Diễm Phúc

Quyển 2 - Chương 225: Tâm nguyện của tổ trưởng câu lạc bộ leo núi.

Thập Niên Tàn Mộng

16/04/2013

Nhóm người Lưu Dương bận đến mờ mắt, may mắn bọn họ chỉ nhận đăng ký, hướng dẫn thủ tục nên vẫn còn chịu được, bất quá 30’ sau lại nhận được thêm 400 lá đơn xin gia nhập, nhưng về sau tốc độ nộp đơn có vẻ chậm lại, dù sao lúc này đã là thời điểm cuối của việc đăng ký, cho dù có người biết cũng đã gia nhập vào trong câu lạc bộ nào đó.

Nữa tiếng đồng hồ sau, tên đàn anh mang theo 500 người đi kiểm tra đã quay về, nhưng đi sau hắn chỉ có 2 người: 1 nam 1 nữ, Lưu Dương thầm nghĩ trong 500 người vừa rồi chỉ có 2 người đạt chuẩn, nhưng lại có một nữ, không phải là Lâm Thi Ngữ ở lớp 9 đó chứ?

Mà lúc Lưu Dương chú ý tới cô gái kia, chỉ có một cảm giác, đó chính là cô bé này nhìn qua rất xinh đẹp, nhưng khi nhìn kỹ lại thì thấy nàng không có gì đặc sắc, con mắt cũng không lớn, mũi cũng không phải quá cao vóc dáng cũng bình thường, nhưng mỗi một bộ phận đều rất tương xứng, phối hợp rất đồng đều khiến người khác vừa nhìn đã cảm thấy xinh đẹp, mang đến cảm giác tự nhiên.

Không cần hỏi, Lưu Dương đã chắc chắn đây chính xác là Lâm Thi Ngữ, bởi vì sắc đẹp của nàng tuyệt đối là cùng đẳng cấp với nhóm người Vương Manh Manh, thậm chí so các cô nàng kia có vẻ ngây thơ hơn một ít, xem ra con mắt của nhóm người như Triệu Bác quả thật độc đáo, danh xưng tứ đại mỹ nữ quả nhiên rất hợp lý.

Kỳ thực việc làm Lưu Dương cảm thấy ngạc nhiên nhất, chí là bốn cô nàng nhìn có vẻ liễu yếu đào tơ thế này lại có thể chịu đựng được bài kiểm tra chạy 5000m, chẳng lẻ thể lực của tứ đại mỹ nhận cũng hoàn mỹ như nhan sắc của họ sao.

Tên năm trên có bộ dạng cao-gầy vừa mang 2 người đạt tiêu chuẩn quay về, lại bắt đầu hành trình mới, mang theo 400 người báo danh đi đến sân vận động kiểm tra. Bất quá Lưu Dương tuyệt đối không tin những người này có thể làm nên trò trống gì, bởi vì bọn chúng chỉ vì mỹ nữ mà đến, không ai có hứng thú thật sự với việc leo núi.

Tiếp theo không còn bao nhiêu người đăng ký, bọn họ cũng rãnh rổi hơn, Vương Manh Manh là người luôn sôi động, nhân dịp rãnh rổi chạy đến cạnh Lâm Thi Ngữ bắt chuyện, là con gái lại cùng lứa tuổi hơn nữa gia nhập chung một câu lạc bộ, nên rất nhanh đã thân nhau, đồng thời Cố Phán Nhi cũng gia nhập vào đó, ba mỹ nữ trò chuyện quên cả trời đất, cười nói không kể ai thậm chí còn cười hô hố mất hết hình tượng. Lưu Dương nhìn các nàng lại quay lại nhìn Tô Từ Thanh, thấy biểu tình của cô nàng vẫn lạnh như băng, Lưu Dương thở dài một hơi, không biết Tô Từ Thanh có được Trịnh Quốc Vận dạy dỗ về chuyện này không, thế nào vừa đến trường học lại không bắt chuyện với ai cả thế.

-----------------------

Suy đoán của Lưu Dương không hề sai, lại nữa tiếng đồng hồ rôi qua, tên đàn anh kia quay lại nhưng lúc này không mang theo ai, mà trong khoảng thời gian này, nhóm người tham gia đã kiểm tra đã truyền tin đi nói kiểm tra ở câu lạc bộ leo núi rất khó, do đó khiến một số người có ý định tiếp cận với mỹ nữ cũng đành từ bỏ, tránh việc mắt mật khi lỡ bảo danh, dù sao 5000m rất ít người có thể đạt đến.

Tên năm trên cao gầy kia đợi thêm 20’ thấy không ai tới báo danh liền tập hợp 8 người tuyển được, nói: "Được rồi, mọi người đăng ký một chút, giờ mọi người đều là đồng đội, nên nói ra tên tuổi vài sở thích để mọi người tiện giao lưu giúp đỡ lẫn nhau, tôi là tổ trưởng Lý Tồng, đứng bên cạnh tôi là Triệu Thư phó tổ trưởng, ngoại trừ 2 người bọn tôi thì năm 2 còn có 6 người, trong đó có 5 ông anh 1 bà chị, đều đứng cả đây, tất cả hãy giới thiệu với nhau một lần."

Vài người đứng cạnh tổ trưởng cũng bắt đầu giới thiệu, coi như là làm quen với nhau một lần, sau khi nhóm người năm trên giới thiệu xong, Triệu Thư đứng cạnh Lý Tồn nói: "Chúng tôi đã giới thiệu xong, các em cũng nói một chút về mình đi." Đám thành viên mới như Lưu Dương cũng bắt đầu nói một ít về mình, kể về một ít danh tính và sở trường. Lúc này Lưu Dương mới biết 2 tên còn lại trong nhóm một tên cao có tên là Vương Bằng, tên thaaos thấp còn lại gọi là Lữ Lâm, hai người bọn họ cũng là đến từ một trường sơ trung, khi học ở sơ trung cũng có tiếp xúc qua các câu lạc bộ leo núi nên thực lực không tệ, về phần nam sinh cùng thông qua với Lâm Thi Ngữ có tên là Ngô Cường, hắn mặc dù chưa leo núi bao giờ, thế nhưng tố chất thân thể cực tốt, đặc biệt có một ít sở trường về thể thao.

Tất cả mọi người giới thiệu xong, Lý Tồn rất hài lòng: "Tốt lắm, nhóm thành viên các bạn có tố chất rất tốt, đặc biệt có người đã tham gia leo núi, nhưng quan trọng hơn là có tới 4 mỹ nữ cùng tham gia, 4 vị mỹ nữ có thể nói với mọi người vì sao các em lại gia nhập vào câu lạc bộ leo núi không? Phải biết rằng hoạt động này bình thường đều dầm mưa dãi nắng, đây chính địch nhân lớn nhất với sắc đẹp a."

"Bọn em đều là những người yêu thích hoạt động ngoài trời, 2 người bọn em khi bình thường quay về nhà ngoại đều đi leo núi." Vương Manh Manh nói trước.



"Khi về nhà, hình như xung quanh thành phố này không có ngọn núi nào lớn?" Tổ trưởng Lý Tồn kỳ quái hỏi. Thành phố U thuộc đồng bằng duyên hải, đồi còn ít chứ huống chi là núi non.

"Là Hoàng Vân Sơn." Cố Phán Nhi bồi vào.

Giờ Lưu Dương mới hiểu vì sau lúc đi gặp Vương Manh Manh, còn khi về thì gặp Cố Phán Nhi. Thì ra quê bọn họ ở ngay Hoàng Vân Sơn a, khi bình thường đều leo núi dạo chơi nên thân thể tốt cũng phải. Xem ra bản thân có chút ‘tự sướng mất định hướng’, có lẻ 2 cô nàng thực sự yêu thích leo núi thật, cho nên khi gia nhập trùng hợp với mình mà thôi.

Lý Tồn thân làm tổ trưởng nên đối với các ngọn núi có một chút hiểu biết, than thở: "Hoàng Vân Sơn, đây chính là một ngọn núi lớn a, phỏng chừng khi chúng ta sắp xếp được thời gian tới đó thì phải cần các em hỗ trợ làm dẫn đường."

"Dẫn đường đương nhiên là được, khi bé bọn em lớn lên ở đó mà."Vương Manh Manh lập tức nhận lời.

Đối với phương án này Lưu Dương không hề tán thành chút nào, nếu là ở ngoại vi Hoàng Vân Sơn còn dễ nghe một chút, bởi chổ đó không có gì. Nhưng nếu như là bên trong Hoàng Vân Sơn thì không thú vị chút nào, bí mật bên trong Hoang Vân Sơn nhiều lắm, hiện tại đến ngay cả hắn vẫn không được rõ ràng, đặc biệt là mấy hiểm địa kia, không có võ công, thì với sức lực của người thường tuyệt đối không thể đâm đầu vào đó, nếu như tùy tiện đi vào thì không chỉ xảy ra vấn đề lớn, mà là rất lớn.

Đương nhiên Lưu Dương sẽ không nói ra những chuyện này vào hiện tại, bởi vì có nói cũng không ai tin, vạn nhất nếu nhóm người quyết định đi thì đến lúc đó hắn đành phải tùy cơ ứng biến, năng lực của tên tổ trưởng câu lạc bộ leo núi này hình như khá được, ít nhất là Lý Tồn và Triệu Thư không làm cho bọn họ câu nệ gì nhiều, dần quen thuộc với nha.

"Tin rằng với sự gia nhập của các bạn thì sẽ khiến câu lạc bộ chúng ta phát triển huy hoàng hơn rất nhiều, câu lạc bộ chúng ta lấy được vô số vinh dự cũng là nhờ truyền thống nào." Lý Tồn chỉ vào phòng tuyên truyền phía sau nói: "5 năm trước, lúc đó câu lạc bộ leo núi chúng ta có tổ chức một tour đến Everest, giới sự giúp đỡ của đội leo núi Trung Quốc, đã có người trở thành đội viên trẻ nhất leo lên đỉnh núi này, mà này hai người này chính là đội trưởng của câu lạc bộ chúng ta lúc đó: Vương Tấn Quang và Tằng Ứng Minh."

Leo lên đỉnh Everest chính là một thách thức với giới leo núi, là ngọn núi cao nhất thế giới, ngọn Everest hàng năm đón rất nhiều vận động viên leo núi từ tất cả các châu lục, bất quá số người có thể thành công không nhiều lắm, ở đó có rất nhiều nguy hiểm, quanh năm trên đỉnh Everest có rất nhiều người chết oan mạng, thế nhưng dòng người đổ đến đây vẫn liên tục không ngớt.

"Được rồi mọi người đem hồ sơ điền xong đặt hết ở đây, chờ sau khi ổn định chúng ta sẽ bắt đầu lần hoạt động đầu tiên, mọi người cần tham gia tập luyện đúng giờ." Lý Tồn nói xong, liền giải tán.

Nhóm người Lưu Dương liền rời đi, mà Lý Tồn và Triệu Thư lưu lại dọn dẹp nói chuyện với nhau: "Xem ra đám thành viên mới gia nhập này rất không tệ, lại thêm 2 thằng có kinh nghiệm, còn tố chất thân thể của nhóm còn lại cũng rất tốt, chỉ cần huấn luyện một chút có thể cho ra ngoài hoạt động."

"Đúng vậy, nhóm người năm nay quá được, hi vọng trải qua chút ít huấn luyện, chúng ta có thể mang họ đến những ngọn núi cao và hiểm trở, phải biết rằng từ sau lần kia cho đến vài năm trước đây chúng ta vẫn chưa tới ngọn everest là nào, hi vọng trước khi tốt nghiệp có thể hoành thành được mục tiêu." Triệu Thư cũng cảm khái nói.

Lý Tồn nói như vậy là bởi vì một lần có nhóm học sinh trường Kinh Đại đi leo đỉnh everest bị thất bại, bốn chết 3 bị thương khiến toàn Trung

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Diễm Phúc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook