Chương 3
Lục Thần
17/05/2022
Chương 3
Lục Thần không tức giận, nhẹ cười nói: “Lục Bách Minh, có một chuyện ông sai rồi, hôm nay tôi tới đây không phải để trở về nhà họ Lục. Tôi chỉ muốn nói với ông rằng tôi sẽ hạ bệ nhà họ Lục, cho các người rơi vào bần cùng, rồi từng người chết giữa cái đói và cái rét, các người hãy chuẩn bị tinh thần đi!”
Đường lớn nhà họ Lục sau cơn mưa đầy nước đọng, đặc biệt chói mắt dưới ánh đèn xe qua lại.
Đường lớn nhà họ Lục được đặt theo tên nhà họ Lục, xung quanh có nhiều căn biệt thự cao cấp, là nơi ở của các quan chức cấp cao, người qua đường đều ngồi trong những chiếc xe hạng sang.
Lục Thần đi bộ một mình trên đường lớn, miệng anh ngậm điếu thuốc, anh đang suy nghĩ mông lung mà không thèm để tâm đến những ánh mắt khinh thường của mấy người ngồi trong xe.
“Cót két!”
Đột nhiên, tiếng phanh gấp của một chiếc BMW 760 vang lên bên cạnh anh.
Cửa xe từ từ mở ra, một người đàn ông mặc vest kẻ sọc và một người phụ nữ trang điểm đậm, ăn mặc mỏng manh bước xuống.
“Đây không phải là Lục Thần sao?”
“Mấy năm nay đi ăn mày ở đâu đó?”
Trước sự giễu cợt của người đàn ông mặc vest, Lục Thần khẽ cười lạnh, anh thản nhiên nói: “Ăn mày ở đâu liên quan gì đến anh!”
Người đàn ông mặc vest sọc này tên là Lục Phong, là con trai của bác cả anh, anh ta là một công tử ăn chơi, suốt ngày rượu chè gái gú.
Từ nhỏ, Lục Thần đã phải chịu sự ức hiếp bắt nạt của anh ta, Lục Thần luôn nhớ rõ.
“Ăn nói kiểu gì vậy? Nếu không kiếm cơm được cũng đừng trút giận lên đầu tôi chứ!”, Lục Phong bày ra vẻ mặt vô tội, anh ta vội vàng rút hai tờ một trăm tệ ra rồi ném xuống đất: “Đừng nói người làm anh họ như tôi không có tình nghĩa! Chỗ tiền này, cậu cầm lấy đi mua cơm chó đi!”
Lời này của Lục Phong khiến cô gái bên cạnh cười khanh khách.
Lục Thần rút một điếu thuốc ra, anh châm lửa, hít một hơi thật sâu, phun khói thuốc lên mặt Lục Phong, đôi mắt thâm thúy loé lên tia lạnh lùng: “Lục Phong, hãy tận hưởng những ngày tháng tốt đẹp này đi! Nhà họ Lục không được mấy nữa đâu”.
Nói xong, Lục Thần giẫm lên hai tờ tiền một trăm tệ, tiêu sái bước qua.
“Thằng nhóc kia, chỉ dựa vào cậu? Nhìn xem tôi xử lý cậu thế nào?”, trên mặt Lục Phong lộ ra nụ cười dữ tợn.
Ngay sau đó, anh ra rút điện thoại ra bấm một dãy số: “Hoàng Mao, đường lớn nhà họ Lục, có một người tên là Lục Thần, cậu mau qua xử lý cho tôi, chú ý, không được lấy mạng cậu ta, đánh gãy tay là được rồi!”
Nói xong, Lục Phong liền cúp máy, ánh mắt hung ác lướt qua bóng lưng của Lục Thần: “Hừ! Để tôi xem là ai không chống được mấy ngày nữa”.
“Anh Lục, bây giờ chúng ta đi đâu chơi?”, cô gái xinh đẹp bên cạnh hỏi.
“Bây giờ chúng ta đi xem kịch, một vở kịch đánh nhau rất thú vị!”, Lục Phong cười lạnh nói.
Khi Lục Thần đi được nửa đường, một chiếc xe thương vụ dừng lại trước mặt anh, ngay sau đó có bốn người đàn ông cầm theo gậy gộc và mã tấu bước xuống.
Một người đàn ông tóc vàng trong số đó dùng dao chỉ vào Lục Thần: “Thằng nhóc kia, mày là Lục Thần đúng không?”
Khóe miệng Lục Thần lộ ra vẻ hung ác, trên mặt anh không có chút sợ hãi, anh thản nhiên nói: “Đúng!”
“Rất tốt!”
Người đàn ông tóc vàng vung mã tấu trong tay lên: “Lên cho tôi, đánh gãy tay nó, giữ lại mạng!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.