Chương 116: Thanh Hà các thỉnh an
Hạ Nhật Phấn Mạt
17/07/2016
Nếu nói Lưu di nương
muốn hại Tôn di nương, cũng không phải là không có khả năng. Dù sao,
trong Thái sư phủ này, người sinh được nam đinh chỉ có mình Tôn di nương mà thôi. Lưu di nương đã bỏ công sức lớn như vậy, mới hoài thai được,
nhưng giờ lại sắp mất đi, cho nên nàng ta có lẽ thật sự rất ghen ghét
Tôn di nương! Vì thế mới muốn vu oan cho Tôn di nương về chuyện của đứa
bé.
Sau khi nghĩ thông suốt điểm lắt léo bên trong, Triệu Khả Nhiên nở nụ cười, "Xem ra Lưu di nương đã chọn Tôn di nương làm mục tiêu rồi."
"Vậy tiểu thư, chúng ta có làm chút gì không?" Cầm Hương mở miệng hỏi. Nàng biết, quan hệ của tiểu thư và Tôn di nương rất tốt, hơn nữa còn có Phong thiếu gia ở giữa nữa, cho nên, có lẽ tiểu thư sẽ không bỏ mặc không quản.
Sau khi Triệu Khả Nhiên suy nghĩ một chút, đứng lên, mở miệng nói, "Cầm Hương, Thi Hương, đi, bây giờ chúng ta đi Tùy Phong viên, đi thăm Tôn di nương một chút."
Sau khi suy đi nghĩ lại, Triệu Khả Nhiên vẫn cảm thấy phải đi nhắc nhở Tôn di nương một chút mới được, dù sao Tôn di nương là thật lòng đối tốt với nàng, còn có Phong nhi cũng thật lòng đối đãi với người tỷ tỷ là nàng đây, vì thế dù thế nào cũng được, đều không thể để Lưu di nương làm hại Tôn di nương.
Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên phân phó, Cầm Hương và Thi Hương liếc mắt nhìn nhau, sau đó Thi Hương mở miệng nói, "Tiểu thư, bây giờ nếu chúng ta đi Tùy Phong viên, có phải là không tốt lắm không?"
"Tại sao?" Triệu Khả Nhiên cau mày hỏi, "Có gì không tốt, hơn nữa việc này không phải rất cấp bách sao? Nếu thật sự để Lưu di nương hại Tôn di nương, lương tâm ta sẽ bất an, dù sao, các ngươi cũng biết, Tôn di nương đối xử với ta thật sự rất tốt."
"Tiểu thư, nô tỳ biết Tôn di nương đối tốt với người, nhưng mà," Thi Hương lộ vẻ mặt khó xử, "Người vừa mới từ Vạn An tự trở về phủ, còn chưa đi thỉnh an phu nhân! Giờ đi đến Tùy Phong viên trước, như vậy có phải là không hợp quy tắc lắm không!"
Sau khi nghe phân tích của Thi Hương, Triệu Khả Nhiên vỗ đầu mình một cái, "Xem trí nhớ của ta này, thật là đã quên việc này rồi. Nhưng mà, ngươi nói đúng, nếu thật sự đi Tùy Phong viên trước, e rằng thật sự sẽ gây nên một trận phong ba bão táp!"
"Đúng vậy." Cầm Hương mở miệng nói, "Hơn nữa, chuyện của Tôn di nương dù là cấp bách, cũng không khác biệt trong khoảng thời gian ngắn, chi bằng chúng ta đi thỉnh an phu nhân trước, rồi mới đến Tùy Phong viên gặp Tôn di nương!"
Triệu Khả Nhiên nhìn sắc trời, suy nghĩ một chút, rồi gật đầu, "Như thế cũng tốt, chúng ta đi thỉnh an mẫu thân trước, rồi mới đến Tùy Phong viên! Nếu không thì, đến lúc đó, lỡ như gây ra rắc rối gì sẽ không tốt.
"Vậy tiểu thư, lúc nào chúng ta đi?" Thi Hương mở miệng hỏi.
Sau khi Triệu Khả Nhiên suy nghĩ một chút, mở miệng nói, "Cầm Hương, ngươi hãy tới Tùy Phong viên trước, nói với Tôn di nương, lát nữa vào giờ cơm trưa, ta sẽ đến nói chút chuyện, hỏi người có được không. Thi Hương, bây giờ ngươi đi với ta đến Thanh Hà các thỉnh an mẫu thân, sau đó cùng ta đi Tùy Phong viên."
Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên phân phó, Cầm Hương và Thi Hương đồng thanh trả lời, "Vâng, tiểu thư."
Rất nhanh, Cầm Hương đi Tùy Phong viên trước, còn Triệu Khả Nhiên mang theo Thi Hương đi đến Thanh Hà các.
Trong Thanh Hà các, Tần Hương Hà đang nhàn nhã uống trà, tâm tình thoạt nhìn rất tốt.
Tần Ma Ma ở một bên hầu hạ thấy Tần Hương Hà vui vẻ như vậy, trong lòng cũng rất vui, "Phu nhân, gần đây tâm tình của người hình như rất tốt, có phải đang vui vì chuyện của đại tiểu thư hay không!"
Sau khi nghe Tần Ma Ma nói, Tần Hương Hà cười thần bí, "Ma ma, ngươi chỉ đoán trúng một nửa, ta vui không chỉ vì chuyện của Khả Nhiên!"
Sau khi nghe Tần Hương Hà trả lời, Tần Ma Ma cảm thấy hết sức hiếu kỳ, "Ý của phu nhân là, ngoại trừ việc đại tiểu thư được phong làm quận chúa ra, còn có chuyện khác làm người vui mừng như vậy, đúng không?"
Tần Hương Hà gật đầu cười.
Sau khi thấy dáng vẻ của Tần Hương Hà, Tần Ma Ma cảm thấy nghi hoặc, phu nhân cũng chỉ có hai nữ nhi, chuyện vui gần đây chỉ có việc đại tiểu thư được phong làm quận chúa, nhị tiểu thư thì khỏi cần nhắc tới.
Vừa nghĩ tới Triệu Khả Nhân, Tần Ma Ma không nhịn được lắc đầu, gần đây chuyện của nhị tiểu thư và Lâm thế tử đã khiến cho dư luận xôn xao, xem ra hôn sự này có lẽ không giữ được rồi, phu nhân chắc sẽ không phải vui vẻ vì việc này chứ!
Nghĩ đến đây, Tần Ma Ma không nhịn được mở miệng hỏi, "Vậy phu nhân, còn có chuyện gì khiến người vui vẻ như vậy!"
Tần Hương Hà cười thần bí, cũng không trả lời. Mà Tần Ma Ma vốn cũng không biết, thật ra bản thân vừa đoán đúng rồi, Tần Hương Hà vui như vậy, quả thật có một nửa nguyên nhân là vì hôn ước của Khả Nhân.
Gần đây Tần Hương Hà thật sự vô cùng vui vẻ, vì chuyện vui gần đây thật sự đặc biệt nhiều, đầu tiên là Khả Nhiên được phong làm quận chúa, được hoàng thượng yêu thích, có được lời hứa tứ hôn, không có chuyện gì đáng vui mừng hơn chuyện này. Phải biết rằng, quân vô hí ngôn, có được lời hứa của hoàng thượng, tương lai của Khả Nhiên có thể đoán được, tuyệt đối là xán lạn.
Vốn là đối với Khả Nhân, Tần Hương Hà vẫn có chút lo lắng, dù sao nàng và lão gia đều muốn Khả Nhân cũng có thể gả vào hoàng thất, nhưng Khả Nhân đã có hôn ước trói buộc. Nàng và lão gia quả thật muốn âm thầm giải quyết hôn ước này, nhưng sợ Khả Nhân không chịu, nên định âm thầm tiến hành, nhưng là, không ngờ bản lĩnh của Khả Nhân lại lớn như vậy, mê hoặc được cả thái tử điện hạ, có sự tham gia của Khả Nhân, việc hủy hôn tiến hành vô cùng thuận lợi. Bây giờ, cả kinh thành ai cũng đồng tình với Khả Nhân, chỉ trích Lâm Khê Nhiễm! Theo đà này, hôn sự này của Khả Nhân sẽ được giải quyết rất nhanh. Đến lúc đó, thái tử điện hạ sẽ tới cửa cầu hôn. Sau này, nữ nhi của mình sẽ chính là thái tử phi.
Hai nữ nhi của mình, một là Tòng nhất phẩm Tôn Chính Trấn Quốc Văn quận chúa, một là thái tử phi, vậy thì những ngày tháng trong tương lai của mình rốt cuộc sẽ có bao nhiêu huy hoàng, điều này tuyệt đối có thể tưởng tượng được.
Vừa nghĩ tới chuyện như vậy, trong lòng Tần Hương Hà không nhịn được vui mừng.
Đúng lúc này, Á nhi đi vào, thông báo, "Phu nhân, đại tiểu thư đã trở về, bây giờ đang ở ngoài cửa, muốn thỉnh an người!"
Sau khi nghe Á nhi nói, Tần Hương Hà đột nhiên nhớ lại, đúng vậy, hôm nay là ngày đại nữ nhi của mình trở về từ Vạn An tự, sao mình lại quên mất! Xem ra gần đây bản thân mình đã bị việc của Khả Nhân làm cho hồ đồ rồi.
Tần Hương Hà gật đầu, mở miệng nói, "Mời đại tiểu thư vào Thiên thính! Lát nữa ta sẽ qua."
"Vâng, phu nhân."
Ngay lúc Á nhi vừa ra đến cửa phòng, Tần Hương Hà đột nhiên gọi lại, "Đợi một chút."
Á nhi nghe gọi, quay đầu lại, không hiểu nhìn về phía Tần Hương Hà, "Phu nhân còn phân phó gì nữa không ạ?"
Tần Hương Hà suy nghĩ một chút, mở miệng nói, "Ngươi đi bảo trù phòng, nói lát nữa đại tiểu thư sẽ ở lại dùng cơm trưa, bảo bọn họ chuẩn bị thêm vài món ăn."
"Vâng, phu nhân."
Rất nhanh, Á nhi rời khỏi phòng.
Tần Ma Ma nhìn Tần Hương Hà, "Hôm nay phu nhân muốn dùng cơm trưa cùng đại tiểu thư, phải không?"
Tần Hương Hà mỉm cười, "Ma ma, không phải ngươi vừa nghe rồi sao? Cần gì phải hỏi lại nữa!"
Sau khi nghe Tần Hương Hà trả lời, Tần Ma Ma thở dài một hơi, "Aizz, nói ra thì, phu nhân, dường như rất lâu rồi người không dùng cơm cùng đại tiểu thư, phải không!"
Sau khi nghe Tần Ma Ma nói, Tần Hương Hà rơi vào trầm tư, quả đúng là như Tần ma ma nói, đã rất lâu rồi nàng không có cùng Khả Nhiên hai người dùng cơm như thế này. Từ trước đến giờ, nàng đều đặt toàn bộ tâm tư của mình vào Khả Nhân. Bởi vì Khả Nhân giống nàng nhất. Xinh đẹp phóng khoáng, tài học xuất chúng, dù đi đến đâu cũng đều có thể được mọi người tán thưởng. Tất cả mọi người, chỉ cần nhắc tới Khả Nhân, thì đều khen ngợi không thôi. Cho nên, đối với Khả Nhân, nàng quả thật là thiên vị.
Nghĩ tới đây, Tần Hương Hà nhẹ nhàng thở dài, "Tần Ma Ma, ta biết ngươi muốn nói điều gì, ngươi cũng cảm thấy ta đối với Khả Nhân vô cùng thiên vị, phải không?"
Sau khi nghe Tần Hương Hà nói, Tần Ma Ma gật đầu, "Đúng vậy, phu nhân, thật ra, cho tới nay, người và lão gia vẫn luôn rất thiên vị nhị tiểu thư. Thật ra điều này, cũng không tốt, dù sao, đại tiểu thư và nhị tiểu thư đều là nữ nhi của người, người thiên vị như vậy, đối với hai người họ mà nói đều không tốt."
Sau khi nghe Tần Ma Ma nói, Tần Hương Hà cũng không lưu ý lắm, "Tần Ma Ma, xem ngươi nói nghiêm trọng như vậy, tuy rằng ta có chút thiên vị Khả Nhân, nhưng mà, ta trước giờ cũng không bạc đãi Khả Nhiên! Lúc nào có cái gì ngon cái gì tốt ta cũng đều có phần cho nó mà! Trước giờ về vấn đề ăn mặc đều chưa từng xử tệ với nó, chỉ cần Khả Nhân có, nó cũng có!"
"Phu nhân, người biết mà." Tần Ma Ma nhíu mày, "Nô tỳ muốn nói không phải là ý này, ý nô tỳ muốn nói là sự quan tâm yêu mến của người đối với Khả Nhiên."
Sau khi nghe Tần Ma Ma nói, Tần Hương Hà không cho là đúng, "Yên tâm, Tần Ma Ma, ta biết ngươi muốn nói cái gì, ngươi xem, hôm nay không phải ta muốn bồi dưỡng tình cảm mẹ con giữa chúng ta, nên mới muốn giữ Khả Nhiên lại dùng cơm trưa hay sao?"
Sau khi thấy thái độ không cho là đúng của Tần Hương Hà, Tần Ma Ma nhẹ nhàng lắc đầu, "Phu nhân, người thật sự muốn quan hệ với đại tiểu thư tốt lên, hay là bởi vì giờ đây đại tiểu thư đã là quận chúa, có thể mang đến cho người vinh quang, nên người mới muốn cải thiện quan hệ với đại tiểu thư?"
Dù sao thì địa vị của Tần Ma Ma không tầm thường, nên khi nói, bà cũng không che che giấu giấu, trực tiếp nói ra hết điều mình muốn nói.
Sau khi nghe Tần Ma Ma nói, Tần Hương Hà cảm giác giống như tâm sự bị nhìn thấu, tức giận nhíu mày, "Tần Ma Ma, ngươi nói cái gì vậy! Khả Nhiên là nữ nhi của ta, sự thật này mãi mãi không thay đổi, cho dù giờ nó đã là quận chúa, cũng không thay đổi được sự thật nó là do ta mang thai mười tháng sinh ra."
Thấy dáng vẻ này của Tần Hương Hà, Tần Ma Ma thở dài, "Phu nhân, đại tiểu thư là do người sinh ra, sự thật này không ai có thể chối cãi được, nhưng mà, nếu người thật tâm muốn cải thiện tốt quan hệ với đại tiểu thư, vẫn nên dùng tấm lòng chân thật mà đối đãi, dù gì hiện giờ đại tiểu thư đã trưởng thành, có rất nhiều chuyện, tiểu thư đã có thể thấy được vô cùng thông suốt."
"Vậy thì thế nào?" Tần Hương Hà không cho là đúng, biện bạch rằng, "Tóm lại dù thế nào nó cũng là nữ nhi của ta, điểm này tuyệt đối không thay đổi. Cho nên, chỉ cần ta đối với nó tốt, nó nhất định sẽ rất vui mừng. Nó là nữ nhi của ta, ta rất hiểu nó, chỉ cần ta đối tốt với nó, nó nhất định sẽ đội ơn ta."
Tần Hương Hà nói với tự tin tràn đầy, nàng cho rằng mình vẫn hết sức hiểu rõ Triệu Khả Nhiên, từ trước tới nay, Khả Nhiên đều vô cùng khát vọng được mình yêu thương, chỉ cần mình thể hiện chút quan tâm, Khả Nhiên chắc chắn sẽ vui mừng phấn khởi, Khả Nhiên chính là người dễ thỏa mãn như vậy. Tỷ như trưa nay, nếu như Khả Nhiên biết mình giữ nó lại dùng bữa, chắc chắn sẽ rất vui vẻ nhận lời.
Tần Hương Hà suy nghĩ vô cùng chu đáo, không thể không nói, nàng thật sự hiểu rõ Triệu Khả Nhiên trước đây. Nếu là Triệu Khả Nhiên trước đây, chắc chắn sẽ giống như Tần Hương Hà đã nghĩ. Nhưng mà, Triệu Khả Nhiên đã không phải là Triệu Khả Nhiên trước kia nữa, Triệu Khả Nhiên bây giờ đối với cái gọi là tình yêu thương của phụ mẫu, đã sớm hết hy vọng, cho nên đối với hành động thế này của Tần Hương Hà, nàng sao có thể cứ như vậy mà vui vẻ tiếp nhận!
Nếu như Triệu Khả Nhiên thực sự giống như trước, trước đây, lúcTần Hương Hà muốn Triệu Khả Nhiên đừng gần gũi quá với Tôn di nương, hai người đã xảy ra tranh chấp như thế nào? Chỉ là, Tần Hương Hà rõ ràng đã quên tranh chấp trước đây. Nên hiện tại mới có dáng vẻ tự tin tràn đầy như vậy.
Thấy dáng vẻ Tần Hương Hà đầy tự tin như vậy, trong lòng Tần Ma Ma vẫn vô cùng lo lắng, bà nhìn ra được, tiểu thư bây giờ đã không giống như trước nữa rồi, nếu như phu nhân thật sự không có chút thật lòng nào, e rằng quan hệ giữa hai người thật sự sẽ ngày càng xa cách! Nghĩ tới đây, Tần Ma Ma muốn mở miệng khuyên bảo, nhưng lại bị Tần Hương Hà cắt ngang.
Thấy Tần Ma Ma dường như còn muốn nói thêm gì nữa, Tần Hương Hà lên tiếng trước, "Được rồi, Tần Ma Ma, không nên nói nữa, Khả Nhiên đã đến Thiên thính rồi, chúng ta vẫn nên qua đó nhanh thôi!"
Thấy Tần Hương Hà khăng khăng cố chấp, Tần Ma Ma đành chịu, chẳng biết nói gì nữa, theo chân Tần Hương Hà ra ngoài.
Không lâu sau, Tần Hương Hà cũng đến Thiên thính, ngồi xuống vị trí chủ vị ở phía trên.
Nhìn mẫu thân ngồi phía trên, Triệu Khả Nhiên đứng lên, cuối người chào, mở miệng nói, "Nữ nhi vừa mới trở về, bây giờ đặc biệt đến thỉnh an mẫu thân, mong người mạnh khỏe."
Sau khi thấy hành động của Triệu Khả Nhiên, Tần Hương Hà hài lòng gật đầu, "Được rồi, ngồi xuống trước rồi hãy nói!"
Đối với động tác và hành vi của Triệu Khả Nhiên, Tần Hương Hà vẫn tương đối hài lòng, đặc biệt là hành động vừa về tới đã qua thỉnh an nàng trước của Triệu Khả Nhiên, khiến cho nàng càng thêm vừa lòng.
Nghĩ đến đây, Tần Hương Hà hết sức hài lòng mở miệng hỏi, "Khả Nhiên, con đã ở lại Vạn An tự năm ngày rồi, mấy ngày này sống có tốt không?"
Triệu Khả Nhiên mỉm cười, nhẹ nhàng đáp, "Mẫu thân yên tâm, phong cảnh ở Vạn An tự rất đẹp, hoàn cảnh cũng rất thanh tịnh, nữ nhi ở vài ngày, tâm tình vẫn rất tốt."
Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên trả lời, Tần Hương Hà gật đầu, "Vậy thì tốt rồi, nhưng mà ở lại năm ngày, thời gian vẫn có hơi dài, sau này nếu thật sự muốn đi Vạn An tự cầu phúc, vẫn không nên ở lại."
"Mẫu thân yên tâm đi, nữ nhi biết nên làm thế nào rồi." Triệu Khả Nhiên không hề trả lời trực tiếp vấn đề của Tần Hương Hà, mà đưa ra đáp án lấp lửng nước đôi.
Tần Hương Hà nghe không ra ý tứ trong lời nói của Triệu Khả Nhiên, còn tưởng rằng Triệu Khả Nhiên đã nghe theo lời của nàng, vì vậy vẫn cảm thấy hết sức hài lòng, "Vậy thì tốt rồi, con vẫn là một nữ hài tử trong nhà, nếu cứ nghỉ lại ở bên ngoài, e rằng sẽ có ảnh hưởng không tốt, cho dù là ở chùa, cũng vẫn vô cùng bất tiện. Nhất là thân phận bây giờ của con đã khác rồi, nên cần phải cẩn thận hơn nữa."
Sau khi nghe Tần Hương Hà nói, Triệu Khả Nhiên chẳng qua là cảm thấy buồn cười, nếu là mình trước đây, mẫu thân sẽ tuyệt đối sẽ không quản nhiều như vậy, xem ra sau khi mình trở thành quận chúa, giờ mẫu thân cũng bất đầu biểu hiện dáng vẻ quan tâm đến mình rồi, xem ra, nàng thật đúng là phải cảm ơn Húc mới được. Nếu không phải Húc khiến cho mình làm quận chúa, mẫu thân có lẽ cũng không có thời gian mà quan tâm mình! Dù sao hiện giờ việc của Triệu Khả Nhân cũng đủ làm người bận rộn rồi.
Nghĩ đến đây, Triệu Khả Nhiên nở nụ cười, trên mặt là vẻ cảm động, nhưng, chỉ cần chú ý nhìn, ý trào phúng trong ánh mắt lại vô cùng rõ ràng, cảm tạ mẫu thân đã vui mừng, sau này Khả Nhiên sẽ chú ý thật kỹ, mẫu thân yên tâm đi."
Đối với câu trả lời của Triệu Khả Nhiên, Tần Hương Hà vẫn là hết sức hài lòng, "Vậy là tốt rồi, con phải nhớ kỹ, ta là mẫu thân của con, tất cả những việc ta làm đều vì tốt cho con."
"Khả Nhiên biết."
Triệu Khả Nhiên hơi cúi đầu, che đi vẻ trào phúng kia. Xem ra, giờ mình đã là quận chúa rồi, đã có thân phận có thể làm họ kiêu hãnh, nên giờ mẫu thân bắt đầu thể hiện tình mẫu tử phải không?
Thấy dáng vẻ ngoan thuận của Triệu Khả Nhiên, Tần Hương Hà hết sức hài lòng, tiếp tục nói, "Con cũng đã rời khỏi nhà mấy ngày rồi, hôm nay trở về, giờ cũng sắp tới giờ cơm trưa, con ở lại dùng cơm trưa đi!"
Lúc nói Tần Hương Hà dùng giọng điệu tựa như ra lệnh, vì theo nàng thấy, Triệu Khả Nhiên nhất định sẽ thật vui vẻ đồng ý. Nàng đã rất lâu không dùng cơm cùng Khả Nhiên rồi, nàng tin rằng mình nói ra như vậy, Khả Nhiên nhất định sẽ không từ chối.
Thấy bộ dạng đầy tự tin của Tần Hương Hà, Triệu Khả Nhiên mỉm cười, mở miệng từ chối, "Mẫu thân, con đã hẹn người khác rồi, hôm nay không cùng người dùng cơm trưa được."
Chưa từng nghĩ tới Triệu Khả Nhiên sẽ từ chối, Tần Hương Hà nhất thời không phản ứng kịp, "Cái gì, con đã hẹn người khác rồi, là ai, hủy bỏ đi."
Tần Hương Hà dùng giọng điệu ra lệnh, khó có được hôm nay nàng đồng ý dùng bữa cùng Triệu Khả Nhiên, nàng cảm thấy Khả Nhiên nên cảm ơn mà đồng ý, hơn nữa, dù là ai, thì có thể quan trọng hơn mẫu thân của mình sao? Cho nên, Tần Hương Hà đương nhiên cho rằng Triệu Khả Nhiên nên hủy hẹn với người khác để bồi nàng ta.
Sau khi nghe Tần Hương Hà ra lệnh, Triệu Khả Nhiên không chút hoang mang uống một ngụm trà, mở miệng nói. "Mẫu thân, con đã hẹn Tôn di nương rồi, nếu bây giờ lại hủy hẹn, e rằng không tốt lắm! Hơn nữa, con còn có việc muốn bàn bạc với Tôn di nương!"
"Cái gì!" Tần Hương Hà nhíu chặt chân mày, "Con là nói con hẹn cái người ở Tùy Phong viên kia, Khả Nhiên, ta giờ ra lệnh cho con, lập tức hủy hẹn, sau này không cho phép con thân thiết với nàng ta."
Sau khi nghe Tần Hương Hà nói, Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười, xem ra mẫu thân mình thật tự cao tự đại, dựa vào cái gì mà cho rằng mình nhất định sẽ nghe lời! Từ trước đến nay, mẫu thân đối với mình vốn không có chút quan tâm yêu thương, dựa vào cái gì mà muốn mình phục tùng vô điều kiện chứ!
Nghĩ tới đây, Triệu Khả Nhiên mỉm cười, "Mẫu thân, làm người nói phải giữ chữ tín! Hơn nữa, nữ nhi cảm thấy Tôn di nương rất tốt, nữ nhi vẫn rất muốn gần gũi với người."
Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tần Hương Hà giận không chỗ phát tiết, "Ngươi đây là ý gì! Lẽ nào ngươi thấy Tôn thị kia tốt hơn ta, phải không?"
Triệu Khả Nhiên hơi cuối đầu, trả lời, "Nữ nhi không có ý như vậy, nhưng mà, mọi người đều là người một nhà, không phải nên sống hòa thuận với nhau hay sao? Hơn nữa, phụ thân cũng hi vọng như vậy, không phải sao?"
"Ngươi..." Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên trả lời, Tần Hương Hà càng thêm tức giận, "Triệu Khả Nhiên, ta hỏi ngươi, ngươi nhất định muốn chống đối ta phải không!"
"Mẫu thân nói nặng lời rồi." Triệu Khả Nhiên vẫn vô cùng vân đạm phong khinh trả lời, "Nữ nhi không rõ mẫu thân nói là có ý gì, nữ nhi nào dám chống đối mẫu thân!"
"Vậy được." Tần Hương Hà mở miệng ra lệnh, "Vậy ngươi hôm nay ở lại đây, không được phép đi Tùy Phong viên."
Triệu Khả Nhiên mỉm cười lắc đầu, "Mẫu thân mau quên rồi, nữ nhi vừa mới nói, nữ nhi và Tôn di nương đã hẹn trước, hơn nữa, nữ nhi thật sự có việc phải bàn bạc với Tôn di nương!"
Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên trả lời, Tần Hương Hà phẫn nộ, "Triệu Khả Nhiên, ngươi bây giờ trưởng thành rồi, đôi cánh cứng cáp rồi, phải không? Lại dám nói với ta như vậy."
"Nữ nhi không dám." Triệu Khả Nhiên trả lời, "Nữ nhi chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi."
Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên trả lời, Tần Hương Hà giận quá mà cười, Rất tốt, rất tốt, đây chính là nữ nhi tốt của ta! Cánh tay hướng ra ngoài, đối với người ngoài còn tốt hơn với mẫu thân ta đây, thật sự là cực tốt."
Tương phản với phẫn nộ của Tần Hương Hà, gương mặt Triệu Khả Nhiên vân đạm phong khinh, nàng suy nghĩ một chút, rồi mở miệng nói, "Mẫu thân, thật ra nói trắng ra thì, con cũng chỉ là một người mà thôi, con cũng cần vui vẻ, cần thương yêu. Con biết, Khả Nhân từ nhỏ rất xuất sắc, cho nên, người thiên vị muội ấy, điểm này, con vẫn hiểu được. Thế nhưng, lúc người quan tâm yêu thương Khả Nhân, có lẽ người thực sự đã quên, người còn có một nữ nhi nữa! Mẫu thân, con cũng có thất tình lục dục, con cũng muốn được người yêu thương, cho dù là người lúc nhàn rỗi quan tâm đến con một chút, con đều vô cùng vui mừng. Nhưng mà, con đã không còn là đứa bé con nữa rồi, con biết người vĩnh viễn không cách nào thương yêu con như thương yêu Khả Nhân, vì thế, đối với người, con đã không ôm bất kỳ hy vọng gì nữa."
Tuy rằng giọng của Triệu Khả Nhiên vô cùng bình thản, thế nhưng mỗi một chữ một câu nói ra đều như đánh vào lòng mọi người, Tần Hương Hà cũng không ngoại lệ.
Nhưng mà, Tần Hương Hà vẫn như cũ cho rằng mình không làm sai, "Cho nên, ngươi là đang oán giận ta sao?"
Sau khi nghĩ thông suốt điểm lắt léo bên trong, Triệu Khả Nhiên nở nụ cười, "Xem ra Lưu di nương đã chọn Tôn di nương làm mục tiêu rồi."
"Vậy tiểu thư, chúng ta có làm chút gì không?" Cầm Hương mở miệng hỏi. Nàng biết, quan hệ của tiểu thư và Tôn di nương rất tốt, hơn nữa còn có Phong thiếu gia ở giữa nữa, cho nên, có lẽ tiểu thư sẽ không bỏ mặc không quản.
Sau khi Triệu Khả Nhiên suy nghĩ một chút, đứng lên, mở miệng nói, "Cầm Hương, Thi Hương, đi, bây giờ chúng ta đi Tùy Phong viên, đi thăm Tôn di nương một chút."
Sau khi suy đi nghĩ lại, Triệu Khả Nhiên vẫn cảm thấy phải đi nhắc nhở Tôn di nương một chút mới được, dù sao Tôn di nương là thật lòng đối tốt với nàng, còn có Phong nhi cũng thật lòng đối đãi với người tỷ tỷ là nàng đây, vì thế dù thế nào cũng được, đều không thể để Lưu di nương làm hại Tôn di nương.
Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên phân phó, Cầm Hương và Thi Hương liếc mắt nhìn nhau, sau đó Thi Hương mở miệng nói, "Tiểu thư, bây giờ nếu chúng ta đi Tùy Phong viên, có phải là không tốt lắm không?"
"Tại sao?" Triệu Khả Nhiên cau mày hỏi, "Có gì không tốt, hơn nữa việc này không phải rất cấp bách sao? Nếu thật sự để Lưu di nương hại Tôn di nương, lương tâm ta sẽ bất an, dù sao, các ngươi cũng biết, Tôn di nương đối xử với ta thật sự rất tốt."
"Tiểu thư, nô tỳ biết Tôn di nương đối tốt với người, nhưng mà," Thi Hương lộ vẻ mặt khó xử, "Người vừa mới từ Vạn An tự trở về phủ, còn chưa đi thỉnh an phu nhân! Giờ đi đến Tùy Phong viên trước, như vậy có phải là không hợp quy tắc lắm không!"
Sau khi nghe phân tích của Thi Hương, Triệu Khả Nhiên vỗ đầu mình một cái, "Xem trí nhớ của ta này, thật là đã quên việc này rồi. Nhưng mà, ngươi nói đúng, nếu thật sự đi Tùy Phong viên trước, e rằng thật sự sẽ gây nên một trận phong ba bão táp!"
"Đúng vậy." Cầm Hương mở miệng nói, "Hơn nữa, chuyện của Tôn di nương dù là cấp bách, cũng không khác biệt trong khoảng thời gian ngắn, chi bằng chúng ta đi thỉnh an phu nhân trước, rồi mới đến Tùy Phong viên gặp Tôn di nương!"
Triệu Khả Nhiên nhìn sắc trời, suy nghĩ một chút, rồi gật đầu, "Như thế cũng tốt, chúng ta đi thỉnh an mẫu thân trước, rồi mới đến Tùy Phong viên! Nếu không thì, đến lúc đó, lỡ như gây ra rắc rối gì sẽ không tốt.
"Vậy tiểu thư, lúc nào chúng ta đi?" Thi Hương mở miệng hỏi.
Sau khi Triệu Khả Nhiên suy nghĩ một chút, mở miệng nói, "Cầm Hương, ngươi hãy tới Tùy Phong viên trước, nói với Tôn di nương, lát nữa vào giờ cơm trưa, ta sẽ đến nói chút chuyện, hỏi người có được không. Thi Hương, bây giờ ngươi đi với ta đến Thanh Hà các thỉnh an mẫu thân, sau đó cùng ta đi Tùy Phong viên."
Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên phân phó, Cầm Hương và Thi Hương đồng thanh trả lời, "Vâng, tiểu thư."
Rất nhanh, Cầm Hương đi Tùy Phong viên trước, còn Triệu Khả Nhiên mang theo Thi Hương đi đến Thanh Hà các.
Trong Thanh Hà các, Tần Hương Hà đang nhàn nhã uống trà, tâm tình thoạt nhìn rất tốt.
Tần Ma Ma ở một bên hầu hạ thấy Tần Hương Hà vui vẻ như vậy, trong lòng cũng rất vui, "Phu nhân, gần đây tâm tình của người hình như rất tốt, có phải đang vui vì chuyện của đại tiểu thư hay không!"
Sau khi nghe Tần Ma Ma nói, Tần Hương Hà cười thần bí, "Ma ma, ngươi chỉ đoán trúng một nửa, ta vui không chỉ vì chuyện của Khả Nhiên!"
Sau khi nghe Tần Hương Hà trả lời, Tần Ma Ma cảm thấy hết sức hiếu kỳ, "Ý của phu nhân là, ngoại trừ việc đại tiểu thư được phong làm quận chúa ra, còn có chuyện khác làm người vui mừng như vậy, đúng không?"
Tần Hương Hà gật đầu cười.
Sau khi thấy dáng vẻ của Tần Hương Hà, Tần Ma Ma cảm thấy nghi hoặc, phu nhân cũng chỉ có hai nữ nhi, chuyện vui gần đây chỉ có việc đại tiểu thư được phong làm quận chúa, nhị tiểu thư thì khỏi cần nhắc tới.
Vừa nghĩ tới Triệu Khả Nhân, Tần Ma Ma không nhịn được lắc đầu, gần đây chuyện của nhị tiểu thư và Lâm thế tử đã khiến cho dư luận xôn xao, xem ra hôn sự này có lẽ không giữ được rồi, phu nhân chắc sẽ không phải vui vẻ vì việc này chứ!
Nghĩ đến đây, Tần Ma Ma không nhịn được mở miệng hỏi, "Vậy phu nhân, còn có chuyện gì khiến người vui vẻ như vậy!"
Tần Hương Hà cười thần bí, cũng không trả lời. Mà Tần Ma Ma vốn cũng không biết, thật ra bản thân vừa đoán đúng rồi, Tần Hương Hà vui như vậy, quả thật có một nửa nguyên nhân là vì hôn ước của Khả Nhân.
Gần đây Tần Hương Hà thật sự vô cùng vui vẻ, vì chuyện vui gần đây thật sự đặc biệt nhiều, đầu tiên là Khả Nhiên được phong làm quận chúa, được hoàng thượng yêu thích, có được lời hứa tứ hôn, không có chuyện gì đáng vui mừng hơn chuyện này. Phải biết rằng, quân vô hí ngôn, có được lời hứa của hoàng thượng, tương lai của Khả Nhiên có thể đoán được, tuyệt đối là xán lạn.
Vốn là đối với Khả Nhân, Tần Hương Hà vẫn có chút lo lắng, dù sao nàng và lão gia đều muốn Khả Nhân cũng có thể gả vào hoàng thất, nhưng Khả Nhân đã có hôn ước trói buộc. Nàng và lão gia quả thật muốn âm thầm giải quyết hôn ước này, nhưng sợ Khả Nhân không chịu, nên định âm thầm tiến hành, nhưng là, không ngờ bản lĩnh của Khả Nhân lại lớn như vậy, mê hoặc được cả thái tử điện hạ, có sự tham gia của Khả Nhân, việc hủy hôn tiến hành vô cùng thuận lợi. Bây giờ, cả kinh thành ai cũng đồng tình với Khả Nhân, chỉ trích Lâm Khê Nhiễm! Theo đà này, hôn sự này của Khả Nhân sẽ được giải quyết rất nhanh. Đến lúc đó, thái tử điện hạ sẽ tới cửa cầu hôn. Sau này, nữ nhi của mình sẽ chính là thái tử phi.
Hai nữ nhi của mình, một là Tòng nhất phẩm Tôn Chính Trấn Quốc Văn quận chúa, một là thái tử phi, vậy thì những ngày tháng trong tương lai của mình rốt cuộc sẽ có bao nhiêu huy hoàng, điều này tuyệt đối có thể tưởng tượng được.
Vừa nghĩ tới chuyện như vậy, trong lòng Tần Hương Hà không nhịn được vui mừng.
Đúng lúc này, Á nhi đi vào, thông báo, "Phu nhân, đại tiểu thư đã trở về, bây giờ đang ở ngoài cửa, muốn thỉnh an người!"
Sau khi nghe Á nhi nói, Tần Hương Hà đột nhiên nhớ lại, đúng vậy, hôm nay là ngày đại nữ nhi của mình trở về từ Vạn An tự, sao mình lại quên mất! Xem ra gần đây bản thân mình đã bị việc của Khả Nhân làm cho hồ đồ rồi.
Tần Hương Hà gật đầu, mở miệng nói, "Mời đại tiểu thư vào Thiên thính! Lát nữa ta sẽ qua."
"Vâng, phu nhân."
Ngay lúc Á nhi vừa ra đến cửa phòng, Tần Hương Hà đột nhiên gọi lại, "Đợi một chút."
Á nhi nghe gọi, quay đầu lại, không hiểu nhìn về phía Tần Hương Hà, "Phu nhân còn phân phó gì nữa không ạ?"
Tần Hương Hà suy nghĩ một chút, mở miệng nói, "Ngươi đi bảo trù phòng, nói lát nữa đại tiểu thư sẽ ở lại dùng cơm trưa, bảo bọn họ chuẩn bị thêm vài món ăn."
"Vâng, phu nhân."
Rất nhanh, Á nhi rời khỏi phòng.
Tần Ma Ma nhìn Tần Hương Hà, "Hôm nay phu nhân muốn dùng cơm trưa cùng đại tiểu thư, phải không?"
Tần Hương Hà mỉm cười, "Ma ma, không phải ngươi vừa nghe rồi sao? Cần gì phải hỏi lại nữa!"
Sau khi nghe Tần Hương Hà trả lời, Tần Ma Ma thở dài một hơi, "Aizz, nói ra thì, phu nhân, dường như rất lâu rồi người không dùng cơm cùng đại tiểu thư, phải không!"
Sau khi nghe Tần Ma Ma nói, Tần Hương Hà rơi vào trầm tư, quả đúng là như Tần ma ma nói, đã rất lâu rồi nàng không có cùng Khả Nhiên hai người dùng cơm như thế này. Từ trước đến giờ, nàng đều đặt toàn bộ tâm tư của mình vào Khả Nhân. Bởi vì Khả Nhân giống nàng nhất. Xinh đẹp phóng khoáng, tài học xuất chúng, dù đi đến đâu cũng đều có thể được mọi người tán thưởng. Tất cả mọi người, chỉ cần nhắc tới Khả Nhân, thì đều khen ngợi không thôi. Cho nên, đối với Khả Nhân, nàng quả thật là thiên vị.
Nghĩ tới đây, Tần Hương Hà nhẹ nhàng thở dài, "Tần Ma Ma, ta biết ngươi muốn nói điều gì, ngươi cũng cảm thấy ta đối với Khả Nhân vô cùng thiên vị, phải không?"
Sau khi nghe Tần Hương Hà nói, Tần Ma Ma gật đầu, "Đúng vậy, phu nhân, thật ra, cho tới nay, người và lão gia vẫn luôn rất thiên vị nhị tiểu thư. Thật ra điều này, cũng không tốt, dù sao, đại tiểu thư và nhị tiểu thư đều là nữ nhi của người, người thiên vị như vậy, đối với hai người họ mà nói đều không tốt."
Sau khi nghe Tần Ma Ma nói, Tần Hương Hà cũng không lưu ý lắm, "Tần Ma Ma, xem ngươi nói nghiêm trọng như vậy, tuy rằng ta có chút thiên vị Khả Nhân, nhưng mà, ta trước giờ cũng không bạc đãi Khả Nhiên! Lúc nào có cái gì ngon cái gì tốt ta cũng đều có phần cho nó mà! Trước giờ về vấn đề ăn mặc đều chưa từng xử tệ với nó, chỉ cần Khả Nhân có, nó cũng có!"
"Phu nhân, người biết mà." Tần Ma Ma nhíu mày, "Nô tỳ muốn nói không phải là ý này, ý nô tỳ muốn nói là sự quan tâm yêu mến của người đối với Khả Nhiên."
Sau khi nghe Tần Ma Ma nói, Tần Hương Hà không cho là đúng, "Yên tâm, Tần Ma Ma, ta biết ngươi muốn nói cái gì, ngươi xem, hôm nay không phải ta muốn bồi dưỡng tình cảm mẹ con giữa chúng ta, nên mới muốn giữ Khả Nhiên lại dùng cơm trưa hay sao?"
Sau khi thấy thái độ không cho là đúng của Tần Hương Hà, Tần Ma Ma nhẹ nhàng lắc đầu, "Phu nhân, người thật sự muốn quan hệ với đại tiểu thư tốt lên, hay là bởi vì giờ đây đại tiểu thư đã là quận chúa, có thể mang đến cho người vinh quang, nên người mới muốn cải thiện quan hệ với đại tiểu thư?"
Dù sao thì địa vị của Tần Ma Ma không tầm thường, nên khi nói, bà cũng không che che giấu giấu, trực tiếp nói ra hết điều mình muốn nói.
Sau khi nghe Tần Ma Ma nói, Tần Hương Hà cảm giác giống như tâm sự bị nhìn thấu, tức giận nhíu mày, "Tần Ma Ma, ngươi nói cái gì vậy! Khả Nhiên là nữ nhi của ta, sự thật này mãi mãi không thay đổi, cho dù giờ nó đã là quận chúa, cũng không thay đổi được sự thật nó là do ta mang thai mười tháng sinh ra."
Thấy dáng vẻ này của Tần Hương Hà, Tần Ma Ma thở dài, "Phu nhân, đại tiểu thư là do người sinh ra, sự thật này không ai có thể chối cãi được, nhưng mà, nếu người thật tâm muốn cải thiện tốt quan hệ với đại tiểu thư, vẫn nên dùng tấm lòng chân thật mà đối đãi, dù gì hiện giờ đại tiểu thư đã trưởng thành, có rất nhiều chuyện, tiểu thư đã có thể thấy được vô cùng thông suốt."
"Vậy thì thế nào?" Tần Hương Hà không cho là đúng, biện bạch rằng, "Tóm lại dù thế nào nó cũng là nữ nhi của ta, điểm này tuyệt đối không thay đổi. Cho nên, chỉ cần ta đối với nó tốt, nó nhất định sẽ rất vui mừng. Nó là nữ nhi của ta, ta rất hiểu nó, chỉ cần ta đối tốt với nó, nó nhất định sẽ đội ơn ta."
Tần Hương Hà nói với tự tin tràn đầy, nàng cho rằng mình vẫn hết sức hiểu rõ Triệu Khả Nhiên, từ trước tới nay, Khả Nhiên đều vô cùng khát vọng được mình yêu thương, chỉ cần mình thể hiện chút quan tâm, Khả Nhiên chắc chắn sẽ vui mừng phấn khởi, Khả Nhiên chính là người dễ thỏa mãn như vậy. Tỷ như trưa nay, nếu như Khả Nhiên biết mình giữ nó lại dùng bữa, chắc chắn sẽ rất vui vẻ nhận lời.
Tần Hương Hà suy nghĩ vô cùng chu đáo, không thể không nói, nàng thật sự hiểu rõ Triệu Khả Nhiên trước đây. Nếu là Triệu Khả Nhiên trước đây, chắc chắn sẽ giống như Tần Hương Hà đã nghĩ. Nhưng mà, Triệu Khả Nhiên đã không phải là Triệu Khả Nhiên trước kia nữa, Triệu Khả Nhiên bây giờ đối với cái gọi là tình yêu thương của phụ mẫu, đã sớm hết hy vọng, cho nên đối với hành động thế này của Tần Hương Hà, nàng sao có thể cứ như vậy mà vui vẻ tiếp nhận!
Nếu như Triệu Khả Nhiên thực sự giống như trước, trước đây, lúcTần Hương Hà muốn Triệu Khả Nhiên đừng gần gũi quá với Tôn di nương, hai người đã xảy ra tranh chấp như thế nào? Chỉ là, Tần Hương Hà rõ ràng đã quên tranh chấp trước đây. Nên hiện tại mới có dáng vẻ tự tin tràn đầy như vậy.
Thấy dáng vẻ Tần Hương Hà đầy tự tin như vậy, trong lòng Tần Ma Ma vẫn vô cùng lo lắng, bà nhìn ra được, tiểu thư bây giờ đã không giống như trước nữa rồi, nếu như phu nhân thật sự không có chút thật lòng nào, e rằng quan hệ giữa hai người thật sự sẽ ngày càng xa cách! Nghĩ tới đây, Tần Ma Ma muốn mở miệng khuyên bảo, nhưng lại bị Tần Hương Hà cắt ngang.
Thấy Tần Ma Ma dường như còn muốn nói thêm gì nữa, Tần Hương Hà lên tiếng trước, "Được rồi, Tần Ma Ma, không nên nói nữa, Khả Nhiên đã đến Thiên thính rồi, chúng ta vẫn nên qua đó nhanh thôi!"
Thấy Tần Hương Hà khăng khăng cố chấp, Tần Ma Ma đành chịu, chẳng biết nói gì nữa, theo chân Tần Hương Hà ra ngoài.
Không lâu sau, Tần Hương Hà cũng đến Thiên thính, ngồi xuống vị trí chủ vị ở phía trên.
Nhìn mẫu thân ngồi phía trên, Triệu Khả Nhiên đứng lên, cuối người chào, mở miệng nói, "Nữ nhi vừa mới trở về, bây giờ đặc biệt đến thỉnh an mẫu thân, mong người mạnh khỏe."
Sau khi thấy hành động của Triệu Khả Nhiên, Tần Hương Hà hài lòng gật đầu, "Được rồi, ngồi xuống trước rồi hãy nói!"
Đối với động tác và hành vi của Triệu Khả Nhiên, Tần Hương Hà vẫn tương đối hài lòng, đặc biệt là hành động vừa về tới đã qua thỉnh an nàng trước của Triệu Khả Nhiên, khiến cho nàng càng thêm vừa lòng.
Nghĩ đến đây, Tần Hương Hà hết sức hài lòng mở miệng hỏi, "Khả Nhiên, con đã ở lại Vạn An tự năm ngày rồi, mấy ngày này sống có tốt không?"
Triệu Khả Nhiên mỉm cười, nhẹ nhàng đáp, "Mẫu thân yên tâm, phong cảnh ở Vạn An tự rất đẹp, hoàn cảnh cũng rất thanh tịnh, nữ nhi ở vài ngày, tâm tình vẫn rất tốt."
Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên trả lời, Tần Hương Hà gật đầu, "Vậy thì tốt rồi, nhưng mà ở lại năm ngày, thời gian vẫn có hơi dài, sau này nếu thật sự muốn đi Vạn An tự cầu phúc, vẫn không nên ở lại."
"Mẫu thân yên tâm đi, nữ nhi biết nên làm thế nào rồi." Triệu Khả Nhiên không hề trả lời trực tiếp vấn đề của Tần Hương Hà, mà đưa ra đáp án lấp lửng nước đôi.
Tần Hương Hà nghe không ra ý tứ trong lời nói của Triệu Khả Nhiên, còn tưởng rằng Triệu Khả Nhiên đã nghe theo lời của nàng, vì vậy vẫn cảm thấy hết sức hài lòng, "Vậy thì tốt rồi, con vẫn là một nữ hài tử trong nhà, nếu cứ nghỉ lại ở bên ngoài, e rằng sẽ có ảnh hưởng không tốt, cho dù là ở chùa, cũng vẫn vô cùng bất tiện. Nhất là thân phận bây giờ của con đã khác rồi, nên cần phải cẩn thận hơn nữa."
Sau khi nghe Tần Hương Hà nói, Triệu Khả Nhiên chẳng qua là cảm thấy buồn cười, nếu là mình trước đây, mẫu thân sẽ tuyệt đối sẽ không quản nhiều như vậy, xem ra sau khi mình trở thành quận chúa, giờ mẫu thân cũng bất đầu biểu hiện dáng vẻ quan tâm đến mình rồi, xem ra, nàng thật đúng là phải cảm ơn Húc mới được. Nếu không phải Húc khiến cho mình làm quận chúa, mẫu thân có lẽ cũng không có thời gian mà quan tâm mình! Dù sao hiện giờ việc của Triệu Khả Nhân cũng đủ làm người bận rộn rồi.
Nghĩ đến đây, Triệu Khả Nhiên nở nụ cười, trên mặt là vẻ cảm động, nhưng, chỉ cần chú ý nhìn, ý trào phúng trong ánh mắt lại vô cùng rõ ràng, cảm tạ mẫu thân đã vui mừng, sau này Khả Nhiên sẽ chú ý thật kỹ, mẫu thân yên tâm đi."
Đối với câu trả lời của Triệu Khả Nhiên, Tần Hương Hà vẫn là hết sức hài lòng, "Vậy là tốt rồi, con phải nhớ kỹ, ta là mẫu thân của con, tất cả những việc ta làm đều vì tốt cho con."
"Khả Nhiên biết."
Triệu Khả Nhiên hơi cúi đầu, che đi vẻ trào phúng kia. Xem ra, giờ mình đã là quận chúa rồi, đã có thân phận có thể làm họ kiêu hãnh, nên giờ mẫu thân bắt đầu thể hiện tình mẫu tử phải không?
Thấy dáng vẻ ngoan thuận của Triệu Khả Nhiên, Tần Hương Hà hết sức hài lòng, tiếp tục nói, "Con cũng đã rời khỏi nhà mấy ngày rồi, hôm nay trở về, giờ cũng sắp tới giờ cơm trưa, con ở lại dùng cơm trưa đi!"
Lúc nói Tần Hương Hà dùng giọng điệu tựa như ra lệnh, vì theo nàng thấy, Triệu Khả Nhiên nhất định sẽ thật vui vẻ đồng ý. Nàng đã rất lâu không dùng cơm cùng Khả Nhiên rồi, nàng tin rằng mình nói ra như vậy, Khả Nhiên nhất định sẽ không từ chối.
Thấy bộ dạng đầy tự tin của Tần Hương Hà, Triệu Khả Nhiên mỉm cười, mở miệng từ chối, "Mẫu thân, con đã hẹn người khác rồi, hôm nay không cùng người dùng cơm trưa được."
Chưa từng nghĩ tới Triệu Khả Nhiên sẽ từ chối, Tần Hương Hà nhất thời không phản ứng kịp, "Cái gì, con đã hẹn người khác rồi, là ai, hủy bỏ đi."
Tần Hương Hà dùng giọng điệu ra lệnh, khó có được hôm nay nàng đồng ý dùng bữa cùng Triệu Khả Nhiên, nàng cảm thấy Khả Nhiên nên cảm ơn mà đồng ý, hơn nữa, dù là ai, thì có thể quan trọng hơn mẫu thân của mình sao? Cho nên, Tần Hương Hà đương nhiên cho rằng Triệu Khả Nhiên nên hủy hẹn với người khác để bồi nàng ta.
Sau khi nghe Tần Hương Hà ra lệnh, Triệu Khả Nhiên không chút hoang mang uống một ngụm trà, mở miệng nói. "Mẫu thân, con đã hẹn Tôn di nương rồi, nếu bây giờ lại hủy hẹn, e rằng không tốt lắm! Hơn nữa, con còn có việc muốn bàn bạc với Tôn di nương!"
"Cái gì!" Tần Hương Hà nhíu chặt chân mày, "Con là nói con hẹn cái người ở Tùy Phong viên kia, Khả Nhiên, ta giờ ra lệnh cho con, lập tức hủy hẹn, sau này không cho phép con thân thiết với nàng ta."
Sau khi nghe Tần Hương Hà nói, Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười, xem ra mẫu thân mình thật tự cao tự đại, dựa vào cái gì mà cho rằng mình nhất định sẽ nghe lời! Từ trước đến nay, mẫu thân đối với mình vốn không có chút quan tâm yêu thương, dựa vào cái gì mà muốn mình phục tùng vô điều kiện chứ!
Nghĩ tới đây, Triệu Khả Nhiên mỉm cười, "Mẫu thân, làm người nói phải giữ chữ tín! Hơn nữa, nữ nhi cảm thấy Tôn di nương rất tốt, nữ nhi vẫn rất muốn gần gũi với người."
Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tần Hương Hà giận không chỗ phát tiết, "Ngươi đây là ý gì! Lẽ nào ngươi thấy Tôn thị kia tốt hơn ta, phải không?"
Triệu Khả Nhiên hơi cuối đầu, trả lời, "Nữ nhi không có ý như vậy, nhưng mà, mọi người đều là người một nhà, không phải nên sống hòa thuận với nhau hay sao? Hơn nữa, phụ thân cũng hi vọng như vậy, không phải sao?"
"Ngươi..." Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên trả lời, Tần Hương Hà càng thêm tức giận, "Triệu Khả Nhiên, ta hỏi ngươi, ngươi nhất định muốn chống đối ta phải không!"
"Mẫu thân nói nặng lời rồi." Triệu Khả Nhiên vẫn vô cùng vân đạm phong khinh trả lời, "Nữ nhi không rõ mẫu thân nói là có ý gì, nữ nhi nào dám chống đối mẫu thân!"
"Vậy được." Tần Hương Hà mở miệng ra lệnh, "Vậy ngươi hôm nay ở lại đây, không được phép đi Tùy Phong viên."
Triệu Khả Nhiên mỉm cười lắc đầu, "Mẫu thân mau quên rồi, nữ nhi vừa mới nói, nữ nhi và Tôn di nương đã hẹn trước, hơn nữa, nữ nhi thật sự có việc phải bàn bạc với Tôn di nương!"
Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên trả lời, Tần Hương Hà phẫn nộ, "Triệu Khả Nhiên, ngươi bây giờ trưởng thành rồi, đôi cánh cứng cáp rồi, phải không? Lại dám nói với ta như vậy."
"Nữ nhi không dám." Triệu Khả Nhiên trả lời, "Nữ nhi chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi."
Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên trả lời, Tần Hương Hà giận quá mà cười, Rất tốt, rất tốt, đây chính là nữ nhi tốt của ta! Cánh tay hướng ra ngoài, đối với người ngoài còn tốt hơn với mẫu thân ta đây, thật sự là cực tốt."
Tương phản với phẫn nộ của Tần Hương Hà, gương mặt Triệu Khả Nhiên vân đạm phong khinh, nàng suy nghĩ một chút, rồi mở miệng nói, "Mẫu thân, thật ra nói trắng ra thì, con cũng chỉ là một người mà thôi, con cũng cần vui vẻ, cần thương yêu. Con biết, Khả Nhân từ nhỏ rất xuất sắc, cho nên, người thiên vị muội ấy, điểm này, con vẫn hiểu được. Thế nhưng, lúc người quan tâm yêu thương Khả Nhân, có lẽ người thực sự đã quên, người còn có một nữ nhi nữa! Mẫu thân, con cũng có thất tình lục dục, con cũng muốn được người yêu thương, cho dù là người lúc nhàn rỗi quan tâm đến con một chút, con đều vô cùng vui mừng. Nhưng mà, con đã không còn là đứa bé con nữa rồi, con biết người vĩnh viễn không cách nào thương yêu con như thương yêu Khả Nhân, vì thế, đối với người, con đã không ôm bất kỳ hy vọng gì nữa."
Tuy rằng giọng của Triệu Khả Nhiên vô cùng bình thản, thế nhưng mỗi một chữ một câu nói ra đều như đánh vào lòng mọi người, Tần Hương Hà cũng không ngoại lệ.
Nhưng mà, Tần Hương Hà vẫn như cũ cho rằng mình không làm sai, "Cho nên, ngươi là đang oán giận ta sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.