Chương 19: Hoắc Ca Ca Muốn Chơi Ngọc Nhi Trên Xe Ngựa
Nhất Thoa Yên Vũ
14/02/2023
Phía dưới là môi âm hộ mềm mũm, đàn hồi, hồng hào mà không có lấy một cọng lông. Tay của Hoắc Dực Khôn hơi run run nhẹ xoa nắn.
Đầu ngón tay khẽ chen vào khe hở liền bị tiểu huyệt hút lấy, róc rách chảy ra dịch ngọt. Ngập nước, dính nhớp trơn trượt, tiểu nhân nhi giơ cổ chịu không được mà ở bên tai hắn hừ nhẹ. Thân thể nàng như một con mèo nhỏ đang run rẩy. Nhìn thoáng như bị bắt nạt nhưng phía dưới lại ướt đến lợi hại.
Hoắc Dực Khôn nghĩ đây nhất định là do đại công tử nhiều năm dạy dỗ mà thành. Mẫn cảm, non mềm lại không rõ sự đời nhiều trớ trêu.
Chỉ sợ ban đêm bị đại ca thao huyệt còn tưởng rằng hắn đang giúp nàng chữa bệnh. Tưởng tượng đến hàng loạt hình ảnh dâm dục cùng cái kiểu tằng tịu bên nhau của bọn họ, gậy thịt của Hoắc Dực Khôn đã sưng to tới đau đớn.
Ở Triệu phủ này, hắn vẫn luôn coi tứ tiểu thư Triệu Xu Ngọc là muội muội. Tuy không thân thiết nhưng nàng vẫn là nữ hài mà hắn đã nhìn từ nhỏ cho đến lớn. Chỉ sau khi biết được mối quan hệ của nàng cùng Triệu Hành Viễn, tình cảm ấy đã hóa thành dục vọng sâu thẳm trong tâm hồn của hắn.
Ca ca ruột thịt còn có thể, hắn chỉ là nghĩa huynh không chút máu mủ ruột rà thì sao lại không được?
Cái ý niệm này quanh quẩn ở trong lòng của hắn mãi. Đến khi đại công tử đưa ra đề nghị tìm tức phụ cho hắn, Hoắc Dực Khôn liền lấy lí do bận việc, chưa có ý định thành gia lập thất mà đẩy vấn đề này đi. Nhưng điều này lại làm Triệu Hành Viễn thấy áy náy.
Còn nhớ khi Triệu gia gặp sóng gió mà lụi tàn. Hoắc Dực Khôn hẳn sẽ rời khỏi đây. Lấy học thức, mưu mô của hắn để kiếm một công việc tốt hơn thật sự không khó nhưng rồi hắn đã chọn ở lại. Sau đó Triệu Hành Viễn lên cầm quyền, gây dựng lại cơ nghiệp.
Mỗi khi hắn vắng nhà, hầu hết các công việc ở Triệu gia cùng với hai người đệ đệ và tiểu muội của hắn đều giao cho Hoắc Dực Khôn quản lí.
Vì vậy Triệu Hành Viễn rất tôn trọng và cho hắn một địa vị xứng đáng. Ở Triệu phủ làm quản gia, hắn nói một sẽ không có ai cãi hai, hắn là người nắm quyền lực chỉ sau đại công tử - Chủ nhân của gia tộc.
Chỉ có điều ở đây nhiều năm rồi mà Hoắc Dực Khôn vẫn không có ham muốn sở hữu những thứ như: quyền lực, tiền tài, sắc đẹp, … hay bất kì một vật gì.
Tuy nhiên hiện tại thì có, đó chính là Triệu Xu Ngọc - tứ tiểu thư đáng yêu của Triệu phủ.
“Ô... Hoắc ca ca từ bỏ... Ngọc Nhi khó chịu...”
Lúc này hai chân của Triệu Xu Ngọc không ngừng giãy giụa, nàng thở dốc liên tục. Một đôi vú bị chơi đến sưng đỏ, dưới hạ thân thì tiểu huyệt bị xoa nắn tới chảy nước dầm dề. Đến nỗi chiếc bánh hạnh nhân trong tay cũng không biết đã bị ném tới xó nào.
Đôi mắt nhỏ long lanh đầy nước, nữa nhắm nữa mở mê mang nhìn vú mình đang bị Hoắc quản gia đùa bỡn. Một thân váy áo cũng bị xốc lên, lộ ra đôi chân ngọc trắng nõn cùng mông nhỏ không một mảnh che. Tiểu huyệt đáng thương bị bàn tay nào đó liên tục chui vào lỗ nhỏ để đào moi, xoa nắn.
Bên này Hoắc Dực Khôn nghe thấy nàng than khó chịu cũng không có ngừng động tác. Ngược lại còn đem nộn huyệt mở ra, hai ngón tay trực tiếp cắm vào miệng huyệt làm nước chảy tràn lan.
“Tứ tiểu thư phải thoải mái chứ, sao lại khó chịu được?”
Hắn thấp giọng cười, cảm thấy đầu ngón tay bị thịt non hút khẩn. Đường đi vào trong có chút khó khăn thế là hắn đã dùng ngón tay xoa lấy tiểu thịt châu, kích thích điểm mẫn cảm của nàng, rồi nói:
“Đêm qua đại công tử có thao lộng tiểu huyệt của tứ tiểu thư như vậy không?
Triệu Xu Ngọc khó chịu không thôi, tối hôm qua đại ca đã thọc cắm ngón tay vào trong tiểu huyệt một hồi lâu, làm nàng rất đau nha.
Chẳng lẽ hiện tại Hoắc ca ca cũng như vậy. Triệu Xu Ngọc nũng nịu hừ hừ nói: “Đêm qua đại ca đã làm đau Ngọc Nhi, hôm nay Hoắc ca ca cũng muốn làm vậy sao?”
Vừa nghe nàng thừa nhận việc đại ca thân sinh làm chính chuyện đồi phong bại tục với mình, trong ngực Hoắc Dực Khôn như có một ngọn lửa đang bốc cháy phừng phực.
Hắn buông bầu vú nhỏ của Triệu Xu Ngọc ra. Một tay vẫn cắm trong tiểu huyệt để nới lỏng, một tay nhanh chóng kéo lưng quần xuống, móc gậy thịt thô to ra ngoài. Sau đó điều chỉnh tư thế, dùng lực đâm vào hoa huyệt.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Đầu ngón tay khẽ chen vào khe hở liền bị tiểu huyệt hút lấy, róc rách chảy ra dịch ngọt. Ngập nước, dính nhớp trơn trượt, tiểu nhân nhi giơ cổ chịu không được mà ở bên tai hắn hừ nhẹ. Thân thể nàng như một con mèo nhỏ đang run rẩy. Nhìn thoáng như bị bắt nạt nhưng phía dưới lại ướt đến lợi hại.
Hoắc Dực Khôn nghĩ đây nhất định là do đại công tử nhiều năm dạy dỗ mà thành. Mẫn cảm, non mềm lại không rõ sự đời nhiều trớ trêu.
Chỉ sợ ban đêm bị đại ca thao huyệt còn tưởng rằng hắn đang giúp nàng chữa bệnh. Tưởng tượng đến hàng loạt hình ảnh dâm dục cùng cái kiểu tằng tịu bên nhau của bọn họ, gậy thịt của Hoắc Dực Khôn đã sưng to tới đau đớn.
Ở Triệu phủ này, hắn vẫn luôn coi tứ tiểu thư Triệu Xu Ngọc là muội muội. Tuy không thân thiết nhưng nàng vẫn là nữ hài mà hắn đã nhìn từ nhỏ cho đến lớn. Chỉ sau khi biết được mối quan hệ của nàng cùng Triệu Hành Viễn, tình cảm ấy đã hóa thành dục vọng sâu thẳm trong tâm hồn của hắn.
Ca ca ruột thịt còn có thể, hắn chỉ là nghĩa huynh không chút máu mủ ruột rà thì sao lại không được?
Cái ý niệm này quanh quẩn ở trong lòng của hắn mãi. Đến khi đại công tử đưa ra đề nghị tìm tức phụ cho hắn, Hoắc Dực Khôn liền lấy lí do bận việc, chưa có ý định thành gia lập thất mà đẩy vấn đề này đi. Nhưng điều này lại làm Triệu Hành Viễn thấy áy náy.
Còn nhớ khi Triệu gia gặp sóng gió mà lụi tàn. Hoắc Dực Khôn hẳn sẽ rời khỏi đây. Lấy học thức, mưu mô của hắn để kiếm một công việc tốt hơn thật sự không khó nhưng rồi hắn đã chọn ở lại. Sau đó Triệu Hành Viễn lên cầm quyền, gây dựng lại cơ nghiệp.
Mỗi khi hắn vắng nhà, hầu hết các công việc ở Triệu gia cùng với hai người đệ đệ và tiểu muội của hắn đều giao cho Hoắc Dực Khôn quản lí.
Vì vậy Triệu Hành Viễn rất tôn trọng và cho hắn một địa vị xứng đáng. Ở Triệu phủ làm quản gia, hắn nói một sẽ không có ai cãi hai, hắn là người nắm quyền lực chỉ sau đại công tử - Chủ nhân của gia tộc.
Chỉ có điều ở đây nhiều năm rồi mà Hoắc Dực Khôn vẫn không có ham muốn sở hữu những thứ như: quyền lực, tiền tài, sắc đẹp, … hay bất kì một vật gì.
Tuy nhiên hiện tại thì có, đó chính là Triệu Xu Ngọc - tứ tiểu thư đáng yêu của Triệu phủ.
“Ô... Hoắc ca ca từ bỏ... Ngọc Nhi khó chịu...”
Lúc này hai chân của Triệu Xu Ngọc không ngừng giãy giụa, nàng thở dốc liên tục. Một đôi vú bị chơi đến sưng đỏ, dưới hạ thân thì tiểu huyệt bị xoa nắn tới chảy nước dầm dề. Đến nỗi chiếc bánh hạnh nhân trong tay cũng không biết đã bị ném tới xó nào.
Đôi mắt nhỏ long lanh đầy nước, nữa nhắm nữa mở mê mang nhìn vú mình đang bị Hoắc quản gia đùa bỡn. Một thân váy áo cũng bị xốc lên, lộ ra đôi chân ngọc trắng nõn cùng mông nhỏ không một mảnh che. Tiểu huyệt đáng thương bị bàn tay nào đó liên tục chui vào lỗ nhỏ để đào moi, xoa nắn.
Bên này Hoắc Dực Khôn nghe thấy nàng than khó chịu cũng không có ngừng động tác. Ngược lại còn đem nộn huyệt mở ra, hai ngón tay trực tiếp cắm vào miệng huyệt làm nước chảy tràn lan.
“Tứ tiểu thư phải thoải mái chứ, sao lại khó chịu được?”
Hắn thấp giọng cười, cảm thấy đầu ngón tay bị thịt non hút khẩn. Đường đi vào trong có chút khó khăn thế là hắn đã dùng ngón tay xoa lấy tiểu thịt châu, kích thích điểm mẫn cảm của nàng, rồi nói:
“Đêm qua đại công tử có thao lộng tiểu huyệt của tứ tiểu thư như vậy không?
Triệu Xu Ngọc khó chịu không thôi, tối hôm qua đại ca đã thọc cắm ngón tay vào trong tiểu huyệt một hồi lâu, làm nàng rất đau nha.
Chẳng lẽ hiện tại Hoắc ca ca cũng như vậy. Triệu Xu Ngọc nũng nịu hừ hừ nói: “Đêm qua đại ca đã làm đau Ngọc Nhi, hôm nay Hoắc ca ca cũng muốn làm vậy sao?”
Vừa nghe nàng thừa nhận việc đại ca thân sinh làm chính chuyện đồi phong bại tục với mình, trong ngực Hoắc Dực Khôn như có một ngọn lửa đang bốc cháy phừng phực.
Hắn buông bầu vú nhỏ của Triệu Xu Ngọc ra. Một tay vẫn cắm trong tiểu huyệt để nới lỏng, một tay nhanh chóng kéo lưng quần xuống, móc gậy thịt thô to ra ngoài. Sau đó điều chỉnh tư thế, dùng lực đâm vào hoa huyệt.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.