[Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục
Chương 37: - Dụ Địch
Nhất thiên nhị lưỡng tửu
20/12/2024
Trần Lệ không kịp phản ứng, đợi đến khi cô muốn tránh né thì con dao đã xuyên qua đầu lấy não đan ra.
Một cái xác nữa ngã xuống đất.
Tất cả những điều này xảy ra rất nhanh, chỉ như hai tia lửa điện xẹt ngang qua.
"Tiểu Tĩnh, Trần Lệ, hai người các cô làm sao vậy?” Lúc này, lối vào hành lang dài truyền đến tiếng la hét lo lắng.
Chính là mấy người Lý Nam, phát hiện khác thường vội vàng chạy tới, chỉ tiếc vẫn chậm một bước.
Đến lúc này chỉ còn lại hai thi thể, hơn nữa trên người các cô không có vết thương, nhưng não đan đã bị lấy mất. Phương pháp gây án giống hệt năm người trước đó, cảm giác quỷ dị mãnh liệt tràn ngập trong lòng bọn họ.
Thêm hai người chết nữa....
"Quái vật đâu?"
“Con quái vật đâu?”
Năm người còn lại nhìn xung quanh, ánh mắt cực kỳ ngưng trọng, sợ mình cũng bị đánh lén. Nhưng chung quanh đã một lần nữa khôi phục yên tĩnh, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.
Nếu không phải có hai thi thể trước mặt, mấy người còn tưởng rằng xuất hiện ảo giác.
Thật sự quá kỳ lạ!
Điều này cũng làm cho bọn họ ý thức được, quái vật không rời đi, vẫn ẩn nấp trong bóng tối. Chỉ cần có người thoáng buông lỏng cảnh giác, sẽ bị hắn giết chết.
Lý Nam còn nghĩ đến một vấn đề, hai trăm người sống sót trong siêu thị lại chẳng có thương vong. Mục đích rõ ràng của quái vật chỉ là người thức tỉnh. Có lẽ, trực giác của Tiểu Tĩnh đã đúng, quái vật kia vẫn luôn đi theo phía sau bọn họ.
Lúc này, hai mắt Tiểu Lưu đỏ bừng, thở hổn hển. Áp lực trong lòng cực lớn, đã sắp làm gã phát điên.
"Quái vật đâu? Mày đừng có đùa ông đây nữa? Lén la lén lút thì có bản lĩnh gì chứ? Ra đây mà solo này.”
Mặc cho gã có hét cỡ nào, hành lang vẫn yên tĩnh. Bóng tối vẫn bao trùm mọi thứ như trước, không hề có bất kỳ lời đáp lại nào.
“Tiểu Lưu, bình tĩnh!” Lý Nam trầm giọng khuyên giải: "Cậu như vậy không có bất kỳ tác dụng gì, có thời gian gào thét chi bằng phân tích xem quái vật giết người thế nào?”
“Anh Nam, anh phát hiện ra gì rồi?” Nữ thức tỉnh bên cạnh hỏi, cô cũng là cô gái duy nhất còn sót lại trong năm người.
Lý Nam gật gật đầu: "Ừm, hình như đã phát hiện ra."
"Ồ?" Mấy người nghe vậy ánh mắt lóe lên, vội vàng nhìn về phía hắn chờ đợi.
Lý Nam nheo mắt nói: "Mọi người không cảm thấy vị trí Trần Lệ chết rất cổ quái sao? Cô ấy đối mặt với bức tường, điều này cũng chứng tỏ trước khi chết cô ấy có ý định tấn công các bức tường.”
Công kích vách tường?
Những người còn lại đều cảm thấy kỳ quái, nhưng rất nhanh nảy sinh một ý tưởng kỳ lạ: "Chẳng lẽ, con quái vật ở trong tường?”
“Không, hắn không ở trong vách tường, mà là có năng lực xuyên qua vật thể, đương nhiên, cũng bao gồm xác thịt con người.” Lý Nam phân tích.
Bốn người cảm thấy rất có lý, nếu không vì sao người chết không có vết thương, não đan bị lấy đi.
Trong thực tế, họ cũng nghĩ như vậy từ lâu, nhưng họ không thể tin được.
"Thật sự có năng lực như vậy sao?"
"Đương nhiên có, hơn nữa hắn có thể trong thời gian ngắn chuyển sạch vật tư khổng lồ. Kết hợp hai thứ này lại chứng tỏ hắn là có dị năng không gian, thậm chí là thức tỉnh lĩnh vực.”
"Cái gì? Lĩnh vực?” Bốn người một lần nữa ngạc nhiên.
Công ty Tek nghiên cứu tận thế, bắt được rất nhiều tang thi, thú biến dị. Bọn họ tiến hành lấy mẫu, làm đối tượng thí nghiệm. Phát hiện trong số chúng rất ít con có thể thức tỉnh năng lực quỷ dị, bao gồm cả lĩnh vực.
Quái vật có lĩnh vực có thể xuất quỷ nhập thần, giết người trong vô hình. Một số nhân viên nghiên cứu khoa học, đã định nghĩa zombie này là ‘quỷ thi’.
“Chẳng lẽ chúng ta gặp phải quỷ thi?” Ánh mắt Tiểu Lưu kinh hãi.
“Có lẽ vậy, hơn nữa zombie này có IQ cao. Am hiểu việc ẩn nấp tránh né, sát thương cực mạnh. Trước khi nó trường thành vua zombie, phải giết chết nó, nếu không sẽ để lại hậu hoạn khó lường.” Ánh mắt Lý Nam kiên định nói.
Mấy người còn lại hít sâu vào, cảm giác thật sự quá khủng bố.
Hình như Tiểu Lưu nhớ tới cái gì đó, mở miệng trấn an: "Mọi người đừng sợ sợ, nhân viên nghiên cứu khoa học đã nói qua, zombie có lĩnh vực thì về phương diện thể lực bình thường rất yếu ớt, đây chính là điểm trí mạng của nó.”
"Ồ, hoá ra là vậy.... Trách không được nó không dám tấn công chính diện, chỉ dám âm thầm đánh lén.” Mấy người thoáng yên tâm một chút.
Tiểu Lưu gật đầu: "Vấn đề quan trọng nhất bây giờ là làm thế nào để tìm ra nó!"
"Quả thật, bằng thực lực hiện tại của chúng ta. Nếu zombie kia không muốn ra, có mất cả đời cũng không tìm được nó."
Lý Nam phân tích nhưng rất nhanh đã nói tiếp: “Có lẽ chúng ta nên dùng mưu kế, dù IQ của zombie có cao hơn nữa thì cũng chẳng bằng nhân loại.”
Con người có thể sống sót trên trái đất trăm vạn năm, dựa vào trí tuệ. Ví dụ như săn bắn không được thỏ rừng, có thể thiết kế một cái bẫy, bắt được nó.
Năm người bàn bạc, nghiên cứu ra một kế dụ địch. Trước tiên để cho một người làm mồi nhử, giả vờ tản ra sau đó dẫn dụ zombie đến, rồi mọi người cùng đồng lòng tấn công. Nhưng làm mồi nhử có nguy hiểm rất cao, phải tìm một người có thực lực mạnh.
Lý Nam rất có trách nhiệm: "Tôi làm mồi nhử, lát nữa tôi sẽ đến đại sảnh lầu một. Mọi người canh giữ lầu sáu, nơi này tầm nhìn tốt, nếu phát hiện mục tiêu thì lập tức phát động tấn công.”
“Hơn nữa phải nhớ kỹ, zombie có lĩnh vực thân thể yếu ớt. Cố gắng dụ nó đến gần tránh để nó chạy mất.”
"Anh Nam làm mồi nhử quá nguy hiểm, chi bằng để tôi cùng đi với anh, thấy zombie kia thì hai người chúng ta cùng ra tay.” Một gã cao lớn không yên lòng.
Lý Nam gật đầu: "Vậy được, tôi và Lý Đào đi lầu một làm mồi nhử. Tiểu Lưu, cậu đưa người lên lầu quan sát, đừng phân tâm đấy.”
“Được, anh Nam yên tâm!” Tiểu Lưu vỗ ngực.
Lúc trước bị quái vật dắt mũi chết bảy đồng đội, trong lòng rất ngột ngạt, hiện tại rốt cục đã bắt đầu phản công. Ý chí chiến đấu của mấy người dâng trào, bắt đầu hành động.
Nhưng bọn họ không biết là Lâm Đông cách bọn họ không đến ba mươi thước. Bằng thính giác nhạy bén của zombie, đã thu hết toàn bộ vào tai.
Kế dụ địch của Lý Nam, bị nghe hết sạch.
"Mưu kế cũng không tệ lắm..." Lâm Đông lần nữa xuất hiện ở hành lang, nơi mà bọn họ vừa đứng.
Hắn nghĩ rằng những người này phải thông minh một chút nhưng có vẻ hắn đã kỳ vọng quá cao rồi.
Một cái xác nữa ngã xuống đất.
Tất cả những điều này xảy ra rất nhanh, chỉ như hai tia lửa điện xẹt ngang qua.
"Tiểu Tĩnh, Trần Lệ, hai người các cô làm sao vậy?” Lúc này, lối vào hành lang dài truyền đến tiếng la hét lo lắng.
Chính là mấy người Lý Nam, phát hiện khác thường vội vàng chạy tới, chỉ tiếc vẫn chậm một bước.
Đến lúc này chỉ còn lại hai thi thể, hơn nữa trên người các cô không có vết thương, nhưng não đan đã bị lấy mất. Phương pháp gây án giống hệt năm người trước đó, cảm giác quỷ dị mãnh liệt tràn ngập trong lòng bọn họ.
Thêm hai người chết nữa....
"Quái vật đâu?"
“Con quái vật đâu?”
Năm người còn lại nhìn xung quanh, ánh mắt cực kỳ ngưng trọng, sợ mình cũng bị đánh lén. Nhưng chung quanh đã một lần nữa khôi phục yên tĩnh, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.
Nếu không phải có hai thi thể trước mặt, mấy người còn tưởng rằng xuất hiện ảo giác.
Thật sự quá kỳ lạ!
Điều này cũng làm cho bọn họ ý thức được, quái vật không rời đi, vẫn ẩn nấp trong bóng tối. Chỉ cần có người thoáng buông lỏng cảnh giác, sẽ bị hắn giết chết.
Lý Nam còn nghĩ đến một vấn đề, hai trăm người sống sót trong siêu thị lại chẳng có thương vong. Mục đích rõ ràng của quái vật chỉ là người thức tỉnh. Có lẽ, trực giác của Tiểu Tĩnh đã đúng, quái vật kia vẫn luôn đi theo phía sau bọn họ.
Lúc này, hai mắt Tiểu Lưu đỏ bừng, thở hổn hển. Áp lực trong lòng cực lớn, đã sắp làm gã phát điên.
"Quái vật đâu? Mày đừng có đùa ông đây nữa? Lén la lén lút thì có bản lĩnh gì chứ? Ra đây mà solo này.”
Mặc cho gã có hét cỡ nào, hành lang vẫn yên tĩnh. Bóng tối vẫn bao trùm mọi thứ như trước, không hề có bất kỳ lời đáp lại nào.
“Tiểu Lưu, bình tĩnh!” Lý Nam trầm giọng khuyên giải: "Cậu như vậy không có bất kỳ tác dụng gì, có thời gian gào thét chi bằng phân tích xem quái vật giết người thế nào?”
“Anh Nam, anh phát hiện ra gì rồi?” Nữ thức tỉnh bên cạnh hỏi, cô cũng là cô gái duy nhất còn sót lại trong năm người.
Lý Nam gật gật đầu: "Ừm, hình như đã phát hiện ra."
"Ồ?" Mấy người nghe vậy ánh mắt lóe lên, vội vàng nhìn về phía hắn chờ đợi.
Lý Nam nheo mắt nói: "Mọi người không cảm thấy vị trí Trần Lệ chết rất cổ quái sao? Cô ấy đối mặt với bức tường, điều này cũng chứng tỏ trước khi chết cô ấy có ý định tấn công các bức tường.”
Công kích vách tường?
Những người còn lại đều cảm thấy kỳ quái, nhưng rất nhanh nảy sinh một ý tưởng kỳ lạ: "Chẳng lẽ, con quái vật ở trong tường?”
“Không, hắn không ở trong vách tường, mà là có năng lực xuyên qua vật thể, đương nhiên, cũng bao gồm xác thịt con người.” Lý Nam phân tích.
Bốn người cảm thấy rất có lý, nếu không vì sao người chết không có vết thương, não đan bị lấy đi.
Trong thực tế, họ cũng nghĩ như vậy từ lâu, nhưng họ không thể tin được.
"Thật sự có năng lực như vậy sao?"
"Đương nhiên có, hơn nữa hắn có thể trong thời gian ngắn chuyển sạch vật tư khổng lồ. Kết hợp hai thứ này lại chứng tỏ hắn là có dị năng không gian, thậm chí là thức tỉnh lĩnh vực.”
"Cái gì? Lĩnh vực?” Bốn người một lần nữa ngạc nhiên.
Công ty Tek nghiên cứu tận thế, bắt được rất nhiều tang thi, thú biến dị. Bọn họ tiến hành lấy mẫu, làm đối tượng thí nghiệm. Phát hiện trong số chúng rất ít con có thể thức tỉnh năng lực quỷ dị, bao gồm cả lĩnh vực.
Quái vật có lĩnh vực có thể xuất quỷ nhập thần, giết người trong vô hình. Một số nhân viên nghiên cứu khoa học, đã định nghĩa zombie này là ‘quỷ thi’.
“Chẳng lẽ chúng ta gặp phải quỷ thi?” Ánh mắt Tiểu Lưu kinh hãi.
“Có lẽ vậy, hơn nữa zombie này có IQ cao. Am hiểu việc ẩn nấp tránh né, sát thương cực mạnh. Trước khi nó trường thành vua zombie, phải giết chết nó, nếu không sẽ để lại hậu hoạn khó lường.” Ánh mắt Lý Nam kiên định nói.
Mấy người còn lại hít sâu vào, cảm giác thật sự quá khủng bố.
Hình như Tiểu Lưu nhớ tới cái gì đó, mở miệng trấn an: "Mọi người đừng sợ sợ, nhân viên nghiên cứu khoa học đã nói qua, zombie có lĩnh vực thì về phương diện thể lực bình thường rất yếu ớt, đây chính là điểm trí mạng của nó.”
"Ồ, hoá ra là vậy.... Trách không được nó không dám tấn công chính diện, chỉ dám âm thầm đánh lén.” Mấy người thoáng yên tâm một chút.
Tiểu Lưu gật đầu: "Vấn đề quan trọng nhất bây giờ là làm thế nào để tìm ra nó!"
"Quả thật, bằng thực lực hiện tại của chúng ta. Nếu zombie kia không muốn ra, có mất cả đời cũng không tìm được nó."
Lý Nam phân tích nhưng rất nhanh đã nói tiếp: “Có lẽ chúng ta nên dùng mưu kế, dù IQ của zombie có cao hơn nữa thì cũng chẳng bằng nhân loại.”
Con người có thể sống sót trên trái đất trăm vạn năm, dựa vào trí tuệ. Ví dụ như săn bắn không được thỏ rừng, có thể thiết kế một cái bẫy, bắt được nó.
Năm người bàn bạc, nghiên cứu ra một kế dụ địch. Trước tiên để cho một người làm mồi nhử, giả vờ tản ra sau đó dẫn dụ zombie đến, rồi mọi người cùng đồng lòng tấn công. Nhưng làm mồi nhử có nguy hiểm rất cao, phải tìm một người có thực lực mạnh.
Lý Nam rất có trách nhiệm: "Tôi làm mồi nhử, lát nữa tôi sẽ đến đại sảnh lầu một. Mọi người canh giữ lầu sáu, nơi này tầm nhìn tốt, nếu phát hiện mục tiêu thì lập tức phát động tấn công.”
“Hơn nữa phải nhớ kỹ, zombie có lĩnh vực thân thể yếu ớt. Cố gắng dụ nó đến gần tránh để nó chạy mất.”
"Anh Nam làm mồi nhử quá nguy hiểm, chi bằng để tôi cùng đi với anh, thấy zombie kia thì hai người chúng ta cùng ra tay.” Một gã cao lớn không yên lòng.
Lý Nam gật đầu: "Vậy được, tôi và Lý Đào đi lầu một làm mồi nhử. Tiểu Lưu, cậu đưa người lên lầu quan sát, đừng phân tâm đấy.”
“Được, anh Nam yên tâm!” Tiểu Lưu vỗ ngực.
Lúc trước bị quái vật dắt mũi chết bảy đồng đội, trong lòng rất ngột ngạt, hiện tại rốt cục đã bắt đầu phản công. Ý chí chiến đấu của mấy người dâng trào, bắt đầu hành động.
Nhưng bọn họ không biết là Lâm Đông cách bọn họ không đến ba mươi thước. Bằng thính giác nhạy bén của zombie, đã thu hết toàn bộ vào tai.
Kế dụ địch của Lý Nam, bị nghe hết sạch.
"Mưu kế cũng không tệ lắm..." Lâm Đông lần nữa xuất hiện ở hành lang, nơi mà bọn họ vừa đứng.
Hắn nghĩ rằng những người này phải thông minh một chút nhưng có vẻ hắn đã kỳ vọng quá cao rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.