Chương 315
Bạch Sắc Hồ Điệp
08/11/2019
Tuy Kinh quốc và Đại Hạ địa giới liền nhau, bù đắp nhau mấy trăm năm,
nhưng phong tục tập quán vẫn có rất nhiều điểm không giống, nhất là
hoàng thất Kinh quốc hiện nay, không giống Đại Hạ một đế một hậu, hoàng
thất Kinh quốc lại có hai Hoàng hậu, gọi là Đông hậu Tây hậu, về danh
nghĩa Đông hậu là nguyên phối, địa vị hơi cao chút, nhưng trên thực tế
hai cung Hoàng hậu cũng là cân sức ngang tài, chẳng phân biệt được tôn
ti.
Mà lệ này là từ Hoàng đế đời trước của Kinh quốc lưu truyền tới nay.
Hoàng đế đời trước của Kinh quốc, Hoàng Liệt Đế cũng chính là Hoàng đế đầu tiên của hoàng thất hiện nay, là chính biến đoạt vị. Lúc ấy hắn đã có nguyên phối, nhưng khi chính biến được đại thống lĩnh hiệp trợ rất lớn, vì trấn an mượn sức đại thống lĩnh cho nên lập nguyên phối làm Đông hậu, lập đích nữ của đại thống lĩnh làm Tây hậu. Hai cung Hoàng hậu đấu ngươi chết ta sống, cuối cùng vẫn là Tây hậu thắng, đến đỡ Thất hoàng tử nàng sinh ra kế vị, chính là Hoàng đế Thương Lập Đường hiện nay của Kinh quốc.
Thương Lập Đường mười bảy tuổi kế vị, cho tới bây giờ đã gần bốn mươi tuổi.
Đông hậu của Thương Lập Đường là cháu gái nhà mẹ đẻ của thái hậu, cũng là con gái của đại thống lĩnh, thân thế bối cảnh hùng hậu, lại sinh được tam hoàng tử và ngũ hoàng tử, vốn ổn như Thái Sơn trong hậu cung. Bất đắc dĩ bản thân Thương Lập Đường yêu thích sắc đẹp, mê luyến Tuyết Tần vào cung sau, lập làm Tây hậu. Tuy thân thế Tây hậu đơn bạc, nhưng chiếm được Thương Lập Đường sủng ái, thủ đoạn lại cao minh, mượn sức thừa tướng Kinh quốc, lại đến đỡ nhị hoàng tử phi tần sinh ra, đấu vô cùng kịch liệt với Đông hậu.
Vốn tam hoàng tử Đông hậu sinh ra tinh thông mưu lược, chặt chẽ nắm trong tay binh quyền Kinh quốc, ngũ hoàng tử thông minh tháo vát, trên triều đường danh vọng rất cao, một võ một văn phối hợp không có kẽ hở, tình thế ưu khuyết vô cùng rõ ràng, tình cảnh đám người Tây hậu vẫn luôn yếu thế hơn.
Nhưng ba năm trước Kinh quốc không thống nhất ý kiến nghị hòa với Đại Hạ, muốn cấu kết Diệp thị đảo loạn triều chính Đại Hạ, lại bị Hoàng đế đánh trả, ngược lại tam hoàng tử và đại thống lĩnh Triệu Hoa Hiên chết. Thiếu hai trợ lực lớn, tuy ngũ hoàng tử mưu tính mọi cách, ngăn cơn sóng dữ, khiến cho phe Đông hậu không đến mức ngã xuống, nhưng bị thế lực Tây hậu thừa cơ mà vào, nhị hoàng tử lại thừa cơ đoạt quyền, hình thành cục diện hai bên giằng co.
Nguyên nhân vì bên trong có tranh đấu, đối ngoại lại liên tiếp thua, Kinh quốc đã vô lực chống đỡ, cho nên lần này mới có thể chủ động cầu hòa.
"Nói cách khác, với tình hình Kinh quốc hiện nay, nghị hòa là chắc chắn phải làm." Bùi Nguyên Ca nghe, mở miệng nói.
Vũ Hoàng Mặc gật gật đầu, nói: "Nhưng mà Kinh quốc cũng không phải mặc người xâm lược, nghị hòa thì nghị hòa, nhưng vẫn muốn vì Kinh quốc tranh thủ lợi ích lớn nhất, cho nên tình nguyện bày ra bộ dáng thà chết chứ không chịu khuất phục vì gia tăng lợi thế. Nói tới đây, triều thần đều nên đa tạ Nguyên Ca nàng, nếu không phải ‘Long Đằng Thịnh Thế’ hoàn toàn đánh áp khí diễm của bọn họ, chương hiển hết được uy danh Đại Hạ ta, việc nghị hòa chỉ sợ sẽ càng thêm phiền toái, dù sao Đại Hạ cũng không muốn tiếp tục chiến tranh."
Hắn tưởng Nguyên Ca hỏi chuyện hoàng thất Kinh quốc có liên quan lần này nghị hòa, bởi vậy nói đều là triều chính Kinh quốc.
Được hắn phân trần tình hình nghị hòa lần này, Bùi Nguyên Ca hiểu biết tiến thêm một bước, nhưng vẫn chưa có manh mối gì về thân thế của mẫu thân nàng và Thất Thải Lưu Ly châu.
Nghĩ nghĩ, Bùi Nguyên Ca bỗng nhiên thầm mắng chính mình ngu dốt.
Thất Thải Lưu Ly châu cũng thôi đi, nếu mẫu thân nàng còn sống, cho tới bây giờ cũng đã hơn ba mươi tuổi, mà Cảnh Nguyên hẳn là lớn tuổi hơn nữa, nói cách khác, nếu muốn truy cứu thân thế của Cảnh Nguyên và mẫu thân nàng, ít nhất cũng phải hơn ba mươi năm trước. Mà Hoàng đế Kinh quốc hiện nay mới qua tuổi bốn mươi, rõ ràng không có liên quan tới hắn, hẳn là thế hệ của phụ hoàng Thương Lập Đường mới đúng.
Đông hậu, Tây hậu... Cuối cùng kế vị là Thất hoàng tử con của Tây hậu, vậy Đông hậu đâu?
Tính tính tuổi, mẫu thân nàng hình như không kém Thương Lập Đường bao nhiêu, mà Cảnh Nguyên hẳn là lớn hơn Thương Lập Đường một chút...
"Hoàng Mặc, Thương Lập Đường là Tây hậu sinh, vậy Đông hậu đâu? Chẳng lẽ nàng vốn không có hoàng tử hoặc là công chúa sao? Kết cục của bọn họ như thế nào?" Bùi Nguyên Ca hỏi, trong lòng bang bang loạn nhảy, có lẽ thân thế mẫu thân nàng có liên quan đến Đông hậu?
"Có, nghe nói đời trước Hoàng đế con nối dòng của Đông hậu cũng không ít, đại hoàng tử và tứ hoàng tử đều là nàng sinh, ngoài ra còn có ba vị công chúa, vinh sủng cũng xem như hưng thịnh. Đáng tiếc, Tây hậu có đại thống lĩnh làm chỗ dựa, bản thân lại nhỏ tuổi hơn, trẻ trung xinh đẹp hơn so với Đông hậu, cuối cùng thừa dịp Hoàng Liệt Đế bệnh nằm trên giường, nắm giữ thời cơ đỡ Thương Lập Đường thượng vị." Vũ Hoàng Mặc suy tư trong đầu, nói: "Về phần hoàng tử và công chúa Đông hậu sinh... Hoàng thất tranh đấu kết quả không khác nhau là mấy, Thương Lập Đường kế vị không bao lâu, hoàng tử và công chúa Đông hậu sinh liền lần lượt chết bệnh."
Hắn nhấn mạnh hai chữ "chết bệnh", ý ngoài lời thực rõ ràng.
"Chết bệnh ..." Bùi Nguyên Ca lẩm bẩm, nói là chết bệnh, hơn phân nửa là bị Thương Lập Đường hoặc là Tây hậu diệt cỏ tận gốc, miễn sinh hậu hoạn. "Hoàng Mặc, nếu ba vị công chúa do Đông hậu sinh còn sống, đến bây giờ đại khái bao nhiêu tuổi?"
Bùi Nguyên Ca không rõ ràng Cảnh Nguyên bao nhiêu tuổi, nhưng bà qua đời ba mươi hai năm trước, lúc ấy bà và Hoàng đế thành thân mới vài năm, Vĩnh Hòa công chúa cũng còn chưa đến một tuổi, đại khái lúc ấy bà cũng mười sáu mười bảy tuổi? Tính ra đến bây giờ Cảnh Nguyên hẳn là bốn mươi tuổi. Mà tuổi của Minh Cẩm nàng rõ ràng, đến năm nay là ba mươi bốn tuổi. Nếu tuổi ăn khớp, có lẽ xem như một manh mối?
Về phần quan hệ giữa mẫu thân nàng và Cảnh Nguyên...
Hoàng đế nhìn thấy dung mạo của nàng từng thất thần, thuyết minh dung mạo nàng tương tự Cảnh Nguyên, mà dung mạo của nàng lại giống mẹ đẻ, nói cách khác, dung mạo mẫu thân cũng thực tương tự Cảnh Nguyên, hai người đều có bảo vật của hoàng thất Kinh quốc Thất Thải Lưu Ly châu, hơn phân nửa là có quan hệ huyết thống, tuy tuổi kém hơi nhiều chút, nhưng rất có thể là thân sinh tỷ muội vân vân.
"Công chúa sao, ta cũng không rõ lắm, dù sao khi đó ta còn chưa sinh ra, nhưng nếu là tỷ muội của Thương Lập Đường, hẳn là tầm tầm ông ta, đại khái đều là ba bốn mươi tuổi!" Vũ Hoàng Mặc không quá xác định nói.
Bởi vì hắn từng tác chiến với Kinh quốc, cho nên mới tìm hiểu triều đình Kinh quốc, nhưng hơn phân nửa là chuyện mấy năm nay, mà công chúa của Đông hậu và Hoàng Liệt Đế thật sự quá mức xa xưa. Huống chi Thương Lập Đường là con của Tây hậu, khẳng định sẽ không thích nghe chuyện về Đông hậu, lại cách nhiều năm, bởi vậy hắn thật sự không tra được, chỉ biết đại khái mà thôi.
"Làm sao vậy? Vì sao hỏi chuyện công chúa của Đông hậu?" Vũ Hoàng Mặc mờ mịt khó hiểu.
Kia đều là chuyện xưa mấy chục năm trước, năm nay Nguyên Ca mới mười sáu, làm sao có thể có quan hệ tới việc này?
Không chiếm được manh mối xác định từ chỗ Hoàng Mặc, tất cả đều mơ mơ hồ hồ, giống như gãi không đúng chỗ ngứa, ngược lại làm cho Bùi Nguyên Ca càng muốn biết sự thật, nhưng ngay cả Hoàng Mặc cũng chỉ biết nhiêu đó mà thôi... Đột nhiên, Bùi Nguyên Ca lại hỏi: "Hoàng Mặc, vậy Thất Thải Lưu Ly châu thì sao? Chàng biết gì về Thất Thải Lưu Ly châu? Nghe nói Thất Thải Lưu Ly châu là bảo vật của hoàng thất Kinh quốc?"
"Có chuyện này sao?" Vũ Hoàng Mặc cũng ngẩn ra.
Bùi Nguyên Ca nhướng mày: "Chàng cũng không biết sao?"
"Không biết. Bởi vì mẫu thân..." Nhắc tới Vương mỹ nhân, vẻ mặt Vũ Hoàng Mặc hơi ảm đạm, lập tức biến mất, nhẹ giọng nói: "Sau khi mẫu thân sinh ta thì trúng độc, dung mạo bị hủy, thân thể vẫn thực suy yếu. Ta ngẫu nhiên từ trong sách cổ nhìn thấy, Thất Thải Lưu Ly châu có công dụng kỳ diệu, sau khi đeo có thể ôn dưỡng thân thể, hơn nữa cực kỳ hiệu quả đối với người thân thể suy yếu vì kịch độc, bởi vậy vẫn luôn muốn tìm cho mẫu thân. Trên sách cổ chỉ nói Thất Thải Lưu Ly châu có một đôi, trân hãn khó được, cũng không đề cập qua Thất Thải Lưu Ly châu có liên quan với Kinh quốc."
Nếu ngay cả Hoàng Mặc cũng không biết, thuyết minh chuyện này hẳn là thực bí ẩn mới đúng.
Nhưng Hoàng đế lại biết... Cảnh Nguyên có Thất Thải Lưu Ly châu, chuyện này hơn phân nửa là Cảnh Nguyên nói cho Hoàng đế. Nếu là như vậy, Cảnh Nguyên có Thất Thải Lưu Ly châu, có thể biết chuyện bí ẩn như vậy, quan hệ giữa nàng và hoàng thất Kinh quốc tất nhiên không phải ít, khả năng nàng là công chúa Kinh quốc rất cao. Chỉ tiếc, chuyện qua lâu như vậy, muốn kiểm chứng thực khó khăn...
"Nguyên Ca, rốt cuộc nàng làm sao vậy? Đang tra chuyện gì sao?" Vũ Hoàng Mặc nhịn không được hỏi.
Bùi Nguyên Ca gật gật đầu, do dự nói: "Hôm nay sau khi đấu thêu kết thúc, phụ hoàng lén gặp ta, có một số việc hiện tại ta không thể nói cho chàng." Đây là nàng và Hoàng đế đánh cược, cùng với rất nhiều chuyện bí mật riêng của Hoàng đế, nếu Hoàng Mặc biết, sau này có thể càng chuẩn xác nắm chắc tâm tính Hoàng đế, làm việc có thể càng hợp tâm ý ông hơn. Nhưng Hoàng đế là người khôn khéo, nếu từ lời nói và hành động của Hoàng Mặc nhận thấy được nàng nói cho Hoàng Mặc biết, chưa chắc có lợi với Hoàng Mặc.
Nếu quan hệ giữa Hoàng Mặc và Hoàng đế không có đường cứu vãn, tất nhiên Bùi Nguyên Ca sẽ nói tất cả chuyện mình biết cho Hoàng Mặc, để hắn có thể từng bước cẩn thận, không đến mức va chạm Hoàng đế cấm kỵ.
Nhưng hiện tại, Hoàng đế tin tưởng Hoàng Mặc không giết mẹ, cũng tin tưởng tình cảm Hoàng Mặc dành cho Vương mỹ nhân, tình cảnh của Hoàng Mặc tương tự Hoàng đế lúc trước, chỉ sợ trong lòng Hoàng đế cũng sẽ xúc động. Đó là một cơ hội tốt lắm, có lẽ có thể làm cho Hoàng đế có một phần tình thân thật sự dành cho Hoàng Mặc, nhưng tất cả cũng cần Hoàng Mặc và Hoàng đế chậm rãi ma hợp, lẫn nhau hiểu rõ và thông cảm.
Mà Hoàng đế phá lệ hậu đãi nàng, so với người khác càng thêm tin tưởng nàng, nếu biết nàng nói hết chuyện cũ của ông cho Hoàng Mặc, nói không chừng sẽ có cảm giác bị phản bội, chưa chắc vì vậy cáu giận nàng và Hoàng Mặc, nhưng sẽ thu liễm tâm tư, dần dần bất hòa hai người, ngược lại sẽ mất nhiều hơn được.
Bởi vậy, có một số việc, Bùi Nguyên Ca vẫn luôn không nói cho Vũ Hoàng Mặc.
"Như vậy a..." Vũ Hoàng Mặc khó tránh khỏi có chút thất vọng, nhưng Nguyên Ca nguyện ý nói với hắn có một số việc hiện tại hắn không nên biết, tổng tốt hơn so với Nguyên Ca lừa gạt hắn, dù sao đây cũng là một loại thẳng thắn thành khẩn. Bởi vậy, Vũ Hoàng Mặc rất nhanh thu liễm tâm tư, nói; "Như vậy, ta có thể giúp nàng làm gì? Nàng cứ việc nói cho ta biết là được."
"Nội dung cuộc nói chuyện giữa ta và phụ hoàng có vài việc không thể nói cho chàng, nhưng có chút có thể." Bùi Nguyên Ca mỉm cười, nói: "Phụ hoàng dặn ta không cần tiếp xúc với đoàn sứ giả Kinh quốc, miễn cho nhiều sinh sự, còn cảnh cáo ta, đừng cho sứ giả Kinh quốc biết mẫu thân ta để lại một viên Thất Thải Lưu Ly châu, bởi vì Thất Thải Lưu Ly châu là bảo vật của hoàng thất Kinh quốc. Hình như phụ hoàng muốn nói cho ta biết tất cả, đáng tiếc các lão đang đợi phụ hoàng nghị sự, phụ hoàng chỉ mở đầu đã vội đi trước."
Vũ Hoàng Mặc loại nào nhạy bén, nháy mắt liền đoán được nguyên do: "Nàng hoài nghi thân thế nương nàng có liên quan hoàng thất Kinh quốc?"
"Ừ." Bùi Nguyên Ca gật gật đầu.
Vũ Hoàng Mặc suy tư một lát, nói: "Ta hiểu được, nàng yên tâm, ta sẽ nghĩ biện pháp giúp nàng hỏi thăm chuyện cũ Kinh quốc, để xem là chuyện gì xảy ra."Hắn không có bao nhiêu hứng thú với thân thế mẫu thân Nguyên Ca, nhưng Hoàng đế lại trịnh trọng cảnh cáo, thuyết minh nếu sứ giả Kinh quốc biết, chỉ sợ sẽ bất lợi với Nguyên Ca, chuyện này hắn sẽ không để nó diễn ra, bởi vậy vẫn nên biết rõ ràng tốt hơn.
Từng đối chiến với Kinh quốc hơn hai năm, Vũ Hoàng Mặc vẫn có chút phương pháp hỏi thăm tin tức Kinh quốc.
Nhưng dù sao chuyện đã qua vài chục năm, lại liên quan Đông hậu của Hoàng Liệt Đế, có chút kiêng kỵ, trong một chốc cũng hỏi thăm không được tin tức xác thực. Nhưng mà, trong quá trình hỏi thăm, Vũ Hoàng Mặc lại nhận được một tin tức khác làm cho hắn kinh ngạc.
"Ngươi nói cái gì?" Vũ Hoàng Mặc nhíu mày, trầm giọng nói: "Kinh quốc ngũ hoàng tử nay không ở Kinh quốc?"
Mà lệ này là từ Hoàng đế đời trước của Kinh quốc lưu truyền tới nay.
Hoàng đế đời trước của Kinh quốc, Hoàng Liệt Đế cũng chính là Hoàng đế đầu tiên của hoàng thất hiện nay, là chính biến đoạt vị. Lúc ấy hắn đã có nguyên phối, nhưng khi chính biến được đại thống lĩnh hiệp trợ rất lớn, vì trấn an mượn sức đại thống lĩnh cho nên lập nguyên phối làm Đông hậu, lập đích nữ của đại thống lĩnh làm Tây hậu. Hai cung Hoàng hậu đấu ngươi chết ta sống, cuối cùng vẫn là Tây hậu thắng, đến đỡ Thất hoàng tử nàng sinh ra kế vị, chính là Hoàng đế Thương Lập Đường hiện nay của Kinh quốc.
Thương Lập Đường mười bảy tuổi kế vị, cho tới bây giờ đã gần bốn mươi tuổi.
Đông hậu của Thương Lập Đường là cháu gái nhà mẹ đẻ của thái hậu, cũng là con gái của đại thống lĩnh, thân thế bối cảnh hùng hậu, lại sinh được tam hoàng tử và ngũ hoàng tử, vốn ổn như Thái Sơn trong hậu cung. Bất đắc dĩ bản thân Thương Lập Đường yêu thích sắc đẹp, mê luyến Tuyết Tần vào cung sau, lập làm Tây hậu. Tuy thân thế Tây hậu đơn bạc, nhưng chiếm được Thương Lập Đường sủng ái, thủ đoạn lại cao minh, mượn sức thừa tướng Kinh quốc, lại đến đỡ nhị hoàng tử phi tần sinh ra, đấu vô cùng kịch liệt với Đông hậu.
Vốn tam hoàng tử Đông hậu sinh ra tinh thông mưu lược, chặt chẽ nắm trong tay binh quyền Kinh quốc, ngũ hoàng tử thông minh tháo vát, trên triều đường danh vọng rất cao, một võ một văn phối hợp không có kẽ hở, tình thế ưu khuyết vô cùng rõ ràng, tình cảnh đám người Tây hậu vẫn luôn yếu thế hơn.
Nhưng ba năm trước Kinh quốc không thống nhất ý kiến nghị hòa với Đại Hạ, muốn cấu kết Diệp thị đảo loạn triều chính Đại Hạ, lại bị Hoàng đế đánh trả, ngược lại tam hoàng tử và đại thống lĩnh Triệu Hoa Hiên chết. Thiếu hai trợ lực lớn, tuy ngũ hoàng tử mưu tính mọi cách, ngăn cơn sóng dữ, khiến cho phe Đông hậu không đến mức ngã xuống, nhưng bị thế lực Tây hậu thừa cơ mà vào, nhị hoàng tử lại thừa cơ đoạt quyền, hình thành cục diện hai bên giằng co.
Nguyên nhân vì bên trong có tranh đấu, đối ngoại lại liên tiếp thua, Kinh quốc đã vô lực chống đỡ, cho nên lần này mới có thể chủ động cầu hòa.
"Nói cách khác, với tình hình Kinh quốc hiện nay, nghị hòa là chắc chắn phải làm." Bùi Nguyên Ca nghe, mở miệng nói.
Vũ Hoàng Mặc gật gật đầu, nói: "Nhưng mà Kinh quốc cũng không phải mặc người xâm lược, nghị hòa thì nghị hòa, nhưng vẫn muốn vì Kinh quốc tranh thủ lợi ích lớn nhất, cho nên tình nguyện bày ra bộ dáng thà chết chứ không chịu khuất phục vì gia tăng lợi thế. Nói tới đây, triều thần đều nên đa tạ Nguyên Ca nàng, nếu không phải ‘Long Đằng Thịnh Thế’ hoàn toàn đánh áp khí diễm của bọn họ, chương hiển hết được uy danh Đại Hạ ta, việc nghị hòa chỉ sợ sẽ càng thêm phiền toái, dù sao Đại Hạ cũng không muốn tiếp tục chiến tranh."
Hắn tưởng Nguyên Ca hỏi chuyện hoàng thất Kinh quốc có liên quan lần này nghị hòa, bởi vậy nói đều là triều chính Kinh quốc.
Được hắn phân trần tình hình nghị hòa lần này, Bùi Nguyên Ca hiểu biết tiến thêm một bước, nhưng vẫn chưa có manh mối gì về thân thế của mẫu thân nàng và Thất Thải Lưu Ly châu.
Nghĩ nghĩ, Bùi Nguyên Ca bỗng nhiên thầm mắng chính mình ngu dốt.
Thất Thải Lưu Ly châu cũng thôi đi, nếu mẫu thân nàng còn sống, cho tới bây giờ cũng đã hơn ba mươi tuổi, mà Cảnh Nguyên hẳn là lớn tuổi hơn nữa, nói cách khác, nếu muốn truy cứu thân thế của Cảnh Nguyên và mẫu thân nàng, ít nhất cũng phải hơn ba mươi năm trước. Mà Hoàng đế Kinh quốc hiện nay mới qua tuổi bốn mươi, rõ ràng không có liên quan tới hắn, hẳn là thế hệ của phụ hoàng Thương Lập Đường mới đúng.
Đông hậu, Tây hậu... Cuối cùng kế vị là Thất hoàng tử con của Tây hậu, vậy Đông hậu đâu?
Tính tính tuổi, mẫu thân nàng hình như không kém Thương Lập Đường bao nhiêu, mà Cảnh Nguyên hẳn là lớn hơn Thương Lập Đường một chút...
"Hoàng Mặc, Thương Lập Đường là Tây hậu sinh, vậy Đông hậu đâu? Chẳng lẽ nàng vốn không có hoàng tử hoặc là công chúa sao? Kết cục của bọn họ như thế nào?" Bùi Nguyên Ca hỏi, trong lòng bang bang loạn nhảy, có lẽ thân thế mẫu thân nàng có liên quan đến Đông hậu?
"Có, nghe nói đời trước Hoàng đế con nối dòng của Đông hậu cũng không ít, đại hoàng tử và tứ hoàng tử đều là nàng sinh, ngoài ra còn có ba vị công chúa, vinh sủng cũng xem như hưng thịnh. Đáng tiếc, Tây hậu có đại thống lĩnh làm chỗ dựa, bản thân lại nhỏ tuổi hơn, trẻ trung xinh đẹp hơn so với Đông hậu, cuối cùng thừa dịp Hoàng Liệt Đế bệnh nằm trên giường, nắm giữ thời cơ đỡ Thương Lập Đường thượng vị." Vũ Hoàng Mặc suy tư trong đầu, nói: "Về phần hoàng tử và công chúa Đông hậu sinh... Hoàng thất tranh đấu kết quả không khác nhau là mấy, Thương Lập Đường kế vị không bao lâu, hoàng tử và công chúa Đông hậu sinh liền lần lượt chết bệnh."
Hắn nhấn mạnh hai chữ "chết bệnh", ý ngoài lời thực rõ ràng.
"Chết bệnh ..." Bùi Nguyên Ca lẩm bẩm, nói là chết bệnh, hơn phân nửa là bị Thương Lập Đường hoặc là Tây hậu diệt cỏ tận gốc, miễn sinh hậu hoạn. "Hoàng Mặc, nếu ba vị công chúa do Đông hậu sinh còn sống, đến bây giờ đại khái bao nhiêu tuổi?"
Bùi Nguyên Ca không rõ ràng Cảnh Nguyên bao nhiêu tuổi, nhưng bà qua đời ba mươi hai năm trước, lúc ấy bà và Hoàng đế thành thân mới vài năm, Vĩnh Hòa công chúa cũng còn chưa đến một tuổi, đại khái lúc ấy bà cũng mười sáu mười bảy tuổi? Tính ra đến bây giờ Cảnh Nguyên hẳn là bốn mươi tuổi. Mà tuổi của Minh Cẩm nàng rõ ràng, đến năm nay là ba mươi bốn tuổi. Nếu tuổi ăn khớp, có lẽ xem như một manh mối?
Về phần quan hệ giữa mẫu thân nàng và Cảnh Nguyên...
Hoàng đế nhìn thấy dung mạo của nàng từng thất thần, thuyết minh dung mạo nàng tương tự Cảnh Nguyên, mà dung mạo của nàng lại giống mẹ đẻ, nói cách khác, dung mạo mẫu thân cũng thực tương tự Cảnh Nguyên, hai người đều có bảo vật của hoàng thất Kinh quốc Thất Thải Lưu Ly châu, hơn phân nửa là có quan hệ huyết thống, tuy tuổi kém hơi nhiều chút, nhưng rất có thể là thân sinh tỷ muội vân vân.
"Công chúa sao, ta cũng không rõ lắm, dù sao khi đó ta còn chưa sinh ra, nhưng nếu là tỷ muội của Thương Lập Đường, hẳn là tầm tầm ông ta, đại khái đều là ba bốn mươi tuổi!" Vũ Hoàng Mặc không quá xác định nói.
Bởi vì hắn từng tác chiến với Kinh quốc, cho nên mới tìm hiểu triều đình Kinh quốc, nhưng hơn phân nửa là chuyện mấy năm nay, mà công chúa của Đông hậu và Hoàng Liệt Đế thật sự quá mức xa xưa. Huống chi Thương Lập Đường là con của Tây hậu, khẳng định sẽ không thích nghe chuyện về Đông hậu, lại cách nhiều năm, bởi vậy hắn thật sự không tra được, chỉ biết đại khái mà thôi.
"Làm sao vậy? Vì sao hỏi chuyện công chúa của Đông hậu?" Vũ Hoàng Mặc mờ mịt khó hiểu.
Kia đều là chuyện xưa mấy chục năm trước, năm nay Nguyên Ca mới mười sáu, làm sao có thể có quan hệ tới việc này?
Không chiếm được manh mối xác định từ chỗ Hoàng Mặc, tất cả đều mơ mơ hồ hồ, giống như gãi không đúng chỗ ngứa, ngược lại làm cho Bùi Nguyên Ca càng muốn biết sự thật, nhưng ngay cả Hoàng Mặc cũng chỉ biết nhiêu đó mà thôi... Đột nhiên, Bùi Nguyên Ca lại hỏi: "Hoàng Mặc, vậy Thất Thải Lưu Ly châu thì sao? Chàng biết gì về Thất Thải Lưu Ly châu? Nghe nói Thất Thải Lưu Ly châu là bảo vật của hoàng thất Kinh quốc?"
"Có chuyện này sao?" Vũ Hoàng Mặc cũng ngẩn ra.
Bùi Nguyên Ca nhướng mày: "Chàng cũng không biết sao?"
"Không biết. Bởi vì mẫu thân..." Nhắc tới Vương mỹ nhân, vẻ mặt Vũ Hoàng Mặc hơi ảm đạm, lập tức biến mất, nhẹ giọng nói: "Sau khi mẫu thân sinh ta thì trúng độc, dung mạo bị hủy, thân thể vẫn thực suy yếu. Ta ngẫu nhiên từ trong sách cổ nhìn thấy, Thất Thải Lưu Ly châu có công dụng kỳ diệu, sau khi đeo có thể ôn dưỡng thân thể, hơn nữa cực kỳ hiệu quả đối với người thân thể suy yếu vì kịch độc, bởi vậy vẫn luôn muốn tìm cho mẫu thân. Trên sách cổ chỉ nói Thất Thải Lưu Ly châu có một đôi, trân hãn khó được, cũng không đề cập qua Thất Thải Lưu Ly châu có liên quan với Kinh quốc."
Nếu ngay cả Hoàng Mặc cũng không biết, thuyết minh chuyện này hẳn là thực bí ẩn mới đúng.
Nhưng Hoàng đế lại biết... Cảnh Nguyên có Thất Thải Lưu Ly châu, chuyện này hơn phân nửa là Cảnh Nguyên nói cho Hoàng đế. Nếu là như vậy, Cảnh Nguyên có Thất Thải Lưu Ly châu, có thể biết chuyện bí ẩn như vậy, quan hệ giữa nàng và hoàng thất Kinh quốc tất nhiên không phải ít, khả năng nàng là công chúa Kinh quốc rất cao. Chỉ tiếc, chuyện qua lâu như vậy, muốn kiểm chứng thực khó khăn...
"Nguyên Ca, rốt cuộc nàng làm sao vậy? Đang tra chuyện gì sao?" Vũ Hoàng Mặc nhịn không được hỏi.
Bùi Nguyên Ca gật gật đầu, do dự nói: "Hôm nay sau khi đấu thêu kết thúc, phụ hoàng lén gặp ta, có một số việc hiện tại ta không thể nói cho chàng." Đây là nàng và Hoàng đế đánh cược, cùng với rất nhiều chuyện bí mật riêng của Hoàng đế, nếu Hoàng Mặc biết, sau này có thể càng chuẩn xác nắm chắc tâm tính Hoàng đế, làm việc có thể càng hợp tâm ý ông hơn. Nhưng Hoàng đế là người khôn khéo, nếu từ lời nói và hành động của Hoàng Mặc nhận thấy được nàng nói cho Hoàng Mặc biết, chưa chắc có lợi với Hoàng Mặc.
Nếu quan hệ giữa Hoàng Mặc và Hoàng đế không có đường cứu vãn, tất nhiên Bùi Nguyên Ca sẽ nói tất cả chuyện mình biết cho Hoàng Mặc, để hắn có thể từng bước cẩn thận, không đến mức va chạm Hoàng đế cấm kỵ.
Nhưng hiện tại, Hoàng đế tin tưởng Hoàng Mặc không giết mẹ, cũng tin tưởng tình cảm Hoàng Mặc dành cho Vương mỹ nhân, tình cảnh của Hoàng Mặc tương tự Hoàng đế lúc trước, chỉ sợ trong lòng Hoàng đế cũng sẽ xúc động. Đó là một cơ hội tốt lắm, có lẽ có thể làm cho Hoàng đế có một phần tình thân thật sự dành cho Hoàng Mặc, nhưng tất cả cũng cần Hoàng Mặc và Hoàng đế chậm rãi ma hợp, lẫn nhau hiểu rõ và thông cảm.
Mà Hoàng đế phá lệ hậu đãi nàng, so với người khác càng thêm tin tưởng nàng, nếu biết nàng nói hết chuyện cũ của ông cho Hoàng Mặc, nói không chừng sẽ có cảm giác bị phản bội, chưa chắc vì vậy cáu giận nàng và Hoàng Mặc, nhưng sẽ thu liễm tâm tư, dần dần bất hòa hai người, ngược lại sẽ mất nhiều hơn được.
Bởi vậy, có một số việc, Bùi Nguyên Ca vẫn luôn không nói cho Vũ Hoàng Mặc.
"Như vậy a..." Vũ Hoàng Mặc khó tránh khỏi có chút thất vọng, nhưng Nguyên Ca nguyện ý nói với hắn có một số việc hiện tại hắn không nên biết, tổng tốt hơn so với Nguyên Ca lừa gạt hắn, dù sao đây cũng là một loại thẳng thắn thành khẩn. Bởi vậy, Vũ Hoàng Mặc rất nhanh thu liễm tâm tư, nói; "Như vậy, ta có thể giúp nàng làm gì? Nàng cứ việc nói cho ta biết là được."
"Nội dung cuộc nói chuyện giữa ta và phụ hoàng có vài việc không thể nói cho chàng, nhưng có chút có thể." Bùi Nguyên Ca mỉm cười, nói: "Phụ hoàng dặn ta không cần tiếp xúc với đoàn sứ giả Kinh quốc, miễn cho nhiều sinh sự, còn cảnh cáo ta, đừng cho sứ giả Kinh quốc biết mẫu thân ta để lại một viên Thất Thải Lưu Ly châu, bởi vì Thất Thải Lưu Ly châu là bảo vật của hoàng thất Kinh quốc. Hình như phụ hoàng muốn nói cho ta biết tất cả, đáng tiếc các lão đang đợi phụ hoàng nghị sự, phụ hoàng chỉ mở đầu đã vội đi trước."
Vũ Hoàng Mặc loại nào nhạy bén, nháy mắt liền đoán được nguyên do: "Nàng hoài nghi thân thế nương nàng có liên quan hoàng thất Kinh quốc?"
"Ừ." Bùi Nguyên Ca gật gật đầu.
Vũ Hoàng Mặc suy tư một lát, nói: "Ta hiểu được, nàng yên tâm, ta sẽ nghĩ biện pháp giúp nàng hỏi thăm chuyện cũ Kinh quốc, để xem là chuyện gì xảy ra."Hắn không có bao nhiêu hứng thú với thân thế mẫu thân Nguyên Ca, nhưng Hoàng đế lại trịnh trọng cảnh cáo, thuyết minh nếu sứ giả Kinh quốc biết, chỉ sợ sẽ bất lợi với Nguyên Ca, chuyện này hắn sẽ không để nó diễn ra, bởi vậy vẫn nên biết rõ ràng tốt hơn.
Từng đối chiến với Kinh quốc hơn hai năm, Vũ Hoàng Mặc vẫn có chút phương pháp hỏi thăm tin tức Kinh quốc.
Nhưng dù sao chuyện đã qua vài chục năm, lại liên quan Đông hậu của Hoàng Liệt Đế, có chút kiêng kỵ, trong một chốc cũng hỏi thăm không được tin tức xác thực. Nhưng mà, trong quá trình hỏi thăm, Vũ Hoàng Mặc lại nhận được một tin tức khác làm cho hắn kinh ngạc.
"Ngươi nói cái gì?" Vũ Hoàng Mặc nhíu mày, trầm giọng nói: "Kinh quốc ngũ hoàng tử nay không ở Kinh quốc?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.