Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Chương 571: Ta đã thấy nàng ta!
Mã Duyệt Duyệt
17/07/2016
Ai biết đại lễ của hắn là cái gì, nói không chính xác, chính là chờ sau khi diệt Thiên Thương
đảo xong lại đối phó chính mình đâu......
“Mẫn Bá Thiên, ngươi có nhớ Mẫn Du Nhiên không?”
Mẫn Du Nhiên......
Mẫn Bá Thiên biến sắc:
“Nàng đã chết......”
Mẫn Du Nhiên, lúc trước chẳng qua hắn nhắc nhở nàng ta có thể trộm đến thời không chi thạch mang Đông Phương Ngữ Hinh đến địa phương kia luận võ, sau đó nàng ta (ĐPNH) sẽ chết tại đó.
Bao gồm Đông Phương Ngữ Hinh, Uất Trì Tà Dịch, cùng cái tiểu nha đầu kia khiến hắn nhìn mà nghiến răng.
“Lúc trước, là ngươi sai nàng ta làm như vậy ư?”
Nhìn Mẫn Bá Thiên kích động như vậy, Nhu Y càng thêm xác định.
“Là chính nàng muốn cùng Đông Phương Ngữ Hinh tỷ thí...... Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh chính là rùa đen rút đầu, không dám nghênh chiến......”
Mẫn Bá Thiên chán ghét nói, tuy rằng hắn đánh không lại Uất Trì Tà Dịch, nhưng đánh Đông Phương Ngữ Hinh cũng không vấn đề.
Mà võ công của Mẫn Du Nhiên, cùng Đông Phương Ngữ Hinh cách xa rất nhiều, đánh nàng ta giống như chơi đùa vậy.
Nàng (MDN) hẹn nàng ta (ĐPNH) đến đài sinh tử, kỳ thật chính là động sát tâm rồi.
Đông Phương Ngữ Hinh không phải ngốc tử, nàng biết năng lực của mình, tất nhiên không có khả năng đi lên.
Mà Mẫn Du Nhiên lại càng không cam tâm, cho nên mới có một màn kia.
“Lời này ta cũng đồng ý, Đông Phương Ngữ Hinh, chính là con rùa đen rút đầu......”
Lúc đó nàng cũng thiếu chút đem Đông Phương Ngữ Hinh đùa chết, thế nhưng Uất Trì Tà Dịch đến, phá trận pháp của nàng.
Hắn dùng phương pháp nguyên thủy nhất phá trận, dựa vào, lúc ấy chính mình đúng là thụ thương không nhẹ.
Mà con hồ ly chết tiệt kia, lại huỷ đi dung nhan của nàng.
Đông Phương Ngữ Hinh có bản lĩnh gì?
Còn không phải lần lượt tránh ở sau lưng Uất Trì Tà Dịch sao? Nàng ta chính là con rùa đen rút đầu.
“Ha ha, Nhu Y, vậy ngươi so với tam trưởng lão, trận pháp có thể lợi hại hơn không?”
Hiện tại Mẫn Bá Thiên sốt ruột là, hắn căn bản không thấy được người của Thiên Thương đảo.
Vốn tưởng rằng có thể rất nhanh liền đem Thiên Thương đảo bắt lại, nhưng......
Thiên Thương đảo chết tiệt kia, cũng dám bày trận ngăn trở.
May mắn, cao thủ bày trận của Thiên Thương đảo là tam trưởng lão, mà Nhu Y, chính là tôn nữ của tam trưởng lão.
“Đó là tổ phụ của ta, tất cả mọi thứ ta học, đều là đi theo ông học ......”
Võ công có thể trò giỏi hơn thầy là điều đương nhiên, nhưng trận pháp......
Đây không chỉ là khảo nghiệm tri thức, kỹ xảo, còn bao gồm kinh nghiệm gì gì đó.
Bây giờ Nhu Y mới tuổi này, hơn nữa kinh nghiệm rất ít, võ công cũng không như tam trưởng lão, nàng cũng không dám nói so với ông lợi hại hơn.
“Tất nhiên là không bằng ông ấy rồi?”
Mẫn Bá Thiên có chút thất vọng, Nhu Y không thèm để ý cười:
“Nhưng mà, tuy rằng không bằng ông, nhưng ông đối ta kỳ vọng luôn luôn rất cao, tất cả bản lĩnh của ông, toàn bộ đều nói cho ta biết......”
Đây là chuyện mà nàng đã từng đắc ý nhất......
Nhưng lúc nàng gặp chuyện không may, nàng vẫn bị bọn họ vứt bỏ như cũ.
Tổng cho rằng nàng là đặc biệt, lại không biết, thì ra, chỉ có hữu dụng, bọn họ mới có thể cảm thấy là đặc biệt.
“Vậy là tốt rồi...... lão ta bày trận , ta cũng không có người biết phá trận, Nhu Y, lần này cần làm phiền ngươi rồi ......”
Sắc mặt của Mẫn Bá Thiên vui vẻ, cái này, tiến độ của hắn sẽ không bị chậm trễ
Đại sự này đã giải quyết, hắn mới nhớ tới vừa rồi Nhu Y thế nhưng đã hỏi tới Mẫn Du Nhiên.
“Là U Minh vương nhắc tới Mẫn Du Nhiên sao? Nhu Y, ngươi làm sao có thể đột nhiên nhớ tới nàng ấy?”
Mẫn Bá Thiên tùy ý hỏi, vẻ mặt của Nhu Y đen lại, cả giận nói:
“Ta đã thấy nàng......”
“Cái gì?”
Cái này đổi lại làm Mẫn Bá Thiên chấn kinh rồi......
“Mẫn Bá Thiên, ngươi có nhớ Mẫn Du Nhiên không?”
Mẫn Du Nhiên......
Mẫn Bá Thiên biến sắc:
“Nàng đã chết......”
Mẫn Du Nhiên, lúc trước chẳng qua hắn nhắc nhở nàng ta có thể trộm đến thời không chi thạch mang Đông Phương Ngữ Hinh đến địa phương kia luận võ, sau đó nàng ta (ĐPNH) sẽ chết tại đó.
Bao gồm Đông Phương Ngữ Hinh, Uất Trì Tà Dịch, cùng cái tiểu nha đầu kia khiến hắn nhìn mà nghiến răng.
“Lúc trước, là ngươi sai nàng ta làm như vậy ư?”
Nhìn Mẫn Bá Thiên kích động như vậy, Nhu Y càng thêm xác định.
“Là chính nàng muốn cùng Đông Phương Ngữ Hinh tỷ thí...... Nhưng Đông Phương Ngữ Hinh chính là rùa đen rút đầu, không dám nghênh chiến......”
Mẫn Bá Thiên chán ghét nói, tuy rằng hắn đánh không lại Uất Trì Tà Dịch, nhưng đánh Đông Phương Ngữ Hinh cũng không vấn đề.
Mà võ công của Mẫn Du Nhiên, cùng Đông Phương Ngữ Hinh cách xa rất nhiều, đánh nàng ta giống như chơi đùa vậy.
Nàng (MDN) hẹn nàng ta (ĐPNH) đến đài sinh tử, kỳ thật chính là động sát tâm rồi.
Đông Phương Ngữ Hinh không phải ngốc tử, nàng biết năng lực của mình, tất nhiên không có khả năng đi lên.
Mà Mẫn Du Nhiên lại càng không cam tâm, cho nên mới có một màn kia.
“Lời này ta cũng đồng ý, Đông Phương Ngữ Hinh, chính là con rùa đen rút đầu......”
Lúc đó nàng cũng thiếu chút đem Đông Phương Ngữ Hinh đùa chết, thế nhưng Uất Trì Tà Dịch đến, phá trận pháp của nàng.
Hắn dùng phương pháp nguyên thủy nhất phá trận, dựa vào, lúc ấy chính mình đúng là thụ thương không nhẹ.
Mà con hồ ly chết tiệt kia, lại huỷ đi dung nhan của nàng.
Đông Phương Ngữ Hinh có bản lĩnh gì?
Còn không phải lần lượt tránh ở sau lưng Uất Trì Tà Dịch sao? Nàng ta chính là con rùa đen rút đầu.
“Ha ha, Nhu Y, vậy ngươi so với tam trưởng lão, trận pháp có thể lợi hại hơn không?”
Hiện tại Mẫn Bá Thiên sốt ruột là, hắn căn bản không thấy được người của Thiên Thương đảo.
Vốn tưởng rằng có thể rất nhanh liền đem Thiên Thương đảo bắt lại, nhưng......
Thiên Thương đảo chết tiệt kia, cũng dám bày trận ngăn trở.
May mắn, cao thủ bày trận của Thiên Thương đảo là tam trưởng lão, mà Nhu Y, chính là tôn nữ của tam trưởng lão.
“Đó là tổ phụ của ta, tất cả mọi thứ ta học, đều là đi theo ông học ......”
Võ công có thể trò giỏi hơn thầy là điều đương nhiên, nhưng trận pháp......
Đây không chỉ là khảo nghiệm tri thức, kỹ xảo, còn bao gồm kinh nghiệm gì gì đó.
Bây giờ Nhu Y mới tuổi này, hơn nữa kinh nghiệm rất ít, võ công cũng không như tam trưởng lão, nàng cũng không dám nói so với ông lợi hại hơn.
“Tất nhiên là không bằng ông ấy rồi?”
Mẫn Bá Thiên có chút thất vọng, Nhu Y không thèm để ý cười:
“Nhưng mà, tuy rằng không bằng ông, nhưng ông đối ta kỳ vọng luôn luôn rất cao, tất cả bản lĩnh của ông, toàn bộ đều nói cho ta biết......”
Đây là chuyện mà nàng đã từng đắc ý nhất......
Nhưng lúc nàng gặp chuyện không may, nàng vẫn bị bọn họ vứt bỏ như cũ.
Tổng cho rằng nàng là đặc biệt, lại không biết, thì ra, chỉ có hữu dụng, bọn họ mới có thể cảm thấy là đặc biệt.
“Vậy là tốt rồi...... lão ta bày trận , ta cũng không có người biết phá trận, Nhu Y, lần này cần làm phiền ngươi rồi ......”
Sắc mặt của Mẫn Bá Thiên vui vẻ, cái này, tiến độ của hắn sẽ không bị chậm trễ
Đại sự này đã giải quyết, hắn mới nhớ tới vừa rồi Nhu Y thế nhưng đã hỏi tới Mẫn Du Nhiên.
“Là U Minh vương nhắc tới Mẫn Du Nhiên sao? Nhu Y, ngươi làm sao có thể đột nhiên nhớ tới nàng ấy?”
Mẫn Bá Thiên tùy ý hỏi, vẻ mặt của Nhu Y đen lại, cả giận nói:
“Ta đã thấy nàng......”
“Cái gì?”
Cái này đổi lại làm Mẫn Bá Thiên chấn kinh rồi......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.