Địa Ngục Nhân Gian

Chương 24: ꧁Đường Đêm 2꧂

AD

01/05/2021

Tôi gật đầu, lúc này hình như Giang Tiểu Thơ nhớ tới điều gì, lại lên tiếng: “Lúc nãy đi một mình, anh có quay đầu lại không vậy?”

Tôi hơi ngẩn người, bởi vì tôi nhớ ra vừa rồi ở dưới tán cây, khi Giang Tiểu Thơ kia đặt tay lên vai tôi, quả thật tôi có quay đầu lại rồi, nhưng chỉ do dự một chút, tôi vội lắc đầu, nói: “Không có!”

“Vậy thì tốt rồi, tiếp tục đi thôi!” Giang Tiểu Thơ cũng không nghi ngờ, bảo tôi tiếp tục tiến lên.

Trong lúc đi, tôi cũng trầm ngâm suy nghĩ. Tôi bắt đầu không hiểu bây giờ là tình huống gì, vừa rồi tôi thật sự đã quay đầu lại, chẳng lẽ Giang Tiểu Thơ kia là giả sao? Nếu không, vì sao cô muốn rời đi một mình? Một cô gái nhỏ bình thường, đi một mình trên đường núi, dưới bóng đêm, dưới chân toàn là ma quỷ lộng hành, mà không sợ sao?

Nhưng nói điều đó ra cũng không ổn, bởi vì rõ ràng Giang Tiểu Thơ trước mặt tôi không giống với Giang Tiểu Thơ tôi gặp trước đó, nhưng nói Giang Tiểu Thơ này là thật, thì cũng chưa chắc.

Tôi hít sâu một hơi, thoáng chốc trở nên hoang mang, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ai có thể cho tôi đáp án đây!

Chúng tôi tiếp tục đi tới, trời đã hoàn toàn tối đen, con đường núi vốn đã âm u, sau khi trời tối, có vẻ càng thêm kinh khủng. Nếu không nhờ có chút ánh trăng mờ ảo, thì đúng là đưa tay ra không thấy được năm ngón.

Bóng đêm dầy đặc này giống như một con thú khổng lồ đang mai phục, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra chuyện kỳ lạ nào đó trong bóng tối.

Tôi bắt đầu cảm thấy hơi sợ, khi bước đi, hai chân cũng bắt đầu run lên.

“Chúng ta có thể bật đèn lên không?” Tôi lên tiếng hỏi: “Hẳn là em có mang đèn pin, đi bừa trên đường núi như thế này, rất dễ bị ngã!”

“Này cầm lấy!” Giọng nói lạnh như băng của Giang Tiểu Thơ truyền tới từ sau lưng, tôi cũng thấy cô ấy đưa đèn pin tới. Lúc này tôi mới cảm thấy tốt hơn nhiều, tuy bầu không khí xung quanh mình rất khủng bố, nhưng ít ra không đến sợ bị ngã xuống.

Tuy nhiên trong tình huống xung quanh đều là âm binh, đi trên đường đúng là hơi khó chịu, nếu không nhờ viên thuốc đắng trong miệng vẫn tiếp tục tiết ra dòng nước ấm cho tôi nuốt xuống, lúc này hẳn là tôi đã chết vì giá lạnh rồi.

Tuy nhiên tôi cảm thấy rất hiếu kỳ, không biết viên thuốc này làm bằng thứ gì, mà qua một thời gian lâu như vậy, nó vẫn không tan ra.

Tôi nhìn về phía làng, nhưng không thấy gì, xung quanh tối đen như mực, ngay cả một ngọn đèn cũng không có, mặc dù, lúc này mới tám giờ tối.



Hãy chờ tôi, tôi nhất định sẽ quay về cứu mọi người!

Nhưng nói câu này ra, ngay chính tôi cũng không tin, bởi vì lúc này tôi như tượng đất qua sông, bản thân còn khó bảo toàn, có quỷ mới biết, Giang Tiểu Thơ đi theo phái sau tôi kia, là thứ gì!

Tôi hít sâu một hơi, ít ra hiện giờ cô ấy còn chưa có hành động gì muốn làm hại tôi, bây giờ thì đi bước nào hay bước đó thôi!

Tôi kiên trì tiếp tục tiến về phía trước. Đi khoảng một tiếng đồng hồ, có thể là do đi một mạch, lúc này đã sắp tới đỉnh núi. Nói cách khác, tôi đã đi được nửa đoạn đường, vượt qua ngọn núi này, là ra khỏi ranh giới của làng chúng tôi rồi!

Đi liên tục hơn hai tiếng đồng hồ, hầu như không nghỉ ngơi, tôi cũng cảm thấy hơi mệt mỏi nên nói: “Tiểu Thơ, sau khi tới đỉnh núi, em có muốn nghỉ ngơi một chút không? Anh mệt đứt hơi rồi!

“Cũng được, đoạn đường phía trước là khó đi nhất, nghỉ ngơi một chút cũng được.” Giọng nói lạnh như băng của Giang Tiểu Thơ từ phía sau lưng tôi truyền tới.

Tôi gật đầu. Lại đi mười phút, rốt cuộc đã tới đỉnh núi. Vừa tới nơi, tôi lập tức ngồi xuống liên tục thở dốc. Bất kì ai đi một mạch mấy tiếng đồng hồ trên con đường nhỏ lầy lội này, cũng sẽ không kiên trì nổi.

Cũng may mà sắp tới là đường xuống núi rồi!

Mặc dù Giang Tiểu Thơ nói, đoạn đường kế tiếp là khó đi nhất.

Đúng lúc tôi vừa ngồi xuống, mở nắp bình uống nước, một tiếng cười nhạt, mang theo làn gió lạnh lẽo, vang lên giữa màn đêm.

“Còn muốn chạy à? Tất cả bọn bay đều không thể đi được!”

Nghe giọng nói kia, tôi ngẩn người ra, tuy trước đây không nghe nhiều lần, nhưng tôi vẫn nhận ra được…

Đó là giọng của Tú Tú!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Địa Ngục Nhân Gian

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook