Chương 5: Giấc mơ kì lạ (2)
Kì Doãn
02/07/2023
' 2 người họ đứng há hốc mồm sau khi nghe xong màn bắn rap đỉnh cô của tôi. Thấy họ đứng đó mà bất động tôi lay người họ rồi ngất lời:
- Sau 2 người thấy tôi nói hay quá rồi câm luôn đúng không thì cũng phải thôi tôi nói đúng quá rồi còn gì nên 2 người đâu biết nói gì có đúng không.
Họ nghe xong thì lại há hốc chập 2 xong thì cũng lấy lại bình tĩnh và nói:
- Dạ thưa chị, chị đi theo em rồi em nói cho chị nghe, em cho chị nhìn lại khoảng đường từ hồi nảy tới giờ đi, đi mới được có 1 khúc hà chưa tới 1 cây số trên giờ nữa tụi em còn chưa kịp giới thiệu hay kể cho chị nghe là chị chửi tụi em rồi chắc mày má tao á .(Bạch thường)
- Ê thằng kia mày đang nói chuyện với vợ tương lai Diêm vương đó thằng khùng mày muốn chết lần nữa hả thằng điên thứ ngu ăn gì mà ngu dữ vậy ( hắc thường thấy sai nên bắn)
- T quên chứ bộ tại bả mà ai biểu chửi mình chi.
'2 người đó cũng không kém cạnh gì tôi cho lắm
- Thì Ai biểu mấy người nói lâu quá chi, tha gì người ta vừa đi vừa nói đi, thì người khác đã không hiểu lầm rồi, tôi cũng đâu phải cố ý đâu nhưng 2 người gọi tôi là Diêm hậu gì đó thì đó 2 người không yên với tôi đâu.
' 2 người họ mếu máo trả lời:
- Dạ, tụi em biết rồi thưa mẹ, giờ chúng em mời mẹ đi tiếp rồi tụi em kể cho mẹ nghe, tụi em mệt với mẹ quá hà.
- Đi đâu? êh
- Gì nữa vậy má làm hết hồn hà.
- Đừng thấy người ta đẹp quá rồi muốn dẫn đi đâu thì đi nha 2 người tính làm gì tôi nói mau
- Tội nghiệp ghê đẹp mà điên còn thêm bệnh tự luyến nữa chứ có cho tụi tôi cũng không dám nữa 2 đứa con không làm gì mẹ đâu yên tâm đi chưa.
- Chắc chưa
- Dạ chắc
- Mà đi đâu?
- Thì đi đi rồi biết, con mệt mẹ quá hà.
- Ờ
' Xong xuôi thì chúng tôi bắt đầu đi tiếp, bọn họ vừa đi vừa kể cho tôi nghe lí do bọn họ gọi tôi như vậy
- Lí do chúng tôi gọi người là Diêm hậu, là vì người sau này là Diêm hậu của chính tôi và người được chọn nên Diêm vương kêu tất cả chúng tôi gọi người là Diêm hậu, không chỉ 2 tôi gọi mà tất cả các người sống ở đây thần dân ở đây đều gọi như vậy người hiểu rồi chứ.
' Khi họ nói xong thì tôi cũng đã hiểu ra 1 phần nào đó, mà đáp lại:
- À tôi hiểu ra rồi, mà khoan tại sao tôi lại là người được chọn, tại sao tôi lại là Diêm hậu, tôi đâu có muốn hay yêu cầu những cái đó đâu, tôi là người bình thường như bao người khác mà, tại sao không phải là người khác mà là tôi, tại sao chứ tại sao?
- Chuyện này thì sao chúng tôi biết được cái đó người phải đi hỏi cái người chọn, chứ sao hỏi tôi, hỏi làm sao tôi biết, người tự đi mà tìm hiểu còn bây giờ thì......( Bạch Vô Thường nói).
' Anh ta đang nói thị đột ngột dừng lại không nói nữa, tôi thắc mắc hỏi
- Thì gì tại sao không nói nữa đang nói mà người nói đi chứ.
- Đã đến nơi rồi.
Tôi vừa đi vừa nói và nghe nên tôi không biết đi đến đâu, khi nghe họ nói thì tôi mới để ý nhìn lại thì thấy chúng tôi đã đi rất xa đến nơi này tôi cũng không biết đây là đâu chỉ thấy trước mặt mình là 1 khoảng không gian tối đen như mực còn âm mưu hơn lúc nảy.
- Tại sao các người lại đưa tôi đến đây đây là đâu?tôi là ai? nhầm đây là nơi nào sao nó tối thui vậy
- Má tao nói chuyện với con này tao ức chế ghê á
- ' -Tao nói rồi nó đẹp mà điên
- Nó mà không là Diêm hậu tương lai là tao bẻ cổ nó tám năm rồi hỏi gì mà hỏi quài.
- ' -Lo trả lời nó đi không thôi nó chửi nữa bây giờ.
( 2 người họ nói chuyện qua sống ảo nên tôi không nghe được
* Chú thích: - là của Bạch thường nói
' - là của Hắc thường nói).
...****************...
...----------------...
chờ tiếp chap 6. Xin cảm ơn.
- Sau 2 người thấy tôi nói hay quá rồi câm luôn đúng không thì cũng phải thôi tôi nói đúng quá rồi còn gì nên 2 người đâu biết nói gì có đúng không.
Họ nghe xong thì lại há hốc chập 2 xong thì cũng lấy lại bình tĩnh và nói:
- Dạ thưa chị, chị đi theo em rồi em nói cho chị nghe, em cho chị nhìn lại khoảng đường từ hồi nảy tới giờ đi, đi mới được có 1 khúc hà chưa tới 1 cây số trên giờ nữa tụi em còn chưa kịp giới thiệu hay kể cho chị nghe là chị chửi tụi em rồi chắc mày má tao á .(Bạch thường)
- Ê thằng kia mày đang nói chuyện với vợ tương lai Diêm vương đó thằng khùng mày muốn chết lần nữa hả thằng điên thứ ngu ăn gì mà ngu dữ vậy ( hắc thường thấy sai nên bắn)
- T quên chứ bộ tại bả mà ai biểu chửi mình chi.
'2 người đó cũng không kém cạnh gì tôi cho lắm
- Thì Ai biểu mấy người nói lâu quá chi, tha gì người ta vừa đi vừa nói đi, thì người khác đã không hiểu lầm rồi, tôi cũng đâu phải cố ý đâu nhưng 2 người gọi tôi là Diêm hậu gì đó thì đó 2 người không yên với tôi đâu.
' 2 người họ mếu máo trả lời:
- Dạ, tụi em biết rồi thưa mẹ, giờ chúng em mời mẹ đi tiếp rồi tụi em kể cho mẹ nghe, tụi em mệt với mẹ quá hà.
- Đi đâu? êh
- Gì nữa vậy má làm hết hồn hà.
- Đừng thấy người ta đẹp quá rồi muốn dẫn đi đâu thì đi nha 2 người tính làm gì tôi nói mau
- Tội nghiệp ghê đẹp mà điên còn thêm bệnh tự luyến nữa chứ có cho tụi tôi cũng không dám nữa 2 đứa con không làm gì mẹ đâu yên tâm đi chưa.
- Chắc chưa
- Dạ chắc
- Mà đi đâu?
- Thì đi đi rồi biết, con mệt mẹ quá hà.
- Ờ
' Xong xuôi thì chúng tôi bắt đầu đi tiếp, bọn họ vừa đi vừa kể cho tôi nghe lí do bọn họ gọi tôi như vậy
- Lí do chúng tôi gọi người là Diêm hậu, là vì người sau này là Diêm hậu của chính tôi và người được chọn nên Diêm vương kêu tất cả chúng tôi gọi người là Diêm hậu, không chỉ 2 tôi gọi mà tất cả các người sống ở đây thần dân ở đây đều gọi như vậy người hiểu rồi chứ.
' Khi họ nói xong thì tôi cũng đã hiểu ra 1 phần nào đó, mà đáp lại:
- À tôi hiểu ra rồi, mà khoan tại sao tôi lại là người được chọn, tại sao tôi lại là Diêm hậu, tôi đâu có muốn hay yêu cầu những cái đó đâu, tôi là người bình thường như bao người khác mà, tại sao không phải là người khác mà là tôi, tại sao chứ tại sao?
- Chuyện này thì sao chúng tôi biết được cái đó người phải đi hỏi cái người chọn, chứ sao hỏi tôi, hỏi làm sao tôi biết, người tự đi mà tìm hiểu còn bây giờ thì......( Bạch Vô Thường nói).
' Anh ta đang nói thị đột ngột dừng lại không nói nữa, tôi thắc mắc hỏi
- Thì gì tại sao không nói nữa đang nói mà người nói đi chứ.
- Đã đến nơi rồi.
Tôi vừa đi vừa nói và nghe nên tôi không biết đi đến đâu, khi nghe họ nói thì tôi mới để ý nhìn lại thì thấy chúng tôi đã đi rất xa đến nơi này tôi cũng không biết đây là đâu chỉ thấy trước mặt mình là 1 khoảng không gian tối đen như mực còn âm mưu hơn lúc nảy.
- Tại sao các người lại đưa tôi đến đây đây là đâu?tôi là ai? nhầm đây là nơi nào sao nó tối thui vậy
- Má tao nói chuyện với con này tao ức chế ghê á
- ' -Tao nói rồi nó đẹp mà điên
- Nó mà không là Diêm hậu tương lai là tao bẻ cổ nó tám năm rồi hỏi gì mà hỏi quài.
- ' -Lo trả lời nó đi không thôi nó chửi nữa bây giờ.
( 2 người họ nói chuyện qua sống ảo nên tôi không nghe được
* Chú thích: - là của Bạch thường nói
' - là của Hắc thường nói).
...****************...
...----------------...
chờ tiếp chap 6. Xin cảm ơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.