[Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục

Chương 86: Đối Đầu Đoàn Hùng

Nhất thiên nhị lưỡng tửu

21/12/2024

Chỉ còn lại một người đàn ông, còn có chút sức lực cử động. Gã nằm sấp trên vũng máu, cắn răng bò về phía trước, cố gắng gặm nửa cây xúc xích giăm bông. Dùng bàn tay run rẩy kịch liệt nhặt lên, không để ý máu tươi dính bên trên, trực tiếp nhét vào miệng.

"Ha ha ha.” Khuôn mặt đầy vết máu của gã mỉm cười, lộ ra vẻ thỏa mãn.

Sau khi trải qua những điều này, tinh thần của gã đã bị kích thích nghiêm trọng, hoàn toàn phát điên.

Lâm Đông cảm thấy đã đến lúc chấm dứt trò hề này. Hắn cất bước đi qua, giúp mấy người còn sống thoát khỏi bể khổ.

Nhưng vì nơi này động tĩnh quá lớn, kinh động nhân viên tuần tra bên ngoài.

"Chuyện gì vậy?"

“Chẳng lẽ lại đánh nhau?”

"Mẹ kiếp! Không có ngày nào ngoan ngoãn cả, một bầy chết đói chết tiệt.”

Tuy nhiên, khi hai người mở kho hàng ra thì mấy câu chửi rủa kia đã lập tức im bặt. Dù là thành viên của Bọ cạp đen thì cảnh tượng này cũng quá sức chịu đựng với bọn họ.

Trên mặt đất có mấy chục thi thể nằm ngổn ngang, trong không khí còn ngửi thấy mùi máu tanh chói mũi. Giữa những thi thể này, có một thân ảnh cao gầy đứng một mình, mặc áo sơ mi trắng tinh sạch sẽ.

Đôi mắt như địa ngục kia đang nhìn thẳng vào bọn họ.

"Mẹ kiếp? ??" Hai người nhìn chằm chằm, tựa như hóa đá, đồng thời cảm giác sợ hãi mãnh liệt xộc thẳng lên não bộ.

Cảm giác tựa như trong chuồng dê nhà mình, bỗng nhiên xuất hiện một con mãnh hổ. Bây giờ tất cả những người sống sót đều đã chết, thân phận của Lâm Đông không cần suy xét nữa.

"Nhanh lên! Đi tìm anh Hùng đi!” Hai nhân viên tuần tra biết mình không phải là đối thủ, xoay người định bỏ chạy.

Nhưng giây tiếp theo, một áp lực rất lớn ập đến, tựa như núi Thái Sơn đè lên đỉnh đầu khiến họ dừng bước. Chân và bụng bọn họ đều run rẩy, giống như chìm sâu trong vũng bùn, đã không thể nhúc nhích nửa bước.

"Không cần, ta đi tìm giúp bọn mi."

Giọng nói trầm thấp của Lâm Đông vang lên bên tai bọn họ, sau đó hai người liền mất đi ý thức, mềm nhũn ngã xuống đất.

“Thêm hai cái xác nữa....”



Lâm Đông phất tay, thu hồi toàn bộ thi thể đưa vào không gian trữ vật, nhàn nhã đi về phía căn phòng cuối cùng.

.......

Lúc này Đoàn Hùng vẫn chưa biết gì..

"Anh Hùng, em đói bụng..." Một cô gái thẹn thùng nói.

"Được, lát nữa anh sẽ nấu mì cho em." Đoàn Hùng cười ha hả.

Nhưng đột nhiên gã cảm thấy không đúng lắm, luôn cảm thấy có một đôi mắt luôn nhìn mình chăm chú, vì thế quay đầu nhìn ra cửa.

"Mẹ kiếp!"

Đoàn Hùng kinh hãi kêu lên, bởi vì không biết từ lúc nào, ở cửa lại xuất hiện một thanh niên nhìn gã chăm chú.

Lâm Đông đột nhiên xuất hiện, quả thật khiến Đoàn Hùng bị doạ sợ, cả người đều mềm nhũn.

“Mẹ nó, mày vào đây từ khi nào?”

Đoàn Hùng lập tức xoay người xuống giường, hơn nữa còn nguyền rủa: "Con nó mày ai vậy? Người mới à? Vào mà không nói với tao.”

Gã là một người thức tỉnh hệ lực lượng, năng lực cảm giác rất yếu, mặc dù bên ngoài đã chết gần hết cũng không nhận ra, tập trung làm việc của mình.

Lâm Đông cũng không trả lời, ánh mắt nhìn sang rồi bảo: "Cũng không lớn...."

Đôi mắt Đoàn Hùng trừng lên, trong lòng nổi giận: “Mày muốn chết!”

Ngay cả bốn cô gái phía sau, lúc này cũng rất bất mãn.

"Mày là ai? Sao dám quấy rầy chuyện tốt của anh Hùng?”

“Đúng vậy! Còn xúc phạm anh Hùng nữa.”



“Đắc tội anh Hùng, chỉ có một con đường chết!”

“......”

Bốn người phụ nữ bị hội chứng Stockholm thích Đoàn Hùng, bốn người vừa dứt lời. Đoàn Hùng đã lao về phía Lâm Đông, thân hình cường tráng của gã giống như gấu đực vô cùng mãnh liệt.

Nhưng ngay khi gã vừa định tiếp cận Lâm Đông, thân hình chợt dừng lại, hai chân bắt đầu run rẩy, đôi mắt trợn tròn. Khuôn mặt vốn kiêu ngạo trong nháy mắt biến thành sợ hãi cực độ.

“Anh Hùng, có chuyện gì với anh vậy? Phải mau dạy dỗ hắn mới đúng chứ!"

"Đúng đúng đúng, cho hắn biết ai là lão đại nơi này."

“Sau khi giáo huấn hắn xong, chúng ta tiếp tục!”

"...."

Bốn cô gái liên tục nói.

Nhưng một giây sau, thân thể Đoàn Hùng run rẩy khó có thể thừa nhận áp lực thi vực khủng bố, hai đầu gối mềm nhũn, lại quỳ trên mặt đất.

"Hả?" Bốn cô gái phía sau ngẩn ra, cảm thấy không bình thường lắm.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Anh Hùng lại quỳ trước người khác. Đó chẳng phải là tư thế mà bọn họ thường dùng hay sao?

Nhưng mà lúc này chỉ Đoàn Hùng mới biết được bản thân phải đối mặt với sự khủng bố cỡ nào. Gã dựa vào sức mạnh cơ thể để làm trùm, hôm nay lại vô cùng bất lực.

Đoàn Hùng gào một tiếng, dùng ra lá bài tẩy cuối cùng. Năng lực của gã là một loại cuồng hóa, có thể trong thời gian ngắn tăng cường thể lực. Nhưng có một di chứng, sẽ tiêu hao thân thể, sau mỗi lần sử dụng, đều phải xụi lơ một ngày.

Chỉ thấy cơ bắp cả người gã bắt đầu bành trướng, từng mạch máu nhô lên, thậm chí có thể nhìn thấy máu chảy xuôi.

Đoàn Hùng cuồng hóa mạnh mẽ đứng lên từ trong thi vực. Gom hết sức của bản thân mà nhào đến phía trước, gã đập vỡ vách tường, đi ra ngoài phòng, muốn cách xa Lâm Đông thoát khỏi phạm vi thi vực.

Đoàn Hùng là người thức tỉnh cấp B+, thực lực cũng không kém, chỉ dựa vào áp lực thi vực, khó có thể giết chết gã trong nháy mắt.

Lúc này gân xanh trên cổ gã nổi lên, lo lắng hô to: "Người đâu! Người đâu cả rồi!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện [Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook