Điên Cuồng Xây Dựng Thành Lĩnh Chủ
Chương 22:
Di Sinh Sinh
02/06/2024
Đàm Đông: "...”
Ồ, tăng dễ thế hả?
Phó Linh lại đưa thêm hai tấm thẻ may mắn: “Anh dùng cả thẻ này đi, sau này anh cứ hái thuốc ở những nơi an toàn xung quanh lãnh địa, gặp thảo dược hoặc loại cây cỏ nào mình biết thì mang về.”
“Đúng rồi, trước kia anh từng học qua Trung y à?”
Ánh mắt Đàm Đông buồn bã: "Trước đây mẹ tôi làm thầy bốc thuốc trong thôn nên tôi cũng học được một ít.”
Một mình xuất hiện ở đây, người thân chẳng biết lưu lạc nơi đâu, có thể vẫn đang phải vật lộn tranh giành sự sống, cũng có thể họ đã không còn trên cõi đời này.
Phó Linh trầm ngâm một lúc, nói sang chuyện khác: "Anh có được lúa nước bằng cách nào vậy?”
Đàm Đông: "Tôi đánh gà lôi rơi ra."
Xem ra con gà này ăn uống tạp nham thật, ăn xong không tiêu hóa hết lại thành lợi cho bọn họ.
Phó Linh: "Vậy thì anh đi đánh thêm vài con gà lôi nữa đi.”
Đàm Đông gật đầu, sử dụng thẻ may mắn, nhìn thấy may mắn của mình đã tăng từ 1 lên 3. Anh ấy cảm thấy mình được ông trời chiếu cố mới đến được lãnh địa này.
Trưởng thôn nhà anh ấy thật sự quá tốt bụng, người đẹp tâm thiện, quan trọng là có nhiều thẻ.
Giống như bán sỉ, tiện tay đưa cho anh ấy năm sáu bảy tám tấm thẻ. Trong mấy phút trước, thậm chí anh ấy còn không biết trong trò chơi này có thẻ kỹ năng.
Thời khắc này, sự sùng bái của Đàm Đông đối với trưởng thôn đã đạt tới đỉnh điểm.
Phải biết rằng, một thôn dân mới đến như anh ấy đã có nhiều thẻ như vậy thì có thể tưởng tượng được trưởng thôn và người phụ nữ trước đó đã sử dụng bao nhiêu thẻ kỹ năng, có lẽ hai người họ hoàn toàn có thể hạ gục anh ấy dễ dàng chỉ trong nháy mắt.
Phó Linh dặn dò xong, lập tức đi thăm Đỗ Mỹ.
Đỗ Mỹ không nghỉ ngơi, đang vung liềm thu hoạch củ cải, mười hai luống củ cải cũng chỉ mất vài giây. Thu hoạch xong củ cải, cô ấy đang định tiếp tục trồng thì bị Phó Linh ngăn cản: "Trồng cái này.”
Đỗ Mỹ vui mừng nhìn lúa nước, nhanh chóng trồng vào.
Từ lúc cô ấy thu hoạch củ cải, Phó Linh đã nhìn thấy thông báo:
[Thôn dân thu hoạch củ cải x20, trưởng thôn nhận được được kinh nghiệm +30]
Đợi đến khi Đỗ Mỹ trồng xong 10 hạt lúa nước, 24 hạt củ cải, Phó Linh lại nhận được thông báo:
[Thôn dân trồng lúa nước, trưởng thôn nhận kinh nghiệm +20]
[Thôn dân trồng trọt củ cải, trưởng thôn nhận kinh nghiệm +24]
[Chúc mừng người chơi lên cấp 4, nhận được phần thưởng thẻ kỹ năng x1, đất canh tác x2]
Phó Linh kiểm tra thông tin cá nhân của mình:
[Người chơi: Phó Linh (trưởng thôn)
Thôn dân: 2
Kinh nghiệm: 1/300
Cấp độ: 4
Tốc độ: 25
Sức mạnh: 30
Sát thương: 115 (cung tên +40, dao găm +20)
Phòng thủ: Full
Sức khỏe: 500
May mắn: Full.]
Đồng thời, Đỗ Mỹ cũng lên cấp ba, tất cả các kỹ năng của cô ấy đều được tăng cường nhưng vẫn không nhận được phần thưởng.
Đỗ Mỹ không biết chuyện phần thưởng, thấy giá trị sinh mệnh của mình gia tăng còn rất vui vẻ, sau khi nhận lấy thẻ kỹ năng tăng phòng thủ và sinh mệnh mà Phó Linh đưa cho, cô ấy càng vui hơn.
Khi Đỗ Mỹ sử dụng thẻ kỹ năng, Phó Linh đi đào mười miếng đất, mang về chế tạo để tạo ra đất canh tác, vẫn chỉ có thể tạo thêm mười miếng đất.
Ồ, tăng dễ thế hả?
Phó Linh lại đưa thêm hai tấm thẻ may mắn: “Anh dùng cả thẻ này đi, sau này anh cứ hái thuốc ở những nơi an toàn xung quanh lãnh địa, gặp thảo dược hoặc loại cây cỏ nào mình biết thì mang về.”
“Đúng rồi, trước kia anh từng học qua Trung y à?”
Ánh mắt Đàm Đông buồn bã: "Trước đây mẹ tôi làm thầy bốc thuốc trong thôn nên tôi cũng học được một ít.”
Một mình xuất hiện ở đây, người thân chẳng biết lưu lạc nơi đâu, có thể vẫn đang phải vật lộn tranh giành sự sống, cũng có thể họ đã không còn trên cõi đời này.
Phó Linh trầm ngâm một lúc, nói sang chuyện khác: "Anh có được lúa nước bằng cách nào vậy?”
Đàm Đông: "Tôi đánh gà lôi rơi ra."
Xem ra con gà này ăn uống tạp nham thật, ăn xong không tiêu hóa hết lại thành lợi cho bọn họ.
Phó Linh: "Vậy thì anh đi đánh thêm vài con gà lôi nữa đi.”
Đàm Đông gật đầu, sử dụng thẻ may mắn, nhìn thấy may mắn của mình đã tăng từ 1 lên 3. Anh ấy cảm thấy mình được ông trời chiếu cố mới đến được lãnh địa này.
Trưởng thôn nhà anh ấy thật sự quá tốt bụng, người đẹp tâm thiện, quan trọng là có nhiều thẻ.
Giống như bán sỉ, tiện tay đưa cho anh ấy năm sáu bảy tám tấm thẻ. Trong mấy phút trước, thậm chí anh ấy còn không biết trong trò chơi này có thẻ kỹ năng.
Thời khắc này, sự sùng bái của Đàm Đông đối với trưởng thôn đã đạt tới đỉnh điểm.
Phải biết rằng, một thôn dân mới đến như anh ấy đã có nhiều thẻ như vậy thì có thể tưởng tượng được trưởng thôn và người phụ nữ trước đó đã sử dụng bao nhiêu thẻ kỹ năng, có lẽ hai người họ hoàn toàn có thể hạ gục anh ấy dễ dàng chỉ trong nháy mắt.
Phó Linh dặn dò xong, lập tức đi thăm Đỗ Mỹ.
Đỗ Mỹ không nghỉ ngơi, đang vung liềm thu hoạch củ cải, mười hai luống củ cải cũng chỉ mất vài giây. Thu hoạch xong củ cải, cô ấy đang định tiếp tục trồng thì bị Phó Linh ngăn cản: "Trồng cái này.”
Đỗ Mỹ vui mừng nhìn lúa nước, nhanh chóng trồng vào.
Từ lúc cô ấy thu hoạch củ cải, Phó Linh đã nhìn thấy thông báo:
[Thôn dân thu hoạch củ cải x20, trưởng thôn nhận được được kinh nghiệm +30]
Đợi đến khi Đỗ Mỹ trồng xong 10 hạt lúa nước, 24 hạt củ cải, Phó Linh lại nhận được thông báo:
[Thôn dân trồng lúa nước, trưởng thôn nhận kinh nghiệm +20]
[Thôn dân trồng trọt củ cải, trưởng thôn nhận kinh nghiệm +24]
[Chúc mừng người chơi lên cấp 4, nhận được phần thưởng thẻ kỹ năng x1, đất canh tác x2]
Phó Linh kiểm tra thông tin cá nhân của mình:
[Người chơi: Phó Linh (trưởng thôn)
Thôn dân: 2
Kinh nghiệm: 1/300
Cấp độ: 4
Tốc độ: 25
Sức mạnh: 30
Sát thương: 115 (cung tên +40, dao găm +20)
Phòng thủ: Full
Sức khỏe: 500
May mắn: Full.]
Đồng thời, Đỗ Mỹ cũng lên cấp ba, tất cả các kỹ năng của cô ấy đều được tăng cường nhưng vẫn không nhận được phần thưởng.
Đỗ Mỹ không biết chuyện phần thưởng, thấy giá trị sinh mệnh của mình gia tăng còn rất vui vẻ, sau khi nhận lấy thẻ kỹ năng tăng phòng thủ và sinh mệnh mà Phó Linh đưa cho, cô ấy càng vui hơn.
Khi Đỗ Mỹ sử dụng thẻ kỹ năng, Phó Linh đi đào mười miếng đất, mang về chế tạo để tạo ra đất canh tác, vẫn chỉ có thể tạo thêm mười miếng đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.