[Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục
Chương 35: - Đi Tìm Quái Vật
Nhất thiên nhị lưỡng tửu
20/12/2024
Những người sống sót ồn ào bàn tán.
"Sao lại chết? Chẳng lẽ quá phấn khích nên đứt dây thần kinh chết sao?"
“Không thể! Hai cô gái cũng đã chết."
"Chẳng lẽ.... Họ có bệnh truyền nhiễm gì?"
Lông mày Lý Nam càng nhíu càng sâu, dựa vào trực giác nhạy bén của hắn đã nhận thấy năng lượng trong cơ thể hoàn toàn biến mất, rõ ràng là não đan bị lấy mất. Nhưng trên người gã kia lại không có vết thương.
"Không thể như vậy được, đang yên đang lành thì não đan bị lấy đi, có người ở phòng bên cạnh hắn không? Gọi họ ra hỏi đi.”
“Tôi chưa gọi.” Tiểu Lưu vẻ mặt mờ mịt.
Lý Nam nhìn về phía trước, phát hiện cửa bốn căn phòng kế bên vẫn đóng chặt như trước. Trong lòng dấy lên dự cảm không lành, giác quan của người thức tỉnh nhạy bén, chuyện lớn như vậy, bọn họ không có khả năng không nghe thấy.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Lý Nam liên tiếp mở bốn cánh cửa ra. Không có gì bất ngờ, bên trong đều có một cỗ thị thể lạnh giá.
"Hả...." Tất cả mọi người hít vào hơi lạnh.
Chết rồi! Tất cả họ đều chết!
Đúng lúc này, có một cô gái từ phía nhà kho chạy tới, trên mặt tràn ngập vẻ kinh sợ.
"Anh Nam, nhà kho... Vật tư bên trong kho hàng cũng không còn!"
"Hả?" Đôi mắt Lý Nam tối sầm lại, suýt chút nữa ngất đi.
Vội vàng chạy đến trước cửa mấy kho hàng lớn. Phát hiện kho hàng vốn đầy, hiện giờ đã trống rỗng.
"Ảo giác! Đây nhất định là ảo giác, nhất định là mình đã trúng chiêu khống chế tinh thần của người khác rồi.” Lý Nam liên tục lắc đầu, không thể tin được sự thật trước mắt.
Bởi vì có một số người thức tỉnh, hoặc quái biến dị có năng lực khống chế tinh thần. Nhưng mặc cho hắn tập trung tinh thần như thế nào. Phát hiện trước mắt đây chính là hiện thực, cũng không phải ảo ảnh gì.
"Điều này.... Làm sao có thể chứ?” Sắc mặt Lý Nam âm trầm đến cực điểm,.
Những người còn lại cũng im lặng, hơn trăm người không ai lên tiếng. Vốn có mười hai người thức tỉnh, chết năm người không lý do, hiện giờ chỉ còn lại có bảy người. Điều quan trọng nhất là, tất cả vật tư trong kho đều không còn, sau này sống thế nào đây?
"Chắc là có thứ gì đó vào đây rồi.” Lý Nam bình tĩnh phân tích.
Người phụ nữ bên cạnh hỏi: "Anh Nam, có thể âm thầm giết năm người thức tỉnh, còn cướp vật tư cả tấn, đây là năng lực gì?”
“Tôi cũng không rõ.” Lý Nam cau mày, ánh mắt nhìn quanh bốn phía: "Nhưng mà có thể hắn ta chưa đi, hắn đang ẩn nấp trong tòa nhà này!"
"Hả?" Trong lòng mọi người sợ hãi.
Cả tòa siêu thị Đại Phát có sáu tầng, hơn nữa bọn họ không dám bật đèn, sợ thu hút zombie hoặc thú biến dị cường đại. Lúc này chỉ dám mở đèn nhỏ, ánh sáng yếu ớt có thể thấy được phạm vi không quá hai mươi thước.
Tất cả mọi thứ xung quanh, tất cả đều tối như mực.
Nghĩ đến có một quái vật giết chết năm người thức tỉnh, đang ẩn núp trong bóng tối, cảm giác bất an mãnh liệt tự nhiên xuất hiện trong lòng. Mọi người nhìn xung quanh vì sợ con quái vật đó nhảy xổ ra.
Nhưng lúc này ở Lâm Đông đang đứng giữa đám đông. Đối phương vẫn còn bảy người thức tỉnh, trong đó năm người khá mạnh. Chắc đã ngưng tụ tinh thạch, năng lực không tồi. Hiện giờ vẫn không vội tấn công chính diện, có thể chơi đùa với họ một chút.
Tất cả những người sống sót đều ủ rũ, năng lượng tiêu cực trong lòng bạo liệt. So với năm người thức tỉnh chết, bọn họ càng quan tâm đến thức ăn, và quái vật trong bóng tối.
"Nơi này không có thức ăn, sau này phải làm sao bây giờ?"
"Tiểu Tuyết, hôm qua tôi cho cô một miếng sôcôla phải không? Cô mau trả lại cho tôi.”
“Anh Nam, anh dẫn chúng tôi về công ty Tek đúng không? Nếu được xin chi viện vật tư được không?”
Lý Nam gật đầu: “Cái này... Tôi sẽ suy nghĩ.”
Tuy rằng ngoài miệng hắn nói như vậy, nhưng trong lòng lại cân nhắc. Hắn làm mất mấy tấn vật tư, còn chết năm người thức tỉnh. Sau đó thỉnh cầu tiếp viện từ công ty, quả là chuyện quá lớn.
Nếu công ty đổ lỗi cho hắn, có lẽ sẽ tiến hành thử nghiệm sống lên người họ. Hiện tại giải pháp tốt nhất chính là không nói với công ty. Trước tiên cứ giấu kín đã sau đó tranh thủ thời gian tìm ra ‘quái vật', đoạt vật tư lại.
Ngay sau đó bảy người thức tỉnh bắt đầu thảo luận về các biện pháp đối phó.
Trong bóng tối, Lý Nam là người đầu tiên lên tiếng: "Theo tôi thấy không thể báo cáo với công ty chuyện này, chúng ta phải mang vật tư trở về.”
"Ừm."
Sáu người còn lại gật gật đầu, bọn họ biết bất lợi trong chuyện này. Nếu để lãnh đạo công ty phát hiện, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Có thanh niên chần chừ hỏi: “Anh Nam, bây giờ không có manh mối, chúng ta tìm thế nào đây?”
"Nhất định sẽ tìm được manh mối, trộm đi nhiều vật tư như vậy, không thể xoá hết dấu vết được."
Lý Nam phân tích: "Hơn nữa 'quái vật' kia rất có thể còn ở trong siêu thị, chúng ta có thể phát động đám người sống sót cùng nhau tìm, không tin tìm không thấy. "
“Những người sống sót? Bọn họ đều sắp bị dọa chết, nào còn có can đảm tìm quái vật, những người đó nhất định sẽ không đồng ý.” Tiểu Lưu mở miệng nói.
Lý Nam nhíu mày: "Không đồng ý cũng phải đồng ý! Công ty chúng ta cũng không phải nhà từ thiện. Cứu bọn họ là vì vận chuyển vật tư, hiện tại là tận thế, nhân tài có giá trị mới xứng đáng sống sót!”
Dứt lời, bầu không khí đột nhiên an tĩnh lại, không ai nói gì nữa. Sáu người thức tỉnh đã hiểu những gì hắn nói có nghĩa gì.
Cho dù dùng người sống sót làm bia đỡ đạn, cũng phải tìm ra quái vật. Cả mấy tấn vật tư, đừng nói là ở tận thế, dù ở trong thời đại bình thường cũng quan trọng hơn vài mạng người.
Sau khi thảo luận xong, Lý Nam lại trở lại trước mặt những người sống sót.
"Mọi người nghe tôi nói, chúng tôi đã bàn bạc xong. Bây giờ vật tư bị mất, chúng ta không thể ngồi chờ chết, lúc nguy nan phải đoàn kết mang đồ trở về.”
"Cái gì?" Những người vốn còn xì xào bàn tán, lập tức im lặng lại.
Đi tìm vật tư? Không nhầm đó chứ?
"Đèn đuốc tối thui, trong siêu thị còn có quái vật ẩn nấp.”
“Ai thích đi thì đi, dù sao tôi cũng không đi!”
"Đúng thế, năm người thức tỉnh còn bị giết, chúng ta chỉ là người bình thường, gặp phải quái vật thì chết liền cho coi."
"Giải quyết quái vật là chuyện người thức tỉnh nên làm, tôi không phải người thức tỉnh..."
"Sao lại chết? Chẳng lẽ quá phấn khích nên đứt dây thần kinh chết sao?"
“Không thể! Hai cô gái cũng đã chết."
"Chẳng lẽ.... Họ có bệnh truyền nhiễm gì?"
Lông mày Lý Nam càng nhíu càng sâu, dựa vào trực giác nhạy bén của hắn đã nhận thấy năng lượng trong cơ thể hoàn toàn biến mất, rõ ràng là não đan bị lấy mất. Nhưng trên người gã kia lại không có vết thương.
"Không thể như vậy được, đang yên đang lành thì não đan bị lấy đi, có người ở phòng bên cạnh hắn không? Gọi họ ra hỏi đi.”
“Tôi chưa gọi.” Tiểu Lưu vẻ mặt mờ mịt.
Lý Nam nhìn về phía trước, phát hiện cửa bốn căn phòng kế bên vẫn đóng chặt như trước. Trong lòng dấy lên dự cảm không lành, giác quan của người thức tỉnh nhạy bén, chuyện lớn như vậy, bọn họ không có khả năng không nghe thấy.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Lý Nam liên tiếp mở bốn cánh cửa ra. Không có gì bất ngờ, bên trong đều có một cỗ thị thể lạnh giá.
"Hả...." Tất cả mọi người hít vào hơi lạnh.
Chết rồi! Tất cả họ đều chết!
Đúng lúc này, có một cô gái từ phía nhà kho chạy tới, trên mặt tràn ngập vẻ kinh sợ.
"Anh Nam, nhà kho... Vật tư bên trong kho hàng cũng không còn!"
"Hả?" Đôi mắt Lý Nam tối sầm lại, suýt chút nữa ngất đi.
Vội vàng chạy đến trước cửa mấy kho hàng lớn. Phát hiện kho hàng vốn đầy, hiện giờ đã trống rỗng.
"Ảo giác! Đây nhất định là ảo giác, nhất định là mình đã trúng chiêu khống chế tinh thần của người khác rồi.” Lý Nam liên tục lắc đầu, không thể tin được sự thật trước mắt.
Bởi vì có một số người thức tỉnh, hoặc quái biến dị có năng lực khống chế tinh thần. Nhưng mặc cho hắn tập trung tinh thần như thế nào. Phát hiện trước mắt đây chính là hiện thực, cũng không phải ảo ảnh gì.
"Điều này.... Làm sao có thể chứ?” Sắc mặt Lý Nam âm trầm đến cực điểm,.
Những người còn lại cũng im lặng, hơn trăm người không ai lên tiếng. Vốn có mười hai người thức tỉnh, chết năm người không lý do, hiện giờ chỉ còn lại có bảy người. Điều quan trọng nhất là, tất cả vật tư trong kho đều không còn, sau này sống thế nào đây?
"Chắc là có thứ gì đó vào đây rồi.” Lý Nam bình tĩnh phân tích.
Người phụ nữ bên cạnh hỏi: "Anh Nam, có thể âm thầm giết năm người thức tỉnh, còn cướp vật tư cả tấn, đây là năng lực gì?”
“Tôi cũng không rõ.” Lý Nam cau mày, ánh mắt nhìn quanh bốn phía: "Nhưng mà có thể hắn ta chưa đi, hắn đang ẩn nấp trong tòa nhà này!"
"Hả?" Trong lòng mọi người sợ hãi.
Cả tòa siêu thị Đại Phát có sáu tầng, hơn nữa bọn họ không dám bật đèn, sợ thu hút zombie hoặc thú biến dị cường đại. Lúc này chỉ dám mở đèn nhỏ, ánh sáng yếu ớt có thể thấy được phạm vi không quá hai mươi thước.
Tất cả mọi thứ xung quanh, tất cả đều tối như mực.
Nghĩ đến có một quái vật giết chết năm người thức tỉnh, đang ẩn núp trong bóng tối, cảm giác bất an mãnh liệt tự nhiên xuất hiện trong lòng. Mọi người nhìn xung quanh vì sợ con quái vật đó nhảy xổ ra.
Nhưng lúc này ở Lâm Đông đang đứng giữa đám đông. Đối phương vẫn còn bảy người thức tỉnh, trong đó năm người khá mạnh. Chắc đã ngưng tụ tinh thạch, năng lực không tồi. Hiện giờ vẫn không vội tấn công chính diện, có thể chơi đùa với họ một chút.
Tất cả những người sống sót đều ủ rũ, năng lượng tiêu cực trong lòng bạo liệt. So với năm người thức tỉnh chết, bọn họ càng quan tâm đến thức ăn, và quái vật trong bóng tối.
"Nơi này không có thức ăn, sau này phải làm sao bây giờ?"
"Tiểu Tuyết, hôm qua tôi cho cô một miếng sôcôla phải không? Cô mau trả lại cho tôi.”
“Anh Nam, anh dẫn chúng tôi về công ty Tek đúng không? Nếu được xin chi viện vật tư được không?”
Lý Nam gật đầu: “Cái này... Tôi sẽ suy nghĩ.”
Tuy rằng ngoài miệng hắn nói như vậy, nhưng trong lòng lại cân nhắc. Hắn làm mất mấy tấn vật tư, còn chết năm người thức tỉnh. Sau đó thỉnh cầu tiếp viện từ công ty, quả là chuyện quá lớn.
Nếu công ty đổ lỗi cho hắn, có lẽ sẽ tiến hành thử nghiệm sống lên người họ. Hiện tại giải pháp tốt nhất chính là không nói với công ty. Trước tiên cứ giấu kín đã sau đó tranh thủ thời gian tìm ra ‘quái vật', đoạt vật tư lại.
Ngay sau đó bảy người thức tỉnh bắt đầu thảo luận về các biện pháp đối phó.
Trong bóng tối, Lý Nam là người đầu tiên lên tiếng: "Theo tôi thấy không thể báo cáo với công ty chuyện này, chúng ta phải mang vật tư trở về.”
"Ừm."
Sáu người còn lại gật gật đầu, bọn họ biết bất lợi trong chuyện này. Nếu để lãnh đạo công ty phát hiện, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Có thanh niên chần chừ hỏi: “Anh Nam, bây giờ không có manh mối, chúng ta tìm thế nào đây?”
"Nhất định sẽ tìm được manh mối, trộm đi nhiều vật tư như vậy, không thể xoá hết dấu vết được."
Lý Nam phân tích: "Hơn nữa 'quái vật' kia rất có thể còn ở trong siêu thị, chúng ta có thể phát động đám người sống sót cùng nhau tìm, không tin tìm không thấy. "
“Những người sống sót? Bọn họ đều sắp bị dọa chết, nào còn có can đảm tìm quái vật, những người đó nhất định sẽ không đồng ý.” Tiểu Lưu mở miệng nói.
Lý Nam nhíu mày: "Không đồng ý cũng phải đồng ý! Công ty chúng ta cũng không phải nhà từ thiện. Cứu bọn họ là vì vận chuyển vật tư, hiện tại là tận thế, nhân tài có giá trị mới xứng đáng sống sót!”
Dứt lời, bầu không khí đột nhiên an tĩnh lại, không ai nói gì nữa. Sáu người thức tỉnh đã hiểu những gì hắn nói có nghĩa gì.
Cho dù dùng người sống sót làm bia đỡ đạn, cũng phải tìm ra quái vật. Cả mấy tấn vật tư, đừng nói là ở tận thế, dù ở trong thời đại bình thường cũng quan trọng hơn vài mạng người.
Sau khi thảo luận xong, Lý Nam lại trở lại trước mặt những người sống sót.
"Mọi người nghe tôi nói, chúng tôi đã bàn bạc xong. Bây giờ vật tư bị mất, chúng ta không thể ngồi chờ chết, lúc nguy nan phải đoàn kết mang đồ trở về.”
"Cái gì?" Những người vốn còn xì xào bàn tán, lập tức im lặng lại.
Đi tìm vật tư? Không nhầm đó chứ?
"Đèn đuốc tối thui, trong siêu thị còn có quái vật ẩn nấp.”
“Ai thích đi thì đi, dù sao tôi cũng không đi!”
"Đúng thế, năm người thức tỉnh còn bị giết, chúng ta chỉ là người bình thường, gặp phải quái vật thì chết liền cho coi."
"Giải quyết quái vật là chuyện người thức tỉnh nên làm, tôi không phải người thức tỉnh..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.