Chương 382: Cậu ta không xứng với con gái của nhà họ Tiêu
Tia Nắng
01/04/2021
Nghe thấy giọng nói của Tiêu Doanh Doanh, Mục Hàn cũng không khỏi sững sờ.
Sau đó anh nhìn thấy Tiêu Doanh Doanh vô cùng khí thế ở giữa hội trường.
“Tiêu Doanh Doanh?”, Mục Hàn cười nói: “Lâu rồi không gặp!”
Tiêu Doanh Doanh xúc động nói: “Lâu rồi không gặp!”
Sáu năm trước.
Lúc Mục Hàn vẫn chưa rời khỏi nhà họ Mục ở thủ đô.
Lúc tập đoàn Phi Mục mới được thành lập ở Sở Bắc, nhà họ Tiêu đã chủ động đến tận cửa xin cho Tiêu Doanh Doanh và Mục Hàn đính hôn.
Lúc đó, tập đoàn Phi Mục của Mục Hàn ở Sở Bắc như mặt trời ban trưa, phía sau còn có nhà họ Mục ở tỉnh hỗ trợ.
Do mối quan hệ đặc biệt giữa nhà họ Mục ở tỉnh và nhà họ Mục ở thủ đô, nên có không ít gia đình giàu có ở Sở Bắc suy đoán rằng thân phận thực sự của Mục Hàn là cậu chủ nhà họ Mục ở thủ đô, anh được điều tới Sở Bắc để rèn luyện.
Nhà họ Tiêu vì muốn sau này có thể bay cao nên đưa ra lời thỉnh cầu cho Tiêu Doanh Doanh và Mục Hàn kết hôn.
Nhà họ Mục ở tỉnh cũng thay mặt Mục Hàn đồng ý.
Nhưng ba ngày trước khi Mục Hàn bị nhà họ Mục ở thủ đô ruồng bỏ, nhà họ Mục ở tỉnh đột ngột tuyên bố xóa bỏ hôn ước với nhà họ Tiêu.
Điều này khiến Tiêu Doanh Doanh, người yêu thầm Mục Hàn, trốn trong phòng đau khổ khóc lóc một ngày một đêm.
Sau đó Mục Hàn lại đột ngột biến mất, nên chuyện này cũng giải quyết qua loa cho xong.
Hôm nay gặp lại Mục Hàn ở đây, đương nhiên Tiêu Doanh Doanh vô cùng ngạc nhiên.
“Hóa ra hai người biết nhau à?”, tổng bí thư ngạc nhiên.
Tiêu Doanh Doanh cười nói: “Hơn cả quen biết ấy chứ”.
“Nếu hai người là người quen cũ thì tôi nghĩ cuộc đàm phán tiếp theo có lẽ sẽ vô cùng hòa hợp”, tổng bí thư cười nói.
“Anh là người đại diện đàm phán của tập đoàn Phi Long ư?”, Tiêu Doanh Doanh tỏ vẻ khó hiểu.
“Đúng, mà cũng không đúng”, Mục Hàn gật đầu nói: “Tôi chỉ là đội trưởng đội bảo vệ của tập đoàn Phi Long mà thôi. Tôi được phó tổng giám đốc chọn để thay mặt tập đoàn Phi Long tham gia đàm phán”.
“Đội trưởng đội bảo vệ của tập đoàn Phi Long hả?”, Tiêu Doanh Doanh nói nhỏ: “Mục Hàn, cuộc sống của anh ngày càng khó khăn nhỉ!”
“Sáu năm trước, anh là một trong mười thanh niên xuất sắc, là hoàng tử trong giới kinh doanh ở Sở Bắc, không ngờ biến mất lâu như vậy, thì ra lại làm bảo vệ cho tập đoàn phi Long! Thật đáng tiếc!”
Tiêu Doanh Doanh còn tưởng bản thân trèo cao khi muốn kết hôn với Mục Hàn.
Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng bây giờ của Mục Hàn, Tiêu Doanh Doanh ngược lại cảm thấy nhẹ nhõm.
Nhưng Mục Hàn lại không quan tâm đến điều đó: “Nghề nghiệp không có sự phân chia cao thấp giàu nghèo, cho dù trước đây là hoàng tử trong giới kinh doanh hay bây giờ là đội trưởng đội bảo vệ thì đều tự dựa vào bàn tay mình để kiếm cơm, không trộm cắp, không cướp bóc, tuân thủ pháp luật, chẳng có điều gì là đáng tiếc cả!”
“Nói rất có lý”, Tiêu Doanh Doanh khẽ cười, sau đó nói với tổng bí thư: “Tổng bí thư, tôi nghĩa cuộc đàm phán hôm nay có thể kết thúc được rồi”.
“Tại sao vậy?”, tổng bí thư hỏi với vẻ mặt khó hiểu.
“Tổng bí thư, có lẽ ông biết thân phận của tôi, tôi là cố vấn pháp lý cao nhất của tập đoàn Chu Thức, bất kỳ cuộc đàm phán kinh doanh cao cấp nào cũng đều do tôi thực hiện. Quan trọng nhất là tôi là vợ sắp cưới của Fukuda, sau này sẽ là bà chủ của cả tập đoàn Chu Thức”.
Tiêu Doanh Doanh kiêu ngạo nhìn Mục Hàn, nói tiếp: “Tập đoàn Phi Long lại chỉ cử một đội trưởng đội bảo vệ nhỏ bé đến tham gia đàm phán, đây hoàn hoàn là xem thường tập đoàn Chu Thức chúng tôi!”
“Thân phận này không cùng đẳng cấp để đàm phán, tôi có quyền chấm dứt ngay lập tức, cho đến khi đối phương cử người có thân phận ngang tôi!”
“Chuyện này…”, tổng bí thư liếc mắt nhìn Mục Hàn.
Tổng bí thư cũng biết chút ít về thân phận bí mật của Mục Hàn.
Nghe Tiêu Doanh Doanh nói vậy, trong lòng tổng bí thư thầm chế nhạo, tập đoàn Chu Thức dù có tài giỏi thế nào thì trước mặt vị lãnh đạo to lớn như Mục Hàn, căn bản là không đáng để nhắc tới.
Lãnh đạo lớn đích thân đến đây, đàm phán cùng cô ta đã là nể mặt tập đoàn Chu Thức lắm rồi.
Vậy mà cô ta còn chê bai?
Nhưng tổng bí thư cũng không dám tùy ý tiết lộ thân phận của Mục Hàn.
Vì vậy, tổng bí thư vô cùng khó xử.
“Tôi đồng ý với lời đề nghị của cô Tiêu”, Mục Hàn thấy vẻ khó xử của tổng bí thư, liền gật đầu: “Sau khi trở về tập đoàn Phi Long, tôi sẽ truyền đạt lại ý kiến của cô Tiêu cho tổng giám đốc nghe”.
“Được, vậy hôm nay cứ quyết như vậy đi”, Tiêu Doanh Doanh vô cùng hài lòng, dẫn theo nhân viên ra ngoài.
Trước khi ra khỏi cửa, có vẻ như cô ta nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Mục Hàn: “À, Mục Hàn, tôi và Fukuda sẽ tổ chức đám cưới theo phong cách mùa hè ở Sở Bắc, thời gian là khoảng một tuần sau, anh có thể đến tham gia chứ?”
“Tham gia, đương nhiên phải tham gia!”, Mục Hàn sửng sốt, sau đó trả lời: “Đám cưới của cô, tôi phải tham gia một cách hoành tráng nhất”.
Thực ra, Mục Hàn luôn cảm thấy mắc nợ Tiêu Doanh Doanh.
Đặc biệt là sau khi anh phát hiện ra mình không có tình yêu nam nữ với Tiêu Doanh Doanh, anh luôn coi Tiêu Doanh Doanh như em gái mình.
Em gái kết hôn, với thực lực của Mục Hàn, hoàn toàn có thể khiến cô ta tận hưởng cảnh tượng hoành tráng nhất.
“Cách hoành tráng nhất?”, Tiêu Doanh Doanh vô cùng vui vẻ: “Anh nói vậy tôi thật sự rất mong chờ đấy”.
Còn Mục Hàn không hề biết, bởi vì chuyện năm đó anh đơn phương hủy bỏ hôn ước, khiến cho Tiêu Doanh Doanh vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Hôm nay tình cờ gặp lại Mục Hàn, Tiêu Doanh Doanh có cảm giác như được đầu thai, quyết định dùng đám cưới kiêu sa để trả lại tất cả những sỉ nhục mà năm đó cô ta phải chịu đựng cho Mục Hàn và nhà họ Mục ở tỉnh.
Theo Tiêu Doanh Doanh thấy, thân phận cậu chủ tập đoàn Chu Thức hoàn đoàn có thể khiến Mục Hàn phải ngước nhìn.
Thậm chí áp đảo nhà họ Mục ở tỉnh cũng không thành vấn đề.
Sau khi từ chỗ đàm phán trở về nhà họ Tiêu, Tiêu Doanh Doanh liền kể chuyện gặp Mục Hàn cho bố mẹ nghe.
“Doanh Doanh, con làm đúng lắm!”, Tiêu Chí Cương nghĩ lại năm đó muối mặt đến cầu xin nhà họ Mục ở tỉnh, cuối cùng lại bị đối phương vứt bỏ, liền cảm thấy vô cùng oán hận: “Chúng ta nhất định phải mượn đám cưới này để lấy lại thể diện”.
“Đúng vậy, đến lúc đó chúng ta phải làm bẽ mặt nhà họ Mục”, Lý Linh cũng gật đầu.
Sự ủng hộ của bố mẹ càng khiến Tiêu Doanh Doanh càng thêm quyết tâm.
Tiêu Doanh Doanh lập tức gọi điện cho Fukuda, nói ra suy nghĩ của mình.
Có thể làm bẽ mặt đối tượng kết hôn năm đó của Tiêu Doanh Doanh, khiến Fukuda cảm thấy vô cùng thú vị, hắn lập tức đồng ý với đề nghị của Tiêu Doanh Doanh.
Thái độ của Fukuda càng khiến nhà họ Tiêu vui mừng khôn xiết.
“Tốt quá rồi!”, Tiêu Chí Cương phấn kích nói: “Năm đó tôi cầu xin nhà họ Mục ở tỉnh, gả Doanh Doanh cho Mục Hàn, chuyện này khiến nhà họ Tiêu chúng ta thành trò cười, đặc biệt là sau khi nhà họ Mục đơn phương hủy bỏ hôn ước, nhà họ Tiêu chúng ta lại càng bị chỉ trỏ nhiều hơn”.
“Bây giờ, Doanh Doanh sắp gả cho cậu chủ của tập đoàn Chu Thức, đây đúng thật là bay lên cành cao thành phượng hoàng rồi!”
“Đám cưới một tuần sau, chúng ta nhất định phải khiến Mục Hàn hối hận, phải khiến cậu ta hiểu rằng cậu ta không xứng với con gái nhà họ Tiêu chúng ta!”
Sau đó anh nhìn thấy Tiêu Doanh Doanh vô cùng khí thế ở giữa hội trường.
“Tiêu Doanh Doanh?”, Mục Hàn cười nói: “Lâu rồi không gặp!”
Tiêu Doanh Doanh xúc động nói: “Lâu rồi không gặp!”
Sáu năm trước.
Lúc Mục Hàn vẫn chưa rời khỏi nhà họ Mục ở thủ đô.
Lúc tập đoàn Phi Mục mới được thành lập ở Sở Bắc, nhà họ Tiêu đã chủ động đến tận cửa xin cho Tiêu Doanh Doanh và Mục Hàn đính hôn.
Lúc đó, tập đoàn Phi Mục của Mục Hàn ở Sở Bắc như mặt trời ban trưa, phía sau còn có nhà họ Mục ở tỉnh hỗ trợ.
Do mối quan hệ đặc biệt giữa nhà họ Mục ở tỉnh và nhà họ Mục ở thủ đô, nên có không ít gia đình giàu có ở Sở Bắc suy đoán rằng thân phận thực sự của Mục Hàn là cậu chủ nhà họ Mục ở thủ đô, anh được điều tới Sở Bắc để rèn luyện.
Nhà họ Tiêu vì muốn sau này có thể bay cao nên đưa ra lời thỉnh cầu cho Tiêu Doanh Doanh và Mục Hàn kết hôn.
Nhà họ Mục ở tỉnh cũng thay mặt Mục Hàn đồng ý.
Nhưng ba ngày trước khi Mục Hàn bị nhà họ Mục ở thủ đô ruồng bỏ, nhà họ Mục ở tỉnh đột ngột tuyên bố xóa bỏ hôn ước với nhà họ Tiêu.
Điều này khiến Tiêu Doanh Doanh, người yêu thầm Mục Hàn, trốn trong phòng đau khổ khóc lóc một ngày một đêm.
Sau đó Mục Hàn lại đột ngột biến mất, nên chuyện này cũng giải quyết qua loa cho xong.
Hôm nay gặp lại Mục Hàn ở đây, đương nhiên Tiêu Doanh Doanh vô cùng ngạc nhiên.
“Hóa ra hai người biết nhau à?”, tổng bí thư ngạc nhiên.
Tiêu Doanh Doanh cười nói: “Hơn cả quen biết ấy chứ”.
“Nếu hai người là người quen cũ thì tôi nghĩ cuộc đàm phán tiếp theo có lẽ sẽ vô cùng hòa hợp”, tổng bí thư cười nói.
“Anh là người đại diện đàm phán của tập đoàn Phi Long ư?”, Tiêu Doanh Doanh tỏ vẻ khó hiểu.
“Đúng, mà cũng không đúng”, Mục Hàn gật đầu nói: “Tôi chỉ là đội trưởng đội bảo vệ của tập đoàn Phi Long mà thôi. Tôi được phó tổng giám đốc chọn để thay mặt tập đoàn Phi Long tham gia đàm phán”.
“Đội trưởng đội bảo vệ của tập đoàn Phi Long hả?”, Tiêu Doanh Doanh nói nhỏ: “Mục Hàn, cuộc sống của anh ngày càng khó khăn nhỉ!”
“Sáu năm trước, anh là một trong mười thanh niên xuất sắc, là hoàng tử trong giới kinh doanh ở Sở Bắc, không ngờ biến mất lâu như vậy, thì ra lại làm bảo vệ cho tập đoàn phi Long! Thật đáng tiếc!”
Tiêu Doanh Doanh còn tưởng bản thân trèo cao khi muốn kết hôn với Mục Hàn.
Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng bây giờ của Mục Hàn, Tiêu Doanh Doanh ngược lại cảm thấy nhẹ nhõm.
Nhưng Mục Hàn lại không quan tâm đến điều đó: “Nghề nghiệp không có sự phân chia cao thấp giàu nghèo, cho dù trước đây là hoàng tử trong giới kinh doanh hay bây giờ là đội trưởng đội bảo vệ thì đều tự dựa vào bàn tay mình để kiếm cơm, không trộm cắp, không cướp bóc, tuân thủ pháp luật, chẳng có điều gì là đáng tiếc cả!”
“Nói rất có lý”, Tiêu Doanh Doanh khẽ cười, sau đó nói với tổng bí thư: “Tổng bí thư, tôi nghĩa cuộc đàm phán hôm nay có thể kết thúc được rồi”.
“Tại sao vậy?”, tổng bí thư hỏi với vẻ mặt khó hiểu.
“Tổng bí thư, có lẽ ông biết thân phận của tôi, tôi là cố vấn pháp lý cao nhất của tập đoàn Chu Thức, bất kỳ cuộc đàm phán kinh doanh cao cấp nào cũng đều do tôi thực hiện. Quan trọng nhất là tôi là vợ sắp cưới của Fukuda, sau này sẽ là bà chủ của cả tập đoàn Chu Thức”.
Tiêu Doanh Doanh kiêu ngạo nhìn Mục Hàn, nói tiếp: “Tập đoàn Phi Long lại chỉ cử một đội trưởng đội bảo vệ nhỏ bé đến tham gia đàm phán, đây hoàn hoàn là xem thường tập đoàn Chu Thức chúng tôi!”
“Thân phận này không cùng đẳng cấp để đàm phán, tôi có quyền chấm dứt ngay lập tức, cho đến khi đối phương cử người có thân phận ngang tôi!”
“Chuyện này…”, tổng bí thư liếc mắt nhìn Mục Hàn.
Tổng bí thư cũng biết chút ít về thân phận bí mật của Mục Hàn.
Nghe Tiêu Doanh Doanh nói vậy, trong lòng tổng bí thư thầm chế nhạo, tập đoàn Chu Thức dù có tài giỏi thế nào thì trước mặt vị lãnh đạo to lớn như Mục Hàn, căn bản là không đáng để nhắc tới.
Lãnh đạo lớn đích thân đến đây, đàm phán cùng cô ta đã là nể mặt tập đoàn Chu Thức lắm rồi.
Vậy mà cô ta còn chê bai?
Nhưng tổng bí thư cũng không dám tùy ý tiết lộ thân phận của Mục Hàn.
Vì vậy, tổng bí thư vô cùng khó xử.
“Tôi đồng ý với lời đề nghị của cô Tiêu”, Mục Hàn thấy vẻ khó xử của tổng bí thư, liền gật đầu: “Sau khi trở về tập đoàn Phi Long, tôi sẽ truyền đạt lại ý kiến của cô Tiêu cho tổng giám đốc nghe”.
“Được, vậy hôm nay cứ quyết như vậy đi”, Tiêu Doanh Doanh vô cùng hài lòng, dẫn theo nhân viên ra ngoài.
Trước khi ra khỏi cửa, có vẻ như cô ta nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn Mục Hàn: “À, Mục Hàn, tôi và Fukuda sẽ tổ chức đám cưới theo phong cách mùa hè ở Sở Bắc, thời gian là khoảng một tuần sau, anh có thể đến tham gia chứ?”
“Tham gia, đương nhiên phải tham gia!”, Mục Hàn sửng sốt, sau đó trả lời: “Đám cưới của cô, tôi phải tham gia một cách hoành tráng nhất”.
Thực ra, Mục Hàn luôn cảm thấy mắc nợ Tiêu Doanh Doanh.
Đặc biệt là sau khi anh phát hiện ra mình không có tình yêu nam nữ với Tiêu Doanh Doanh, anh luôn coi Tiêu Doanh Doanh như em gái mình.
Em gái kết hôn, với thực lực của Mục Hàn, hoàn toàn có thể khiến cô ta tận hưởng cảnh tượng hoành tráng nhất.
“Cách hoành tráng nhất?”, Tiêu Doanh Doanh vô cùng vui vẻ: “Anh nói vậy tôi thật sự rất mong chờ đấy”.
Còn Mục Hàn không hề biết, bởi vì chuyện năm đó anh đơn phương hủy bỏ hôn ước, khiến cho Tiêu Doanh Doanh vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Hôm nay tình cờ gặp lại Mục Hàn, Tiêu Doanh Doanh có cảm giác như được đầu thai, quyết định dùng đám cưới kiêu sa để trả lại tất cả những sỉ nhục mà năm đó cô ta phải chịu đựng cho Mục Hàn và nhà họ Mục ở tỉnh.
Theo Tiêu Doanh Doanh thấy, thân phận cậu chủ tập đoàn Chu Thức hoàn đoàn có thể khiến Mục Hàn phải ngước nhìn.
Thậm chí áp đảo nhà họ Mục ở tỉnh cũng không thành vấn đề.
Sau khi từ chỗ đàm phán trở về nhà họ Tiêu, Tiêu Doanh Doanh liền kể chuyện gặp Mục Hàn cho bố mẹ nghe.
“Doanh Doanh, con làm đúng lắm!”, Tiêu Chí Cương nghĩ lại năm đó muối mặt đến cầu xin nhà họ Mục ở tỉnh, cuối cùng lại bị đối phương vứt bỏ, liền cảm thấy vô cùng oán hận: “Chúng ta nhất định phải mượn đám cưới này để lấy lại thể diện”.
“Đúng vậy, đến lúc đó chúng ta phải làm bẽ mặt nhà họ Mục”, Lý Linh cũng gật đầu.
Sự ủng hộ của bố mẹ càng khiến Tiêu Doanh Doanh càng thêm quyết tâm.
Tiêu Doanh Doanh lập tức gọi điện cho Fukuda, nói ra suy nghĩ của mình.
Có thể làm bẽ mặt đối tượng kết hôn năm đó của Tiêu Doanh Doanh, khiến Fukuda cảm thấy vô cùng thú vị, hắn lập tức đồng ý với đề nghị của Tiêu Doanh Doanh.
Thái độ của Fukuda càng khiến nhà họ Tiêu vui mừng khôn xiết.
“Tốt quá rồi!”, Tiêu Chí Cương phấn kích nói: “Năm đó tôi cầu xin nhà họ Mục ở tỉnh, gả Doanh Doanh cho Mục Hàn, chuyện này khiến nhà họ Tiêu chúng ta thành trò cười, đặc biệt là sau khi nhà họ Mục đơn phương hủy bỏ hôn ước, nhà họ Tiêu chúng ta lại càng bị chỉ trỏ nhiều hơn”.
“Bây giờ, Doanh Doanh sắp gả cho cậu chủ của tập đoàn Chu Thức, đây đúng thật là bay lên cành cao thành phượng hoàng rồi!”
“Đám cưới một tuần sau, chúng ta nhất định phải khiến Mục Hàn hối hận, phải khiến cậu ta hiểu rằng cậu ta không xứng với con gái nhà họ Tiêu chúng ta!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.