Diễm Phúc

Quyển 2 - Chương 195: Vật được thêm vào.

Thập Niên Tàn Mộng

16/04/2013

Hơn chục viên linh đan, đây chính là linh dược trị ngoại thương, Lưu Dương cầm nắm thanh dương đan, cẩn thận bỏ vào bình ngọc đậy nút ọc lại, thứ này Lưu Dương mang từ Hoàng Vân Sơn về rất nhiều, hắn muốn luyện đan, làm sao có thể thiếu mấy thứ này được, bất quá mấy thứ này ở chỗ Lý Long Cảnh vẫn còn rất nhiều.

Luyên đan xong, nhưng chuyện tiếp theo vẫn phải lo, đan dược này lão gia tử không thể trực tiếp dùng được, nói thế nào đi chăng nữa thì Thanh dương đan vẫn là cực phẩm linh đan, tuy rằng chủ yếu trị ngoại thương nhưng lại chứa rất nhiều thiên địa linh khí, so với loại không được chia cấp như tụ thần đan và tụ khí đan vẫn mạnh hơn nhiều lắm, trừ phi công lực của ngươi đạt đến trình đẳng cấp như Tô từ thanh thì sẽ không bị ảnh hưởng, còn nếu chỉ là một người bình thường thì sẽ chỉ hại thân hắn mà thôi. Dược lực quá mạnh, chẳng những không chữa lành vết thương cho ông lão, mà còn làm cho miệng vết thương rộng hơn, trong vài năm miệng vết thương ngày càng rộng, lúc này cho dù là thần dược cũng không thể cứu được tính mệnh của lão.

Ngoại trừ cần phải tìm thêm nguyên liệu dùng chung cho thanh dương đan, cũng cần phải tìm thêm nguyên liệu cho tụ khí đan và tụ thần đan. Hôm qua hắn đã hứa với mọi người, cho nên lúc này phải chuẩn bị cho tốt, đến sáng sớm mai bọn họ sẽ đưa sản phẩm cấp cho Hoàng Căn Vĩ, hơn nữa phải dễ dùng, nếu không con bé Hoàng Nhã Lỵ kia chắc chắn không uống.

Cẩn phải bổ sung thêm cái gì đó, như thế mới có thể dễ uống? Lưu Dương suy nghĩ nhưng rốt cục cũng không thể tìm ra phương pháp gì đành phải đi tìm trên mạng, hi vọng có thể tìm được đồ uống có thể kết hợp uống cùng, ý tưởng của hắn rất đơn giản, đồ uống luôn có vị ngon hơn so với thuốc.

Rất nhanh hắn đã tìm được, một loại đồ uống đơn giản có thể pha chế, chính là một loại đồ uống bình thường, sau khi pha trộn có thể dùng để giải khát, thời gian trước Lưu Dương đã có uống qua một lần, hương vị cũng rất tuyệt. Cần phải xem cách pha chế loại đồ uống này, cái chính nguyên liệu tạo pha chế trong nhà hắn đều có, đây mới là mấu chốt.

Luyện chế Thanh Dương đan tốn rất nhiều thời gian, hiện tại đã là bốn giờ sáng, chuông đồng hồ đã kêu. Lưu Dương lặng lẽ đi xuống lầu, hắn ở trong nhà mọi thứ cần thiết, xong rồi lại rón rén đi lên lầu, dựa theo công thức đem nguyên liệu ra bắt đầu pha chế, liền thấy hình thành một bao tinh bột, mỗi một phần Lưu Dương không để vào nhiều lắm, phân lượng so với một chén nước không có sai biệt lắm, tổng cộng chia làm 12 phần, phân biệt cấp Hoàng Căn Vĩ, Lưu Thải Vân, Hoàng Nhã Lỵ cùng với Lữ Thiện Á bốn người bọn họ mỗi người 30 ngày.

Chuẩn bị tốt nguyên liệu bỏ them vào, Lưu Dương lấy ra 2 tụ khí đan cùng với 2 khỏa tụ thần đan, khống chế đem mỗi viên tụ thần đan và tụ khí đan phân biệt chia làm 60 phần, pha trộn mỗi một phần đồ uống là một phần tụ thần đan và tụ khí đan, hỗn hợp hình thành, như vậy hiệu quả sẽ tăng gấp đôi, hơn nữa lại chia làm một phần sáu mươi nên dược lực cũng không quá mạnh mà sinh ra vấn đề.

Vừa mới đêm một cái trong đó bỏ vào chất hỗn hợp trung gian, các hạt của chất hỗn hợp vẫn là quá lớn, Lưu Dương ngẫm nghĩ, ân thầm dùng âm kính đem các hạt của hợp chất hỗn hợp này đập nát, đương nhiên cũng chỉ bằng một phần sáu mươi đan dược, kì thật đan dược cũng không lớn hơn hạt vừng là mấy, chia làm một phần sáu mươi lại phi thường nhỏ bé, lại đập nát, thành phần cuối cùng cũng đã xong.

Lúc sau đem tụ thần đan và tụ khí đan phân biệt bỏ vào 120 phần vật thêm vào, và hơn một trăm phần đã được làm ra, đem mấy thứ này gói lại, Lưu Dương cũng không có thử qua mùi vị, nhưng mà tất cả đều là dựa theo công thức trên mạng mà làm ra, nên chắc sẽ không có vấn đề gì.

Mặc kệ nó, chỉ cần không đắng thì có thể uống được.

Tụ khí đan và tụ thần đan đã xử lý xong, sự việc hôm nay đã giải quyết xong, thanh dương đan là đan dược dùng để uống, có thể chia nhỏ, không thể tiết lộ bí mật này được, Hoàng Căn Vĩ bọn họ đều là người nhà thì không sao, nhưng những người kia lại không như thế, vạn nhất học nhìn ra chuyện gì thì rất phiền phức.

Cho nên cần phải bỏ thêm vài thứ lên trên, như thế sẽ không thể chọn đồ uống như là nước bắp hay linh tinh gì đó. Lưu Dương lại một lần nữa lên mạng tìm hiểu, lúc này chủ yếu là tra cứu một ít phương thuốc trị liệu nội thương, cùng với một vài phương thuốc trung gian, cần thêm vài loại thảo mộc, có đến hơn một trăm loại thảo mộc, rốt cục cũng hiểu rõ , hắn thấy cần phải lợi dụng mấy phương thuốc này.

Các phương thuốc này đều là phương thuốc cổ truyền được người xưa truyền lại, đương nhiên là sẽ có tác dụng nhất định, nhưng vì dược liệu và một vài nguyên nhân khác nên hiệu quả không được như mong muốn, mầu chốt là mỗi loại dược liệu lại không giống nhau, như vậy hắn không thể kiểm soát thành phần một cách chính xác thì ảnh hưởng sẽ rất xấu, đây cũng là nguyên nhân mà hầu hết thuốc Đông y bị người khác chỉ trích.

Lưu Dương hiểu được, cũng không thuốc đông y không có cách nào khắc phục nhược điểm này, nhưng vì có quá ít người biết luyện đan, luyện đan chân chính là một quá trình, quá trình tinh luyện là yếu tố làm cho hiệu quả của đan dược trở nên kinh người, hơn nữa thông qua công thức có thể thấy được hiệu quả của đan dược rất khủng bố.

Thông qua việc quan sát các loại dược phẩm, đã rút ra được một phương thuốc không đến nỗi nào, nên có thể tạo ra một phương thuốc tốt che giấu được rất nhiều người



Đương nhiên dược liệu quan trọng nhất vẫn là Thanh dương đan, dựa theo phỏng chừng của Lưu Dương, nếu như muốn Thanh dương đan không tạo nguy hiểm cho người dùng, nhất định phải chia thanh dương đan ra thành sáu mươi phần, ngày uống 2 lần, cứ thư vậy trong một tháng với sự cường đại của thanh dương đan thì hoàn toàn chữa khỏi thương thế của lão gia tử đương nhiên không thành vấn đề, chính là giờ cần mua thuốc, liên tục trong một tháng, vấn đề tiền bạc trở nên khó khăn, hắn thấy ngày mai phải cất công đi đến chợ đồ cổ một chuyến, tìm chú Vương để bán một khối ngọc vậy.

Bát tri bất giác nhìn đồng hồ, đã hơn 4 rưỡi, hôm nay chắc chắn là thiếu ngủ, đành phải ngủ 2 giờ, trên cái bàn cạnh giường, đồng hồ được đặt chuông 6h30, sau đó thi triển tư thế thanh hư đại pháp tiếp nhập ngủ say.

Đúng 6h30, hắn bưng tỉnh khi nghe tiếng chuông đồng hồ báo thức, sau 2 tiếng say trong giấc ngủ tuy không thể khôi phục toàn bộ tinh thần của Lưu Dương, nhưng là cũng không hề tệ lắm, đem chiếc hộp đầy gói thuốc đi xuống, đêm qua Lưu Thải Vân tầm 10h đã về nhà, cũng rất kỳ quái, Lưu Dương rốt cuộc học nghệ thế nào mà Hoàng Nhã Lỵ đã lại chờ mong dị thường, sáng sớm nay thậm chí chưa đến 6h bà đã dậy, bà thực muốn biết Lưu Dương thế nào loại bỏ được hương vị khó uống của thuốc Đông y.

Lưu Dương đem 120 gói chia làm 4 phần, mỗi phần 30 gói phân biệt đưa cho Hoàng Căn Vị, Lưu Thải Vân, Hoàng Nhã Lỵ cùng Lữ Thiện Á, rồi nói: “ Đem gói thuốc bên trong đổ vào một cái chén, sau đó thêm nước vào, cũng không cần quá nhiều nước, tầm nữa chén là được.

- Chỉ như vậy.

Hoàng Nhã Lý bán tín bán nghi cầm cái bọc nhỏ, nghi hoặc hỏi.

Lữ Thiện Á lại thật không ngờ mình cũng có phần, vui mừng hỏi:

- Em cũng có phần sao?

Lưu Thải Vân ở bên cạnh nhẹ nhàng ôm Lư Thiện Á , nói:

- Đương nhiên, một khi đã ở nơi này, đương nhiên là người một nhà, như thế nào lại không có phần của cháu, mấy hôm nay dì hơi bận, cháu vất vả rùi.

Lưu Thiện Á tâm tình kích động, khóe mắt đã rưng rưng, mà Hoàng Nhã Lỵ cũng không có quản nàng, nhanh chóng mở ra một gói, đổ vào trong chén, sau đó dổ nước vào, tụ thần đan và tụ khí đan không có màu, bất quá đến nguyên liệu làm đồ uống cũng không có màu, nhưng không hiểu sao đồ uồng lại có màu xanh lá cây, trông rất đẹp.

- Thật là đẹp mắt, trông rất giống nước trái cây, căn bản không có giống thuốc đông y.

Hoàng Nhã Lỵ rất thích màu này, bất quá khi nhìn chén nước, nói:

- Không biết uống vào có sao không.

- Uống rồi biết, em cứ uống thử xem, chẳng phải là biết ngay sao.

Lưu Dương rất tự tin nhìn Nhã Lỵ nói.



Hoàng Nhã Lỵ nhẹ nhàng uống một ngụm, nhưng vì sợ có vị đắng, nên nàng chỉ nhấp một ngụm nhỏ, trước mắt nàng sáng ngời,nhưng lại rất nhanh nhíu mày hỏi:

- Ông anh, có phải anh đạt làm đồ uống để gạt mọi người không đấy, như thế nào hương vị đồ uống này giống với thứ mà em từng uống quá?

- Không phải chỉ cần hương vị không đắng là được sao?

Lưu Dương giải thích nói:

- Vì thỏa mãn nguyện vọng của em, ta tăng thêm một vài thành phần đồ uống, bất quá những thành phần này không ảnh hưởng tới hiệu quả của thuốc, đối với thân thể cũng có chỗ tốt.

Lưu Dương quay đầu lại, đối với Hoàng Căn Vĩ, Lưu Thải Vân, cùng Lữ Thiện Á nói:

- Mọi người cũng uống đi, đối với thân thể rất tốt đó.

Hoàng Căn vĩ bọn họ đều thấy Hoàng Nhã Kỳ uống xong, liền bắt đầu uống theo, khi uống xong, có chút khác thường, sau đó nói:

- Đúng vậy Tiểu Dương, hương vị ngon lắm, không biết hiệu quả thế nào.

- Ông nha, nói cái gì thế, thứ mà Tiểu Dương làm ra tất nhiên là phải có hiệu quả chứ.

Lưu Thải Vân nghe được Hoàng Căn Vĩ bảo thủ nói, huých lão một cái, sau đó trừng mắt nhìn làm cho lão ngậm miệng lại, dù sao cùng là lòng hảo tâm của Lưu Dương, ngày hôm qua bọn họ đều nhìn thấy Lưu Dương mang một đống nguyên liệu lên lầu, hôm nay lại không còn có dược liệu, khẳng định là đã sử dụng hết.

- Hiệu quả nhất thời chưa thể hiện ra, bất quá phải kiên trì uống, nhất định có hiệu quả.

Lưu Dương nói, tụ thần đan cùng tụ khí đan vì tránh cho xuất hiện vấn đề, chia làm 60 phần, mỗi một phần dược liệu vì tránh cho ảnh hưởng xấu đến sức khỏe nên có tác dụng rất nhỏ, nhưng khi phục dụng trong thời gian dài, thì hiệu quả của tụ thần đan và tụ khí đan chắc chắn sẽ hiện ra.

Sau Hoàng Căn Vĩ, Lưu Thải Vân cũng uống, Lữ Thiện Á uống cuối cùng, cô bé như đang cầm bảo vật, uống từng chút từng chút một sợ lãng phí, nhìn cả nhà uống xong, Lưu Dương mới yên tâm, đem gói thuốc đặt ở vị trí dễ nhìn thấy nhất, nói :

- Về sau mỗi ngày một gói, đây là phân lượng dùng cho 30 ngày, đợi sau 30 ngươi, cháu lại làm tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Diễm Phúc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook