Chương 71
Ngốc Ngốc Đích Tiếu
23/05/2021
"Bức thư này Bạch Liêm định xử lý như thế nào?" Tiêu Ảnh Nguyệt nhìn thư trên tay hỏi.
Bạch Liêm ra vẻ thâm trầm tự hỏi, nói:"Phương pháp thì có hai cái, một cái là không để ý tới nó, hai là đưa nó đến nơi nó nên đến." Nói xong lại trầm tư:"Bất quá thực hiển nhiên phương pháp thứ nhất là thích hợp nhất, cái thứ hai rõ ràng là có thể trực tiếp bỏ qua."
"Nga, chẳng lẽ Bạch Liêm không từng nghĩ tới chủ nhân của thư này chính là Bạch Liêm sao?" Tiêu Ảnh Nguyệt nhẹ nhàng chọn mi.
"Cái này so với phương pháp thứ hai càng có thể xem nhẹ." Bạch Liêm thực tự tin gật đầu.
"Nga, vì sao?" Tiêu Ảnh Nguyệt nhìn Bạch Liêm vẻ mặt tự tin, sau đó thực tùy ý nói:"Chẳng lẽ sẽ không thể là hồng nhan tri kỷ của Bạch Liêm?"
"Phốc! Khụ khụ......" Bạch Liêm đang uống nước bị lời của Tiêu Ảnh Nguyệt dọa đến, kích động ho khan không ngừng:"Khụ khụ...... Hồng..hồng nhan..tri kỷ...của ta??"
Tiêu Ảnh Nguyệt hơi hơi chọn mi vỗ nhẹ Bạch Liêm còn đang ho khan, không trả lời.
Bạch Liêm thật vất vả dừng lại, quay đầu dùng vẻ mặt quái dị nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt, sau đó ánh mắt càng ngày càng đắc ý. Tiêu Ảnh Nguyệt bị nhìn thật sự là chịu không nổi ánh mắt của nàng, thu hồi bàn tay đang vỗ nhẹ ở trên lưng nàng, ngồi ngay ngắn chuẩn bị uống trà.
Bạch Liêm nhìn rõ ràng là Tiêu Ảnh Nguyệt đang trốn tránh, được một tấc lại muốn tiến một thước dựa qua, đắc ý nói:"Ảnh Nguyệt là đang ghen sao?" Nói xong còn đắc ý ha ha hai tiếng.
Tiêu Ảnh Nguyệt thân thể cứng đờ, sau khi cảm giác được trên mặt rõ ràng đang nóng lên thật sự là không nhìn nổi dáng vẻ đắc ý của Bạch Liêm, quyết định không để ý tới người đang dựa vào.
"Hắc hắc, Ảnh Nguyệt ngươi thật là đang ghen!" Bạch Liêm nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt như vậy lại càng đắc ý.
Tiêu Ảnh Nguyệt nghe xong, nghĩ rằng nàng Tiêu Ảnh Nguyệt đường đường là người thừa kế Tiêu gia như thế nào có thể bị người này chê cười, ghen lại như thế nào, vì thế rất nhanh khôi phục bộ dáng bình thường thản nhiên nói:"Chẳng lẽ không đúng? Nghe nói phu quân ở thành Tây nhưng là kim ốc tàng kiều!" Nói xong hừ nhẹ một tiếng. Chuyện Bạch Liêm dũng cứu phụ nhân để cho nàng cùng trượng phu hòa ly*, cho nàng và nữ nhi của nàng sống ở nơi lúc trước nàng sống ở thành Tây, nàng ở chỗ Vị Ương nhưng nghe không ít.
[*hòa ly: ly hôn]
"Thành Tây?" Bạch Liêm ngây người, sau đó xem Tiêu Ảnh Nguyệt còn là bộ dáng thật sự, hiểu được chính mình giống như quá đắc ý, trong lòng hơi hơi ảo não chính mình đắc ý vênh váo. Lại nhìn bộ dáng Tiêu Ảnh Nguyệt, trong lòng tuy rằng vui mừng nhưng là biết lúc này vẫn là nên giải thích rõ ràng mới tốt, dấm chua ăn nhiều cũng không ổn, vì thế còn thật sự giải thích nói:"Ảnh Nguyệt, ta cùng Vương đại tẩu kia không có quan hệ gì, để cho bọn họ ở tại sân trước kia ta sống chủ yếu là bởi vì ân tình lúc trước Vương đại thúc giúp đỡ ta." Ngữ khí rất là chân thành, chính là sự vui mừng trên mặt không chút nào giảm đi, làm cho người ta nhìn thấy rõ ràng là không đủ thành ý.
"Phải không?" Tiêu Ảnh Nguyệt nhìn Bạch Liêm trên mặt không giấu được biểu tình vui vẻ, tỏ vẻ không tín nhiệm.
"Đương nhiên!" Bạch Liêm vui vẻ liều mạng gật đầu.
"Nhưng theo lời phu quân nói, phu quân đây là đang giải thích sao?" Tiêu Ảnh Nguyệt liếc mắt nhìn Bạch Liêm đang đắc ý.
"......" Bạch Liêm không rõ cho nên nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt.
"Ảnh Nguyệt từng nghe phu quân nói qua, giải thích chính là che dấu, Ảnh Nguyệt chúc phu quân ngày mai buổi trưa du ngoạn vui vẻ." Tiêu Ảnh Nguyệt nói xong đứng dậy đi đến trước đài trang điểm ngồi xuống.
Bạch Liêm nhìn bóng dáng Tiêu Ảnh Nguyệt, nụ cười đắc ý trên mặt cứng ngắc, theo động tác của Tiêu Ảnh Nguyệt mà đứng lên, đi tới sau lưng nàng, nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt lấy xuống cái trâm gài tóc quen thuộc, theo sau nàng đi đến gian tắm rửa.
"Phu quân, còn muốn cùng Ảnh Nguyệt đi vào sao?" Tiêu Ảnh Nguyệt xoay người nhẹ cong khóe môi nhìn Bạch Liêm vẫn đi theo sau lưng.
"Ân?" Bạch Liêm vẫn đang chìm trong suy tư có phải đại lão bản tức giận hay không nghe được nàng đột nhiên nói, dừng lại cước bộ, hoàn hồn khó hiểu nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt đạm cười, sau đó theo ánh mắt của nàng nhìn đến cánh cửa phía trước.
Cầm Thư và Mộc Vân Trúc nhìn Bạch Liêm rõ ràng đang ngây người, một người che miệng cười khẽ, một người không chút khách khí đưa tặng một cái xem thường thật to.
Bạch Liêm nghe được tiếng cười mới phản ứng lại đây, mặt lập tức đỏ bừng, vội vàng nói:"Không, không." Nói xong xoay người chạy trối chết.
Bạch Liêm ngồi yên si ngốc nhìn gian tắm rửa, có thể nhìn đến Tiêu Ảnh Nguyệt vì nàng mà ghen, trong lòng nàng thoải mái là không sai, nhưng nếu vì vậy làm cho đại lão bản không để ý tới nàng, đây chính là vấn đề mất nhiều hơn được, hơn nữa lúc trước nàng giúp Vương đại tẩu xác thực cũng là có ý đồ bất lương. Bạch Liêm rối rắm, rốt cuộc có nên đem ý đồ bất lương lúc trước chính mình giúp Vương đại tẩu thành thật công đạo cho đại lão bản hay không?
Thời điểm Tiêu Ảnh Nguyệt đi ra, nhìn đến là người nào đó vẻ mặt tích tụ, một tay chống cằm, một tay thưởng thức cái chén trên tay, một hồi ngẩng đầu một hồi cúi đầu. Mộc Vân Trúc cùng Cầm Thư đi theo phía sau nàng nhìn đến bộ dáng của Bạch Liêm cũng cùng liếc mắt một cái, vẻ mặt nghi hoặc.
"Cô gia?" Cầm Thư đi lên phía trước lo lắng hô.
"Ân? Cầm Thư." Bạch Liêm ngẩng đầu nhìn đến là Cầm Thư liền hướng phía sau nàng nhìn qua, nhưng cái gì cũng không thấy được.
"Cô gia, tiểu thư đã muốn đi ra." Cầm Thư nhìn đến bộ dáng của nàng, thân thủ chỉ chỉ phương hướng đài trang điểm phía sau bình phong.
Bạch Liêm nhìn theo ngón tay Cầm Thư, nhìn đến hai thân ảnh chớp lên sau bình phong, cũng đứng lên, thời điểm chuẩn bị đi qua lại bị Cầm Thư giữ chặt.
"Cô gia, nước đã muốn chuẩn bị tốt lắm." Cầm Thư theo phân phó ngăn lại Bạch Liêm, sau đó đem quần áo trong tay nhét vào trong lòng Bạch Liêm, cũng không chú ý nam nữ thụ thụ bất thân linh tinh, trực tiếp đem Bạch Liêm đang nghi hoặc đẩy mạnh vào gian tắm rửa, chính là ở trước khi Bạch Liêm đi vào, nhỏ giọng cùng Bạch Liêm nói:"Cô gia, ngươi có thể thừa dịp này hảo hảo ngẫm lại một hồi nên giải thích với tiểu thư như thế nào."
"Ân, cô gia, tiểu thư hình như thực sinh khí!" Xong rồi Cầm Thư còn e sợ tình trạng không đủ nghiêm trọng mà bỏ thêm một câu, sau đó không để ý tới Bạch Liêm, đem cửa gian tắm rửa đóng lại, đến trước mặt tiểu thư nhà mình báo cáo đi.
"Tiểu thư." Cầm Thư đi vào nhìn tiểu thư nhà mình trên tay thưởng thức trâm gài tóc, cái này hình như là trâm gài tóc bảo bối mà cô gia đưa cho tiểu thư, Cầm Thư nhìn đến như vậy nhịn không được hỏi:"Tiểu thư là hoài nghi cô gia?"
Tiêu Ảnh Nguyệt nhẹ giơ lên ý cười, vỗ về trâm gài tóc trên tay.
Cầm Thư và Mộc Vân Trúc nhìn này liếc mắt nhìn nhau một cái, thật không rõ, nếu tiểu thư của các nàng không có hoài nghi cô gia vậy vì sao vừa rồi lại như vậy, ân, thật xấu hổ, chuyện như thế này tiểu thư của các nàng mới sẽ không làm mới đúng. Vậy rốt cuộc tiểu thư là làm sao vậy? Hai người khó hiểu.
"Cầm Thư, ngươi xem chữ viết trên thư có quen hay không?" Tiêu Ảnh Nguyệt không để ý tới hai nha hoàn nghi hoặc hỏi.
Cầm Thư và Vân Trúc nghe được, đi ra ngoài lấy bức thư kia, cẩn thận thoạt nhìn, sau đó hai người đều gật đầu đồng ý nói:"Tiểu thư, ngươi nói như vậy, Mộc Vân Trúc cũng hiểu được có điểm quen thuộc, nhưng lại nghĩ không ra là bút tích của ai."
"Ân." Cầm Thư cũng đi theo gật gật đầu.
"Cầm Thư cho rằng bút tích này cùng với bút tích của Hiệp Nhị như thế nào?" Từ khi Tiêu Ảnh Nguyệt nhìn đến bút tích quen thuộc này, nàng bắt đầu bài trừ bút tích của những nữ nhân mà nàng cùng Bạch Liêm đều nhận thức, thoáng nhất tưởng liền đoán ra là bút tích của Hiệp Nhị không sai.
"Hiệp Nhị tiểu thư?" Cầm Thư và Vân Trúc nghe được, hơi chút kinh ngạc lại cẩn thận nhìn một lần, Mộc Vân Trúc đi theo gật gật đầu kinh ngạc nói:"Thật là giống với bút tích của Hiệp Nhị tiểu thư."
"Chính là tiểu thư, Hiệp Nhị tiểu thư không phải vẫn đều tồn tại địch ý với cô gia sao, vì sao lần này lại?" Cầm Thư nghi vấn, cô gia từ sau lần trước bị Hiệp Nhị tiểu thư ngộ thương liền vẫn trốn tránh nàng, về phần Hiệp Nhị tiểu thư vì sao lại có địch ý với cô gia thì mọi người đều biết là vì cái gì.
"Lúc này để cho Bạch Liêm tự mình xử lý đi, nhiều hơn lưu ý là được." Tiêu Ảnh Nguyệt biết địch ý của Hiệp Nhị đối với Bạch Liêm, nàng đối với Hiệp Nhị không tồn tại thích hoặc là không thích, chính là một tiểu hài tử từ nhỏ thích quấn lấy chính mình mà thôi, chỉ cần nàng không làm ra chuyện xúc phạm tới Bạch Liêm như lần trước thì được rồi.
"Vâng, tiểu thư!" Hai nha hoàn gật đầu.
"Tiểu thư nếu biết là Hiệp Nhị tiểu thư gây nên, vì sao vừa mới... Ách......" Mộc Vân Trúc từ nhỏ liền đi theo Tiêu Ảnh Nguyệt, tuy rằng tính tình Tiêu Ảnh Nguyệt ngày thường rất là lãnh đạm, nhưng là Tiêu Ảnh Nguyệt yêu cầu thời điểm ba người chủ tớ các nàng ở chung thì không cần phân rõ chủ tớ tôn ti.
Chính là Mộc Vân Trúc còn chưa nói xong, bên chân bị Cầm Thư hung hăng đạp một cái, Mộc Vân Trúc dừng lại khó hiểu nhìn Cầm Thư.
Cầm Thư nhìn Mộc Vân Trúc, nhịn xuống xúc động muốn vỗ đầu Mộc Vân Trúc, nàng sao lại ngu ngốc như vậy đây? Tiểu thư tuy rằng là tính tình lãnh đạm, nhưng là gặp phu quân của mình, cho dù là người như tiểu thư của các nàng, ngẫu nhiên vẫn là sẽ có chuyện nữ hài tử nhá giận dỗi, tương đương thời điểm lúc đầu nàng còn lo lắng tiểu thư nhà nàng quá mức lãnh đạm đã quên tươi cười, lúc này lại ở trước mặt cô gia lộ ra cái loại ôn nhu như nước, quyến rũ động lòng người thế này, ngay cả các nàng ở cùng tiểu thư thời gian dài như vậy cũng không từng gặp qua, liền ngay cả tươi cười của Vị Ương tiểu thư ngày thường thích cười nhất đều so ra kém tiểu thư của các nàng.
Bạch Liêm nghe đến lời nói của Cầm Thư, sau khi hoàn hồn lập tức phóng đi dùng tốc độ nhanh nhất tắm xong, đại lão bản sinh khí, đây là vấn đề rất lớn, thời điểm tắm rửa đồng thời cũng đem lời thẳng thắn diễn luyện một lần, lung tung mặc vào quần áo, lao ra gian tắm rửa, chạy đến sau lưng Tiêu Ảnh Nguyệt, chiếm vị trí của Mộc Vân Trúc bên tay phải nàng, cũng không để ý Mộc Vân Trúc và Cầm Thư đang ở đây, lập tức chuẩn bị nói rõ quá trình chính mình phạm sai lầm và ý đồ bất lương:"Ảnh Nguyệt, ta cùng Vương đại tẩu thật sự không có quan hệ gì, thư tín kia nhất định cũng là người khác đưa cho."
Mộc Vân Trúc cùng Cầm Thư sau khi ngây người, vừa phản ứng lại đây, hai người đều thức thời lui ra ngoài.
Tiêu Ảnh Nguyệt xoay người nhìn Bạch Liêm, chọn mi ý bảo Bạch Liêm nói tiếp.
"Tuy rằng ta vừa mới bắt đầu giúp Vương đại tẩu là có mục đích." Bạch Liêm nói đến, cảm giác được ánh mắt Tiêu Ảnh Nguyệt híp lại, nhanh chóng giải thích:"Ảnh Nguyệt đừng hiểu lầm, trước mắt không phải ta đối Vương đại tẩu có ý đồ bất lương gì, ta chỉ là muốn về sau khi ta rời đi, Nhất Nguyệt cùng tiểu Nhị Nguyệt sẽ có người chiếu cố." Nói xong sau lại nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt, mới phát hiện trên mặt tiên tử đã che kín hàn khí.
Bạch Liêm lo lắng, lại vội vàng giải thích:"Ảnh Nguyệt không phải như ngươi nghĩ!"
"Nga, sao phu quân biết Ảnh Nguyệt là nghĩ như vậy?" Tiêu Ảnh Nguyệt hiện tại trong lòng là thật tức giận, trong lòng vừa ủy khuất vừa tức giận, tóm lại chính là rất sinh khí, cùng một chỗ với nàng liền ủy khuất như vậy sao, muốn rời đi như vậy sao?
"Ảnh Nguyệt, khi đó ta chỉ là đột nhiên phát hiện tình cảm của ta đối với ngươi, sợ hãi Ảnh Nguyệt ngươi......" Nói đến nơi này Bạch Liêm cũng ủy khuất, lúc đó nàng là lo lắng mình đây là tương tư đơn phương, sau đó lại tự ti, đồng thời lúc này thanh mai trúc mã của đại lão bản - đại thiếu gia Hiệp gia lại xuất hiện, hiệp ước ba năm đều qua một năm, nàng đã nghĩ đại lão bản hạnh phúc là tốt rồi, sau đó chịu đựng đau lòng, chờ ba năm ước hẹn đến, liền rời đi nơi này, chính là nàng còn có lo lắng Nhất Nguyệt và tiểu Nhị Nguyệt, có Vương đại tẩu ở đây, đến lúc đó có thể giao cho nàng hỗ trợ chiếu khán cũng tốt, chờ nàng quên đau lòng trở về đón bọn họ thì tốt rồi. Chính là không nghĩ tới nàng không phải đơn phương.
Bạch Liêm ủy khuất liền đem toàn bộ dụng tâm của mình đối với Vương đại tẩu nói ra, xong rồi còn đỏ mắt ủy khuất nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt.
Tiêu Ảnh Nguyệt nhìn người trước mắt ủy khuất, tức giận cùng ủy khuất trong lòng lúc nãy đều theo lời nói của người này mà tán đi, lạnh lùng trên mặt cũng tán đi. Đem thân thể của chính mình dựa vào trong lòng đối phương bởi vì vừa mới tắm rửa mà phiếm mùi thơm ngát, gắt gao ôm lấy lưng áo đối phương, hiện tại nàng không phải là Tiêu Ảnh Nguyệt lãnh đạm trong mắt những người khác, nàng hiện tại chính là một Tiêu Ảnh Nguyệt cảm tình muốn đáp lại người trong lòng của mình mà thôi.
"Phu quân, trời cao thương tình ba mẹ con Vương đại tẩu, không đành lòng nàng kiếm sống vất vả, cho nên ý đồ bất lương này của phu quân ngươi sợ là không thể thực hiện được, cũng không có cơ hội này. Hơn nữa phu quân, thiếp thân lúc này ở đây, phu quân còn muốn đi thế nào, chẳng lẽ còn mơ tưởng mĩ sự ba vợ bốn nàng hay sao?" Tiêu Ảnh Nguyệt mang theo ý cười ôm lấy tấm lưng ấm áp của Bạch Liêm hỏi.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Rốt cục bổ xong rồi, ngày hôm qua đi ra ngoài bồi bạn đi dạo xem phim đã quên mất đánh máy.
_______Hết chương 71_______
Vì mấy bạn cmt dễ thưn quá nên em làm việc hết mình =)))
Còn ngọt thì ngọt thôi rồi, hai nhân vật chính đáng yêu khỏi bàn, đặc biệt là chị đại lão bản huhu. Đọc không biết bao lần, nhưng giờ vừa edit vừa đọc mà còn chịu hổng nổi, cô đơn sống đã vất vả rồi, lại còn ham đi edit:<
Bạch Liêm ra vẻ thâm trầm tự hỏi, nói:"Phương pháp thì có hai cái, một cái là không để ý tới nó, hai là đưa nó đến nơi nó nên đến." Nói xong lại trầm tư:"Bất quá thực hiển nhiên phương pháp thứ nhất là thích hợp nhất, cái thứ hai rõ ràng là có thể trực tiếp bỏ qua."
"Nga, chẳng lẽ Bạch Liêm không từng nghĩ tới chủ nhân của thư này chính là Bạch Liêm sao?" Tiêu Ảnh Nguyệt nhẹ nhàng chọn mi.
"Cái này so với phương pháp thứ hai càng có thể xem nhẹ." Bạch Liêm thực tự tin gật đầu.
"Nga, vì sao?" Tiêu Ảnh Nguyệt nhìn Bạch Liêm vẻ mặt tự tin, sau đó thực tùy ý nói:"Chẳng lẽ sẽ không thể là hồng nhan tri kỷ của Bạch Liêm?"
"Phốc! Khụ khụ......" Bạch Liêm đang uống nước bị lời của Tiêu Ảnh Nguyệt dọa đến, kích động ho khan không ngừng:"Khụ khụ...... Hồng..hồng nhan..tri kỷ...của ta??"
Tiêu Ảnh Nguyệt hơi hơi chọn mi vỗ nhẹ Bạch Liêm còn đang ho khan, không trả lời.
Bạch Liêm thật vất vả dừng lại, quay đầu dùng vẻ mặt quái dị nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt, sau đó ánh mắt càng ngày càng đắc ý. Tiêu Ảnh Nguyệt bị nhìn thật sự là chịu không nổi ánh mắt của nàng, thu hồi bàn tay đang vỗ nhẹ ở trên lưng nàng, ngồi ngay ngắn chuẩn bị uống trà.
Bạch Liêm nhìn rõ ràng là Tiêu Ảnh Nguyệt đang trốn tránh, được một tấc lại muốn tiến một thước dựa qua, đắc ý nói:"Ảnh Nguyệt là đang ghen sao?" Nói xong còn đắc ý ha ha hai tiếng.
Tiêu Ảnh Nguyệt thân thể cứng đờ, sau khi cảm giác được trên mặt rõ ràng đang nóng lên thật sự là không nhìn nổi dáng vẻ đắc ý của Bạch Liêm, quyết định không để ý tới người đang dựa vào.
"Hắc hắc, Ảnh Nguyệt ngươi thật là đang ghen!" Bạch Liêm nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt như vậy lại càng đắc ý.
Tiêu Ảnh Nguyệt nghe xong, nghĩ rằng nàng Tiêu Ảnh Nguyệt đường đường là người thừa kế Tiêu gia như thế nào có thể bị người này chê cười, ghen lại như thế nào, vì thế rất nhanh khôi phục bộ dáng bình thường thản nhiên nói:"Chẳng lẽ không đúng? Nghe nói phu quân ở thành Tây nhưng là kim ốc tàng kiều!" Nói xong hừ nhẹ một tiếng. Chuyện Bạch Liêm dũng cứu phụ nhân để cho nàng cùng trượng phu hòa ly*, cho nàng và nữ nhi của nàng sống ở nơi lúc trước nàng sống ở thành Tây, nàng ở chỗ Vị Ương nhưng nghe không ít.
[*hòa ly: ly hôn]
"Thành Tây?" Bạch Liêm ngây người, sau đó xem Tiêu Ảnh Nguyệt còn là bộ dáng thật sự, hiểu được chính mình giống như quá đắc ý, trong lòng hơi hơi ảo não chính mình đắc ý vênh váo. Lại nhìn bộ dáng Tiêu Ảnh Nguyệt, trong lòng tuy rằng vui mừng nhưng là biết lúc này vẫn là nên giải thích rõ ràng mới tốt, dấm chua ăn nhiều cũng không ổn, vì thế còn thật sự giải thích nói:"Ảnh Nguyệt, ta cùng Vương đại tẩu kia không có quan hệ gì, để cho bọn họ ở tại sân trước kia ta sống chủ yếu là bởi vì ân tình lúc trước Vương đại thúc giúp đỡ ta." Ngữ khí rất là chân thành, chính là sự vui mừng trên mặt không chút nào giảm đi, làm cho người ta nhìn thấy rõ ràng là không đủ thành ý.
"Phải không?" Tiêu Ảnh Nguyệt nhìn Bạch Liêm trên mặt không giấu được biểu tình vui vẻ, tỏ vẻ không tín nhiệm.
"Đương nhiên!" Bạch Liêm vui vẻ liều mạng gật đầu.
"Nhưng theo lời phu quân nói, phu quân đây là đang giải thích sao?" Tiêu Ảnh Nguyệt liếc mắt nhìn Bạch Liêm đang đắc ý.
"......" Bạch Liêm không rõ cho nên nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt.
"Ảnh Nguyệt từng nghe phu quân nói qua, giải thích chính là che dấu, Ảnh Nguyệt chúc phu quân ngày mai buổi trưa du ngoạn vui vẻ." Tiêu Ảnh Nguyệt nói xong đứng dậy đi đến trước đài trang điểm ngồi xuống.
Bạch Liêm nhìn bóng dáng Tiêu Ảnh Nguyệt, nụ cười đắc ý trên mặt cứng ngắc, theo động tác của Tiêu Ảnh Nguyệt mà đứng lên, đi tới sau lưng nàng, nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt lấy xuống cái trâm gài tóc quen thuộc, theo sau nàng đi đến gian tắm rửa.
"Phu quân, còn muốn cùng Ảnh Nguyệt đi vào sao?" Tiêu Ảnh Nguyệt xoay người nhẹ cong khóe môi nhìn Bạch Liêm vẫn đi theo sau lưng.
"Ân?" Bạch Liêm vẫn đang chìm trong suy tư có phải đại lão bản tức giận hay không nghe được nàng đột nhiên nói, dừng lại cước bộ, hoàn hồn khó hiểu nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt đạm cười, sau đó theo ánh mắt của nàng nhìn đến cánh cửa phía trước.
Cầm Thư và Mộc Vân Trúc nhìn Bạch Liêm rõ ràng đang ngây người, một người che miệng cười khẽ, một người không chút khách khí đưa tặng một cái xem thường thật to.
Bạch Liêm nghe được tiếng cười mới phản ứng lại đây, mặt lập tức đỏ bừng, vội vàng nói:"Không, không." Nói xong xoay người chạy trối chết.
Bạch Liêm ngồi yên si ngốc nhìn gian tắm rửa, có thể nhìn đến Tiêu Ảnh Nguyệt vì nàng mà ghen, trong lòng nàng thoải mái là không sai, nhưng nếu vì vậy làm cho đại lão bản không để ý tới nàng, đây chính là vấn đề mất nhiều hơn được, hơn nữa lúc trước nàng giúp Vương đại tẩu xác thực cũng là có ý đồ bất lương. Bạch Liêm rối rắm, rốt cuộc có nên đem ý đồ bất lương lúc trước chính mình giúp Vương đại tẩu thành thật công đạo cho đại lão bản hay không?
Thời điểm Tiêu Ảnh Nguyệt đi ra, nhìn đến là người nào đó vẻ mặt tích tụ, một tay chống cằm, một tay thưởng thức cái chén trên tay, một hồi ngẩng đầu một hồi cúi đầu. Mộc Vân Trúc cùng Cầm Thư đi theo phía sau nàng nhìn đến bộ dáng của Bạch Liêm cũng cùng liếc mắt một cái, vẻ mặt nghi hoặc.
"Cô gia?" Cầm Thư đi lên phía trước lo lắng hô.
"Ân? Cầm Thư." Bạch Liêm ngẩng đầu nhìn đến là Cầm Thư liền hướng phía sau nàng nhìn qua, nhưng cái gì cũng không thấy được.
"Cô gia, tiểu thư đã muốn đi ra." Cầm Thư nhìn đến bộ dáng của nàng, thân thủ chỉ chỉ phương hướng đài trang điểm phía sau bình phong.
Bạch Liêm nhìn theo ngón tay Cầm Thư, nhìn đến hai thân ảnh chớp lên sau bình phong, cũng đứng lên, thời điểm chuẩn bị đi qua lại bị Cầm Thư giữ chặt.
"Cô gia, nước đã muốn chuẩn bị tốt lắm." Cầm Thư theo phân phó ngăn lại Bạch Liêm, sau đó đem quần áo trong tay nhét vào trong lòng Bạch Liêm, cũng không chú ý nam nữ thụ thụ bất thân linh tinh, trực tiếp đem Bạch Liêm đang nghi hoặc đẩy mạnh vào gian tắm rửa, chính là ở trước khi Bạch Liêm đi vào, nhỏ giọng cùng Bạch Liêm nói:"Cô gia, ngươi có thể thừa dịp này hảo hảo ngẫm lại một hồi nên giải thích với tiểu thư như thế nào."
"Ân, cô gia, tiểu thư hình như thực sinh khí!" Xong rồi Cầm Thư còn e sợ tình trạng không đủ nghiêm trọng mà bỏ thêm một câu, sau đó không để ý tới Bạch Liêm, đem cửa gian tắm rửa đóng lại, đến trước mặt tiểu thư nhà mình báo cáo đi.
"Tiểu thư." Cầm Thư đi vào nhìn tiểu thư nhà mình trên tay thưởng thức trâm gài tóc, cái này hình như là trâm gài tóc bảo bối mà cô gia đưa cho tiểu thư, Cầm Thư nhìn đến như vậy nhịn không được hỏi:"Tiểu thư là hoài nghi cô gia?"
Tiêu Ảnh Nguyệt nhẹ giơ lên ý cười, vỗ về trâm gài tóc trên tay.
Cầm Thư và Mộc Vân Trúc nhìn này liếc mắt nhìn nhau một cái, thật không rõ, nếu tiểu thư của các nàng không có hoài nghi cô gia vậy vì sao vừa rồi lại như vậy, ân, thật xấu hổ, chuyện như thế này tiểu thư của các nàng mới sẽ không làm mới đúng. Vậy rốt cuộc tiểu thư là làm sao vậy? Hai người khó hiểu.
"Cầm Thư, ngươi xem chữ viết trên thư có quen hay không?" Tiêu Ảnh Nguyệt không để ý tới hai nha hoàn nghi hoặc hỏi.
Cầm Thư và Vân Trúc nghe được, đi ra ngoài lấy bức thư kia, cẩn thận thoạt nhìn, sau đó hai người đều gật đầu đồng ý nói:"Tiểu thư, ngươi nói như vậy, Mộc Vân Trúc cũng hiểu được có điểm quen thuộc, nhưng lại nghĩ không ra là bút tích của ai."
"Ân." Cầm Thư cũng đi theo gật gật đầu.
"Cầm Thư cho rằng bút tích này cùng với bút tích của Hiệp Nhị như thế nào?" Từ khi Tiêu Ảnh Nguyệt nhìn đến bút tích quen thuộc này, nàng bắt đầu bài trừ bút tích của những nữ nhân mà nàng cùng Bạch Liêm đều nhận thức, thoáng nhất tưởng liền đoán ra là bút tích của Hiệp Nhị không sai.
"Hiệp Nhị tiểu thư?" Cầm Thư và Vân Trúc nghe được, hơi chút kinh ngạc lại cẩn thận nhìn một lần, Mộc Vân Trúc đi theo gật gật đầu kinh ngạc nói:"Thật là giống với bút tích của Hiệp Nhị tiểu thư."
"Chính là tiểu thư, Hiệp Nhị tiểu thư không phải vẫn đều tồn tại địch ý với cô gia sao, vì sao lần này lại?" Cầm Thư nghi vấn, cô gia từ sau lần trước bị Hiệp Nhị tiểu thư ngộ thương liền vẫn trốn tránh nàng, về phần Hiệp Nhị tiểu thư vì sao lại có địch ý với cô gia thì mọi người đều biết là vì cái gì.
"Lúc này để cho Bạch Liêm tự mình xử lý đi, nhiều hơn lưu ý là được." Tiêu Ảnh Nguyệt biết địch ý của Hiệp Nhị đối với Bạch Liêm, nàng đối với Hiệp Nhị không tồn tại thích hoặc là không thích, chính là một tiểu hài tử từ nhỏ thích quấn lấy chính mình mà thôi, chỉ cần nàng không làm ra chuyện xúc phạm tới Bạch Liêm như lần trước thì được rồi.
"Vâng, tiểu thư!" Hai nha hoàn gật đầu.
"Tiểu thư nếu biết là Hiệp Nhị tiểu thư gây nên, vì sao vừa mới... Ách......" Mộc Vân Trúc từ nhỏ liền đi theo Tiêu Ảnh Nguyệt, tuy rằng tính tình Tiêu Ảnh Nguyệt ngày thường rất là lãnh đạm, nhưng là Tiêu Ảnh Nguyệt yêu cầu thời điểm ba người chủ tớ các nàng ở chung thì không cần phân rõ chủ tớ tôn ti.
Chính là Mộc Vân Trúc còn chưa nói xong, bên chân bị Cầm Thư hung hăng đạp một cái, Mộc Vân Trúc dừng lại khó hiểu nhìn Cầm Thư.
Cầm Thư nhìn Mộc Vân Trúc, nhịn xuống xúc động muốn vỗ đầu Mộc Vân Trúc, nàng sao lại ngu ngốc như vậy đây? Tiểu thư tuy rằng là tính tình lãnh đạm, nhưng là gặp phu quân của mình, cho dù là người như tiểu thư của các nàng, ngẫu nhiên vẫn là sẽ có chuyện nữ hài tử nhá giận dỗi, tương đương thời điểm lúc đầu nàng còn lo lắng tiểu thư nhà nàng quá mức lãnh đạm đã quên tươi cười, lúc này lại ở trước mặt cô gia lộ ra cái loại ôn nhu như nước, quyến rũ động lòng người thế này, ngay cả các nàng ở cùng tiểu thư thời gian dài như vậy cũng không từng gặp qua, liền ngay cả tươi cười của Vị Ương tiểu thư ngày thường thích cười nhất đều so ra kém tiểu thư của các nàng.
Bạch Liêm nghe đến lời nói của Cầm Thư, sau khi hoàn hồn lập tức phóng đi dùng tốc độ nhanh nhất tắm xong, đại lão bản sinh khí, đây là vấn đề rất lớn, thời điểm tắm rửa đồng thời cũng đem lời thẳng thắn diễn luyện một lần, lung tung mặc vào quần áo, lao ra gian tắm rửa, chạy đến sau lưng Tiêu Ảnh Nguyệt, chiếm vị trí của Mộc Vân Trúc bên tay phải nàng, cũng không để ý Mộc Vân Trúc và Cầm Thư đang ở đây, lập tức chuẩn bị nói rõ quá trình chính mình phạm sai lầm và ý đồ bất lương:"Ảnh Nguyệt, ta cùng Vương đại tẩu thật sự không có quan hệ gì, thư tín kia nhất định cũng là người khác đưa cho."
Mộc Vân Trúc cùng Cầm Thư sau khi ngây người, vừa phản ứng lại đây, hai người đều thức thời lui ra ngoài.
Tiêu Ảnh Nguyệt xoay người nhìn Bạch Liêm, chọn mi ý bảo Bạch Liêm nói tiếp.
"Tuy rằng ta vừa mới bắt đầu giúp Vương đại tẩu là có mục đích." Bạch Liêm nói đến, cảm giác được ánh mắt Tiêu Ảnh Nguyệt híp lại, nhanh chóng giải thích:"Ảnh Nguyệt đừng hiểu lầm, trước mắt không phải ta đối Vương đại tẩu có ý đồ bất lương gì, ta chỉ là muốn về sau khi ta rời đi, Nhất Nguyệt cùng tiểu Nhị Nguyệt sẽ có người chiếu cố." Nói xong sau lại nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt, mới phát hiện trên mặt tiên tử đã che kín hàn khí.
Bạch Liêm lo lắng, lại vội vàng giải thích:"Ảnh Nguyệt không phải như ngươi nghĩ!"
"Nga, sao phu quân biết Ảnh Nguyệt là nghĩ như vậy?" Tiêu Ảnh Nguyệt hiện tại trong lòng là thật tức giận, trong lòng vừa ủy khuất vừa tức giận, tóm lại chính là rất sinh khí, cùng một chỗ với nàng liền ủy khuất như vậy sao, muốn rời đi như vậy sao?
"Ảnh Nguyệt, khi đó ta chỉ là đột nhiên phát hiện tình cảm của ta đối với ngươi, sợ hãi Ảnh Nguyệt ngươi......" Nói đến nơi này Bạch Liêm cũng ủy khuất, lúc đó nàng là lo lắng mình đây là tương tư đơn phương, sau đó lại tự ti, đồng thời lúc này thanh mai trúc mã của đại lão bản - đại thiếu gia Hiệp gia lại xuất hiện, hiệp ước ba năm đều qua một năm, nàng đã nghĩ đại lão bản hạnh phúc là tốt rồi, sau đó chịu đựng đau lòng, chờ ba năm ước hẹn đến, liền rời đi nơi này, chính là nàng còn có lo lắng Nhất Nguyệt và tiểu Nhị Nguyệt, có Vương đại tẩu ở đây, đến lúc đó có thể giao cho nàng hỗ trợ chiếu khán cũng tốt, chờ nàng quên đau lòng trở về đón bọn họ thì tốt rồi. Chính là không nghĩ tới nàng không phải đơn phương.
Bạch Liêm ủy khuất liền đem toàn bộ dụng tâm của mình đối với Vương đại tẩu nói ra, xong rồi còn đỏ mắt ủy khuất nhìn Tiêu Ảnh Nguyệt.
Tiêu Ảnh Nguyệt nhìn người trước mắt ủy khuất, tức giận cùng ủy khuất trong lòng lúc nãy đều theo lời nói của người này mà tán đi, lạnh lùng trên mặt cũng tán đi. Đem thân thể của chính mình dựa vào trong lòng đối phương bởi vì vừa mới tắm rửa mà phiếm mùi thơm ngát, gắt gao ôm lấy lưng áo đối phương, hiện tại nàng không phải là Tiêu Ảnh Nguyệt lãnh đạm trong mắt những người khác, nàng hiện tại chính là một Tiêu Ảnh Nguyệt cảm tình muốn đáp lại người trong lòng của mình mà thôi.
"Phu quân, trời cao thương tình ba mẹ con Vương đại tẩu, không đành lòng nàng kiếm sống vất vả, cho nên ý đồ bất lương này của phu quân ngươi sợ là không thể thực hiện được, cũng không có cơ hội này. Hơn nữa phu quân, thiếp thân lúc này ở đây, phu quân còn muốn đi thế nào, chẳng lẽ còn mơ tưởng mĩ sự ba vợ bốn nàng hay sao?" Tiêu Ảnh Nguyệt mang theo ý cười ôm lấy tấm lưng ấm áp của Bạch Liêm hỏi.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Rốt cục bổ xong rồi, ngày hôm qua đi ra ngoài bồi bạn đi dạo xem phim đã quên mất đánh máy.
_______Hết chương 71_______
Vì mấy bạn cmt dễ thưn quá nên em làm việc hết mình =)))
Còn ngọt thì ngọt thôi rồi, hai nhân vật chính đáng yêu khỏi bàn, đặc biệt là chị đại lão bản huhu. Đọc không biết bao lần, nhưng giờ vừa edit vừa đọc mà còn chịu hổng nổi, cô đơn sống đã vất vả rồi, lại còn ham đi edit:<
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.