Chương 41: Mặt trắng
Thiển Thiển Đích Tâm
13/05/2016
Cố lão phu nhân mặc
dù đối với chuyện Lý gia đại công tử và Kỳ ngự y đột nhiên đến có chút
kinh ngạc, nhưng cũng biết hai người này không thể chậm trễ, đặc biệt là Kỳ ngự y, tiếp đó nhanh chóng phân phó nói: "Mau mời nhị vị công tử
tiến vào."
"Vâng, lão phu nhân."
Sau khi nha đầu rời đi, Trương phu nhân nhìn lão phu nhân, vẻ mặt tươi cười, khôn khéo nói: "Ai nha! Vãn bối hôm nay tới có chút đường đột, không nghĩ tới lão phu nhân ngày hôm nay có khách nhân, có điều nhắc tới trong kinh thành muốn nói mặt mũi của ai lớn, vậy thật sự chỉ có lão phu nhân người, ngay cả người cao quý như Kỳ ngự y, lão phu nhân cũng chỉ nói một câu, nhân gia đã tới bái phỏng rồi."
Lão phu nhân nghe xong, ngực cười lạnh, lời này của nàng nghe ra là tâng bốc mình, kỳ thực còn không phải là đang nói mình cậy già lên mặt, còn có, Kỳ ngự y, đó là người mình có thể sai khiến sao? Nàng đây là đang chụp mũ lên đầu mình đi!
"Trương phu nhân quá lời, ngày hôm nay lão thân không hề mời bất cứ khách nhân nào, Kỳ ngự y hôm nay đến thực sự là ngoài ý liệu của lão thân, nhưng cũng khiến lão thân thụ sủng nhược kinh, trong lòng cảm thấy thấp thỏm lo âu nha! Hơn nữa lão thân thân phận thấp, cho tới bây giờ cũng không dám nghĩ tới muốn đi làm phiền Kỳ ngự y."
Không mời khách? Đối với Kỳ ngự y đến thụ sủng nhược kinh? Lại dĩ nhiên không hề nói tới mình một chữ, nàng đây là có ý gì? Trương phu nhân thầm buồn bực.
Lão phu nhân nói xong, chú ý tới sắc mặt tuy rằng vẫn thản nhiên như thường của Trương phu nhân, nhưng trong mắt lại xẹt qua ảo não, lão phu nhân chỉ biết nàng nghe ra cái gì, khóe miệng vung lên ý cười châm chọc, nghiêm mặt nói: "Muốn nói làm cho Kỳ ngự y bái kiến, Trương phu nhân ngươi nhưng thân là thượng thư phu nhân, thân phận so với lão thân cao quý hơn rất nhiều, có lẽ ngươi cảm thấy không có gì, nhưng lão thân từ trước đến giờ tuyệt không dám nghĩ như vậy!"
Những lời này của lão phu nhân khiến Trương phu nhân biến sắc, thật là đồ cáo già, một chút thua thiệt cũng không ăn. Thân phận của Kỳ ngự y đặc thù, nếu lời này của nàng mà truyền đi... Nghĩ đến đó sắc mặt của Trương phu nhân càng khó coi, vốn còn muốn nói cái gì nhưng nhìn thấy người mà nha đầu Cố phủ dẫn tới đã đến rồi.
Cố lão phu nhân thấy người tới, vội vàng đứng lên nghênh đón, người trong phòng cũng đều đứng dậy, bao gồm cả Trương phu nhân, đều giống nhau vẻ mặt cung kính nhìn người đến.
Cố Thanh Uyển đứng ở phía sau mọi người, nhíu mày, từ lời nói của lão phu nhân và Trương phu nhân có thể nghe ra được, vị Kỳ ngự y này không phải tầm thường, mà bây giờ nhìn các nàng, một cái thượng thư phu nhân, một là thị lang mẫu thân, lại dùng tư thế thận trọng như vậy để nghênh tiếp, càng thêm xác định, Kỳ ngự y hắn hẳn không chỉ là một ngự y đơn giản như vậy đi!
Cố Thanh Uyển nghĩ vậy nhíu mày, muốn nói người như vậy chính mình phải biết mới phải, nhưng vì cái gì mà trong đầu mình, dĩ nhiên chỉ có mơ hồ bóng lưng, thậm chí ngay cả thông tin cơ bản cũng không có, đây là nguyên nhân gì? Là chính mình tiếp thu ký ức không được đầy đủ? Hay là tiền thân nàng vốn đối với vị Kỳ ngự y này hoàn toàn không có ấn tượng gì?
"Kỳ ngự y, đại công tử, mau mau mời vào, không biết nhị vị hôm nay sẽ tới, không có tiếp đón từ xa, thực sự là thất lễ rồi." Lão phu nhân cười khách khí nói.
"Cố tổ mẫu quá khách khí rồi, vãn bối không thông báo liền tới đây mới là thất lễ, quấy nhiễu lão phu nhân thanh tĩnh rồi." Giọng nam trẻ tuổi, ôn nhuận, khiêm tốn, hữu lễ đáp lại.
"Không phiền, không phiền, Kỳ ngự y và đại công tử có thể tới phủ làm khách, lão thân hoan nghênh còn không kịp đâu! Đến, đến, mời ngồi." Lão phu nhân phân phó Tề ma ma: "Bảo nha đầu đi lấy lá trà đại lão gia mang về pha trà cho nhị vị công tử, ngoài ra, ngươi tự mình đi trù phòng một chuyến, thông báo cho các nàng một chút, bảo các nàng dụng tâm chuẩn bị bữa trưa hôm nay."
"Vâng, lão phu nhân, lão nô cáo lui." Tề mẹ lĩnh mệnh, bước nhanh đi ra ngoài.
Trương phu nhân thấy bộ dáng nhiệt tình của lão phu nhân, trong lòng không vui, cái này cùng với lúc tiếp đãi mình khác biệt thật đúng là một trời một vực nha!
"Cố lão phu nhân người bận rộn, tiểu dân còn có việc, xin cáo lui trước." Vẫn ở một bên Lý đại phu nhịn không được có chút không được tự nhiên mở miệng nói.
Lão phu nhân nghe thấy thanh âm của Lý đại phu, nhớ tới lời hắn vừa nói, đối với hắn rất phẫn nộ, nhưng lúc này có khách nhân ở, không thích hợp nói thêm cái gì, chịu đựng lửa giận trong lòng, lạnh nhạt nói: "Lý đại phu là người bận rộn, ta cũng sẽ không giữ ngươi, Anh Đào, tiễn Lý đại phu ra ngoài."
"Lý đại phu chậm đã." Ngay lúc Lý đại phu chuẩn bị rời đi, giọng nam ôn nhuận bỗng nhiên lên tiếng ngăn cản nói.
Lý đại phu dừng lại cước bộ, trong mắt hiện lên nghi hoặc, cung kính nói: "Lý công tử có gì phân phó sao?"
Những người trong phòng thấy Lý Trí gọi Lý đại phu lại cũng có chút nghi hoặc.
"Không dám nói cái gì phân phó, chính là có chút việc, muốn thỉnh giáo Lý đại phu."
"Tiểu dân không dám nhận, Lý công tử xin hỏi."
"Cố tổ mẫu, Lý đại phu hôm nay đến phủ, nhưng là vội tới xem xét vết thương cho Thanh Uyển biểu muội sao?"
"Đúng vậy, có điều Lý công tử làm sao mà biết được?" Cố lão phu nhân nhíu mày, lẽ nào trong phủ mình có người của Lý gia?
Lý Trí nhìn vẻ mặt của lão phu nhân, thản nhiên cười, thành thật nói: "Hôm nay lúc tên sai vặt của quý phủ đi mời Lý đại phu, đúng lúc để vãn bối gặp phải, lúc đó vãn bối thấy thần sắc hắn vội vội vàng vàng, trong lòng lo lắng trong phủ đã xảy ra chuyện gì, liền tiến đến hỏi một câu, vì thế mới sẽ biết."
Lão phu nhân nghe xong, thần sắc buông lỏng, cười nói: "Lý công tử có lòng, Lý đại phu đúng là vội tới xem thương thể cho Thanh Uyển."
"Thương thế của biểu muội làm sao? Có khỏe không?" Lý Trí nhìn yên lặng ngồi ở một bên Cố Thanh Uyển, dáng vẻ an tĩnh của nàng khiến nhãn thần Lý Trí lóe lên, quan tâm nói.
Cố Thanh Uyển không có phản ứng gì, giống như là không nghe thấy được, lão phu nhân thấy bộ dáng ngốc lăng của nàng, thở dài: "Lúc đó chảy không ít máu, dọa ta và cha nàng đều sợ không nhẹ. Sau khi nàng tỉnh lại, chúng ta có chút không yên lòng, liền mời Lý đại phu đến xem xét cho nàng, Lý đại phu nói nàng chỉ bị thương nhẹ, không có việc gì."
Lão phu nhân đáp lời, nhìn thoáng qua từ sau khi vào cửa vẫn im lặng không nói Kỳ ngự y, hai mắt bỗng nhiên sáng lên.
Mà ở một bên Trương phu nhân, khi lão phu nhân nói xong lời này đột nhiên nghĩ tới cái gì, trong lòng khẽ động.
"Lão phu nhân, người có khách nhân cần tiếp đãi, vãn bối trong phủ cũng còn có việc, cần phải về giải quyết, ta liền không ở lại đây làm phiền người nữa, chúng ta cáo từ trước." Trương phu nhân đột nhiên đứng dậy, mở miệng nói.
"Trương phu nhân, ngươi cũng không thể như vậy, ngươi đã đặc biệt đến thăm Thanh Uyển nhà chúng ta, bây giờ cũng sắp đến giờ cơm rồi, ngươi lại phải đi, đây không phải là đánh vào mặt lão bà tử ta sao? Vẫn là nói, thượng thư phu nhân ngươi coi thường dùng bữa với Cố gia ta?!" Lão phu nhân nhanh chóng giữ lại, cười quở trách.
Nghe qua giống như lão phu nhân đang nói đùa, nhưng Trương phu nhân lại biết, nàng là đang trào phúng chính mình.
Lão phu nhân thấy vẻ mặt thay đổi cứng đờ của nàng, không để cho nàng có cơ hội từ chối, nói với Lý Trí: "Đại công tử ngươi hẳn là không biết, Trương phu nhân mới sáng sớm liền đến thăm Thanh Uyển, nói ra thật xấu hổ, ngày hôm nay mời Lý đại phu đến xem xét thương thế cho Thanh Uyển, cũng là nàng chu đáo đề ra, nàng đối với Thanh Uyển, thực sự là so với ta làm tổ mẫu này còn cẩn thận tỉ mỉ a!"
Lý Trí nghe xong, sắc mặt cảm kích, đứng dậy quay sang Trương phu nhân ôm quyền giữ lễ nói: "Đa tạ Trương phu nhân yêu mến biểu muội."
"Lý công tử quá lời." Trương phu nhân nhìn bộ dáng tao nhã lễ độ của Lý Trí đối với mình, dự cảm không tốt trong lòng ngày càng lớn, hắn nhất định biết thương thế của Cố Thanh Uyển là làm sao mà có, lại còn đối với mình khách khí như vậy, này cũng quá khác thường rồi.
"Lý Trí, ngươi nói nhảm xong chưa?"
Vẫn trầm mặc không nói Kỳ ngự y bỗng nhiên lên tiếng, có thể nói câu nói đầu tiên này, đã khiến tất cả người trong phòng đều nghẹn lại, không biết nên nói tiếp thế nào.
Cố Thanh Uyển cũng không nhịn được khóe miệng khẽ quất một cái, xem kịch từ trưa đến giờ, đều lá hát mặt đỏ, bỗng nhiên tới một cái mặt trắng, hơn nữa, vẫn hoàn toàn không hóa trang lên trận, thật đúng là làm cho mình kinh ngạc một chút, người này quả nhiên không phải tầm thường nha! Nghĩ vậy, Cố Thanh Uyển nâng mắt.
Đường hoàng hồng y, tán loạn tóc đen, tuấn mỹ đào hoa khuôn mặt, lúc này hơi lộ ra biểu tình không kiễn nhẫn, mày kiếm hơi nhíu lại, một đôi hẹp dài đào hoa mắt nhìn vào Lý Trí.
Sau khi thấy rõ, Cố Thanh Uyển lông mi khẽ chớp, có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Kỳ ngự y này còn trẻ tuổi như vậy, nhiều nhất cũng chỉ hai mươi, hơn nữa còn là một mỹ nam, tinh khiết thiên nhiên mỹ nam.
"Vâng, lão phu nhân."
Sau khi nha đầu rời đi, Trương phu nhân nhìn lão phu nhân, vẻ mặt tươi cười, khôn khéo nói: "Ai nha! Vãn bối hôm nay tới có chút đường đột, không nghĩ tới lão phu nhân ngày hôm nay có khách nhân, có điều nhắc tới trong kinh thành muốn nói mặt mũi của ai lớn, vậy thật sự chỉ có lão phu nhân người, ngay cả người cao quý như Kỳ ngự y, lão phu nhân cũng chỉ nói một câu, nhân gia đã tới bái phỏng rồi."
Lão phu nhân nghe xong, ngực cười lạnh, lời này của nàng nghe ra là tâng bốc mình, kỳ thực còn không phải là đang nói mình cậy già lên mặt, còn có, Kỳ ngự y, đó là người mình có thể sai khiến sao? Nàng đây là đang chụp mũ lên đầu mình đi!
"Trương phu nhân quá lời, ngày hôm nay lão thân không hề mời bất cứ khách nhân nào, Kỳ ngự y hôm nay đến thực sự là ngoài ý liệu của lão thân, nhưng cũng khiến lão thân thụ sủng nhược kinh, trong lòng cảm thấy thấp thỏm lo âu nha! Hơn nữa lão thân thân phận thấp, cho tới bây giờ cũng không dám nghĩ tới muốn đi làm phiền Kỳ ngự y."
Không mời khách? Đối với Kỳ ngự y đến thụ sủng nhược kinh? Lại dĩ nhiên không hề nói tới mình một chữ, nàng đây là có ý gì? Trương phu nhân thầm buồn bực.
Lão phu nhân nói xong, chú ý tới sắc mặt tuy rằng vẫn thản nhiên như thường của Trương phu nhân, nhưng trong mắt lại xẹt qua ảo não, lão phu nhân chỉ biết nàng nghe ra cái gì, khóe miệng vung lên ý cười châm chọc, nghiêm mặt nói: "Muốn nói làm cho Kỳ ngự y bái kiến, Trương phu nhân ngươi nhưng thân là thượng thư phu nhân, thân phận so với lão thân cao quý hơn rất nhiều, có lẽ ngươi cảm thấy không có gì, nhưng lão thân từ trước đến giờ tuyệt không dám nghĩ như vậy!"
Những lời này của lão phu nhân khiến Trương phu nhân biến sắc, thật là đồ cáo già, một chút thua thiệt cũng không ăn. Thân phận của Kỳ ngự y đặc thù, nếu lời này của nàng mà truyền đi... Nghĩ đến đó sắc mặt của Trương phu nhân càng khó coi, vốn còn muốn nói cái gì nhưng nhìn thấy người mà nha đầu Cố phủ dẫn tới đã đến rồi.
Cố lão phu nhân thấy người tới, vội vàng đứng lên nghênh đón, người trong phòng cũng đều đứng dậy, bao gồm cả Trương phu nhân, đều giống nhau vẻ mặt cung kính nhìn người đến.
Cố Thanh Uyển đứng ở phía sau mọi người, nhíu mày, từ lời nói của lão phu nhân và Trương phu nhân có thể nghe ra được, vị Kỳ ngự y này không phải tầm thường, mà bây giờ nhìn các nàng, một cái thượng thư phu nhân, một là thị lang mẫu thân, lại dùng tư thế thận trọng như vậy để nghênh tiếp, càng thêm xác định, Kỳ ngự y hắn hẳn không chỉ là một ngự y đơn giản như vậy đi!
Cố Thanh Uyển nghĩ vậy nhíu mày, muốn nói người như vậy chính mình phải biết mới phải, nhưng vì cái gì mà trong đầu mình, dĩ nhiên chỉ có mơ hồ bóng lưng, thậm chí ngay cả thông tin cơ bản cũng không có, đây là nguyên nhân gì? Là chính mình tiếp thu ký ức không được đầy đủ? Hay là tiền thân nàng vốn đối với vị Kỳ ngự y này hoàn toàn không có ấn tượng gì?
"Kỳ ngự y, đại công tử, mau mau mời vào, không biết nhị vị hôm nay sẽ tới, không có tiếp đón từ xa, thực sự là thất lễ rồi." Lão phu nhân cười khách khí nói.
"Cố tổ mẫu quá khách khí rồi, vãn bối không thông báo liền tới đây mới là thất lễ, quấy nhiễu lão phu nhân thanh tĩnh rồi." Giọng nam trẻ tuổi, ôn nhuận, khiêm tốn, hữu lễ đáp lại.
"Không phiền, không phiền, Kỳ ngự y và đại công tử có thể tới phủ làm khách, lão thân hoan nghênh còn không kịp đâu! Đến, đến, mời ngồi." Lão phu nhân phân phó Tề ma ma: "Bảo nha đầu đi lấy lá trà đại lão gia mang về pha trà cho nhị vị công tử, ngoài ra, ngươi tự mình đi trù phòng một chuyến, thông báo cho các nàng một chút, bảo các nàng dụng tâm chuẩn bị bữa trưa hôm nay."
"Vâng, lão phu nhân, lão nô cáo lui." Tề mẹ lĩnh mệnh, bước nhanh đi ra ngoài.
Trương phu nhân thấy bộ dáng nhiệt tình của lão phu nhân, trong lòng không vui, cái này cùng với lúc tiếp đãi mình khác biệt thật đúng là một trời một vực nha!
"Cố lão phu nhân người bận rộn, tiểu dân còn có việc, xin cáo lui trước." Vẫn ở một bên Lý đại phu nhịn không được có chút không được tự nhiên mở miệng nói.
Lão phu nhân nghe thấy thanh âm của Lý đại phu, nhớ tới lời hắn vừa nói, đối với hắn rất phẫn nộ, nhưng lúc này có khách nhân ở, không thích hợp nói thêm cái gì, chịu đựng lửa giận trong lòng, lạnh nhạt nói: "Lý đại phu là người bận rộn, ta cũng sẽ không giữ ngươi, Anh Đào, tiễn Lý đại phu ra ngoài."
"Lý đại phu chậm đã." Ngay lúc Lý đại phu chuẩn bị rời đi, giọng nam ôn nhuận bỗng nhiên lên tiếng ngăn cản nói.
Lý đại phu dừng lại cước bộ, trong mắt hiện lên nghi hoặc, cung kính nói: "Lý công tử có gì phân phó sao?"
Những người trong phòng thấy Lý Trí gọi Lý đại phu lại cũng có chút nghi hoặc.
"Không dám nói cái gì phân phó, chính là có chút việc, muốn thỉnh giáo Lý đại phu."
"Tiểu dân không dám nhận, Lý công tử xin hỏi."
"Cố tổ mẫu, Lý đại phu hôm nay đến phủ, nhưng là vội tới xem xét vết thương cho Thanh Uyển biểu muội sao?"
"Đúng vậy, có điều Lý công tử làm sao mà biết được?" Cố lão phu nhân nhíu mày, lẽ nào trong phủ mình có người của Lý gia?
Lý Trí nhìn vẻ mặt của lão phu nhân, thản nhiên cười, thành thật nói: "Hôm nay lúc tên sai vặt của quý phủ đi mời Lý đại phu, đúng lúc để vãn bối gặp phải, lúc đó vãn bối thấy thần sắc hắn vội vội vàng vàng, trong lòng lo lắng trong phủ đã xảy ra chuyện gì, liền tiến đến hỏi một câu, vì thế mới sẽ biết."
Lão phu nhân nghe xong, thần sắc buông lỏng, cười nói: "Lý công tử có lòng, Lý đại phu đúng là vội tới xem thương thể cho Thanh Uyển."
"Thương thế của biểu muội làm sao? Có khỏe không?" Lý Trí nhìn yên lặng ngồi ở một bên Cố Thanh Uyển, dáng vẻ an tĩnh của nàng khiến nhãn thần Lý Trí lóe lên, quan tâm nói.
Cố Thanh Uyển không có phản ứng gì, giống như là không nghe thấy được, lão phu nhân thấy bộ dáng ngốc lăng của nàng, thở dài: "Lúc đó chảy không ít máu, dọa ta và cha nàng đều sợ không nhẹ. Sau khi nàng tỉnh lại, chúng ta có chút không yên lòng, liền mời Lý đại phu đến xem xét cho nàng, Lý đại phu nói nàng chỉ bị thương nhẹ, không có việc gì."
Lão phu nhân đáp lời, nhìn thoáng qua từ sau khi vào cửa vẫn im lặng không nói Kỳ ngự y, hai mắt bỗng nhiên sáng lên.
Mà ở một bên Trương phu nhân, khi lão phu nhân nói xong lời này đột nhiên nghĩ tới cái gì, trong lòng khẽ động.
"Lão phu nhân, người có khách nhân cần tiếp đãi, vãn bối trong phủ cũng còn có việc, cần phải về giải quyết, ta liền không ở lại đây làm phiền người nữa, chúng ta cáo từ trước." Trương phu nhân đột nhiên đứng dậy, mở miệng nói.
"Trương phu nhân, ngươi cũng không thể như vậy, ngươi đã đặc biệt đến thăm Thanh Uyển nhà chúng ta, bây giờ cũng sắp đến giờ cơm rồi, ngươi lại phải đi, đây không phải là đánh vào mặt lão bà tử ta sao? Vẫn là nói, thượng thư phu nhân ngươi coi thường dùng bữa với Cố gia ta?!" Lão phu nhân nhanh chóng giữ lại, cười quở trách.
Nghe qua giống như lão phu nhân đang nói đùa, nhưng Trương phu nhân lại biết, nàng là đang trào phúng chính mình.
Lão phu nhân thấy vẻ mặt thay đổi cứng đờ của nàng, không để cho nàng có cơ hội từ chối, nói với Lý Trí: "Đại công tử ngươi hẳn là không biết, Trương phu nhân mới sáng sớm liền đến thăm Thanh Uyển, nói ra thật xấu hổ, ngày hôm nay mời Lý đại phu đến xem xét thương thế cho Thanh Uyển, cũng là nàng chu đáo đề ra, nàng đối với Thanh Uyển, thực sự là so với ta làm tổ mẫu này còn cẩn thận tỉ mỉ a!"
Lý Trí nghe xong, sắc mặt cảm kích, đứng dậy quay sang Trương phu nhân ôm quyền giữ lễ nói: "Đa tạ Trương phu nhân yêu mến biểu muội."
"Lý công tử quá lời." Trương phu nhân nhìn bộ dáng tao nhã lễ độ của Lý Trí đối với mình, dự cảm không tốt trong lòng ngày càng lớn, hắn nhất định biết thương thế của Cố Thanh Uyển là làm sao mà có, lại còn đối với mình khách khí như vậy, này cũng quá khác thường rồi.
"Lý Trí, ngươi nói nhảm xong chưa?"
Vẫn trầm mặc không nói Kỳ ngự y bỗng nhiên lên tiếng, có thể nói câu nói đầu tiên này, đã khiến tất cả người trong phòng đều nghẹn lại, không biết nên nói tiếp thế nào.
Cố Thanh Uyển cũng không nhịn được khóe miệng khẽ quất một cái, xem kịch từ trưa đến giờ, đều lá hát mặt đỏ, bỗng nhiên tới một cái mặt trắng, hơn nữa, vẫn hoàn toàn không hóa trang lên trận, thật đúng là làm cho mình kinh ngạc một chút, người này quả nhiên không phải tầm thường nha! Nghĩ vậy, Cố Thanh Uyển nâng mắt.
Đường hoàng hồng y, tán loạn tóc đen, tuấn mỹ đào hoa khuôn mặt, lúc này hơi lộ ra biểu tình không kiễn nhẫn, mày kiếm hơi nhíu lại, một đôi hẹp dài đào hoa mắt nhìn vào Lý Trí.
Sau khi thấy rõ, Cố Thanh Uyển lông mi khẽ chớp, có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Kỳ ngự y này còn trẻ tuổi như vậy, nhiều nhất cũng chỉ hai mươi, hơn nữa còn là một mỹ nam, tinh khiết thiên nhiên mỹ nam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.