Diễm Phúc

Quyển 1 - Chương 22: Huyết mạch lực lượng

Thập Niên Tàn Mộng

15/04/2013

Thân thể Lưu Dương cũng gần đến cực hạn, lúc này luồng khí cuồng bạo chạy về huyệt Bách Hội, lại vòng lại huyệt Dũng Tuyền tại lòng bàn chân, từ từ dịch chuyển về phía trước, hơn nữa chân khí càng ngày càng điên cuồng, Lý Long Cảnh không ngờ năng lượng tinh thằng đang yên ắng như thế, khi dị biến lại quá mức điên cuồng.

Nhưng mà lúc này Lý Long Cảnh cũng không có biện pháp nào, đành mặc kệ, lão biết là chỉ cần lường khí này quay lại được huyệt Bách Hội thì chắc chắn xong đời, lão cũng không có cách nào để ngăn chặn luồng khí điên cuồng kia từ từ đi lên, mà nếu không ngăn cản, thì hậu quả đã rõ ràng, cho dù là chút chân khí còn lại trong não Lưu Dương, cũng đủ làm hắn đi tong cái mạng nhỏ.

Lão ở vào thế khó xử, mà luồng khí điêng cuồng kia lại tiếp tục vận chuyển theo hình xoắn ốc , điên cuồng tấn công phá hư kinh mạch của Lưu Dương. Chỉ trong một thời gian rất ngắn, kinh mạch của Lưu Dương đã bắt tới giới hạn, bắt đầu văng tung tóe, luồng khí cuồng bạo chen nhau tiến công, bắt đầu tràn vào trong các mạch máu.

Xong rồi, xong hết rồi , Lý Long Cảnh cực kỳ bi quan, sinh tử có mệnh, phú quý tại thiên, xem ra không có thuốc nào cứu được , làm một gã ‘ hoàng cấp ’ cao thủ, hắn biết rõ kinh mạch bị nổ tung sẽ dẫn đến hậu quả gì, tẩu hỏa nhập ma tuy cũng nghiêm trọng, nhưng kinh mạch chỉ bị tổn thương mà thôi, nhưng nếu là bị nổ tung, thì kết quả chỉ có chết và chết.

Nhưng lúc này lại đột nhiên xuất hiện dị biến tại thời điểm luồng khí điên cuồng phá vỡ kinh mạch tiến vào mạch máu, trong nháy mắt, luông khí kia lại giống như một cái chìa khóa dùng để mở cửa, làm máu trong người Lưu Dương sôi lên sung sục .

Đúng vậy, chính là sôi trào , những dòng máu sôi sục còn mãnh liệt hơn những dòng bạo khí , máu sôi lên dùng để ngăn chặn luồng bạo khí sau khi kinh mạch vỡ ra, làm Lý Long Cảnh thở dài được một hơi, chỉ cần luồng bạo khí bất động, thì bây giờ sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Đối với máu của Lưu Dương, Lý Long Cảnh chưa thể tìm hiểu được, lão không biết tại sao trong máu của Lưu Dương lại ẩn chứa một loại lực lượng lớn như thế , cỗ lực lượng này cuối cùng là gì, khi xảy ra tai nạn giao thông, nguồn lực lượng trong máu được kích hoạt để hấp thụ ngọc bội của lão vào trong cơ thể Lưu Dương, nên mới có quan hệ bây giờ, huyết mạch này là do trời sinh, hay là sau khi sinh ra mới có, lão quả thật đã suy nghĩ cả trăm lần mà không có được đáp án.

Dòng máu sôi sục ngăng cản luồng khí ngay tại nơi bị vỡ, đã không biết thì nên quên đi vậy, Lý Long Cảnh cảm thấy trong dòng máu của Lưu Dương tồn tại một cỗ năng lượng cực kỳ cường đại, mặc dù là mặc dù là một cao thủ “Hoàng cấp” nhưng khi đối mặt với cỗ lực lượng này Lý Long Cảnh cũng có chút run rẫy, cảm giác nhưu đối diện với ngọn núi sừng sững.

Rất nhanh, một cỗ lực lượng thật lớn được tập trung, hơn nữa đã bắt đầu phản công , ngạy tai nơi miệng vỡ của kinh mạch, luồng bạo khí như gặp phải một cỗ lực lượng không thể chống cự, cơ bản không thể phản ứng, bị lực lượng của huyết mạch bao vây, làm cho chúng dần dần đi vào quy củ, chạy quanh cơ thể một vòng, sau đó từ từ rút về lại huyệt ấn đường.

Nói thì chậm, nhưng mọi việc xảy ra rất nhanh chỉ trong nháy mắt đối với người bên ngoài, từ khoảng thời gian luồng Thanh Hư chân khí không bạo loạn đến lúc bị phong ấn tai huyệt ấn đường, giống như chưa có bất cứ chuyện gì xảy ra.

Lý Long Cảnh cũng thu công, tuy rẳng chỉ là một quảng thời gian rất ngắn, nhưng đối với một người không có thân thể, còn mỗi mảnh tàn hồn, việc ngăn cản luồng bạo khí cũng làm cho lão cực kỳ uể oải, nhưng mà Lý Long không có tâm tình để nghỉ ngơi, càng ngày tâm tư cũa lão càng đặt nhiều lên người Lưu Dương, trên người trẻ tuỗi này cuối cùng là mang bí ẩn gì, chuyện của ngọc bội cai như là ngẫu nhiên đi, nhưng chuyện kia thì..?

Lý Long Cảnh nhận thấy khi hướng dẫn Thanh Hư chân khí quay về huyệt ấn đường, không tiếp tục quay lại trong mạch máu, ngược lại có một loại hình thái mà Lý Long Cảnh không thể giải thích được, tập trung tại ấn đường, còn có một cái ấn ký màu đỏ ở lại, phảng phất như bọn chúng câu thông với nhau.



Cứ như vậy, qua một thời gian ngắn, tất cả mọi việc đều khôi phục bình thường, giống như chưa xảy ra bất cứ chuyện gì, nhưng mà thất khiếu Lưu Dương chảy máu, tại huyệt ấn đường còn có một ấn ký màu đỏ, rõ ràng như muốn nói với Lý Long Cảnh tất cả việc xảy ra vừa rồi là sự thật.

Trên người tên Lưu dương này cuối cùng còn ẩn chứa những bí mật gì, huyết mạch của hắn, rõ ràng Lý Long Cảnh có thể cảm giác được bên trong huyết mạch của Lưu Dương có ẩn chứa một cỗ lực lượng vô cùng lớn, nhóc Lưu Dương này là ai, tai sao khi hắn còn chưa tu luyện lại có được một cỗ lực lượng còn lớn hơn cả bản thân, một loạt vấn đề có liên quan đến huyết thống của Lư Dương trước mắt, xem ra phải tìm cơ hội hỏi cho rõ ràng.

Nhìn thấy Lưu Dương đã khôi phục bình thường, mặc dù Lý Long Cảnh có vấn đề muốn lập tức hỏi Lưu Dương, chỉ là sau khi trải qua 2 lần tiêu hao lớn lão đã vô pháp tiếp tục vấn đề được nữa , thở dài một hơi, dần dần chìm vào trong ý thức hải của Lư Dương, tiến hành bế quan khôi phục.

Lý Long Cảnh bế quan, Lưu Dương cũng hôn mê , cả phòng bệnh lâm vào tĩnh mịch, nhưng là lúc này Lý Long Cảnh cũng không nghĩ tới được, Lưu Dương sau hai lần nguy hiểm, liên tục hai lần dị biến, tiêu hao rất nhìu tinh lực của lão, đặc biệt là lần cuối khống chế Thanh Hư chân khí tại huyệt Bách hội, mặc dù có được sự giúp của lực lượng trong huyết mạch, ép được luồng bạo khí trở về chỗ củ, nhưng kinh mạch lại bị thương tổn rất lớn, bây giờ mà hắn có thêm biến cố gì thì kinh mạch sẽ đại loạn, mà lực lượng trong huyết mạch cũng không phải là vạn năng, trải qua một lần kích phát, thì sẽ ngủ say trong thời gian rất dài.

May mắn chính là, Lưu Dương ngày có 3 bữa ăn, cần uống thuốc, không có việc gì, cho nên không ai quấy rầy, để cho hắn trãi qua vài giờ thời gian để kích thích tiềm lực, sức khỏe sẽ hồi phục rất nhiều, tuy rằng chỉ cần vài giờ nhưng kinh mạch Lưu Dương cũng khôi phục đước 7 8 phần , ngay cả chỗ vết máu văng tung tóe cũng gần như không thấy , chỉ để lại một chút dấu vết của máu đông lại.

Đợi cho Lưu Dương từ trong hôn mê tỉnh lại, màn đêm đã buông xuống , hắn cảm thấy rất kỳ quái là tại sao mình không có việc gì, có lẻ là do sự phụ cứu, mấy ngày nay gặp được nhiều việc lạ, Lưu Dương đã sớm thấy không còn gì ngạc nhiên, cảm thấy bình thường, chỗ kỳ nhất hắn cảm thấy kỳ quái là, sư phụ có nói qua, chỉ cần dùng tâm để hiểu có thể cảm giác được dị năng trong cơ thể, nhưng bản thân lại đau đớn đến bất tỉnh, đừng nói cảm giác dị năng , cho dù là khống chế bản thân cũng không được, còn cảm giác cái rắm a.

Tuy rằng bản thân phải chịu đau đớn như thế, nhưng thiên phú dị năng của bản thân là gì có thể trợ giúp cho võ công hay không, là mạnh mẽ hay yếu ớt, cũng không biết, Haizzz, những việc này rốt cuộc là vì thứ gì .

Có chuyện gì cứ hỏi sư phụ, đây là do sự phụ dặn lại, mà những vấn đề hiện tại thì hắn càng muốn hỏi sư phụ, hắn không biết nhưng sư phụ thì nhất định biết. Tuy suy nghĩ của Lưu Dương là thế, nhưng không biết bất kỳ hắn có kêu gọi như thế nào, Lý Long Cảnh vẫn không trả lời lại một tiếng, sao lại thế này, chẳng lẻ sư phụ tại tiêu hao rất nhiều năng lượng, lại lâm vào ngủ say, việc này không phải mới xảy ra có một lần, xem ra vừa rồi ở đây xảy ra chuyện không nhỏ, sư phụ không có mặt, hắn cũng không dại gì mà đi thử lại cơn đau tại huyệt Bách Hội truyền đến như một ký ức vẫn còn rất mới mẽ, hắn cũng không nghĩ muốn làm lại thêm một lần nữa.

Lưu Dương đứng lên, cử động qua, tiện thể đi giặt một cái khăn sạch để rửa mặt, thấy khóe mắt, lỗ tai lỗ mũi, ngay cả khóe miệng còn vương lại vết mấu, trong lòng có chút kỳ quái liền chà sạch qua một lần. Hắn đã sớm bất tỉnh, làm sao có thể nhớ việc nguy hiểm khi nãy, chỉ là cảm giác được Huyệt Bách Hội có dị biến, nhưng vẫn không biết được xảy ra chuyện gì.

Nằm ở trên giường, tuy rằng Lưu Dương cảm thấy trên người có chút đau đớn, hắn cũng chỉ nghĩ đến nguyên nhân là do vụ tai nạn giao thông, so với trước kia còn đau hơn nhưng hắn cũng cảm thấy bình thường, cũng không tập trung vào suy nghĩ quá nhiều.

Một đêm yên tĩnh, buổi tối ngoại trừ Lưu Dương vẫn bảo trì tư thế ngũ, thì ngya cả chân khí của Thanh Hư đại pháp hắn cũng không tu luyện, nhưng tư thế ngủ đó cũng đủ để hắn trong một khoảng thời gian ngắn tiến vào một giấc ngủ sâu, rất tốt đối với việc khôi phục tinh lực, rất nhanh Lưu Dương từ từ tiến vào mộng đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Diễm Phúc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook