Chương 7:
Tam Đồng Ngạn
24/02/2024
Học tập có dễ như vậy sao? Bộ tưởng học tập là thứ dễ dãi hả? Cứ muốn là được?
Chi Đạo xem như đã bị "học tập" ép khô, cả ngày đều vùi đầu trong đống sách vở luyện tập, buổi tối thức khuya đọc sách, lúc mệt mỏi thì uống mấy lon bò húc nâng cao tinh thần. Lúc người khác ăn cơm thì cô học thuộc từ đơn, mỗi ngày làm gì cũng phải có kế hoạch rõ ràng, khi nào làm gì, khi nào làm xong. Cô biết, thiên phú là một phần của thành tích, cô chỉ có tư chất bình thường, cho nên càng phải trả giá nỗ lực hơn người khác gấp trăm lần, chăm chỉ phấn đấu. Có thể nói, không đứa trẻ nào quyết tâm được như cô lúc đó.
Cuối cùng, cũng may là kết quả không tệ lắm, kì thi phân lớp cuối cùng năm lớp 10, thành tích khối khoa học tự nhiên của cô vừa vặn xếp thứ 120, lọt vào danh sách học sinh lớp xuất xắc. Sau khi cha mẹ Chi Đạo biết tin thì cực kỳ vui vẻ, ngày hôm sau liền dẫn cô đến công viên giải trí chơi. Chi Đạo cũng rất hưởng thụ thành quả đạt được sau một thời gian nỗ lực vất vả.
Lúc đó, cô không hề nghĩ tới mình sẽ không học đại học.
Càng không nghĩ tới, cô sẽ phát sinh bất kì mối quan hệ gì với Minh Bạch, đến cả lần đầu tiên cũng là cho tên khốn khiếp đó.
Khi đó, Chi Đạo là cô gái nhỏ hoạt bát, là mặt trời nhỏ của lớp. Tính cách hướng ngoại lại thích nói chuyện, cô chỉ cần dùng một ngày là có thể làm quen với hầu hết các nữ sinh trong lớp, hơn nữa cô còn chủ động phụ trách lau bảng đen, đổi nước, quét dọn vệ sinh phòng học, các thầy cô đều cảm thấy cô học trò nhỏ này không tồi, tính cách lại hoạt bát, liền cho cô làm lớp phó.
Lớp học có tổng cộng 30 học sinh, Chi Đạo gần như có thể nói chuyện với cả 30 người này
Chỉ trừ một thiếu niên tên Minh Bạch.
Lần đầu tiên nhìn thấy “Thiếu niên xe buýt” trong lớp học mới của mình, cô không khỏi ngây người. Dù sao cũng nghe nhiều lời đồn về anh đến như vậy rồi, xem như cũng có chút hiểu biết, nhưng trong lòng Chi Đạo vẫn tồn tại tâm lý muốn trốn tránh với người thiếu niên cao lãnh này.
Dù sao thì đôi mắt của anh, thật sự rất quyến rũ, giống như trong ánh mắt trộm giấu tia lửa điện.
Nói đến Minh Bạch, trong màn tự giới thiệu lần đầu vào lớp, mọi người còn bật cười một trận vì cái tên của anh, cuối cùng còn biên thành một câu chuyện cười khá nổi tiếng trong khối.
“Đầu tiên phải nói rõ một chút, mình không bị nói lắp. Mình là Minh Bạch, Minh trong minh bạch, Bạch trong minh bạch.”
Minh Bạch, cậu minh bạch* chưa? Biết rồi, mình biết rồi. (1)
_____________________________________
Nam chính lợi dụng hiện tượng đồng âm khác chữ để chơi chữ:
Tên nam chính là: 明白 minhbai: Nghĩa là minh bạch, hiểu rõ, biết rồi
Tên nữ chính là: 枝道 zhidao: nghĩa là Chi Đạo (đường nhánh), nhưng chữ này đồng âm với 知道 nghĩ là biết rồi.
Câu “ Minh Bạch, cậu minh bạch* chưa? Biết rồi, mình biết rồi.”
Chữ Minh Bạch này là gọi nam chính, minh bạch thứ hai ý là cậu hiểu chưa?
Chữ Biết rồi đầu tiên là Chi Đạo, biết rồi thứ hai là mình hiểu rồi.
(Lúc này nam chính vẫn chưa chú ý đến nữ chính nhé, chỉ là tiện miệng đùa thôi)
Tương tự Câu “Mình biết rồi, biết rồi, hiểu rồi, hiểu rồi.” Người Trung Quốc thường giới thiệu tôi là XY, X trong AB. Tương tự, nam chính nói ý là tên mình là biết rồi, Minh Bạch trong Chi Đạo Minh Bạch. Dịch ra thì sẽ lặp lại như trên nên nam chính mới rào trước bảo là mình không bị cà lăm.
Ha ha ha
Màn tự giới thiệu này cũng khiến cô chú ý đến Minh Bạch hơn một chút.
Cho rằng tên của anh cũng là do cha mẹ thuận miệng đặt cho.
Minh Bạch trong ấn tượng của mọi người là thiếu niên lạnh lùng cao lãnh, chẳng cần phải tiếp xúc lâu dài, chỉ cần đứng bên cạnh anh trong chốc lát đều sẽ cảm nhận được sự lạnh lẽo của mùa đông. Tin đồn lúc trước quả không sai, họ đều truyền nhau rằng anh là bông hoa trên núi cao, xinh đẹp nhưng lãnh đạm, ít nói ít cười, không dễ lại gần.
Nhưng những thiếu nữ mới lớn không chống cự nổi sức hấp dẫn của anh.
Chi Đạo xem như đã bị "học tập" ép khô, cả ngày đều vùi đầu trong đống sách vở luyện tập, buổi tối thức khuya đọc sách, lúc mệt mỏi thì uống mấy lon bò húc nâng cao tinh thần. Lúc người khác ăn cơm thì cô học thuộc từ đơn, mỗi ngày làm gì cũng phải có kế hoạch rõ ràng, khi nào làm gì, khi nào làm xong. Cô biết, thiên phú là một phần của thành tích, cô chỉ có tư chất bình thường, cho nên càng phải trả giá nỗ lực hơn người khác gấp trăm lần, chăm chỉ phấn đấu. Có thể nói, không đứa trẻ nào quyết tâm được như cô lúc đó.
Cuối cùng, cũng may là kết quả không tệ lắm, kì thi phân lớp cuối cùng năm lớp 10, thành tích khối khoa học tự nhiên của cô vừa vặn xếp thứ 120, lọt vào danh sách học sinh lớp xuất xắc. Sau khi cha mẹ Chi Đạo biết tin thì cực kỳ vui vẻ, ngày hôm sau liền dẫn cô đến công viên giải trí chơi. Chi Đạo cũng rất hưởng thụ thành quả đạt được sau một thời gian nỗ lực vất vả.
Lúc đó, cô không hề nghĩ tới mình sẽ không học đại học.
Càng không nghĩ tới, cô sẽ phát sinh bất kì mối quan hệ gì với Minh Bạch, đến cả lần đầu tiên cũng là cho tên khốn khiếp đó.
Khi đó, Chi Đạo là cô gái nhỏ hoạt bát, là mặt trời nhỏ của lớp. Tính cách hướng ngoại lại thích nói chuyện, cô chỉ cần dùng một ngày là có thể làm quen với hầu hết các nữ sinh trong lớp, hơn nữa cô còn chủ động phụ trách lau bảng đen, đổi nước, quét dọn vệ sinh phòng học, các thầy cô đều cảm thấy cô học trò nhỏ này không tồi, tính cách lại hoạt bát, liền cho cô làm lớp phó.
Lớp học có tổng cộng 30 học sinh, Chi Đạo gần như có thể nói chuyện với cả 30 người này
Chỉ trừ một thiếu niên tên Minh Bạch.
Lần đầu tiên nhìn thấy “Thiếu niên xe buýt” trong lớp học mới của mình, cô không khỏi ngây người. Dù sao cũng nghe nhiều lời đồn về anh đến như vậy rồi, xem như cũng có chút hiểu biết, nhưng trong lòng Chi Đạo vẫn tồn tại tâm lý muốn trốn tránh với người thiếu niên cao lãnh này.
Dù sao thì đôi mắt của anh, thật sự rất quyến rũ, giống như trong ánh mắt trộm giấu tia lửa điện.
Nói đến Minh Bạch, trong màn tự giới thiệu lần đầu vào lớp, mọi người còn bật cười một trận vì cái tên của anh, cuối cùng còn biên thành một câu chuyện cười khá nổi tiếng trong khối.
“Đầu tiên phải nói rõ một chút, mình không bị nói lắp. Mình là Minh Bạch, Minh trong minh bạch, Bạch trong minh bạch.”
Minh Bạch, cậu minh bạch* chưa? Biết rồi, mình biết rồi. (1)
_____________________________________
Nam chính lợi dụng hiện tượng đồng âm khác chữ để chơi chữ:
Tên nam chính là: 明白 minhbai: Nghĩa là minh bạch, hiểu rõ, biết rồi
Tên nữ chính là: 枝道 zhidao: nghĩa là Chi Đạo (đường nhánh), nhưng chữ này đồng âm với 知道 nghĩ là biết rồi.
Câu “ Minh Bạch, cậu minh bạch* chưa? Biết rồi, mình biết rồi.”
Chữ Minh Bạch này là gọi nam chính, minh bạch thứ hai ý là cậu hiểu chưa?
Chữ Biết rồi đầu tiên là Chi Đạo, biết rồi thứ hai là mình hiểu rồi.
(Lúc này nam chính vẫn chưa chú ý đến nữ chính nhé, chỉ là tiện miệng đùa thôi)
Tương tự Câu “Mình biết rồi, biết rồi, hiểu rồi, hiểu rồi.” Người Trung Quốc thường giới thiệu tôi là XY, X trong AB. Tương tự, nam chính nói ý là tên mình là biết rồi, Minh Bạch trong Chi Đạo Minh Bạch. Dịch ra thì sẽ lặp lại như trên nên nam chính mới rào trước bảo là mình không bị cà lăm.
Ha ha ha
Màn tự giới thiệu này cũng khiến cô chú ý đến Minh Bạch hơn một chút.
Cho rằng tên của anh cũng là do cha mẹ thuận miệng đặt cho.
Minh Bạch trong ấn tượng của mọi người là thiếu niên lạnh lùng cao lãnh, chẳng cần phải tiếp xúc lâu dài, chỉ cần đứng bên cạnh anh trong chốc lát đều sẽ cảm nhận được sự lạnh lẽo của mùa đông. Tin đồn lúc trước quả không sai, họ đều truyền nhau rằng anh là bông hoa trên núi cao, xinh đẹp nhưng lãnh đạm, ít nói ít cười, không dễ lại gần.
Nhưng những thiếu nữ mới lớn không chống cự nổi sức hấp dẫn của anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.