Chương 26: Tứ Giới
Tiết Mặc Thành Hải
08/03/2023
Bất quá Lý Thành Thiên có thể lợi dụng tài năng chính mình, phối hợp một chút với phổ thông đồ vật cũng thành chí bảo.
Tỉ như Xích Mao Phong còn không chịu nổi một đòn của hắn, không ra tay thì thôi, đã ra tay phải xuất thần mau lẹ.
Trong khi đó dùng cái gì Trấn Tà Đại Kiếm, Toàn Thu Tiểu Pháo toàn là nực cười.
Nghĩ tới đây Lý Thành Thiên tâm tình khá hơn, cất tiền lăn ra ngủ.
Nghe nói bắt yêu thú giao tới triều đình nhận đãi ngộ cũng tốt, đi săn vừa tìm yêu đan lại kiếm đãi ngộ xen kẽ, kế hoạch tương lai không tệ.
Đang hưng phấn rơi vào mơ mơ màng màng, đột nhiên Lý Thành Thiên ý thức bị kéo lên, phát hiện mình rơi vào một không gian vô định, xung quanh tối đen không nhìn ra bốn hướng.
Mà trước mặt hắn xuất hiện một cái thân ảnh đứng tại một khoảng cách khá xa.
Một người cao tầm mét rưỡi, dáng lưng gù, khoác một kiện y phục trắng tinh, trông chừng là nam nhân.
Một tay hắn sờ vào quái trượng chống đứng, cao còn hơn đỉnh đầu mình, tay kia chắp ra phía sau, gương mặt thì Lý Thành Thiên không rõ.
Lý Thành Thiên thử hoạt động, nhưng mà cơ thể không nghe lời hắn, nhất thời sinh ra hoảng sợ làm cho không gian này biến mất, phần hắn cũng là cấp tốc nằm trên giường tỉnh lại.
Một trận gà gáy từ khắp nơi oanh động, như là thiên lôi gắt gỏng liên tiếp, hết đầu này lại tới đầu khác nhao nhao lên, cũng là tập tính của tụi nó.
Nơi này người ta thường xuyên thức sớm làm việc, ngoại trừ nhà Lý Thành Thiên còn lại những hộ khác đều không dưới một cặp gà, tác dụng rất hiệu quả.
Bình An Quốc là tiểu thôn nuôi gà báo thức, đại thành nuôi chó giữ tiền.
Cho nên tại thôn gà nhiều hơn chó mà trong thành thì ngược lại.
Trên nóc nhà bị phá một lỗ nhỏ, vừa vặn tia sáng chui vào, Lý Thành Thiên giật mình ngồi dậy, vậy mà trời đã sáng.
"Hệ thống hệ thống, vừa rồi ngươi có thấy gì hay không?"
[Mái nhà ký chủ chưa có điều kiện tu trang, tương đối thảm!]
Lý Thành Thiên. "..."
"Không phải nha, ý ta là khi ngủ gặp một cái người kỳ quái, tỉnh lại thì trời sáng rồi!"
[Sau này ký chủ bớt hỏi linh tinh, đây không nằm trong phạm vi hệ thống! Ngươi nghĩ sao nằm mộng mà hỏi ta?]
Hoá ra hệ thống không thấy.
Nằm mộng?
Cảm giác chân thực như vậy.
Bỏ qua một bên Lý Thành Thiên ra ngoài xem quần áo, lại mặc vào cái bộ quần áo hôm qua, đen nhánh đầy soái khí.
Cái gì đại lão có một cái quần một cái áo, ngay cả quần sịp cũng luôn luôn sử dụng đâu.
Bất quá hắn đã hỏi qua hệ thống, thăng cấp liền được nha, có đặc tính không nhiễm bụi, chỉ cần thêm một kiện bảo y không sai, tăng thêm nghệ thuật soái khí.
Lấy đủ tiền về sau, cộng với khẩu phần ăn đường, Lý Thành Thiên đi tới Lâm thị cũng không thèm đóng cửa.
Đáng lý đi giờ này là đẹp nhất, chứng kiến cảnh người sầm uất, nhưng Lý Thành Thiên không có dư tiền mua gà gọi hắn mua ngựa cũng quá xuyên tạc, không sai biệt lắm đến nơi là buổi trưa.
Nghèo bức như vậy giao thông còn khó khăn nói chi khắp Tam Giới làm rộn đâu.
Không đúng, phải là Tứ Giới, không biết hệ thống có hố hay chăng, nếu đúng như vậy không phải chỉ có Tam Giới, là Tứ Giới.
Theo như phổ thông thường thức thì là Tam Giới, thiên địa nhân giới.
Như trong miệng hệ thống trình bày, Thiên Cung tượng trưng cho thiên giới, cũng không bao gồm những người trong Thiên Cung, còn có Tây Phương giáo những loại kia, nhưng Thiên Cung lại là hình ảnh đại diện tại thiên giới, có thể hiểu đơn giản là như vậy.
Nhân Gian, cũng không phải chỉ người, còn có Yêu tộc Long tộc gì gì đó, nhưng mà, đa số những quốc gia tín ngưỡng thần linh, được Thiên Cung bảo hộ, có thể nói giống như ta không đánh lại ngươi, ta còn phụ trợ, cho nên Nhân Gian làm đại diện.
Còn Địa Phủ thê thảm kia, Địa Phủ đại diện cho cả U Minh giới, chứ không nằm gọn trong Thập Điện Diêm La, 18 tầng địa ngục, còn rất nhiều thứ, độ rộng lớn là đứng thứ nhất Tam Giới.
Bất quá đất rộng người đông có làm được gì, Địa Phủ không đoàn kết, tới khi bị đánh úp ngạnh kháng không xong, chôn vùi tại chỗ.
Cái thứ tư gọi là Lượng Nha, bầu trời không giống Thiên Cung, dưới đất không giống Địa Phủ, con người không giống Nhân Gian, là một nơi vô cùng khác lạ.
Thiên Cung cùng Địa Phủ cai quản Nhân Gian, như vậy lấy ai cai quản họ, chính là Lượng Nha.
Tỉ như Nhân Gian là nhân viên làm việc đi, Địa Phủ bên ban quản lý, Thiên Cung làm kế toán, Lượng Nha làm khâu tài chính.
Đại loại không một ai nắm quyền cao nhất, người này trông coi người kia, nếu như có một thế lực đứng đầu cũng rất khó nói, để giữ tính cân bằng Lượng Nha sẽ kiểm soát một phần.
Bất quá hệ thống lúc rơi xuống lấy được bao nhiêu đó thông tin, còn lại hỏi cái gì cũng không biết.
Nhân Gian không ai biết sự tồn tại của Lượng Nha, đương nhiên Lý Thành Thiên tuyệt đối kín tiếng, hắn chưa muốn phải siêu sinh.
Xem xét cái Lượng Nha này như là hoạt động ngầm, giữ tối mật, có thể thủ tiêu hắn nếu phát hiện hắn biết nó.
Như vậy Tứ Giới chính là Thiên Cung, Nhân Gian, Địa Phủ, Lượng Nha.
Bất quá nói Tam Giới lại không có sai, cơ bản Địa Phủ hiện tại không nằm trong danh sách nha.
Đúng là tới trưa Lý Thành Thiên tới Lâm thị, vừa vặn ăn xong cái bánh nướng, một viên dự bị kẹo đường.
Cảm giác vẫn còn đói, không như thịt lợn rừng ăn no căng bụng.
Thời gian này lượng người dãn ra nhiều, có nơi buôn bán hết hàng phải đóng cửa sớm.
Cũng như Lý gia thôn Trương gia thôn, những nơi gần hoang sơn dã lĩnh đều không có đặc biệt địa danh, mà lấy từ tên họ của người sống trong thôn.
Khác một cái tiểu sơn thôn người không chịu được nghèo túng bỏ đi thì nhiều, ngược lại trong trấn người nhập cư thì nhiều, cho nên Lý gia thôn 90% người mang họ Lý, tại Lâm Thị người họ Lâm là 70%.
Lý Thành Thiên nhớ lại trước đây xem phim cổ trang, cũng không sai biệt lắm, chất liệu đồ đạc không phải giả cảnh còn tốt hơn.
Buôn bán vải lụa, đồ ăn thức uống mời gọi cũng thôi đi, thanh lâu cũng nhiệt tình gọi khách.
Bất quá trời này có chút nắng, các nàng phải mang ô giấy tránh cho nùng trang chảy ra nước, như vậy mặt liền biến thành quỷ mất.
Mà dân chúng tại đây cùng lân cận điều kiện không khả thi, mở thanh lâu liền ế khách, đưa tay nắm áo ngoài miệng nói công tử công tử, thực chất là đang cầu khẩn, ngươi làm ơn đi ta nha.
Trước đây Lý Thành Thiên từng bị kéo áo qua, nhưng được vài lần biết hắn không có tiền đi nổi, bây giờ chỉ ngoảnh mặt làm ngơ, còn khinh miệt xì một tiếng, như là ta gặp ngươi liền xui xẻo khẳng định không ai đi.
Thật ra là hắn sợ bệnh.
Ai da, thời buổi này biện pháp phòng hộ còn kém nha, bệnh có hay không còn tùy vào khí vận, mà khí vận hắn thì...
Chứ nếu hắn cầm tiền đi vào một lần, tiền ăn tiền uống không móc ra nổi, nhưng chính sự chắc là nổi.
Nhìn bên kia đánh bạc hợp pháp phải doạ người, còn treo bảng khuyến mãi, bước vô toàn là ma trảo chờ sẵn ngươi.
Lý Thành Thiên dừng lại tại một hộ trà quán.
Cái tiệm này cũng chỉ có bốn bàn nhỏ mà thôi, nhưng mặt bằng hẹp mà kéo mái hiên tuốt bên ngoài, rõ ràng lấn chiếm lòng lề đường, còn trốn thuế không treo bảng hiệu, nói chung bán vẫn lãi.
Giờ này chỉ còn ba bàn trống, Lý Thành Thiên ngồi xuống, một cái tiểu nhị liền lăng xăng chạy tới, trông vô cùng niềm nở.
Vì Lý Thành Thiên lần nào đi cũng để lại một đồng.
Hắn nhờ đi dạo tại đây biết thêm nhiều chuyện nơi khác, chứ trong Lý gia thôn đương nhiên không thể, còn hệ thống chỉ phổ cập kiến thức tu chân mà thôi.
Tỉ như Xích Mao Phong còn không chịu nổi một đòn của hắn, không ra tay thì thôi, đã ra tay phải xuất thần mau lẹ.
Trong khi đó dùng cái gì Trấn Tà Đại Kiếm, Toàn Thu Tiểu Pháo toàn là nực cười.
Nghĩ tới đây Lý Thành Thiên tâm tình khá hơn, cất tiền lăn ra ngủ.
Nghe nói bắt yêu thú giao tới triều đình nhận đãi ngộ cũng tốt, đi săn vừa tìm yêu đan lại kiếm đãi ngộ xen kẽ, kế hoạch tương lai không tệ.
Đang hưng phấn rơi vào mơ mơ màng màng, đột nhiên Lý Thành Thiên ý thức bị kéo lên, phát hiện mình rơi vào một không gian vô định, xung quanh tối đen không nhìn ra bốn hướng.
Mà trước mặt hắn xuất hiện một cái thân ảnh đứng tại một khoảng cách khá xa.
Một người cao tầm mét rưỡi, dáng lưng gù, khoác một kiện y phục trắng tinh, trông chừng là nam nhân.
Một tay hắn sờ vào quái trượng chống đứng, cao còn hơn đỉnh đầu mình, tay kia chắp ra phía sau, gương mặt thì Lý Thành Thiên không rõ.
Lý Thành Thiên thử hoạt động, nhưng mà cơ thể không nghe lời hắn, nhất thời sinh ra hoảng sợ làm cho không gian này biến mất, phần hắn cũng là cấp tốc nằm trên giường tỉnh lại.
Một trận gà gáy từ khắp nơi oanh động, như là thiên lôi gắt gỏng liên tiếp, hết đầu này lại tới đầu khác nhao nhao lên, cũng là tập tính của tụi nó.
Nơi này người ta thường xuyên thức sớm làm việc, ngoại trừ nhà Lý Thành Thiên còn lại những hộ khác đều không dưới một cặp gà, tác dụng rất hiệu quả.
Bình An Quốc là tiểu thôn nuôi gà báo thức, đại thành nuôi chó giữ tiền.
Cho nên tại thôn gà nhiều hơn chó mà trong thành thì ngược lại.
Trên nóc nhà bị phá một lỗ nhỏ, vừa vặn tia sáng chui vào, Lý Thành Thiên giật mình ngồi dậy, vậy mà trời đã sáng.
"Hệ thống hệ thống, vừa rồi ngươi có thấy gì hay không?"
[Mái nhà ký chủ chưa có điều kiện tu trang, tương đối thảm!]
Lý Thành Thiên. "..."
"Không phải nha, ý ta là khi ngủ gặp một cái người kỳ quái, tỉnh lại thì trời sáng rồi!"
[Sau này ký chủ bớt hỏi linh tinh, đây không nằm trong phạm vi hệ thống! Ngươi nghĩ sao nằm mộng mà hỏi ta?]
Hoá ra hệ thống không thấy.
Nằm mộng?
Cảm giác chân thực như vậy.
Bỏ qua một bên Lý Thành Thiên ra ngoài xem quần áo, lại mặc vào cái bộ quần áo hôm qua, đen nhánh đầy soái khí.
Cái gì đại lão có một cái quần một cái áo, ngay cả quần sịp cũng luôn luôn sử dụng đâu.
Bất quá hắn đã hỏi qua hệ thống, thăng cấp liền được nha, có đặc tính không nhiễm bụi, chỉ cần thêm một kiện bảo y không sai, tăng thêm nghệ thuật soái khí.
Lấy đủ tiền về sau, cộng với khẩu phần ăn đường, Lý Thành Thiên đi tới Lâm thị cũng không thèm đóng cửa.
Đáng lý đi giờ này là đẹp nhất, chứng kiến cảnh người sầm uất, nhưng Lý Thành Thiên không có dư tiền mua gà gọi hắn mua ngựa cũng quá xuyên tạc, không sai biệt lắm đến nơi là buổi trưa.
Nghèo bức như vậy giao thông còn khó khăn nói chi khắp Tam Giới làm rộn đâu.
Không đúng, phải là Tứ Giới, không biết hệ thống có hố hay chăng, nếu đúng như vậy không phải chỉ có Tam Giới, là Tứ Giới.
Theo như phổ thông thường thức thì là Tam Giới, thiên địa nhân giới.
Như trong miệng hệ thống trình bày, Thiên Cung tượng trưng cho thiên giới, cũng không bao gồm những người trong Thiên Cung, còn có Tây Phương giáo những loại kia, nhưng Thiên Cung lại là hình ảnh đại diện tại thiên giới, có thể hiểu đơn giản là như vậy.
Nhân Gian, cũng không phải chỉ người, còn có Yêu tộc Long tộc gì gì đó, nhưng mà, đa số những quốc gia tín ngưỡng thần linh, được Thiên Cung bảo hộ, có thể nói giống như ta không đánh lại ngươi, ta còn phụ trợ, cho nên Nhân Gian làm đại diện.
Còn Địa Phủ thê thảm kia, Địa Phủ đại diện cho cả U Minh giới, chứ không nằm gọn trong Thập Điện Diêm La, 18 tầng địa ngục, còn rất nhiều thứ, độ rộng lớn là đứng thứ nhất Tam Giới.
Bất quá đất rộng người đông có làm được gì, Địa Phủ không đoàn kết, tới khi bị đánh úp ngạnh kháng không xong, chôn vùi tại chỗ.
Cái thứ tư gọi là Lượng Nha, bầu trời không giống Thiên Cung, dưới đất không giống Địa Phủ, con người không giống Nhân Gian, là một nơi vô cùng khác lạ.
Thiên Cung cùng Địa Phủ cai quản Nhân Gian, như vậy lấy ai cai quản họ, chính là Lượng Nha.
Tỉ như Nhân Gian là nhân viên làm việc đi, Địa Phủ bên ban quản lý, Thiên Cung làm kế toán, Lượng Nha làm khâu tài chính.
Đại loại không một ai nắm quyền cao nhất, người này trông coi người kia, nếu như có một thế lực đứng đầu cũng rất khó nói, để giữ tính cân bằng Lượng Nha sẽ kiểm soát một phần.
Bất quá hệ thống lúc rơi xuống lấy được bao nhiêu đó thông tin, còn lại hỏi cái gì cũng không biết.
Nhân Gian không ai biết sự tồn tại của Lượng Nha, đương nhiên Lý Thành Thiên tuyệt đối kín tiếng, hắn chưa muốn phải siêu sinh.
Xem xét cái Lượng Nha này như là hoạt động ngầm, giữ tối mật, có thể thủ tiêu hắn nếu phát hiện hắn biết nó.
Như vậy Tứ Giới chính là Thiên Cung, Nhân Gian, Địa Phủ, Lượng Nha.
Bất quá nói Tam Giới lại không có sai, cơ bản Địa Phủ hiện tại không nằm trong danh sách nha.
Đúng là tới trưa Lý Thành Thiên tới Lâm thị, vừa vặn ăn xong cái bánh nướng, một viên dự bị kẹo đường.
Cảm giác vẫn còn đói, không như thịt lợn rừng ăn no căng bụng.
Thời gian này lượng người dãn ra nhiều, có nơi buôn bán hết hàng phải đóng cửa sớm.
Cũng như Lý gia thôn Trương gia thôn, những nơi gần hoang sơn dã lĩnh đều không có đặc biệt địa danh, mà lấy từ tên họ của người sống trong thôn.
Khác một cái tiểu sơn thôn người không chịu được nghèo túng bỏ đi thì nhiều, ngược lại trong trấn người nhập cư thì nhiều, cho nên Lý gia thôn 90% người mang họ Lý, tại Lâm Thị người họ Lâm là 70%.
Lý Thành Thiên nhớ lại trước đây xem phim cổ trang, cũng không sai biệt lắm, chất liệu đồ đạc không phải giả cảnh còn tốt hơn.
Buôn bán vải lụa, đồ ăn thức uống mời gọi cũng thôi đi, thanh lâu cũng nhiệt tình gọi khách.
Bất quá trời này có chút nắng, các nàng phải mang ô giấy tránh cho nùng trang chảy ra nước, như vậy mặt liền biến thành quỷ mất.
Mà dân chúng tại đây cùng lân cận điều kiện không khả thi, mở thanh lâu liền ế khách, đưa tay nắm áo ngoài miệng nói công tử công tử, thực chất là đang cầu khẩn, ngươi làm ơn đi ta nha.
Trước đây Lý Thành Thiên từng bị kéo áo qua, nhưng được vài lần biết hắn không có tiền đi nổi, bây giờ chỉ ngoảnh mặt làm ngơ, còn khinh miệt xì một tiếng, như là ta gặp ngươi liền xui xẻo khẳng định không ai đi.
Thật ra là hắn sợ bệnh.
Ai da, thời buổi này biện pháp phòng hộ còn kém nha, bệnh có hay không còn tùy vào khí vận, mà khí vận hắn thì...
Chứ nếu hắn cầm tiền đi vào một lần, tiền ăn tiền uống không móc ra nổi, nhưng chính sự chắc là nổi.
Nhìn bên kia đánh bạc hợp pháp phải doạ người, còn treo bảng khuyến mãi, bước vô toàn là ma trảo chờ sẵn ngươi.
Lý Thành Thiên dừng lại tại một hộ trà quán.
Cái tiệm này cũng chỉ có bốn bàn nhỏ mà thôi, nhưng mặt bằng hẹp mà kéo mái hiên tuốt bên ngoài, rõ ràng lấn chiếm lòng lề đường, còn trốn thuế không treo bảng hiệu, nói chung bán vẫn lãi.
Giờ này chỉ còn ba bàn trống, Lý Thành Thiên ngồi xuống, một cái tiểu nhị liền lăng xăng chạy tới, trông vô cùng niềm nở.
Vì Lý Thành Thiên lần nào đi cũng để lại một đồng.
Hắn nhờ đi dạo tại đây biết thêm nhiều chuyện nơi khác, chứ trong Lý gia thôn đương nhiên không thể, còn hệ thống chỉ phổ cập kiến thức tu chân mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.