[Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục

Chương 47: - Quạ Trả Ơn

Nhất thiên nhị lưỡng tửu

20/12/2024

Không chỉ như thế, bao gồm cả đường lớn ngõ nhỏ, cũng có chuột chạy như điên đến tựa như cứu giá vậy.

"Thì ra là nó đang triệu hoán đàn em..."

Lâm Đông một mình bị ngàn vạn con chuột vây quanh.

Cơ thể đám chuột có kích thước khác nhau, một số giống như chó, một số giống như mèo, mức độ tiến hóa khác nhau. Tại thời điểm này tất cả đều hung dữ, phát động một cuộc tấn công chống lại kẻ thù.

Nhưng thi vực Lâm Đông cường đại, một khi có chuột xâm nhập vào trong tựa như dưa hấu bị chùy sắt đập nát, liên tục vỡ vụn. Mặc dù thủy triều chuột hung dữ, nhưng xung quanh Lâm Đông xuất hiện một khu vực chân không, căn bản không thể đến gần.

Những con chuột kia vốn không sợ chết, vẫn xung phong như thiêu thân lao vào lửa. Lâm Đông đã hóa thân thành máy xay thịt, bên cạnh hắn ta thịt vụn bay tán loạn. Máu tươi bắn ra xung quanh, chẳng mấy chốc dưới chân hắn đều là chuột.

Lâm Đông đưa mắt nhìn xung quanh, phát hiện vua chuột kia đã trà trộn vào trong đàn chuột, không biết chạy đi đâu, đã mất mục tiêu.

"Con chuột này không dễ bắt lắm..."

Lâm Đông nhìn lướt qua một vòng, bỗng nhiên phát hiện trên trạm xe buýt bên đường, có một con chuột lớn nằm sấp. Nó híp mắt, vẫy đuôi, thần sắc nhàn nhã, cười nhạo nhìn hắn chằm chằm, ý tứ khiêu khích.

“Còn dám khiêu khích?” Lâm Đông có thể xác định, chính là con chuột vương kia, vì thế lập tức lao về phía đó.

Nhưng con chuột không chút hoảng hốt, tung người nhảy lên. Chui vào cái cống bên cạnh, trà trộn vào trong biển chuột.

Lâm Đông một lần nữa mất mục tiêu, vốn không thể khóa nó lại. Đã loáng thoáng cảm thấy điều gì đó không đúng, thi vực được triển khai toàn diện chỉ có thể duy trì được hai mươi phút, bây giờ đã qua hai phút.



Nếu như tiếp tục tiêu hao, phần thắng của hắn không lớn lắm. Ngay khi Lâm Đông đang suy nghĩ, thì con chuột lớn lại xuất hiện. Lần này nó nằm sấp trên nhà kho phế liệu, mỉa mai nhìn Lâm Đông.

Lâm Đông vừa muốn đuổi theo thì con chuột lại dùng chiêu cũ, lần nữa chạy trốn. Còn bầy chuột vô tận xung quanh vẫn như thuỷ triều liên tục đổ về phía Lâm Đông.

Rõ ràng, con chuột lớn muốn giết chết hắn. Lâm Đông trong lòng cân nhắc, nếu không thì thôi. Bởi vì một khi thi vực cạn kiệt, bọn chuột sẽ nhào vào người hắn.

Mặc dù dựa vào cường độ cơ thể của Lâm Đông, răng cửa sắc bén của chuột cũng không cắn xuyên qua được da hắn, nhưng những sinh vật sống ở cống rãnh thật sự quá bẩn.

Lâm Đông không muốn cả người bám đầy chuột. Mấu chốt nhất chính là, không có thi vực chống đỡ, hắn càng khó săn bắn vua chuột kia.

"Với năng lực của mình, cũng không thể cam đoan 100% sẽ săn thành công.” Lâm Đông nghĩ.

Nhưng con chuột lớn đáng hận đó lại xuất hiện. Giống như những lần trước, nó nằm sấp trên thùng rác, híp mắt khiêu khích nhìn Lâm Đông.

Lần này, Lâm Đông không có ý định đi bắt nó, mà là chuẩn bị lợi dụng thời gian còn lại của thi vực, rời khỏi khu vực này. Đợi sau này có cơ hội, lại giết chết con chuột đó.

Nhưng ngay khi hắn ta muốn từ bỏ, bỗng nhiên lại có dị biến xảy ra. Bầu trời vốn sáng ngời chợt âm u, một bóng đen khổng lồ bao phủ từ phía trên xuống.

"Quạc quạc…!" Tiếng kêu thê lương của quạ đen vang lên truyền đến từ xa.

Trong đó xen kẽ với một âm thanh chim đặc biệt: "Người tốt, xin chào..."



"Ồ?" Lâm Đông ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện có một con quạ lớn lơ lửng trên đỉnh đầu, chính là con quạ mà hắn từng cho ăn lúc trước.

Nó đến để giúp hắn.

Quạ đỏ mắt nhìn chăm chú vào biển chuột, sát ý lộ rõ, sau đó phát ra một tiếng thét chói tai. Mấy vạn quạ đen trên không trung đều lao xuống dưới. Thân hình chúng giống như từng viên đạn pháo, nhanh chóng hạ xuống, mỏ chim sắc bén dễ dàng đâm thủng da chuột.

Mấy chục ngàn con quạ đen, đã giúp Lâm Đông ngăn chặn biển chuột.

Con chuột lớn trên thùng rác thấy thế, không còn thần thái tự mãn nữa. Cánh mũi co giật, tức giận không nhỏ. Không ai ngờ rằng những con quạ đó sẽ giúp con người này.

Thấy đà không ổn, con chuột lớn cảm thấy nơi này không nên ở lại lâu. Nghĩ đến đây thì vội vàng chuồn đi, đứng dậy muốn nhảy xuống cống rãnh.

Nhưng tiếng gió mạnh xung quanh vang lên, có mấy con quạ đen lao xuống, vây khốn nó ở giữa, trong đó một con liên tục tấn công vào người nó khiến nó bay ra xa mấy chục thước.

Lâm Đông liếc mắt nhìn chằm chằm, cảm thấy cơ hội đã đến.

"Đám quạ này thật được việc…”

Hắn tung người nhảy lên, triển khai lĩnh vực đến cực hạ. Trong lúc đó đám chuột cũng nhào đến, bị lĩnh vực nghiền nát bét. Bỗng nhiên cảm giác một áp lực rất lớn ập đến, có thể nó cứng ngắc không còn nhúc nhích được.

Ngước mắt nhìn lại phát hiện một bóng người đứng ở trước mặt nó, ánh mắt hắn lạnh lùng, sát ý dạt dào.

Chuột lớn bị lĩnh vực bao trùm, không còn vẻ càn rỡ nữa. Thân thể nó run rẩy, trong ánh mắt lại lộ ra ý cầu khẩn, nhìn qua lại có chút đáng thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện [Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook