Chương 75: Phượng Vũ Cửu Thiên (2)
Phi Yến Nhược Thiên
05/02/2019
Cánh tay vung lên, hồng y khẽ lay động. Dưới ánh
trăng sáng, bóng dáng màu đỏ rực rỡ nhẹ nhàng di chuyển qua lại, mỗi một bước chân đều mang theo sự uyển chuyển, vũ kỹ của nàng không tồi, nhưng vẫn còn quá non nớt, không thể hoàn toàn bộc lộ hết thảy của Phượng Vũ
Cửu Thiên, bất quá có thể thu hút ánh mắt mọi người nhiều như vậy, cũng
xem như là có tài.
Hạ Anh vốn đang đắm chìm trong điệu múa hay chính xác mà nói, nàng ta đang đắm chìm trong sự ngưỡng mộ của những ánh mắt bên dưới đài biểu diễn, dù sao mục đích lần này của nàng là muốn thu hút sự chú ý từ những người có mặt ở đây, cho nên phát hiện khi bản thân nàng múa còn có nhiều người chú ý hơn Tiết Liên Kiều khi nãy thì vô cùng vui vẻ, hoàn toàn quên mất bản thân đang làm gì và đang ở đâu.
Hạ Anh tuổi không lớn nhưng là thân hình của nàng phát dục không kém mấy người Tiết Phong Linh là bao, bởi vì tiết mục đã chuẩn bị, cho nên chiếc váy trên người Hạ Anh đã được thiết kế theo yêu cầu của nàng ta. Làn váy mỏng ôm lấy thân thể, lồi lõm đều lộ ra thấy rõ, nếu không phải lúc đầu nàng ta khoác áo che đi, chỉ sợ Thượng thư phu nhân biết được nhất định sẽ không cho phép nàng ta bước chân ra khỏi phủ dù chỉ là một bước.
Cung yến lần này khiến kinh thành trở nên náo nhiệt hẳn ra, một tháng trước cung yến diễn ra, các tiểu thư khuê các đã ra phố chọn vải, ai nấy đều ôm ý đồ muốn bản thân trở thành nhân vật nổi bật nhất buổi tiệc. Lúc đó Thượng thư phủ vì bận lo chuyện của Hạ Túc và Tiết Thanh Liên nên đem sự việc này quên bén đi mất, cho đến khi từ Thiền Vu Sơn Tự trở lại kinh thành, Tiết lão thái thái mới nhớ đến sự việc quan trọng mỗi năm một lần của Đại Ngụy, lúc này mới cho nười chuẩn bị. Tuy là không trễ nhưng muốn có được y phục đẹp được cắt may tinh tế và trang sức thì quả thật không dễ dàng, vật phẩm trong Mỹ Nhân Phường và Trân Châu Các theo sự kiện này mà có giá trị liên thành, bất quá vì đại cuộc làm trọng, Tiết lão thái thái cũng không bận tâm mà dùng tiền phung phí, khiến tiền tiêu vặt của mỗi người trong phủ tháng sau chỉ còn có một nửa, thế nhưng lại không ai dám lên tiếng phản bác.
Trong bốn người, y phục của Tiết Phong Linh và Hạ Anh là có giá trị nhất, không chỉ là loại vải tốt nhất mà còn thuộc vào hàng cực phẩm, trên khắp Đại Ngụy chỉ có một bộ y phục duy nhất, đường chỉ đều được sử dụng bằng kim chi thiên tầm, đây là loại chỉ thuộc vào hàng cực phẩm, chỉ dùng để may y phục cho hoàng tộc. So với trang phục đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ cao quý của Tiết Phong Linh thì y phục trên người của Hạ Anh lại hoàn toàn trái ngược, hồng y rực rỡ mang cho người khác cảm giác mị hoặc mà kiều diễm không nói nên lời, không phải loại diêm dúa lẳng lơ, mà là loại yêu mị như yêu cơ. Bất quá trang phục là như thế, hết thảy còn phải xem đến người mặc phù hợp ra sao, Hạ Anh tuổi còn nhỏ, gương mặt vẫn còn quá non nớt, hoàn toàn không phù hợp với bộ hồng y này, đặc biệt điệu múa của nàng còn là vạn vũ chi vương,lúc đầu còn tốt, về sau thì hoàn toàn không có vẻ gì cao quý của một phượng hoàng cả.
Thân hình vặn vẹo, eo nhỏ khẽ lắc, hai tay hai chân thay phiên nhau đung đưa, bước chân hoàn toàn lệch khỏi quỹ đạo ban đầu, bởi vì chất liệu vải quá tốt, hồng y mềm mại hoàn lộ rõ thân thể của nàng, nhìn nàng biểu diễn, không ít người dưới đài bất đầu cười thầm, một số tiểu thư khuê các thì ngượng ngùng lấy khăn tay che mắt, bộ dạng xấu hổ, cũng không biết vì chuyện gì mà xấu hổ.
Một nhà Thượng thư phu nhân bên cạnh nhìn hành động lớn mật của Hạ Anh thì cũng âm thầm hít một ngụm khí lạnh, Tiết Liên Kiều là người phản ứng lại đầu tiên, nàng nhìn Hạ Anh vẫn đang nhảy múa mà không phát giác rằng bản thân có bao nhiêu sai thì vội vàng cúi đầu, trong lòng thầm thay nàng ta cầu phúc. Mà Tiết Lan Hương bên cạnh cũng không biết là đang suy nghĩ gì, nàng lắc đầu tỏ vẻ thất vọng, trong miệng còn nhịn không được mà mắng Hạ Anh ngu ngốc, chỉ có Tiết Phong Linh ngẩn ngơ nhìn một lúc mới phát giác được Hạ Anh có chỗ bất thường, gương mặt nàng đỏ lên, vội vàng nhìn sang Thượng thư phu nhân bên cạnh.
Nàng là người học múa, tất nhiên hiểu rõ vũ kỹ hơn ai hết trong hai người Tiết Lan Hương cùng Tiết Liên Kiều, điệu múa mà Hạ Anh đang múa, vốn dĩ không phải Phượng Vũ Cửu Thiên gì cảm mà thực chất đó chỉ là một điệu múa khác được dựa trên Phượng Vũ Cửu Thiên mà chế tác lại. Cầm kì thi họa, Tiết Phong Linh đều nghiên cứu qua, chỉ là trên phương diện này nàng cũng tự nhận thấy bản thân vẫn còn thua kém, nhưng về vũ kỹ, Tiết Phong Linh tâm cao khí ngạo rất tự tin bản thân là người hiểu rõ nhất về vũ kỹ, bởi vì từ nhỏ nàng đã được dạy nhảy múa. Sách nói về vũ kỹ, nàng tuy xem không nhiều nhưng những thứ cơ bản nàng vẫn có thể nắm chắc chắn, Phượng Vũ Cửu Thiên vốn dĩ là một điệu vũ đã có từ lâu, trải qua nhiều lần chỉnh sửa, cho đến hơn hai mươi năm trước, điệu múa này mới thật sự trở thành vạn vũ chi vương.
Người học múa đều ao ước có một lần có thể múa được điệu múa này nhưng thân là vạn vũ chi vương, Phượng Vũ Cửu Thiên nào có thể dễ dàng múa được một điệu hoàn hảo? Chỉ có hơn hai mươi năm trước, người khiến Phượng Vũ Cửu Thiên danh xứng với thực, trở thành vạn vũ chi vương chỉ có một mình dòng chính đích nữ Đại tiểu thư An Định Hầu phủ Từ thị, Từ Hoàng hậu, hiện tại là người đứng đầu tam cung lục viện, bất kì nữ nhân nào cũng không dám tranh phong.
Tiết Phong Linh học múa từ nhỏ cũng chưa một lần dám thử sức bản thân mà múa một điệu múa có độ khó như thế này trước công chúng, đặc biệt là trước mặt Hoàng hậu nương nương, bởi vì như vậy, không những là vứt hết mặt mũi, bản thân tự rước lấy nhục mà còn chọc giận đến thánh nhan, một khi chọc giận Hoàng hậu nương nương, số phận nàng liền cắt đứt tại đây!
Vậy mà không nghĩ đến, Hạ Anh lại lớn mật như vậy...
Hai chân mày của Thượng thư phu nhân sớm đã dính chặt vào nhau, bất mãn trong lòng càng lớn, nếu lúc đầu nàng một mực phản đối, không để Hạ Anh có được thiệp mời của Lan Nhi thì cũng mọi chuyện cũng không đi đến mức này, nếu không phải có Tiết lão thái thái che chở, Hạ Anh có thể có được tấm thiệp mời này sao? Hiện tại nàng chỉ hận không thể chui xuống gầm bàn để cho đỡ mất mặt, tuy nói Hạ Anh cùng Tiết phủ không có mấy phần quan hệ nhưng chỉ cần có Tiết thị tại, Hạ Anh và Tiết phủ sẽ không khỏi tránh có liên quan, huống hồ nàng ta cũng là cầm thiệp mời của nữ nhi nàng mới có thể đặt chân vào hoàng cung, người không biết còn nghĩ rằng đó là Tiết Phong Lan - Tứ tiểu thư của Thượng thư phủ, như vậy mặt mũi của nàng còn có thể giữ được không?
Nàng dù sao cũng là tiểu thư của Thừa tướng phủ, một chút hiểu biết cơ bản về vũ kỹ nàng cũng có, tuy không thâm sâu nhưng đối với điệu múa Phượng Vũ Cửu Thiên này thì hoàn toàn hiểu rõ, sự tình ẩn đằng sau điệu múa này không phải bất kì người nào đều có thể biết được, mà Thượng thư phu nhân là một trong số những người rất hiếm hoi ấy, có thể chứng kiến chuyện xưa của nó, cũng không phải hoàn toàn là chuyện tốt!
Lần này Hạ Anh gây ra đại họa, để xem Tiết lão thái thái còn che chở nàng ta nữa không!
Người phía dưới có thể nhịn được, dù sao người bị mất mặt cũng không phải bọn họ, cho nên không người nào lên tiếng, mà tất cả đồng thời im lặng ngồi đó thưởng thức điệu vũ Phượng Vũ Cửu Thiên có một không hai này. Chỉ là người phía trên lại không có tâm trạng thưởng thức như người bên dưới, mà trái lại, đôi mắt nguy hiểm nheo lại, phượng mâu nhướng lên, bàn tay thì siết chặt lấy chung trà, thân thể tỏa ra hàn khí, chỉ có những người thân tín phát hiện, Hoàng hậu nương nương đang tức giận thật sự!
“To gan!” Nàng tiến cung năm mười lăm tuổi, đến nay cũng đã gần hai mươi năm, trưởng thành từ âm mưu chốn hậu cung, lại thân là mẫu nghi thiên hạ, nàng đã nghĩ sự nhẫn nhịn của bản thân sớm đã không người nào có thể so sánh, nhưng xem ra là nàng sai rồi.
Dù nàng nhẫn nhịn giỏi cách mấy nhưng Hạ Anh lại chạm vào điểm mấu chốt của nàng thì cho dù người tốt tính cách mấy cũng sẽ nhịn không được mà tức giận, mà Hoàng hậu nàng vốn dĩ không phải là người tốt tính.
“Nương nương bớt giận, dù sao hôm nay cũng là ngày tốt lành, Thái hậu lại đang ngồi đó, không tiện tức giận đâu ạ.” Cung nữ phía sau nhìn thấy chủ tử nhà mình giận đến run người thì không khỏi bước lên nhẹ giọng khuyên bảo.
“Người muốn bản cung ngồi nhìn nàng ta trình diễn một màn “phong tình diễm vũ” này sao?!”
“Nô tì...”
Động tĩnh của Từ Hoàng hậu bên này sớm đã khiến những người bên cạnh chú ý, Thái hậu thì chỉ im lặng nhíu mày nhưng cũng không lên tiếng, mà các vị phi tần phía dưới thấy Thái hậu không nói các nàng cũng không dám mở miệng, tuy nói Hoàng hậu là người nắm giữ hậu cung nhưng một ngày còn Thái hậu tại thì Thái hậu vẫn là người đứng đầu, Thái hậu còn chưa lên tiếng, các nàng thân phận thấp kém, làm sao có tư cách lên tiếng?!
Hậu cung nữ nhân còn chưa hiểu chuyện gì thì Hương Quý phi bên cạnh đã nhướng mày, môi mỏng không khỏi nhếch lên, ánh mắt tỏ vẻ minh bạch, lúc nãy nha đầu đó nói bản thân sẽ múa một điệu Phượng Vũ Cửu Thiên quả thật khiến lòng người rung động, ngay cả chính nàng còn cảm thấy bất ngờ, lúc đầu nàng còn bán tính bán nghi nhưng khi nàng ta bắt đầu, mặc dù động tác không mấy thành thục nhưng vẫn là không tệ, nếu là điệu vũ khác sẽ không có người nào để bụng nhưng đây lại là Phượng Vũ Cửu Thiên, ngay cả người phóng khoáng như Hương Quý phi nàng cũng miễn cưỡng lắm mới ngồi ở đây thưởng thức.
Vốn dĩ lúc đầu nàng còn đánh giá cao Hạ Anh, chỉ dựa vào việc nàng ta chọn điệu múa này cũng biết rõ nàng ta gan lớn thế nào nhưng đáng tiếc thay, tài không bằng người, so với việc chọn một điệu múa rung động lòng người thì nên chọn một điệu vũ phù hợp với khả năng của bản thân.
Hương Quý phi lắc đầu, nàng sớm đã nghĩ đến Hạ Anh không phải là một nha đầu ngây thơ, nàng ta có thể lựa chọn không biểu diễn điệu vũ này nhưng nàng ta lại không, quyền quyết định là do nàng ta, nàng ta lựa chọn biêu xấu chính mình để thu hút sự chú ý của người khác, nữ nhân như vậy, Hương Quý phi thật sự không biết nên mắng nàng ngu ngốc hay nên bảo nàng quá ngây thơ đây?!
Hạ Anh vốn đang đắm chìm trong điệu múa hay chính xác mà nói, nàng ta đang đắm chìm trong sự ngưỡng mộ của những ánh mắt bên dưới đài biểu diễn, dù sao mục đích lần này của nàng là muốn thu hút sự chú ý từ những người có mặt ở đây, cho nên phát hiện khi bản thân nàng múa còn có nhiều người chú ý hơn Tiết Liên Kiều khi nãy thì vô cùng vui vẻ, hoàn toàn quên mất bản thân đang làm gì và đang ở đâu.
Hạ Anh tuổi không lớn nhưng là thân hình của nàng phát dục không kém mấy người Tiết Phong Linh là bao, bởi vì tiết mục đã chuẩn bị, cho nên chiếc váy trên người Hạ Anh đã được thiết kế theo yêu cầu của nàng ta. Làn váy mỏng ôm lấy thân thể, lồi lõm đều lộ ra thấy rõ, nếu không phải lúc đầu nàng ta khoác áo che đi, chỉ sợ Thượng thư phu nhân biết được nhất định sẽ không cho phép nàng ta bước chân ra khỏi phủ dù chỉ là một bước.
Cung yến lần này khiến kinh thành trở nên náo nhiệt hẳn ra, một tháng trước cung yến diễn ra, các tiểu thư khuê các đã ra phố chọn vải, ai nấy đều ôm ý đồ muốn bản thân trở thành nhân vật nổi bật nhất buổi tiệc. Lúc đó Thượng thư phủ vì bận lo chuyện của Hạ Túc và Tiết Thanh Liên nên đem sự việc này quên bén đi mất, cho đến khi từ Thiền Vu Sơn Tự trở lại kinh thành, Tiết lão thái thái mới nhớ đến sự việc quan trọng mỗi năm một lần của Đại Ngụy, lúc này mới cho nười chuẩn bị. Tuy là không trễ nhưng muốn có được y phục đẹp được cắt may tinh tế và trang sức thì quả thật không dễ dàng, vật phẩm trong Mỹ Nhân Phường và Trân Châu Các theo sự kiện này mà có giá trị liên thành, bất quá vì đại cuộc làm trọng, Tiết lão thái thái cũng không bận tâm mà dùng tiền phung phí, khiến tiền tiêu vặt của mỗi người trong phủ tháng sau chỉ còn có một nửa, thế nhưng lại không ai dám lên tiếng phản bác.
Trong bốn người, y phục của Tiết Phong Linh và Hạ Anh là có giá trị nhất, không chỉ là loại vải tốt nhất mà còn thuộc vào hàng cực phẩm, trên khắp Đại Ngụy chỉ có một bộ y phục duy nhất, đường chỉ đều được sử dụng bằng kim chi thiên tầm, đây là loại chỉ thuộc vào hàng cực phẩm, chỉ dùng để may y phục cho hoàng tộc. So với trang phục đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ cao quý của Tiết Phong Linh thì y phục trên người của Hạ Anh lại hoàn toàn trái ngược, hồng y rực rỡ mang cho người khác cảm giác mị hoặc mà kiều diễm không nói nên lời, không phải loại diêm dúa lẳng lơ, mà là loại yêu mị như yêu cơ. Bất quá trang phục là như thế, hết thảy còn phải xem đến người mặc phù hợp ra sao, Hạ Anh tuổi còn nhỏ, gương mặt vẫn còn quá non nớt, hoàn toàn không phù hợp với bộ hồng y này, đặc biệt điệu múa của nàng còn là vạn vũ chi vương,lúc đầu còn tốt, về sau thì hoàn toàn không có vẻ gì cao quý của một phượng hoàng cả.
Thân hình vặn vẹo, eo nhỏ khẽ lắc, hai tay hai chân thay phiên nhau đung đưa, bước chân hoàn toàn lệch khỏi quỹ đạo ban đầu, bởi vì chất liệu vải quá tốt, hồng y mềm mại hoàn lộ rõ thân thể của nàng, nhìn nàng biểu diễn, không ít người dưới đài bất đầu cười thầm, một số tiểu thư khuê các thì ngượng ngùng lấy khăn tay che mắt, bộ dạng xấu hổ, cũng không biết vì chuyện gì mà xấu hổ.
Một nhà Thượng thư phu nhân bên cạnh nhìn hành động lớn mật của Hạ Anh thì cũng âm thầm hít một ngụm khí lạnh, Tiết Liên Kiều là người phản ứng lại đầu tiên, nàng nhìn Hạ Anh vẫn đang nhảy múa mà không phát giác rằng bản thân có bao nhiêu sai thì vội vàng cúi đầu, trong lòng thầm thay nàng ta cầu phúc. Mà Tiết Lan Hương bên cạnh cũng không biết là đang suy nghĩ gì, nàng lắc đầu tỏ vẻ thất vọng, trong miệng còn nhịn không được mà mắng Hạ Anh ngu ngốc, chỉ có Tiết Phong Linh ngẩn ngơ nhìn một lúc mới phát giác được Hạ Anh có chỗ bất thường, gương mặt nàng đỏ lên, vội vàng nhìn sang Thượng thư phu nhân bên cạnh.
Nàng là người học múa, tất nhiên hiểu rõ vũ kỹ hơn ai hết trong hai người Tiết Lan Hương cùng Tiết Liên Kiều, điệu múa mà Hạ Anh đang múa, vốn dĩ không phải Phượng Vũ Cửu Thiên gì cảm mà thực chất đó chỉ là một điệu múa khác được dựa trên Phượng Vũ Cửu Thiên mà chế tác lại. Cầm kì thi họa, Tiết Phong Linh đều nghiên cứu qua, chỉ là trên phương diện này nàng cũng tự nhận thấy bản thân vẫn còn thua kém, nhưng về vũ kỹ, Tiết Phong Linh tâm cao khí ngạo rất tự tin bản thân là người hiểu rõ nhất về vũ kỹ, bởi vì từ nhỏ nàng đã được dạy nhảy múa. Sách nói về vũ kỹ, nàng tuy xem không nhiều nhưng những thứ cơ bản nàng vẫn có thể nắm chắc chắn, Phượng Vũ Cửu Thiên vốn dĩ là một điệu vũ đã có từ lâu, trải qua nhiều lần chỉnh sửa, cho đến hơn hai mươi năm trước, điệu múa này mới thật sự trở thành vạn vũ chi vương.
Người học múa đều ao ước có một lần có thể múa được điệu múa này nhưng thân là vạn vũ chi vương, Phượng Vũ Cửu Thiên nào có thể dễ dàng múa được một điệu hoàn hảo? Chỉ có hơn hai mươi năm trước, người khiến Phượng Vũ Cửu Thiên danh xứng với thực, trở thành vạn vũ chi vương chỉ có một mình dòng chính đích nữ Đại tiểu thư An Định Hầu phủ Từ thị, Từ Hoàng hậu, hiện tại là người đứng đầu tam cung lục viện, bất kì nữ nhân nào cũng không dám tranh phong.
Tiết Phong Linh học múa từ nhỏ cũng chưa một lần dám thử sức bản thân mà múa một điệu múa có độ khó như thế này trước công chúng, đặc biệt là trước mặt Hoàng hậu nương nương, bởi vì như vậy, không những là vứt hết mặt mũi, bản thân tự rước lấy nhục mà còn chọc giận đến thánh nhan, một khi chọc giận Hoàng hậu nương nương, số phận nàng liền cắt đứt tại đây!
Vậy mà không nghĩ đến, Hạ Anh lại lớn mật như vậy...
Hai chân mày của Thượng thư phu nhân sớm đã dính chặt vào nhau, bất mãn trong lòng càng lớn, nếu lúc đầu nàng một mực phản đối, không để Hạ Anh có được thiệp mời của Lan Nhi thì cũng mọi chuyện cũng không đi đến mức này, nếu không phải có Tiết lão thái thái che chở, Hạ Anh có thể có được tấm thiệp mời này sao? Hiện tại nàng chỉ hận không thể chui xuống gầm bàn để cho đỡ mất mặt, tuy nói Hạ Anh cùng Tiết phủ không có mấy phần quan hệ nhưng chỉ cần có Tiết thị tại, Hạ Anh và Tiết phủ sẽ không khỏi tránh có liên quan, huống hồ nàng ta cũng là cầm thiệp mời của nữ nhi nàng mới có thể đặt chân vào hoàng cung, người không biết còn nghĩ rằng đó là Tiết Phong Lan - Tứ tiểu thư của Thượng thư phủ, như vậy mặt mũi của nàng còn có thể giữ được không?
Nàng dù sao cũng là tiểu thư của Thừa tướng phủ, một chút hiểu biết cơ bản về vũ kỹ nàng cũng có, tuy không thâm sâu nhưng đối với điệu múa Phượng Vũ Cửu Thiên này thì hoàn toàn hiểu rõ, sự tình ẩn đằng sau điệu múa này không phải bất kì người nào đều có thể biết được, mà Thượng thư phu nhân là một trong số những người rất hiếm hoi ấy, có thể chứng kiến chuyện xưa của nó, cũng không phải hoàn toàn là chuyện tốt!
Lần này Hạ Anh gây ra đại họa, để xem Tiết lão thái thái còn che chở nàng ta nữa không!
Người phía dưới có thể nhịn được, dù sao người bị mất mặt cũng không phải bọn họ, cho nên không người nào lên tiếng, mà tất cả đồng thời im lặng ngồi đó thưởng thức điệu vũ Phượng Vũ Cửu Thiên có một không hai này. Chỉ là người phía trên lại không có tâm trạng thưởng thức như người bên dưới, mà trái lại, đôi mắt nguy hiểm nheo lại, phượng mâu nhướng lên, bàn tay thì siết chặt lấy chung trà, thân thể tỏa ra hàn khí, chỉ có những người thân tín phát hiện, Hoàng hậu nương nương đang tức giận thật sự!
“To gan!” Nàng tiến cung năm mười lăm tuổi, đến nay cũng đã gần hai mươi năm, trưởng thành từ âm mưu chốn hậu cung, lại thân là mẫu nghi thiên hạ, nàng đã nghĩ sự nhẫn nhịn của bản thân sớm đã không người nào có thể so sánh, nhưng xem ra là nàng sai rồi.
Dù nàng nhẫn nhịn giỏi cách mấy nhưng Hạ Anh lại chạm vào điểm mấu chốt của nàng thì cho dù người tốt tính cách mấy cũng sẽ nhịn không được mà tức giận, mà Hoàng hậu nàng vốn dĩ không phải là người tốt tính.
“Nương nương bớt giận, dù sao hôm nay cũng là ngày tốt lành, Thái hậu lại đang ngồi đó, không tiện tức giận đâu ạ.” Cung nữ phía sau nhìn thấy chủ tử nhà mình giận đến run người thì không khỏi bước lên nhẹ giọng khuyên bảo.
“Người muốn bản cung ngồi nhìn nàng ta trình diễn một màn “phong tình diễm vũ” này sao?!”
“Nô tì...”
Động tĩnh của Từ Hoàng hậu bên này sớm đã khiến những người bên cạnh chú ý, Thái hậu thì chỉ im lặng nhíu mày nhưng cũng không lên tiếng, mà các vị phi tần phía dưới thấy Thái hậu không nói các nàng cũng không dám mở miệng, tuy nói Hoàng hậu là người nắm giữ hậu cung nhưng một ngày còn Thái hậu tại thì Thái hậu vẫn là người đứng đầu, Thái hậu còn chưa lên tiếng, các nàng thân phận thấp kém, làm sao có tư cách lên tiếng?!
Hậu cung nữ nhân còn chưa hiểu chuyện gì thì Hương Quý phi bên cạnh đã nhướng mày, môi mỏng không khỏi nhếch lên, ánh mắt tỏ vẻ minh bạch, lúc nãy nha đầu đó nói bản thân sẽ múa một điệu Phượng Vũ Cửu Thiên quả thật khiến lòng người rung động, ngay cả chính nàng còn cảm thấy bất ngờ, lúc đầu nàng còn bán tính bán nghi nhưng khi nàng ta bắt đầu, mặc dù động tác không mấy thành thục nhưng vẫn là không tệ, nếu là điệu vũ khác sẽ không có người nào để bụng nhưng đây lại là Phượng Vũ Cửu Thiên, ngay cả người phóng khoáng như Hương Quý phi nàng cũng miễn cưỡng lắm mới ngồi ở đây thưởng thức.
Vốn dĩ lúc đầu nàng còn đánh giá cao Hạ Anh, chỉ dựa vào việc nàng ta chọn điệu múa này cũng biết rõ nàng ta gan lớn thế nào nhưng đáng tiếc thay, tài không bằng người, so với việc chọn một điệu múa rung động lòng người thì nên chọn một điệu vũ phù hợp với khả năng của bản thân.
Hương Quý phi lắc đầu, nàng sớm đã nghĩ đến Hạ Anh không phải là một nha đầu ngây thơ, nàng ta có thể lựa chọn không biểu diễn điệu vũ này nhưng nàng ta lại không, quyền quyết định là do nàng ta, nàng ta lựa chọn biêu xấu chính mình để thu hút sự chú ý của người khác, nữ nhân như vậy, Hương Quý phi thật sự không biết nên mắng nàng ngu ngốc hay nên bảo nàng quá ngây thơ đây?!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.