Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Chương 871: uy hiếp
Mã Duyệt Duyệt
25/07/2016
Tuy rằng, tình huống
bên kia đã hết sức không lạc quan, không phải địa bàn của ông, nhưng ông cũng không thể trốn tránh trách nhiệm, nếu như mình không ra ngoài, có
lẽ. . . . . .
Thật ra, đảo chủ cũng biết việc này không có quan hệ gì với ông, cho dù là ông ở đó, cũng chưa chắc có thể ngăn cản cái gì. . . . . .
Nhưng không quay về, trong lòng ông đúng là bất an.
"Đảo chủ, ngài không thể trở về. . . . . ."
Liệt lão bình tĩnh nói:
"Cái Hắc Phong cốc kia , lúc này tình huống không rõ, hơn nữa, bây giờ Thiên Thương Đảo đã như vậy , ngài trở về, chẳng qua cũng là làm thêm hy sinh vô ích thôi. . . . . ."
Chuyện này. . . . . .
Đảo chủ biết Liệt lão nói là lời nói thật, nhưng. . . . . .
"Đông Phương Ngữ Hinh chưa tỉnh táo lại, Tà Dịch cũng không ở đây, ngài nên ở đây coi chừng dùm Đông Phương Ngữ Hinh, khả năng ngài còn không biết, Hinh Nhi mang bầu , đây chính là cốt nhục của Thiên Thương Đảo ngài nha . . . . ."
Đảo chủ vẫn muốn một nam hài, lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh đã có bầu, nhưng chuyện này. . . . . .
"Chuyện này. . . . . ."
Hinh Nhi mang thai?
Bọn họ sau khi trở về, thậm chí ông cũng chưa gặp mặt Uất Trì Tà Dịch một lần.
Lúc này Tà Dịch không ở, nhưng bên ngoài đều là thế lực của Hắc Phong cốc kia, không biết bây giờ Tà Dịch. . . . . .
Không, sẽ không , võ công của Tà Dịch cao như vậy, nhất định không có việc gì .
Đảo chủ an ủi chính mình, ông không thể rời đi, Liệt lão nói rất đúng, ông trở về cũng thay đổi không được cái gì.
Trái lại không bằng. . . . .
"Gia gia, người ở đây cùng chúng ta đi. . . . . ."
Thấy đảo chủ có chút dao động , Liệt lão vội vàng nháy mắt với tiểu Hoan Hoan , tiểu Hoan Hoan hiểu được, cũng khuyên nhủ.
Bọn họ không muốn để cho gia gia đi đâu?
Cũng đúng nha, bé mặc dù nhỏ, nhưng biết tình huống bây giờ, dường như thật sự rất không lạc quan mà?
Thiên Thương Đảo, Thiên Thương Đảo xinh đẹp như thế , thế nhưng. . . . . .
Không còn, bị người đoạt đi rồi?
Tiểu Hoan Hoan cũng không nhẫn tâm, nhưng nghe bọn họ nói người đó lợi hại như vậy , bây giờ mẫu thân cái dạng này, phụ thân không ở đây, gia gia quay về cũng không thay đổi được gì.
Còn không bằng ở cùng chờ phụ thân trở về, mẫu thân tỉnh lại?
Tiểu Hoan Hoan là đứa nhỏ đảo chủ thích nhất , tuy rằng ông rất muốn muốn một tôn tử , nhưng thiên phú, đáng yêu của tiểu Hoan Hoan , đều làm cho đảo chủ không bỏ xuống được.
Hơn nữa Đông Phương Ngữ Hinh hiện tại mang bầu, Uất Trì Tà Dịch không ở đây, ông cũng nên lưu lại chiếu cố môt chút.
Sắc mặt dảo chủ nặng nề gật đầu, trong lòng ông thật sự rất . . . . . .
Khó chịu, vô cùng khó chịu.
Không thể tưởng tượng được, lại xảy ra biến cố như vậy.
"Vậy hiện tại Hinh Nhi . . . . . ."
Đảo chủ bất an hỏi, Chích lão thở dài:
"Không có gì vấn đề, nàng chỉ là hôn mê . . . . . ."
Chỉ là hôn mê, hôn mê. . . . . .
Nữ nhân này, từng cường thế như vậy , khi nào thì mềm yếu như vậy rồi?
Trong lòng, có chút cảm thán, Thiên Thương Đảo của họ đây là làm sao vậy? ——
Chích lão cũng không thể ở lại đây bao lâu, bà để lại chút đan dược, dặn đúng hạn cho Đông Phương Ngữ Hinh dùng, sau đó liền đi ra ngoài.
Chuyện này cũng kiên trì nhiều ngày như vậy , bà không dám có chút sơ sẩy.
Tuy rằng, đây là lần đầu tiên bọn họ hợp tác luyện chế đan dược bát giai , nhưng. . . . . .
Khả năng thành công tính ra vẫn là rất lớn , dù sao, bây giờ đã đến giai đoạn cuối cùng .
Có điều, đan lôi này . . . . . .
Đan lôi bát giai , cũng không phải là một việc nhỏ gì a.
Lúc trước khi đi , Chích lão bỗng nhiên nhìn về phía tiểu Nhạc Nhạc:
"Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi có thể tiếp được đan lôi bát giai chứ?"
Thật ra, đảo chủ cũng biết việc này không có quan hệ gì với ông, cho dù là ông ở đó, cũng chưa chắc có thể ngăn cản cái gì. . . . . .
Nhưng không quay về, trong lòng ông đúng là bất an.
"Đảo chủ, ngài không thể trở về. . . . . ."
Liệt lão bình tĩnh nói:
"Cái Hắc Phong cốc kia , lúc này tình huống không rõ, hơn nữa, bây giờ Thiên Thương Đảo đã như vậy , ngài trở về, chẳng qua cũng là làm thêm hy sinh vô ích thôi. . . . . ."
Chuyện này. . . . . .
Đảo chủ biết Liệt lão nói là lời nói thật, nhưng. . . . . .
"Đông Phương Ngữ Hinh chưa tỉnh táo lại, Tà Dịch cũng không ở đây, ngài nên ở đây coi chừng dùm Đông Phương Ngữ Hinh, khả năng ngài còn không biết, Hinh Nhi mang bầu , đây chính là cốt nhục của Thiên Thương Đảo ngài nha . . . . ."
Đảo chủ vẫn muốn một nam hài, lúc này, Đông Phương Ngữ Hinh đã có bầu, nhưng chuyện này. . . . . .
"Chuyện này. . . . . ."
Hinh Nhi mang thai?
Bọn họ sau khi trở về, thậm chí ông cũng chưa gặp mặt Uất Trì Tà Dịch một lần.
Lúc này Tà Dịch không ở, nhưng bên ngoài đều là thế lực của Hắc Phong cốc kia, không biết bây giờ Tà Dịch. . . . . .
Không, sẽ không , võ công của Tà Dịch cao như vậy, nhất định không có việc gì .
Đảo chủ an ủi chính mình, ông không thể rời đi, Liệt lão nói rất đúng, ông trở về cũng thay đổi không được cái gì.
Trái lại không bằng. . . . .
"Gia gia, người ở đây cùng chúng ta đi. . . . . ."
Thấy đảo chủ có chút dao động , Liệt lão vội vàng nháy mắt với tiểu Hoan Hoan , tiểu Hoan Hoan hiểu được, cũng khuyên nhủ.
Bọn họ không muốn để cho gia gia đi đâu?
Cũng đúng nha, bé mặc dù nhỏ, nhưng biết tình huống bây giờ, dường như thật sự rất không lạc quan mà?
Thiên Thương Đảo, Thiên Thương Đảo xinh đẹp như thế , thế nhưng. . . . . .
Không còn, bị người đoạt đi rồi?
Tiểu Hoan Hoan cũng không nhẫn tâm, nhưng nghe bọn họ nói người đó lợi hại như vậy , bây giờ mẫu thân cái dạng này, phụ thân không ở đây, gia gia quay về cũng không thay đổi được gì.
Còn không bằng ở cùng chờ phụ thân trở về, mẫu thân tỉnh lại?
Tiểu Hoan Hoan là đứa nhỏ đảo chủ thích nhất , tuy rằng ông rất muốn muốn một tôn tử , nhưng thiên phú, đáng yêu của tiểu Hoan Hoan , đều làm cho đảo chủ không bỏ xuống được.
Hơn nữa Đông Phương Ngữ Hinh hiện tại mang bầu, Uất Trì Tà Dịch không ở đây, ông cũng nên lưu lại chiếu cố môt chút.
Sắc mặt dảo chủ nặng nề gật đầu, trong lòng ông thật sự rất . . . . . .
Khó chịu, vô cùng khó chịu.
Không thể tưởng tượng được, lại xảy ra biến cố như vậy.
"Vậy hiện tại Hinh Nhi . . . . . ."
Đảo chủ bất an hỏi, Chích lão thở dài:
"Không có gì vấn đề, nàng chỉ là hôn mê . . . . . ."
Chỉ là hôn mê, hôn mê. . . . . .
Nữ nhân này, từng cường thế như vậy , khi nào thì mềm yếu như vậy rồi?
Trong lòng, có chút cảm thán, Thiên Thương Đảo của họ đây là làm sao vậy? ——
Chích lão cũng không thể ở lại đây bao lâu, bà để lại chút đan dược, dặn đúng hạn cho Đông Phương Ngữ Hinh dùng, sau đó liền đi ra ngoài.
Chuyện này cũng kiên trì nhiều ngày như vậy , bà không dám có chút sơ sẩy.
Tuy rằng, đây là lần đầu tiên bọn họ hợp tác luyện chế đan dược bát giai , nhưng. . . . . .
Khả năng thành công tính ra vẫn là rất lớn , dù sao, bây giờ đã đến giai đoạn cuối cùng .
Có điều, đan lôi này . . . . . .
Đan lôi bát giai , cũng không phải là một việc nhỏ gì a.
Lúc trước khi đi , Chích lão bỗng nhiên nhìn về phía tiểu Nhạc Nhạc:
"Tiểu Nhạc Nhạc, ngươi có thể tiếp được đan lôi bát giai chứ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.