Đích Nữ Phong Hoa

Chương 49: Giải thích

Thiển Thiển Đích Tâm

07/07/2016

Lý Kiều nghe vậy, rất là không đồng ý, gạt bỏ: "Ngươi tham dự vớ vẩn cái gì? Đừng quên thân phận của ngươi, hơn nữa, ngươi có thể giúp được cái gì, không gây thêm phiền phức cho ta là đã tốt lắm rồi.''

Lời nói của Lý Kiều làm cho Cố Thanh Uyển khẽ quất khóe miệng, vị mẫu thân này thực sự là thẳng thắn đến mức khiến cho mình không còn gì để nói!

Mình là trưởng nữ, thân phận cao quý, các nàng chỉ là thứ nữ, thân phận thấp hèn, cách nói này thật sự là đủ thẳng thắn, đủ dứt khoát, đảo qua vẻ mặt cứng ngắc của Cố Vô Hạ, còn có khuôn mặt không rõ biểu tình của Cố Duẫn Nhi, Cố Thanh Uyển thở dài, những lời này, ngươi để ở trong lòng thì tốt rồi, tại sao cứ muốn nói thẳng ra như thế chứ?

Lòng dạ nhỏ mọn, kỳ thị thứ nữ, đãi ngộ khác biệt, làm một chủ mẫu sau khi bị kết luận như vậy, ngươi ở trong cái đại trạch viện này, nên tạo dựng uy tín như thế nào đây?

Tuy rằng thân phận của thứ nữ thua trưởng nữ, nhưng các nàng cũng là cốt nhục của Cố gia, cũng là một thành phần của Cố gia, ngươi không để các nàng vào mắt, khinh thường các nàng như vậy, trong lòng lão phu nhân làm sao có thể thoải mái được!

Ai! Muốn ở trên cái sân khấu lớn này diễn kịch, kiểu gì cũng phải vẽ vài đạo sắc thái, che lấp đi cái tham, sân, si của mình, biểu hiện ra chân, thiện, mỹ của mình mới tốt.

Lòng dạ thẳng thắn, minh thương minh đao chỉ thích hợp dùng ở trên chiến trường, còn ở trong cái hậu viện lòng người khó lường, mưu kế trùng trùng này, thẳng thắn, chất phác chẳng khác nào tự tìm đường chết. Nghĩ vậy, Cố Thanh Uyển híp mắt lại, nhìn thân thể suy yếu vô lực, cùng với sắc mặt trắng xám của Lý Kiều, con ngươi hơi co lại, có thể nhân cơ hội này làm một chút gì đó.

"Cao ma ma, đưa nàng về.'' Lý Kiều lạnh nhạt nhìn Cố Thanh Uyển, phân phó nói.

Cao ma ma nghe vậy, đi tới bên cạnh Lý Kiều, kéo lại chiếc chăn mỏng che cho nàng, nhẹ giọng nói: "Phu nhân, tiểu thư vất vả qua đây một chuyến, để cho nàng ở lâu hơn chút nữa đi! Hơn nữa, tiểu thư với nhị tiểu thư, tam tiểu thư là tỷ muội, sẽ càng dễ nói chuyện, chuyện lần này cũng không tính là đại sự, chắc là có gì hiểu lầm thôi! Phu nhân, người hãy nghỉ ngơi một chút, tỷ muội các nàng nói chuyện với nhau xong, cũng hòa giải thôi.''

Lý Kiều nghe xong muốn phản đối, nhưng ngước mắt nhìn lại thấy ánh mắt khẩn cầu của Cao ma ma.

Trong lúc Lý Kiều đang ngơ ngác, Cố Thanh Uyển nhìn thoáng qua Cố Vô Hạ và Cô Duẫn Nhi, quay sang phân phó Lan Chi: "Đi, gọi tất cả nha đầu trong viện của mẫu thân đến đây.''

"Vâng, tiểu thư.'' Lan Chi lĩnh mệnh, không chút chần chừ xoay người đi ra ngoài.

Lý Kiều thấy vậy, tuy rằng không đồng ý, nhưng do thân thể quá mức mệt mỏi, còn có thái độ kỳ lạ chưa từng thấy của Cao ma ma làm cho nàng mê muội, nên cũng không nói thêm cái gì.

"Nhị muội muội, Tam muội muội, các muội cũng ngồi xuống đi!"

Cố Vô Hạ không biết Cố Thanh Uyển bỗng nhiên đến rốt cuộc muốn làm gì, có điều nhìn nàng triệu tập nha đầu trong viện thế này, xem ra là nàng muốn quản việc này, nghĩ nghĩ, Cố Vô Hạ cười nhạo, chỉ bằng nàng, thật đúng là không biết trời cao đất dày.



Đang suy nghĩ chợt nghe thấy Cố Thanh Uyển nói, liền ngẩng đầu, vẻ mặt hổ thẹn đáp: "Ý tốt của đại tỷ tỷ muội muội ghi nhận, nhưng muội muội đã làm sai chuyện, muội muội đứng được rồi.''

Nếu Cố Vô Hạ thông minh, thì lúc này Cố Duẫn Nhi lại có vẻ có chút hoảng hốt khẩn trương, khiếp sợ đáp: "Đa tạ đại tỷ tỷ, muội... cũng đứng được rồi.''

Cố Thanh Uyển cười khẽ, "Nhìn bộ dáng của các muội như vậy, người không biết còn tưởng rằng mẫu thân đang phạt các muội, không cho các muội ngồi xuống mất!" Nói xong, liếc mắt nhìn Cố Vô Hạ, không hiểu nói: "Nhị muội muội phạm lỗi? Phạm lỗi gì?"

"Muội không giữ gìn được y phục mẫu thân làm cho muội, thẹn với một mảnh tâm ý của mẫu thân dành cho muội.'' Cố Vô Hạ vuốt nhẹ ống tay áo, nhìn chỗ bị rách, khổ sở nói.

"Vậy đó làm sao là lỗi của nhị muội muội chứ. Không phải muội nói là tam muội muội xé rách sao? Nếu nói lỗi thì cũng là lỗi của nàng, nhị muội muội nào có làm sai chỗ nào.'' Cố Thanh Uyển chậm rãi đi tới bên cạnh Cố Vô Hạ, nhẹ nhàng cầm lấy vạt áo bị rách, nhìn thoáng qua, tùy ý nói.

Lời nói của Cố Thanh Uyển khiến cho sắc mặt của Cố Duẫn Nhi trở nên trắng nhợt, trong mắt Cố Vô Hạ thoáng qua châm chọc, ngoài miệng lại cảm động nói: "Cảm ơn đại tỷ tỷ đã tin tưởng muội.''

Cố Thanh Uyển buông cánh tay áo xuống, liếc nhìn Cố Vô Hạ, nhẹ nhàng cười, xoay người ngồi lên trên ghế, không nói gì nữa.

Cái nhìn cuối cùng của Cố Thanh Uyển làm cho trái tim của Cố Vô Hạ đập không hiểu đập mạnh.

"Tiểu thư, bọn nha đầu đều đến hết rồi.'' Lúc này, Lan Chi dẫn bọn nha đầu đi đến.

"Ừ!" Cố Thanh Uyển buông cái chén trong tay xuống, lười biếng tựa lưng vào ghế, nhìn các nàng, lạnh nhạt nói: "Việc trong viện hôm nay, là các ngươi đảm nhiệm sao?"

Bọn nha hoàn ngẩng đầu lên, đều kinh ngạc nhìn Cố Thanh Uyển, đại tiểu thư là đang quản chuyện này?

"Thế nào? Không nghe được lời ta nói sao? Cần ta nhắc lại một lần sao?" Đối với sự ngập ngừng của bọn nha đầu, Cố Thanh Uyển vẫn vô cùng ôn hòa nói.

Nhưng chính thái độ ôn hòa này, lại làm cho các nàng cảm thấy một loại cảm giác áp bách vô hình, cúi đầu vội vàng đáp: "Nô tỳ không dám, hồi bẩm đại tiểu thư, hôm nay là bọn nô tỳ đảm đương.''

"Tốt! Như vậy, về chuyện y phục của nhị tiểu thư làm sao mà rách, các ngươi nhất định cũng nhìn thấy, tới nói nghe nghe một chút.''

Bọn nha hoàn ngơ ngác nhìn nhau, này... Trước mặt chủ tử bàn luận, có phải hay không quá...?



"Thấy cái gì thì nói cái đấy, không cần cố kỵ, mẫu thân xưa nay làm người công chính, không hy vọng chỉ vì một bộ y phục mà khiến cho tình cảm của hai vị muội muội sinh ra khoảng cách, vì thế, có mấy lời, vẫn là ở trước mặt các nàng nói rõ ràng mới tốt.'' Cố Thanh Uyển nói xong nhìn Tề ma ma, cười : "Ma ma nghĩ thế có đúng không?"

"Đại tiểu thư suy nghĩ chu toàn, đúng là nên như vậy.''

"Ha ha, có những lời này của ma ma thì ta yên tâm rồi, ta cũng không hy vọng, bởi vì sự tham gia của ta mà sự tình càng ngày càng loạn.''

Tề ma ma cung kính cười, lui sang một bên, không nói gì tiếp.

Nhìn dáng vẻ các nàng vẫn đang co quắp bất an, Cố Thanh Uyển chớp mi, buồn cười nói: ''Các ngươi không cần lo sợ, nhị vị muội muội từ trước đến nay đều là người hòa nhã, sẽ không vì mấy lời của các ngươi mà tính sổ với các ngươi, đúng không! Nhị vị muội muội."

"Đương nhiên là sẽ không, muội muội sao là loại người lòng dạ hẹp hòi này được chứ, nên các ngươi thấy gì thì cứ nói đó đi!" Cố Vô Hạ thẳng thắn nói.

"Muội muội không dám." Cố Duẫn Nhi thấp giọng nói.

"Nhị vị muội muội quả nhiên là thông tình đạt lý, lòng dạ quảng đại.'' Cố Thanh Uyển tán thưởng một tiếng, sau đó lạnh lùng nói với bọn nha đầu: "Thấy được cái gì thì ăn ngay nói thật cho ta, nếu người nào dám thêm mắm dặm muối, ra vẻ thông mình, ta tuyệt không khinh tha!"

"Vâng, đại tiểu thư.''

Bọn nha đầu bắt đầu lần lượt kể lại việc mà các nàng đã nhìn thấy.

Mà cách nói cũng không quá ba loại.

Thứ nhất là biểu hiện nghĩa phẫn điền ưng (căm phẫn), thấy rất rõ tam tiểu thư xé rách y phục của nhị tiểu thư.

Thứ hai là biểu hiện có chút thấp thỏm, thấy được tam tiểu thư xé y phục của nhị tiểu thư, nhưng có rách hay không thì các nàng không thấy rõ.

Thứ ba chính là chỉ thấy nhị tiểu thư và tam tiểu thư tranh chấp, còn những cái khác nhìn không quá rõ.

Cố Thanh Uyển lẳng lặng nghe, có điều đối với mấy nha đầu nói loại thứ hai, luôn lơ đãng nhìn sâu kín, khóe miệng giương lên ý cười khó lường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đích Nữ Phong Hoa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook