Chương 93
Liễu Mãn Pha
01/12/2015
Jeremy: Hình như chương sau 2 bạn mần nhau :”>
Diêm Trừng một tay ôm Kỉ Tiễu, một tay ở trên người cậu tìm chìa khóa phòng, Kỉ Tiễu mẫn cảm bị lay động né tránh, nhượng Diêm Trừng mất khá nhiều công phu.
Trong phòng không có người, Diêm Trừng cũng không kịp bật đèn liền xoay người đè Kỉ Tiễu lên ván cửa tiếp tục hôn sâu.
Kỉ Tiễu hừ nhẹ tránh né, Diêm Trừng lại không buông tha cậu, căn môi cậu toàn bộ khoang miệng ngọt ngào của đối phương tinh tế tìm hiểu từng ngóc ngách, sau đó dọc theo cần cổ nhẹ nhàng gặm cắn đối phương.
Hơi thở hắn nóng hổi cơ hồ muốn đốt cháy làn da Kỉ Tiễu.
“Nóng…” Kỉ Tiễu chống đẩy Diêm Trừng ra.
Diêm Trùng cởi bỏ lớp áo bành tô của Kỉ Tiễu, tay hắn tiến vào trong lớp áo lông vuốt ve vùng lưng bóng loáng.
Kỉ Tiễu run lên: “Lạnh…”
Diêm Trừng liếm hút xương quai xanh của Kỉ Tiễu, ở trên dó để lại những ấn kí ửng đỏ, cũng không ngẩng đầu lên nói: “Ngoan, đừng lộn xộn.”
Kỉ Tiễu lại không thể nào phối hợp, Diêm Trừng hôn cậu lại vuốt ve cậu khiến cả người cậu mềm nhũn, Diêm Trừng bế ngang người cậu, sau đó hai ba bước đã đi tới đặt Kỉ Tiễu lên giường, tay chân phi thường lưu loát cởi bỏ dây lưng Kỉ Tiễu.
Kỉ Tiễu đạp duỗi chân nhưng thực sự không có khí lực, thực nhanh đôi chân thon dài trắng tuyết đã bại lộ trong không khí, Diêm Trừng hưởng thụ mà trên vùng da đùi non trơn nhẵn ma sát, sau đó chậm rãi hướng về phía sau đụng tới cặp mông cong mềnh mại.
Kỉ Tiễu muốn gạt hai tay tác quái của hắn ra, Diêm Trừng một phen nắm chặt cổ tay cậu đè lên trên gối đầu, cúi đầu xuống lại chặt chẽ ngăn chặn cái miệng ửng đỏ đang không ngừng chu ra. Miệng lưỡi linh hoạt, nước bọt giao triền không kịp nuốt mà tràn ra khóe miệng, Diêm Trừng còn ngại không đủ, hắn hôn liên tục cho tới khi miệng Kỉ Tiễu sưng đỏ không khép lại được mới chậm rãi tách ra kéo theo một sợi chỉ bạc kết nối cả hai.
Không khí dần nóng lên, Diêm Trừng nhìn chằm chằm mặt Kỉ Tiễu, trong mắt hắn dục vọng cơ khát không hề che dấu, Kỉ Tiễu thì hai cánh môi sưng đỏ, đôi mắt nhuộm đầy sương mù nhìn hắn, chỉ nhìn thôi mà khiến Diêm Trừng lập tức đã cảm thấy bụng dưới trướng lớn, khó chịu.
Nhưng hắn vẫn nhớ rõ phải chiếu cố đến cảm giác của Kỉ Tiễu trước, mà vừa rồi rõ ràng Kỉ Tiễu cũng rất kích động, phân thân thanh tú mà cứng rắn. Diêm Trừng bất quá nhẽ nhàng nắm chặt, cậu liền thở gấp, hai mắt mở to.
Diêm Trừng ngậm vành tai tinh tế của người dưới thân, tay nắm chặt dục vọng Kỉ Tiễu nhẹ nhàng luật động, vừa nặng nề khàn khàn hỏi: “Hưng phấn vậy sao? Huh? Cậu không phải là cũng muốn tớ…đấy chứ?”
Kỉ Tiễu không nói lời nào, chỉ mở to đôi mắt sương mù ướt nước nhìn Diêm Trừng, hô hấo cũng dần trở nên ồ ồ.
Diêm Trừng đêm nay muốn hoàn thành một tâm nguyện, nhưng hắn cũng không thể xác định Kỉ Tiễu có thể vì chuyện đó mà chịu khổ không, cho nên bây giờ có thể làm cho cậu hưởng thụ bao nhiêu liền tận lực bấy nhiêu, vì thế, cứ việc phi thường luật động trêu đùa càng khiến Kỉ Tiễu càng thêm dục tiên dục tử, nhưng có ngon ngọt đều muốn cho cậu nếm được, cho nên không tiếp tục lãng phí thời gian tập trung tấn công vào những điểm mẫn cảm của Kỉ Tiễu, không đầy một lúc sau Kỉ Tiễu liền buông vũ khí đầu hàng.
Giao triều một khắc kia, Kỉ Tiễu thân thể buộc chặt, cắn chặt môi dưới, nhưng vẫn nhịn không được rên ngâm ra tiếng, tiếng rên thanh nhuận lại ẩn nhẫn khiến Diêm Trừng nghe tâm can ngứa ngáy, thiếu chút nữa cũng muốn được giải phóng.
Diêm Trừng cảm thấy lí trí của mình đã tới cực hạn, hắn tựa như con nghiện lên cơn thèm thuốc, nhìn người mình mong nhớ ngày đêm giải phóng trước mặt, vô luận là sinh lý hay tâm lý đều không thể kìm nén được nữa.
Nhưng mà, đang lúc hắn cởi bỏ tầng trở ngại cuối cùng trên người Kỉ Tiễu, tính toán nếm hương vị mình tâm tâm niệm niệm, lại nghe được tiếng gõ cửa bên ngoài.
Tôn Tiểu Quân ở bên ngoài nói: “Kỉ Tiễu? Kỉ Tiễu? cậu về rồi sao?”
Không trả lời.
Tôn Tiểu Quân khó hiểu, rõ ràng vừa rồi nghe như tiếng Kỉ Tiễu, mặc dù có chút mơ hồ nhưng chắc là cậu ấy đi.
Tôn Tiểu Quân lại gõ cửa vài cái: “Kỉ Tiễu? cậu ở đâu? Tớ vừa ra ngoài mua đồ quên mang chìa khóa, mở cửa cho tớ.”
Vẫn không có tiếng đáp.
Tôn Tiểu Quân lớn giọng hơn chút, tay gõ cửa cũng dùng thêm sức, đến ngay cả những phòng bên cạnh cũng đều ngó ra nhìn.
Trong chốc lát, bên trong rốt cục truyền tới tiếng bước chân, Tôn Tiểu Quân vừa thở phào một cái, đã thấy người bên trong dùng lực thật lớn để ra mở cửa.
Tôn Tiểu Quân hoảng sợ, tập trung nhìn vào, la Diêm Trừng?
Chỉ thấy Diêm Trừng quần áo không chỉnh tề, tóc tai hỗn loạn, hai mắt đỏ ngầu, mặt mang sát khí, tầm mắt hung ác nhìn cậu ta, cơ hồ ngay lập tức nhảy vào băm hào Tôn Tiểu Quân ra, Tôn Tiểu Quân hoảng sợ.
“Tớ…tớ…”
Điều đầu tiên Tôn Tiểu Quân nghĩ tới là không phải Kỉ Tiễu sẽ lại bị Diêm Trừng thu thập chứ? (Jer: bạn nghĩ đúng rồi =))) vừa rồi thanh âm kia nghe như có chút thống khổ, lại nhìn Diêm Trừng lúc này ngoan lệ mạnh bạo, căn bản vô pháp nhìn thẳng.
Tôn Tiểu Quân càng nghĩ càng khẩn trương, lại cảm thấy có cái gì đập vào ngực mình, cậu ta trực giác tiếp được, cúi đầy nhìn, lại cả kinh, trong lòng bàn tay mình cầm một tờ tiền màu đỏ giá trị một trăm đồng.
Diêm Trừng chỉ chỉ tờ tiền, lại chỉ chỉ bên ngoài, trán nổi gân xanh nói: “Tùy tiện tìm một chỗ ngốc đi, đừng để tao thấy mày.”
Tôn Tiểu Quân cầm tờ tiền ngây ngốc một lúc, Diêm Trừng đã đóng sầm cửa trước mặt cậu ta.
Tôn Tiểu Quân có chút thương xót cho Kỉ Tiễu, sợ cậu thật sự bị Diêm Trừng phế đi, lại cảm thây việc này có chút kì quái, nhưng nghĩ tới bộ dạng hung ác khủng bố vừa rồi của Diêm Trừng, suy nghĩ bo bo giữ mình rốt cuộc chiếm thế thượng phong, do dự một lúc cuối cùng cậu ta nhét tiền vào túi rồi xoay người rời đi.
Cùng lắm thì sáng mai về sớm một chút nhặt xác Kỉ Tiễu đi…
Bên trong cánh cửa, Diêm Trừng xử lý xong tên ‘TRình Giảo Kim’ đánh gãy chuyện tốt của hắn, tiếp tục quay đầu lại bò lên giường, đã thấy Kỉ Tiễu vừa rồi cong sa và dục vọng giờ trên mặt đã rút đi sắc thái mông lung, chỉ yên lặng nhìn trần nhà không động đậy.
Diêm Trùng nằm rạp người qua, vươn tay nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt Kỉ Tiễu, lông mi thật dài của cậu khẽ run rẩy, sau đó hướng sang hắn nhìn, cặp mắt kia thanh minh, mâu quang trầm tĩnh, hẳn là đã tỉnh rượu.
Diêm Trừng ngón tay dừng lại trên khóe môi Kỉ Tiễu, tiểu tâm là miết lên đôi môi mềm mại đó, thấp giọng nói: “Tớ thực sự thích cậu…thực sự rất thích.”
Khẩu khí hắn thực nhẹ, âm tiết cuối khẽ run tiết lộ nội tâm không bình tĩnh của hắn.
Kỉ Tiễu vẫn như vậy nhìn Diêm Trừng.
Diêm Trừng cúi đầu, dùng môi thay ngón tay, nhẹ nhàng nghiền nát cánh môi Kỉ Tiễu, nụ hôn này hoàn toàn không thể so với kịch liệt bá đạo vừa rồi, càng như là sủng nịnh, mang theo tâm tình yêu chiều còn có chút thăm dò.
Diêm Trừng kiên nhẫn thực tốt, nếu không hắn đã lần nữa chậm rãi ma xát hạ thân trướng lớn khiến Kỉ Tiễu vô pháp giãy dụa, hắn thật sự chỉ nguyện ý cùng Kỉ Tiễu đơn thuần thân mạt như thế.
Liền như vậy hôn môi nhẹ nhàng như một nụ hôn kiểu Pháp, trên mặt hiện ra một loại biểu tình phức tạp tựa như kích động lại tựa như thống khổ, càng tiếp cận với đại bi lại mừng rỡ mà nhận được đền bù như mong muốn.
Đơn giản khi đôi môi chạm nhau, Kỉ Tiễu lại chủ động mở miệng bắt đầu có chút biến hóa, Diêm Trừng đem lưỡi xâm nhập khoang miệng đối phương, ôn nhu mà dây dưa thổi quét sau đó là liếm hút. Một tay chậm rãi xốc ra cái chăn vì sợ lạnh mà hắn đã đắp lên cho Kỉ Tiễu, nhẹ nhàng tách hai chân cậu ra, vừa mơn trớn dục vọng phía trước đã phóng nhuyễn, vừa dừng lại ở địa phương bí ẩn đằng sau.
Cho dù đã có chút tiếp xúc, nhưng ý nghĩa lần này bất đồng, Kỉ Tiễu trước ngực phập phồng muốn bản thân ổn định chút nhưng khi ngón tay Diêm Trừng xâm nhập vào trong, Kỉ Tiễu vẫn nhịn không được mà căng cứng thân thể.
“Thả lỏng, đừng sợ…” Diêm Trừng ngậm vành tai Kỉ Tiễu trấn an.
Ngón tay không nhanh không chậm tiến vào nơi bí ẩn, tuy rằng hắn cẩn thận nhưng Kỉ Tiễu vẫn khó chịu, bất quá cậu biết Diêm Trừng so với cậu còn ẩn nhẫn khó chịu hơn, mồ hôi kìm nén không ngừng chảy dọc sườn mặt hắn xuống, rơi lên ngực Kỉ Tiễu, mỗi giọt đều nóng đến kinh người.
Rốt cục Diêm Trừng khàn khàn hỏi: “Có thể không?”
Loại vấn đề này muốn Kỉ Tiễu phải trả lời thế nào, cậu dùng đuôi mắt nhìn Diêm Trừng, rõ ràng là vẻ mặt vừa oán trách vừa kì quái, nhưng bởi vì đuôi mắt ửng đỏ ẩm ướt lộ ra hương vị động lòng người không nói nên lời, Diêm Trưngg trong lòng nhộn nhạo, không nhịn nữa trực tiếp xông trận.
Hậu huyệt bị cự vật của hắn kéo căng khiến Kỉ Tiễu cắn chặt khớp hàm, cậu không từ mà bám chặt lên vai Diêm Trừng, đầu ngón tay ở trên vai hắn tạo ra những vết hồng ngân dài.
“Ừm….”
Diêm Trừng đương nhiên không chịu nổi, hắn đã dùng lực nhẫn nại lớn nhất đời hắn rồi, cố gắng thong thả tiến vào chờ tới khi toàn bộ dục vọng của mình vào hết rồi mới khẽ thở dài hổn hển, hai người còn chưa chính thức tiến hành mà trên người đều đã ướt đẫm.
Bị vách tràng Kỉ Tiễu vây quanh thít chặt tự vị tuyệt vời mà sung sướng, thắt lưng Diêm Trừng không đợi hắn khống chế đã tự mình luật động, chính là lúc khởi đầu còn khắc chế sức lực, dần dà, từ hạ thân lan tràn tới tứ chi rồi toàn thân đều rơi vào cảm xúc tuyệt vời mãnh liệt, Diêm Trừng quên mất nặng nhẹ, chỉ cảm thấy linh hồn mình giống như bị Kỉ Tiễu hút đi, lúc này chỉ có một mong muốn là đem người dưới thân hung hăng xỏ xuyên!
Kỉ Tiễu khó nhịn mà thừa nhận, hậu huyệt từ trướng đau tới chết lặng, rồi chậm rãi một hương vị tê dại khác lạ dọc theo xương sống bắt đầu lan tràn, mà đương nhiên khi cự vật nóng bỏng của Diêm Trừng không cẩn thận đâm phải một chỗ nào đó bên trong Kỉ Tiễu thế nhưng nhịn không được rên rỉ ra tiếng, hai cánh môi cứ thế hé ra rên rỉ không thể khép lại được.
Diêm Trừng trong việc này thường luôn sắc bén dị thường, hắn nhận thấy điều này, liên cường liệt bắt đầu công kích điểm đó liên tục, tuyến tiền liệt không ngừng mà bị kích thích, ép Kỉ Tiễu thừa nhận khoái cảm run rẩy, thần trí cũng bay mất.
Thanh âm Kỉ Tiễu vốn rất hay, chỉ là cậu ít khi nói chuyện, hiện tại trong tiếng rên rỉ này lại mang theo một cỗ hương vị mềm mại đáng yêu, nghe được Diêm Trừng nhiệt huyết thượng não, chủ động dục phát ma lực bản thân.
Bất quá Kỉ Tiễu lại thường xuyên bị kích thích có chút không chịu nổi, cậu nỗ lực đưa tay đẩy Diêm Trừng ra, lập tức lại bị Diêm Trừng chế trụ áp tới trước người, chân thon cũng bị hắn nâng lên gác lên vai hắn, nhượng hắn xâm nhập càng ngày càng sâu hơn.
….
“Ưm…hừ…không..muốn… …A!”
Liền cứ như vậy xỏ xuyên qua lại, Kỉ Tiễu không biết bị đâm chọc bao lâu, nhưng thắt lưng Diêm Trừng vẫn không dừng lại tiết tấu, Kỉ Tiễu cảm thấy nửa thân dưới mình cũng run lên, giọng nói đã khản đặc mở miệng ngăn cản.
Diêm Trừng lại dùng ánh mắt tựa như lang sói gắt gao nhìn chằm chằm mặt Kỉ Tiễu lâm vào dục vọng, đem mỗi biểu tình của cậu đều khắc ghi vào trong mắt, vừa không quên chiếu cố dục vọng đã tràn ra niêm dịch của cậu.
“Không được..Kỉ Tiễu, cậu nhìn xem….” Diêm Trừng lại dùng lực đâm mạnh vào trong người Kỉ Tiễu, đối lấy cậu theo phản xạ bám chặt lấy vai hắn, bên trong cũng thít chặt và hút hắn nhiều hơn: “Thân thể cậu không buông tha tớ…”
“ưm a….”
Lại thêm một đợt tiến công mạnh mẽ khác, tiếng rên rỉ của Kỉ Tiễu giờ gần như là tiếng nức nở, bụng dưới buông lỏng liền bắn hết ra tay Diêm Trừng, cự vật ở sâu trong dũng đạo hậu huyệt cũng càng dùng sức, không lâu sau Diêm Trừng cũng buôn vũ khí đầu hàng mà bắn sâu vào trong cậu.
Ánh mắt Kỉ Tiễu đều không mở ra được, cảm nhận côn thịt xụi lơ từ sau dư vị cao trào lại nhanh chóng khôi phục bên trong mình, Diêm Trừng cúi đầu hôn môi cậu, cậu lắc đầu cầu xin: “Không được…”
Diêm Trừng cũng biết Kỉ Tiễu mệt, nhưng cả người hắn như trước chìm trong sung sướng hưng phấn, thật vất vả mới có thể có được người này, hắn ước gì có thể đem Kỉ Tiễu nuốt luôn vào bụng.
Kỉ Tiễu vô lực bị Diêm Trừng lật người lại, từ sau lưng lại tiếp tục ra vào, nếu có thể, cậu thật muốn cho Diêm Trừng vài cái tát, nhượng hắn một vừa hai phải, nhưng hiện tại ngay cả khí lực giơ tay lên cậu cũng không có, chỉ có thể mơ hồ bị người nọ gây sức ép, sau đó một lần lại một lần bị khoái cảm tuyệt đỉnh thổi quét…
Hết chương 93
Jeremy: lần đầu của em nó mà hăng thế…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.