Diễm Phúc

Quyển 2 - Chương 164: Tam đầu kim tham.

Thập Niên Tàn Mộng

16/04/2013

- Sao cháu biết được?

Lý Minh Huân hỏi. Cậu nhóc trẻ tuổi này quả không đơn giản, mình chỉ giới thiệu sơ qua nhưng hắn lại biết rõ như thế, giống như được thấy tận mắt.

Nghe được câu trả lời của Lý Minh Huân, Lưu Dương cười khổ, xem ra vấn đề là ở chỗ này , thứ đó không phải là sa sâm a, rõ ràng là tam đầu kim tham, nếu đã là ba cái đầu trên ba thân thể thì làm sao là sa sâm được, sai lầm này quả là quá nặng. Hắn cứ nghĩ chỉ ăn phải dược liệu nhị phẩm, không ngờ lại đụng phải thứ này.

Tam đầu kim tham cực kỳ hiếm thấy, có ba thân thể chính là linh được, cho dù là Lý Long Cảnh năm đó cũng không tìm được gốc nào có 3 đầu, hơn nữa mỗi đầu lại lớn hơn quả dưa leo thì tuyệt đối là hơn ngàn năm, là nhất phẩm thảo dược. Màu sắc của ba đầu không giống nhau vì nó đại biểu cho ba loại năng lượng khác nhau, phân biệt là thủy, mộc, thổ, ba loại thuộc tính, còn thân mình kim tham thuộc hệ kim, do đó có thể nói nó là linh dược ngưng kết bốn loại thuộc tính, chỉ còn thiếu hỏa hệ là có thể biến thành ngũ hành thần quả, mỗi thuộc tính trong nó đều là dược liệu cực phẩm để trúc cơ, đương nhiên , nếu có một người là ngũ hành hợp bốn hay ngũ hành hợp nhất thì dùng nó càng phát huy ra hiệu quả mạnh nhất.

Thuốc bổ không phải là không thể ăn, mấu chốt vấn là ăn như thế nào, ai ăn, ăn sao cho đúng cách, huống hồ tố chấn thân thể Tống Giai Linh quá tốt, nếu là một người có tố chất thân thể kém ăn phải dược vật này, thì với tố chất thân thể của bọn họ không thể dẫn động hấp thu thiên địa linh khí, nhiều nhất là chóng mặt đau bụng vài ngày sau là khỏi. Nhưng tố chất thân thể của Tống Giai Linh quá tốt, Cửu U thân thể cực phẩm của thủy thuộc tính, bẩm sinh đã rất mẫn cảm với thiên địa linh khí, có thể tự hấp thu một ít linh khí giúp cơ thể dưỡng nhan, ít bệnh tật, tinh thần thoải mái, thân thể như thế thì cần gì phải tẩm bổ nữa, nhưng bây giờ lại ắn cái này vào, dẫn động thiên địa linh khí long trời lở đất, thậm chí nguye hiểm đến tính mạng, haizz, chẳng lẻ đây là ý trời.

Lưu Dương thở dài một hơi hỏi:

- Cô Lý, mọi người ăn củ tây sâm kia thế nào?

- Còn thế nào nữa, tất nhiên là hầm với gà, sa sâm hầm gà ăn không tệ, trước đó Giai Linh đã trức đêm liên tục vài ngày, cô thấy con bé có chút mệt mọi lền hầm cho nó ăn , trước kia Giai Linh đã ăn vài lần nhưng không sao mà.

Hầm gà!? Lưu Dương nhướng mắt, dụng tam đầu kim tham hầm gà, chỉ sợ Lý Long Cảnh ngàn năm trước, hay ngay cả thời Hồng Hoang lúc nhiều thiên tài địa bảo, không ai đi làm theo cách lãng phí này, quả là..hết chỗ nói rồi.

Đây đâu phải chỉ là vấn đề, mà là vấn đề lớn, sa sâm bình thường sao có thể so sánh với tam đầu kim tham, 1 thứ trên trời một thứ dưới đất, không biết ‘ông già’ Tống Giai Linh làm sao tình được thứ quý hiếm này, còn tưởng rằng là sa sâm đưa cho con gái ăn, làm thế này không phải là giúp nàng mà là hại nàng.

Một khi đã đã biết bệnh căn, Lưu Dương cũng bắt đầu lo lắng này giải quyết đích vấn đề, như vậy đích vấn đề tạo thành đích tẩu hỏa nhập ma, giải quyết vấn đề đích phương pháp chủ yếu có hai cái, đệ nhất chính là đâm lao phải theo lao, chỉ cần chiếm được tam đầu kim tham, sau đó luyện chế thành trúc cơ đan, cấp tống Giai Linh trúc cơ, như vậy chẳng những chứng bệnh toàn bộ hảo, nhưng lại có một cái võ học đích trụ cột.

Tìm ra nguyên nhân gây bệnh, Lưu Dương bắt đầu lo lắng đến phương pháp giải quyết, vấn đề tạo thành tẩu hỏa nhập ma như thế này có hai cách giải quyết, cách đầu tiên chính là phòng lao theo lao, chỉ cần chiếm được tam đầu kim tham, sau đó luyện chế thành trúc cơ đan, đưa cho Tống Giai Linh trúc cơ, như vậy chẳng những khỏi bệnh mà có thể khiến cô ấy có được căn cơ võ học.

Dược hiệu tam đầu kim tham rất lớn, hơn nữa linh căn đã ngấm sau không dễ để kích phát dược hiệu ra, hầm gà chỉ làm phát ra một chút nhưng lãng phí cũng chỉ có hạn, nếu phần sâm còn lại chưa bị vứt đi thì vẫn còn cơ hội, tam đầu kim tham được hầm lên thì vẫn còn là dược liệu nhị phẩm, nếu linh khí nhiều hơn một chút vẫn có thể là nhất phẩm như củ, hơn nữa nếu thêm vài thứ phụ liệu vào thì có thể phát huy ra hiệu quả tốt nhất của nó.

Đây biện pháp giải quyết tốt nhân, nhưng Lưu Dương lại chần chờ , bởi vì cho tới nay trúc cơ không phải là một quá trình an toàn, bản thân hắn khi trúc cơ nếu không có dược vật cường đại cộng Lý Long Cảnh làm hậu thuẩn thì chưa chắc thuận buồm xui gió, nếu xuất hiện vấn đề thì sẽ chết ngay tức khắc, không còn đường quay lại. Hơn nữa đối với Lưu Dương lúc này việc lấy tam đâu kim tham luyện chế trúc cơ đan quả thật hơi quá sức, nếu xảy ra sai lầm thì không thể cứu vớt, do đó hắn rất do dự.

Ngoại trừ phương pháp trúc cơ này, cách khác chí là dùng kim chân đưa chân khí vào cơ thể Tống Giai Linh để kích thích dược lực của tam đầu kim tham, hơn nữa khu trừ thiên địa linh khí còn dư thừa, nhưng làm như thế sẽ khiến kinh mạch của nàng bị phá hỏng, phá hỏng một cách vĩnh cửu, hơn nữa di chứng về sau rất nghiêm trọng, quãng đời còn lại nàng có thể bị bệnh thường xuyên, có thể không sống được đến 40 tuổi.



Hai cách đều có tính nguy hiểm riêng, một thứ thì gặp nguy hiểm ngay tức khắc, nếu trôi qua, sẽ trở thành một người có võ công chân chính bước chân trên con đường võ đạo. Còn cách kia thì khi chữa bệnh không gặp nguy hiểm gì, nhưng cuộc sống sau này sẽ như ác mộng, thân thể bị bệnh tật dầy vò.

Hai cách cứ không ngừng xoay tròn trong đầu Lưu Dương, Lưu Dương cũng không thể quyết định chọn cách nào, thậm chí hắn hối hận, tại sao bản thân không học võ sớm hơn một chút, nếu sớm hơn một chút thì có thể đạt tới Địa cấp, hộp pháp cho nàng trúc cơ, không phải lựa chọn như thế này .

- Chỗ sâm kia còn thừa không?

Cuối cùng Lưu Dương đã đưa ra quyết định, hắn hỏi Lý Minh Huân.

Thứ giúp hắn đưa ra quyết định này chỉ là một cực phẩm bí kíp thuộc hệ thủy, được Lý Long Cảnh truyền lại cho hắn khi dạy kiểu ‘nhồi vịt ăn’, vừa rồi khi hắn đang lo lắng thì tự dưng lại nhớ đến bộ võ công này. Công pháp hệ thủy không phải là môn có lực tấn công mạnh nhất trong ngũ hành, nhưng đó là hệ nhu hòa nhất, đặc biệt là Lăng ba thần công này, đối với trúc cơ ít sinh ra nguy hiểm. Lúc ấy Lưu Dương còn ngạc nhiên, không biết tại sao Lý Long Cảnh lại giao cho hắn một bộ võ công dành cho nữ, nhưng xem ra hiện tại hắn phải ngàn vạn lần cám ơn lão, nếu không phải có bộ công pháp này, hắn cứu Tống Giai Linh sẽ gặp khó khăn nhiều hơn, đúng là lúc đó hắn thật khó để đưa ra quyết định cuối cùng.

- Đương nhiên còn thừa, củ sâm này quả là không tệ, tuy được hầm lên nhưng không thay đổi hình dáng, hơn nữa so với ban đầu cũng khác gì, cô thấy thế liền lấy cất đi, để sau này hầm ăn tiếp.

Lý Minh Huân nói tiếp

Lưu Dương cười khổ một tiếng, còn hầm nữa à, hầm lần đầu đã xảy ra chuyện như thế này, hầm tiếp thì người ăn chết chắc, bất quá đây không còn là chuyện quan trọng, hắn hỏi:

- Cô Lý, cô bảo quản nó như thế nào.

- Đương nhiên là cất trong kho chứa đồ, thông gió ưa tối, bọn ta ăn nhân sâm cũng nhiều, nên việc bảo quản đương nhiên là rõ.

Lý Minh Huân trả lời.

Nghe được phương pháp bảo quản của Lý Minh Huân, Lưu Dương thở một hơi thật nhẹ nhõm, cách bảo tồn như thế thì tam đầu kim tham sẽ không đánh mất bao nhiêu dược hiệu, vả lại chưng lên thì mất chừng lắm 1% linh hiệu, vốn tam đầu kim tham thuộc loại là gần với những cực phẩm Ngũ Hành thần quả và Cửu Sắc Liên Hoa, đánh mất 1% linh hiệu, cũng chỉ như chín trâu mất sợi lông mà thôi - không đáng kể, số còn thừa đã đủ dùng rồi, nếu luyện chế tốt thì hiệu quả sẽ không giảm đi.

Một khi đã quyết đi để Tống Giai Linh trúc cơ, vậy phải nhanh chóng hành động thôi, cố gắng đem mọi việc chuẩn bị ổn thỏa, tuy tính nguy hiểm của Lăng Ba thần công nhỏ, nhưng không phải là không có nguy hiểm, hắn không có thực lực bảo hộ cho Tống Giai Linh, nhưng hắn sẽ cố gắng chuẩn bị mọt thứ tốt nhất, coi như là đang đứng bên cạnh giúp Tống Giai Linh trúc cơ vậy.

Bây giờ quan trọng nhất là củ sâm này, chưa cầm được củ sâm thì mọi chuyện coi như vô ích, Lưu Dương trịnh trọng hướng Lý Minh Huân nói:

- Cô Lý, cháu có cách trị bệnh này cho chị Giai Linh , chứ cứ để chị Giai Linh như bây giờ trước sau gì cũng... .



- Cháu chắc không?

Lý Minh Huân kinh hỉ nói, ba ngày qua các chuyên gia đã tổ chức không biết bao nhiêu cuộc hội chẩn, nhưng không tìm được nguyên nhân, mà Lưu Dương vừa tới, lại có lần ra manh mối, đây quả là chuyện tốt, thậm chí bà chưa chờ Lưu Dương nói hết câu đã ngắt đứt lời hắn.

- Đúng vậy, tuy không nắm chắc 10 thành, nhưng là sáu bảy thành là có thể.

Lưu Dương gật đầu khẳng định.

Sáu bảy thành, Lý Minh Huân hạnh phúc thiếu chút nữa là ngất đi, hiện tại với bộ dạng này của Tống Giai Linh, đừng nói là sáu bảy thành, chẳng cần đối phương nắm chắc 6 7 thành, chỉ cần một thành là bà đã để cho người khác làm thử, bởi vì bộ dạng hiện tại của Tống Giai Linh thì chết có lẻ là sướng hơn sống.

Lý Minh Huân nở nụ cười đầu tiên từ khi Tống Giai Linh bị bệnh, kích động nói:

- Cháu muốn chúng ta làm gì bây giờ, chỉ cần bất kể việc gì chúng ta có thể làm được, ta sẽ cống gắng hết sức.

- Cô Lý những thứ khác không quan trọng, bây giờ quan trọng nhất là phần sa sâm còn lại kia.

Lưu Dương khẽ nói.

- Chỗ sa sâm này có vấn đề gì sao?

Lý Minh Huân kinh hãi, bà không ngờ vấn đề xuất hiện ở chỗ nhân sâm, nhân sâm không phải đều là đồ tốt sao, vậy sao lại xảy ra chuyện? hơn nữa các nàng ăn không phải là lần đầu tiên .

Lưu Dương biết của suy nghĩ của bà, thở dài một hơi, sau đó nói:

- Thứ kia quả thật là đồ tốt, nhưng đồ tốt không phải ăn vào mới tốt, bổ quá sẽ sinh ra chuyện, thứ cô hầm không phải là sa sâm trong nhân sâm, mà là tam đầu kim tham, dược lực của nó gấp hàng vạn lần sức chịu đựng của người thường, do đó ăn vào không phải là thuốc độc hay sao !?

- Nhưng cô cũng ăn sao lại không xảy ra chuyện gì?

Lý Minh Huân vẫn không tin được bởi vì bà cũng uống qua canh gà.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Diễm Phúc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook