuyệt đối không được thò đầu nhìn xuống đáy giếng.
Lúc này chúng tôi nào dám đi múc nước, cho dù là kẻ ngốc cũng biết dưới giếng có vấn đề. Nhưng rất nhanh, đã có một kẻ to gan mạnh miệng nói: "Mấy thằng hèn, có đi múc nước cũng không dám, chẳng phải chỉ là một chiếc giếng cạn hay sao?! Nghi thần nghi quỷ lung tung, nhìn đây này!"
Nói xong gã nhận lấy thùng nước trong tay bà cốt, chuẩn bị đi múc nước. Gã ném thùng xuống, chưa kịp kéo lên thì thấy dây thừng liên tục tuột ra, chứng tỏ chiếc thùng đang không ngừng rơi xuống.
"Mẹ nó, gặp quỷ rồi, trước đây chiếc giếng này không sâu tới vậy!" Tận mắt nhìn thấy dây thừng tuột xuống tương đương chiều cao của hai người, gã vội vàng kéo dây thừng lại, chỉ cần chậm thêm một chút, là cả chiếc thùng sẽ rơi xuống giếng.
Nào ngờ gã giữ chặt tay nhưng dây thừng vẫn liên tục tuột ra! Khi thấy mình sắp không giữ nổi nữa, gã vội hét lên: "Mau giúp một tay! Mẹ nó, nặng quá!"
Lúc này chúng tôi mới có phản ứng, cả đám người xông tới giữ chặt sợi dây thừng. Tám con người to khỏe dùng hết sức mới tạm giữ sợi dây thừng ổn định. Khi giữ sợi dây, tôi cũng cảm thấy có điều khác lạ, thùng nước kia không thể nặng như vậy được, cho dù chứa đầy nước thì cũng không thể!
Tôi có cảm giác, dường như có một lực sĩ ở dưới giếng đang dùng hết sức kéo dây thừng xuống dưới vậy!
"Nghe theo tiếng hô của tôi, tôi đếm tới ba, mọi người cùng lúc kéo ra sau!" Sau khi giữ chặt được sợi dây thừng, người cầm đầu lên tiếng, đếm số như đang thi đấu kéo co.
Cứ như vậy chúng tôi dần kéo được thùng gỗ lên. Trong thùng gỗ không hề có nước, nhưng vẻ mặt mọi người đều rất khó coi!
Bởi vì chúng tôi nhìn thấy rõ ràng hai dấu tay máu bốc mùi hôi thối bên trên thùng gỗ!
"Bên trong có thứ gì?" Người to gan kia đưa đầu vào xem, bà cốt vội vàng bước tới ngăn cản, nhưng đã chậm. Người kia đã nhìn vào, không chỉ gã, mà còn có ba bốn người khác cùng nhìn vào trong. Tôi đứng ở xa, hơn nữa nhớ kỹ lời bà cốt dặn dò khi trước, dù có chuyện gì xảy ra cũng tuyệt đối không được nhìn vào đáy giếng, cho nên cũng không tới gần quan sát.
Ngay khi bọn họ nhìn vào trong giếng, tôi cảm nhận được mùi máu tươi xung quanh nồng nặc hơn trước, giống như... Bầu không khí đột nhiên đặc sệt lại vậy!
Mấy gã kia cười cười: "Thứ gì vậy, rõ ràng bên trong không có gì mà!"
Chỉ là tôi nhận ra sắc mặt tên to gan kia hơi tái đi, nhưng gã lại nói mình không thấy gì cả.
Bà cốt cuống lên: "Ai bảo chúng mày nhìn vào, ai cho chúng mày nhìn hả? Xong rồi, giờ thì xong rồi, chúng ta không ra khỏi núi này được nữa!"
"Không ra được? Chẳng phải đường ở trước mặt hay sao?" Anh họ cười cười, chỉ vào con đường, đáp lại.
Nhưng bà cốt không nói gì, mặt mày tái nhợt. Tôi có thể nhìn ra sự sợ hãi tột cùng trong đôi mắt bà.
Bầu không khí trở nên cứng ngắc. Trên đường xuống núi, tên to gan và bà cốt như hai cái xác biết đi, im lặng không nói một câu gì.
Đi một hồi, chúng tôi đã nhận ra vấn đề rồi. Không biết chuyện gì xảy ra, chân núi đã bắt đầu tràn ngập sương mù, từ từ dâng lên phía trên núi!
Nhưng dường như bà lão không nghe thấy lời chúng tôi nói, tự mình cầm thùng nước đi về phía chiếc giếng cạn. Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau, sợ bà đã già, xảy ra chuyện không may, vì vậy mọi người đều đi theo.
Khi tới gần miệng giếng cạn kia, tất cả chúng tôi đều cảm nhận được một điều gì đó khác lạ, không khí nồng nặc mùi máu tươi khiến mọi người buồn nôn. Bà cốt thấy vậy, mặt sa sầm, nói một câu “Gây nghiệp chướng”, rồi bảo chúng tôi đưa thùng nước xuống giếng múc nước. Bà cốt dặn dò chúng tôi rất kỹ, dù chuyện gì xảy ra, cũng tuyệt đối không được thò đầu nhìn xuống đáy giếng.
Lúc này chúng tôi nào dám đi múc nước, cho dù là kẻ ngốc cũng biết dưới giếng có vấn đề. Nhưng rất nhanh, đã có một kẻ to gan mạnh miệng nói: "Mấy thằng hèn, có đi múc nước cũng không dám, chẳng phải chỉ là một chiếc giếng cạn hay sao?! Nghi thần nghi quỷ lung tung, nhìn đây này!"
Nói xong gã nhận lấy thùng nước trong tay bà cốt, chuẩn bị đi múc nước. Gã ném thùng xuống, chưa kịp kéo lên thì thấy dây thừng liên tục tuột ra, chứng tỏ chiếc thùng đang không ngừng rơi xuống.
"Mẹ nó, gặp quỷ rồi, trước đây chiếc giếng này không sâu tới vậy!" Tận mắt nhìn thấy dây thừng tuột xuống tương đương chiều cao của hai người, gã vội vàng kéo dây thừng lại, chỉ cần chậm thêm một chút, là cả chiếc thùng sẽ rơi xuống giếng.
Nào ngờ gã giữ chặt tay nhưng dây thừng vẫn liên tục tuột ra! Khi thấy mình sắp không giữ nổi nữa, gã vội hét lên: "Mau giúp một tay! Mẹ nó, nặng quá!"
Lúc này chúng tôi mới có phản ứng, cả đám người xông tới giữ chặt sợi dây thừng. Tám con người to khỏe dùng hết sức mới tạm giữ sợi dây thừng ổn định. Khi giữ sợi dây, tôi cũng cảm thấy có điều khác lạ, thùng nước kia không thể nặng như vậy được, cho dù chứa đầy nước thì cũng không thể!
Tôi có cảm giác, dường như có một lực sĩ ở dưới giếng đang dùng hết sức kéo dây thừng xuống dưới vậy!
"Nghe theo tiếng hô của tôi, tôi đếm tới ba, mọi người cùng lúc kéo ra sau!" Sau khi giữ chặt được sợi dây thừng, người cầm đầu lên tiếng, đếm số như đang thi đấu kéo co.
Cứ như vậy chúng tôi dần kéo được thùng gỗ lên. Trong thùng gỗ không hề có nước, nhưng vẻ mặt mọi người đều rất khó coi!
Bởi vì chúng tôi nhìn thấy rõ ràng hai dấu tay máu bốc mùi hôi thối bên trên thùng gỗ!
"Bên trong có thứ gì?" Người to gan kia đưa đầu vào xem, bà cốt vội vàng bước tới ngăn cản, nhưng đã chậm. Người kia đã nhìn vào, không chỉ gã, mà còn có ba bốn người khác cùng nhìn vào trong. Tôi đứng ở xa, hơn nữa nhớ kỹ lời bà cốt dặn dò khi trước, dù có chuyện gì xảy ra cũng tuyệt đối không được nhìn vào đáy giếng, cho nên cũng không tới gần quan sát.
Ngay khi bọn họ nhìn vào trong giếng, tôi cảm nhận được mùi máu tươi xung quanh nồng nặc hơn trước, giống như... Bầu không khí đột nhiên đặc sệt lại vậy!
Mấy gã kia cười cười: "Thứ gì vậy, rõ ràng bên trong không có gì mà!"
Chỉ là tôi nhận ra sắc mặt tên to gan kia hơi tái đi, nhưng gã lại nói mình không thấy gì cả.
Bà cốt cuống lên: "Ai bảo chúng mày nhìn vào, ai cho chúng mày nhìn hả? Xong rồi, giờ thì xong rồi, chúng ta không ra khỏi núi này được nữa!"
"Không ra được? Chẳng phải đường ở trước mặt hay sao?" Anh họ cười cười, chỉ vào con đường, đáp lại.
Nhưng bà cốt không nói gì, mặt mày tái nhợt. Tôi có thể nhìn ra sự sợ hãi tột cùng trong đôi mắt bà.
Bầu không khí trở nên cứng ngắc. Trên đường xuống núi, tên to gan và bà cốt như hai cái xác biết đi, im lặng không nói một câu gì.
Đi một hồi, chúng tôi đã nhận ra vấn đề rồi. Không biết chuyện gì xảy ra, chân núi đã bắt đầu tràn ngập sương mù, từ từ dâng lên phía trên núi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.