Chương 140: Bắt đầu tuyển phi yến
Hạ Nhật Phấn Mạt
16/09/2016
Mấy ngày kế tiếp, mọi chuyện dường như có vẻ sóng êm gió lặng, không hề xảy ra chuyện gì lớn. Ngay cả Tần Y Miểu và Triệu Khả Nhân, tuy vẫn không
vừa mắt đối phương, nhưng cũng không làm chuyện gì quá giới hạn. Trong
mấy ngày này, hoàng hậu vẫn như cũ truyền gặp Tần Y Miểu đến mấy lần,
thậm chí có lúc giữ Tần Y Miểu ở lại Tê Phượng điện dùng cơm. Còn Triệu
Khả Nhân thì mấy ngày này tuy có không ít phi tần truyền gặp nàng, nhưng hoàng hậu nương nương không có truyền gặp, điều này khiến nàng rất
không cam lòng, nhưng lại không có cách nào. Tuy vậy, Triệu Khả Nhân
dường như cũng thông minh ra. Tuy hoàng hậu không truyền gặp nàng, nhưng nàng thường xuyên đi thỉnh an hoàng hậu, vì thế cũng gặp hoàng hậu đến
mấy lần. Nhưng rốt cuộc hoàng hậu có thích nàng hay không, điều này thì
người ngoài không biết được.
Còn Triệu Khả Nhiên trong mấy ngày này, trừ lúc đi thỉnh an hoàng hậu ra, thì khi các phi tần khác truyền gặp đều từ chối. Dù sao thì nàng rất không thích bản thân mình như một đồ vật để người ta tùy tiện bình phẩm. Hơn nữa, mấy ngày này, Triệu Khả Nhiên cũng chỉ khá thân thiết với Lâm Tú Tú và Vân Y Y. Trong mấy ngày sống chung với nhau, tình bạn giữa ba người họ cũng từ từ sâu sắc hơn. Còn với những tiểu thư thế gia khác thì Triệu Khả Nhiên vẫn duy trì nguyên tắc quân tử chi giao nhạt như nước, không quá lạnh nhạt nhưng cũng sẽ không quá nhiệt tình.
Nhưng không thể không nói. Thời gian trôi qua thật mau, rất nhanh đã đến ngày tuyển phi yến rồi. Tại ngày tuyển phi yến này, tất cả tiểu thư đều thức dậy rất sớm, bận bịu ăn mặc trang điểm.
Tuy vài ngày trước khi bắt đầu tuyển phi yến, tất cả tiểu thư tham gia tuyển phi yến đều ở trong cung, nhưng vào ngày tuyển phi yến này, có rất nhiều đại thần sẽ đến quan sát. Dù gì các vị hoàng tử tuyển phi là chuyện lớn, tuy nói là chuyện của hoàng gia, nhưng cũng có liên quan đến đại sự của xã tắc. Đặc biệt là việc tuyển chọn thái tử phi thì càng thêm quan trọng. Dù sao người được chọn làm thái tử phi, tương lai rất có khả năng là hoàng hậu, chuyện lớn như vậy, đương nhiên là các đại thần đều cùng tham gia.
Đến giờ bắt đầu, có mấy vị ma ma dẫn các tiểu thư đến cung điện nơi tổ chức tuyển phi yến. Triệu Khả Nhiên đã sớm ăn mặc trang điểm ổn thỏa. Hôm nay nàng vẫn trang điểm theo kiểu quận chúa như cũ. Hiện tại nàng có chút căng thẳng, có chút hưng phấn, còn có chút cảm giác hạnh phúc. Trước giờ Triệu Khả Nhiên chưa từng thử qua cảm giác phức tạp như vậy. Nhưng bước chân của nàng lại rất vững vàng, vì nàng biết, qua ngày hôm nay, thân phận của nàng sẽ hoàn toàn thay đổi. Nàng tin tưởng nam nhân đã cam kết một đời một kiếp vì nàng, nhất định có thể mang đến cho nàng hạnh phúc.
Tại đại điện trang nghiêm, chúng đại thần đứng thành mấy hàng theo vị trí quy định, thần sắc mỗi người đều không giống nhau, hãy còn suy nghĩ chuyện của mình. Vẻ mặt Triệu Tùng hưng phấn đứng trong đội ngũ, phải biết rằng, trong lần tuyển phi yến này, hai nữ nhi của ông ta đều tham gia. Đại nữ nhi đã là quận chúa, hơn nữa hoàng thượng dường như rất hài lòng về nó. Còn nhị nữ nhi thì sao? Ông cũng nghe nói là thái tử rất vừa ý nó. Vì thế ông tin rằng tuyển phi yến ngày hôm nay, hai nữ nhi của ông đều sẽ có nơi chốn gửi gắm vô cùng tốt. Đến lúc đó, thì sẽ có hỗ trợ rất lớn cho tiền đồ của ông! Tuy chính thê không sinh được đích tử cho ông nhưng lại sinh cho ông hai nữ nhi lợi hại như vậy. Hơn nữa, tuy ông chỉ có một nhi tử, nhưng nhi tử này là người rất có tiền đồ. Nghĩ đến đây, ông ta không nhịn được đắc ý.
Còn Triệu Dũng thì không có tâm tình tốt như Triệu Tùng. Trước đó ông nghe mẫu thân nói, muốn Khả Bình gả cho Vân vương, ông rất muốn phản đối, nhưng ngại vì nữ nhi của mình lại thích gả cho Vân vương, vì thế không thể phản đối mà thôi, trước khi nữ nhi tiến cung, mẫu thân còn bảo đảm với nó, nhất định sẽ làm cho nó trở thành Vân vương phi. Nhưng không ngờ, vài ngày trước, mẫu thân quay về nói, muội muội của mình thật ra không hề đồng ý Vân vương cưới Khả Bình.
Nghĩ đến đây, Triệu Dũng không nhin được thở dài một hơi. Nói thật thì, muội muội của mình là nhân vật như thế nào, ông hết sức rõ ràng, vì thế khi mẫu thân nói muội muội không đồng ý hôn sự này, tuy trong lòng ông có chút bất mãn, dù gì cũng là nữ nhi của mình bị ghét bỏ, nhưng hơn hết là ông hiểu được, thật ra, ông biết muội muội của mình rốt cuộc đã trải qua những ngày tháng như thế nào ở trong cung, vì thế muội muội muốn tìm cho Vân vương một thê tử tốt một chút, ông có thể lý giải được điều đó.
Khi biết muội muội không đồng ý, thật ra ông còn len lén thở phào nhẹ nhõm, vì ông thật sự không muốn Khả Bình gả vào hoàng gia, cứ theo tính cách của Khả Bình thì tuyệt đối không thể sinh tồn trong hoàng gia. Thế nhưng chuyện này, ông biết, nhưng Khả Bình còn chưa biết, bây giờ Khả Bình còn đang tràn đầy mong đợi gả cho Vân vương! Hiện tại, không biết lúc Khả Bình biết là không thể gả cho Vân vương thì rốt cuộc sẽ có phản ứng như thế nào.
Nghĩ đến đây, Triệu Dũng không thể nào vui vẻ được.
"Hoàng thượng giá lâm, thái hậu nương nương giá lâm, hoàng hậu nương nương giá lâm."
Không lâu sau khi thanh âm lanh lảnh truyền đến, hoàng thượng Đại Lịch hoàng triều Tư Đồ Lăng Chí cùng thái hậu và hoàng hậu tiến vào đại điện. Các vị phi tần và các vị hoàng tử cũng theo vào đại điện. Mọi người lần lượt ngồi xuống. Các vị đại thần đều len lén đánh giá mấy vị hoàng tử này.
Tổng cộng có năm vị hoàng tử tham gia tuyển phi lần này. Gồm có thái tử Tư Đồ Thiên, nhị vương tử Tư Đồ Hàn, tam hoàng tử Tư Đồ Húc, tứ hoàng tử Tư Đồ Dật và bát hoàng tử Tư Đồ Vân. Quả thật không hổ là con cháu hoàng gia, mỗi vị hoàng tử đều có dáng vẻ đường đường, khí chất cao quý. Trên mặt của thái tử điện hạ luôn lộ vẻ tươi cười, thoạt nhìn bình dị gần gũi. Dù nhị hoàng tử không cười nhưng thoạt nhìn quả thật vô cùng ổn trọng. Tam hoàng tử và tứ hoàng tử thì lại mang vẻ mặt bí hiểm khó dò, người ngoài hoàn toàn không thể biết bọn họ rốt cuộc đang nghĩ những gì. Còn bát hoàng tử thì sao? Có lẽ vì còn nhỏ tuổi, nên rất dễ đoán được tâm tư của chàng.
Nhìn các vị hoàng tử, các vị đại thần đều tràn đầy hi vọng, hi vọng sau ngày hôm nay, vị nào trong đó có thể trở thành nữ tế của bọn họ, vậy thì tốt rồi.
Tuy đang âm thầm quan sát các vị hoàng tử, nhưng các vị đại thần vẫn không quên hành lễ. Sau khi Tư Đồ Lăng Chí ngồi xuống, các vị đại thần đứng ở phía dưới quỳ xuống bắt đầu hành lễ.
"Thần tham kiến hoàng thượng, Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Tham kiến thái hậu nương nương, thái hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế. Tham kiến hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."
Nhìn các vị đại thần đang quỳ ở dưới, Tư Đồ Lăng Chí phất tay, "Các khanh không cần đa lễ, đều đứng lên đi!"
"Tạ ơn hoàng thượng."
Đợi sau khi mọi người đều đứng lên, Tư Đồ Lăng Chí mở miệng cười nói, "Tin rằng chúng ái khanh cũng đã biết hôm nay là ngày gì rồi! Hôm nay sẽ tổ chức tuyển phi yến tại đây. Tuyển phi yến là đại sự của quốc gia, vì thế mới mời các vị ái khanh cùng tham gia việc trọng đại này."
"Tạ ân điển của hoàng thượng."
"Ha ha ha." Tư Đồ Lăng Chí cũng không dài dòng nữa, trực tiếp nói vào vấn đề chính, "Được rồi, chúng ta cũng đừng lãng phí thời gian nữa, bây giờ hãy mời các tiểu thư ra đi!"
Dưới sự truyền gọi của Tư Đồ Lăng Chí, ba mươi mấy nữ tử lần lượt đi vào đại điện, đoan trang đứng tại vị trí của mình. Các nữ tử ai ai cũng trang điểm xinh đẹp động lòng người, có người thì mang vẻ đẹp trong trẻo, có người thì duyên dáng nền nã, có người thì thanh tú khả ái, có thể nói vẻ đẹp nào cũng có, mỗi người đều trang điểm phục trang phù hợp với mình, ai ai cũng là dậy từ sáng sớm dày công chuẩn bị, cố gắng thể hiện vẻ hoàn mỹ nhất của mình.
Tư Đồ Húc vừa nhìn đã thấy Triệu Khả Nhiên trong đám người. Hôm nay Triệu Khả Nhiên mặc hoa y màu hồng nhạt, bên ngoài khoác sa y màu trắng, để lộ chiếc cổ duyên dáng và xương quai xanh, làn váy xếp lớp tựa như ánh trăng trải nhẹ trên mặt đất, dài hơn ba thước, làm cho dáng đi càng thêm mềm mại nhẹ nhàng, suối tóc được buộc lên, đầu được cài bằng chiếc trâm hồ điệp, một lọn tóc được buông xuống trước ngực, gương mặt được trang điểm bằng lớp phấn nhạt, hai gò má như ẩn như hiện sắc hồng, tạo nên cảm giác tinh khiết như cánh hoa mềm mại khả ái, cả người tựa như con bướm bay theo gió, lại tựa như băng tuyết thanh sạch trong trẻo. Nhìn Triệu Khả Nhiên ăn mặc xinh đẹp như vậy, Tư Đồ Húc hận không thể giấu nàng đi, không cho bất kỳ ai nhìn thấy.
Triệu Khả Nhiên cũng chú ý tới Tư Đồ Húc, nàng nhẹ nhàng nở nụ cười nhìn Tư Đồ Húc. Thấy nụ cười của Triệu Khả Nhiên, khuôn mặt Tư Đồ Húc mới vừa rồi vẫn luôn mang vẻ bí hiểm, trong nháy mắt đã tươi cười xán lạn, khiến cho mọi người chứng kiến đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Mọi người đã đến đông đủ rồi, vậy tuyển phi yến ngày hôm nay cũng sắp chính thức bắt đầu. Theo quy định, tuyển phi yến lần này tổng cộng có hai vòng, vòng đầu tiên là thi tài học của các nữ tử, do hoàng thượng ra đề. Còn vòng thứ hai thì các tiểu thư tự chọn tài nghệ bản thân giỏi nhất để biểu diễn, cuối cùng là các vị hoàng tử sẽ chọn nữ tử hợp ý với mình. Nữ tử được chọn, có thể đồng ý, nhưng cũng có thể từ chối, nhưng mà, quyền quyết định sau cùng vẫn là nằm trong tay hoàng thượng. Cũng chính là nói, cho dù là lưỡng tình tương duyệt, thì cũng phải được hoàng thượng đồng ý mới được.
"Ha ha ha, ngày hôm nay tuyển phi cho các hoàng nhi, nhưng mà, trẫm cũng sẽ không để các tiểu thư chịu ủy khuất, nếu các ngươi được chọn, nhưng không thích, các ngươi vẫn có thể từ chối. Yên tâm, trẫm sẽ không tức giận. Dù gì trẫm cũng không muốn tác hợp thành đôi oán ngẫu."
Hôm nay, tâm tình của Tư Đồ Lăng Chí dường như khá vui vẻ, thoạt nhìn cũng rất có tinh thần. Trên người mặc long bào màu vàng, mang theo khí thế của bậc đế vương.
Đảo mắt nhìn qua ba mươi mấy nữ tử bên dưới, trong ánh mắt của Tư Đồ Lăng Chí là vẻ thâm thúy khó dò, sau đó ông lại nhìn mấy nhi tử một chút, những nhi tử này đều là hài tử đắc ý rất vừa ý ông, đặc biệt là Húc nhi, nữ tử ông cả đời yêu nhất đã sinh cho ông một nhi tử, văn tài vô song, võ nghệ tuyệt vời, đầu óc lại càng thông minh, tâm tư rất kín đáo, có một nhi tử xuất sắc như vậy là niềm kiêu ngạo cả đời của ông.
"Hoàng thượng, người xem những vị tiểu thư này, người thấy ai hợp nhất với mấy người chúng nó?"
Thái hậu ở trên đài cao vẻ mặt tươi cười rạng rỡ, nhìn chúng nữ tử xinh đẹp ở phía dưới, tâm tình vui vẻ đến gần nhi tử ở bên cạnh, mở miệng dò hỏi.
Thái hậu cũng hi vọng sớm tìm phi tử cho mấy tôn tử này của mình, những vị hoàng tử này phần lớn đều chưa sắc lập phi tử.
Nói ra thì cũng kỳ lạ, những hoàng tử này, mỗi người đều rất xuất sắc, hơn nữa cũng đều đã đến tuổi thành hôn, vì thế mới có lần tuyển phi này, tâm tình của thái hậu đặc biệt vui vẻ, khóe miệng luôn mang nụ cười.
"Mẫu hậu, những vị tiểu thư cô nương này cũng rất suất sắc, tiếp theo sẽ biểu diễn cho mọi người thưởng thức, đến lúc đó, chúng ta hãy xem cho thật kỹ, rồi lựa chọn."
Trên miệng Tư Đồ Lăng Chí còn mang nét cười, nhìn những nữ tử phía dưới, ánh mắt đảo qua người bọn họ, thần sắc của đa số bọn họ đều được ông thu vào trong mắt, thái hậu lại không có hạ giọng chút nào, tại Kim Loan điện này, hầu như tất cả mọi người đều nghe thấy lời của thái hậu.
Ba mươi mấy người tự nhiên đều nghe thấy lời nói của thái hậu, nhất thời có rất nhiều người tâm tình khá kích động, cố gắng làm cho nụ cười trên mặt mình thêm phần xinh đẹp xán lạn, ánh mắt sáng rực nhìn thái hậu, tận đáy lòng hi vọng được thái hậu để ý tới, và có nhiều người vẫn luôn lưu luyến đặt ánh mắt của mình trên người các vị hoàng tử, gương mặt đỏ hồng xinh đẹp, xem ra là đã động tâm không dứt.
Chủ trì mọi việc được giao toàn bộ cho Lý Phúc Toàn, trình tự biểu diễn tài nghệ của các nữ tử được quyết định dựa vào bốc thăm, để bảo đảm tính công bằng.
Nhìn tờ giấy mình rút được trên tay, chữ số trên đó viết vừa vặn là số hai mươi, hơi ở phía sau. Đối với thứ tự này, Triệu Khả Nhiên không có ý kiến gì. Với nàng mà nói, thì thứ tự nào cũng không quan trọng lắm.
Những nữ tử khác bốc được thứ tự phía sau đều có vẻ mặt khó coi, dù gì thì những người có thứ tự đầu tiên chắc chắn là có lợi thế, vòng đầu tiên thì không cần quá lo lắng, nhưng đến vòng thứ hai biểu diễn tài nghệ, thì người có số thứ tự càng về sau thì càng dễ bị thua thiệt. Nhất là những người biểu diễn cùng một tài nghệ, người biểu diễn trước sẽ có ưu thế, đây cũng là nguyên nhân bọn họ hi vọng rút được thăm số thứ tự ở phía trước.
Triệu Khả Nhiên nhìn thấy Tần Y Miểu rút được thăm gần vị trí đầu, đó là vị trí thứ ba. Còn thứ tự của Triệu Khả Nhân cũng coi như là ở phía trước! Số của nàng là thứ hai mươi. Không biết Vân Y Y và Lâm Tú Tú có phải là do thường chơi cùng nhau không mà ngay cả vận may cũng tương đương nhau, hai người rút được vị trí thứ nhất và vị trí thứ hai.
Nhưng mà, dù thế nào cũng được, mọi người đã rút thăm xong, đã quyết định xong thứ tự.
Còn Triệu Khả Nhiên trong mấy ngày này, trừ lúc đi thỉnh an hoàng hậu ra, thì khi các phi tần khác truyền gặp đều từ chối. Dù sao thì nàng rất không thích bản thân mình như một đồ vật để người ta tùy tiện bình phẩm. Hơn nữa, mấy ngày này, Triệu Khả Nhiên cũng chỉ khá thân thiết với Lâm Tú Tú và Vân Y Y. Trong mấy ngày sống chung với nhau, tình bạn giữa ba người họ cũng từ từ sâu sắc hơn. Còn với những tiểu thư thế gia khác thì Triệu Khả Nhiên vẫn duy trì nguyên tắc quân tử chi giao nhạt như nước, không quá lạnh nhạt nhưng cũng sẽ không quá nhiệt tình.
Nhưng không thể không nói. Thời gian trôi qua thật mau, rất nhanh đã đến ngày tuyển phi yến rồi. Tại ngày tuyển phi yến này, tất cả tiểu thư đều thức dậy rất sớm, bận bịu ăn mặc trang điểm.
Tuy vài ngày trước khi bắt đầu tuyển phi yến, tất cả tiểu thư tham gia tuyển phi yến đều ở trong cung, nhưng vào ngày tuyển phi yến này, có rất nhiều đại thần sẽ đến quan sát. Dù gì các vị hoàng tử tuyển phi là chuyện lớn, tuy nói là chuyện của hoàng gia, nhưng cũng có liên quan đến đại sự của xã tắc. Đặc biệt là việc tuyển chọn thái tử phi thì càng thêm quan trọng. Dù sao người được chọn làm thái tử phi, tương lai rất có khả năng là hoàng hậu, chuyện lớn như vậy, đương nhiên là các đại thần đều cùng tham gia.
Đến giờ bắt đầu, có mấy vị ma ma dẫn các tiểu thư đến cung điện nơi tổ chức tuyển phi yến. Triệu Khả Nhiên đã sớm ăn mặc trang điểm ổn thỏa. Hôm nay nàng vẫn trang điểm theo kiểu quận chúa như cũ. Hiện tại nàng có chút căng thẳng, có chút hưng phấn, còn có chút cảm giác hạnh phúc. Trước giờ Triệu Khả Nhiên chưa từng thử qua cảm giác phức tạp như vậy. Nhưng bước chân của nàng lại rất vững vàng, vì nàng biết, qua ngày hôm nay, thân phận của nàng sẽ hoàn toàn thay đổi. Nàng tin tưởng nam nhân đã cam kết một đời một kiếp vì nàng, nhất định có thể mang đến cho nàng hạnh phúc.
Tại đại điện trang nghiêm, chúng đại thần đứng thành mấy hàng theo vị trí quy định, thần sắc mỗi người đều không giống nhau, hãy còn suy nghĩ chuyện của mình. Vẻ mặt Triệu Tùng hưng phấn đứng trong đội ngũ, phải biết rằng, trong lần tuyển phi yến này, hai nữ nhi của ông ta đều tham gia. Đại nữ nhi đã là quận chúa, hơn nữa hoàng thượng dường như rất hài lòng về nó. Còn nhị nữ nhi thì sao? Ông cũng nghe nói là thái tử rất vừa ý nó. Vì thế ông tin rằng tuyển phi yến ngày hôm nay, hai nữ nhi của ông đều sẽ có nơi chốn gửi gắm vô cùng tốt. Đến lúc đó, thì sẽ có hỗ trợ rất lớn cho tiền đồ của ông! Tuy chính thê không sinh được đích tử cho ông nhưng lại sinh cho ông hai nữ nhi lợi hại như vậy. Hơn nữa, tuy ông chỉ có một nhi tử, nhưng nhi tử này là người rất có tiền đồ. Nghĩ đến đây, ông ta không nhịn được đắc ý.
Còn Triệu Dũng thì không có tâm tình tốt như Triệu Tùng. Trước đó ông nghe mẫu thân nói, muốn Khả Bình gả cho Vân vương, ông rất muốn phản đối, nhưng ngại vì nữ nhi của mình lại thích gả cho Vân vương, vì thế không thể phản đối mà thôi, trước khi nữ nhi tiến cung, mẫu thân còn bảo đảm với nó, nhất định sẽ làm cho nó trở thành Vân vương phi. Nhưng không ngờ, vài ngày trước, mẫu thân quay về nói, muội muội của mình thật ra không hề đồng ý Vân vương cưới Khả Bình.
Nghĩ đến đây, Triệu Dũng không nhin được thở dài một hơi. Nói thật thì, muội muội của mình là nhân vật như thế nào, ông hết sức rõ ràng, vì thế khi mẫu thân nói muội muội không đồng ý hôn sự này, tuy trong lòng ông có chút bất mãn, dù gì cũng là nữ nhi của mình bị ghét bỏ, nhưng hơn hết là ông hiểu được, thật ra, ông biết muội muội của mình rốt cuộc đã trải qua những ngày tháng như thế nào ở trong cung, vì thế muội muội muốn tìm cho Vân vương một thê tử tốt một chút, ông có thể lý giải được điều đó.
Khi biết muội muội không đồng ý, thật ra ông còn len lén thở phào nhẹ nhõm, vì ông thật sự không muốn Khả Bình gả vào hoàng gia, cứ theo tính cách của Khả Bình thì tuyệt đối không thể sinh tồn trong hoàng gia. Thế nhưng chuyện này, ông biết, nhưng Khả Bình còn chưa biết, bây giờ Khả Bình còn đang tràn đầy mong đợi gả cho Vân vương! Hiện tại, không biết lúc Khả Bình biết là không thể gả cho Vân vương thì rốt cuộc sẽ có phản ứng như thế nào.
Nghĩ đến đây, Triệu Dũng không thể nào vui vẻ được.
"Hoàng thượng giá lâm, thái hậu nương nương giá lâm, hoàng hậu nương nương giá lâm."
Không lâu sau khi thanh âm lanh lảnh truyền đến, hoàng thượng Đại Lịch hoàng triều Tư Đồ Lăng Chí cùng thái hậu và hoàng hậu tiến vào đại điện. Các vị phi tần và các vị hoàng tử cũng theo vào đại điện. Mọi người lần lượt ngồi xuống. Các vị đại thần đều len lén đánh giá mấy vị hoàng tử này.
Tổng cộng có năm vị hoàng tử tham gia tuyển phi lần này. Gồm có thái tử Tư Đồ Thiên, nhị vương tử Tư Đồ Hàn, tam hoàng tử Tư Đồ Húc, tứ hoàng tử Tư Đồ Dật và bát hoàng tử Tư Đồ Vân. Quả thật không hổ là con cháu hoàng gia, mỗi vị hoàng tử đều có dáng vẻ đường đường, khí chất cao quý. Trên mặt của thái tử điện hạ luôn lộ vẻ tươi cười, thoạt nhìn bình dị gần gũi. Dù nhị hoàng tử không cười nhưng thoạt nhìn quả thật vô cùng ổn trọng. Tam hoàng tử và tứ hoàng tử thì lại mang vẻ mặt bí hiểm khó dò, người ngoài hoàn toàn không thể biết bọn họ rốt cuộc đang nghĩ những gì. Còn bát hoàng tử thì sao? Có lẽ vì còn nhỏ tuổi, nên rất dễ đoán được tâm tư của chàng.
Nhìn các vị hoàng tử, các vị đại thần đều tràn đầy hi vọng, hi vọng sau ngày hôm nay, vị nào trong đó có thể trở thành nữ tế của bọn họ, vậy thì tốt rồi.
Tuy đang âm thầm quan sát các vị hoàng tử, nhưng các vị đại thần vẫn không quên hành lễ. Sau khi Tư Đồ Lăng Chí ngồi xuống, các vị đại thần đứng ở phía dưới quỳ xuống bắt đầu hành lễ.
"Thần tham kiến hoàng thượng, Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Tham kiến thái hậu nương nương, thái hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế. Tham kiến hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."
Nhìn các vị đại thần đang quỳ ở dưới, Tư Đồ Lăng Chí phất tay, "Các khanh không cần đa lễ, đều đứng lên đi!"
"Tạ ơn hoàng thượng."
Đợi sau khi mọi người đều đứng lên, Tư Đồ Lăng Chí mở miệng cười nói, "Tin rằng chúng ái khanh cũng đã biết hôm nay là ngày gì rồi! Hôm nay sẽ tổ chức tuyển phi yến tại đây. Tuyển phi yến là đại sự của quốc gia, vì thế mới mời các vị ái khanh cùng tham gia việc trọng đại này."
"Tạ ân điển của hoàng thượng."
"Ha ha ha." Tư Đồ Lăng Chí cũng không dài dòng nữa, trực tiếp nói vào vấn đề chính, "Được rồi, chúng ta cũng đừng lãng phí thời gian nữa, bây giờ hãy mời các tiểu thư ra đi!"
Dưới sự truyền gọi của Tư Đồ Lăng Chí, ba mươi mấy nữ tử lần lượt đi vào đại điện, đoan trang đứng tại vị trí của mình. Các nữ tử ai ai cũng trang điểm xinh đẹp động lòng người, có người thì mang vẻ đẹp trong trẻo, có người thì duyên dáng nền nã, có người thì thanh tú khả ái, có thể nói vẻ đẹp nào cũng có, mỗi người đều trang điểm phục trang phù hợp với mình, ai ai cũng là dậy từ sáng sớm dày công chuẩn bị, cố gắng thể hiện vẻ hoàn mỹ nhất của mình.
Tư Đồ Húc vừa nhìn đã thấy Triệu Khả Nhiên trong đám người. Hôm nay Triệu Khả Nhiên mặc hoa y màu hồng nhạt, bên ngoài khoác sa y màu trắng, để lộ chiếc cổ duyên dáng và xương quai xanh, làn váy xếp lớp tựa như ánh trăng trải nhẹ trên mặt đất, dài hơn ba thước, làm cho dáng đi càng thêm mềm mại nhẹ nhàng, suối tóc được buộc lên, đầu được cài bằng chiếc trâm hồ điệp, một lọn tóc được buông xuống trước ngực, gương mặt được trang điểm bằng lớp phấn nhạt, hai gò má như ẩn như hiện sắc hồng, tạo nên cảm giác tinh khiết như cánh hoa mềm mại khả ái, cả người tựa như con bướm bay theo gió, lại tựa như băng tuyết thanh sạch trong trẻo. Nhìn Triệu Khả Nhiên ăn mặc xinh đẹp như vậy, Tư Đồ Húc hận không thể giấu nàng đi, không cho bất kỳ ai nhìn thấy.
Triệu Khả Nhiên cũng chú ý tới Tư Đồ Húc, nàng nhẹ nhàng nở nụ cười nhìn Tư Đồ Húc. Thấy nụ cười của Triệu Khả Nhiên, khuôn mặt Tư Đồ Húc mới vừa rồi vẫn luôn mang vẻ bí hiểm, trong nháy mắt đã tươi cười xán lạn, khiến cho mọi người chứng kiến đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Mọi người đã đến đông đủ rồi, vậy tuyển phi yến ngày hôm nay cũng sắp chính thức bắt đầu. Theo quy định, tuyển phi yến lần này tổng cộng có hai vòng, vòng đầu tiên là thi tài học của các nữ tử, do hoàng thượng ra đề. Còn vòng thứ hai thì các tiểu thư tự chọn tài nghệ bản thân giỏi nhất để biểu diễn, cuối cùng là các vị hoàng tử sẽ chọn nữ tử hợp ý với mình. Nữ tử được chọn, có thể đồng ý, nhưng cũng có thể từ chối, nhưng mà, quyền quyết định sau cùng vẫn là nằm trong tay hoàng thượng. Cũng chính là nói, cho dù là lưỡng tình tương duyệt, thì cũng phải được hoàng thượng đồng ý mới được.
"Ha ha ha, ngày hôm nay tuyển phi cho các hoàng nhi, nhưng mà, trẫm cũng sẽ không để các tiểu thư chịu ủy khuất, nếu các ngươi được chọn, nhưng không thích, các ngươi vẫn có thể từ chối. Yên tâm, trẫm sẽ không tức giận. Dù gì trẫm cũng không muốn tác hợp thành đôi oán ngẫu."
Hôm nay, tâm tình của Tư Đồ Lăng Chí dường như khá vui vẻ, thoạt nhìn cũng rất có tinh thần. Trên người mặc long bào màu vàng, mang theo khí thế của bậc đế vương.
Đảo mắt nhìn qua ba mươi mấy nữ tử bên dưới, trong ánh mắt của Tư Đồ Lăng Chí là vẻ thâm thúy khó dò, sau đó ông lại nhìn mấy nhi tử một chút, những nhi tử này đều là hài tử đắc ý rất vừa ý ông, đặc biệt là Húc nhi, nữ tử ông cả đời yêu nhất đã sinh cho ông một nhi tử, văn tài vô song, võ nghệ tuyệt vời, đầu óc lại càng thông minh, tâm tư rất kín đáo, có một nhi tử xuất sắc như vậy là niềm kiêu ngạo cả đời của ông.
"Hoàng thượng, người xem những vị tiểu thư này, người thấy ai hợp nhất với mấy người chúng nó?"
Thái hậu ở trên đài cao vẻ mặt tươi cười rạng rỡ, nhìn chúng nữ tử xinh đẹp ở phía dưới, tâm tình vui vẻ đến gần nhi tử ở bên cạnh, mở miệng dò hỏi.
Thái hậu cũng hi vọng sớm tìm phi tử cho mấy tôn tử này của mình, những vị hoàng tử này phần lớn đều chưa sắc lập phi tử.
Nói ra thì cũng kỳ lạ, những hoàng tử này, mỗi người đều rất xuất sắc, hơn nữa cũng đều đã đến tuổi thành hôn, vì thế mới có lần tuyển phi này, tâm tình của thái hậu đặc biệt vui vẻ, khóe miệng luôn mang nụ cười.
"Mẫu hậu, những vị tiểu thư cô nương này cũng rất suất sắc, tiếp theo sẽ biểu diễn cho mọi người thưởng thức, đến lúc đó, chúng ta hãy xem cho thật kỹ, rồi lựa chọn."
Trên miệng Tư Đồ Lăng Chí còn mang nét cười, nhìn những nữ tử phía dưới, ánh mắt đảo qua người bọn họ, thần sắc của đa số bọn họ đều được ông thu vào trong mắt, thái hậu lại không có hạ giọng chút nào, tại Kim Loan điện này, hầu như tất cả mọi người đều nghe thấy lời của thái hậu.
Ba mươi mấy người tự nhiên đều nghe thấy lời nói của thái hậu, nhất thời có rất nhiều người tâm tình khá kích động, cố gắng làm cho nụ cười trên mặt mình thêm phần xinh đẹp xán lạn, ánh mắt sáng rực nhìn thái hậu, tận đáy lòng hi vọng được thái hậu để ý tới, và có nhiều người vẫn luôn lưu luyến đặt ánh mắt của mình trên người các vị hoàng tử, gương mặt đỏ hồng xinh đẹp, xem ra là đã động tâm không dứt.
Chủ trì mọi việc được giao toàn bộ cho Lý Phúc Toàn, trình tự biểu diễn tài nghệ của các nữ tử được quyết định dựa vào bốc thăm, để bảo đảm tính công bằng.
Nhìn tờ giấy mình rút được trên tay, chữ số trên đó viết vừa vặn là số hai mươi, hơi ở phía sau. Đối với thứ tự này, Triệu Khả Nhiên không có ý kiến gì. Với nàng mà nói, thì thứ tự nào cũng không quan trọng lắm.
Những nữ tử khác bốc được thứ tự phía sau đều có vẻ mặt khó coi, dù gì thì những người có thứ tự đầu tiên chắc chắn là có lợi thế, vòng đầu tiên thì không cần quá lo lắng, nhưng đến vòng thứ hai biểu diễn tài nghệ, thì người có số thứ tự càng về sau thì càng dễ bị thua thiệt. Nhất là những người biểu diễn cùng một tài nghệ, người biểu diễn trước sẽ có ưu thế, đây cũng là nguyên nhân bọn họ hi vọng rút được thăm số thứ tự ở phía trước.
Triệu Khả Nhiên nhìn thấy Tần Y Miểu rút được thăm gần vị trí đầu, đó là vị trí thứ ba. Còn thứ tự của Triệu Khả Nhân cũng coi như là ở phía trước! Số của nàng là thứ hai mươi. Không biết Vân Y Y và Lâm Tú Tú có phải là do thường chơi cùng nhau không mà ngay cả vận may cũng tương đương nhau, hai người rút được vị trí thứ nhất và vị trí thứ hai.
Nhưng mà, dù thế nào cũng được, mọi người đã rút thăm xong, đã quyết định xong thứ tự.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.