Diễm Phúc

Quyển 2 - Chương 155: Bí mật phát ra dị năng.

Thập Niên Tàn Mộng

16/04/2013

Tên đại ca thấy Lưu Dương có chút không tin, cuống quít nói:

- Đúng vậy, tôi là Hỏa hệ dị năng bẩm sinh, còn Tật Phong là Phong Hệ.

- Hỏa Hệ và Phong Hệ, như vậy thì bọn bây có thể phóng thích năng lượng từ nhỏ?

Lưu Dương nhìn hai người, hơi chút suy nghĩ hỏi.

Lúc này Tật Phong trả lời:

- Từ nhỏ tôi đã cảm giác được năng lực, còn đại ca thì lên 15 tuổi, lúc đó hắn bị kích thích, sau này mới ngộ ra.

Lưu Dương trầm ngâm, bọn chúng nói xác thực là đặc điểm của dị năng, bởi vì dị năng là thể hiện trên tinh thần lực, cho nên ngoại trừ những người có tinh thần lực cao bẩm sinh thì cũng chỉ có những tài năng tiềm tàng bị kích thích khiến tinh thần lực mạnh lên, sau đó ngộ ra dị năng. Bất quá Lưu Dương nhìn lại hai người bọn chúng, dựa theo năng lực của chúng sao không đi kiếm một công việc gì tốt để là mại lại thành lập ra băng trộm cướp làm gì:

- Có dị năng, sao tụi mày không đi tìm việc gì lương thiện mà làm, tại sao lại đi làm trộm vặt ?

Đoạn nói chuyện vừa rồi, Tật Phong đã hiểu được suy nghĩ của Lưu Dương, lúc này giải thích:

- Chúng tôi cũng hết cách, tuy chúng tôi có dị năng, nhưng dị năng đứng ở hàng yếu nhất, tổ chức lớn không nhận chúng tôi, mà tự mình làm việc lại không thấy sáng sủa, cho nên đành phải hành nghề trộm cướp kiếm ăn, ai ngờ đắc tội đến đại hiệp.

- Dị năng còn chia phần cấp bậc à?

Lưu Dương rất kỳ quái hỏi, hắn không hiểu nhiều về dị năng giả cho lắm, bất quá thông qua Lý Long Cảnh giảng giả cho hắn, tinh thần lực trên 300 sẽ sinh ra một loại dị năng, trước kia hắn cũng từ nghĩ là dị năng giả cũng được chia ra cấp bậc, nhưng lúc đó còn chưa thấy, mà 2 tên trước mặt cuối cùng có level nào, chắc hẳn không cao lắm thế nhưng dị năng đúng là có chút ý tứ, 2 tên này có thể sát thương được một cao thủ phổ thông.

- Đúng là có chia ra cấp bậc, chủ yếu là dựa vào lực công kích, tôi và đại ca đều thuộc dị năng giả cấp G, trên chúng tôi còn có cấp F, E, D, C, B, A, thậm chí còn có cấp S, bất quá chúng tôi chưa được gặp qua.

Tật Phong uể oải nói.



Dị năng chia cấp theo lực công kích sao? Lưu Dương rất muốn biết bọn họ làm sao để phát ra dị năng. Nghe đồn dị năng giả hỏa thuộc tính có thể miễn dịch với lửa, nhưng hắn không quá tin vào điểm này, bởi vì điều này trái với quy luật tự nhiên, đành phải lấy chân khí kiểm tra bọn này mới được, đó mới là cách hay nhất, như vậy trên người bọn chúng sẽ hiện hết trước mắt mình.

Vì thế hắn duỗi tay đặt lên 2 tên kia đưa 2 cỗ chân khí vào, chuẩn bị kiểm tra cẩn thận cơ thể bọn chúng.

Hai người Tật phong đột nhiên nhói lên cơn đây nhưng vẫn phải nhịn xuống, không dám nhiều lời, ngồi im chờ. Vị bọn này là dị năng giả, khác với cơ thể của ông già lúc trước, cho nên lượng chân khí được đưa vào người chúng cơ hồ đạt đến gần 100, đại lượng chân khí đưa vào, tất cả cấu trúc trong cơ thể bọn chúng liền hiện ra.

Phạm vi cảm ứng của 100 điểm chân khí khoảng 30cm, hơn nữa độ phân giải khá cao, mỗi một mạch máu mao quản đều hiện ra rõ ràng, phạm vi đủ lớn, chân khí cũng không chạy qua quá nhiều kinh mạch, chỉ cần qua một thủ mạch và một túc mạch là đủ, tình huống trên dưới toàn thân đều hiện ra rõ ràng.

Dị năng một khi đã lấy tinh thần lực làm chính, thì hai tên dị năng giả này cũng không ngoại lệ, giống như Thanh Hư chân khí, tinh thần lực của chúng cũng được lưu giữ ở ấn đường, bất quá tinh thần lực của chúng không mạnh mẽ như màu hoàng kim của Lưu Dương, của bọn chúng một tên có màu lam một tên có màu đen, hơn nữa cường độ không quá cao, cường độ của Tật Phong là 1000 còn tên kia là 2600.

Lưu Dương suy nghĩ: lực công kích mạnh yếu, là do năng lượng tinh thần lực phát ra, nhưng là tình huống xảy ra lại khác một trời một vực, chẳng phải công kích của bọn chúng một người là 300 một người là 800 sao.

Bỏ nghi vấn này lại, Lưu Dương tiếp tục kiểm tra, rốt cuộc làm sao mới có thể phát ra dị năng, tuy Thanh Hư đại pháp đã đạt tới cảnh giới khá cao , nhưng còn lâu mới đạt đến tầng 7, chỉ có đến tầng 7 mới có thể dùng tinh thần lực phát ra công kích.

Lý Long Cảnh cũng không nói cho hắn, về việc sử dụng tinh thần lực để công kích, nhưng hai tên trước mắt đã mang đến cho hắn một tia hy vọng, tinh thần lực của hắn bây giờ đã cao hơn hai tên kia ít nhất là 10 lần, tìm cách công kích của bọn chúng có thể dùng xài tạm trước khi nó đạt đến tầng 7. Công kích bằng tinh thần lực, tuy lực công kích không quá mạnh, nhưng nó cũng là một chiêu bài để ra tay, có đôi khi đừng nói là một thủ đoạn công kích khá lợi hại thế này, nhiều lúc chỉ cần một ít chân khí là có thể mang về sự sống.

Đầu tiên, Lưu Dương kiểm tra tư chất của hai người, thấy bọn chúng một tên thuộc hệ hỏa một tên thuộc hệ phong, cái này có lẽ là nguyên nhân cho sự nắm giữ dị năng của chúng, Lưu Dương tại thông qua kiểm tra toàn thân, thấy tư chất hai tên này đúng là thấp, hơn nữa này thấp, không thấp thường mà là cực kỳ thấp, một tên thuộc phàm phong, một tên thuộc minh hỏa, phàm phong là cấp thấp nhất trong phong hệ, còn minh hỏa lợi hại hơn chút, đứng thứ hai từ dưới lên trong hỏa hệ, nếu so với siêu cấp Âm dương đồng thể của Lưu Dương thì đúng là một trời một vực.

Cái này chẳng lẻ là nguyên nhân của việc chuyển hoán năng lượng ở mức thấp hay sao!? bởi vì không có kinh nghiệm, nên Lưu Dương đoán không ra, nhưng nếu nhìn vào những gì đã thấy thì tên đại ca chuyển hoán cao hơn Tật phong, bất quá vẫn rất hạn chế.

Bỏ qua chuyện này, hắn đi kiểm tra bộ phận quan trọng nhất của tinh thần lực, dị năng là tinh thần lực bẩm sinh, mà kinh mạch trong đầu là mấu chốt của tinh thần lực, bất quá hắn kiểm tra phát hiện kinh mạch trong đầu bọn chúng không hề được đả thông, bọn chúng không phải là người tu luyện tinh thần lực, mà là bẩm sinh hoặc là được kích thích, tinh thần lực không thể lưu thông, không thể thông qua tu luyện kinh mạch, cho nên phát triển, cái này là lý do tại sao lúc đầu dị năng giả rất mạnh, nhưng về sau không thể tiến bộ thêm. Dị năng giả là nghề nghiệp hoàn toàn dựa vào thiên phú, còn trong võ công thiên phú tuy rất quan trọng, nhưng không phải duy nhất, còn có bí kíp, đan dược, và quá trình tu luyện về sau.

Trên đầu tìm không thấy, vậy đành phải đi tìm từ kinh mạch trong cơ thể, Lưu Dương tin rằng, việc phát ra dị năng chắc chắn có quan hệ với kinh mạch. Hắn từ đầu từ từ tiến xuống dưới, kiểm tra từng bước một, khi tới cổ, Lưu Dương phát hiện một chút bất đồng, khi kinh mạch đi qua chỗ này lại có một ngã rẻ nho nhỏ, để tiến vào một nhánh kinh mạch khác, hơn nữa này chỗ kinh mạch này khác với những kinh mạch khác trong cơ thể , nó đã được đả thông, chẳng lẻ chỗ này có liên quan gì sao, Lưu Dương cảm giác hình như mình đã nắm được thứ gì.

Lưu Dương trầm ngâm một hồi lâu, lúc này hướng tới tên đại ca ra lệnh:

- Mày đứng lên.



Tên đại ca không dám cãi lời, nhưng hắn không dám nói tay chân đã bị tháo khớp , ấp úng nói không nên lời lời, Tật phong ngồi cạnh liền nói:

- Tay chân của đại ca tôi bị tháo khớp cả rồi .

Lưu Dương vỗ gấy, nói:

- Đm, quên mất chuyện này .

Xuất thủ nối lại khớp tứ chi của tên đại ca, hắn còn đặc biệt để lại trong cơ thể đối phương vài đạo chân khí, trải rộng ở vài bộ phận trong cơ thể, phân biệt theo dõi ấn đường, vị trí cuống họng, cùng với cánh tay, số chân khí hắn đưa vào đủ để bao phủ cả cơ thể tên này.

Tên đại ca sau khi được sửa lại khớp, đột nhiên thấy hết đau , hắn không dám tin, thử nhúc nhích, ngoại trừ đau đớn ngoài da, đã không còn cảm giác đau đớn từ trong xương tủy.

Lưu Dương thấy hắn còn nằm trên mặt đất, hừ lạnh một tiếng, tên đại ca của đám móc túi giật mình, không dám chậm trễ, vội vàng đứng dậy. Lưu Dương tiếp tục ra lệnh:

- Dùng toàn lực của mày, hướng về vách núi phía trước ném ra ‘cực hình hỏa cầu’.

Nơi Lưu Dương chỉ chính là vách núi đối diện khe núi, tên đại ca nhìn thoáng qua vách núi, lại lén nhìn Lưu Dương, thấy sắc mặt hắn rất lạnh lùng, đối với Lưu Dương hắn vẫn còn rất sợ hãi, vội vàng dựa theo mệnh lệnh của hắn mà làm, bắt đầu triệu tập dị năng trong cơ thể, chuẩn bị phát ra cự hình hỏa cầu.

Thân thể của tên đại ca đang nằm trong tầm quan sát của Lưu Dương, tinh thần lực của hắn cũng không ngoại lệ, quả nhiên, chỉ thấy hắn hai tay nắm chặt, tinh thần lực tập trung ở huyệt ấn đường bắt đầu di chuyển, dốc toàn bộ lực lượng, tổng cộng 2600 điểm năng lượng, liền đục thủng vài huyệt đạo, đi thẳng tới nơi quán thông kia, những kinh mạch đang bị phong bế dường như rất quen với chuyện này, nên năng lượng vẫn có thể đi qua như được quán thông, bất quá chỉ có 1300 mức năng lượng tiến qua các nơi này.

Thú vị, không ngờ tinh thần lực có thể được sử dụng theo cách này, nhưng tại sao chỉ có một nữa đi qua, chẳng lẻ trong này có vấn đề gì sao? Toàn bộ chân khí được phóng ra là dùng để bảo vệ, còn lại chỉ là một ít để dự phòng, hắn không rõ ràng lắm, bất quá có chút nghi ngờ, lúc nãy đánh nhau hắn đã phát ra vài hỏa cầu có năng lượng là 800, mặc dù dựa theo chuyển hoán năng lượng là tốn khoảng 100, nhưng tên này vẫn tiêu hao không ít , vậy thì tại sao năng lượng hắn vẫn còn nhiều thế này, 2600 là số điểm năng lượng còn thừa hay là số gốc của hắn?

Trong lòng Lưu Dương nhớ lại trước đây, ngoại trừ đan dược và vận công, hắn không biết có cách nào để nhanh chóng khôi phục tinh thần lực một cách nhanh chóng, xem ra năng lượng của tên này đúng là không thấp, bất quá chắc cũng rất hữu hạn, nếu không, có hai tên khốn có mức năng lượng là 5000 vây công mình, chỉ sợ đến lúc đó cũng phải cuống tay cuống chân.

Sau khi cỗ năng lượng 1300 đi qua, chỗ năng lượng 1300 còn lại lại khiến hắn giật mình, bởi vì số năng lượng 1300 này quay lại ấn đường lập tức khôi phục lại trạng thái như củ.

Điều này làm Lưu Dương tuy đang quan sát bằng cảm ứng, nhưng cũng khiến tròng mắt của hắn thiếu chút nữa rớt xuống đất, không thể, chắc không phải đâu, khôi phục ngay lập tức, điều đó không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Diễm Phúc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook