Chương 95: Ý nghĩ kỳ lạ, mộng đẹp như ảnh
Ai Lam
13/09/2020
"Nếu hai vị muội muội có thể chuyển đến danh nghĩa của mẫu thân, về sau cũng có thể ngẩng cao đầu, bằng không ở sau lưng cứ bị người khác đâm cột
sống nói là thân phận thứ xuất hèn mọn thì cũng không dễ nghe, di nương
ngài nói có đúng hay không?" Hạ Liên Phòng cười tủm tỉm hỏi.
Cho dù là Diêu Quang Thiên Tuyền lăn lộn lớn lên ở trong đống người chết đều cảm thấy lúc này thần sắc Thượng Quan thị phi thường dữ tợn, nhưng Hạ Liên Phòng lại không có chút vẻ sợ hãi nào, nàng chỉ cảm thấy thuốc mà mình hạ còn chưa đủ nặng, chưa đủ ác! "Di nương một câu cũng không nói chắc là bị tin tức tốt này làm cho rung động đi? Lúc vừa nghe thấy tổ mẫu nhắc đến chuyện này ta cũng kinh ngạc một phen. Cẩn thận nghĩ lại thấy tất nhiên cũng là chủ ý của di nương ngài. Ngài thương yêu tam muội muội tứ muội muội như vậy, tất nhiên cũng hi vọng các nàng có thể có cuộc sống tốt hơn."
Nói tới nói lui không có gì ngoài ý "Chẳng sợ Lam thị đã chết cũng mạnh hơn Thượng Quan thị gấp trăm ngàn lần", Thượng Quan thị đã sớm căm thù Lam thị đến tận xương tủy, lại nghe được những lời này của Hạ Liên Phòng lập tức hận không thể đi đào mộ của tiện nhân đoản mệnh kia, đem thi cốt lôi ra nghiền nát! "Ngươi im miệng! Hồng Trang Lục Ý là do ta mang thai mười tháng sinh hạ ra, Lam thị có tài đức gì mà đòi đem nữ nhi của ta cướp đi?!"
Hạ Liên Phòng ai nha một tiếng, cả kinh nói: "Di nương nói gì vậy, từ xưa trưởng - thứ có khác, tiểu thư thiếu gia thứ xuất nuôi dưới danh nghĩa chủ mẫu cũng không phải là chuyện chưa từng có, mẫu thân bà xưa nay săn sóc rộng lượng, từ lúc di nương sinh hạ hai vị muội muội liền vẫn cho các nàng đi theo bên cạnh di nương ngài, nay mẫu thân qua đời, tổ mẫu nảy sinh một mảnh hảo tâm, muốn xóa bỏ thân phận thứ xuất của hai vị muội muội, di nương ngài hẳn là cao hứng mới đúng nha, tại sao sắc mặt lại khó coi như vậy chứ?"
Thượng Quan thị gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Liên Phòng: "Nếu muốn Hồng Trang Lục Ý trở thành đường đường chánh chánh đích xuất tiểu thư, vì sao không đem ta nâng làm chính thất? !"
Bị bà ta hỏi lên như vậy Hạ Liên Phòng quả thực đều muốn cười thành tiếng, trên đời này thật sự là có người không chê bản thân mặt mình lớn như vậy, "Đem hay không đem di nương nâng làm chính thất, đó là chuyện mà phụ thân cùng tổ mẫu mới có thể quyết định, ta chỉ là một nữ tử khuê các, nơi nào có thể làm chủ được như vậy chứ?"
"Chỉ cần ngươi muốn! Lão gia nhất định sẽ đáp ứng ngươi!" Hạ Liên Phòng là đứa con đầu của Hạ Lịch, năm đầu tiên khi Hạ Liên Phòng ra đời chính là tháng ngày Hạ Lịch cùng Lam thị tân hôn yến nhĩ thêm mỡ trong mật. Có thể nói trong cả đời Hạ Lịch ngày tháng hạnh phúc nhất khoái nhạc nhất chính là một năm kia. Đáng tiếc ngày vui chóng tàn, rất nhanh Thượng Quan thị liền nhờ Từ thị can thiệp nhập phủ, bị nâng thành di nương. Sau này bà ta sinh hạ một đôi nữ nhi song sinh, Lam thị thì sinh ra Hạ Mạt Hồi cùng Hạ Lan Tiềm, nhưng địa vị của những hài tử này ở trong lòng Hạ Lịch đều so ra kém hơn Hạ Liên Phòng. Nàng là tượng trưng tình yêu của ông cùng Lam thị, đại biểu cho cảm tình hoàn mỹ không tì vết của bọn họ. Nếu Hạ Liên Phòng nguyện ý mở miệng giúp bà ta tranh thủ cái danh chính thất phu nhân thì chẳng lẽ Hạ Lịch còn có thể nhẫn tâm không cho sao? Huống chi bây giờ phủ đại học sĩ cũng đích xác thiếu một nữ chủ nhân!
"Không sai, phụ thân đúng là rất thương ta, nếu ta cùng phụ thân yêu cầu ông nhất định sẽ đáp ứng nâng di nương ngươi thành chính thất." Hạ Liên Phòng tựa hồ giờ mới nghĩ đến chuyện này, lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ, sau đó đột nhiên nghi ngờ nói: "Nhưng mà, tại sao ta phải giúp ngươi chứ?"
Thượng Quan thị còn đợi tiếp tục nói nữa nhưng Hạ Liên Phòng lại như nhớ tới cái gì đó rồi nói: "Còn có chuyện quên nói cùng di nương, trước đó vài ngày ta mơ hồ nghe tổ mẫu nói cái gì phủ đại học sĩ không thể không có phu nhân, cho nên chuẩn bị để phụ thân tục huyền*, đang xem xét chọn người thích hợp đấy!" Nàng nói xong, lập tức che miệng lại, tỏ vẻ vừa áy náy vừa bất an: "Không xong! Ta không nên đem chuyện này nói ra ..." Khiếp đảm đánh giá thần sắc Thượng Quan thị một phen, thấy sắc mặt bà ta hết xanh đến tím liền biết liều thuốc mạnh này hạ đúng rồi. Thượng Quan thị đối với phụ thân có loại tình cảm cố chấp gần như ma chướng, loại chấp niệm này còn hơn cả tình thương của bà ta với Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý. Biết tin tức này, nàng cũng không tin Thượng Quan thị còn có thể nhịn được! "Chẳng qua, ta nghĩ di nương cũng sẽ không ngại đi? Trước đó vài ngày ta nghe Hạ An nói di nương luôn bồi hồi bên ngoài Lâm Yên hiên, bị phụ thân đuổi vài lần, hiện tại di nương đại khái cũng hiểu cái gì gọi là dưa hái xanh không ngọt, cho nên, vẫn là mong di nương nghĩ thoáng hơn, chờ tân phu nhân đến đi! Còn có a, nếu di nương không muốn để hai vị muội muội ghi tạc dưới danh nghĩa của mẫu thân ta thì không bằng liền an phận thủ thường đợi tân phu nhân nhập phủ rồi ghi dưới danh nghĩa ngài ấy?"
(*Tục huyền: Trong từ "tục huyền", "tục" thuộc bộ "mịch" (sợi tơ), mang nghĩa gốc "nối liền", rồi phái sinh các nghĩa "tiếp tục, tiếp nối, nối dõi" (như trong tục bản, tục biên, liên tục, kế tục). Còn "huyền" là "dây đàn", rồi mở rộng nghĩa chỉ các loại "nhạc khí có dây". Như vậy, "tục huyền" có nghĩa "nối lại dây đàn". Trong văn hóa Hán, vợ chồng được ví với đàn cầm, đàn sắt (cho nên mới có ví von "duyên cầm sắt" - duyên vợ chồng). Do đó, khi người vợ qua đời, người ta gọi bằng cách ví von "đoạn huyền" (đứt dây đàn), khi lấy vợ lần nữa, người ta ví von là "tục huyền" (nối lại dây đàn).)
Chỉ có Diêu Quang tính tình hoạt bát vụng trộm tặc lưỡi, Từ thị chưa từng nói như vậy? Đại tiểu thư đây là đang lừa Thượng Quan thị! Từ đầu tới đuôi lời nói ra thật giả khó phân biệt, hoàn toàn là cố ý ép điên cùng chọc giận đối phương, lời này dù nàng là một cái ám vệ nghe cũng cảm thấy trong lòng bốc lên hỏa, khó trách Thượng Quan thị sẽ bị lừa.
Quả nhiên, Thượng Quan thị liền vươn bàn tay ra vung về phía trên mặt Hạ Liên Phòng, bà ta đây là thẹn quá thành giận! Thời gian trước bà ta hạ quyết tâm muốn câu dẫn Hạ Lịch, vốn chỉ muốn cùng lắm thì thì dùng thủ đoạn 13 năm trước, ai ngờ Lâm Yên hiên kia đề phòng thập phần sâm nghiêm, nhất là tên quản gia Hạ An cứng nhắc kia, mặc kệ bà ta dùng chiêu gì cũng không thể gặp Hạ Lịch. Ngẫu nhiên nhìn thấy vài lần cũng không kịp nói được mấy câu liền bị trách cứ đuổi đi, ngay cả cơ hội bồi ở bên cạnh ông cũng không có!
Lời của Hạ Liên Phòng khiến Thượng Quan thị nghĩ tới chuyện Hạ Lịch khinh thường không thèm nhìn bà ta, lúc này trong đầu bà ta chỉ có một ý tưởng, đánh chết tiểu tiện nhân Hạ Liên Phòng này, đánh chết tiểu tiện nhân Hạ Liên Phòng này!
Khổ nỗi Thiên Tuyền sớm đã chuẩn bị kỹ càng, cho nên một giây trước khi Thượng Quan thị đưa tay nàng đã chắn đằng trước Hạ Liên Phòng. Kèm theo chưởng phong thổi qua, một lọn tóc của Hạ Liên Phòng khẽ bay lên, nhưng vẻ mặt lại điềm đạm như cũ, phảng phất như Thượng Quan thị công kích ở trong mắt nàng căn bản không đáng nhắc đến. "Di nương tức giận như vậy làm cái gì, chẳng lẽ Liên nhi có chỗ nào làm không đủ tốt, chọc tức di nương ngài sao?"
Thượng Quan thị chỉ tức giận không ngừng hít sâu, Hạ Liên Phòng nhìn thấy bộ ngực bà ta không ngừng phập phồng liền cười nói: "Tổ mẫu hiện tại sợ là đã đang sai người thiết yến khoản đãi các vị tộc trưởng nhận được bái thiếp, không biết đến lúc nào tam muội muội tứ muội muội sẽ trở thành đích xuất muội muội của ta đây, nên biết hôm nay tổ mẫu đã mời tất cả tộc trưởng của Hạ thị tới đấy! Thật chờ mong nha!"
Cái chữ nha nhẹ bỗng kia trở thành một cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà. Chỉ nghe Thượng Quan thị bi phẫn gào lên một tiếng rồi lập tức nhấc váy chạy ra ngoài, Thiên Tuyền vốn định ngăn lại lại bị Hạ Liên Phòng ngăn cản: "Thiên Tuyền Diêu Quang, hai người các ngươi thân thủ tốt, nhanh đi thông tri nhị tiểu thư cùng đại thiếu gia đến Phúc Thọ viên đi, liền nói là có trò hay cho bọn họ xem."
Nhị tỳ lĩnh mệnh rời đi.
Đám nha hoàn bà mụ canh cửa đều không dám trêu Thượng Quan thị, thấy bà ta khí thế hung hăng vọt tới, nghĩ tới dáng vẻ âm ngoan thủ lạt của bà ta mấy ngày nay không khỏi rùng mình một cái, nhất tề cúi đầu không dám ngăn cản. Thượng Quan thị xông ra sân viện của mình, chạy thẳng đến Phúc Thọ viên, thấy hạ nhân dọc đường đều nhất chí tránh đường cho bà ta, trong lòng nhất thời dâng lên một cỗ cảm giác tự hào. Ngươi xem! Dù bây giờ không phải là ta cầm quyền, dù hạ nhân trong phủ đều bị thay đổi cả đám, nhưng bọn họ thấy bổn phu nhân, không phải vẫn một mực cung kính đấy sao?
Bà ta căn bản sẽ không nghĩ tới, trên đường đến đây Hạ Liên Phòng đã sai người thông tri cho tất cả hạ nhân, hôm nay ai cũng làm bộ như không phát hiện ra Thượng Quan thị, mặc cho bà ta "ra vào" ở bất kỳ chỗ nào trong phủ.
Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý đang vây quanh Từ thị nói chuyện tư mật, sau khi biết tin hai tỷ muội sắp trở thành đích xuất tiểu thư tâm tình đặc biệt sung sướng, ngay cả nhìn ba tỷ đệ Hạ Liên Phòng cũng cảm thấy thuận mắt không ít. Hai người bọn họ có khuôn mặt tương tự, khí chất lại hết sức khác biệt, nhưng hơn chỗ đều sinh được thập phần mĩ mạo, một trương dung nhan tương tự, lại là hai loại tính cách hoàn toàn bất đồng, nam tử trên đời ai có thể chạy thoát? Từ thị nhìn hai cháu gái nhỏ như hoa như ngọc ghé vào trên đầu gối mình, nghĩ tới các nàng có dung mạo mĩ lệ như vậy lại không thể giành lấy thêm vinh hoa cho Hạ gia, ngược lại tiện nghi Thượng Quan Ngộ cùng Trương Chính Thư hai tên tiểu tử không có tiền đồ kia thì trong lòng liền một trận thịt đau. Đây chính là cục cưng bà ta phủng ở trong lòng bàn tay nuôi lớn lên nha! Cho dù đứa con đầu của Hạ Lịch là Hạ Liên Phòng, Hạ Lan Tiềm dòng độc đinh Hạ gia, công sức Từ thị bỏ ra ở trên người bọn họ cũng không nhiều bằng. Vốn hai cháu trai mập mạp tâm tâm niệm niệm biến thành cháu gái, lúc ban đầu Từ thị đích xác rất khó tiếp thu, nhưng sau này hai cái oa oa càng lớn càng xinh đẹp, bà ta liền cảm thấy, không phải cháu trai cũng không phải chuyện gì xấu.
Tiền triều minh hoàng đem Quý phi độc sủng đến nỗi có một không hai hậu cung, còn có vị đại thi nhân viết bài thơ, trong đó có một câu là "Toại lệnh thiên hạ lòng cha mẹ, không nặng sinh nhi trọng sinh nữ"! Nếu bà ta có thể đem các cháu gái chỉ bảo tốt, ai có thể nói trước sau này các nàng không thể một bước lên mây chứ? Đại Tụng triều thậm chí còn từng có chuyện truyền kỳ đào kép một bước lên trời trở thành Hoàng Hậu, huống chi là thiên kim tiểu thư ăn sung mặc sướng lớn lên?
Nhưng ai biết sẽ phát sinh lắm chuyện như vậy!
Nghĩ đến đây Từ thị liền đau đầu, liên quan ánh mắt nhìn hai cháu gái cũng không ôn nhu từ ái như lúc đầu. Lý trí của bà ta nói cho bà ta biết hai đứa nhỏ này đã bị hủy, bà at hẳn nên đem trọng tâm phóng tới ba đứa nhỏ đíchh xuất nơi đó, nhưng trên cảm tình bà ta lại không cách nào dứt bỏ Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý này cho nên Từ thị vẫn dốc sức muốn vì đôi song bào thai tỷ muội này giành lấy một cái thân phận tốt. Ví như đem các nàng chuyển đến danh nghĩa của con dâu đã qua đời, như vậy Hồng Trang Lục Ý liền quang minh chánh đại là đích xuất tiểu thư, về sau chẳng sợ thật sự không tìm thấy người tốt hơn, tất yếu phải gả vào Hàn lâm phủ cùng Trương gia, Từ thị cũng hi vọng các nàng có thể sống yên ổn cả đời.
Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý vừa biết được quyết định của Từ thị thì đầu tiên là sửng sốt, sau đó chính là mừng như điên!
Các nàng có thể trở thành đích xuất, điều này đại biểu cái gì? Điều này đại biểu các nàng không hề kém hơn Hạ Liên Phòng cùng Hạ Mạt Hồi! Các nàng cũngc có địa vị ngang hàng, ai cũng không cần biết ai, ai cũng không đè ép được ai! Hạ Liên Phòng cùng Hạ Mạt Hồi có tư cách tham gia, làm gì, các nàng cũng đều có thể! Các nàng thậm chí có thể gả cho người càng tốt hơn hai tỷ muội Hạ Liên Phòng!
Với suy nghĩ như vậy đem mẫu thân đã bị cấm túc kia quên mất cũng là chuyện đương nhiên nha!
Cho dù là Diêu Quang Thiên Tuyền lăn lộn lớn lên ở trong đống người chết đều cảm thấy lúc này thần sắc Thượng Quan thị phi thường dữ tợn, nhưng Hạ Liên Phòng lại không có chút vẻ sợ hãi nào, nàng chỉ cảm thấy thuốc mà mình hạ còn chưa đủ nặng, chưa đủ ác! "Di nương một câu cũng không nói chắc là bị tin tức tốt này làm cho rung động đi? Lúc vừa nghe thấy tổ mẫu nhắc đến chuyện này ta cũng kinh ngạc một phen. Cẩn thận nghĩ lại thấy tất nhiên cũng là chủ ý của di nương ngài. Ngài thương yêu tam muội muội tứ muội muội như vậy, tất nhiên cũng hi vọng các nàng có thể có cuộc sống tốt hơn."
Nói tới nói lui không có gì ngoài ý "Chẳng sợ Lam thị đã chết cũng mạnh hơn Thượng Quan thị gấp trăm ngàn lần", Thượng Quan thị đã sớm căm thù Lam thị đến tận xương tủy, lại nghe được những lời này của Hạ Liên Phòng lập tức hận không thể đi đào mộ của tiện nhân đoản mệnh kia, đem thi cốt lôi ra nghiền nát! "Ngươi im miệng! Hồng Trang Lục Ý là do ta mang thai mười tháng sinh hạ ra, Lam thị có tài đức gì mà đòi đem nữ nhi của ta cướp đi?!"
Hạ Liên Phòng ai nha một tiếng, cả kinh nói: "Di nương nói gì vậy, từ xưa trưởng - thứ có khác, tiểu thư thiếu gia thứ xuất nuôi dưới danh nghĩa chủ mẫu cũng không phải là chuyện chưa từng có, mẫu thân bà xưa nay săn sóc rộng lượng, từ lúc di nương sinh hạ hai vị muội muội liền vẫn cho các nàng đi theo bên cạnh di nương ngài, nay mẫu thân qua đời, tổ mẫu nảy sinh một mảnh hảo tâm, muốn xóa bỏ thân phận thứ xuất của hai vị muội muội, di nương ngài hẳn là cao hứng mới đúng nha, tại sao sắc mặt lại khó coi như vậy chứ?"
Thượng Quan thị gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Liên Phòng: "Nếu muốn Hồng Trang Lục Ý trở thành đường đường chánh chánh đích xuất tiểu thư, vì sao không đem ta nâng làm chính thất? !"
Bị bà ta hỏi lên như vậy Hạ Liên Phòng quả thực đều muốn cười thành tiếng, trên đời này thật sự là có người không chê bản thân mặt mình lớn như vậy, "Đem hay không đem di nương nâng làm chính thất, đó là chuyện mà phụ thân cùng tổ mẫu mới có thể quyết định, ta chỉ là một nữ tử khuê các, nơi nào có thể làm chủ được như vậy chứ?"
"Chỉ cần ngươi muốn! Lão gia nhất định sẽ đáp ứng ngươi!" Hạ Liên Phòng là đứa con đầu của Hạ Lịch, năm đầu tiên khi Hạ Liên Phòng ra đời chính là tháng ngày Hạ Lịch cùng Lam thị tân hôn yến nhĩ thêm mỡ trong mật. Có thể nói trong cả đời Hạ Lịch ngày tháng hạnh phúc nhất khoái nhạc nhất chính là một năm kia. Đáng tiếc ngày vui chóng tàn, rất nhanh Thượng Quan thị liền nhờ Từ thị can thiệp nhập phủ, bị nâng thành di nương. Sau này bà ta sinh hạ một đôi nữ nhi song sinh, Lam thị thì sinh ra Hạ Mạt Hồi cùng Hạ Lan Tiềm, nhưng địa vị của những hài tử này ở trong lòng Hạ Lịch đều so ra kém hơn Hạ Liên Phòng. Nàng là tượng trưng tình yêu của ông cùng Lam thị, đại biểu cho cảm tình hoàn mỹ không tì vết của bọn họ. Nếu Hạ Liên Phòng nguyện ý mở miệng giúp bà ta tranh thủ cái danh chính thất phu nhân thì chẳng lẽ Hạ Lịch còn có thể nhẫn tâm không cho sao? Huống chi bây giờ phủ đại học sĩ cũng đích xác thiếu một nữ chủ nhân!
"Không sai, phụ thân đúng là rất thương ta, nếu ta cùng phụ thân yêu cầu ông nhất định sẽ đáp ứng nâng di nương ngươi thành chính thất." Hạ Liên Phòng tựa hồ giờ mới nghĩ đến chuyện này, lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ, sau đó đột nhiên nghi ngờ nói: "Nhưng mà, tại sao ta phải giúp ngươi chứ?"
Thượng Quan thị còn đợi tiếp tục nói nữa nhưng Hạ Liên Phòng lại như nhớ tới cái gì đó rồi nói: "Còn có chuyện quên nói cùng di nương, trước đó vài ngày ta mơ hồ nghe tổ mẫu nói cái gì phủ đại học sĩ không thể không có phu nhân, cho nên chuẩn bị để phụ thân tục huyền*, đang xem xét chọn người thích hợp đấy!" Nàng nói xong, lập tức che miệng lại, tỏ vẻ vừa áy náy vừa bất an: "Không xong! Ta không nên đem chuyện này nói ra ..." Khiếp đảm đánh giá thần sắc Thượng Quan thị một phen, thấy sắc mặt bà ta hết xanh đến tím liền biết liều thuốc mạnh này hạ đúng rồi. Thượng Quan thị đối với phụ thân có loại tình cảm cố chấp gần như ma chướng, loại chấp niệm này còn hơn cả tình thương của bà ta với Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý. Biết tin tức này, nàng cũng không tin Thượng Quan thị còn có thể nhịn được! "Chẳng qua, ta nghĩ di nương cũng sẽ không ngại đi? Trước đó vài ngày ta nghe Hạ An nói di nương luôn bồi hồi bên ngoài Lâm Yên hiên, bị phụ thân đuổi vài lần, hiện tại di nương đại khái cũng hiểu cái gì gọi là dưa hái xanh không ngọt, cho nên, vẫn là mong di nương nghĩ thoáng hơn, chờ tân phu nhân đến đi! Còn có a, nếu di nương không muốn để hai vị muội muội ghi tạc dưới danh nghĩa của mẫu thân ta thì không bằng liền an phận thủ thường đợi tân phu nhân nhập phủ rồi ghi dưới danh nghĩa ngài ấy?"
(*Tục huyền: Trong từ "tục huyền", "tục" thuộc bộ "mịch" (sợi tơ), mang nghĩa gốc "nối liền", rồi phái sinh các nghĩa "tiếp tục, tiếp nối, nối dõi" (như trong tục bản, tục biên, liên tục, kế tục). Còn "huyền" là "dây đàn", rồi mở rộng nghĩa chỉ các loại "nhạc khí có dây". Như vậy, "tục huyền" có nghĩa "nối lại dây đàn". Trong văn hóa Hán, vợ chồng được ví với đàn cầm, đàn sắt (cho nên mới có ví von "duyên cầm sắt" - duyên vợ chồng). Do đó, khi người vợ qua đời, người ta gọi bằng cách ví von "đoạn huyền" (đứt dây đàn), khi lấy vợ lần nữa, người ta ví von là "tục huyền" (nối lại dây đàn).)
Chỉ có Diêu Quang tính tình hoạt bát vụng trộm tặc lưỡi, Từ thị chưa từng nói như vậy? Đại tiểu thư đây là đang lừa Thượng Quan thị! Từ đầu tới đuôi lời nói ra thật giả khó phân biệt, hoàn toàn là cố ý ép điên cùng chọc giận đối phương, lời này dù nàng là một cái ám vệ nghe cũng cảm thấy trong lòng bốc lên hỏa, khó trách Thượng Quan thị sẽ bị lừa.
Quả nhiên, Thượng Quan thị liền vươn bàn tay ra vung về phía trên mặt Hạ Liên Phòng, bà ta đây là thẹn quá thành giận! Thời gian trước bà ta hạ quyết tâm muốn câu dẫn Hạ Lịch, vốn chỉ muốn cùng lắm thì thì dùng thủ đoạn 13 năm trước, ai ngờ Lâm Yên hiên kia đề phòng thập phần sâm nghiêm, nhất là tên quản gia Hạ An cứng nhắc kia, mặc kệ bà ta dùng chiêu gì cũng không thể gặp Hạ Lịch. Ngẫu nhiên nhìn thấy vài lần cũng không kịp nói được mấy câu liền bị trách cứ đuổi đi, ngay cả cơ hội bồi ở bên cạnh ông cũng không có!
Lời của Hạ Liên Phòng khiến Thượng Quan thị nghĩ tới chuyện Hạ Lịch khinh thường không thèm nhìn bà ta, lúc này trong đầu bà ta chỉ có một ý tưởng, đánh chết tiểu tiện nhân Hạ Liên Phòng này, đánh chết tiểu tiện nhân Hạ Liên Phòng này!
Khổ nỗi Thiên Tuyền sớm đã chuẩn bị kỹ càng, cho nên một giây trước khi Thượng Quan thị đưa tay nàng đã chắn đằng trước Hạ Liên Phòng. Kèm theo chưởng phong thổi qua, một lọn tóc của Hạ Liên Phòng khẽ bay lên, nhưng vẻ mặt lại điềm đạm như cũ, phảng phất như Thượng Quan thị công kích ở trong mắt nàng căn bản không đáng nhắc đến. "Di nương tức giận như vậy làm cái gì, chẳng lẽ Liên nhi có chỗ nào làm không đủ tốt, chọc tức di nương ngài sao?"
Thượng Quan thị chỉ tức giận không ngừng hít sâu, Hạ Liên Phòng nhìn thấy bộ ngực bà ta không ngừng phập phồng liền cười nói: "Tổ mẫu hiện tại sợ là đã đang sai người thiết yến khoản đãi các vị tộc trưởng nhận được bái thiếp, không biết đến lúc nào tam muội muội tứ muội muội sẽ trở thành đích xuất muội muội của ta đây, nên biết hôm nay tổ mẫu đã mời tất cả tộc trưởng của Hạ thị tới đấy! Thật chờ mong nha!"
Cái chữ nha nhẹ bỗng kia trở thành một cọng rơm cuối cùng đè chết lạc đà. Chỉ nghe Thượng Quan thị bi phẫn gào lên một tiếng rồi lập tức nhấc váy chạy ra ngoài, Thiên Tuyền vốn định ngăn lại lại bị Hạ Liên Phòng ngăn cản: "Thiên Tuyền Diêu Quang, hai người các ngươi thân thủ tốt, nhanh đi thông tri nhị tiểu thư cùng đại thiếu gia đến Phúc Thọ viên đi, liền nói là có trò hay cho bọn họ xem."
Nhị tỳ lĩnh mệnh rời đi.
Đám nha hoàn bà mụ canh cửa đều không dám trêu Thượng Quan thị, thấy bà ta khí thế hung hăng vọt tới, nghĩ tới dáng vẻ âm ngoan thủ lạt của bà ta mấy ngày nay không khỏi rùng mình một cái, nhất tề cúi đầu không dám ngăn cản. Thượng Quan thị xông ra sân viện của mình, chạy thẳng đến Phúc Thọ viên, thấy hạ nhân dọc đường đều nhất chí tránh đường cho bà ta, trong lòng nhất thời dâng lên một cỗ cảm giác tự hào. Ngươi xem! Dù bây giờ không phải là ta cầm quyền, dù hạ nhân trong phủ đều bị thay đổi cả đám, nhưng bọn họ thấy bổn phu nhân, không phải vẫn một mực cung kính đấy sao?
Bà ta căn bản sẽ không nghĩ tới, trên đường đến đây Hạ Liên Phòng đã sai người thông tri cho tất cả hạ nhân, hôm nay ai cũng làm bộ như không phát hiện ra Thượng Quan thị, mặc cho bà ta "ra vào" ở bất kỳ chỗ nào trong phủ.
Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý đang vây quanh Từ thị nói chuyện tư mật, sau khi biết tin hai tỷ muội sắp trở thành đích xuất tiểu thư tâm tình đặc biệt sung sướng, ngay cả nhìn ba tỷ đệ Hạ Liên Phòng cũng cảm thấy thuận mắt không ít. Hai người bọn họ có khuôn mặt tương tự, khí chất lại hết sức khác biệt, nhưng hơn chỗ đều sinh được thập phần mĩ mạo, một trương dung nhan tương tự, lại là hai loại tính cách hoàn toàn bất đồng, nam tử trên đời ai có thể chạy thoát? Từ thị nhìn hai cháu gái nhỏ như hoa như ngọc ghé vào trên đầu gối mình, nghĩ tới các nàng có dung mạo mĩ lệ như vậy lại không thể giành lấy thêm vinh hoa cho Hạ gia, ngược lại tiện nghi Thượng Quan Ngộ cùng Trương Chính Thư hai tên tiểu tử không có tiền đồ kia thì trong lòng liền một trận thịt đau. Đây chính là cục cưng bà ta phủng ở trong lòng bàn tay nuôi lớn lên nha! Cho dù đứa con đầu của Hạ Lịch là Hạ Liên Phòng, Hạ Lan Tiềm dòng độc đinh Hạ gia, công sức Từ thị bỏ ra ở trên người bọn họ cũng không nhiều bằng. Vốn hai cháu trai mập mạp tâm tâm niệm niệm biến thành cháu gái, lúc ban đầu Từ thị đích xác rất khó tiếp thu, nhưng sau này hai cái oa oa càng lớn càng xinh đẹp, bà ta liền cảm thấy, không phải cháu trai cũng không phải chuyện gì xấu.
Tiền triều minh hoàng đem Quý phi độc sủng đến nỗi có một không hai hậu cung, còn có vị đại thi nhân viết bài thơ, trong đó có một câu là "Toại lệnh thiên hạ lòng cha mẹ, không nặng sinh nhi trọng sinh nữ"! Nếu bà ta có thể đem các cháu gái chỉ bảo tốt, ai có thể nói trước sau này các nàng không thể một bước lên mây chứ? Đại Tụng triều thậm chí còn từng có chuyện truyền kỳ đào kép một bước lên trời trở thành Hoàng Hậu, huống chi là thiên kim tiểu thư ăn sung mặc sướng lớn lên?
Nhưng ai biết sẽ phát sinh lắm chuyện như vậy!
Nghĩ đến đây Từ thị liền đau đầu, liên quan ánh mắt nhìn hai cháu gái cũng không ôn nhu từ ái như lúc đầu. Lý trí của bà ta nói cho bà ta biết hai đứa nhỏ này đã bị hủy, bà at hẳn nên đem trọng tâm phóng tới ba đứa nhỏ đíchh xuất nơi đó, nhưng trên cảm tình bà ta lại không cách nào dứt bỏ Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý này cho nên Từ thị vẫn dốc sức muốn vì đôi song bào thai tỷ muội này giành lấy một cái thân phận tốt. Ví như đem các nàng chuyển đến danh nghĩa của con dâu đã qua đời, như vậy Hồng Trang Lục Ý liền quang minh chánh đại là đích xuất tiểu thư, về sau chẳng sợ thật sự không tìm thấy người tốt hơn, tất yếu phải gả vào Hàn lâm phủ cùng Trương gia, Từ thị cũng hi vọng các nàng có thể sống yên ổn cả đời.
Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý vừa biết được quyết định của Từ thị thì đầu tiên là sửng sốt, sau đó chính là mừng như điên!
Các nàng có thể trở thành đích xuất, điều này đại biểu cái gì? Điều này đại biểu các nàng không hề kém hơn Hạ Liên Phòng cùng Hạ Mạt Hồi! Các nàng cũngc có địa vị ngang hàng, ai cũng không cần biết ai, ai cũng không đè ép được ai! Hạ Liên Phòng cùng Hạ Mạt Hồi có tư cách tham gia, làm gì, các nàng cũng đều có thể! Các nàng thậm chí có thể gả cho người càng tốt hơn hai tỷ muội Hạ Liên Phòng!
Với suy nghĩ như vậy đem mẫu thân đã bị cấm túc kia quên mất cũng là chuyện đương nhiên nha!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.