Chương 112: Phơi Bày
Tiết Mặc Thành Hải
19/05/2023
Tuổi thơ Hoả Đại Tiên đã từng trải qua nạn đói, dần hình thành trong người tính cách quật cường, cái này chỉ tính trên phương diện nhận tiền người khác.
Bởi vì hắn cảm giác được, người nghèo nên lo làm sao cho hết đói, hơi sức đâu cắn nhầm ruột gan lấy tiền đưa hắn, cho nên hắn đặc biệt thích giao du với những người giàu có.
Đồng tiền theo hắn dần trở thành một mối tiêu khiển không thể thiếu.
Nhưng cũng cần kể lại lúc bắt đầu, hắn chạy nạn đói, gặp trúng ngay một cái đạo sĩ.
Hắn còn nhớ rõ đạo nhân kia cho hắn ăn thật nhiều đồ ăn, vượt qua cơn đói, lúc đó hắn phát sinh một cái tư tưởng không ai ngờ tới, muốn không phải chịu đói thì đi làm đạo sĩ.
Rất may vị đạo nhân đã nhận hắn làm đệ tử, đem về Âm Dương Giáo.
Thời điểm ấy đạo quan mộc mạc vô cùng, quay qua quay lại chưa tới một trăm người.
Sau khi chứng kiến đạo sĩ tài pháp vô biên, trong đầu hắn như có cuồng triều, phải thật quyết tâm tòng đạo, bỏ ra năm sáu năm trời học nhiều thuật pháp khác nhau.
Vì hắn đã có khởi đầu không thuận lợi, nhất định là dùng thực tài bù đắp.
Nhưng gần hết sáu năm, phũ phàng làm sao, cũng không biết hắn chống đối lão thiên hay lão thiên chống đối hắn, học không được giống ôn gì.
Nói khó nghe một chút, ngu dốt.
Chẳng qua hắn tự ràng buộc mình thiên phú bất phàm mà thôi.
Sư phó hắn khuyên bảo, không cần học nhiều thứ, có đôi khi chỉ cần một chiêu một thức, tinh tấn tới mức cao siêu liền có thể câu thông thiên địa.
Chợt hắn hiểu ra, chọn lựa chọn lựa, rốt cuộc học Lục Binh Thu Hồn.
Cả đời này hắn cũng không có đụng tới công pháp thứ hai, là loại công pháp dễ hiểu nhất trong Âm Dương Giáo, học tiếp hai năm liền biết.
Từng đi khắp nơi, hoành đả yêu vật.
Sự kiện đáng nhớ nhất, hắn vô tình đi ngang một huyện, gặp phải yêu vật vào nhà dân, hàn ý nổi lên hắn xông pha bắt yêu.
Mặc dù hắn còn trẻ nhưng yêu vật không tính quá hung, rốt cuộc diệt cũng xong, bất quá trong lúc loạn chiến hắn lật đổ hết đèn trong nhà, cộng với vẽ bùa châm lửa, sau đó lỡ làm cháy luôn nhà người ta.
Người dân tập hợp đằng trước rất đông, không có nghĩ sâu như vậy, lúc thấy hắn từ đống lửa chui ra liền tung hô.
Lửa, quá nhiều lửa.
Hoả Đại Tiên!
Thế là một cái Hoả Đại Tiên ra đời.
Hoả Đại Tiên thực chất không hề biết hoả công, đương nhiên hắn đem chuyện này xiềng xích mãi trong bụng, chứ làm sao dám đi về nói lại cho sư phó.
Đồ nhi vừa đốt nhà người ta nên lấy đạo hiệu luôn rồi, không thể nào.
Cho tới một ngày, sư tổ thăng thiên trước sư phó tới sau, Hoả Đại Tiên được lên đảm nhiệm giáo chủ.
Những đoạn thời gian đói rét qua lâu rồi, yêu vật cũng không hở một cái lại xông ra như trước nữa.
Rơi vào thái bình thịnh thế, người người vui vẻ, thử hỏi làm sao đạo sĩ kiếm cơm.
Hoả Đại Tiên không giống sư phó, không muốn cứ mỗi ngày đàm luận nhân sinh vô thường, trên đời có tiền mới là tối ưu nhất.
Không có yêu vật, hắn sẽ tạo ra yêu vật.
Hắn thu được một cái nữ yêu bộc, lập ra mưu kế, âm thầm cho yêu bộc tấn công vào thôn, sau đó hắn canh ngay thời cơ xuất hiện, biến thành trích đoạn đạo sĩ trừ gian diệt tà.
Mà trước hết, Hoả Đại Tiên nhờ vào một thân tín đệ tử, trà trộn vào thôn dân khoảng hai ba tháng làm quen, thời khắc mấu chốt người này sẽ thông báo cho thôn dân địa điểm yêu vật xuất hiện.
Việc Hoả Đại Tiên phụ trách chính là bất thình lình xuất hiện làm sao cho đẹp mắt.
Một cái đạo sĩ, một cái yêu vật, vài thân tín đệ tử, tại Bất Sương huyện vang danh, cũng là dần lan sang khu vực lân cận.
Người người bái phục Hoả Đại Tiên, sau đó là ngưỡng mộ, tin đồn vang xa như sấm, hễ nơi nào có yêu vật là có Hoả Đại Tiên giáng thế.
Thôn dân nghĩ đơn giản mà thôi, đối hắn không chút nào hiềm nghi.
Thôn dân Giáp cùng thôn dân Ất bàn chuyện với nhau. "Hôm qua trong thôn xuất hiện yêu vật, ngươi nói có đáng sợ hay không? Nhưng Hoả Đại Tiên đã lo xong xuôi êm chuyện."
Thôn dân Ất nói. "Vài ngày trước trong thôn ta cũng có yêu vật giết hại gia súc."
"He he, chỗ ta chính là một cái yêu nữ."
"Trùng hợp vậy sao? Thôn ta yêu vật cũng là giới tính nữ."
Bất quá, mọi lời đồn đại đều không thể lu mờ thân ảnh Hoả Đại Tiên.
Dần dà, có cảm giác Bất Sương huyện nếu có yêu vật đều mặc định là yêu nữ.
Bất Sương huyện sẽ còn xuất hiện thêm nhiều yêu nữ nếu không có Đặng Phù Dung.
Hoả Đại Tiên là người kiệt xuất, ảnh hưởng rộng lớn, thế là được triệu gặp Đặng Phù Dung, hợp tác một chút.
Đặng Phù Dung quyền cao chức trọng, cơ bản lại có tiền, Hoả Đại Tiên thuyết pháp không thay đổi, liền tới gặp nàng.
Chuyện về Thần Mạch, sau khi được Bình An Đế phê chuẩn, Đặng Phù Dung tới Thành Trung Phủ, ngấm ngầm lôi ra một cái Giao Long Phủ mầm hoạ chính là Trương Chúc Linh.
Mà khi Trương Chúc Linh thực sự thành yêu quái liền không còn đường chối cãi, Trương Gia Phủ đứng mũi chịu sào, cùng Đặng Phù Dung không có liên quan gì.
Tuy nhiên phải làm ra một chút thủ đoạn.
Đặng Phù Dung rất giỏi độc thuật, đã chế ra một loại độc khi kết hợp với yêu não, sẽ tích xuất ra một dạng không màu không mùi biến người thành yêu nhân.
Độc dược từ từ ăn trong huyết mạch, vấn đề chỉ là chờ đợi truy hồi thắng lợi phẩm mà thôi.
Nhưng trước đó, cần nhờ Trương Phúc dẫn Trương Chúc Linh đại diện Trương Gia Phủ tham dự Thủy Thổ Tùng.
Tại đây thay đổi tục lệ, biên chế một cái Mẫu Thần, người tham dự toàn là nữ nhân, như vậy sẽ không ai thắc mắc gì.
Tiếp theo Trương Phúc giao thánh thuỷ có chứa độc dược cho Trương Chúc Linh.
Bởi vì Thủy Thổ Tùng là đại lễ của cửu sơn thôn, thần minh chứng giám, mọi người sẽ có cái để đổ thừa, Trương Chúc Linh mắc tai hoạ không do ai khác, mà là thần linh nổi giận, nàng đúng là yêu quái sống trong Trương gia thôn.
Không khí ảm đạm về sau, người dân cấp báo tới Đặng Phù Dung, lúc này vị đại tư tế chỉ là vô tình biết chuyện.
Mà người âm thầm tung tin là Lương Hàn, hắn có quyền thế, có nhân lực, có khả năng bịt miệng những ai biết tới bí mật này.
Trương Chúc Linh tự nhiên hoá hình, đại tư tế đúng lúc tới đây, mọi thứ xảy ra hết sức tự nhiên.
Mà thôn dân đối thiên địa thần linh tín ngưỡng cực độ, đã hãm sâu trong đầu óc bọn hắn, Đặng Phù Dung nói một tiếng bọn hắn răm rắp nghe theo.
Hoả Đại Tiên cũng đồng tình với Đặng Phù Dung, cho rằng Trương Tường quan trọng mặt mũi, bất cứ giá nào cũng phải giữ Trương Chúc Linh trong nhà.
Ai ngờ phút chín mươi còn bị ghi bàn, Lý Thành Thiên dẫn Trương Chúc Linh bỏ trốn.
Thời gian đã điểm, Đặng Phù Dung đành thay đổi kế hoạch, không để Trương Chúc Linh hoá hình trước công chúng, mà dùng pháp trường tại Trần gia thôn thu hút Trương Tường cũng như Thất Nhân Bang, tránh lúc đông người gây chuyện thị phi.
Lại đảo Trương Chúc Linh về Thành Trung Phủ, là nơi ban đầu định tập hợp tất cả người dân, nhưng rốt cuộc chỉ gọi Hoả Đại Tiên âm thầm làm.
Hoả Đại Tiên có chút không hài lòng, cũng phải khoá chặt tâm tính.
Có điều Đặng Phù Dung không tính ra, bên cạnh Lý Thành Thiên có Nguyên Huyên.
Lý Thành Thiên ngộ tính về tu luyện kém thật, nhưng người này vẫn là có chút tiên cơ, Đặng Phù Dung chuẩn bị rất chu đáo, tới Bất Sương huyện nhưng phải khẩn trương qua Thành Trung Phủ một chuyến, mọi người vẫn nghĩ nàng muốn thăm hỏi Dương đầu heo.
Còn hắn nghĩ... Nàng muốn xem mật thất xây dựng đã xong chưa.
Bởi vì hắn cảm giác được, người nghèo nên lo làm sao cho hết đói, hơi sức đâu cắn nhầm ruột gan lấy tiền đưa hắn, cho nên hắn đặc biệt thích giao du với những người giàu có.
Đồng tiền theo hắn dần trở thành một mối tiêu khiển không thể thiếu.
Nhưng cũng cần kể lại lúc bắt đầu, hắn chạy nạn đói, gặp trúng ngay một cái đạo sĩ.
Hắn còn nhớ rõ đạo nhân kia cho hắn ăn thật nhiều đồ ăn, vượt qua cơn đói, lúc đó hắn phát sinh một cái tư tưởng không ai ngờ tới, muốn không phải chịu đói thì đi làm đạo sĩ.
Rất may vị đạo nhân đã nhận hắn làm đệ tử, đem về Âm Dương Giáo.
Thời điểm ấy đạo quan mộc mạc vô cùng, quay qua quay lại chưa tới một trăm người.
Sau khi chứng kiến đạo sĩ tài pháp vô biên, trong đầu hắn như có cuồng triều, phải thật quyết tâm tòng đạo, bỏ ra năm sáu năm trời học nhiều thuật pháp khác nhau.
Vì hắn đã có khởi đầu không thuận lợi, nhất định là dùng thực tài bù đắp.
Nhưng gần hết sáu năm, phũ phàng làm sao, cũng không biết hắn chống đối lão thiên hay lão thiên chống đối hắn, học không được giống ôn gì.
Nói khó nghe một chút, ngu dốt.
Chẳng qua hắn tự ràng buộc mình thiên phú bất phàm mà thôi.
Sư phó hắn khuyên bảo, không cần học nhiều thứ, có đôi khi chỉ cần một chiêu một thức, tinh tấn tới mức cao siêu liền có thể câu thông thiên địa.
Chợt hắn hiểu ra, chọn lựa chọn lựa, rốt cuộc học Lục Binh Thu Hồn.
Cả đời này hắn cũng không có đụng tới công pháp thứ hai, là loại công pháp dễ hiểu nhất trong Âm Dương Giáo, học tiếp hai năm liền biết.
Từng đi khắp nơi, hoành đả yêu vật.
Sự kiện đáng nhớ nhất, hắn vô tình đi ngang một huyện, gặp phải yêu vật vào nhà dân, hàn ý nổi lên hắn xông pha bắt yêu.
Mặc dù hắn còn trẻ nhưng yêu vật không tính quá hung, rốt cuộc diệt cũng xong, bất quá trong lúc loạn chiến hắn lật đổ hết đèn trong nhà, cộng với vẽ bùa châm lửa, sau đó lỡ làm cháy luôn nhà người ta.
Người dân tập hợp đằng trước rất đông, không có nghĩ sâu như vậy, lúc thấy hắn từ đống lửa chui ra liền tung hô.
Lửa, quá nhiều lửa.
Hoả Đại Tiên!
Thế là một cái Hoả Đại Tiên ra đời.
Hoả Đại Tiên thực chất không hề biết hoả công, đương nhiên hắn đem chuyện này xiềng xích mãi trong bụng, chứ làm sao dám đi về nói lại cho sư phó.
Đồ nhi vừa đốt nhà người ta nên lấy đạo hiệu luôn rồi, không thể nào.
Cho tới một ngày, sư tổ thăng thiên trước sư phó tới sau, Hoả Đại Tiên được lên đảm nhiệm giáo chủ.
Những đoạn thời gian đói rét qua lâu rồi, yêu vật cũng không hở một cái lại xông ra như trước nữa.
Rơi vào thái bình thịnh thế, người người vui vẻ, thử hỏi làm sao đạo sĩ kiếm cơm.
Hoả Đại Tiên không giống sư phó, không muốn cứ mỗi ngày đàm luận nhân sinh vô thường, trên đời có tiền mới là tối ưu nhất.
Không có yêu vật, hắn sẽ tạo ra yêu vật.
Hắn thu được một cái nữ yêu bộc, lập ra mưu kế, âm thầm cho yêu bộc tấn công vào thôn, sau đó hắn canh ngay thời cơ xuất hiện, biến thành trích đoạn đạo sĩ trừ gian diệt tà.
Mà trước hết, Hoả Đại Tiên nhờ vào một thân tín đệ tử, trà trộn vào thôn dân khoảng hai ba tháng làm quen, thời khắc mấu chốt người này sẽ thông báo cho thôn dân địa điểm yêu vật xuất hiện.
Việc Hoả Đại Tiên phụ trách chính là bất thình lình xuất hiện làm sao cho đẹp mắt.
Một cái đạo sĩ, một cái yêu vật, vài thân tín đệ tử, tại Bất Sương huyện vang danh, cũng là dần lan sang khu vực lân cận.
Người người bái phục Hoả Đại Tiên, sau đó là ngưỡng mộ, tin đồn vang xa như sấm, hễ nơi nào có yêu vật là có Hoả Đại Tiên giáng thế.
Thôn dân nghĩ đơn giản mà thôi, đối hắn không chút nào hiềm nghi.
Thôn dân Giáp cùng thôn dân Ất bàn chuyện với nhau. "Hôm qua trong thôn xuất hiện yêu vật, ngươi nói có đáng sợ hay không? Nhưng Hoả Đại Tiên đã lo xong xuôi êm chuyện."
Thôn dân Ất nói. "Vài ngày trước trong thôn ta cũng có yêu vật giết hại gia súc."
"He he, chỗ ta chính là một cái yêu nữ."
"Trùng hợp vậy sao? Thôn ta yêu vật cũng là giới tính nữ."
Bất quá, mọi lời đồn đại đều không thể lu mờ thân ảnh Hoả Đại Tiên.
Dần dà, có cảm giác Bất Sương huyện nếu có yêu vật đều mặc định là yêu nữ.
Bất Sương huyện sẽ còn xuất hiện thêm nhiều yêu nữ nếu không có Đặng Phù Dung.
Hoả Đại Tiên là người kiệt xuất, ảnh hưởng rộng lớn, thế là được triệu gặp Đặng Phù Dung, hợp tác một chút.
Đặng Phù Dung quyền cao chức trọng, cơ bản lại có tiền, Hoả Đại Tiên thuyết pháp không thay đổi, liền tới gặp nàng.
Chuyện về Thần Mạch, sau khi được Bình An Đế phê chuẩn, Đặng Phù Dung tới Thành Trung Phủ, ngấm ngầm lôi ra một cái Giao Long Phủ mầm hoạ chính là Trương Chúc Linh.
Mà khi Trương Chúc Linh thực sự thành yêu quái liền không còn đường chối cãi, Trương Gia Phủ đứng mũi chịu sào, cùng Đặng Phù Dung không có liên quan gì.
Tuy nhiên phải làm ra một chút thủ đoạn.
Đặng Phù Dung rất giỏi độc thuật, đã chế ra một loại độc khi kết hợp với yêu não, sẽ tích xuất ra một dạng không màu không mùi biến người thành yêu nhân.
Độc dược từ từ ăn trong huyết mạch, vấn đề chỉ là chờ đợi truy hồi thắng lợi phẩm mà thôi.
Nhưng trước đó, cần nhờ Trương Phúc dẫn Trương Chúc Linh đại diện Trương Gia Phủ tham dự Thủy Thổ Tùng.
Tại đây thay đổi tục lệ, biên chế một cái Mẫu Thần, người tham dự toàn là nữ nhân, như vậy sẽ không ai thắc mắc gì.
Tiếp theo Trương Phúc giao thánh thuỷ có chứa độc dược cho Trương Chúc Linh.
Bởi vì Thủy Thổ Tùng là đại lễ của cửu sơn thôn, thần minh chứng giám, mọi người sẽ có cái để đổ thừa, Trương Chúc Linh mắc tai hoạ không do ai khác, mà là thần linh nổi giận, nàng đúng là yêu quái sống trong Trương gia thôn.
Không khí ảm đạm về sau, người dân cấp báo tới Đặng Phù Dung, lúc này vị đại tư tế chỉ là vô tình biết chuyện.
Mà người âm thầm tung tin là Lương Hàn, hắn có quyền thế, có nhân lực, có khả năng bịt miệng những ai biết tới bí mật này.
Trương Chúc Linh tự nhiên hoá hình, đại tư tế đúng lúc tới đây, mọi thứ xảy ra hết sức tự nhiên.
Mà thôn dân đối thiên địa thần linh tín ngưỡng cực độ, đã hãm sâu trong đầu óc bọn hắn, Đặng Phù Dung nói một tiếng bọn hắn răm rắp nghe theo.
Hoả Đại Tiên cũng đồng tình với Đặng Phù Dung, cho rằng Trương Tường quan trọng mặt mũi, bất cứ giá nào cũng phải giữ Trương Chúc Linh trong nhà.
Ai ngờ phút chín mươi còn bị ghi bàn, Lý Thành Thiên dẫn Trương Chúc Linh bỏ trốn.
Thời gian đã điểm, Đặng Phù Dung đành thay đổi kế hoạch, không để Trương Chúc Linh hoá hình trước công chúng, mà dùng pháp trường tại Trần gia thôn thu hút Trương Tường cũng như Thất Nhân Bang, tránh lúc đông người gây chuyện thị phi.
Lại đảo Trương Chúc Linh về Thành Trung Phủ, là nơi ban đầu định tập hợp tất cả người dân, nhưng rốt cuộc chỉ gọi Hoả Đại Tiên âm thầm làm.
Hoả Đại Tiên có chút không hài lòng, cũng phải khoá chặt tâm tính.
Có điều Đặng Phù Dung không tính ra, bên cạnh Lý Thành Thiên có Nguyên Huyên.
Lý Thành Thiên ngộ tính về tu luyện kém thật, nhưng người này vẫn là có chút tiên cơ, Đặng Phù Dung chuẩn bị rất chu đáo, tới Bất Sương huyện nhưng phải khẩn trương qua Thành Trung Phủ một chuyến, mọi người vẫn nghĩ nàng muốn thăm hỏi Dương đầu heo.
Còn hắn nghĩ... Nàng muốn xem mật thất xây dựng đã xong chưa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.