[Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục

Chương 12: Ra Ngoài Săn Bắn

Nhất thiên nhị lưỡng tửu

20/12/2024

Lâm Đông còn phát hiện, nữ zombie chạy rất nhanh. Hai cái chân thon dài liên tục vận động tạo thành một cái bóng mờ, không hổ danh là một vận động viên tài năng.

Cùng với tiếng động ăn uống của nữ zombie, trong phòng tràn ngập mùi máu tanh âm thanh cắn nuốt không ngừng vang lên trong không gian yên ắng. Hiện trường nuôi dưỡng zombie khủng khiếp cỡ này, nếu để người bình thường nhìn thấy, nhất định sẽ bị dọa cho chết ngất.

"Cô tự ăn đi, cái mùi này..."Lâm Đông xoay người rời đi.

Vì hắn vừa mới tắm rửa xong, không muốn dính phải mùi tanh. Tựa như người bình thường ăn lẩu nóng, sẽ khiến quần áo bám mùi.

Phòng của zombie tiến sĩ và zombie huấn luyện viên thể hình ở sát bên nhưng hai người họ không có bất cứ động tĩnh nào nên Lâm Đông không cho họ ăn.

Có lẽ zombie đã biết khóc sẽ có thịt ăn.

Trở lại phòng mình, Lâm Đông ngồi trên ghế sofa tính toán trong lòng. Ăn không ngồi rồi như vầy không phải là chuyện tốt. Tuy trong không gian trữ vật có một lượng thịt khổng lồ nhưng đến một ngày sẽ hết.

Ở thời kỳ đầu tận thế, rất dễ thu thập vật tư. Thêm vài ngày nữa, vật tư sẽ trở nên thiếu thốn. Lâm Đông cảm thấy nên đi ra ngoài đi dạo sẵn tiện bổ sung vật tư. Vì thế hắn nhấc điện thoại lên, mở wechat lập tức tìm được Từ San.

Trong hộp thoại, Từ San gửi rất nhiều tin nhắn. Chẳng qua Lâm Đông không trả lời, thậm chí còn chẳng nhận cuộc gọi.

"Chồng ơi, anh sao rồi? Sao anh không trả lời điện thoại của em?”

“Hu hu hu, anh có sao không? Em thực sự rất lo lắng cho anh.”

“Cầu xin anh, mau trả lời em đi.”

“Hu hu hu, mau nhận điện thoại của em đi, em rất nhớ anh. Mang đồ đến tìm em đi.”



“...”

Những tin nhắn đại loại như vậy vẫn còn vài tin, xem ra Từ San rất sốt ruột.

Lúc này Lâm Đông đã trả lời tin nhắn: “Anh vẫn ổn.”

Không lâu sau trên màn hình xuất hiện dòng chữ đối phương đang nhập chữ, Từ San trả lời: “Anh còn sống ư? Thật hay quá, tại sao không nghe điện thoại của em, em rất lo cho anh.”

"Bây giờ xung quanh anh đều là zombie, anh sợ nghe điện thoại sẽ khiến chúng chú ý, nên tắt tiếng điện thoại.”

Lâm Đông cũng không nói dối, bên cạnh hắn toàn là zombie cả.

Từ San tiếp tục nói: “Em rất nhớ anh, dù là sống hay chết thì em cũng muốn gặp anh một lần, anh đến tìm em được không?”

“Được rồi, ngày mai anh đến chỗ em." Lâm Đông trả lời.

“Dạ.” Dường như Từ San rất kích động: “Em chờ anh ở ký túc xá trường, nhất định phải đến. Cố gắng mang theo nhiều thức ăn càng tốt, chúng ta phải sống!"

"Ok." Khóe miệng Lâm Đông khẽ nhếch lên, trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn.

“Có thể đi lấy 'vật tư' rồi.”





Sáng hôm sau, Lâm Đông thay quần áo thể thao sạch sẽ, soi gương trông khuôn mặt đẹp trai không có dấu hiệu gì bất ổn. Vì hắn đã biến thành zombie vẫn có được thần trí của nhân loại.

Nhưng sự thay đổi trong thân thể này cũng có đôi chút ảnh hưởng đến Lâm Đông. Cảm xúc trong lòng hắn rất lạnh, thế nên nhìn thoáng qua người ta lại cảm thấy hắn rất bình thản lạnh lùng.

Bên lề đường có một chiếc xe tải cỡ trung, đó là xe chở hàng thường dùng cho siêu thị của hắn. Lâm Đông chui vào buồng lái, sau đó phát tín hiệu ra ngoài ‘săn bắn’ với ba đàn em. Trong toà nhà lập tức truyền đến tiếng gào thét lớn, tốc độ của nữ zombie là nhanh nhất.

Tựa như một cơn gió vậy, trong miệng phát ra tiếng cười ha ha quỷ dị, khuôn mặt cực kỳ phấn khởi. Sau khi cô chạy đến tầng mười mấy, có lẽ cảm thấy quá chậm trực tiếp phá cửa sổ hành lang.

Từ trên lầu nhảy xuống, thân hình nhẹ nhàng rơi xuống đất không bị thương gì, sau đó chui vào trong thùng xe ở Lâm Đông.

Người thứ hai xuất hiện là zombie huấn luyện viên thể hình, hiện giờ hình thể của hắn càng thêm cường tráng. Cơ bắp nổi cuồn cuộn rất lớn, từng đường gân xanh nổi lên làn da màu trắng xám, cơ thể cũng cao gần hai thước.

Hắn ta vô cùng khoẻ khoắn, mỗi bước chạy đều khiến mặt đất run rẩy. Vì cửa ra vào không thể chứa được vóc dáng của hắn. Zombie huấn luyện viên trực tiếp đập vỡ cánh cửa, từ trong chạy ra ngoài, dáng vẻ hết sức nóng nảy.

Thấy dáng vẻ ngang ngược của hắn, Lâm Đông đặt cho hắn biệt danh: “Tanker.”

Sau khi Tanker lên xe, zombie tiến sĩ là người cuối cùng đi ra. Tốc độ của hắn không nhanh, có vẻ bình tĩnh hơn, sau khi ngồi lên xe còn chủ động đóng cửa xe lại.

Lâm Đông đạp chân ga đến cùng, chiếc xe tải nhanh chóng chạy ra đường. Dù là zombie hay là xe cộ ngổn ngang đều bị đụng bay hoặc trực tiếp bị nghiền nát.

Lâm Đông đi thẳng đến Đại học Giang Bắc.

Vì được ra ngoài săn bắn nên nữ zombie trong xe rất hưng phấn, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cười ha ha. Nhưng zombie huấn luyện viên thì có IQ thấp, lúc này rất hoang mang. Chẳng phải đã nói ra ngoài săn bắn ư? Tại sao để bắt hắn ngồi trong cái hộp đen này?

Lâm Đông lái xe rất bạo lực, liên tục đâm bay chướng ngại vật. Cho nên thân xe xóc nảy, thân xe lại chở nặng, lực quán tính rất lớn thường xuyên khiến người ngồi bên trong chao đảo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện [Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook