Chương 39: Bắt đầu
Thiển Thiển Đích Tâm
12/05/2016
Lão phu nhân minh bao ám trào (ngoài khen trong chê) đáp lại, khiến cho nụ
cười vốn cứng ngắc của Trương phu nhân lại càng thêm nan kham, cười gằn
trong lòng.
Muốn nói, chức quan của Cố gia tuy rằng cùng lão gia tương xứng, nhưng Cố Trường Viễn hắn vừa mới lên nhậm chức thị lang đại nhân không lâu, làm sao có thể so sánh với lão gia giữ chức thượng thư đã lâu, cũng đã đứng vững gót chân trên triều đường, huống chi, nội tình của Trương gia vốn cũng dày hơn Cố gia, dưới tình huống như vậy, chỉ cần không phải kẻ ngu, tuyệt đối sẽ không cùng cường thế gia tộc nhà mình chống lại.
Vì thế, đối với Cố gia chính mình không quá để ở trong lòng, mà từ thái độ cung kính của Cố gia đối với mình có thể thấy được, bọn họ cũng hiểu điều đó, vì thế khi Cố Thanh Uyển bị thương mới có thể không nói câu gì không phải với nhà mình, nhưng bây giờ một phen nói của Cố Thanh Uyển, làm cho Cố lão phu nhân cũng bắt đầu không khách khí đối với mình như thế!
Trương phu nhân nghĩ thế, trong lòng rất là khó chịu, nhưng dù sao Trương phu nhân cũng không ngốc, tuy rằng mất hứng nhưng nghĩ đến tình hình hiện tại, còn có phân phó của lão gia trước khi đến, Trương phu nhân nhanh chóng thu liễu tâm tư, ngẩng đẩu lên nhìn về phía lão phu nhân, rành mạch nói: "Lão phu nhân, Dao nhi vì hiểu lầm trước đây với Cố đại tiểu thư, vì thế vừa nãy nhìn thấy Cố đại tiểu thư mới kích động như thế, lời nói có chút thiếu sót, còn mong lão phu nhân khoan dung không nên trách tội."
"Lão thân tự nhiên sẽ không đi tính toán với một đứa bé, Trương phu nhân cứ yên tâm đi!" Cố lão phu nhân thản nhiên nói.
Cố Thanh Uyển ở một bên nghe xong, cười nhạt, chỉ là thấy có lỗi với lão phu nhân, còn với đương sự là mình, sợ là không có một chút áy náy nha! Ha ha.
"Lão phu nhân nói phải, tiểu hài tử làm sao có thể thực sự tính toán với các nàng cái gì chứ! Các nàng dù sao đều còn nhỏ, vẫn chưa trải qua nhiều, lời nói, hành động nhiều lúc đều rất xúc động, vì thế vẫn là cần những trưởng bối chúng ta ở bên cạnh theo dõi, chỉ dạy."
Nếu như quả thật không tính toán, thế tại sao chỉ vì một câu nói của mình, mà vung tay muốn tát đây? Lời nói này, thật sự quá mức buồn cười, Cố Thanh Uyển quay sang Trương phu nhân thiêu mi cười, trong mắt hiện lên hứng thú.
Trương phu nhân chú ý tới ánh mắt của Cố Thanh Uyển, vẻ mặt trong nháy mắt mất tự nhiên, lại ngay lập tức biến mất, thành ý nói: "Như Cố đại tiểu thư vừa nói cái gì gọi Ngự sử, cáo ngự trạng,.. những lời kia coi như nói quá mức, cũng quá nghiêm trọng rồi, chuyện này chỉ là chút gút mắc của hai đứa nhỏ các ngươi, lại truyền đến tai người khác, vậy không phải là lộ ra chúng ta làm trưởng bối vô năng sao? Đến lúc đó, người trong kinh thành sẽ nhìn hai nhà chúng ta như thế nào đây?"
"Hơn nữa, Cố đại nhân vừa nhậm chức lại gây ra chuyện như vậy, sẽ có ảnh hưởng không tốt đối với tiền đồ của hắn nha! Vì thế mới nói, suy nghĩ của đứa nhỏ chính là quá thẳng rồi, suy nghĩ không đủ chu toàn, các nàng cũng không biết nếu làm thế không chỉ sẽ liên lụy đến trưởng bối, mà đối với danh dự của các nàng cũng không tốt nha!" Trương phu nhân chân thành nói: "Lão phu nhân, người nói vãn bối nói có đúng không?"
Nói thật là dễ nghe, trong lòng tính toán cũng rất chính xác, quả thực lão phu nhân là rất quan tâm đến con đường làm quan của Cố Trường Viễn, có điều, nàng nói lời này có quá phiến diện hay không đây? Tại sao không đề cập đến con đường làm quan của Trương đại nhân nhà nàng đâu? Cố Thanh Uyển buồn cười nghĩ.
Những lời này dù Trương phu nhân không nói, lão phu nhân cũng hết sức rõ ràng, báo Ngự sử, cáo ngự trạng, những chuyện này cho tới bây giờ lão phu nhân cũng không muốn làm, chỉ có điều bộ dáng vừa rồi của Trương phu nhân quá mức kiêu ngạo, mình cũng tùy ý cho Cố Thanh Uyển nói ra, dùng lời của nàng chén ép dáng vẻ kiêu ngạo hung hăng của Trương phu nhân một chút mà thôi, bây giờ xem ra, lợi hại trong chuyện này, Trương phu nhân cũng rất hiểu nha!
Có điều, nàng có chút không thừa nhận, việc này nàng đúng là không muốn làm lớn chuyện, nàng, muốn làm lớn chuyện là chuyện khác!
Lão phu nhân gật đầu, hơi tỏ ra lạnh nhạt nói: "Trương phu nhân nói rất đúng, vốn chuyện này Cố gia ta cũng chưa từng nghĩ tới muốn làm lớn chuyện, lão thân thấy thật ra vì Trương tiểu thư nhà ngươi vẫn không phục, trong lòng bất bình mới có thể ép Thanh Uyển nhà ta nói ra những lời này, lão thân nói không sai chứ!" Đối với Trương gia, kỳ thực lão phu nhân cũng không muốn đắc tội, chỉ cần Trương gia bọn họ cúi đầu, để cho tâm tình mình vừa lòng, chuyện đánh nhau kia bao gồm cả chuyện ngày hôm nay đều bỏ qua, cũng không phải là không thể được.
"Phải, lão phu nhân nói rất đúng, là Dao nhi nhà chúng ta quá xúc động, có điều đây cũng là bởi vì trong lòng nàng có nghi hoặc, mới có thể không nhịn được mà nói ra như vậy." Trương phu nhân thở dài nói.
"Nghi hoặc?"
"Đúng vậy, đây cũng là một trong những nguyên nhân vãn bối đến đây lần này, hôm nay vãn bối thứ nhất là đến thăm Cố đại tiểu thư, thứ hai đâu, cũng chính là nghi hoặc trong lòng của Dao nhi kia, nàng rõ ràng không hề quá mức dùng sức đẩy Cố đại tiểu thư, nhưng tại sao Cố đại tiểu thư lại ngã xa như vậy? Lại vẫn bị thương nặng như thế? Vì thế..."
"Trương phu nhân, lời này của ngươi là đang nói, Cố gia ta vu tội Trương tiểu thư nhà ngươi?" Thanh âm của lão phu nhân bỗng nhiên lạnh xuống.
"Không, lão phu nhân đừng hiểu lầm, vãn bối tuyệt không có ý đó, vãn bối cũng chỉ đơn thuần muốn biết rõ mà thôi, bởi vì vãn bối cũng thực sự không hy vọng, bởi vì chuyện này mà khiến quan hệ của hai nhà chúng ta trở nên xa cách! Tuy rằng, lúc chuyện xảy ra Cố đại tiểu thư cũng có động thủ, nhưng nhìn đến Cố đại tiểu thư bị thương, trong lòng vãn bối vẫn là rất áy náy." Trương phu nhân lau khóe mắt, khổ sở nói:
"Vì thế, chờ một chút đại phu tới, bảo hắn kiểm tra cẩn thận lại thương thế cho tiểu thư, mà vãn bối cũng đem theo rất nhiều thuốc bổ đưa đến cho Cố đại tiểu thư tẩm bổ thân thể, cũng để cho đại phu xem xem một chút những loại thuốc này nàng có dùng được hay không, nếu là không thích hợp, vãn bối không phải là sẽ hại đến tiểu thư sao? Như vậy vãn bối sẽ không còn mặt mũi nào mà gặp lão phu nhân nữa."
Cố Thanh Uyển nghe xong tấm tắc cảm thán, thực sự là người không biết xấu hổ, thiên hạ vô địch nha! Cực phẩm nha!
"Trương phu nhân thật đúng là tâm địa thiện lương, tấm lòng bồ tát!" Lão phu nhân cười nhạt, xem ra nàng vẫn không muốn bỏ qua, nói nhiều như vậy bất quá chỉ là muốn nói vết thương của Thanh Uyển chỉ là giả tạo mà thôi.
Không sai, Trương phu nhân chính là nghĩ như vậy, chỉ cần đại phu nói vết thương của Cố Thanh Uyển không nặng, chính mình có thể vì Dao nhi mà vãn hồi chút danh tiếng, con gái của mình không phải là dạng người quá ngoan độc như vậy, nàng chỉ khẽ đẩy một chút, trách là trách vận khí của Cố Thanh Uyển không tốt, đụng phải núi giả, có điều, bởi vì sức của Dao nhi yếu, nàng cũng chỉ là bị rách chút da.
"Lão phu nhân nói gì thế, đây chẳng qua là việc mà một trưởng bối như ta nên làm mà thôi." Trương phu nhân mặt dày nói.
"Vậy chúng ta đây sẽ chờ đại phu đến! Cũng tốt để Trương phu nhân yên tâm." Lão phu nhân giễu cợt.
Lão phu nhân vừa nói xong, trong phòng triệt để yên tĩnh, Trương Dao vốn muốn nói cái gì, lại bị Trương phu nhân dùng ánh mắt cảnh cáo trừng trở lại.
Cố Vô Hạ lúc này cũng không dám tùy tiện mở miệng nữa, sợ Cố Thanh Uyển lại nói ra cái gì làm mình khó ứng đối, trong lòng lại khẩn cầu đại phu kia có thể nói ra đáp án khiến mình hài lòng.
Nhị di nương vẫn luôn yên lặng không nói, chỉ là khi nhìn đến đồng dạng bình tĩnh không nói Cố Thanh Uyển, ánh mắt hơi co lại, trong lòng tuôn ra dự cảm không tốt.
Một nha đầu đột nhiên đi đến, phá vỡ bầu không khí yên lặng trong phòng, tiểu nha đầu dường như cũng cảm nhận được không khí khác thường, giọng nói có chút run rẩy: "Lão phu nhân, Lý đại phu tới."
Lão phu nhân nghe xong, liếc qua Cố Thanh Uyển một cái, dừng chút mới mở miệng nói: "Mời Lý đại phu vào đi!"
"Vâng."
Muốn nói, chức quan của Cố gia tuy rằng cùng lão gia tương xứng, nhưng Cố Trường Viễn hắn vừa mới lên nhậm chức thị lang đại nhân không lâu, làm sao có thể so sánh với lão gia giữ chức thượng thư đã lâu, cũng đã đứng vững gót chân trên triều đường, huống chi, nội tình của Trương gia vốn cũng dày hơn Cố gia, dưới tình huống như vậy, chỉ cần không phải kẻ ngu, tuyệt đối sẽ không cùng cường thế gia tộc nhà mình chống lại.
Vì thế, đối với Cố gia chính mình không quá để ở trong lòng, mà từ thái độ cung kính của Cố gia đối với mình có thể thấy được, bọn họ cũng hiểu điều đó, vì thế khi Cố Thanh Uyển bị thương mới có thể không nói câu gì không phải với nhà mình, nhưng bây giờ một phen nói của Cố Thanh Uyển, làm cho Cố lão phu nhân cũng bắt đầu không khách khí đối với mình như thế!
Trương phu nhân nghĩ thế, trong lòng rất là khó chịu, nhưng dù sao Trương phu nhân cũng không ngốc, tuy rằng mất hứng nhưng nghĩ đến tình hình hiện tại, còn có phân phó của lão gia trước khi đến, Trương phu nhân nhanh chóng thu liễu tâm tư, ngẩng đẩu lên nhìn về phía lão phu nhân, rành mạch nói: "Lão phu nhân, Dao nhi vì hiểu lầm trước đây với Cố đại tiểu thư, vì thế vừa nãy nhìn thấy Cố đại tiểu thư mới kích động như thế, lời nói có chút thiếu sót, còn mong lão phu nhân khoan dung không nên trách tội."
"Lão thân tự nhiên sẽ không đi tính toán với một đứa bé, Trương phu nhân cứ yên tâm đi!" Cố lão phu nhân thản nhiên nói.
Cố Thanh Uyển ở một bên nghe xong, cười nhạt, chỉ là thấy có lỗi với lão phu nhân, còn với đương sự là mình, sợ là không có một chút áy náy nha! Ha ha.
"Lão phu nhân nói phải, tiểu hài tử làm sao có thể thực sự tính toán với các nàng cái gì chứ! Các nàng dù sao đều còn nhỏ, vẫn chưa trải qua nhiều, lời nói, hành động nhiều lúc đều rất xúc động, vì thế vẫn là cần những trưởng bối chúng ta ở bên cạnh theo dõi, chỉ dạy."
Nếu như quả thật không tính toán, thế tại sao chỉ vì một câu nói của mình, mà vung tay muốn tát đây? Lời nói này, thật sự quá mức buồn cười, Cố Thanh Uyển quay sang Trương phu nhân thiêu mi cười, trong mắt hiện lên hứng thú.
Trương phu nhân chú ý tới ánh mắt của Cố Thanh Uyển, vẻ mặt trong nháy mắt mất tự nhiên, lại ngay lập tức biến mất, thành ý nói: "Như Cố đại tiểu thư vừa nói cái gì gọi Ngự sử, cáo ngự trạng,.. những lời kia coi như nói quá mức, cũng quá nghiêm trọng rồi, chuyện này chỉ là chút gút mắc của hai đứa nhỏ các ngươi, lại truyền đến tai người khác, vậy không phải là lộ ra chúng ta làm trưởng bối vô năng sao? Đến lúc đó, người trong kinh thành sẽ nhìn hai nhà chúng ta như thế nào đây?"
"Hơn nữa, Cố đại nhân vừa nhậm chức lại gây ra chuyện như vậy, sẽ có ảnh hưởng không tốt đối với tiền đồ của hắn nha! Vì thế mới nói, suy nghĩ của đứa nhỏ chính là quá thẳng rồi, suy nghĩ không đủ chu toàn, các nàng cũng không biết nếu làm thế không chỉ sẽ liên lụy đến trưởng bối, mà đối với danh dự của các nàng cũng không tốt nha!" Trương phu nhân chân thành nói: "Lão phu nhân, người nói vãn bối nói có đúng không?"
Nói thật là dễ nghe, trong lòng tính toán cũng rất chính xác, quả thực lão phu nhân là rất quan tâm đến con đường làm quan của Cố Trường Viễn, có điều, nàng nói lời này có quá phiến diện hay không đây? Tại sao không đề cập đến con đường làm quan của Trương đại nhân nhà nàng đâu? Cố Thanh Uyển buồn cười nghĩ.
Những lời này dù Trương phu nhân không nói, lão phu nhân cũng hết sức rõ ràng, báo Ngự sử, cáo ngự trạng, những chuyện này cho tới bây giờ lão phu nhân cũng không muốn làm, chỉ có điều bộ dáng vừa rồi của Trương phu nhân quá mức kiêu ngạo, mình cũng tùy ý cho Cố Thanh Uyển nói ra, dùng lời của nàng chén ép dáng vẻ kiêu ngạo hung hăng của Trương phu nhân một chút mà thôi, bây giờ xem ra, lợi hại trong chuyện này, Trương phu nhân cũng rất hiểu nha!
Có điều, nàng có chút không thừa nhận, việc này nàng đúng là không muốn làm lớn chuyện, nàng, muốn làm lớn chuyện là chuyện khác!
Lão phu nhân gật đầu, hơi tỏ ra lạnh nhạt nói: "Trương phu nhân nói rất đúng, vốn chuyện này Cố gia ta cũng chưa từng nghĩ tới muốn làm lớn chuyện, lão thân thấy thật ra vì Trương tiểu thư nhà ngươi vẫn không phục, trong lòng bất bình mới có thể ép Thanh Uyển nhà ta nói ra những lời này, lão thân nói không sai chứ!" Đối với Trương gia, kỳ thực lão phu nhân cũng không muốn đắc tội, chỉ cần Trương gia bọn họ cúi đầu, để cho tâm tình mình vừa lòng, chuyện đánh nhau kia bao gồm cả chuyện ngày hôm nay đều bỏ qua, cũng không phải là không thể được.
"Phải, lão phu nhân nói rất đúng, là Dao nhi nhà chúng ta quá xúc động, có điều đây cũng là bởi vì trong lòng nàng có nghi hoặc, mới có thể không nhịn được mà nói ra như vậy." Trương phu nhân thở dài nói.
"Nghi hoặc?"
"Đúng vậy, đây cũng là một trong những nguyên nhân vãn bối đến đây lần này, hôm nay vãn bối thứ nhất là đến thăm Cố đại tiểu thư, thứ hai đâu, cũng chính là nghi hoặc trong lòng của Dao nhi kia, nàng rõ ràng không hề quá mức dùng sức đẩy Cố đại tiểu thư, nhưng tại sao Cố đại tiểu thư lại ngã xa như vậy? Lại vẫn bị thương nặng như thế? Vì thế..."
"Trương phu nhân, lời này của ngươi là đang nói, Cố gia ta vu tội Trương tiểu thư nhà ngươi?" Thanh âm của lão phu nhân bỗng nhiên lạnh xuống.
"Không, lão phu nhân đừng hiểu lầm, vãn bối tuyệt không có ý đó, vãn bối cũng chỉ đơn thuần muốn biết rõ mà thôi, bởi vì vãn bối cũng thực sự không hy vọng, bởi vì chuyện này mà khiến quan hệ của hai nhà chúng ta trở nên xa cách! Tuy rằng, lúc chuyện xảy ra Cố đại tiểu thư cũng có động thủ, nhưng nhìn đến Cố đại tiểu thư bị thương, trong lòng vãn bối vẫn là rất áy náy." Trương phu nhân lau khóe mắt, khổ sở nói:
"Vì thế, chờ một chút đại phu tới, bảo hắn kiểm tra cẩn thận lại thương thế cho tiểu thư, mà vãn bối cũng đem theo rất nhiều thuốc bổ đưa đến cho Cố đại tiểu thư tẩm bổ thân thể, cũng để cho đại phu xem xem một chút những loại thuốc này nàng có dùng được hay không, nếu là không thích hợp, vãn bối không phải là sẽ hại đến tiểu thư sao? Như vậy vãn bối sẽ không còn mặt mũi nào mà gặp lão phu nhân nữa."
Cố Thanh Uyển nghe xong tấm tắc cảm thán, thực sự là người không biết xấu hổ, thiên hạ vô địch nha! Cực phẩm nha!
"Trương phu nhân thật đúng là tâm địa thiện lương, tấm lòng bồ tát!" Lão phu nhân cười nhạt, xem ra nàng vẫn không muốn bỏ qua, nói nhiều như vậy bất quá chỉ là muốn nói vết thương của Thanh Uyển chỉ là giả tạo mà thôi.
Không sai, Trương phu nhân chính là nghĩ như vậy, chỉ cần đại phu nói vết thương của Cố Thanh Uyển không nặng, chính mình có thể vì Dao nhi mà vãn hồi chút danh tiếng, con gái của mình không phải là dạng người quá ngoan độc như vậy, nàng chỉ khẽ đẩy một chút, trách là trách vận khí của Cố Thanh Uyển không tốt, đụng phải núi giả, có điều, bởi vì sức của Dao nhi yếu, nàng cũng chỉ là bị rách chút da.
"Lão phu nhân nói gì thế, đây chẳng qua là việc mà một trưởng bối như ta nên làm mà thôi." Trương phu nhân mặt dày nói.
"Vậy chúng ta đây sẽ chờ đại phu đến! Cũng tốt để Trương phu nhân yên tâm." Lão phu nhân giễu cợt.
Lão phu nhân vừa nói xong, trong phòng triệt để yên tĩnh, Trương Dao vốn muốn nói cái gì, lại bị Trương phu nhân dùng ánh mắt cảnh cáo trừng trở lại.
Cố Vô Hạ lúc này cũng không dám tùy tiện mở miệng nữa, sợ Cố Thanh Uyển lại nói ra cái gì làm mình khó ứng đối, trong lòng lại khẩn cầu đại phu kia có thể nói ra đáp án khiến mình hài lòng.
Nhị di nương vẫn luôn yên lặng không nói, chỉ là khi nhìn đến đồng dạng bình tĩnh không nói Cố Thanh Uyển, ánh mắt hơi co lại, trong lòng tuôn ra dự cảm không tốt.
Một nha đầu đột nhiên đi đến, phá vỡ bầu không khí yên lặng trong phòng, tiểu nha đầu dường như cũng cảm nhận được không khí khác thường, giọng nói có chút run rẩy: "Lão phu nhân, Lý đại phu tới."
Lão phu nhân nghe xong, liếc qua Cố Thanh Uyển một cái, dừng chút mới mở miệng nói: "Mời Lý đại phu vào đi!"
"Vâng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.