Chương 56: Muốn Gặp May Cần Phải Trả Giá.
Tử Dạ Bất Miên
14/12/2022
Đợi đến ngày ra mắt “Kiếm hiệp đan chuyện” thì đã quay được hơn nửa, vai nam ba của Tô Cách sẽ hoàn thành trong ngày nữa.
Quay được bộ phim, không chỉ chấn thương, còn sốt đến ngu người, gầy hẳn một vòng.
Lúc Trần Mĩ Linh gặp Tô Cách thiếu chút nữa không nhận ra người.
“Nhóc đi đóng phim hay là đi làm dân chạy nạn thế, sao lại gầy đến mức này? Chẳng lẽ Bành Thành keo kiệt đến nỗi không cho ăn?” Miệng lưỡi Trần Mỹ Linh đúng là chẳng nể nang ai.
Tô Cách lắc đầu: “Không đâu, đoàn phim rất tốt, chỉ là cháu không biết cách chăm sóc bản thân.”
Trần Mĩ Linh đứng một bên xem cậu diễn, đột nhiên cảm nhận sự thay đổi.
Trước đây, cậu rất dụng công cảm nhận nhân vật, có thể diễn đi diễn lại một cảnh, nhưng người ta vẫn bình phẩm cậu chỉ là bình hoa di động, cũng là nguyên nhân cho anti fan châm chích.
Nhưng Tô Cách của hiện tại đã trầm tĩnh hơn, đặc biệt là ánh mắt.
Mấy cảnh cuối là Phù Tô quyết tâm vì hôn lễ của Lạc Dương caca hi sinh bản thân, từ một đứa trẻ ngây thơ không biết gì trở thành một người đàn ông chính nghĩa hiểu cả thiên hạ, ánh mắt đã bình tĩnh và quyết tâm hơn.
Nếu là Tô Cách của hiện tại, biểu cảm cố gắng có lẽ sẽ diễn tả được, nhưng ánh mắt tuyệt đối không thể gạt người.
Ánh mắt thể hiện đa dạng cảm xúc, giống như cậu chính là Phù Tô sắp vì người anh yêu quý của mình, vì thiên hạ thái bình mà bỏ mạng.
Trần Mĩ Linh quả thực rất ghi nhận sự tiến bộ của Tô Cách.
Cô mang đến một đống đồ ăn vặt, phân phát cho trợ lý cùng người trong đoàn, đây chính là từng bước để nâng cao quan hệ.
Tô Cách ngại ngùng nói: “Thật ngại quá, khiến cô phải tốn tiền rồi.”
Trần Mĩ Linh vỗ đầu cậu: “Cô đây là quản lý của nhóc, việc nên làm. Chờ lúc đóng máy sẽ đón nhóc, mấy ngày này nhớ chăm sóc bản thân tốt hơn, ăn nhiều vào, không muốn gặp nhóc cứ gầy mãi.”
Tô Cách cười nhẹ: “Đợi đóng máy cũng không muộn mà.”
Trần Mĩ Linh suýt nữa tức hộc máu.
“Kiếm hiệp đan chuyện” đúng hạn lên sóng, thời gian quảng bá đúng lúc đúng chỗ, trailer hoa hoa lệ lệ, dụng tâm vô cùng, khác hẳn với những bộ phim năm xu bấy giờ, đám fan đều rất đón chờ.
Trailer mới đăng tải đã phá kỉ lục người xem, hẳn là khởi đầu khá tốt.
Trên internet cũng lên như diều gặp gió, luôn xếp hạng đứng đầu bảng tìm kiếm.
Mà diễn xuất của Tô Cách cũng được rất nhiều fan chú ý, nhìn vẻ ngoài đáng yêu của cậu liền xưng “em trai quốc dân”.
Có một trang web tổ chức bình chọn “Ngôi sao bạn muốn họ thành bảo bối của mình là ai?” thì Tô Cách đứng thứ ba, người xếp hạng đầu tiên là Hàn Vũ.
Người đứng thứ hai cũng là sao đang nổi, có thể thấy nhân khí của Tô Cách đang lên, khỏi cần nói, vai phụ thứ hai hay thứ ba đều có thể dễ dàng giành.
Tuy Trần Mĩ Linh không ngờ Tô Cách sẽ bùng nổ nhờ phim này. Nhưng nói thật, phim được đầu tư lớn, Hàn Vũ vai chính, đạo diễn chỉ đạo là người nổi tiếng trong giới, hơn nữa gốc đại thụ Bành Thành này chính là thừa dưỡng chất, nên Tô Cách hồng không phải quá ngạc nhiên.
Fan không chỉ đánh giá cao diễn xuất của Tô Cách, mà còn soi hint giữa cậu và Hàn Vũ, nhiệt tình ship Phù Tô với Lạc Dương, tha hồ yy.
Trong một chốc topic “Kiếm hiệp đan chuyện” đã bị fan couple Phù Tô và Lạc Dương chiếm đóng, dựa trên hint mỗi tập mà phân tích. Lạc Dương và Phù Tô mới là tình yêu, còn nữ chính cùng mấy nữ phụ kia chỉ là bóng đèn.
Tô Cách với chuyện này mười phần 囧. Cậu là thụ, nhìn ngoại hình chênh lệch giữa Hàn Vũ với Trình Phong, không nghi ngờ gì Hàn Vũ cũng là thụ.
Mà nếu ghép hai người, chẳng phải hai thụ ắt phải có một công?
Nghĩ đến cảnh này, Tô Cách có chút sợ, lắc lắc đầu, ném mấy chuyện linh tinh ra khỏi đầu.
Trần Mĩ Linh bảo có một chương trình giải trí mời Tô Cách.
Chương trình mua bản quyền từ nước ngoài, mời rất nhiều nghệ sĩ, chia hai đội, phải hoàn thành đủ loại nhiệm vụ kỳ quái để tìm ra đội thắng.
Tỉ suất xem khá ổn, đã quay vài kỳ rồi, còn có cả fan trung thành, đồng thời khách mời cũng là ngôi sao nổi tiếng, ít thì cũng phải hạng hai hạng ba.
Nếu mời Tô Cách thì cũng coi như cậu bắt đầu phất rồi.
Show quay ở trường quay giải trí nổi tiếng, không cần phải di chuyển nhiều.
Tô Cách nhận được kha khá lời mời, còn tham gia đóng vài quảng cáo. Thỉnh thoảng cậu sẽ di chuyển đến các tỉnh khác, cảm thấy mình đúng là gặp thời rồi, nhưng vì dính dáng diễn xuất, nên những câu hỏi đặt ra hầu như đều sẽ liên quan đến Hàn Vũ.
Hàn Vũ là siêu sao, mỗi một thông tin của anh không phải cứ tùy tiện là nói ra được.
Tô Cách cứ mãi đắn đo, chỉ bảo mình và Hàn Vũ là bạn bè bình thường, những vấn đề cá nhân cậu không tiện nói đến. Có nhà báo hiển nhiên không hài lòng, thậm chí còn cho rằng cậu giả ngu, tuyệt đối không trong sáng như vai diễn.
Cũng có có người đào ra video trước kia cậu tham gia quảng bá với đoàn phim khác, thỉnh thoảng cậu sẽ cố ý chen lời, cực kỳ thiếu phép, rất không hiểu chuyện.
Tô Cách đọc tin mạng, cho đến hiện tại thì cậu toàn đứng góc, chưa từng chủ động lọt vào camera, làm sao mà không hiểu chuyện được.
Nhưng đúng là nhìn ảnh thì mặt cậu vô tội nhưng che mất nam nữ chính.
Mẹ kiếp, nhìn theo góc chụp thì đúng là cậu che người ta, ai lại đi chụp cái góc này, lại còn đưa cậu vào khung ảnh, đúng là cố tình.
Trong một chốc, gần như có mấy nhà báo đều nhắm vào Tô Cách, chỉ chờ chực dìm cậu xuống, nói cậu dựa hơi những người hợp tác cùng mình mà nổi tiếng, ở hậu trường chỉ biết đong đưa sao nam. Ý đồ quá rõ, Triển Dương liền dùng chính sách khẩn cấp ngăn những bát nước bẩn dội lên cậu.
Tô Cách không hiểu, cậu chẳng cà khịa ai, cũng chẳng ai thù mình, kẻ nào lại cứ vung bút, bịa đặt, nói xấu cậu vậy.
Đối với chuyện này, Trần Mi Linh cảm thấy quá là đương nhiên: “Trong giới giải trí có bao nhiêu tiểu thịt tươi giống nhóc, nhóc nổi, thì sẽ có đống người mất cơm. Nhóc chắn đường người ta, đương nhiên sẽ bị kéo, cũng chẳng có gì lạ cả.”
Nếu là trước đây thì Tô Cách sẽ rất khó hiểu, nhưng giờ nghĩ lại, thì cậu khá thông suốt. Như cậu hiện tại cũng đã thay đổi, chẳng thể khẳng định mình là Tô Cách của ngày xưa.
“Mĩ Linh, cô có biết…” Tô Cách do dự một chốc rồi vẫn mở miệng hỏi, dù biết mình sẽ không có được đáp án mong muốn.
“Nhóc vẫn muốn hỏi về Trần Mục Dương đúng không?” Cô bất đắc dĩ nói: “Nói thật cô cũng muốn biết nó đang ở đâu. Bộ phim kia nó đã sớm rút lui, cô cũng mới nghe được tin đoàn phim bên kia thay đổi diễn viên, Triển Dương còn phải chi một khoản bồi thường.”
“Mà giờ nó đang ở đâu, cô cũng chịu. Từ nhỏ nó đã thế rồi, nếu muốn trốn thì chắc chắn sẽ không tìm được.” Trần Mĩ Linh thở dài: “Nhưng Trần mục Dương không phải người thiếu trách nhiệm, nhất định là đã xảy ra vấn để. Tô Cách, nếu giấu thì cũng là do sợ nhóc bị phân tâm thôi.”
Lời của Trần Mĩ Linh khiến lòng Tô Cách lạnh xuống, rốt cuộc là anh xảy ra chuyện gì, bộ phim kia anh được đóng chính sao phải thay người? Chẳng lẽ Trần Mục Dương thật sự có vấn đề?
Nhìn gương mặt tái nhợt của Tô Cách, Trần Mĩ Linh cũng thở dài. Nếu bảo cháu cô vứt bỏ Tô Cách thì cô tuyệt đối không tin, cũng sẽ không cho là vậy.
Tô Cách có bao nhiêu quan trọng với Trần Mục Dương chứ, có thể cậu không nhìn ra, nhưng Trần Mĩ Linh sao lại ngu ngơ đuọcw.
Ở nhà họ Trần thì Trần Mĩ Linh và Trần Mục Dương là thân thiết nhất, cũng chỉ có mình cô mới biết anh đang nghĩ gì. Người nhà họ Trần đã quá đủ đầy, cuộc sống giàu sang phú quý, cho tới giờ là muốn mưa được mưa, muốn gió được gió. Mà trưởng họ, cũng là bố của Trần Mục Dương là người cực kỳ cổ hủ.
Yêu cầu với Trần Mục Dương cho đến hiện tại vẫn chỉ cần một sự “phục tùng”.
Đối với ông, Trần Mục Dương không phải là con trai, mà giống cấp dưới, một diễn viên được tạo hình theo ý muốn. Mà trước giờ anh chưa từng khuất phục, ngày xưa vì nể mẹ nên đã nhường nhịn. Nhưng thời gian sau chẳng cần biết mẹ mình thế nào, cho dù là hiền lành dịu dàng hay mặt đầy nước mắt thì anh nhất định không thân thiết với bà nữa.
Người thân nhất của anh bây giờ chỉ còn mỗi Trần Mĩ Linh. Cả hai cô cháu đều như đồ phản nghịch, một người thì vừa lớn đã đi Mĩ, ỷ vào nhà mình có tiền, ở bên Mĩ say xỉn, đâm xe, gây ra một đống chuyện tày đình, nhiều lần bị đưa vào đồn cảnh sát, khiến nhà họ Trần mất sạch mặt mũi.
Chỉ có chồng của Trần Mĩ Linh coi như không tồi. Cơ mà Trần Mĩ Linh chính là một nỗi sỉ nhục với toàn họ, lời của cô không đáng một đồng.
Nhưng chẳng ai biết Trần Mục Dương đã làm ra chuyện càng quá phận hơn.
Vấn đề này chỉ có mình Trần Mĩ Linh biết.
Trần Mục Dương trời sinh lạnh nhạt với người khác, có chứng bệnh anti social. Không ngờ người như anh lại đi làm diễn viên, lại càng không ngờ anh hẹn hò nhanh đến vậy, mà đối phương còn là đàn ông.
Nhưng dù Trần Mục Dương có làm chuyện rách giời gì đi chăng nữa, thì cô vẫn sẽ hiểu và vĩnh viễn đứng về phía anh.
Kể cả là Tô Cách thì cô cũng sẽ đứng về phía cậu.
Cho nên nếu Trần Mục Dương biến mất vì để bỏ rơi Tô Cách thì Trần Mĩ Linh chẳng bao giờ tin. Cô thừa hiểu, nếu Trần Mục Dương bỏ rơi cả thế giới, thì cũng sẽ không bao giờ là Tô Cách.
Điều này thật hi vọng cậu có thể thấy rõ.
Quay được bộ phim, không chỉ chấn thương, còn sốt đến ngu người, gầy hẳn một vòng.
Lúc Trần Mĩ Linh gặp Tô Cách thiếu chút nữa không nhận ra người.
“Nhóc đi đóng phim hay là đi làm dân chạy nạn thế, sao lại gầy đến mức này? Chẳng lẽ Bành Thành keo kiệt đến nỗi không cho ăn?” Miệng lưỡi Trần Mỹ Linh đúng là chẳng nể nang ai.
Tô Cách lắc đầu: “Không đâu, đoàn phim rất tốt, chỉ là cháu không biết cách chăm sóc bản thân.”
Trần Mĩ Linh đứng một bên xem cậu diễn, đột nhiên cảm nhận sự thay đổi.
Trước đây, cậu rất dụng công cảm nhận nhân vật, có thể diễn đi diễn lại một cảnh, nhưng người ta vẫn bình phẩm cậu chỉ là bình hoa di động, cũng là nguyên nhân cho anti fan châm chích.
Nhưng Tô Cách của hiện tại đã trầm tĩnh hơn, đặc biệt là ánh mắt.
Mấy cảnh cuối là Phù Tô quyết tâm vì hôn lễ của Lạc Dương caca hi sinh bản thân, từ một đứa trẻ ngây thơ không biết gì trở thành một người đàn ông chính nghĩa hiểu cả thiên hạ, ánh mắt đã bình tĩnh và quyết tâm hơn.
Nếu là Tô Cách của hiện tại, biểu cảm cố gắng có lẽ sẽ diễn tả được, nhưng ánh mắt tuyệt đối không thể gạt người.
Ánh mắt thể hiện đa dạng cảm xúc, giống như cậu chính là Phù Tô sắp vì người anh yêu quý của mình, vì thiên hạ thái bình mà bỏ mạng.
Trần Mĩ Linh quả thực rất ghi nhận sự tiến bộ của Tô Cách.
Cô mang đến một đống đồ ăn vặt, phân phát cho trợ lý cùng người trong đoàn, đây chính là từng bước để nâng cao quan hệ.
Tô Cách ngại ngùng nói: “Thật ngại quá, khiến cô phải tốn tiền rồi.”
Trần Mĩ Linh vỗ đầu cậu: “Cô đây là quản lý của nhóc, việc nên làm. Chờ lúc đóng máy sẽ đón nhóc, mấy ngày này nhớ chăm sóc bản thân tốt hơn, ăn nhiều vào, không muốn gặp nhóc cứ gầy mãi.”
Tô Cách cười nhẹ: “Đợi đóng máy cũng không muộn mà.”
Trần Mĩ Linh suýt nữa tức hộc máu.
“Kiếm hiệp đan chuyện” đúng hạn lên sóng, thời gian quảng bá đúng lúc đúng chỗ, trailer hoa hoa lệ lệ, dụng tâm vô cùng, khác hẳn với những bộ phim năm xu bấy giờ, đám fan đều rất đón chờ.
Trailer mới đăng tải đã phá kỉ lục người xem, hẳn là khởi đầu khá tốt.
Trên internet cũng lên như diều gặp gió, luôn xếp hạng đứng đầu bảng tìm kiếm.
Mà diễn xuất của Tô Cách cũng được rất nhiều fan chú ý, nhìn vẻ ngoài đáng yêu của cậu liền xưng “em trai quốc dân”.
Có một trang web tổ chức bình chọn “Ngôi sao bạn muốn họ thành bảo bối của mình là ai?” thì Tô Cách đứng thứ ba, người xếp hạng đầu tiên là Hàn Vũ.
Người đứng thứ hai cũng là sao đang nổi, có thể thấy nhân khí của Tô Cách đang lên, khỏi cần nói, vai phụ thứ hai hay thứ ba đều có thể dễ dàng giành.
Tuy Trần Mĩ Linh không ngờ Tô Cách sẽ bùng nổ nhờ phim này. Nhưng nói thật, phim được đầu tư lớn, Hàn Vũ vai chính, đạo diễn chỉ đạo là người nổi tiếng trong giới, hơn nữa gốc đại thụ Bành Thành này chính là thừa dưỡng chất, nên Tô Cách hồng không phải quá ngạc nhiên.
Fan không chỉ đánh giá cao diễn xuất của Tô Cách, mà còn soi hint giữa cậu và Hàn Vũ, nhiệt tình ship Phù Tô với Lạc Dương, tha hồ yy.
Trong một chốc topic “Kiếm hiệp đan chuyện” đã bị fan couple Phù Tô và Lạc Dương chiếm đóng, dựa trên hint mỗi tập mà phân tích. Lạc Dương và Phù Tô mới là tình yêu, còn nữ chính cùng mấy nữ phụ kia chỉ là bóng đèn.
Tô Cách với chuyện này mười phần 囧. Cậu là thụ, nhìn ngoại hình chênh lệch giữa Hàn Vũ với Trình Phong, không nghi ngờ gì Hàn Vũ cũng là thụ.
Mà nếu ghép hai người, chẳng phải hai thụ ắt phải có một công?
Nghĩ đến cảnh này, Tô Cách có chút sợ, lắc lắc đầu, ném mấy chuyện linh tinh ra khỏi đầu.
Trần Mĩ Linh bảo có một chương trình giải trí mời Tô Cách.
Chương trình mua bản quyền từ nước ngoài, mời rất nhiều nghệ sĩ, chia hai đội, phải hoàn thành đủ loại nhiệm vụ kỳ quái để tìm ra đội thắng.
Tỉ suất xem khá ổn, đã quay vài kỳ rồi, còn có cả fan trung thành, đồng thời khách mời cũng là ngôi sao nổi tiếng, ít thì cũng phải hạng hai hạng ba.
Nếu mời Tô Cách thì cũng coi như cậu bắt đầu phất rồi.
Show quay ở trường quay giải trí nổi tiếng, không cần phải di chuyển nhiều.
Tô Cách nhận được kha khá lời mời, còn tham gia đóng vài quảng cáo. Thỉnh thoảng cậu sẽ di chuyển đến các tỉnh khác, cảm thấy mình đúng là gặp thời rồi, nhưng vì dính dáng diễn xuất, nên những câu hỏi đặt ra hầu như đều sẽ liên quan đến Hàn Vũ.
Hàn Vũ là siêu sao, mỗi một thông tin của anh không phải cứ tùy tiện là nói ra được.
Tô Cách cứ mãi đắn đo, chỉ bảo mình và Hàn Vũ là bạn bè bình thường, những vấn đề cá nhân cậu không tiện nói đến. Có nhà báo hiển nhiên không hài lòng, thậm chí còn cho rằng cậu giả ngu, tuyệt đối không trong sáng như vai diễn.
Cũng có có người đào ra video trước kia cậu tham gia quảng bá với đoàn phim khác, thỉnh thoảng cậu sẽ cố ý chen lời, cực kỳ thiếu phép, rất không hiểu chuyện.
Tô Cách đọc tin mạng, cho đến hiện tại thì cậu toàn đứng góc, chưa từng chủ động lọt vào camera, làm sao mà không hiểu chuyện được.
Nhưng đúng là nhìn ảnh thì mặt cậu vô tội nhưng che mất nam nữ chính.
Mẹ kiếp, nhìn theo góc chụp thì đúng là cậu che người ta, ai lại đi chụp cái góc này, lại còn đưa cậu vào khung ảnh, đúng là cố tình.
Trong một chốc, gần như có mấy nhà báo đều nhắm vào Tô Cách, chỉ chờ chực dìm cậu xuống, nói cậu dựa hơi những người hợp tác cùng mình mà nổi tiếng, ở hậu trường chỉ biết đong đưa sao nam. Ý đồ quá rõ, Triển Dương liền dùng chính sách khẩn cấp ngăn những bát nước bẩn dội lên cậu.
Tô Cách không hiểu, cậu chẳng cà khịa ai, cũng chẳng ai thù mình, kẻ nào lại cứ vung bút, bịa đặt, nói xấu cậu vậy.
Đối với chuyện này, Trần Mi Linh cảm thấy quá là đương nhiên: “Trong giới giải trí có bao nhiêu tiểu thịt tươi giống nhóc, nhóc nổi, thì sẽ có đống người mất cơm. Nhóc chắn đường người ta, đương nhiên sẽ bị kéo, cũng chẳng có gì lạ cả.”
Nếu là trước đây thì Tô Cách sẽ rất khó hiểu, nhưng giờ nghĩ lại, thì cậu khá thông suốt. Như cậu hiện tại cũng đã thay đổi, chẳng thể khẳng định mình là Tô Cách của ngày xưa.
“Mĩ Linh, cô có biết…” Tô Cách do dự một chốc rồi vẫn mở miệng hỏi, dù biết mình sẽ không có được đáp án mong muốn.
“Nhóc vẫn muốn hỏi về Trần Mục Dương đúng không?” Cô bất đắc dĩ nói: “Nói thật cô cũng muốn biết nó đang ở đâu. Bộ phim kia nó đã sớm rút lui, cô cũng mới nghe được tin đoàn phim bên kia thay đổi diễn viên, Triển Dương còn phải chi một khoản bồi thường.”
“Mà giờ nó đang ở đâu, cô cũng chịu. Từ nhỏ nó đã thế rồi, nếu muốn trốn thì chắc chắn sẽ không tìm được.” Trần Mĩ Linh thở dài: “Nhưng Trần mục Dương không phải người thiếu trách nhiệm, nhất định là đã xảy ra vấn để. Tô Cách, nếu giấu thì cũng là do sợ nhóc bị phân tâm thôi.”
Lời của Trần Mĩ Linh khiến lòng Tô Cách lạnh xuống, rốt cuộc là anh xảy ra chuyện gì, bộ phim kia anh được đóng chính sao phải thay người? Chẳng lẽ Trần Mục Dương thật sự có vấn đề?
Nhìn gương mặt tái nhợt của Tô Cách, Trần Mĩ Linh cũng thở dài. Nếu bảo cháu cô vứt bỏ Tô Cách thì cô tuyệt đối không tin, cũng sẽ không cho là vậy.
Tô Cách có bao nhiêu quan trọng với Trần Mục Dương chứ, có thể cậu không nhìn ra, nhưng Trần Mĩ Linh sao lại ngu ngơ đuọcw.
Ở nhà họ Trần thì Trần Mĩ Linh và Trần Mục Dương là thân thiết nhất, cũng chỉ có mình cô mới biết anh đang nghĩ gì. Người nhà họ Trần đã quá đủ đầy, cuộc sống giàu sang phú quý, cho tới giờ là muốn mưa được mưa, muốn gió được gió. Mà trưởng họ, cũng là bố của Trần Mục Dương là người cực kỳ cổ hủ.
Yêu cầu với Trần Mục Dương cho đến hiện tại vẫn chỉ cần một sự “phục tùng”.
Đối với ông, Trần Mục Dương không phải là con trai, mà giống cấp dưới, một diễn viên được tạo hình theo ý muốn. Mà trước giờ anh chưa từng khuất phục, ngày xưa vì nể mẹ nên đã nhường nhịn. Nhưng thời gian sau chẳng cần biết mẹ mình thế nào, cho dù là hiền lành dịu dàng hay mặt đầy nước mắt thì anh nhất định không thân thiết với bà nữa.
Người thân nhất của anh bây giờ chỉ còn mỗi Trần Mĩ Linh. Cả hai cô cháu đều như đồ phản nghịch, một người thì vừa lớn đã đi Mĩ, ỷ vào nhà mình có tiền, ở bên Mĩ say xỉn, đâm xe, gây ra một đống chuyện tày đình, nhiều lần bị đưa vào đồn cảnh sát, khiến nhà họ Trần mất sạch mặt mũi.
Chỉ có chồng của Trần Mĩ Linh coi như không tồi. Cơ mà Trần Mĩ Linh chính là một nỗi sỉ nhục với toàn họ, lời của cô không đáng một đồng.
Nhưng chẳng ai biết Trần Mục Dương đã làm ra chuyện càng quá phận hơn.
Vấn đề này chỉ có mình Trần Mĩ Linh biết.
Trần Mục Dương trời sinh lạnh nhạt với người khác, có chứng bệnh anti social. Không ngờ người như anh lại đi làm diễn viên, lại càng không ngờ anh hẹn hò nhanh đến vậy, mà đối phương còn là đàn ông.
Nhưng dù Trần Mục Dương có làm chuyện rách giời gì đi chăng nữa, thì cô vẫn sẽ hiểu và vĩnh viễn đứng về phía anh.
Kể cả là Tô Cách thì cô cũng sẽ đứng về phía cậu.
Cho nên nếu Trần Mục Dương biến mất vì để bỏ rơi Tô Cách thì Trần Mĩ Linh chẳng bao giờ tin. Cô thừa hiểu, nếu Trần Mục Dương bỏ rơi cả thế giới, thì cũng sẽ không bao giờ là Tô Cách.
Điều này thật hi vọng cậu có thể thấy rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.