Chương 9
Cute Kati
11/08/2023
Khả Thy đỏ mặt vì câu trả lời thẳng thắn ấy, cô cố gắng chuyển chủ đề để không khí bớt phần ngại ngùng.
- Mà thầy không dạy thêm thật à? Nghe nói lương giáo viên phải dạy thêm mới đủ sống ấy.
Gia Bạch nghe đến đây thì bật cười. Thầy kéo chiếc ghế lại gần cô, ngồi xuống rồi nói:
- Em yên tâm, lương thầy đủ để nuôi thêm em một ngày 10 bữa.
Đùa một chút rồi Gia Bạch lại trở về vẻ mặt nghiêm túc vốn có. Thầy nói bằng một giọng trầm nhưng nhẹ nhàng:
- Thầy tự đặt ra rất nhiều quy tắc cho bản thân và giữ kỉ luật để thực hiện nó.
Khả Thy chăm chú nghe Gia Bạch nói chuyện. Lần đầu tiên thầy mở lòng với cô. Chỉ đơn giản là ngồi lắng nghe người mình thích tâm sự, mà thế giới giống như bừng sáng khiến trái tim cô trở nên ấm áp lạ thường.
Gia Bạch không muốn có sự phân biệt đối xử giữa các học sinh. Thêm nữa, nhiều em không có điều kiện để học thêm sẽ cảm thấy tủi thân, tự so sánh với các bạn trong lớp. Và quan trọng nhất là học sinh cũng cần được nghỉ ngơi sau cả ngày dài trên trường.
Khả Thy càng nghe, cô càng ngưỡng mộ sự nghiêm túc trong công việc của thầy. Cô nói đùa một câu:
- Chẳng phải thầy đã tự phá luật để tỏ tình em đấy sao?
Gia Bạch búng nhẹ lên trán của cô, giọng nói thầy có một chút trêu chọc:
- Cũng biết nữa hả cô nương?
- Thầy phá lệ lần nữa mà dạy kèm cho em đi, sắp thi cuối kì 1 rồi - Cô cười khúc khích.
Gương mặt của Gia Bạch bỗng trở nên nghiêm trọng.
- Không được, thầy không muốn thiên vị bất kì học sinh nào.
Nghe đến đây, cô cũng gật gù tỏ vẻ đồng ý. Nhưng đôi mắt long lanh ấy lại phản chủ. Cô nhìn xuống bàn, nét mặt có chút thay đổi. Chỉ là nói đùa một câu thôi, sao phải nghiêm khắc như vậy?
Gia Bạch tinh ý nhận ra vẻ thất vọng trên đôi mắt của Khả Thy, thầy gãi đầu, nhìn đi chỗ khác, chậm rãi nói:
- Nh-nhưng nếu thiên vị bạn gái thì được.
Khả Thy tròn xoe mắt, cả gương mặt cô hiện rõ lên sự ngạc nhiên và khó hiểu. Thầy Bạch ho một tiếng rồi nói tiếp:
- Khụ khụ. Ý là... dạy kèm cho bạn gái của mình thì đâu có sai trái gì đâu. E-em nghĩ sao? Có muốn...
.
.
.
... làm bạn gái của thầy không?
------------------
"Học sinh thì nhiều nên không thể thiên vị riêng ai. Nhưng bạn gái thì chỉ có một.
Lí do do này cũng hợp lý mà. Nhỉ?"
--------------------
Sau khi ăn và nghỉ trưa thì tiết học buổi chiều bắt đầu. Gia Bạch giao bài tập cho cả lớp làm để thầy có thời gian viết báo cáo cho trường.
Không gian lớp học yên tĩnh, chỉ nghe được tiếng bút bi hoặc tiếng sột soạt của những tờ giấy. Thầy Bạch chăm chú làm công việc của mình. Vẻ đẹp của một người đàn ông đang tập trung làm việc là thứ có sức hút mạnh nhất thế gian này. Có một vài bạn nữ lâu lâu lại lén nhìn thầy. Cũng phải, Hàn Gia Bạch thơm ngon khó cưỡng mà.
Bỗng nhiên, Khả Thy giơ tay từ dãy bàn thứ hai, phá vỡ bầu không khí im lặng:
- Thầy ơi, em không biết làm câu này ạ.
Thầy Bạch có hơi bất ngờ vì đề thầy đưa không hề khó. Khả Thy còn là một học sinh giỏi của lớp nữa. Nhưng thầy không phán xét mà vẫn điềm tĩnh trả lời:
- Mang vở lên đây, câu nào vậy?
Khả Thy bước lên bục giảng, đặt cuốn vở xuống trước mặt thầy. Đáng yêu ở chỗ, trên mặt giấy có một dòng chữ nhỏ được viết cẩn thận bằng bút chì.
"Em làm xong rồi. Chỉ muốn lên đây đứng gần thầy một chút, hehe"
Thầy Bạch đọc xong thì khóe miệng vô thức cười mỉm. Thầy giả vờ nói với cô trước lớp:
- À, câu này không khó, thầy cho đáp án rồi em tự tìm cách giải nhé.
Nói xong, thầy lấy ra một chiếc bút chì cũ trong cặp. Viết sột soạt lên giấy hai chữ.
"Nghịch ngợm"
.
.
.
Thầy phẩy tay, ra hiệu cho Khả Thy về chỗ ngồi. Cô cầm cuốn vở bước xuống bục giảng mà miệng cứ tủm tỉm cười. Ngọc Anh ngồi ngay sau bàn của cô, thấy vậy liền hỏi nhỏ:
- Đứng gần trai đẹp cảm giác thích lắm đúng không? Để tui lên thử ha...
Khả Thy trả lời mà khóe miệng vẫn không ngừng cười:
- Bậy bạ! Thầy đẹp trai nhưng có bạn gái rồi. Thầy hông để ý ai khác đâu.
Ngọc Anh tỏ vẻ hơi bất ngờ:
- Ủa? Gì? Bữa cậu nói với tui là thầy chơi đùa tình cảm mà? Sao giờ nghe nhất kiến chung tình thế?
Thầy Bạch nghe tiếng xì xào liền đưa mắt xuống cuối lớp. Vẫn như mọi khi, thầy gõ thước lên bàn rồi nghiêm khắc nói:
- Khả Thy! Ngọc Anh! Hai em nói đủ chưa?Muốn lên sổ đầu bài ngồi không?
Quả không ngoài dự đoán, làm bạn gái của Hàn Gia Bạch cũng không tránh khỏi bị la mắng như các học sinh khác.
Vương Khả Thy bây giờ là "nóc nhà" rồi. Cô cũng không cần phải sợ mấy tiếng quát nạt giả vờ hăm dọa học sinh đó nữa. Cô bĩu môi rồi lẩm bẩm: "Đẹp trai mà độc ác"
-------------------
Tan học, Khả Thy cố tình chờ các học sinh khác đi về hết. Sân trường bây giờ vắng lặng, chỉ nghe được tiếng gió xào xạc qua kẽ lá. Cô ngồi đợi thầy chủ nhiệm dưới chân cầu thang. Cô đợi mãi từ 4 giờ đến gần 5 rưỡi chiều.
- Ơ? Em chưa về à?
Khả Thy quay lưng lại thì nhìn thấy Gia Bạch bước xuống từ cầu thang. Góc nhìn từ dưới lên càng làm bật ngoại hình quyến rũ của thầy. Cô vội đứng dậy, phủi nhẹ bộ đồng phục đang mặc.
- Em đợi thầy mà.
- Trời ạ, sao không nói cho thầy một tiếng? Tan học từ 4 giờ mà?
- Mà thầy không dạy thêm thật à? Nghe nói lương giáo viên phải dạy thêm mới đủ sống ấy.
Gia Bạch nghe đến đây thì bật cười. Thầy kéo chiếc ghế lại gần cô, ngồi xuống rồi nói:
- Em yên tâm, lương thầy đủ để nuôi thêm em một ngày 10 bữa.
Đùa một chút rồi Gia Bạch lại trở về vẻ mặt nghiêm túc vốn có. Thầy nói bằng một giọng trầm nhưng nhẹ nhàng:
- Thầy tự đặt ra rất nhiều quy tắc cho bản thân và giữ kỉ luật để thực hiện nó.
Khả Thy chăm chú nghe Gia Bạch nói chuyện. Lần đầu tiên thầy mở lòng với cô. Chỉ đơn giản là ngồi lắng nghe người mình thích tâm sự, mà thế giới giống như bừng sáng khiến trái tim cô trở nên ấm áp lạ thường.
Gia Bạch không muốn có sự phân biệt đối xử giữa các học sinh. Thêm nữa, nhiều em không có điều kiện để học thêm sẽ cảm thấy tủi thân, tự so sánh với các bạn trong lớp. Và quan trọng nhất là học sinh cũng cần được nghỉ ngơi sau cả ngày dài trên trường.
Khả Thy càng nghe, cô càng ngưỡng mộ sự nghiêm túc trong công việc của thầy. Cô nói đùa một câu:
- Chẳng phải thầy đã tự phá luật để tỏ tình em đấy sao?
Gia Bạch búng nhẹ lên trán của cô, giọng nói thầy có một chút trêu chọc:
- Cũng biết nữa hả cô nương?
- Thầy phá lệ lần nữa mà dạy kèm cho em đi, sắp thi cuối kì 1 rồi - Cô cười khúc khích.
Gương mặt của Gia Bạch bỗng trở nên nghiêm trọng.
- Không được, thầy không muốn thiên vị bất kì học sinh nào.
Nghe đến đây, cô cũng gật gù tỏ vẻ đồng ý. Nhưng đôi mắt long lanh ấy lại phản chủ. Cô nhìn xuống bàn, nét mặt có chút thay đổi. Chỉ là nói đùa một câu thôi, sao phải nghiêm khắc như vậy?
Gia Bạch tinh ý nhận ra vẻ thất vọng trên đôi mắt của Khả Thy, thầy gãi đầu, nhìn đi chỗ khác, chậm rãi nói:
- Nh-nhưng nếu thiên vị bạn gái thì được.
Khả Thy tròn xoe mắt, cả gương mặt cô hiện rõ lên sự ngạc nhiên và khó hiểu. Thầy Bạch ho một tiếng rồi nói tiếp:
- Khụ khụ. Ý là... dạy kèm cho bạn gái của mình thì đâu có sai trái gì đâu. E-em nghĩ sao? Có muốn...
.
.
.
... làm bạn gái của thầy không?
------------------
"Học sinh thì nhiều nên không thể thiên vị riêng ai. Nhưng bạn gái thì chỉ có một.
Lí do do này cũng hợp lý mà. Nhỉ?"
--------------------
Sau khi ăn và nghỉ trưa thì tiết học buổi chiều bắt đầu. Gia Bạch giao bài tập cho cả lớp làm để thầy có thời gian viết báo cáo cho trường.
Không gian lớp học yên tĩnh, chỉ nghe được tiếng bút bi hoặc tiếng sột soạt của những tờ giấy. Thầy Bạch chăm chú làm công việc của mình. Vẻ đẹp của một người đàn ông đang tập trung làm việc là thứ có sức hút mạnh nhất thế gian này. Có một vài bạn nữ lâu lâu lại lén nhìn thầy. Cũng phải, Hàn Gia Bạch thơm ngon khó cưỡng mà.
Bỗng nhiên, Khả Thy giơ tay từ dãy bàn thứ hai, phá vỡ bầu không khí im lặng:
- Thầy ơi, em không biết làm câu này ạ.
Thầy Bạch có hơi bất ngờ vì đề thầy đưa không hề khó. Khả Thy còn là một học sinh giỏi của lớp nữa. Nhưng thầy không phán xét mà vẫn điềm tĩnh trả lời:
- Mang vở lên đây, câu nào vậy?
Khả Thy bước lên bục giảng, đặt cuốn vở xuống trước mặt thầy. Đáng yêu ở chỗ, trên mặt giấy có một dòng chữ nhỏ được viết cẩn thận bằng bút chì.
"Em làm xong rồi. Chỉ muốn lên đây đứng gần thầy một chút, hehe"
Thầy Bạch đọc xong thì khóe miệng vô thức cười mỉm. Thầy giả vờ nói với cô trước lớp:
- À, câu này không khó, thầy cho đáp án rồi em tự tìm cách giải nhé.
Nói xong, thầy lấy ra một chiếc bút chì cũ trong cặp. Viết sột soạt lên giấy hai chữ.
"Nghịch ngợm"
.
.
.
Thầy phẩy tay, ra hiệu cho Khả Thy về chỗ ngồi. Cô cầm cuốn vở bước xuống bục giảng mà miệng cứ tủm tỉm cười. Ngọc Anh ngồi ngay sau bàn của cô, thấy vậy liền hỏi nhỏ:
- Đứng gần trai đẹp cảm giác thích lắm đúng không? Để tui lên thử ha...
Khả Thy trả lời mà khóe miệng vẫn không ngừng cười:
- Bậy bạ! Thầy đẹp trai nhưng có bạn gái rồi. Thầy hông để ý ai khác đâu.
Ngọc Anh tỏ vẻ hơi bất ngờ:
- Ủa? Gì? Bữa cậu nói với tui là thầy chơi đùa tình cảm mà? Sao giờ nghe nhất kiến chung tình thế?
Thầy Bạch nghe tiếng xì xào liền đưa mắt xuống cuối lớp. Vẫn như mọi khi, thầy gõ thước lên bàn rồi nghiêm khắc nói:
- Khả Thy! Ngọc Anh! Hai em nói đủ chưa?Muốn lên sổ đầu bài ngồi không?
Quả không ngoài dự đoán, làm bạn gái của Hàn Gia Bạch cũng không tránh khỏi bị la mắng như các học sinh khác.
Vương Khả Thy bây giờ là "nóc nhà" rồi. Cô cũng không cần phải sợ mấy tiếng quát nạt giả vờ hăm dọa học sinh đó nữa. Cô bĩu môi rồi lẩm bẩm: "Đẹp trai mà độc ác"
-------------------
Tan học, Khả Thy cố tình chờ các học sinh khác đi về hết. Sân trường bây giờ vắng lặng, chỉ nghe được tiếng gió xào xạc qua kẽ lá. Cô ngồi đợi thầy chủ nhiệm dưới chân cầu thang. Cô đợi mãi từ 4 giờ đến gần 5 rưỡi chiều.
- Ơ? Em chưa về à?
Khả Thy quay lưng lại thì nhìn thấy Gia Bạch bước xuống từ cầu thang. Góc nhìn từ dưới lên càng làm bật ngoại hình quyến rũ của thầy. Cô vội đứng dậy, phủi nhẹ bộ đồng phục đang mặc.
- Em đợi thầy mà.
- Trời ạ, sao không nói cho thầy một tiếng? Tan học từ 4 giờ mà?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.