[Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục
Chương 52: Thi Vương Mặt Đỏ Đến
Nhất thiên nhị lưỡng tửu
21/12/2024
Lâm Đông nhìn hình ảnh trước mắt, không khỏi nhớ lại tuổi thơ. Mỗi khi ăn Tết, trại trẻ mồ côi lại làm sủi cảo. Công việc nghiền bột là trách nhiệm của Lâm Đông. Hắn cảm thấy tình cảnh zombie bây giờ không khác gì lúc đó.
Hai kẻ săn mồi xuất hiện khiến nhân loại chiếm lại ưu thế, mặc dù biển zombie hung mãnh cũng không giết được chúng. Không hổ danh là đại sát chiêu của chiến dịch săn vương.
Điều duy nhất họ phải cẩn thận là những con chuột lớn nhảy ra dưới chân họ. Nhưng đồng phục tác chiến nano rất bền dù răng chuột sắc bén cũng không thể cắn thủng. Đội hành động săn vương lần này vẫn có chút thực lực.
Khoảng năm phút sau, đã tiêu diệt được bảy ngàn con zombie, biển zombie khổng lồ đã giảm một phần ba.
Ngay lúc này, thi vương mặt đỏ đeo 'Khăn Cổ', chậm rãi đi tới. Gã không biết tình huống hiện tại đàn em của mình đã bắt được Lâm Đông chưa.
Khi gã tập trung nhìn lại phát hiện có điều không ổn, đám đàn em của mình đang chiến đấu với nhân loại. Đặc biệt là chỗ hai gã săn đuổi, giống như 'máy nghiền tỏi', đang thoải mái xay nát zombie và chuột vậy. Còn có nhân loại thức tỉnh lợi dụng dị năng bản thân, đại sát tứ phương không ai có thể ngăn cản.
"Chuyện gì thế này?"
"Vương thượng, có đám người thức tỉnh ở đây nên chúng tôi phải chiến đấu với chúng.” Một con zombie tinh nhuệ báo cáo.
"Ừ." Điều này không cần nó nói, thi vương mặt đỏ cũng tự nhìn ra.
"Vậy thi vương trong tòa nhà đâu?"
"Không biết, hình như còn chưa đi ra."
"Cái gì?" Thi vương mặt đỏ tức giận, là hắn chủ động tấn công hắn nhưng phát hiện quân số bên mình đã giảm không ít lại còn chưa nhìn thấy được đối phương.
“Lão đại, sao nơi này lại có thức tỉnh nhân loại?” Đàn em phía sau hỏi.
Thi vương mặt đỏ cũng nghĩ không ra, tuy rằng hắn đã tiến hóa trí lực, nhưng cũng không thông minh lắm.
"Chẳng lẽ, hắn thông đồng với con người à?”
“Vương thượng, hay là nhân loại cũng tới tấn công hắn, kết quả lại gặp chúng ta trước?" Một gã khác phân tích.
Thi vương mặt đỏ trừng mắt, cảm giác lời này có lý. Hắn càng nghĩ càng nín thở, bị sự tức giận làm choáng váng.
Đàn em phía sau hỏi: "Lão đại, vậy chúng ta làm sao bây giờ? Ngài có muốn rút lui trước không?”
"Rút lui ư?"
Thi vương mặt đỏ lộ ra sát ý, bây giờ đã hao tổn rất lớn thuộc hạ lại rút lui sẽ khiến gã ức chết. Đã trả cái giá lớn vậy phải thắng lợi hoàn toàn mới có thể bù đắp tổn thất của gã. Hơn nữa nhân loại cũng là địch nhân, tinh thạch của bọn họ rất ngọt.
"Đã không còn đường lui, giết cho ta! Giết hết chúng!" Thi vương mặt đỏ ra lệnh một tiếng, thủ hạ phía sau phát ra tiếng gào thét.
Nếu lão đại nói không lùi, vậy cứ toàn lực xông về phía trước. Chúng nó đỏ mắt xông vào chiến đoàn, zombie này tiến hóa cực cao, cũng coi như cấp bậc thi vương, thực lực vô cùng cường hãn.
Khăn Cổ cũng phát ra những tiếng thét chói tai, nhảy xuống từ vai mặt đỏ. Chỉ vài lần nhảy đã đến được một tòa lầu cao. Đồng thời sương đen trên thân thể bắt đầu phiêu tán, nó cũng có năng lực quỷ dị, khống chế tinh thần.
"Hả? Thi vương xuất hiện!” Lữ Hạo nhíu mày, nghe được tiếng gào thét chấn thiên vừa rồi, liền đã đoán ra được thi vương đã đến.
Biển zombie có quy mô lớn như thế, tất nhiên phải có thi vương xuất hiện.
“Mọi người cẩn thận một chút, cuộc chiến chân chính sắp bắt đầu!”
“Hiểu rồi!” Người xung quanh đồng thanh đáp.
Thế nhưng từng đợt sương đen đã phiêu tán bao phủ toàn bộ đội quân con người.
“Đói.”
"Tôi cũng vậy..."
"Cậu thấy gì đó?"
"Biển... Tôi sẽ ra biển. Ha bia, ăn đi!"
"Này! Dừng lại! Anh làm gì vậy?”
Lữ Hạo phát hiện có gì đó không ổn, vội vàng muốn ngăn lại.
Nhưng người nọ đã kéo vòng lựu đạn ra: "Cạn chén!"
“Ầm ầm! !” Lựu đạn nổ tung, cơn bão lửa đã nuốt chửng toàn bộ người đứng xung quanh.
Vô số mảnh đạn bắn ra, xuyên thủng những kẻ bên cạnh. Loại lựu đạn này có lực sát thương cực mạnh, nhưng vẫn chưa phải kết thúc. Lại có thêm vài nhân viên vũ trang đồng loạt móc lựu đạn ra.
"Cheers." Họ cùng nhau 'nâng ly' và sau đó rút chốt lựu đạn.
Vài tiếng nổ liên tiếp nổ vang, vô số mảnh vỡ tựa như cuồng phong đang bao trùm. Lữ Hạo vươn hai tay về phía trước, gã là người thức tỉnh hệ đất nổi tiếng. Hai tay ngưng kết lực lượng, hình thành một bức tường đất rất dày, ngăn cản uy lực của vụ nổ.
Những người có vũ trang còn lại trốn sau xe bọc thép, tránh bị tổn thương bởi các mảnh vỡ. Nhưng trong lòng bọn họ, cảm xúc khủng hoảng lan tràn. Chiến hữu vừa rồi còn cùng nhau chiến đấu, lại không hiểu sao tự sát bằng lựu đạn.
Năng lực giết người vô hình này, làm cho người ta sợ hãi nhất. Lữ Hạo cau mày, đã nhìn ra bọn họ bị khống chế tinh thần.
"Tiểu Văn, mở ra bình chướng tinh thần, tìm kiếm vị trí địch nhân."
"Được." Tiểu Văn gật đầu thật mạnh.
Hắn là người thức tỉnh hệ tinh thần, chỉ một chốc đã xuất ra bình chướng tinh thần, ngăn màn sương đen bên ngoài hơn nữa đã nhanh chóng tìm ra nguồn gốc.
Hai kẻ săn mồi xuất hiện khiến nhân loại chiếm lại ưu thế, mặc dù biển zombie hung mãnh cũng không giết được chúng. Không hổ danh là đại sát chiêu của chiến dịch săn vương.
Điều duy nhất họ phải cẩn thận là những con chuột lớn nhảy ra dưới chân họ. Nhưng đồng phục tác chiến nano rất bền dù răng chuột sắc bén cũng không thể cắn thủng. Đội hành động săn vương lần này vẫn có chút thực lực.
Khoảng năm phút sau, đã tiêu diệt được bảy ngàn con zombie, biển zombie khổng lồ đã giảm một phần ba.
Ngay lúc này, thi vương mặt đỏ đeo 'Khăn Cổ', chậm rãi đi tới. Gã không biết tình huống hiện tại đàn em của mình đã bắt được Lâm Đông chưa.
Khi gã tập trung nhìn lại phát hiện có điều không ổn, đám đàn em của mình đang chiến đấu với nhân loại. Đặc biệt là chỗ hai gã săn đuổi, giống như 'máy nghiền tỏi', đang thoải mái xay nát zombie và chuột vậy. Còn có nhân loại thức tỉnh lợi dụng dị năng bản thân, đại sát tứ phương không ai có thể ngăn cản.
"Chuyện gì thế này?"
"Vương thượng, có đám người thức tỉnh ở đây nên chúng tôi phải chiến đấu với chúng.” Một con zombie tinh nhuệ báo cáo.
"Ừ." Điều này không cần nó nói, thi vương mặt đỏ cũng tự nhìn ra.
"Vậy thi vương trong tòa nhà đâu?"
"Không biết, hình như còn chưa đi ra."
"Cái gì?" Thi vương mặt đỏ tức giận, là hắn chủ động tấn công hắn nhưng phát hiện quân số bên mình đã giảm không ít lại còn chưa nhìn thấy được đối phương.
“Lão đại, sao nơi này lại có thức tỉnh nhân loại?” Đàn em phía sau hỏi.
Thi vương mặt đỏ cũng nghĩ không ra, tuy rằng hắn đã tiến hóa trí lực, nhưng cũng không thông minh lắm.
"Chẳng lẽ, hắn thông đồng với con người à?”
“Vương thượng, hay là nhân loại cũng tới tấn công hắn, kết quả lại gặp chúng ta trước?" Một gã khác phân tích.
Thi vương mặt đỏ trừng mắt, cảm giác lời này có lý. Hắn càng nghĩ càng nín thở, bị sự tức giận làm choáng váng.
Đàn em phía sau hỏi: "Lão đại, vậy chúng ta làm sao bây giờ? Ngài có muốn rút lui trước không?”
"Rút lui ư?"
Thi vương mặt đỏ lộ ra sát ý, bây giờ đã hao tổn rất lớn thuộc hạ lại rút lui sẽ khiến gã ức chết. Đã trả cái giá lớn vậy phải thắng lợi hoàn toàn mới có thể bù đắp tổn thất của gã. Hơn nữa nhân loại cũng là địch nhân, tinh thạch của bọn họ rất ngọt.
"Đã không còn đường lui, giết cho ta! Giết hết chúng!" Thi vương mặt đỏ ra lệnh một tiếng, thủ hạ phía sau phát ra tiếng gào thét.
Nếu lão đại nói không lùi, vậy cứ toàn lực xông về phía trước. Chúng nó đỏ mắt xông vào chiến đoàn, zombie này tiến hóa cực cao, cũng coi như cấp bậc thi vương, thực lực vô cùng cường hãn.
Khăn Cổ cũng phát ra những tiếng thét chói tai, nhảy xuống từ vai mặt đỏ. Chỉ vài lần nhảy đã đến được một tòa lầu cao. Đồng thời sương đen trên thân thể bắt đầu phiêu tán, nó cũng có năng lực quỷ dị, khống chế tinh thần.
"Hả? Thi vương xuất hiện!” Lữ Hạo nhíu mày, nghe được tiếng gào thét chấn thiên vừa rồi, liền đã đoán ra được thi vương đã đến.
Biển zombie có quy mô lớn như thế, tất nhiên phải có thi vương xuất hiện.
“Mọi người cẩn thận một chút, cuộc chiến chân chính sắp bắt đầu!”
“Hiểu rồi!” Người xung quanh đồng thanh đáp.
Thế nhưng từng đợt sương đen đã phiêu tán bao phủ toàn bộ đội quân con người.
“Đói.”
"Tôi cũng vậy..."
"Cậu thấy gì đó?"
"Biển... Tôi sẽ ra biển. Ha bia, ăn đi!"
"Này! Dừng lại! Anh làm gì vậy?”
Lữ Hạo phát hiện có gì đó không ổn, vội vàng muốn ngăn lại.
Nhưng người nọ đã kéo vòng lựu đạn ra: "Cạn chén!"
“Ầm ầm! !” Lựu đạn nổ tung, cơn bão lửa đã nuốt chửng toàn bộ người đứng xung quanh.
Vô số mảnh đạn bắn ra, xuyên thủng những kẻ bên cạnh. Loại lựu đạn này có lực sát thương cực mạnh, nhưng vẫn chưa phải kết thúc. Lại có thêm vài nhân viên vũ trang đồng loạt móc lựu đạn ra.
"Cheers." Họ cùng nhau 'nâng ly' và sau đó rút chốt lựu đạn.
Vài tiếng nổ liên tiếp nổ vang, vô số mảnh vỡ tựa như cuồng phong đang bao trùm. Lữ Hạo vươn hai tay về phía trước, gã là người thức tỉnh hệ đất nổi tiếng. Hai tay ngưng kết lực lượng, hình thành một bức tường đất rất dày, ngăn cản uy lực của vụ nổ.
Những người có vũ trang còn lại trốn sau xe bọc thép, tránh bị tổn thương bởi các mảnh vỡ. Nhưng trong lòng bọn họ, cảm xúc khủng hoảng lan tràn. Chiến hữu vừa rồi còn cùng nhau chiến đấu, lại không hiểu sao tự sát bằng lựu đạn.
Năng lực giết người vô hình này, làm cho người ta sợ hãi nhất. Lữ Hạo cau mày, đã nhìn ra bọn họ bị khống chế tinh thần.
"Tiểu Văn, mở ra bình chướng tinh thần, tìm kiếm vị trí địch nhân."
"Được." Tiểu Văn gật đầu thật mạnh.
Hắn là người thức tỉnh hệ tinh thần, chỉ một chốc đã xuất ra bình chướng tinh thần, ngăn màn sương đen bên ngoài hơn nữa đã nhanh chóng tìm ra nguồn gốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.