Địa Ngục Thời Gian

Quyển 1 - Chương 43: Là cô à? Thư Lệ?

Shevaanh

26/01/2015

Trong khoảnh khắc ấy, Hoàng ngửi thấy một thứ mùi khăm khẳm bốc ra từ phía sau lưng, xộc thẳng vào mũi. Hắn không do dự mà lập tức dùng tinh thần lực khống chế buff màn lửa chắn sau lưng dâng cao lên hết mức có thể. Ngay lập tức, áp lực đè lên người hắn trong nháy mắt giảm đi đáng kể!

Hoàng cúi người theo bản năng lăn một vòng về phía trước. Khi ngoảnh đầu lại, hắn chỉ thấy phía sau là hai cánh tay thối rữa gần hết treo lúc lắc thõng xuống từ trên nóc hầm, đang bốc cháy khét lẹt. Hai mắt nhất thời sáng lên, bởi vì Hoàng đã thấy một bóng trắng thấp thoáng ở góc quặt hành lang cách đó không xa. Hắn lập tức không do dự mà tung Gông bắt quỷ về phía đó!

Thế nào..lại hụt, mẹ kiếp!

Hoàng còn đang rủa thầm vận mình đen còn hơn cờ hó thì cái bóng trắng phía trước bỗng dưng chậm lại, sau đó ngã dúi dụi xuống mặt đất.

-Mau giữ nó lại! Tôi tóm được nó rồi!

Kyo hét lên. Hoàng lập tức hoàn hồn, cũng không buồn thu hồi Gông bắt quỷ lại mà lao lên với tốc độ nhanh nhất có thể. Quả thật, cái bóng trắng kia hình như đã trúng một Gông Bắt Quỷ của Kyo! lúc này một bắp chân phải của nó đã bị còng cứng lại!

Lúc này Hoàng mới thấy rõ diện mạo của con ma xó mà cả hai tiểu đội quỷ sai địa ngục mất công truy đuổi cả tháng trời nay. Đó là một người đàn ông để tóc dài, mặt mũi hốc hác, ngờ ngệch, lờ đờ không có sức sống, chỉ có cái miệng và hai hốc mắt trũng sâu đen xì là không ngừng há ra, trống hoác.

Do bị Gông Bắt Quỷ xiềng xích, ma xó đã có hình thể tạm thời của con người. Hoàng nắm lấy Gông Bắt Quỷ. Vì Kyo phóng Gông Bắt Quỷ trong tình trạng đang bị thương, linh lực chưa tập trung đủ nên tác dụng kềm giữ ma xó không cao. Nếu Hoàng không nhanh tay giữ lại, khả năng Kadako đào thoát thành công là rất cao!

Chỉ là, Hoàng còn chưa kịp vui mừng thì biến cố đã lại ập tới. Hắn chỉ kịp thấy con ma xó kinh tởm kia giơ khuôn mặt xám ngoét với hai hốc mắt trống hoác lại gần, sau đó khung cảnh trước mắt chớp chớp giật giật, giống như đầu video bị nhiễu vậy. Hoàng bỗng cảm thấy rùng mình ớn lạnh, sau đó là một cảm giác lạnh hoàn toàn theo nghĩa đen, bởi vì lúc này nước đang không ngừng tràn vào miệng, vào tai, vào mũi hắn....

"Em thích chuối tây chuối ta..anh mang đến cho em nha.. là la lá la."

Thư lệ vừa nhắm hờ hai mắt vừa nho nhỏ cất tiếng hát. Lúc này phần lớn cơ thể của cô chìm trong bồn, hai nửa bán cầu trước ngực nổi trên mặt nước, làn da trắng muốt thoa một lớp sữa tắm, từng đường cong hoàn mĩ gập ghềnh lên xuống như muốn phô ra hết nét đẹp của người con gái đương tuổi thanh xuân, ca ngợi sự ưu đãi của tạo hóa. Gương mặt nhỏ nhắn thanh tú phiêm phiếm hồng, lộ ra vẻ thỏa mãn, hai mắt nhíu lại...Có lẽ lúc nàyThư Lệ chắc có mơ cũng không ngờ được, giờ phút thư giãn nhất trong ngày của mình lại bị phá đám, hơn nữa lại còn bị một kẻ vô cùng khó ưa tới phá đám...

"Ùm"

Một bóng trắng lù xù bẩn thỉu không biết từ đâu chui ra đột nhiên trồi lên khiến Thư Lệ dù không phải kẻ yếu bóng vía cũng phải giật mình thon thót. Cái bóng đó vừa trồi lên thì đã lao nhanh ra cửa, chân đeo một cái cùm màu đen. Thư Lệ chỉ bất ngờ mất một giây, tới khi mắt nhác thấy cái "cùm" quen thuộc đó thì lập tức hiểu ra ngay vấn đề.

-Chạy à?

Cái bóng trắng bần thỉu vừa chạy ra khỏi cửa chưa được mấy bước thì đã rú lên một tiếng, sau đó ngã vật xuống. Thư Lệ còn chưa kịp hí hửng vì một phát Gông Bắt Quỷ trúng đích thì lại một tiếng "ùm" nữa vang lên...

-Lê..

Nhìn gã đàn ông từ đâu trồi lên trong bồn tắm, Thư Lệ lắp bắp vẻ kinh hãi, bờ môi tô son nhạt chúm chím khẽ giật giật, lông mày bắt đầu trợn ngược lên.

----------------

Trở lại với Sơn "khùng", sau khi mất liên lạc với Hoàng, tên đàn anh chỉ biết bo bo giữ thân này cuối cùng cũng không còn đủ kiên nhẫn ngồi ngoài chờ nữa. Sau khi căn dặn Melly chỉ huy bọn đàn em trông chừng cẩn thận bên ngoài thì gã liền cùng hai tên đàn em nữa xâm nhập vào bên trong "hang ổ" của Kadako.

Rất nhanh, Sơn "khùng" và đàn em đã phát hiện ra căn hầm bí mật dưới tầng trệt. Sơn "khùng" tay cầm vòng bắt quỷ, dẫn đàn em đi xuống, khi thấy Kyo đang ngồi dưới mặt đất thì trợn mắt hỏi.



-Thế nào? Người đâu rồi?

-..đi dồi.

Kyo lắp bắp, lúc này trên ngực hắn có một vết chém khá sâu, máu chảy ra không ngừng. Sơn "khùng" thấy vậy thì sầm mặt xuống, đầu tiên là ra lệnh cho hai tên đàn em tản ra đi tìm tung tích của Hoàng, còn mình thì đỡ Kyo dậy xử lý vết thương trên ngực hắn. Sau một hồi kiểm tra, hai tên đàn em quay lại, tất nhiên là không thu được gì cả. Sơn "khùng" sau khi nghe Kyo tường thuật lại chuyện xảy ra từ đầu tới giờ thì trợn mắt:

-Làm gì có chuyện đó! Bên ngoài người của chúng ta đã dán bùa rất cẩn thận, nó cho dù có khả năng dịch chuyển cũng không thể vượt quá phạm vi ngôi nhà này. Mau, đi tìm nó mau lên!

Nói rồi gọi thêm mấy tên đàn em từ bên ngoài vào, song lục tung hết cả ngôi nhà lên cũng không thấy Hoàng và Kadako đâu. Sơn "khùng" chỉ đành cho giải Saori Haora tới, bắt nữ ma xó tù binh này dựa vào cuộn băng bị ma ám để xác định vị trí của Kadako, và câu trả lời thực sự là ngoài dự đoán..Kadako lúc này đã yên vị ở một nơi cách xa chỗ này hơn tám kilomet!

- Fuck! Nó làm thế chó nào mà chạy thoát khỏi đây được?

-..Anh Sơn, hay là...! Sajin, đàn em ruột của Hoàng nuốt một ngụm nước bọt, cúi đầu lấm lét -..Hay..hay là tại vì.. lúc đó...

-Cái gì? Sơn "khùng" tóm cổ hắn hét thẳng vào mặt.

-Da. Sajin tót mồ hôi hột, đầu cúi gằm sợ hãi nói nhỏ: -..Vừa..vừa nãy có một con chó chạy từ đâu tới cắn một lá bùa chạy mất..con béc giê ấy chạy nhanh lắm, bọn em đuổi không kịp nó, thế nên, thế nên..nhưng mà sau đó bọn em đã dán bùa lại ngay rồi.

- Chó thật ! Sơn "khùng" thẳng tay tát cho gã đàn em một cái đau điếng vào mặt, hai mắt đỏ lên, sau đó quay sang nhìn Kyo nói: - Vết thương thế nào? Có gắng được không?

-..Không có gì, vẫn cố được. Kyo trầm mặt nói.

-Tốt. Kyo quay sang túm cổ Saori Haora, thét vào mặt: - Con điếm, mau xem cho tao, Kadako chính xác đang ở đâu?

-..Cô ta...khoảng chừng hơn tám cây số về phía đông...hơn nữa nãy giờ vẫn không di chuyển. Saori Haora khó khăn nói: - Thả tôi ra, đau...

Sơn "khùng" vứt Saori Haora xuống đất, phất tay:

-Đi!!!

-----------------

Kẻ thù gặp mặt, hai mắt nổ lửa.

-Là cô à, Thư Lệ? chuyện hôm nay...ài, chúng ta có thể bình tĩnh ngồi lại nói chuyện sau được không?...một lời giải thích sẽ là cần thiết cho cả tôi và cô, are you okay? ...ha, bây giờ tôi xin phép đi trước nhé..

Hoàng giơ hai tay lên nói, mắt vẫn nhìn ra ngoài cửa. Kadako hình như đã trúng một Gông Bắt Quỷ của Thư Lệ, hiện giờ đang nằm sóng xoài trên mặt đất. Thế nhưng hắn vẫn không thể an tâm, có trời mới biết con ác ma này có thể ngay lập tức sử dụng thủ đoạn biết mất ngay trước mũi hắn như nó vừa mới làm hay không.

-Đi đâu!



Hoàng vừa bước một bước thì liền đứng hình ngay lập tức..một cục xà bông bay vèo qua mặt hắn, ghim chặt vào tường, lún tới một nửa. Hoàng khẽ nuốt một ngụm nước bọt.

- Giỏi, tôi chưa đến tìm mà cậu đã dám dẫn xác tới.. Thư Lệ tay chống nạnh, miệng nở nụ cười nhưng trán lại nổi đầy gân xanh: - Đã tới rồi thì khỏi cần về nữa, ở lại đây luôn đi. Tao cũng có mấy chuyện muốn "trao đổi" với mày đây, quân phản bội.

-Này..là một người lịch sự, tôi khẩn thiết yêu cầu cô mặc đồ vào trước khi nói chuyện. Hoàng nhìn xuống phía dưới, gương mặt liền lập tức tỏ vẻ mất tự nhiên.

Thư Lệ lúc này mới nhận ra rằng mình đang ở trong... buồng tắm chứ không phải là phòng khách. Gương mặt của cô lập tức xám ngoét lại.

-Yên tâm đi,hôm nay tôi bị đau mắt..tóm lại là tôi chả thấy gì cả!

Hoàng nhắm mắt quay đầu đi, đầu toát mồ hôi hột nói. Hắn thầm nghĩ phen này thì xong rồi, cái này muốn giải thích cũng khó, hơn nữa đối phươngvốn cũng chả có cảm tình gì với mình, kiểu này hiểu lầm lại càng lún sâu mà thôi. Hoàng cũng chợt hiểu ra, lý do Kadako tại sao lại chọn nơi này để dịch chuyển tới...con ma xó này rõ ràng là muốn lợi dụng mấy người Thư Lệ kìm chân hắn lại để tiện đường trốn! Quả là một cách xử lý tương đối thông minh..ít ra vẫn còn hơn là ngồi đó để rồi bị gô cổ lại. Nhưng rõ ràng căn nhà đó đã bị dán bùa kín rồi cơ mà, trên lý thuyết thì nó dù có xài skill thì cũng không thể lọt ra ngoài được chứ nhỉ?

Mà thôi, giờ không phải lúc đi tìm lý do. Trở lại thực tại, Hoàng vốn tưởng Thư Lệ bị mình "thấy" hết như thế này thì sẽ phải hét lên vài tiếng như.. mấy cảnh ecchi mình hay xem trong anime chứ, thế nhưng mãi mấy giây mà chẳng có gì xảy ra cả...sự hiếu kỳ khiến Hoàng từ từ quay đầu lại. Haizz, đúng là không thể đem cuộc đời so sánh với trong manga được...

"BỐP"

Bụng Hoàng chợt đau quặn lên, hắn còn chưa kịp phản ứng gì thì cằm đã trúng thêm một cú đá móc nặng mấy trăm cân..khiến cả người lao thẳng vào tường đánh rầm một tiếng. Hoàng cấp tốc ngẩng đầu lên, Thư Lệ trong chiếc khăn tắm bao bọc quanh người đã lại hùng hổ lao tới.

-Từ từ...đã..

Một cú đấm lún sâu vào tường! Uy lực của nó khiến cho Hoàng hoàn toàn tỉnh táo lại vì..sợ. Hắn thâm chí không dám tưởng tượng, nếu như cú đấm đó trúng đích thì đầu mình sẽ thành cái dạng gì nữa. Chắc không khác trái dưa bở là bao!

Hoàng lựa thế cúi người xuống, vặn hông đá quét một cú vào hông Thư Lệ, song bị cô ta giơ bắp đùi phải lên đỡ. Hoàng còn chưa kịp chuyển thế đánh thì.. nửa người dưới chiếc khăn tắm của Thư Lệ lại vô tình đập vào mắt, khiến đầu hắn ngơ ngơ mất một giây. Mũi Hoàng có cái gì đó chảy ra.

"BỐP BỐP BỐP"

Cái giá phải trả cho sự phân tâm trong chiến đấu tất nhiên là rất đắt, nhất là khi đối thủ của hắn lại là một người đã khai mở tới 24% giới hạn cơ thể, trình độ cận chiến so với "Kẻ Hủy Diệt" Kyo thì không hề kém cạnh chút nào. Mà Oha thì đâu có mặt ở đây để mà buff cho hắn.

Hoàng trúng liền sáu đòn liên tiếp của Thư Lệ, một vào mặt, hai vào ngực, ba vào bụng. Hắn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, ruột gan phèo phổi trong người nhộn nhạo hết cả lên, ngực như bị hòn đá nặng mấy trăm cân đè nặng, đau đến khó thở..trước khi bị một đá nữa vào bụng bay thẳng một mạch ra cửa. Cánh cửa phòng tắm không chịu nổi thối lực của Thư Lệ mà vỡ nát, cả người Hoàng dính chặt như bị keo 502 dán vào tường, miệng phun ra liền mấy ngụm máu.

Hoàng vừa mở mắt thì đã thấy Thư Lệ tiếp tục lao tới. Hai mắt đỏ lên, hắn cắn răng tập trung sức lực vào nắm đấm, trong lòng chợt sinh ra ý muốn ăn thua đủ với đối phương. Thư Lệ cũng dùng nắm đấm lao tới. Đối mặt!

Cú đấm của Hoàng bị Thư Lệ tránh trong gang tấc. Còn hắn thì lãnh trọn một đấm của cô vào mặt. Hoàng chính thức bị đánh văng từ lầu ba xuống lầu một. Nơi hắn hạ cánh là một gian bếp, bếp ga vẫn còn đỏ hồng lửa. Hai mắt Hoàng nhất thời sáng lên, mặc dù miệng, môi, trán đều đang rướm máu, đầu óc thì vẫn còn lơ tơ mơ vì đau đớn.

"Roẹt" một tiếng, xung quanh người Hoàng chợt bừng lên một tấm màn lửa cháy rừng rực.

-Hừ, muốn làm siêu nhân à! Thư Lệ nhướn mắt lên, nhảy từ tầng ba xuống, tiện tay bẻ một đoạn tay vịn cầu thang bằng gỗ làm vũ khí, miệng nhếch lên vẻ coi thường: - Có thành super saiyan thì cũng vậy thôi!

Hoàng lau vết máu rỉ ra trên miệng, nắm chặt tay, tung một cú đấm rực lửa phản công....!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Địa Ngục Thời Gian

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook