Chương 537: Tôi là đội trưởng đội bảo vệ, cũng là ông chủ
Tia Nắng
29/05/2021
Nghe Chúc Long nói vậy, Phương Viên vô cùng mong chờ.
Vì lần đầu chính thức gặp mặt với ông chủ đứng phía sau, Phương Viên lựa chọn tỉ mỉ, mặc một bộ váy liền màu trắng thuần xinh đẹp lấn át cả hội trường, cộng thêm dáng người cao gầy và khuôn mặt tinh xảo, Phương Viên tự tin tuyệt đối có thể thu hút được sự chú ý đặc biệt của ông chủ.
Đây gọi là con gái ăn diện vì người mình thích.
Không chỉ Phương Viên, mà nhân viên của cả tập đoàn Phi Long cũng vô cùng chờ đợi.
Có thể nói, ngoài số ít mấy người cũ vốn đi theo Mục Hàn, ví dụ như Dư Phi và Tô Tiểu Muội – giám đốc tài vụ, thì phần lớn lãnh đạo cấp cao đều không biết và chưa từng gặp ông chủ phía sau này.
Trong buổi hoạt động chúc mừng hôm nay, có thể thấy được phong thái của ông chủ phía sau, bọn họ không kích động được sao!
Thế là, mọi người ai nấy đều trông ngóng, thò đầu ra màn che phía sau bục chủ tịch.
“Nói cho mọi biết một bí mật”, lúc này, Chúc Long lại ném một quả bom nặng ký: “Thật ra thì ông chủ phía sau vẫn luôn ở cùng một chỗ với tất cả chúng ta”.
“Đúng vậy! Anh ấy chính là một người trong số nhân viên chúng ta!”
Chúc Long vừa lên tiếng, nhân viên tập đoàn Phi Long liền nhốn nháo.
“Thì ra ông chủ phía sau đang ở bên cạnh chúng ta!”
“Đúng đó! Ông chủ phía sau vẫn luôn kề vai tác chiến với chúng ta!”
“Nói như vậy, ngày nào tôi cũng ở cạnh sớm chiều với ông chủ ư? Trời ạ! Sớm biết như vậy thì ngày nào tôi cũng trang điểm ăn diện, nói không chừng đã được ông chủ phía sau nhìn trúng rồi”.
“Thôi đi, chỉ với dáng vẻ ma chê quỷ hờn đó của cô, trang điểm hay không cũng như nhau thôi!”
“Vãi!”
Phương Viên kích động không thôi.
Tâm hồn thiếu nữ không khỏi run rẩy, đôi mắt long lanh nước, nhìn thẳng chăm chú về phía màn che, chỉ sợ bỏ lỡ màn ra mắt của ông chủ phía sau.
“Leng keng!”
Sau đó màn che chậm rãi kéo ra, Chúc Long hét lớn: “Thời khắc chứng kiến kỳ tích đến rồi!”
Nhưng cảnh tượng tiếp theo nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Bởi vì mấy người xuất hiện phía sau màn che đều là người của phòng bảo vệ.
Ba người đứng hàng đầu là Vũ Sâm, Vương Học Bính và Mục Hàn.
“Ủa?”, Phương Viên không khỏi nhíu mày, vô cùng thất vọng: “Lẽ nào ông chủ phía sau là Vũ Sâm?”
Phương Viên loại bỏ Mục Hàn đầu tiên.
Bởi vì theo Phương Viên, Mục Hàn là người không có khả năng trở thành ông chủ phía sau nhất.
Chỉ có điều bây giờ Vũ Sâm đã bốn mươi tuổi rồi, hơn nữa có vợ có con, hoàn toàn không cách nào ăn khớp với miêu tả của ông chủ phía sau.
Suy cho cùng, Phương Viên biết được từ trong miệng Chúc Long, tuổi của ông chủ phía sau hơn hai mươi, hơn nữa còn độc thân.
Chính vào lúc Phương Viên nghi ngờ không hiểu, Vũ Sâm bước lên đài chủ tịch, cười hì hì nói: “Các đồng nghiệp, tuyệt đối đừng hiểu lầm, tôi không phải ông chủ phía sau!”
“Có điều, hôm nay tôi đảm nhiệm công việc bảo vệ riêng của ông chủ phía sau.
Nói đến đây, mặt Vũ Sâm đầy tự hào.
Cũng chính là nói Vũ Sâm đã biết ông chủ phía sau là ai sớm hơn nhân viên khác của tập đoàn Phi Long.
Nghe Vũ Sâm nói như vậy, Phương Viên lập tức loại trừ người thứ hai, Vương Học Bính.
Mặc dù Vương Học Bính ngoài hai mươi, nhưng anh ta là lính đặc chủng chiến khu giải ngũ, bối cảnh vô cùng rõ ràng, hơn nữa dáng vẻ thật thà, hoàn toàn không có khí phách bày mưu lập kế của ông chủ.
Quả nhiên, Vương Học Bính cũng bước lên bục chủ tịch.
Giơ tay gãi đầu, nói giống như vậy: “Hì hì! Hôm nay tôi cũng là bảo vệ riêng của ông chủ”.
Còn về Mục Hàn thì Phương Viên không có chút hứng thú.
Nhưng điều khiến Phương Viên bất ngờ là, sau khi Mục Hàn bước lên bục chủ tịch, Vũ Sâm và Vương Học Bính lại tách một trái một phải, nhường vị trí ở giữa.
Hãy cho nhau lối thoát - tình yêu là sai lầm
Mục Hàn mở đầu một câu, sau đó nói: “Mọi người đều biết, hoạt động của buổi lễ hôm nay là để chúc mừng giá trị thị trường của tập đoàn Phi Long đạt đến một trăm tỷ tệ”.
“Trên thực tế, một trăm tỷ tệ không được coi là nhiều. Sáu năm trước, tôi tay trắng dựng nghiệp, lúc lập ra tập đoàn Phi Mục chỉ dùng một năm ngắn ngủi, đã lập được kỷ lục giá trị thị trường một nghìn tỷ tệ!”
“Điều tôi muốn nói với mọi người là, chuyện sáu năm trước tôi có thể làm được, bây giờ tôi cũng có thể làm được”.
“Đời trước của tập đoàn Phi Long thật ra chính là tập đoàn Phi Mục. Sở dĩ tôi đổi tên tập đoàn Phi Long, một là vì ca ngợi Dư Phi lúc đó đã có được cống hiến nổi bật cho tập đoàn Phi Mục, hai là để ca ngợi anh Long – tổng giám đốc của mọi người!”
Mục Hàn nói như vậy, mọi người lập tức hiểu ra.
Công ty lập nên từ nền tảng tập đoàn Phi Mục, chẳng trách lại đổi tên thành tập đoàn Phi Long.
Thì ra bên trong có ý này.
Phát biểu của Mục Hàn khiến Phương Viên cực kỳ chấn động.
Cô ta vẫn luôn cho rằng Mục Hàn tầm thường vô dụng, ăn chùa chờ chết, thì ra anh mới là BOSS ẩn nấp sâu nhất!
“Những phần thưởng hậu hĩnh trước đây mọi người đều nhìn thấy rồi”, Mục Hàn cười ha ha nói: “Điều tôi muốn nói là, ai là ông chủ phía sau tập đoàn Phi Long thật ra cũng không quan trọng. Chỉ cần mọi người toàn tâm toàn ý cống hiến cho công ty thì phần thưởng như vậy cũng chỉ là bắt đầu!”.
Vì lần đầu chính thức gặp mặt với ông chủ đứng phía sau, Phương Viên lựa chọn tỉ mỉ, mặc một bộ váy liền màu trắng thuần xinh đẹp lấn át cả hội trường, cộng thêm dáng người cao gầy và khuôn mặt tinh xảo, Phương Viên tự tin tuyệt đối có thể thu hút được sự chú ý đặc biệt của ông chủ.
Đây gọi là con gái ăn diện vì người mình thích.
Không chỉ Phương Viên, mà nhân viên của cả tập đoàn Phi Long cũng vô cùng chờ đợi.
Có thể nói, ngoài số ít mấy người cũ vốn đi theo Mục Hàn, ví dụ như Dư Phi và Tô Tiểu Muội – giám đốc tài vụ, thì phần lớn lãnh đạo cấp cao đều không biết và chưa từng gặp ông chủ phía sau này.
Trong buổi hoạt động chúc mừng hôm nay, có thể thấy được phong thái của ông chủ phía sau, bọn họ không kích động được sao!
Thế là, mọi người ai nấy đều trông ngóng, thò đầu ra màn che phía sau bục chủ tịch.
“Nói cho mọi biết một bí mật”, lúc này, Chúc Long lại ném một quả bom nặng ký: “Thật ra thì ông chủ phía sau vẫn luôn ở cùng một chỗ với tất cả chúng ta”.
“Đúng vậy! Anh ấy chính là một người trong số nhân viên chúng ta!”
Chúc Long vừa lên tiếng, nhân viên tập đoàn Phi Long liền nhốn nháo.
“Thì ra ông chủ phía sau đang ở bên cạnh chúng ta!”
“Đúng đó! Ông chủ phía sau vẫn luôn kề vai tác chiến với chúng ta!”
“Nói như vậy, ngày nào tôi cũng ở cạnh sớm chiều với ông chủ ư? Trời ạ! Sớm biết như vậy thì ngày nào tôi cũng trang điểm ăn diện, nói không chừng đã được ông chủ phía sau nhìn trúng rồi”.
“Thôi đi, chỉ với dáng vẻ ma chê quỷ hờn đó của cô, trang điểm hay không cũng như nhau thôi!”
“Vãi!”
Phương Viên kích động không thôi.
Tâm hồn thiếu nữ không khỏi run rẩy, đôi mắt long lanh nước, nhìn thẳng chăm chú về phía màn che, chỉ sợ bỏ lỡ màn ra mắt của ông chủ phía sau.
“Leng keng!”
Sau đó màn che chậm rãi kéo ra, Chúc Long hét lớn: “Thời khắc chứng kiến kỳ tích đến rồi!”
Nhưng cảnh tượng tiếp theo nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Bởi vì mấy người xuất hiện phía sau màn che đều là người của phòng bảo vệ.
Ba người đứng hàng đầu là Vũ Sâm, Vương Học Bính và Mục Hàn.
“Ủa?”, Phương Viên không khỏi nhíu mày, vô cùng thất vọng: “Lẽ nào ông chủ phía sau là Vũ Sâm?”
Phương Viên loại bỏ Mục Hàn đầu tiên.
Bởi vì theo Phương Viên, Mục Hàn là người không có khả năng trở thành ông chủ phía sau nhất.
Chỉ có điều bây giờ Vũ Sâm đã bốn mươi tuổi rồi, hơn nữa có vợ có con, hoàn toàn không cách nào ăn khớp với miêu tả của ông chủ phía sau.
Suy cho cùng, Phương Viên biết được từ trong miệng Chúc Long, tuổi của ông chủ phía sau hơn hai mươi, hơn nữa còn độc thân.
Chính vào lúc Phương Viên nghi ngờ không hiểu, Vũ Sâm bước lên đài chủ tịch, cười hì hì nói: “Các đồng nghiệp, tuyệt đối đừng hiểu lầm, tôi không phải ông chủ phía sau!”
“Có điều, hôm nay tôi đảm nhiệm công việc bảo vệ riêng của ông chủ phía sau.
Nói đến đây, mặt Vũ Sâm đầy tự hào.
Cũng chính là nói Vũ Sâm đã biết ông chủ phía sau là ai sớm hơn nhân viên khác của tập đoàn Phi Long.
Nghe Vũ Sâm nói như vậy, Phương Viên lập tức loại trừ người thứ hai, Vương Học Bính.
Mặc dù Vương Học Bính ngoài hai mươi, nhưng anh ta là lính đặc chủng chiến khu giải ngũ, bối cảnh vô cùng rõ ràng, hơn nữa dáng vẻ thật thà, hoàn toàn không có khí phách bày mưu lập kế của ông chủ.
Quả nhiên, Vương Học Bính cũng bước lên bục chủ tịch.
Giơ tay gãi đầu, nói giống như vậy: “Hì hì! Hôm nay tôi cũng là bảo vệ riêng của ông chủ”.
Còn về Mục Hàn thì Phương Viên không có chút hứng thú.
Nhưng điều khiến Phương Viên bất ngờ là, sau khi Mục Hàn bước lên bục chủ tịch, Vũ Sâm và Vương Học Bính lại tách một trái một phải, nhường vị trí ở giữa.
Hãy cho nhau lối thoát - tình yêu là sai lầm
Mục Hàn mở đầu một câu, sau đó nói: “Mọi người đều biết, hoạt động của buổi lễ hôm nay là để chúc mừng giá trị thị trường của tập đoàn Phi Long đạt đến một trăm tỷ tệ”.
“Trên thực tế, một trăm tỷ tệ không được coi là nhiều. Sáu năm trước, tôi tay trắng dựng nghiệp, lúc lập ra tập đoàn Phi Mục chỉ dùng một năm ngắn ngủi, đã lập được kỷ lục giá trị thị trường một nghìn tỷ tệ!”
“Điều tôi muốn nói với mọi người là, chuyện sáu năm trước tôi có thể làm được, bây giờ tôi cũng có thể làm được”.
“Đời trước của tập đoàn Phi Long thật ra chính là tập đoàn Phi Mục. Sở dĩ tôi đổi tên tập đoàn Phi Long, một là vì ca ngợi Dư Phi lúc đó đã có được cống hiến nổi bật cho tập đoàn Phi Mục, hai là để ca ngợi anh Long – tổng giám đốc của mọi người!”
Mục Hàn nói như vậy, mọi người lập tức hiểu ra.
Công ty lập nên từ nền tảng tập đoàn Phi Mục, chẳng trách lại đổi tên thành tập đoàn Phi Long.
Thì ra bên trong có ý này.
Phát biểu của Mục Hàn khiến Phương Viên cực kỳ chấn động.
Cô ta vẫn luôn cho rằng Mục Hàn tầm thường vô dụng, ăn chùa chờ chết, thì ra anh mới là BOSS ẩn nấp sâu nhất!
“Những phần thưởng hậu hĩnh trước đây mọi người đều nhìn thấy rồi”, Mục Hàn cười ha ha nói: “Điều tôi muốn nói là, ai là ông chủ phía sau tập đoàn Phi Long thật ra cũng không quan trọng. Chỉ cần mọi người toàn tâm toàn ý cống hiến cho công ty thì phần thưởng như vậy cũng chỉ là bắt đầu!”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.