[Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục
Chương 20: - Kiên Cố
Nhất thiên nhị lưỡng tửu
20/12/2024
Với khả năng nhạy bén của zombie, Lâm Đông đã nghe thấy hoạt động của con người bên trong và mùi máu tanh truyền đến, không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Ba zombie đàn em ngửi được mùi của con người thì vô cùng vui vẻ chạy ngay đến toà nhà như pháo đài kia. Số người còn sống bên trong không ít, khoảng mười người.
Vài công nhân xây dựng, mấy tên đàn anh đàn chị và nhà đầu tư công trường, Triệu Bằng. Cũng chính là người thu mua trang trại ở Lâm Đông, cho hắn vay nợ.
Khi tận thế nổ ra, gã đang đưa theo đàn em thị sát công trường. Sau khi phát hiện zombie đã lập tức tổ chức công nhân dùng bê tông cốt thép đổ một pháo đài tận thế. Nhờ vậy mới may mắn thoát khỏi một kiếp nạn, sống sót đến bây giờ.
Triệu Bằng là lãnh đạo của pháo đài, cùng với đám thủ hạ đắc lực không chế đám công nhân xây dựng.
“Triệu tổng, người chúng ta phái ra ngoài vẫn chưa trở về.” Hình Thiên Long chau mày nói.
Tuy pháo đài này an toàn nhưng vật tư có hạn, bọn họ không có thức ăn, đói đến mức sắp xỉu rồi.
“Thật sự không ổn, đồ ăn không còn nhiều, cũng chẳng biết có bị nhiễm virus không nữa.”
“Ông chủ, chắc là không đâu.” Bên cạnh gã có một cô gái đeo kính, cô ta là thư ký của Triệu Bằng, được học hành rất cao.
“Sau khi chết trong cơ thể mới sản sinh siêu virus, chỉ cần chúng ta còn sống sẽ không có vấn đề gì hết…”
“Triệu tổng, hay là để tôi đưa người ra ngoài tìm chút thức ăn.” Hình Thiên Long đề nghị.
Triệu Bằng lắc đầu: “Không được, bên ngoài nguy hiểm quá.”
“Triệu tổng cứ yên tâm, trước kia tôi từng đánh nhau trên phố. Chỉ cần một con dao bổ dưa hấu đã chém hết cả ba con phố, không hề chớp mắt một cái. Thực lực của zombie còn không bằng người sống nữa.”
“Chú em không chớp mắt là do mắt bị tật à?” Triệu Bằng hỏi.
Hình Thiên Long cạn lời, hắn chỉ muốn so sánh đôi chút lại bị người ta nói móc: “...”
Đúng lúc đó, họ nghe thấy tiếng động cơ gầm rú bên ngoài pháo đài, có tiếng xe chạy về công trường xây dựng.
Đôi mắt Hình Thiên Long loé sáng: “Triệu tổng, có thể bọn lão nhị đã trở về rồi.”
“Được, mau đi xem nào.” Triệu Bằng lấy lại tinh thần, vội vàng đi về phía cửa lớn pháo đài.
Cửa thép của pháo đài vô cùng kiên cố, lỗ thông hơi to bằng nắm tay phía trên, không chỉ dùng để thay đổi không khí, mà còn có thể lợi dụng nó quan sát bên ngoài.
Nghĩ rằng người của họ đã mang thức ăn về, Triệu Bằng và Hình Thiên Long ghé mắt nhìn qua cửa. Hình ảnh trước mắt lập tức khiến hai người sởn cả tóc gáy, vì đó không phải lão nhị mà là mấy con zombie khủng bố.
“Ha ha ha…”
Nữ zombie mặt cười quỷ dị, bịt lỗ thông hơi. Dù cách nhau một cánh cửa cũng khiến người ta sợ hãi. Nữ zombie rất muốn được ‘yêu thương' bọn họ, cào móng tay sắc bén lên cửa thép phát ra những tiếng rít rít ghê người.
"Mẹ kiếp!"
Hai người Triệu Bằng bị dọa sợ lui ra phía sau vài bước, thiếu chút nữa ngã xuống đất.
"Tại sao... Lại có zombie!"
“Yên tâm đi Triệu tổng, zombie không vào được đâu." Hình Thiên Long nói.
"Ừ."
Triệu Bằng gật đầu, tuy con zombie này quỷ dị nhưng với sự kiên cố của pháo đài, nhất định là nó không vào được.
“Rầm, rầm, rầm.”
Chỉ chốc lát đã nghe được tiếng búa tạ mãnh liệt, tất nhiên là do Tanker ra tay. Sức lực của hắn rất lớn, cả toà nhà đều run rẩy. Những người sống sót trong pháo đài bị dọa sợ, tất cả đều đến trước cửa để xem có chuyện gì xảy ra.
“Gào…” Tanker gầm lên một tiếng.
Dù hắn có sức mạnh khủng khiếp nhưng hiện tại hắn vẫn chưa phá vỡ được cửa kho lạnh, nên bảo hắn phá cửa pháo đài là chuyện khá khó. Sau khi đập mấy phát liền buông bỏ, ngoan ngoãn đứng sau lưng Lâm Đồng. Muốn mời đại ca ra tay, nếu có thể lấy ra được cây que nhỏ mở cửa thép ra.
"Zombie này biến dị sao? Sao sức mạnh lại lớn như vậy?” Trong lòng Triệu Bằng vẫn sợ hãi: “Đây là lần đầu tiên tôi thấy tình huống này.”
“Từ khi tận thế xảy ra, ngày càng có nhiều điều kỳ lạ.” Hình Thiên Long xua tay nói: “Yên tâm cho dù là khủng long thì nó cũng không vào được, trừ khi zombie lái được máy xúc đào nơi này lên.”
"Ừm." Triệu Bằng gật đầu, không sợ hãi nữa: “Để tôi nhìn xem, zombie trông như thế nào.
Gã đi đến lỗ thông gió, nghiêng đầu nhìn qua lỗ nhỏ. Nhưng lần này gã nhìn thấy một thanh niên đứng bên ngoài. Hơn nữa bên cạnh hắn còn có ba con zombie quỷ dị.
“Đó là… Lâm Đông?”
Vẻ mặt Triệu Bằng kinh ngạc, đã nhận ra hắn là ai. Vừa nhìn thấy hắn thì Triệu Bằng liền tức giận. Trước khi tận thế xảy ra, Lâm Đông còn bán trang trại cho gã, sau đó vay thêm tám mươi triệu. Đến bây giờ Lâm Đông vẫn còn nợ tiền gã.
"Đáng đời! Biến thành zombie rồi phải không? Đúng là là báo ứng!” Triệu Bằng bực tức nguyền rủa.
Nhưng gã rất bội phục vì sao Lâm Đông biến thành zombie còn sạch sẽ như vậy.
Hình Thiên Long nói: "Triệu tổng, chúng ta không cần quản bọn chúng, dù sao cũng không vào được, để cho bọn chúng phí sức đi, lát nữa không được thì tự bỏ chạy."
"Ừm." Triệu Bằng cũng không đứng ở cửa nữa, xoay người ngồi xuống ghế.
Ở bên ngoài Lâm Đông quan sát toàn nhà, cho dù có chìa khoá cũng không thể mở được từ bên ngoài. Nhưng với cường độ thân thể hiện tại của hắn, một quyền là có thể xuyên thủng. Chẳng qua nếu làm thế sẽ khiến quần áo bị bẩn, vì vậy Lâm Đông phất tay lấy một cỗ máy kim loại khổng lồ.
Đó là một cái máy xúc, hắn lấy từ trang trại, hôm nay đã vừa khéo phát huy tác dụng. Khi máy xúc được khởi động phát ra tiếng gầm rất lớn, Lâm Đông lái máy xúc đi về phía pháo đài. Do bê tông cốt thép quá dày, không dễ đào cho lắm. Hắn dự định đào trên mặt đất xuống dưới thành một đường hầm.
Ba zombie đàn em ngửi được mùi của con người thì vô cùng vui vẻ chạy ngay đến toà nhà như pháo đài kia. Số người còn sống bên trong không ít, khoảng mười người.
Vài công nhân xây dựng, mấy tên đàn anh đàn chị và nhà đầu tư công trường, Triệu Bằng. Cũng chính là người thu mua trang trại ở Lâm Đông, cho hắn vay nợ.
Khi tận thế nổ ra, gã đang đưa theo đàn em thị sát công trường. Sau khi phát hiện zombie đã lập tức tổ chức công nhân dùng bê tông cốt thép đổ một pháo đài tận thế. Nhờ vậy mới may mắn thoát khỏi một kiếp nạn, sống sót đến bây giờ.
Triệu Bằng là lãnh đạo của pháo đài, cùng với đám thủ hạ đắc lực không chế đám công nhân xây dựng.
“Triệu tổng, người chúng ta phái ra ngoài vẫn chưa trở về.” Hình Thiên Long chau mày nói.
Tuy pháo đài này an toàn nhưng vật tư có hạn, bọn họ không có thức ăn, đói đến mức sắp xỉu rồi.
“Thật sự không ổn, đồ ăn không còn nhiều, cũng chẳng biết có bị nhiễm virus không nữa.”
“Ông chủ, chắc là không đâu.” Bên cạnh gã có một cô gái đeo kính, cô ta là thư ký của Triệu Bằng, được học hành rất cao.
“Sau khi chết trong cơ thể mới sản sinh siêu virus, chỉ cần chúng ta còn sống sẽ không có vấn đề gì hết…”
“Triệu tổng, hay là để tôi đưa người ra ngoài tìm chút thức ăn.” Hình Thiên Long đề nghị.
Triệu Bằng lắc đầu: “Không được, bên ngoài nguy hiểm quá.”
“Triệu tổng cứ yên tâm, trước kia tôi từng đánh nhau trên phố. Chỉ cần một con dao bổ dưa hấu đã chém hết cả ba con phố, không hề chớp mắt một cái. Thực lực của zombie còn không bằng người sống nữa.”
“Chú em không chớp mắt là do mắt bị tật à?” Triệu Bằng hỏi.
Hình Thiên Long cạn lời, hắn chỉ muốn so sánh đôi chút lại bị người ta nói móc: “...”
Đúng lúc đó, họ nghe thấy tiếng động cơ gầm rú bên ngoài pháo đài, có tiếng xe chạy về công trường xây dựng.
Đôi mắt Hình Thiên Long loé sáng: “Triệu tổng, có thể bọn lão nhị đã trở về rồi.”
“Được, mau đi xem nào.” Triệu Bằng lấy lại tinh thần, vội vàng đi về phía cửa lớn pháo đài.
Cửa thép của pháo đài vô cùng kiên cố, lỗ thông hơi to bằng nắm tay phía trên, không chỉ dùng để thay đổi không khí, mà còn có thể lợi dụng nó quan sát bên ngoài.
Nghĩ rằng người của họ đã mang thức ăn về, Triệu Bằng và Hình Thiên Long ghé mắt nhìn qua cửa. Hình ảnh trước mắt lập tức khiến hai người sởn cả tóc gáy, vì đó không phải lão nhị mà là mấy con zombie khủng bố.
“Ha ha ha…”
Nữ zombie mặt cười quỷ dị, bịt lỗ thông hơi. Dù cách nhau một cánh cửa cũng khiến người ta sợ hãi. Nữ zombie rất muốn được ‘yêu thương' bọn họ, cào móng tay sắc bén lên cửa thép phát ra những tiếng rít rít ghê người.
"Mẹ kiếp!"
Hai người Triệu Bằng bị dọa sợ lui ra phía sau vài bước, thiếu chút nữa ngã xuống đất.
"Tại sao... Lại có zombie!"
“Yên tâm đi Triệu tổng, zombie không vào được đâu." Hình Thiên Long nói.
"Ừ."
Triệu Bằng gật đầu, tuy con zombie này quỷ dị nhưng với sự kiên cố của pháo đài, nhất định là nó không vào được.
“Rầm, rầm, rầm.”
Chỉ chốc lát đã nghe được tiếng búa tạ mãnh liệt, tất nhiên là do Tanker ra tay. Sức lực của hắn rất lớn, cả toà nhà đều run rẩy. Những người sống sót trong pháo đài bị dọa sợ, tất cả đều đến trước cửa để xem có chuyện gì xảy ra.
“Gào…” Tanker gầm lên một tiếng.
Dù hắn có sức mạnh khủng khiếp nhưng hiện tại hắn vẫn chưa phá vỡ được cửa kho lạnh, nên bảo hắn phá cửa pháo đài là chuyện khá khó. Sau khi đập mấy phát liền buông bỏ, ngoan ngoãn đứng sau lưng Lâm Đồng. Muốn mời đại ca ra tay, nếu có thể lấy ra được cây que nhỏ mở cửa thép ra.
"Zombie này biến dị sao? Sao sức mạnh lại lớn như vậy?” Trong lòng Triệu Bằng vẫn sợ hãi: “Đây là lần đầu tiên tôi thấy tình huống này.”
“Từ khi tận thế xảy ra, ngày càng có nhiều điều kỳ lạ.” Hình Thiên Long xua tay nói: “Yên tâm cho dù là khủng long thì nó cũng không vào được, trừ khi zombie lái được máy xúc đào nơi này lên.”
"Ừm." Triệu Bằng gật đầu, không sợ hãi nữa: “Để tôi nhìn xem, zombie trông như thế nào.
Gã đi đến lỗ thông gió, nghiêng đầu nhìn qua lỗ nhỏ. Nhưng lần này gã nhìn thấy một thanh niên đứng bên ngoài. Hơn nữa bên cạnh hắn còn có ba con zombie quỷ dị.
“Đó là… Lâm Đông?”
Vẻ mặt Triệu Bằng kinh ngạc, đã nhận ra hắn là ai. Vừa nhìn thấy hắn thì Triệu Bằng liền tức giận. Trước khi tận thế xảy ra, Lâm Đông còn bán trang trại cho gã, sau đó vay thêm tám mươi triệu. Đến bây giờ Lâm Đông vẫn còn nợ tiền gã.
"Đáng đời! Biến thành zombie rồi phải không? Đúng là là báo ứng!” Triệu Bằng bực tức nguyền rủa.
Nhưng gã rất bội phục vì sao Lâm Đông biến thành zombie còn sạch sẽ như vậy.
Hình Thiên Long nói: "Triệu tổng, chúng ta không cần quản bọn chúng, dù sao cũng không vào được, để cho bọn chúng phí sức đi, lát nữa không được thì tự bỏ chạy."
"Ừm." Triệu Bằng cũng không đứng ở cửa nữa, xoay người ngồi xuống ghế.
Ở bên ngoài Lâm Đông quan sát toàn nhà, cho dù có chìa khoá cũng không thể mở được từ bên ngoài. Nhưng với cường độ thân thể hiện tại của hắn, một quyền là có thể xuyên thủng. Chẳng qua nếu làm thế sẽ khiến quần áo bị bẩn, vì vậy Lâm Đông phất tay lấy một cỗ máy kim loại khổng lồ.
Đó là một cái máy xúc, hắn lấy từ trang trại, hôm nay đã vừa khéo phát huy tác dụng. Khi máy xúc được khởi động phát ra tiếng gầm rất lớn, Lâm Đông lái máy xúc đi về phía pháo đài. Do bê tông cốt thép quá dày, không dễ đào cho lắm. Hắn dự định đào trên mặt đất xuống dưới thành một đường hầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.