Chương 6: Triền miên không dứt
Khiết Vãn
21/08/2022
Nơi nào đó của Lâm Duệ sớm đã dũng mãnh ngẩng cao đầu. Anh cầm lấy tính khí nóng rực đặt trước nơi tư mật của cô, bất thình lình rút hai ngón tay ra thay thế bằng vật nam tính của mình.
Kích cỡ của Lâm Duệ không hề tầm thường, anh mới chỉ tiến vào một nửa đã khiến Tri Vãn thần hồn điên đảo, đau đến mức hai mắt nhắm nghiền, khóc nức nở.
Lâm Duệ nhẹ nhàng liếm sạch nước mắt vương nơi khoé mi cô, anh ra sức trấn an cô gái nhỏ: "Ngoan, đừng sợ! Sẽ không đau đâu."
Vật nam tính đã chướng đến phát đau, Lâm Duệ không nhịn được nữa. Anh nhìn chằm chằm Tri Vãn, cổ họng phát ra những tiếng gầm gừ. Rồi khi nhận được sự ngầm đồng ý từ cô, Lâm Duệ nhếch khóe môi câu lên một đường.
Anh đem bộ phận thô cứng của mình đâm mạnh vào bên trong cô. Xác thịt tiếp xúc cận kề phát ra những âm thanh khiến người nghe không khỏi đỏ mặt.
Lâm Duệ khẽ cử động hông, nơi tư mật của Tri Vãn lập tức hút chặt lấy tính khí của anh. Được bao bọc bởi động thịt mềm ấm khiến anh hưng phấn đến tột cùng.
Nơi giao hợp của hai người vẫn tiếp tục ma sát vào nhau. Tri Vãn sau một hồi nín nhịn chịu đựng đã dần quen với sự xâm nhập của Lâm Duệ. Cô bẽn lẽn ôm lấy cổ anh, đặt lên môi anh một nụ hôn khích lệ.
"Nhóc con dám trêu chọc anh trai! Đêm nay em chết chắc rồi." Lâm Duệ túm lấy cổ chân cô đặt lên vai mình, anh bỗng dùng lực thúc thật mạnh vào bên trong cô.
"Á…" Tri Vãn thét lên, không rõ là đau đớn hay sung sướng. Móng tay cô cào mạnh lên lưng anh, hai chân gắt gao khoá chặt thắt lưng Lâm Duệ.
Anh đột nhiên gia tăng tốc độ thúc liên hồi, vật nóng bỏng luật động bên trong cơ thể cô gái nhỏ không ngừng muốn tiến sâu thêm nữa.
Tri Vãn khẽ mở mắt, cô trông thấy Lâm Duệ đang ngửa đầu thở dốc, từng giọt mồ hôi men theo sườn mặt góc cạnh lăn xuống ngực cô. Hình ảnh Lâm Duệ bị nhục dục thiêu đốt rất có sức hấp dẫn với cô. Tri Vãn mặc kệ cơn đau từ cuộc làm tình, cô ưỡn cao hông đem thứ đó của anh càng cắm sâu vào bên trong mình.
"A! Khốn kiếp!" Lâm Duệ túm chặt lấy eo cô thúc thật mạnh, động tác cũng thêm vài phần thô bạo hơn.
Khoái cảm lập tức ập đến xâm chiếm toàn bộ tâm trí cô. Tri Vãn há miệng thở hổn hển, thi thoảng lại phát ra một vài tiếng rên rỉ phóng đãng.
Lâm Duệ nghe thấy tiếng rên rỉ của cô gái, anh thoả mãn nở nụ cười. Hành động của anh vẫn chưa có ý muốn dừng lại mà càng ngày càng thô bạo hơn nữa. Anh một tay xoa bóp bầu ngực cô, một tay gác chân cô lên cao hơn khiến cho nơi giao hợp giữa hai người triệt để không còn khoảng trống.
Cuộc làm tình kéo dài suốt cả đêm, anh bắt cô thay đổi từ tư thế này đến tư thế khác. Tri Vãn như chết đi sống lại, cùng lúc nếm mùi cả thiên đường và địa ngục, đau đớn và sung sướng.
Trong căn phòng khách sạn rộng lớn vẫn còn vương chút mùi vị mờ ám, Lâm Duệ mệt mỏi ngã phịch xuống người cô. Cô gái xinh đẹp động lòng người khi trút bỏ bộ quần áo lại mang dáng vẻ yêu nghiệt như vậy. Anh mỉm cười nhéo đầu mũi cô, tiểu yêu tinh này vắt kiệt sức của anh từ đêm qua tới giờ.
"Đừng nghịch, em muốn ngủ."
Tri Vãn dường như rất mệt mỏi, cô cứ như vậy mà thiếp đi. Cả cơ thể nhỏ nhắn rúc vào trong lòng anh, đến khi tìm được vị trí thích hợp liền nhắm mắt ngủ ngon lành.
"Em không tắm sao? Nhóc con lớn rồi mà còn lười biếng."
"Không tắm…"
"Vậy tôi chỉ đành vứt em xuống đất vậy."
Tri Vãn hơi mở mắt, cô giương cặp mắt long lanh to tròn nhìn anh, nói bằng chất giọng chưa tỉnh ngủ: "Hay anh giúp em tắm đi!"
"Tôi tắm giúp em? Còn có chuyện tốt như vậy ư? Lâm Duệ bật cười, bàn tay bắt đầu không yên phận luồn vào trong chăn, tìm đến cơ thể căng tròn của cô trêu ghẹo.
"Ưm… ngày mai em còn phải ra gặp bạn nữa, không cho phép anh… Ưm."
Tri Vãn chưa nói hết câu đã bị anh hôn xuống. Lâm Duệ hôn chán chê mới chịu buông tha cho cô, anh hài lòng liếm liếm khoé môi, dịu dàng nói: "Để tôi tắm giúp em."
"Thật chỉ tắm giúp em?" Tri Vãn nghi ngờ hỏi lại.
Mặc dù cô không quá tin vào sự kiềm chế của anh, nhưng giờ đã quá mệt, lại không thể để một thân nhầy nhùa đi ngủ. Tri Vãn liền mặc kệ ôm chặt lấy cổ anh, để Lâm Duệ bế mình vào nhà tắm tẩy rửa.
"Tin tưởng tôi tới vậy sao? Không sợ tôi nhân lúc này làm gì em sao?" Lâm Duệ đặt cô dựa vào thành bồn tắm, đem nước ấm xối lên khắp cơ thể cô.
Tri Vãn ngâm mình giữa những cánh hoa, trên cần cổ thon dài đầy những vết xanh, vết đỏ sau cuộc hoan ái: "Em phòng tiểu nhân, không phòng quân tử."
Lâm Duệ ngơ ngác hồi lâu, đột nhiên hiểu ra ý nghĩa trong lời nói của cô, khóe miệng méo xệch.
Cô đang âm thầm mắng hắn là kẻ tiểu nhân đó sao?
Kích cỡ của Lâm Duệ không hề tầm thường, anh mới chỉ tiến vào một nửa đã khiến Tri Vãn thần hồn điên đảo, đau đến mức hai mắt nhắm nghiền, khóc nức nở.
Lâm Duệ nhẹ nhàng liếm sạch nước mắt vương nơi khoé mi cô, anh ra sức trấn an cô gái nhỏ: "Ngoan, đừng sợ! Sẽ không đau đâu."
Vật nam tính đã chướng đến phát đau, Lâm Duệ không nhịn được nữa. Anh nhìn chằm chằm Tri Vãn, cổ họng phát ra những tiếng gầm gừ. Rồi khi nhận được sự ngầm đồng ý từ cô, Lâm Duệ nhếch khóe môi câu lên một đường.
Anh đem bộ phận thô cứng của mình đâm mạnh vào bên trong cô. Xác thịt tiếp xúc cận kề phát ra những âm thanh khiến người nghe không khỏi đỏ mặt.
Lâm Duệ khẽ cử động hông, nơi tư mật của Tri Vãn lập tức hút chặt lấy tính khí của anh. Được bao bọc bởi động thịt mềm ấm khiến anh hưng phấn đến tột cùng.
Nơi giao hợp của hai người vẫn tiếp tục ma sát vào nhau. Tri Vãn sau một hồi nín nhịn chịu đựng đã dần quen với sự xâm nhập của Lâm Duệ. Cô bẽn lẽn ôm lấy cổ anh, đặt lên môi anh một nụ hôn khích lệ.
"Nhóc con dám trêu chọc anh trai! Đêm nay em chết chắc rồi." Lâm Duệ túm lấy cổ chân cô đặt lên vai mình, anh bỗng dùng lực thúc thật mạnh vào bên trong cô.
"Á…" Tri Vãn thét lên, không rõ là đau đớn hay sung sướng. Móng tay cô cào mạnh lên lưng anh, hai chân gắt gao khoá chặt thắt lưng Lâm Duệ.
Anh đột nhiên gia tăng tốc độ thúc liên hồi, vật nóng bỏng luật động bên trong cơ thể cô gái nhỏ không ngừng muốn tiến sâu thêm nữa.
Tri Vãn khẽ mở mắt, cô trông thấy Lâm Duệ đang ngửa đầu thở dốc, từng giọt mồ hôi men theo sườn mặt góc cạnh lăn xuống ngực cô. Hình ảnh Lâm Duệ bị nhục dục thiêu đốt rất có sức hấp dẫn với cô. Tri Vãn mặc kệ cơn đau từ cuộc làm tình, cô ưỡn cao hông đem thứ đó của anh càng cắm sâu vào bên trong mình.
"A! Khốn kiếp!" Lâm Duệ túm chặt lấy eo cô thúc thật mạnh, động tác cũng thêm vài phần thô bạo hơn.
Khoái cảm lập tức ập đến xâm chiếm toàn bộ tâm trí cô. Tri Vãn há miệng thở hổn hển, thi thoảng lại phát ra một vài tiếng rên rỉ phóng đãng.
Lâm Duệ nghe thấy tiếng rên rỉ của cô gái, anh thoả mãn nở nụ cười. Hành động của anh vẫn chưa có ý muốn dừng lại mà càng ngày càng thô bạo hơn nữa. Anh một tay xoa bóp bầu ngực cô, một tay gác chân cô lên cao hơn khiến cho nơi giao hợp giữa hai người triệt để không còn khoảng trống.
Cuộc làm tình kéo dài suốt cả đêm, anh bắt cô thay đổi từ tư thế này đến tư thế khác. Tri Vãn như chết đi sống lại, cùng lúc nếm mùi cả thiên đường và địa ngục, đau đớn và sung sướng.
Trong căn phòng khách sạn rộng lớn vẫn còn vương chút mùi vị mờ ám, Lâm Duệ mệt mỏi ngã phịch xuống người cô. Cô gái xinh đẹp động lòng người khi trút bỏ bộ quần áo lại mang dáng vẻ yêu nghiệt như vậy. Anh mỉm cười nhéo đầu mũi cô, tiểu yêu tinh này vắt kiệt sức của anh từ đêm qua tới giờ.
"Đừng nghịch, em muốn ngủ."
Tri Vãn dường như rất mệt mỏi, cô cứ như vậy mà thiếp đi. Cả cơ thể nhỏ nhắn rúc vào trong lòng anh, đến khi tìm được vị trí thích hợp liền nhắm mắt ngủ ngon lành.
"Em không tắm sao? Nhóc con lớn rồi mà còn lười biếng."
"Không tắm…"
"Vậy tôi chỉ đành vứt em xuống đất vậy."
Tri Vãn hơi mở mắt, cô giương cặp mắt long lanh to tròn nhìn anh, nói bằng chất giọng chưa tỉnh ngủ: "Hay anh giúp em tắm đi!"
"Tôi tắm giúp em? Còn có chuyện tốt như vậy ư? Lâm Duệ bật cười, bàn tay bắt đầu không yên phận luồn vào trong chăn, tìm đến cơ thể căng tròn của cô trêu ghẹo.
"Ưm… ngày mai em còn phải ra gặp bạn nữa, không cho phép anh… Ưm."
Tri Vãn chưa nói hết câu đã bị anh hôn xuống. Lâm Duệ hôn chán chê mới chịu buông tha cho cô, anh hài lòng liếm liếm khoé môi, dịu dàng nói: "Để tôi tắm giúp em."
"Thật chỉ tắm giúp em?" Tri Vãn nghi ngờ hỏi lại.
Mặc dù cô không quá tin vào sự kiềm chế của anh, nhưng giờ đã quá mệt, lại không thể để một thân nhầy nhùa đi ngủ. Tri Vãn liền mặc kệ ôm chặt lấy cổ anh, để Lâm Duệ bế mình vào nhà tắm tẩy rửa.
"Tin tưởng tôi tới vậy sao? Không sợ tôi nhân lúc này làm gì em sao?" Lâm Duệ đặt cô dựa vào thành bồn tắm, đem nước ấm xối lên khắp cơ thể cô.
Tri Vãn ngâm mình giữa những cánh hoa, trên cần cổ thon dài đầy những vết xanh, vết đỏ sau cuộc hoan ái: "Em phòng tiểu nhân, không phòng quân tử."
Lâm Duệ ngơ ngác hồi lâu, đột nhiên hiểu ra ý nghĩa trong lời nói của cô, khóe miệng méo xệch.
Cô đang âm thầm mắng hắn là kẻ tiểu nhân đó sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.