[Dịch] Đánh Dấu Một Trăm Năm, Chiếc Áo Lót Của Nàng Cá Ướp Muối Bị Nổ Tung
Chương 45: Aó Cưới (2)
Băng Trấn Mật Qua
10/03/2023
“Khi ta mới vừa mới bắt đầu luyện, cũng rất nghi hoặc, tộc trưởng có con và cháu trai ruột. Vì sao không truyền cho con cho cháu, mà lại truyền cho một tiểu tử xuất thân dòng thứ như ta, chẳng lẽ bởi vì thiên phú của ta tốt sao?”
Đan Dao yết ớt thở dài: “Dĩ nhiên là không phải, phù sa không chảy ruộng ngoài, đây là đạo lí từ xưa đến nay, nào có chuyện không dạy người một nhà, mà lại truyền cho người ngoài, trừ khi công pháp có vấn đề.”
“Đúng vậy, phù sa không chảy ruộng ngoài, ta nghĩ mãi cũng không hiểu. Sau khi cầm công pháp này, ta tỉ mỉ nghiên cứu từ đầu đến đuôi mấy chục lần, xác nhận không có vấn đề gì. Lại đi điều tra hồ sơ gia tộc, trong đó có ghi chép, có tổ tiên của Hạng thị tu luyện thần công mà vũ hóa thành tiên. Cuối cùng ta không chịu được dụ hoặc thành tiên, nên hạ quyết tâm luyện nó.”
Đan Dao không nhịn được nói: “Lần này, ngươi bị lừa rồi.”
Sắc mặt Hạng Dương buồn bã: “Đúng, ta bị lừa rồi. Ta vốn cứ tưởng công pháp không bị phá hoại, thì nhất định không có vấn đề. Ai ngờ, khi luyện mới biết được là không ổn.”
“Ngay từ khi mới bắt đầu luyện công pháp này, chân khí trong cơ thể ta đã nóng kịch liệt, khó mà vận chuyển được. Nhưng lúc đó nó đã thành dòi trong xương, muốn ngừng cũng không được, chỉ có thể nhắm mắt luyện tiếp.”
“ Ai ngờ, công pháp này luyện càng sâu, thì đau đớn càng ngày càng kịch liệt hơn. Nhất là khi vận chuyển linh lực động thủ so chiêu với người khác, toàn bộ kinh mạch giống như bị liệt hoả thiêu đốt qua.”
“Loại thống khổ này so với bất kỳ loại cực kịch hình ở trên đời này còn khó chịu hơn. Nhưng nếu như ngừng luyện, linh lực sẽ tán đi, chân khí chí dương chí cương sẽ bao phủ toàn thân, cả người sẽ bị đốt cháy thành than cốc.:
“Cho nên, dù biết luyện công pháp này là uống rượu độc giải khát, nhưng ta không thể dừng lại.”
Đan Dao thở dài : “Công pháp này thật bẫy người.”
Hạng Dương cười khổ: “Chân khí này mãnh liệt như dung nham, vận chuyển còn thống khổ như vậy, huống chi phải so chiêu với người khác. Còn chưa đem kẻ địch đánh chết thì ta đã sớm đau chết. Ta vẫn luôn không hiểu, rõ ràng công pháp này lợi hại như vậy, vì sao lại tu luyện thành như thế này. Thế nhưng tìm tới tìm lui, từ đầu đến cuối vẫn không tìm được nguyên nhân. Ta tiếp tục bị giày vò và đau đớn vùng vẫy mấy trăm năm. Mặc dù nhờ công pháp này trợ giúp, vượt qua Địa Tôn, bước vào Thiên Quân, nhưng mà ta sống không bằng chết.”
Hắn nghiêng đầu nhìn Đan Dao một cái: “Nếu như không phải ta tu luyện công pháp quá mức đặc thù, vận chuyển linh lực phải kèm theo đau đớn. Mười phần linh lực thì có chín phần không phát ra được, thì chỉ bằng tu vi Động Hư của ngươi, sẽ không có cách nào thoát khỏi chân khí của ta quán đỉnh.”
Đan Dao thản nhiên nói: “Đúng, nếu như linh lực của ngươi có thể phát huy hoàn toàn, thì đừng nói là Thiên Quân, ngay cả Địa Tôn ta cũng không kháng cự lại được.”
Hạng Dương cười khổ: “Thiên Quân cũng tốt, Địa Tôn cũng được. Sau khi luyện thành không dùng được, thì còn có ý nghĩa gì? Vấn đề này quấy nhiễu ta mấy trăm năm, thẳng cho đến một ngày ta ta bước vào Thiên Quân cảnh. Tộc trưởng đột nhiên phái người gọi ta tới, dùng tính mạng của cha mẹ ta uy hiếp ta đem linh lực của ‘Giá Y Thần Công’ chuyển cho hắn. Cũng tại thời khắc đó, ta mới hiểu được ý đồ khi hắn truyền ‘Giá Y Thần Công’ cho ta.”
“Đại chiến vạn năm trước, đã cắt đứt căn cơ tiên mạch của Thiên Huyền Đại Lục. Căn cơ tiên mạch vừa đứt, tu sĩ đã không có cách nào thông qua tu luyện bình thường, đem linh lực trong cơ thể chuyển thành tiên lực, rút đi thân xác phàm tục, chân chính trở thành tiên được. Bởi vậy, cho dù tộc trưởng đã là cường giả chí cao tại đại lục, nhưng cuối cùng cũng khó mà có thể trở thành tiên nhân tiêu dao tự tại, trường sinh bất lão.”
Đan Dao yết ớt thở dài: “Dĩ nhiên là không phải, phù sa không chảy ruộng ngoài, đây là đạo lí từ xưa đến nay, nào có chuyện không dạy người một nhà, mà lại truyền cho người ngoài, trừ khi công pháp có vấn đề.”
“Đúng vậy, phù sa không chảy ruộng ngoài, ta nghĩ mãi cũng không hiểu. Sau khi cầm công pháp này, ta tỉ mỉ nghiên cứu từ đầu đến đuôi mấy chục lần, xác nhận không có vấn đề gì. Lại đi điều tra hồ sơ gia tộc, trong đó có ghi chép, có tổ tiên của Hạng thị tu luyện thần công mà vũ hóa thành tiên. Cuối cùng ta không chịu được dụ hoặc thành tiên, nên hạ quyết tâm luyện nó.”
Đan Dao không nhịn được nói: “Lần này, ngươi bị lừa rồi.”
Sắc mặt Hạng Dương buồn bã: “Đúng, ta bị lừa rồi. Ta vốn cứ tưởng công pháp không bị phá hoại, thì nhất định không có vấn đề. Ai ngờ, khi luyện mới biết được là không ổn.”
“Ngay từ khi mới bắt đầu luyện công pháp này, chân khí trong cơ thể ta đã nóng kịch liệt, khó mà vận chuyển được. Nhưng lúc đó nó đã thành dòi trong xương, muốn ngừng cũng không được, chỉ có thể nhắm mắt luyện tiếp.”
“ Ai ngờ, công pháp này luyện càng sâu, thì đau đớn càng ngày càng kịch liệt hơn. Nhất là khi vận chuyển linh lực động thủ so chiêu với người khác, toàn bộ kinh mạch giống như bị liệt hoả thiêu đốt qua.”
“Loại thống khổ này so với bất kỳ loại cực kịch hình ở trên đời này còn khó chịu hơn. Nhưng nếu như ngừng luyện, linh lực sẽ tán đi, chân khí chí dương chí cương sẽ bao phủ toàn thân, cả người sẽ bị đốt cháy thành than cốc.:
“Cho nên, dù biết luyện công pháp này là uống rượu độc giải khát, nhưng ta không thể dừng lại.”
Đan Dao thở dài : “Công pháp này thật bẫy người.”
Hạng Dương cười khổ: “Chân khí này mãnh liệt như dung nham, vận chuyển còn thống khổ như vậy, huống chi phải so chiêu với người khác. Còn chưa đem kẻ địch đánh chết thì ta đã sớm đau chết. Ta vẫn luôn không hiểu, rõ ràng công pháp này lợi hại như vậy, vì sao lại tu luyện thành như thế này. Thế nhưng tìm tới tìm lui, từ đầu đến cuối vẫn không tìm được nguyên nhân. Ta tiếp tục bị giày vò và đau đớn vùng vẫy mấy trăm năm. Mặc dù nhờ công pháp này trợ giúp, vượt qua Địa Tôn, bước vào Thiên Quân, nhưng mà ta sống không bằng chết.”
Hắn nghiêng đầu nhìn Đan Dao một cái: “Nếu như không phải ta tu luyện công pháp quá mức đặc thù, vận chuyển linh lực phải kèm theo đau đớn. Mười phần linh lực thì có chín phần không phát ra được, thì chỉ bằng tu vi Động Hư của ngươi, sẽ không có cách nào thoát khỏi chân khí của ta quán đỉnh.”
Đan Dao thản nhiên nói: “Đúng, nếu như linh lực của ngươi có thể phát huy hoàn toàn, thì đừng nói là Thiên Quân, ngay cả Địa Tôn ta cũng không kháng cự lại được.”
Hạng Dương cười khổ: “Thiên Quân cũng tốt, Địa Tôn cũng được. Sau khi luyện thành không dùng được, thì còn có ý nghĩa gì? Vấn đề này quấy nhiễu ta mấy trăm năm, thẳng cho đến một ngày ta ta bước vào Thiên Quân cảnh. Tộc trưởng đột nhiên phái người gọi ta tới, dùng tính mạng của cha mẹ ta uy hiếp ta đem linh lực của ‘Giá Y Thần Công’ chuyển cho hắn. Cũng tại thời khắc đó, ta mới hiểu được ý đồ khi hắn truyền ‘Giá Y Thần Công’ cho ta.”
“Đại chiến vạn năm trước, đã cắt đứt căn cơ tiên mạch của Thiên Huyền Đại Lục. Căn cơ tiên mạch vừa đứt, tu sĩ đã không có cách nào thông qua tu luyện bình thường, đem linh lực trong cơ thể chuyển thành tiên lực, rút đi thân xác phàm tục, chân chính trở thành tiên được. Bởi vậy, cho dù tộc trưởng đã là cường giả chí cao tại đại lục, nhưng cuối cùng cũng khó mà có thể trở thành tiên nhân tiêu dao tự tại, trường sinh bất lão.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.