Điên Cuồng Cưỡng Gian

Chương 27:

Tùy tiện quả là thật sao

14/04/2022

Bùi Cảnh từ trên cao nhìn xuống, nhìn cô gái bị mình chơi, nói: “Còn dám báo cảnh sát không? Triệu Tiêu Phi! Anh có hàng ngàn cách để em sống không bằng chết đấy.”

Nghe đến đây, những hoảng loạn, sợ hãi, băng khoăn, bất lực trong lòng Triệu Tiêu Phi trong hai ngày qua phút chốc dâng lên đến đỉnh điểm.

Cô rõ ràng không làm gì cả, tại sao lại chọc giận ác ma này? Tại sao lại bị đối xử như vậy? Cô chỉ muốn chăm chỉ học tập mà thôi.

Đôi mắt cô gái như vòi nước, nước mắt tuôn trào ra.

Cô gái mím môi và khuỵu gối để thu mình. Cô không kìm được ấm ức, nhưng lại không muốn tên ác ma trước mặt nhìn thấy sự yếu đuối của mình, cô quay lưng lại và khóc.

Trên người cô đầy vết tích sau khi bị anh ngược đãi.

Trông có vẻ rất là đáng thương.

Cậu chủ Bùi thấy cô khóc, hơn nữa vừa rồi anh cũng được thỏa mãn rồi nên cơn lửa giận trong lòng cũng tan biến, trong lòng còn dâng lên chút xót xa.

Vì vậy anh lên giường tháo dây mạng rồi ôm cô vào lòng vỗ về.

“Khóc cái gì? Đừng khóc nữa? Chẳng phải ông đây tức giận vì em báo cảnh sát ư? Em đúng là không có lương tâm, ông đây nhớ em, mua túi mua điện thoại cho em, kết quả quay đầu đã bán đứng ông đây rồi.”



Bùi Cảnh vòng tay ôm eo cô gái, đặt người vào giữa hai chân cô rồi lau nước mắt nơi khóe mắt cho cô.

Tư thế này đúng là miên man bất định, cậu chủ Bùi lại phản ứng rồi. Bàn tay ở trên eo cô gái chợt trượt lên, bóp nhẹ bầu ngực của cô gái, bàn tay kia mơn trớn phần đùi trắng nõn, áp sát cô gái vào trong.

Triệu Tiêu Phi chống đỡ cánh mỏi nhừ của mình, đẩy ngực của Bùi Cảnh ra, muốn bước xuống giường nhưng chân không còn sức lực, ngã sấp xuống một cái đập vào đầu gối.

Triệu Tiêu Phi ngẩng đầu nhìn Bùi Cảnh, nước mắt còn đọng trên mi.

“Bùi Cảnh! Anh tha cho tôi đi. Tôi đảm bảo không báo cảnh sát nữa.”

“Em định đi đâu? Làm ông đây đứng cũng đứng không vững. Bùi Cảnh ẵm cô trở lại giường, ngoan ngoãn ở đây một đêm. Tối nay ông đây cho người mang thuốc đến bôi cho em.”

Trên giường toàn là chất dịch mà hai người để lại, dính chặt giường. Bùi Cảnh chau mày, ôm cô lên sô pha, tự mình đổi ra giường, rồi vứt áo quần dưới đất vào một xó.

Dọn xong, thấy dễ chịu chút, Bùi Cảnh ôm Triệu Tiêu Phi đi vào nhà tắm.

Cô gái ở trong lòng lại bắt đầu từ chối, Bùi Cảnh bất mãn cúi đầu: “Em lại bày trò gì thế?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Điên Cuồng Cưỡng Gian

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook