Chương 209: Ông chủ đứng đằng sau
Tia Nắng
06/03/2021
"Nhưng đằng sau vẫn còn rất nhiều ứng viên mà".
"Không cho bọn họ cơ hội phỏng vấn sao?"
Mặc dù không hiểu kinh doanh, nhưng Chúc Long cũng hiểu việc không nên bỏ sót nhân tài.
"Không cần đâu", Mục Hàn lắc đầu nói: "Phương Viên là ứng cử viên lý tưởng nhất cho vị trí phó tổng giám đốc trong suy nghĩ của tôi".
"Có cô ấy, cậu căn bản sẽ không cần phải nhọc lòng lo lắng chuyện của tập đoàn Phi Long nữa".
"Về phần mấy người chưa phỏng vấn còn lại, cứ để họ nộp đơn ứng tuyển các chức vụ khác đi".
"Tôi hiểu rồi", Chúc Long gật đầu nói.
Nhận được chỉ thị của Mục Hàn, Chúc Long nói với Phương Viên: "Cô Phương, phần phỏng vấn của cô đã kết thúc".
"Chúc mừng cô trúng tuyển vào vị trí phó tổng giám đốc tập đoàn Phi Long, trở thành đồng nghiệp của chúng tôi!"
"Mười phút sau, cô đến văn phòng tổng giám đốc một chuyến nhé".
"Tôi đã được nhậm chức rồi sao?", Phương Viên dám chắc mình sẽ thành công, nhưng thật sự không ngờ, thành công lại đến nhanh như vậy.
Sau khi vòng phỏng vấn chức vụ phó tổng giám đốc kết thúc, việc phỏng vấn cho các chức vụ còn lại không cần Chúc Long phải có mặt nữa.
Do đó, Mục Hàn sắp xếp Chúc Long quay trở về văn phòng tổng giám đốc.
Anh ta chuẩn bị bàn giao công việc tiếp theo cho Phương Viên.
Mười phút sau, Phương Viên xuất hiện đúng giờ ở văn phòng tổng giám đốc.
"Xin chào, anh Long!", Phương Viên đi vào, cúi người chào hỏi một cách lễ phép.
Quả thực khác biệt một trời một vực với lúc nói chuyện cùng Mục Hàn.
"Cô Phương, cô đến rồi!", Chúc Long mỉm cười, đưa tay ra hiệu: "Mời ngồi!"
Thấy ánh mắt si mê của Phương Viên liếc trộm mình, Chúc Long khẽ cau mày, trong lòng hơi hoài nghi: "Trên mặt tôi dính gì sao?"
"Không, không có!", bị Chúc Long phát hiện, Phương Viên trở nên vô cùng lúng túng, vội vàng xua tay nói: "Tôi chỉ tò mò thôi".
"Ồ, tò mò về cái gì?", Chúc Long hỏi.
"Tôi rất tò mò, anh Long hô mưa gọi gió, mua lại tập đoàn Lưu Thị trong một đêm, hơn nữa còn có thể khiến cho hiệp hội kinh doanh Sở Bắc không thể làm gì được, rốt cuộc là thần thánh phương nào?"
"Vậy bây giờ cô đã thấy chưa?", Chúc Long mỉm cười nói: "Cô cảm thấy tôi thế nào?"
"Anh tuấn, cường tráng, còn có cảm giác rắn rỏi kiên cường. Nếu như tôi đoán không nhầm, trước kia anh Long đã từng đi lính", Phương Viên suy nghĩ một lát, lại nói thêm: "Vả lại, lúc nãy phỏng vấn, từ những vấn đề mà anh Long đưa ra, rõ ràng có thể thấy anh là thiên tài trong giới kinh doanh!"
"Ha ha ha!"
"Quá khen!"
Phương Viên nói một tràng dài khiến Chúc Long vui vẻ không thôi.
Tôi là thiên tài trong giới kinh doanh ư?
Chúc Long cảm thấy hết sức khôi hài.
"Cô Phương, bây giờ cô đã là phó tổng giám đốc tập đoàn Phi Long chúng ta, vậy tôi cũng không ngại nói thẳng, thực ra, tôi không phải là tổng giám đốc thực sự của tập đoàn Phi Long", Chúc Long nói: "Tổng giám đốc thực sự của tập đoàn Phi Long là một người khác".
"Hả?", lời này thốt ra từ miệng của Chúc Long, khiến Phương Viên hơi bất ngờ.
Cô ta chợt nhớ tới lời Mục Hàn nói ngày hôm qua.
Vậy mà tên này lại nói đúng.
Tập đoàn Phi Long thực sự có ông chủ khác đứng đằng sau!
"Thật ra, vừa nãy lúc phỏng vấn cô, ông chủ đó cũng có mặt", Chúc Long nói tiếp: "Những vấn đề mà tôi đặt ra, đều là do ông chủ bảo tôi hỏi".
"Cho nên, người thực sự phỏng vấn tôi là ông chủ đứng đằng sau kia?", Phương Viên vui mừng hớn hở.
Anh Long trước mặt đã xuất sắc như vậy rồi.
Vậy ông chủ thật sự của tập đoàn Phi Long tuyệt đối không phải người đơn giản.
Nếu không thì người này cũng sẽ không xuất hiện ở nơi phỏng vấn, còn đích thân tuyển chọn cô.
Ngay cả những người phỏng vấn tiếp theo cũng thẳng thừng hủy bỏ.
Có quyết đoán, có tinh thần hăng hái, mà về mặt chọn nhân tài cũng không theo khuôn mẫu cứng nhắc, quan điểm kinh doanh của ông chủ này thực sự không khác gì Phương Viên.
Trong nháy mắt Phương Viên có cảm giác như tìm được một tri kỷ.
Cô ta không kiềm chế được sự kích động, nói: "Vậy... tôi có thể gặp mặt ông chủ thật sự đó không?"
"Thật ra, cô đã gặp ông chủ ấy rồi", Chúc Long mỉm cười.
"Hả?", Phương Viên cực kỳ kinh ngạc: "Ông chủ ở đâu? Sao tôi không biết?"
"Mỗi ngày ông chủ của chúng ta đều đến công ty, chỉ có điều quá khiêm tốn, nên mọi người không để ý mà thôi", Chúc Long nói: "Cô không cần phải dồn hết tâm trí muốn gặp ông chủ, ông chủ đều sẽ nhìn thấy tất cả công việc cô làm ở tập đoàn Phi Long".
"Cho nên, cô không cần phải lo lắng, mình lập công mà ông chủ lại không biết".
"Tôi... tôi không có ý như vậy", Phương Viên không khỏi đỏ mặt.
"Được rồi! Từ giờ trở đi, tôi hi vọng cô có thể chính thức thực hiện chức trách của một phó tổng giám đốc. Còn hợp đồng của cô sẽ do bộ phận nhân sự đưa tới sau. Về phần lương thưởng, ông chủ có nói, lương một năm mười triệu tệ, cộng thêm mười phần trăm tiền hoa hồng, cô thấy thế nào?"
Chúc Long truyền đạt lại ý của Mục Hàn cho Phương Viên.
Phương Viên nghe thấy mức lương này lập tức tròn mắt kinh ngạc.
Phải biết rằng, cô ta từng là lãnh đạo cấp cao của doanh nghiệp thuộc Top năm trăm ở nước ngoài, lương một năm cũng chỉ hơn một triệu tệ, lúc cao nhất, cũng chỉ có năm triệu tệ mà thôi. Vậy mà ông chủ của tập đoàn Phi Long mới bắt đầu đã cho Phương Viên mức lương mười triệu tệ, hơn nữa còn có mười phần trăm hoa hồng.
Đây quả thực là kẻ ngốc lắm tiền!
Phương Viên bùi ngùi cảm động trước sự rộng rãi của ông chủ phía sau.
Cô ta hít sâu một hơi, vẻ mặt thành thật mà nói: "Anh Long, nhờ anh chuyển lời cho ông chủ, tập đoàn Phi Long dưới sự dẫn dắt của Phương Viên tôi, nhất định sẽ đi đến một tầm cao mới!"
"Tin rằng ông chủ mà nghe thấy nhất định sẽ rất vui", Chúc Long gật đầu nói: "Phó Tổng giám đốc Phương, căn cứ vào tình trạng của tập đoàn Phi Long hiện giờ, cô nghĩ rằng chúng ta sẽ bắt đầu cụ thể từ những phương diện nào?"
Mặc dù người đặt vấn đề là Chúc Long.
Nhưng người điều khiển đằng sau vẫn là Mục Hàn.
Phương Viên không hề nghĩ ngợi, nói: "Tôi nghe nói, trước mắt tập đoàn Phi Long chúng ta còn đang nghiên cứu phát minh máy trị liệu hỗ trợ siêu năng, hơn nữa còn đang trong giai đoạn ra mắt thị trường".
"Tôi nghĩ rằng một sản phẩm mới, muốn tạo ra được danh tiếng trên thị trường thì phản hồi của khách hàng sử dụng là cực kỳ quan trọng, nhưng trước đó, chúng ta nhất định phải gia tăng độ nổi tiếng của nó đã".
"Gia tăng độ nổi tiếng bằng cách nào?", Chúc Long hỏi.
"Rất đơn giản, mời một ngôi sao làm gương mặt đại diện", Phương Viên trả lời: "Có điều tôi thấy rằng, dưới thời đại internet này, lượng người quan tâm của ngôi sao đại diện không nhanh bằng những hot girl mạng".
"Giống như hot girl mạng Tiểu Viên Tử, có được mấy trăm triệu fans hâm mộ, tùy tiện live stream đã có lượt người mua hàng lên đến con số mười triệu”.
"Mà giá trị con người của hot girl mạng Tiểu Viên Tử mặc dù sánh bằng với các ngôi sao, nhưng chúng ta lại có thể nhờ vào nền móng fans hâm mộ rộng khắp của cô ấy, để máy trị liệu hỗ trợ siêu năng chúng ta phổ biến rộng rãi ra ngoài với tốc độ nhanh chóng".
"Những gì chúng ta thu được, sẽ lớn gấp nhiều lần kinh phí đầu tư".
"Nói rất có lý", Chúc Long thông qua tai nghe Bluetooth, nhận được chỉ thị của Mục Hàn liền gật đầu nói: "Được! Cứ làm như thế đi!"
"Việc liên hệ với Tiểu Viên Tử làm gương mặt đại diện sản phẩm sẽ giao cho cô!"
"Không cho bọn họ cơ hội phỏng vấn sao?"
Mặc dù không hiểu kinh doanh, nhưng Chúc Long cũng hiểu việc không nên bỏ sót nhân tài.
"Không cần đâu", Mục Hàn lắc đầu nói: "Phương Viên là ứng cử viên lý tưởng nhất cho vị trí phó tổng giám đốc trong suy nghĩ của tôi".
"Có cô ấy, cậu căn bản sẽ không cần phải nhọc lòng lo lắng chuyện của tập đoàn Phi Long nữa".
"Về phần mấy người chưa phỏng vấn còn lại, cứ để họ nộp đơn ứng tuyển các chức vụ khác đi".
"Tôi hiểu rồi", Chúc Long gật đầu nói.
Nhận được chỉ thị của Mục Hàn, Chúc Long nói với Phương Viên: "Cô Phương, phần phỏng vấn của cô đã kết thúc".
"Chúc mừng cô trúng tuyển vào vị trí phó tổng giám đốc tập đoàn Phi Long, trở thành đồng nghiệp của chúng tôi!"
"Mười phút sau, cô đến văn phòng tổng giám đốc một chuyến nhé".
"Tôi đã được nhậm chức rồi sao?", Phương Viên dám chắc mình sẽ thành công, nhưng thật sự không ngờ, thành công lại đến nhanh như vậy.
Sau khi vòng phỏng vấn chức vụ phó tổng giám đốc kết thúc, việc phỏng vấn cho các chức vụ còn lại không cần Chúc Long phải có mặt nữa.
Do đó, Mục Hàn sắp xếp Chúc Long quay trở về văn phòng tổng giám đốc.
Anh ta chuẩn bị bàn giao công việc tiếp theo cho Phương Viên.
Mười phút sau, Phương Viên xuất hiện đúng giờ ở văn phòng tổng giám đốc.
"Xin chào, anh Long!", Phương Viên đi vào, cúi người chào hỏi một cách lễ phép.
Quả thực khác biệt một trời một vực với lúc nói chuyện cùng Mục Hàn.
"Cô Phương, cô đến rồi!", Chúc Long mỉm cười, đưa tay ra hiệu: "Mời ngồi!"
Thấy ánh mắt si mê của Phương Viên liếc trộm mình, Chúc Long khẽ cau mày, trong lòng hơi hoài nghi: "Trên mặt tôi dính gì sao?"
"Không, không có!", bị Chúc Long phát hiện, Phương Viên trở nên vô cùng lúng túng, vội vàng xua tay nói: "Tôi chỉ tò mò thôi".
"Ồ, tò mò về cái gì?", Chúc Long hỏi.
"Tôi rất tò mò, anh Long hô mưa gọi gió, mua lại tập đoàn Lưu Thị trong một đêm, hơn nữa còn có thể khiến cho hiệp hội kinh doanh Sở Bắc không thể làm gì được, rốt cuộc là thần thánh phương nào?"
"Vậy bây giờ cô đã thấy chưa?", Chúc Long mỉm cười nói: "Cô cảm thấy tôi thế nào?"
"Anh tuấn, cường tráng, còn có cảm giác rắn rỏi kiên cường. Nếu như tôi đoán không nhầm, trước kia anh Long đã từng đi lính", Phương Viên suy nghĩ một lát, lại nói thêm: "Vả lại, lúc nãy phỏng vấn, từ những vấn đề mà anh Long đưa ra, rõ ràng có thể thấy anh là thiên tài trong giới kinh doanh!"
"Ha ha ha!"
"Quá khen!"
Phương Viên nói một tràng dài khiến Chúc Long vui vẻ không thôi.
Tôi là thiên tài trong giới kinh doanh ư?
Chúc Long cảm thấy hết sức khôi hài.
"Cô Phương, bây giờ cô đã là phó tổng giám đốc tập đoàn Phi Long chúng ta, vậy tôi cũng không ngại nói thẳng, thực ra, tôi không phải là tổng giám đốc thực sự của tập đoàn Phi Long", Chúc Long nói: "Tổng giám đốc thực sự của tập đoàn Phi Long là một người khác".
"Hả?", lời này thốt ra từ miệng của Chúc Long, khiến Phương Viên hơi bất ngờ.
Cô ta chợt nhớ tới lời Mục Hàn nói ngày hôm qua.
Vậy mà tên này lại nói đúng.
Tập đoàn Phi Long thực sự có ông chủ khác đứng đằng sau!
"Thật ra, vừa nãy lúc phỏng vấn cô, ông chủ đó cũng có mặt", Chúc Long nói tiếp: "Những vấn đề mà tôi đặt ra, đều là do ông chủ bảo tôi hỏi".
"Cho nên, người thực sự phỏng vấn tôi là ông chủ đứng đằng sau kia?", Phương Viên vui mừng hớn hở.
Anh Long trước mặt đã xuất sắc như vậy rồi.
Vậy ông chủ thật sự của tập đoàn Phi Long tuyệt đối không phải người đơn giản.
Nếu không thì người này cũng sẽ không xuất hiện ở nơi phỏng vấn, còn đích thân tuyển chọn cô.
Ngay cả những người phỏng vấn tiếp theo cũng thẳng thừng hủy bỏ.
Có quyết đoán, có tinh thần hăng hái, mà về mặt chọn nhân tài cũng không theo khuôn mẫu cứng nhắc, quan điểm kinh doanh của ông chủ này thực sự không khác gì Phương Viên.
Trong nháy mắt Phương Viên có cảm giác như tìm được một tri kỷ.
Cô ta không kiềm chế được sự kích động, nói: "Vậy... tôi có thể gặp mặt ông chủ thật sự đó không?"
"Thật ra, cô đã gặp ông chủ ấy rồi", Chúc Long mỉm cười.
"Hả?", Phương Viên cực kỳ kinh ngạc: "Ông chủ ở đâu? Sao tôi không biết?"
"Mỗi ngày ông chủ của chúng ta đều đến công ty, chỉ có điều quá khiêm tốn, nên mọi người không để ý mà thôi", Chúc Long nói: "Cô không cần phải dồn hết tâm trí muốn gặp ông chủ, ông chủ đều sẽ nhìn thấy tất cả công việc cô làm ở tập đoàn Phi Long".
"Cho nên, cô không cần phải lo lắng, mình lập công mà ông chủ lại không biết".
"Tôi... tôi không có ý như vậy", Phương Viên không khỏi đỏ mặt.
"Được rồi! Từ giờ trở đi, tôi hi vọng cô có thể chính thức thực hiện chức trách của một phó tổng giám đốc. Còn hợp đồng của cô sẽ do bộ phận nhân sự đưa tới sau. Về phần lương thưởng, ông chủ có nói, lương một năm mười triệu tệ, cộng thêm mười phần trăm tiền hoa hồng, cô thấy thế nào?"
Chúc Long truyền đạt lại ý của Mục Hàn cho Phương Viên.
Phương Viên nghe thấy mức lương này lập tức tròn mắt kinh ngạc.
Phải biết rằng, cô ta từng là lãnh đạo cấp cao của doanh nghiệp thuộc Top năm trăm ở nước ngoài, lương một năm cũng chỉ hơn một triệu tệ, lúc cao nhất, cũng chỉ có năm triệu tệ mà thôi. Vậy mà ông chủ của tập đoàn Phi Long mới bắt đầu đã cho Phương Viên mức lương mười triệu tệ, hơn nữa còn có mười phần trăm hoa hồng.
Đây quả thực là kẻ ngốc lắm tiền!
Phương Viên bùi ngùi cảm động trước sự rộng rãi của ông chủ phía sau.
Cô ta hít sâu một hơi, vẻ mặt thành thật mà nói: "Anh Long, nhờ anh chuyển lời cho ông chủ, tập đoàn Phi Long dưới sự dẫn dắt của Phương Viên tôi, nhất định sẽ đi đến một tầm cao mới!"
"Tin rằng ông chủ mà nghe thấy nhất định sẽ rất vui", Chúc Long gật đầu nói: "Phó Tổng giám đốc Phương, căn cứ vào tình trạng của tập đoàn Phi Long hiện giờ, cô nghĩ rằng chúng ta sẽ bắt đầu cụ thể từ những phương diện nào?"
Mặc dù người đặt vấn đề là Chúc Long.
Nhưng người điều khiển đằng sau vẫn là Mục Hàn.
Phương Viên không hề nghĩ ngợi, nói: "Tôi nghe nói, trước mắt tập đoàn Phi Long chúng ta còn đang nghiên cứu phát minh máy trị liệu hỗ trợ siêu năng, hơn nữa còn đang trong giai đoạn ra mắt thị trường".
"Tôi nghĩ rằng một sản phẩm mới, muốn tạo ra được danh tiếng trên thị trường thì phản hồi của khách hàng sử dụng là cực kỳ quan trọng, nhưng trước đó, chúng ta nhất định phải gia tăng độ nổi tiếng của nó đã".
"Gia tăng độ nổi tiếng bằng cách nào?", Chúc Long hỏi.
"Rất đơn giản, mời một ngôi sao làm gương mặt đại diện", Phương Viên trả lời: "Có điều tôi thấy rằng, dưới thời đại internet này, lượng người quan tâm của ngôi sao đại diện không nhanh bằng những hot girl mạng".
"Giống như hot girl mạng Tiểu Viên Tử, có được mấy trăm triệu fans hâm mộ, tùy tiện live stream đã có lượt người mua hàng lên đến con số mười triệu”.
"Mà giá trị con người của hot girl mạng Tiểu Viên Tử mặc dù sánh bằng với các ngôi sao, nhưng chúng ta lại có thể nhờ vào nền móng fans hâm mộ rộng khắp của cô ấy, để máy trị liệu hỗ trợ siêu năng chúng ta phổ biến rộng rãi ra ngoài với tốc độ nhanh chóng".
"Những gì chúng ta thu được, sẽ lớn gấp nhiều lần kinh phí đầu tư".
"Nói rất có lý", Chúc Long thông qua tai nghe Bluetooth, nhận được chỉ thị của Mục Hàn liền gật đầu nói: "Được! Cứ làm như thế đi!"
"Việc liên hệ với Tiểu Viên Tử làm gương mặt đại diện sản phẩm sẽ giao cho cô!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.