Chương 150: Ngày đầu tiên săn thú (1)
Phi Yến Nhược Thiên
10/10/2020
Liên Như Nguyệt đứng cách đó không xa, nhìn thấy mấy người Tiết Phong Lan cùng Hạ Nguyệt Lam trò chuyện vui vẻ cũng không có đến quấy rầy, ai cũng biết nàng cùng Hạ Nguyệt Lam không hợp, gặp mặt chính là cãi nhau, mặc dù sau chuyện xảy ra trên sinh thần nàng quan hệ giữa nàng và Hạ Nguyệt Lam đã hòa hoãn đi rất nhiều, nàng đối với nàng ta cũng không còn chán ghét như xưa nữa, vốn dĩ nàng cũng muốn cùng nàng ta làm bạn, ai biết được Hạ Nguyệt Lam động dây thần kinh nào, mỗi lần nhìn đến nàng đều mở miệng trêu chọc, tuy chỉ là đùa giỡn thường thường chứ không hề có ý châm chọc nhưng đối với một con người nghiêm túc như nàng thì nàng thật sự không thể chấp nhận được, vốn nghĩ rằng quan hệ hau người đã được cải thiện nhưng vì do Hạ Nguyệt Lam mà mỗi lần gặp mặt hai người vẫn cứ như oan gia, khó mà làm bằng hữu.
Liên Như Nguyệt hoài nghi Hạ Nguyệt Lam cố ý, biết rõ nàng là một người nghiêm túc, mọi thứ đều phải rõ ràng, không chấp nhận được sự lừa dối, vậy mà mỗi lần gặp mặt Hạ Nguyệt Lam không chỉ giống như vai hề nhảy nhót trước mặt nàng, mà còn động kinh nói những lời không đâu vào đâu, dù nàng có tìm cách tránh đối phương thì đối phương vẫn nhắm vào nàng, cũng không biết là vô tình hay cố ý. Rốt cuộc Liên Như Nguyệt cũng không phải người lương thiện gì, nàng có tiếng là tùy hứng, người đi ngược lại với ý của nàng đều không có kết cục tốt, chi nên nhẫn nhịn không quá hai ngày Liên Như Nguyệt vẫn là cùng Hạ Nguyệt Lam cãi nhau, nàng phát hiện mỗi lần nàng cùng Hạ Nguyệt Lam tranh cãi, bị đối phương dồn vào thế bí không nói nên lời thì đối phương có vẻ rất đắc ý, thậm chí còn vênh váo hơn là thấy nàng tức giận đối phương còn không biết tốt xấu lượn qua lượn lại trước mặt nàng, Liên Như Nguyệt không đánh người đã là nhẫn rất tốt rồi, quả nhiên nàng cùng Hạ Nguyệt Lam bát tự không hợp, một trong hai người phải có một người bị đối phương đè bẹp.
Hai người nháo nháo, quan hệ vốn dĩ đã được cải thiện tốt hơn một chút lại trở về như cũ, chuyện này ngoại trừ những trường biết rõ nội tình ra thì không ai biết, mọi người nhìn thấy Hạ Nguyệt Lam đứng bên kia nói chuyện vui vẻ với đám người Tiết gia, mà Liên Như Nguyệt lại chỉ im lặng đứng nhìn, cũng không có ý định qua bên đó khiến mọi người hiểu rõ, Liên Như Nguyệt là không muốn cùng Hạ Nguyệt Lam chạm mặt, nàng không muốn cùng Hạ Nguyệt Lam chạm mặt nhưng lại cứ nhìn về phía xe ngựa bên kia còn không phải bởi vì đó là xe ngựa của Tiết gia sao?
Trong kinh thành mọi người đều biết Liên Như Nguyệt rất ít cùng người khác kết giao bằng hữu nhưng nàng lại có một khuê mật xuất thân từ Tiết gia, nghe nói nàng cùng vị Tiết gia tiểu thư kia quan hệ rất tốt, thân thiết chẳng khác nào tỷ muội trong nhà, điều này mọi người có thể lí giải, bởi vì ngoại tổ mẫu của đích nữ Tiết gia, cũng chính là Thừa tướng phu nhân vốn xuất thân từ Trường Bình Hầu phủ Liên gia, là muội muội của lão Hầu gia, cho nên quan hệ giữa Lễ bộ Thượng thư phu nhân cùng Trường Bình Hầu gia cũng xem như là biểu ca biểu muội, hai nhà trước giờ vẫn luôn qua lại, nữ nhi của bọn họ thân thiết là chuyện bình thường.
Năm trước săn thú mùa xuân tổ chức, Tiết gia cử hai nữ nhi đến tham gia, một trong số đó có khuê mật của Liên Như Nguyệt, đối với vị khuê mật kia của Liên Như Nguyệt trước giờ mọi người chỉ biết qua lời đồn, dù sao Liên Như Nguyệt rất ít khi tham gia các buổi tiệc trà do thiên kim trong thành tổ chức, nhưng mỗi lần tham gia nàng đều dẫn theo khuê mật của mình, điều này cũng đủ cho thấy nàng đối với vị khuê mật của mình để ý cỡ nào. Một người có tính tình tùy hứng lại khó ở chung như Liên Như Nguyệt lại có một người chịu làm bằng hữu, hơn nữa còn đối xử tốt với đối phương như vậy, đúng là khiến mọi người bất ngờ, bất quá chỉ có những người tham gia săn thú mùa xuân năm trước mới hiểu rõ nguyên nhân vì sao Liên Như Nguyệt lại đối xử với Tiết Phong Linh chiếu cố có thêm, còn không phải là bởi vì bản thân thiếu đối phương một mạng sao?
Người nào tham gia săn thú mùa xuân một lần cũng biết trường săn này nguy hiểm thế nào, không chỉ phải đề phòng dã thú mà còn phải đề phòng những người bên cạnh mình, đặc biệt là những người có thân phận địa vị cao như Liên Như Nguyệt càng dễ dàng bị người khác nhắm vào. Liên Như Nguyệt không phải là lần đầu tiên tham gia săn thú mùa xuân, năm nay là năm thứ ba nàng tham gia, nếu nói lần săn thú mùa xuân nguy hiểm nhất mà nàng từng trải qua chính là săn thú mùa xuân năm ngoái, khi đó Tiết Phong Linh là lần đầu tiên tham gia, mà Tiết Lan Hương là lần thứ hai tham gia, bất quá bởi vì thân phận của Tiết Lan Hương chỉ là đích nữ nhị phòng của Tiết gia cho nên cũng không có ai nhắm vài nàng, trừ khi là có thù oán gì.
Biết rõ khuê mật là lần đầu tiên tham gia săn thú cho nên Liên Như Nguyệt đối với nàng ta chiếu cố có thêm, Liên Như Nguyệt không phải người dễ trêu chọc, ngoại trừ Hạ Nguyệt Lam không biết sống chết đi dây dưa với đối phương thì những người khác đều là người thức thời, có Liên Như Nguyệt bảo hộ săn thú mùa xuân của Tiết Phong Lan trải qua nhẹ nhàng hơn ai hết, không có tranh chấp phát sinh, không có mâu thuẫn xảy ra, mỗi ngày trôi qua đều thập phần êm ả, nhưng sự yên tĩnh này cũng không được duy trì lâu lắm, có một ngày rốt cuộc cũng bị phá vỡ.
Trường Bình Hầu không phải người nắm binh quyền trong tay nhưng hắn quyền cao chức rộng, trong triều đình cũng có một địa vị nhất định, người chướng mắt hắn không ít, muốn ra tay với hắn không dễ, cho nên hầu hết mọi người đều đặt chủ ý lên người nhi nữ của hắn, dù sao nhìn thân sinh nhi nữ dần mất đi sinh mạng còn đau khổ hơn là mất đi quyền lực cùng địa vị.
Liên Như Nguyệt thân là đích nữ của Trường Bình Hầu phủ, là mục tiêu hàng đầu cần phải diệt trừ, mà Tiết Phong Linh đi theo kè kè bên cạnh Liên Như Nguyệt tự nhiên cũng trở thành mục tiêu bị người đuổi giết, bởi vì ngày đó hai người mặc áo khoác ngoài giống nhau, cho nên một đám người theo sau khó lòng phân biệt được đâu là Liên Như Nguyệt thật, bọn họ cũng không thể tìm người đến chứng thực ai mới là Liên Như Nguyệt thật rồi mới ra tay. Bọn họ là sát thủ, nói thẳng ra là một cỗ máy chỉ biết hoàn thành nhiệm vụ, cho nên ôm suy nghĩ “giết lầm còn hơn bỏ sót” mà truy sát hai người Liên Như Nguyệt cùng Tiết Phong Linh, trong mắt họ giết lầm một mạng người cũng không phải chuyện gì to tát, dù sao số người vô tội bỏ mạng dưới kiếm của họ không ít, huống hồ săn thú mùa xuân mỗi năm đều có người, ít đi một người nhiều thêm một người cũng chẳng phải chuyện gì to tát.
Đối mặt với sinh tử, con người thường sẽ đưa ra lựa chọn, có một số người vì bản thân mà không tiếc hi sinh người bên cạnh, cho dù đối phương có là thân nhân của mình đi chăng nữa, dù sao chỉ cần bản thân có thể sống, thân nhân cũng không phải chỉ có một người, con người vốn dĩ là sinh vật ích kỷ, điều này mọi người có thể lí giải, thế nhưng cũng có một số người có thể vì cứu người khác mà lựa chọn hi sinh bản thân, xem đó là hành động cao thượng, mà Tiết Phong Linh chính là loại người thứ hai. Không ai ngờ rằng trong trường hợp này mà Tiết Phong Linh lại đưa ra lựa chọn giúp đỡ Liên Như Nguyệt, ngay cả Liên Như Nguyệt cũng không thể tin được, mặc dù làm bằng hữu hai năm nhưng bản thân nàng cũng hiểu rõ lòng người hiểm độc ra sao, gặp trường hợp nguy hiểm không bỏ đá xuống giếng đã là tốt lắm rồi, nàng nào dám trông mong người khác có thể giúp, vậy mà Tiết Phong Linh lại không chút do dự đoạt áo choàng của nàng khoác lên người rồi bỏ chạy theo hướng khác, trong khi nàng thì bị nàng ta giấu ở chỗ sâu trong sơn động, còn bị lá cây che lấp, nếu không có người đến kiểm tra cẩn thận thì sẽ không bị phát hiện.
Một đám thích khách đi qua đi lại tìm kiếm hai người bọn họ, mặc kệ sau cùng là ai chạy ra, chỉ cần có bộ dáng giống với Liên Như Nguyệt thì sẽ bị người truy sát, Tiết Phong Linh chính là lợi dụng điểm này, nàng ta giấu Liên Như Nguyệt đi để bản thân chạy ta ngoài làm mồi nhử, tranh thủ thời gian cho Liên Như Nguyệt chạy trốn, cũng không có nghĩ đến một khi bản thân bị bắt lại hay bị phát hiện ra không phải Liên Như Nguyệt thì kết quả sẽ ra sao, nói thật, giờ phút này nhìn Tiết Phong Linh hi sinh bản thân cứu mình, Liên Như Nguyệt không cảm động là giả.
Lúc Liên Hạo Nguyên dẫn người đến cứu, Liên Như Nguyệt vẫn bình an vô sự, điều này khiến tất cả mọi người, bao gồm Liên gia cùng người của hoàng thất đều thở phào nhẹ nhõm, dù sao Liên Như Nguyệt cũng là nữ nhi duy nhất của Trường Bình Hầu, Trường Bình Hầu đã lớn tuổi, yêu thương nhất chính là nữ nhi này, nếu nàng có mệnh hệ gì chỉ sợ Liên gia bên kia sẽ không bỏ qua, đến lúc đó sợ là giận chó đánh mèo lên người hoàng thất. Nghe Liên Như Nguyệt kể lại chuyện Tiết Phong Linh không màng tính mạng dẫn dụ thích khách rời đi, tâm tình mọi người đều phức tạp, Liên Hạo Nguyên cũng cho người đi tìm Tiết Phong Linh, lúc tìm được thì Tiết Phong Linh đã chỉ còn nửa cái mạng, trên người có không ít vết thương, nhưng không phải do đao kiếm gây ra, có vẻ như vì muốn trốn tránh sự truy sát của thích khách mà nàng đã lựa chọn nhảy vực khiến thân hình bị va chạm mạnh, dẫn đến thương tích đầy mình, may mắn là có thái y cứu chữa kịp thời, nếu không sợ là sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Tiết Phong Linh vì cứu Liên Như Nguyệt mà bị thương, suýt nữa mất mạng đã trở thành đề tài tám chuyện của mọi người ở trường săn, trên đời này không có tường nào kín gió, càng đừng nói lúc mọi người đưa Tiết Phong Linh trở về Liên Như Nguyệt còn lo lắng đi theo bên cạnh, Liên Như Nguyệt vốn dĩ khó gần, hiện tại lại vì chuyện Tiết Phong Linh bị thương mà mất ăn mất ngủ chăm sóc, nói chuyện Tiết Phong Linh bị thương không có liên quan đến Liên Như Nguyệt có quỷ mới tin!Đối với hành động cứu người này của Tiết Phong Linh, có người cảm thấy nàng quá cao thượng, có thể vì người khác mà hi sinh bản thân, một đám người vì lấy lòng Liên gia mà khen đáo khen để, bất quá cũng có một số người cảm thấy đầu óc của Tiết Phong Linh nhất định là bị úng nước, bởi vì chán sống nên mới dám lều lĩnh như vậy, người bình thường yêu quý mạng sống của bản thân còn không kịp, làm sao mà lại lựa chọn cứu người khác thay vì bản thân?
Mặc kệ người ngoài có nói gì đi chăng nữa thì việc Tiết Phong Linh cứu Liên Như Nguyệt là không thể thay đổi, mang ơn người thì phải trả, cho nên Trường Bình Hầu phủ cũng tỏ thái độ của bản thân, ngày ngày đều cho người mang một số lớn đồ bổ đến Tiết gia để Tiết Phong Linh dưỡng thương, mà Liên Như Nguyệt đối với Tiết Phong Linh cũng nhìn bằng con mắt khác, ngày thường ngang ngạnh nhưng khi nói chuyện với Tiết Phong Linh cũng mềm mại đi không ít.
Người đứng ở vị trí càng cao thì càng không muốn thiếu nợ ân tình của người khác, Liên gia quyền cao chức rộng, Trường Bình Hầu lại là quan lớn trong triều, Liên Như Nguyệt thân là đích nữ duy nhất của Liên gia, có không biết bao nhiêu người mơ ước Liên gia có thể thiếu nợ bọn họ ân tình, chỉ là Liên gia trước giờ ít thân cận với người ngoài, quan hệ thân thích chỉ có mấy gia tộc, mà Tiết gia cũng là một trong số đó. Hiện tại Tiết Phong Linh cứu Liên Như Nguyệt một mạng, dựa vào quan hệ giữa hai nhà thì không phải chỉ cần bỏ ra vạn lượng hoàng kim là có thể mua đứt ân tình này, cho nên trước khi Tiết gia đưa ra yêu cầu gì quá đáng thì người của Liên gia chỉ có thể tận tình chăm sóc cho Tiết Phong Linh, xem nàng ta như nữ nhi trong nhà mà đối đãi, thứ gì Liên Như Nguyệt có Tiết Phong Linh cũng có, có thể nói bọn họ coi Tiết Phong Linh như Liên Như Nguyệt thứ hai mà sủng ái, khiến một đám người Tiết gia nhất thời không dám đưa ra quyết định sai lầm.
Bởi vì Tiết Phong Linh là ân nhân cứu mạng của Liên Như Nguyệt, cho nên người Liên gia đối xử tốt với nàng ta Liên Như Nguyệt cũng không để trong lòng, mặc dù tính tình nàng không chọc người yêu thích nhưng nàng cũng là người hiểu lí lẽ, đặc biệt là đối với người nhà của nàng Liên Như Nguyệt lại càng lí giải, Liên gia hai lão nhân gia tuyệt đối sẽ không vì Tiết Phong Linh mà xem nhẹ nàng, mà ca ca Liên Hạo Nguyên của nàng của chỉ sủng ái duy nhất một người muội muội là nàng, cho dù tương lai Tiết Phong Linh gả cho hắn hắn vĩnh viễn sẽ sủng ái muội muội như nàng, có thân nhân như vậy cho nên Liên Như Nguyệt mới không có ghen tỵ với Tiết Phong Linh.
Liên Như Nguyệt người này tính tình không tốt, nàng không thích ai làm trái ý nàng, mà Tiết Phong Linh lại là người thức thời, biết rõ điểm mấu chốt của Liên Như Nguyệt nằm ở đâu nên không có ngu ngốc mà đi khiêu khích đối phương, điều này khiến Liên Như Nguyệt đối với bất kì ai đều có thể lộ sắc mặt không tốt nhưng chỉ có Tiết Phong Linh là không, không chỉ vì nàng ta là ân nhân cứu mạng của nàng, mà còn là vì nàng ta rất hợp ý nàng, đối với một người có thể phối hợp tốt với nhau bên trong lẫn bề ngoài thì Liên Như Nguyệt cũng không keo kiệt mà cho đối phương chỗ đãi ngộ tốt.
Mấy tháng trước Tiết Phong Linh có đến Liên gia tìm nàng đi dạo, chủ yếu là nói về mấy chuyện xảy ra ở trong kinh thành gần đây, tiện thể nhắc đến việc Tiết Phong Lan vì ham chơi mà té hồ, Diệp thái y chuẩn ra là tàn phế, bởi vì khi đó nàng đối với Tiết Phong Lan không có hứng thú nên cũng không có hỏi nhiều, chỉ bày tỏ tiếc nuối, dù sao chuyện nhà người khác, đặc biệt là loại chuyện buồn như vậy, Liên Như Nguyệt không muốn nhiều lời, nàng sợ bản thân hỏi nhiều đến lúc đó kinh thành đồn đãi về chuyện Tiết Phong Lan tàn phế thì Tiết Phong Linh lại nghi ngờ là nàng làm, nàng mới không có nhàm chán như vậy. Thấy Liên Như Nguyệt không có hứng thú Tiết Phong Linh thức thời không nói tiếp, hai người tiếp tục đi dạo, không quên đi đến Mỹ Nhân Phường xem y phục mới nhất của tháng này, nhìn thấy có người đặt may kỵ trang để chuẩn bị cho săn thú mùa xuân sắp tới, Tiết Phong Linh cũng chuyển đề tài lên săn thú mùa xuân, theo ý Tiết Phong Linh chính là muốn săn thú mùa xuân năm nay Trường Bình Hầu phủ tăng cường hộ vệ để có thể bảo vệ nàng, tiện thể... bảo vệ luôn nàng ta.
Lễ bộ Thượng thư Tiết gia là quan hàm cấp nhị phẩm, giữ chức quan văn trong triều, được Ngụy đế trọng dụng, nói thật người nhắm vào Tiết gia cũng không ít, Tiết Phong Linh là đích nữ đại phòng, nếu nàng ta tham gia săn thú mùa xuân thì thế nào cũng có người lợi dụng cơ hội này để ra tay, huống hồ lần trước nàng vì Liên Như Nguyệt mà bị người truy sát, một đám người không rõ sẽ kéo quan hệ của Tiết gia và Liên gia lại với nhau, dù sao trong một năm nay Liên gia đối xử tốt với Tiết Phong Linh cũng không giả, mà quan hệ hai nhà Liên - Tiết cũng xem như thân càng thêm thân.Săn thú mùa xuân năm nay Tiết Phong Linh rất có thể trở thành mục tiêu bị đuổi giết, vì muốn bảo đảm an toàn cho nàng Tiết gia tự nhiên là phải phái người đi theo bảo vệ, bất quá Tiết gia xuất thân quan văn, thư sinh cầm bút không cầm kiếm, một đám hộ vệ trong phủ cũng chỉ thuộc loại có võ công tầm thường, đừng nói là bảo vệ chủ tử, sợ là bảo vệ bản thân bọn họ cũng bảo vệ không được, nếu muốn thuê cao thủ làm việc thì phải bỏ ra một số bạc lớn, mà Tiết gia tỏ vẻ không muốn hoa số bạc lớn như vậy ở trên người Tiết Phong Linh. Tiết gia có ba vị công tử, hai người là người nhị phòng cùng tam phòng, một người nhỏ hơn là thứ tử của Thượng thư đại nhân, nhưng bởi vì Tiết Duy tuổi còn nhỏ, không có tham gia săn thú mùa xuân, cho nên Thượng thư đại nhân cũng không có đặt nhiều sự chú ý vào người hắn, mà ngược lại lại đặt vào người Tiết Vũ Văn cùng Tiết Mộ, có thể thấy được hai cháu trai này rất được Thượng thư đại nhân xem trọng.
Ai cũng biết Tiết Vũ Văn của nhị phòng tuổi trẻ tài cao, hiện tại hắn đang làm việc cho Hình bộ, mặc dù chỉ giữ một chức quan nhỏ nhưng cũng xem như có chút tương lai, hắn còn được Thái tử xem trọng, mà Tiết Mộ của tam phòng cũng không chịu thua kém, hắn được đi học trong Quốc Tự Giám, còn qua lại thân cận với Tứ hoàng tử, có thể thấy Tiết gia hai người đều qua lại mật thiết với Thái tử, tương lai Thái tử lên nắm quyền sợ là Tiết gia hai người này đều có công không nhỏ, cho nên thay vì bỏ ra một số bạc lớn để thuê người đi bảo vệ một nữ nhi chân yếu tay mềm, sớm muộn gì cũng gả cho người khác thì không bằng để người bảo vệ Tiết Vũ Văn cùng Tiết Mộ, tương lai sẽ giúp ích cho gia tộc.
Tiết Phong Linh tuy không nói thẳng ra là nàng bị Liên gia liên lụy nên mới bị thương nhưng hàm ý trong lời nói của nàng ta rõ ràng là có ý đó, Liên Như Nguyệt nghe vậy có chút buồn bực nhưng không thể phản bác, bởi vì xác thực là do Liên gia các nàng hại nàng ta bị thương, niệm tình quan hệ giữa hai nhà cho nên Liên Như Nguyệt cũng đã nói với Trường Bình Hầu gia phân bố một ít người đi theo bảo vệ Tiết Phong Linh, xem như là báo ân cứu mạng.
Nếu trên sinh thần của nàng không có chuyện gì xảy ra thì có lẽ săn thú mùa xuân năm nay nàng đã cùng Tiết Phong Linh tham gia rồi, nhưng do sự kiện của Diệp Linh Vi cùng Vương Kim bị làm lớn dẫn đến Tiết Phong Linh bị lộ gương mặt thật khiến cho Liên Như Nguyệt đối với nàng ta thất vọng vô cùng. Nàng không ngờ Tiết Phong Linh lại là người như vậy, nàng ta không những tính kế Tiết Phong Lan, tính kế Diệp Linh Vi mà còn tính kế lên đầu nàng, may mắn là Diệp Linh Vi cát nhân có thiên tướng, được người chạy đến cứu chữa kịp thời, nếu không cũng không biết là xảy ra chuyện, lỡ như Diệp Linh Vi thật sự bị Vương Kim làm bẩn, chỉ sợ Diệp gia bên kia sẽ không bỏ qua chuyện này, đến lúc đó tấu lên Ngụy đế để đòi lại công bằng cho Diệp Linh Vi cũng là bình thường.
Kiếp trước Diệp Linh Vi cũng là nạn nhân trong tay Tiết Phong Linh, bởi vì khi đó Tiết Phong Lan bị tàn phế khiến nàng cảm thấy tự ti, không dám đến những bữa tiệc như vậy nên không ai phát hiện âm mưu của Tiết Phong Linh mà chạy đi cứu Diệp Linh Vi, dẫn đến trong sạch của Diệp Linh Vi bị hủy hoại, Diệp gia mặc dù tức giận nhưng lại không có chứng cứ chứng minh nữ nhi nhà mình bị hại, bọn họ mặc dù oán hận Tiết Phong Linh dây dưa không rõ với Vương Kim nên hắn mới nhận nhầm người mà ra tay với Diệp Linh Vi nhưng suy cho cùng Tiết Phong Linh cũng là nạn nhân, vì vậy Diệp gia chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, gả Diệp Linh Vi cho Vương Kim để bảo vệ danh dự của Diệp gia. Kiếp này sự xuất hiện của Tiết Phong Lan đã phá vỡ toàn bộ kế hoạch của Tiết Phong Linh, không những mang người đến cứu Diệp Linh Vi mà còn dẫn dắt mọi người tìm ra kẻ chủ mưu ở đằng sau, có nhân chứng vật chứng, Diệp Thái y tự nhiên là không muốn buông tha cho kẻ đã hãm hại nữ nhi của mình, nếu không phải Thượng thư đại nhân hạ thấp mình xin lỗi, Trường Bình Hầu phu nhân bên cạnh giảng hòa thì có lẽ Diệp Thái y đã đem chuyện này tấu lên Ngụy đế để đòi lại công bằng cho Diệp Linh Vi, dù sao trong sạch của Diệp Linh Vi còn giữ lại, làm lớn chuyện này Diệp gia bọn họ cũng không phải là người mất mặt, nhưng vì muốn giữ lại thanh danh cho Tiết Phong Linh cũng như mặt mũi của Liên Như Nguyệt, Diệp gia bên kia mới chịu bỏ qua.
Sau chuyện đó Liên Như Nguyệt cũng không có liên lạc với Tiết Phong Linh nữa, nghe Trường Bình Hầu phu nhân nói là Tiết Phong Linh bị Thượng thư phu nhân phạt, cấm túc một tháng trong Mẫu Đơn Các, chép phạt mấy ngàn chữ để suy nghĩ về sai lầm của mình, đồng thời còn phải đi xin lỗi Tiết Phong Lan, theo Liên Như Nguyệt thấy hình phạt này khá là dễ dàng cho Tiết Phong Linh. Đối với một người có lòng dạ hẹp hòi, tâm tư độc ác như Tiết Phong Linh thì lẽ ra phải trừng phạt nàng ta nặng hơn, nàng ta tính kế khuê mật của mình, hãm hại thân muội, nhẫn tâm ra tay đẩy một thiếu nữ vừa mới lớn vào hố lửa mang tên Vương Kim, loại người như vậy mà hình phạt của Thượng thư phu nhân dành cho nàng ta quá nhẹ nhàng, quả thật là khiến người khác phẫn nộ, đặc biệt là Diệp gia bên kia, nghe hình phạt của Thượng thư phu nhân dành cho Tiết Phong Linh không những không vui mừng vì có thể đòi công đạo lại cho nữ nhi mà ngược lại còn tức suýt nữa ngất đi, nếu không phải Diệp phu nhân ngăn cản chỉ sợ Diệp Thái y sớm đã tiến cung.
Liên Như Nguyệt biết Thượng thư phu nhân lợi dụng chuyện này không có truyền ra ngoài cho nên mới tùy ý xử phạt Tiết Phong Linh như thế, nếu không phải Liên gia cùng Diệp gia đồng ý giữ bí mật thì sợ là chưa đến một canh giờ cả kinh thành đều biết Tiết Phong Linh là loại người gì, đến lúc đó không cần Thượng thư phu nhân đích thân đưa ra hình phạt xử phạt Tiết Phong Linh thì mọi người sớm đã chạy đến Tiết gia ném đá Tiết Phong Linh rồi.
Mọi chuyện đã xảy ra hơn một tháng nhưng đối với Liên Như Nguyệt thì chỉ như mới xảy ra vào hôm qua, bởi vì ngày nào Tiết Phong Linh cũng gửi thư đến, nàng không biết vì sao Tuyết Phong Linh đang bị cấm túc mà lại có thể gửi thư cho nàng, hơn nữa còn ngày nào cũng gửi khiến nàng phiền muộn không thôi. Tiết Phong Linh làm như vậy không những không nhận được sự tha thứ từ nàng mà còn khiến nàng càng thêm chán ghét đối phương, bởi vì hành động của Tiết Phong Linh như đang nhắc nhở nàng, nhớ đến những chuyện nàng ta đã làm với nàng, làm với Tiết Phong Lan, làm với Diệp Linh Vi, chỉ cần nghĩ đến có thể bản thân sẽ trở thành Diệp Linh Vi thứ hai trong kế hoạch của Tiết Phong Linh thì nàng lại rùng mình, không có cách nào tha thứ được cho đối phương nên những phong thư Tiết Phong Linh gửi đến đều cho Thanh Lan mang đi đốt.
Thanh Lan nha đầu này rất ngoan ngoãn, đối với lời của nàng nói gì nghe nấy, nhờ vậy mà nàng có hơn nửa tháng trải qua thật êm đềm, cho đến một ngày trước khi săn thú bắt đầu Liên Như Nguyệt lâm vào rối rắm không biết có nên tham gia hay không, bởi vì có khả năng nhưng sẽ gặp được Tiết Phong Linh ở trường săn. Nói thật thì nàng cũng không biết phải đối mặt thế nào với đối phương, dù sao tình cảm hai năm giữa hai người cũng không phải là giả, ít nhất thì đối với nàng là thật, huống hồ đối phương đã từng cứu nàng một mạng, nếu trên trường săn gặp mặt nàng cũng không giả vờ như không thấy, người bên ngoài vẫn còn chưa biết tình cảm hữu nghị giữa nàng và Tiết Phong Linh đã biến mất, mà Tiết gia bên kia cũng không muốn trở mặt với Liên gia, cho nên nếu gặp nàng Tiết Phong Linh chắc chắn sẽ giả vờ như không có chuyện gì xảy ra mà xem nàng như khuê mật mà đối đãi.
Liên Như Nguyệt vốn muốn cáo ốm để tránh mặt Tiết Phong Linh nhưng nghĩ đến thân là nữ nhi duy nhất của Trường Bình Hầu gia nàng không thể không tham gia, nếu là gia đình có hai, ba nữ nhi thì nàng có thể không tham gia, nhưng Liên gia chỉ có một mình nàng là nữ, cũng giống như Trịnh Thiên Ngôn bên kia, săn thú mùa xuân có thể vắng mặt ai nhưng không thể vắng mặt hai người các nàng, vì vậy Liên Như Nguyệt ôm tâm lí đã chuẩn bị trước để đến đây, nhưng sau khi lên xe ngựa thì nàng lại nhận được một tin khiến tâm trạng của nàng bình tĩnh trở lại.
Nghe người của Thượng thư phủ truyền ra là săn thú mùa xuân năm nay Tiết gia cử người đại diện tham gia không phải là Tiết Phong Linh, bởi vì lúc nãy có nha hoàn của Thượng thư phủ ra ngoài mua đồ, gặp phải nha hoàn của nhà khác, đều là nha hoàn nên hai người nói chuyện rất hợp ý nhau, nữ nhân đã gặp người hợp ý thì sẽ bắt đầu buôn chuyện, buôn từ chuyện chủ tử nhà ta hôm nay ăn món gì cho đến chuyện nhà ngươi ai được đi tham gia săn thú, nghe phong phanh là Tiết Phong Linh vẫn còn đang nghỉ ngơi, giờ này mà chưa dậy thì rõ ràng là sẽ không chuẩn bị kịp để tham gia, cho nên chắc chắn người Tiết gia cử đi tham gia không phải Tiết Phong Linh, nhưng cụ thể là ai thì nha hoàn đó cũng không rõ, dù sao nàng ta cũng chỉ là nha hoàn ngoại viện, có rất nhiều chuyện chỉ nghe người trong nội viện nói mà thôi, sự thật thế nào thì không ai biết được.
Liên Như Nguyệt hoài nghi Hạ Nguyệt Lam cố ý, biết rõ nàng là một người nghiêm túc, mọi thứ đều phải rõ ràng, không chấp nhận được sự lừa dối, vậy mà mỗi lần gặp mặt Hạ Nguyệt Lam không chỉ giống như vai hề nhảy nhót trước mặt nàng, mà còn động kinh nói những lời không đâu vào đâu, dù nàng có tìm cách tránh đối phương thì đối phương vẫn nhắm vào nàng, cũng không biết là vô tình hay cố ý. Rốt cuộc Liên Như Nguyệt cũng không phải người lương thiện gì, nàng có tiếng là tùy hứng, người đi ngược lại với ý của nàng đều không có kết cục tốt, chi nên nhẫn nhịn không quá hai ngày Liên Như Nguyệt vẫn là cùng Hạ Nguyệt Lam cãi nhau, nàng phát hiện mỗi lần nàng cùng Hạ Nguyệt Lam tranh cãi, bị đối phương dồn vào thế bí không nói nên lời thì đối phương có vẻ rất đắc ý, thậm chí còn vênh váo hơn là thấy nàng tức giận đối phương còn không biết tốt xấu lượn qua lượn lại trước mặt nàng, Liên Như Nguyệt không đánh người đã là nhẫn rất tốt rồi, quả nhiên nàng cùng Hạ Nguyệt Lam bát tự không hợp, một trong hai người phải có một người bị đối phương đè bẹp.
Hai người nháo nháo, quan hệ vốn dĩ đã được cải thiện tốt hơn một chút lại trở về như cũ, chuyện này ngoại trừ những trường biết rõ nội tình ra thì không ai biết, mọi người nhìn thấy Hạ Nguyệt Lam đứng bên kia nói chuyện vui vẻ với đám người Tiết gia, mà Liên Như Nguyệt lại chỉ im lặng đứng nhìn, cũng không có ý định qua bên đó khiến mọi người hiểu rõ, Liên Như Nguyệt là không muốn cùng Hạ Nguyệt Lam chạm mặt, nàng không muốn cùng Hạ Nguyệt Lam chạm mặt nhưng lại cứ nhìn về phía xe ngựa bên kia còn không phải bởi vì đó là xe ngựa của Tiết gia sao?
Trong kinh thành mọi người đều biết Liên Như Nguyệt rất ít cùng người khác kết giao bằng hữu nhưng nàng lại có một khuê mật xuất thân từ Tiết gia, nghe nói nàng cùng vị Tiết gia tiểu thư kia quan hệ rất tốt, thân thiết chẳng khác nào tỷ muội trong nhà, điều này mọi người có thể lí giải, bởi vì ngoại tổ mẫu của đích nữ Tiết gia, cũng chính là Thừa tướng phu nhân vốn xuất thân từ Trường Bình Hầu phủ Liên gia, là muội muội của lão Hầu gia, cho nên quan hệ giữa Lễ bộ Thượng thư phu nhân cùng Trường Bình Hầu gia cũng xem như là biểu ca biểu muội, hai nhà trước giờ vẫn luôn qua lại, nữ nhi của bọn họ thân thiết là chuyện bình thường.
Năm trước săn thú mùa xuân tổ chức, Tiết gia cử hai nữ nhi đến tham gia, một trong số đó có khuê mật của Liên Như Nguyệt, đối với vị khuê mật kia của Liên Như Nguyệt trước giờ mọi người chỉ biết qua lời đồn, dù sao Liên Như Nguyệt rất ít khi tham gia các buổi tiệc trà do thiên kim trong thành tổ chức, nhưng mỗi lần tham gia nàng đều dẫn theo khuê mật của mình, điều này cũng đủ cho thấy nàng đối với vị khuê mật của mình để ý cỡ nào. Một người có tính tình tùy hứng lại khó ở chung như Liên Như Nguyệt lại có một người chịu làm bằng hữu, hơn nữa còn đối xử tốt với đối phương như vậy, đúng là khiến mọi người bất ngờ, bất quá chỉ có những người tham gia săn thú mùa xuân năm trước mới hiểu rõ nguyên nhân vì sao Liên Như Nguyệt lại đối xử với Tiết Phong Linh chiếu cố có thêm, còn không phải là bởi vì bản thân thiếu đối phương một mạng sao?
Người nào tham gia săn thú mùa xuân một lần cũng biết trường săn này nguy hiểm thế nào, không chỉ phải đề phòng dã thú mà còn phải đề phòng những người bên cạnh mình, đặc biệt là những người có thân phận địa vị cao như Liên Như Nguyệt càng dễ dàng bị người khác nhắm vào. Liên Như Nguyệt không phải là lần đầu tiên tham gia săn thú mùa xuân, năm nay là năm thứ ba nàng tham gia, nếu nói lần săn thú mùa xuân nguy hiểm nhất mà nàng từng trải qua chính là săn thú mùa xuân năm ngoái, khi đó Tiết Phong Linh là lần đầu tiên tham gia, mà Tiết Lan Hương là lần thứ hai tham gia, bất quá bởi vì thân phận của Tiết Lan Hương chỉ là đích nữ nhị phòng của Tiết gia cho nên cũng không có ai nhắm vài nàng, trừ khi là có thù oán gì.
Biết rõ khuê mật là lần đầu tiên tham gia săn thú cho nên Liên Như Nguyệt đối với nàng ta chiếu cố có thêm, Liên Như Nguyệt không phải người dễ trêu chọc, ngoại trừ Hạ Nguyệt Lam không biết sống chết đi dây dưa với đối phương thì những người khác đều là người thức thời, có Liên Như Nguyệt bảo hộ săn thú mùa xuân của Tiết Phong Lan trải qua nhẹ nhàng hơn ai hết, không có tranh chấp phát sinh, không có mâu thuẫn xảy ra, mỗi ngày trôi qua đều thập phần êm ả, nhưng sự yên tĩnh này cũng không được duy trì lâu lắm, có một ngày rốt cuộc cũng bị phá vỡ.
Trường Bình Hầu không phải người nắm binh quyền trong tay nhưng hắn quyền cao chức rộng, trong triều đình cũng có một địa vị nhất định, người chướng mắt hắn không ít, muốn ra tay với hắn không dễ, cho nên hầu hết mọi người đều đặt chủ ý lên người nhi nữ của hắn, dù sao nhìn thân sinh nhi nữ dần mất đi sinh mạng còn đau khổ hơn là mất đi quyền lực cùng địa vị.
Liên Như Nguyệt thân là đích nữ của Trường Bình Hầu phủ, là mục tiêu hàng đầu cần phải diệt trừ, mà Tiết Phong Linh đi theo kè kè bên cạnh Liên Như Nguyệt tự nhiên cũng trở thành mục tiêu bị người đuổi giết, bởi vì ngày đó hai người mặc áo khoác ngoài giống nhau, cho nên một đám người theo sau khó lòng phân biệt được đâu là Liên Như Nguyệt thật, bọn họ cũng không thể tìm người đến chứng thực ai mới là Liên Như Nguyệt thật rồi mới ra tay. Bọn họ là sát thủ, nói thẳng ra là một cỗ máy chỉ biết hoàn thành nhiệm vụ, cho nên ôm suy nghĩ “giết lầm còn hơn bỏ sót” mà truy sát hai người Liên Như Nguyệt cùng Tiết Phong Linh, trong mắt họ giết lầm một mạng người cũng không phải chuyện gì to tát, dù sao số người vô tội bỏ mạng dưới kiếm của họ không ít, huống hồ săn thú mùa xuân mỗi năm đều có người, ít đi một người nhiều thêm một người cũng chẳng phải chuyện gì to tát.
Đối mặt với sinh tử, con người thường sẽ đưa ra lựa chọn, có một số người vì bản thân mà không tiếc hi sinh người bên cạnh, cho dù đối phương có là thân nhân của mình đi chăng nữa, dù sao chỉ cần bản thân có thể sống, thân nhân cũng không phải chỉ có một người, con người vốn dĩ là sinh vật ích kỷ, điều này mọi người có thể lí giải, thế nhưng cũng có một số người có thể vì cứu người khác mà lựa chọn hi sinh bản thân, xem đó là hành động cao thượng, mà Tiết Phong Linh chính là loại người thứ hai. Không ai ngờ rằng trong trường hợp này mà Tiết Phong Linh lại đưa ra lựa chọn giúp đỡ Liên Như Nguyệt, ngay cả Liên Như Nguyệt cũng không thể tin được, mặc dù làm bằng hữu hai năm nhưng bản thân nàng cũng hiểu rõ lòng người hiểm độc ra sao, gặp trường hợp nguy hiểm không bỏ đá xuống giếng đã là tốt lắm rồi, nàng nào dám trông mong người khác có thể giúp, vậy mà Tiết Phong Linh lại không chút do dự đoạt áo choàng của nàng khoác lên người rồi bỏ chạy theo hướng khác, trong khi nàng thì bị nàng ta giấu ở chỗ sâu trong sơn động, còn bị lá cây che lấp, nếu không có người đến kiểm tra cẩn thận thì sẽ không bị phát hiện.
Một đám thích khách đi qua đi lại tìm kiếm hai người bọn họ, mặc kệ sau cùng là ai chạy ra, chỉ cần có bộ dáng giống với Liên Như Nguyệt thì sẽ bị người truy sát, Tiết Phong Linh chính là lợi dụng điểm này, nàng ta giấu Liên Như Nguyệt đi để bản thân chạy ta ngoài làm mồi nhử, tranh thủ thời gian cho Liên Như Nguyệt chạy trốn, cũng không có nghĩ đến một khi bản thân bị bắt lại hay bị phát hiện ra không phải Liên Như Nguyệt thì kết quả sẽ ra sao, nói thật, giờ phút này nhìn Tiết Phong Linh hi sinh bản thân cứu mình, Liên Như Nguyệt không cảm động là giả.
Lúc Liên Hạo Nguyên dẫn người đến cứu, Liên Như Nguyệt vẫn bình an vô sự, điều này khiến tất cả mọi người, bao gồm Liên gia cùng người của hoàng thất đều thở phào nhẹ nhõm, dù sao Liên Như Nguyệt cũng là nữ nhi duy nhất của Trường Bình Hầu, Trường Bình Hầu đã lớn tuổi, yêu thương nhất chính là nữ nhi này, nếu nàng có mệnh hệ gì chỉ sợ Liên gia bên kia sẽ không bỏ qua, đến lúc đó sợ là giận chó đánh mèo lên người hoàng thất. Nghe Liên Như Nguyệt kể lại chuyện Tiết Phong Linh không màng tính mạng dẫn dụ thích khách rời đi, tâm tình mọi người đều phức tạp, Liên Hạo Nguyên cũng cho người đi tìm Tiết Phong Linh, lúc tìm được thì Tiết Phong Linh đã chỉ còn nửa cái mạng, trên người có không ít vết thương, nhưng không phải do đao kiếm gây ra, có vẻ như vì muốn trốn tránh sự truy sát của thích khách mà nàng đã lựa chọn nhảy vực khiến thân hình bị va chạm mạnh, dẫn đến thương tích đầy mình, may mắn là có thái y cứu chữa kịp thời, nếu không sợ là sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Tiết Phong Linh vì cứu Liên Như Nguyệt mà bị thương, suýt nữa mất mạng đã trở thành đề tài tám chuyện của mọi người ở trường săn, trên đời này không có tường nào kín gió, càng đừng nói lúc mọi người đưa Tiết Phong Linh trở về Liên Như Nguyệt còn lo lắng đi theo bên cạnh, Liên Như Nguyệt vốn dĩ khó gần, hiện tại lại vì chuyện Tiết Phong Linh bị thương mà mất ăn mất ngủ chăm sóc, nói chuyện Tiết Phong Linh bị thương không có liên quan đến Liên Như Nguyệt có quỷ mới tin!Đối với hành động cứu người này của Tiết Phong Linh, có người cảm thấy nàng quá cao thượng, có thể vì người khác mà hi sinh bản thân, một đám người vì lấy lòng Liên gia mà khen đáo khen để, bất quá cũng có một số người cảm thấy đầu óc của Tiết Phong Linh nhất định là bị úng nước, bởi vì chán sống nên mới dám lều lĩnh như vậy, người bình thường yêu quý mạng sống của bản thân còn không kịp, làm sao mà lại lựa chọn cứu người khác thay vì bản thân?
Mặc kệ người ngoài có nói gì đi chăng nữa thì việc Tiết Phong Linh cứu Liên Như Nguyệt là không thể thay đổi, mang ơn người thì phải trả, cho nên Trường Bình Hầu phủ cũng tỏ thái độ của bản thân, ngày ngày đều cho người mang một số lớn đồ bổ đến Tiết gia để Tiết Phong Linh dưỡng thương, mà Liên Như Nguyệt đối với Tiết Phong Linh cũng nhìn bằng con mắt khác, ngày thường ngang ngạnh nhưng khi nói chuyện với Tiết Phong Linh cũng mềm mại đi không ít.
Người đứng ở vị trí càng cao thì càng không muốn thiếu nợ ân tình của người khác, Liên gia quyền cao chức rộng, Trường Bình Hầu lại là quan lớn trong triều, Liên Như Nguyệt thân là đích nữ duy nhất của Liên gia, có không biết bao nhiêu người mơ ước Liên gia có thể thiếu nợ bọn họ ân tình, chỉ là Liên gia trước giờ ít thân cận với người ngoài, quan hệ thân thích chỉ có mấy gia tộc, mà Tiết gia cũng là một trong số đó. Hiện tại Tiết Phong Linh cứu Liên Như Nguyệt một mạng, dựa vào quan hệ giữa hai nhà thì không phải chỉ cần bỏ ra vạn lượng hoàng kim là có thể mua đứt ân tình này, cho nên trước khi Tiết gia đưa ra yêu cầu gì quá đáng thì người của Liên gia chỉ có thể tận tình chăm sóc cho Tiết Phong Linh, xem nàng ta như nữ nhi trong nhà mà đối đãi, thứ gì Liên Như Nguyệt có Tiết Phong Linh cũng có, có thể nói bọn họ coi Tiết Phong Linh như Liên Như Nguyệt thứ hai mà sủng ái, khiến một đám người Tiết gia nhất thời không dám đưa ra quyết định sai lầm.
Bởi vì Tiết Phong Linh là ân nhân cứu mạng của Liên Như Nguyệt, cho nên người Liên gia đối xử tốt với nàng ta Liên Như Nguyệt cũng không để trong lòng, mặc dù tính tình nàng không chọc người yêu thích nhưng nàng cũng là người hiểu lí lẽ, đặc biệt là đối với người nhà của nàng Liên Như Nguyệt lại càng lí giải, Liên gia hai lão nhân gia tuyệt đối sẽ không vì Tiết Phong Linh mà xem nhẹ nàng, mà ca ca Liên Hạo Nguyên của nàng của chỉ sủng ái duy nhất một người muội muội là nàng, cho dù tương lai Tiết Phong Linh gả cho hắn hắn vĩnh viễn sẽ sủng ái muội muội như nàng, có thân nhân như vậy cho nên Liên Như Nguyệt mới không có ghen tỵ với Tiết Phong Linh.
Liên Như Nguyệt người này tính tình không tốt, nàng không thích ai làm trái ý nàng, mà Tiết Phong Linh lại là người thức thời, biết rõ điểm mấu chốt của Liên Như Nguyệt nằm ở đâu nên không có ngu ngốc mà đi khiêu khích đối phương, điều này khiến Liên Như Nguyệt đối với bất kì ai đều có thể lộ sắc mặt không tốt nhưng chỉ có Tiết Phong Linh là không, không chỉ vì nàng ta là ân nhân cứu mạng của nàng, mà còn là vì nàng ta rất hợp ý nàng, đối với một người có thể phối hợp tốt với nhau bên trong lẫn bề ngoài thì Liên Như Nguyệt cũng không keo kiệt mà cho đối phương chỗ đãi ngộ tốt.
Mấy tháng trước Tiết Phong Linh có đến Liên gia tìm nàng đi dạo, chủ yếu là nói về mấy chuyện xảy ra ở trong kinh thành gần đây, tiện thể nhắc đến việc Tiết Phong Lan vì ham chơi mà té hồ, Diệp thái y chuẩn ra là tàn phế, bởi vì khi đó nàng đối với Tiết Phong Lan không có hứng thú nên cũng không có hỏi nhiều, chỉ bày tỏ tiếc nuối, dù sao chuyện nhà người khác, đặc biệt là loại chuyện buồn như vậy, Liên Như Nguyệt không muốn nhiều lời, nàng sợ bản thân hỏi nhiều đến lúc đó kinh thành đồn đãi về chuyện Tiết Phong Lan tàn phế thì Tiết Phong Linh lại nghi ngờ là nàng làm, nàng mới không có nhàm chán như vậy. Thấy Liên Như Nguyệt không có hứng thú Tiết Phong Linh thức thời không nói tiếp, hai người tiếp tục đi dạo, không quên đi đến Mỹ Nhân Phường xem y phục mới nhất của tháng này, nhìn thấy có người đặt may kỵ trang để chuẩn bị cho săn thú mùa xuân sắp tới, Tiết Phong Linh cũng chuyển đề tài lên săn thú mùa xuân, theo ý Tiết Phong Linh chính là muốn săn thú mùa xuân năm nay Trường Bình Hầu phủ tăng cường hộ vệ để có thể bảo vệ nàng, tiện thể... bảo vệ luôn nàng ta.
Lễ bộ Thượng thư Tiết gia là quan hàm cấp nhị phẩm, giữ chức quan văn trong triều, được Ngụy đế trọng dụng, nói thật người nhắm vào Tiết gia cũng không ít, Tiết Phong Linh là đích nữ đại phòng, nếu nàng ta tham gia săn thú mùa xuân thì thế nào cũng có người lợi dụng cơ hội này để ra tay, huống hồ lần trước nàng vì Liên Như Nguyệt mà bị người truy sát, một đám người không rõ sẽ kéo quan hệ của Tiết gia và Liên gia lại với nhau, dù sao trong một năm nay Liên gia đối xử tốt với Tiết Phong Linh cũng không giả, mà quan hệ hai nhà Liên - Tiết cũng xem như thân càng thêm thân.Săn thú mùa xuân năm nay Tiết Phong Linh rất có thể trở thành mục tiêu bị đuổi giết, vì muốn bảo đảm an toàn cho nàng Tiết gia tự nhiên là phải phái người đi theo bảo vệ, bất quá Tiết gia xuất thân quan văn, thư sinh cầm bút không cầm kiếm, một đám hộ vệ trong phủ cũng chỉ thuộc loại có võ công tầm thường, đừng nói là bảo vệ chủ tử, sợ là bảo vệ bản thân bọn họ cũng bảo vệ không được, nếu muốn thuê cao thủ làm việc thì phải bỏ ra một số bạc lớn, mà Tiết gia tỏ vẻ không muốn hoa số bạc lớn như vậy ở trên người Tiết Phong Linh. Tiết gia có ba vị công tử, hai người là người nhị phòng cùng tam phòng, một người nhỏ hơn là thứ tử của Thượng thư đại nhân, nhưng bởi vì Tiết Duy tuổi còn nhỏ, không có tham gia săn thú mùa xuân, cho nên Thượng thư đại nhân cũng không có đặt nhiều sự chú ý vào người hắn, mà ngược lại lại đặt vào người Tiết Vũ Văn cùng Tiết Mộ, có thể thấy được hai cháu trai này rất được Thượng thư đại nhân xem trọng.
Ai cũng biết Tiết Vũ Văn của nhị phòng tuổi trẻ tài cao, hiện tại hắn đang làm việc cho Hình bộ, mặc dù chỉ giữ một chức quan nhỏ nhưng cũng xem như có chút tương lai, hắn còn được Thái tử xem trọng, mà Tiết Mộ của tam phòng cũng không chịu thua kém, hắn được đi học trong Quốc Tự Giám, còn qua lại thân cận với Tứ hoàng tử, có thể thấy Tiết gia hai người đều qua lại mật thiết với Thái tử, tương lai Thái tử lên nắm quyền sợ là Tiết gia hai người này đều có công không nhỏ, cho nên thay vì bỏ ra một số bạc lớn để thuê người đi bảo vệ một nữ nhi chân yếu tay mềm, sớm muộn gì cũng gả cho người khác thì không bằng để người bảo vệ Tiết Vũ Văn cùng Tiết Mộ, tương lai sẽ giúp ích cho gia tộc.
Tiết Phong Linh tuy không nói thẳng ra là nàng bị Liên gia liên lụy nên mới bị thương nhưng hàm ý trong lời nói của nàng ta rõ ràng là có ý đó, Liên Như Nguyệt nghe vậy có chút buồn bực nhưng không thể phản bác, bởi vì xác thực là do Liên gia các nàng hại nàng ta bị thương, niệm tình quan hệ giữa hai nhà cho nên Liên Như Nguyệt cũng đã nói với Trường Bình Hầu gia phân bố một ít người đi theo bảo vệ Tiết Phong Linh, xem như là báo ân cứu mạng.
Nếu trên sinh thần của nàng không có chuyện gì xảy ra thì có lẽ săn thú mùa xuân năm nay nàng đã cùng Tiết Phong Linh tham gia rồi, nhưng do sự kiện của Diệp Linh Vi cùng Vương Kim bị làm lớn dẫn đến Tiết Phong Linh bị lộ gương mặt thật khiến cho Liên Như Nguyệt đối với nàng ta thất vọng vô cùng. Nàng không ngờ Tiết Phong Linh lại là người như vậy, nàng ta không những tính kế Tiết Phong Lan, tính kế Diệp Linh Vi mà còn tính kế lên đầu nàng, may mắn là Diệp Linh Vi cát nhân có thiên tướng, được người chạy đến cứu chữa kịp thời, nếu không cũng không biết là xảy ra chuyện, lỡ như Diệp Linh Vi thật sự bị Vương Kim làm bẩn, chỉ sợ Diệp gia bên kia sẽ không bỏ qua chuyện này, đến lúc đó tấu lên Ngụy đế để đòi lại công bằng cho Diệp Linh Vi cũng là bình thường.
Kiếp trước Diệp Linh Vi cũng là nạn nhân trong tay Tiết Phong Linh, bởi vì khi đó Tiết Phong Lan bị tàn phế khiến nàng cảm thấy tự ti, không dám đến những bữa tiệc như vậy nên không ai phát hiện âm mưu của Tiết Phong Linh mà chạy đi cứu Diệp Linh Vi, dẫn đến trong sạch của Diệp Linh Vi bị hủy hoại, Diệp gia mặc dù tức giận nhưng lại không có chứng cứ chứng minh nữ nhi nhà mình bị hại, bọn họ mặc dù oán hận Tiết Phong Linh dây dưa không rõ với Vương Kim nên hắn mới nhận nhầm người mà ra tay với Diệp Linh Vi nhưng suy cho cùng Tiết Phong Linh cũng là nạn nhân, vì vậy Diệp gia chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, gả Diệp Linh Vi cho Vương Kim để bảo vệ danh dự của Diệp gia. Kiếp này sự xuất hiện của Tiết Phong Lan đã phá vỡ toàn bộ kế hoạch của Tiết Phong Linh, không những mang người đến cứu Diệp Linh Vi mà còn dẫn dắt mọi người tìm ra kẻ chủ mưu ở đằng sau, có nhân chứng vật chứng, Diệp Thái y tự nhiên là không muốn buông tha cho kẻ đã hãm hại nữ nhi của mình, nếu không phải Thượng thư đại nhân hạ thấp mình xin lỗi, Trường Bình Hầu phu nhân bên cạnh giảng hòa thì có lẽ Diệp Thái y đã đem chuyện này tấu lên Ngụy đế để đòi lại công bằng cho Diệp Linh Vi, dù sao trong sạch của Diệp Linh Vi còn giữ lại, làm lớn chuyện này Diệp gia bọn họ cũng không phải là người mất mặt, nhưng vì muốn giữ lại thanh danh cho Tiết Phong Linh cũng như mặt mũi của Liên Như Nguyệt, Diệp gia bên kia mới chịu bỏ qua.
Sau chuyện đó Liên Như Nguyệt cũng không có liên lạc với Tiết Phong Linh nữa, nghe Trường Bình Hầu phu nhân nói là Tiết Phong Linh bị Thượng thư phu nhân phạt, cấm túc một tháng trong Mẫu Đơn Các, chép phạt mấy ngàn chữ để suy nghĩ về sai lầm của mình, đồng thời còn phải đi xin lỗi Tiết Phong Lan, theo Liên Như Nguyệt thấy hình phạt này khá là dễ dàng cho Tiết Phong Linh. Đối với một người có lòng dạ hẹp hòi, tâm tư độc ác như Tiết Phong Linh thì lẽ ra phải trừng phạt nàng ta nặng hơn, nàng ta tính kế khuê mật của mình, hãm hại thân muội, nhẫn tâm ra tay đẩy một thiếu nữ vừa mới lớn vào hố lửa mang tên Vương Kim, loại người như vậy mà hình phạt của Thượng thư phu nhân dành cho nàng ta quá nhẹ nhàng, quả thật là khiến người khác phẫn nộ, đặc biệt là Diệp gia bên kia, nghe hình phạt của Thượng thư phu nhân dành cho Tiết Phong Linh không những không vui mừng vì có thể đòi công đạo lại cho nữ nhi mà ngược lại còn tức suýt nữa ngất đi, nếu không phải Diệp phu nhân ngăn cản chỉ sợ Diệp Thái y sớm đã tiến cung.
Liên Như Nguyệt biết Thượng thư phu nhân lợi dụng chuyện này không có truyền ra ngoài cho nên mới tùy ý xử phạt Tiết Phong Linh như thế, nếu không phải Liên gia cùng Diệp gia đồng ý giữ bí mật thì sợ là chưa đến một canh giờ cả kinh thành đều biết Tiết Phong Linh là loại người gì, đến lúc đó không cần Thượng thư phu nhân đích thân đưa ra hình phạt xử phạt Tiết Phong Linh thì mọi người sớm đã chạy đến Tiết gia ném đá Tiết Phong Linh rồi.
Mọi chuyện đã xảy ra hơn một tháng nhưng đối với Liên Như Nguyệt thì chỉ như mới xảy ra vào hôm qua, bởi vì ngày nào Tiết Phong Linh cũng gửi thư đến, nàng không biết vì sao Tuyết Phong Linh đang bị cấm túc mà lại có thể gửi thư cho nàng, hơn nữa còn ngày nào cũng gửi khiến nàng phiền muộn không thôi. Tiết Phong Linh làm như vậy không những không nhận được sự tha thứ từ nàng mà còn khiến nàng càng thêm chán ghét đối phương, bởi vì hành động của Tiết Phong Linh như đang nhắc nhở nàng, nhớ đến những chuyện nàng ta đã làm với nàng, làm với Tiết Phong Lan, làm với Diệp Linh Vi, chỉ cần nghĩ đến có thể bản thân sẽ trở thành Diệp Linh Vi thứ hai trong kế hoạch của Tiết Phong Linh thì nàng lại rùng mình, không có cách nào tha thứ được cho đối phương nên những phong thư Tiết Phong Linh gửi đến đều cho Thanh Lan mang đi đốt.
Thanh Lan nha đầu này rất ngoan ngoãn, đối với lời của nàng nói gì nghe nấy, nhờ vậy mà nàng có hơn nửa tháng trải qua thật êm đềm, cho đến một ngày trước khi săn thú bắt đầu Liên Như Nguyệt lâm vào rối rắm không biết có nên tham gia hay không, bởi vì có khả năng nhưng sẽ gặp được Tiết Phong Linh ở trường săn. Nói thật thì nàng cũng không biết phải đối mặt thế nào với đối phương, dù sao tình cảm hai năm giữa hai người cũng không phải là giả, ít nhất thì đối với nàng là thật, huống hồ đối phương đã từng cứu nàng một mạng, nếu trên trường săn gặp mặt nàng cũng không giả vờ như không thấy, người bên ngoài vẫn còn chưa biết tình cảm hữu nghị giữa nàng và Tiết Phong Linh đã biến mất, mà Tiết gia bên kia cũng không muốn trở mặt với Liên gia, cho nên nếu gặp nàng Tiết Phong Linh chắc chắn sẽ giả vờ như không có chuyện gì xảy ra mà xem nàng như khuê mật mà đối đãi.
Liên Như Nguyệt vốn muốn cáo ốm để tránh mặt Tiết Phong Linh nhưng nghĩ đến thân là nữ nhi duy nhất của Trường Bình Hầu gia nàng không thể không tham gia, nếu là gia đình có hai, ba nữ nhi thì nàng có thể không tham gia, nhưng Liên gia chỉ có một mình nàng là nữ, cũng giống như Trịnh Thiên Ngôn bên kia, săn thú mùa xuân có thể vắng mặt ai nhưng không thể vắng mặt hai người các nàng, vì vậy Liên Như Nguyệt ôm tâm lí đã chuẩn bị trước để đến đây, nhưng sau khi lên xe ngựa thì nàng lại nhận được một tin khiến tâm trạng của nàng bình tĩnh trở lại.
Nghe người của Thượng thư phủ truyền ra là săn thú mùa xuân năm nay Tiết gia cử người đại diện tham gia không phải là Tiết Phong Linh, bởi vì lúc nãy có nha hoàn của Thượng thư phủ ra ngoài mua đồ, gặp phải nha hoàn của nhà khác, đều là nha hoàn nên hai người nói chuyện rất hợp ý nhau, nữ nhân đã gặp người hợp ý thì sẽ bắt đầu buôn chuyện, buôn từ chuyện chủ tử nhà ta hôm nay ăn món gì cho đến chuyện nhà ngươi ai được đi tham gia săn thú, nghe phong phanh là Tiết Phong Linh vẫn còn đang nghỉ ngơi, giờ này mà chưa dậy thì rõ ràng là sẽ không chuẩn bị kịp để tham gia, cho nên chắc chắn người Tiết gia cử đi tham gia không phải Tiết Phong Linh, nhưng cụ thể là ai thì nha hoàn đó cũng không rõ, dù sao nàng ta cũng chỉ là nha hoàn ngoại viện, có rất nhiều chuyện chỉ nghe người trong nội viện nói mà thôi, sự thật thế nào thì không ai biết được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.