Điên Nữ Xuyên Thành Tiểu Đáng Thương, Vô Địch Bạo Sát Mọi Người
Chương 32: Nữ phụ pháo hôi bị nữ chủ diệt môn (20)
Tài Tiểu Bảo
28/10/2024
“Các ngươi cho rằng chỉ cần bảo vệ đế đô thì sẽ không xảy ra chuyện gì? Trung Châu lớn như vậy, ta xem ngươi có thể duy trì được lâu.”
Hồ Dao Dao càng phát động thiên tai thường xuyên, phá hư những thành trấn khác của Đông Li quốc.
Thần tiên chưởng quản tai ách trên Thiên Đình là Diệt Sinh.
Hắn tức giận tới mức muốn cạo sạch lông Hồ Dao Dao, lòng đau như cắt mà thuận theo ý nàng ta. (? Đoạn này hơi tối nghĩa, mình đọc thấy vô lý với đoạn sau quá mn ạ.)
“Dao Dao, không cần tức giận vì những con kiến đó, tiên lực của ta đều cho ngươi mượn, ngươi muốn chơi như thế nào cũng được.”
Diệt Sinh tiên quân tùy ý để Hồ Dao Dao làm loạn, tiên nữ chưởng quản bệnh tật Dịch Hoạ tiên tử ở một bên cau mày.
Ly Trần tiên tôn bởi vì thương thế quá nặng, hiện tại còn đang bế quan, trước khi bế quan đã đem lệnh bài cho Hồ Dao Dao, trung thần trên Thiên Đình phải nhất tề nghe theo mệnh lệnh của nàng ta.
Hơn nữa ngày thường nàng ta là đoàn sủng của nhóm tiên quân, cho nên lần này Hồ Dao Dao nói muốn trả thù phàm nhân, bọn họ đồng loạt trợ giúp nàng ta.
Dịch Hoạ tiên tử không muốn như vậy, nhưng không cách nào phản kháng.
“Hừ! Động đất, sóng thần, hỏa hoạn, khô hạn… bọn chúng đều nếm trải, giờ là lúc chúng phải chịu đựng bệnh dịch hoành hành! Dịch Hoạ, ngươi đi gieo rắc bệnh tật tai ương xuống Trung Châu cho ta, cho bọn chúng biết thế nào là lợi hại!”
Hồ Dao Dao vênh mặt, hất hàm sai khiến.
Dịch Hoạ trên mặt có chút không đành lòng: “Hồ tiên tử, phàm nhân ở Trung Châu mười mấy triệu người, làm như vậy sẽ c.h.ế.t rất nhiều, vị công chúa nhân tộc kia có thù hận gì với ngươi? Ngươi một hai phải dồn nàng vào chỗ chết!”
Lời này của Dịch Hoạ chọc giận Hồ Dao Dao, nàng ta chụp móng vuốt lên mặt Dịch Hoạ, tức giận nói.
“Ngươi nghi ngờ ta? Lệnh bài Tạ tiên tôn đã giao cho ta, ngươi còn dám không nghe mệnh lệnh của ta? Ngươi có tin ta sẽ giáng ngươi vào Nhất Trọng Thiên hay không?”
“Ngươi cũng biết phàm nhân ở Trung Châu có tới mười mấy triệu, tất cả đều như heo chó, g.i.ế.c mãi không hết, ngươi hoảng cái gì? Cứ làm theo lời ta nói đi!”
Hồ Dao Dao hiện tại đã có chút điên cuồng.
Nàng ta chỉ muốn g.i.ế.c c.h.ế.t Toa Dư, đoạt được khuôn mặt của Đông Tang La, giọng nói tràn đầy dục vọng vặn vẹo, làm gì còn bộ dáng linh động đáng yêu trước kia.
Nhưng những nam nhân thích nàng ta tất cả đều bị mỡ heo che mờ mắt, không hề phát hiện ra điểm này.
Dịch Hoạ che vết rách trên mặt lại, lau đi vết máu, im lặng mà làm theo.
Hồ Dao Dao mới vừa lòng.
________________
Thiên tai bệnh dịch đồng loạt đổ bộ xuống trần gian, dân chúng lần than, mười lăm quốc gia ở Trung Châu hoàn toàn bị vây hãm trong khốn cảnh, có thể nói nơi đây đã trở thành địa ngục trần gian.
Toa Dư ngẩng đầu nhìn vòm trời xa xôi.
Phía trên bị bao phủ bởi mây đen cuồn cuộn, với tu vi hiện tại, nàng có thể nhìn rõ những đám mây kia chính là nguồn gieo rắc tai ương bệnh tật, chúng sinh sôi nảy nở không ngừng, đang bay xuống nhân gian.
Nói này tựa như đã không còn Thiên Đạo, dù đám thần tiên có chơi đùa với vận mệnh của nhân giới đến chán cũng không thấy có phản ứng.
“Thiên Đạo rác rưởi và vai chính rác rưởi, sẵn sàng tiếp nhận đao của ta đi”
Toa Dư nâng Trảm Tiên lên, dùng hết toàn lực, c.h.é.m một kích.
Thiên Đạo không cho phép Ma tu phi thăng? Che chở đám thần tiên đạo mạo như bảo bối, vậy đánh Cửu Trọng Thiên rơi xuống dưới hạ giới!
Ầm ầm ầm - - -
Tiên cốt đúc Trảm Tiên phát ra ánh sáng bao phủ bốn phía, Toa Dư không ngừng rót ma lực vào đao, phát ra lực lượng vô cùng khủng bố.
Vòm trời phía trên bị một đao này phá vỡ, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc, tầng mây phía trên Cửu Trọng Thiên cũng bắt đầu d.a.o động.
“Sao… Sao lại thế này!”
“Sao ta lại có cảm giác Thiên Cung đang lay động?”
“Đây không phải ảo giác! Là sự thật!”
Từ Nhất Trọng Thiên tới Cửu Trọng Thiên, mỗi một tầng cung điện đều cảm nhận được cỗ chấn động kịch liệt, bọn họ khiếp sợ mà nhìn xuống, lại chỉ nhìn thấy một người đang mạnh mẽ phá vỡ tầng mây.
“… Có người, không đúng, có ma tu đang cố phá vỡ lớp bảo vệ ở Cửu Trọng Thiên!”
“Trời!!!!”
Tất cả thần tiên đều kinh hoàng thất sắc, lớp bảo vệ Cửu Trọng Thiên từ cổ cúi kim, trải qua hàng tỉ năm kiên cố không phá vỡ nổi, bọn họ an nhàn trên chín tầng mây lâu năm, đã sớm quên mất bộ dáng của Cửu Trọng Thiên khi không có lớp bảo bệ là thế nào.
Hiện giờ xảy ra tình huống long trời lở đất, bọn họ sợ tới mức vỡ mật.
Toa Dư không ngừng bổ từng đao, động tác không có dấu hiệu dừng lại.
“Thiên Đạo bất nhân, thần tiên bất nhân! Các ngươi rõ ràng hưởng thụ hương khói tín ngưỡng của phàm nhân mới có thể tồn tại, lại coi phàm nhân như cẩu, dựa vào đâu mà bọn họ phải tín ngưỡng các ngươi!”
Thanh âm của nàng xuyên qua tầng tầng lớp lớp mây, xen qua vết nứt ở Cửu Trọng Thiên, từ hạ giới đến tiên giới, tất cả đều nghe rõ mồn một
Những bá tánh cực khổ giãy dụa, trong mắt hiện lên một tia thả lỏng.
Đúng vậy, rõ ràng bọn họ thành kính, tín ngưỡng vào những vị thần minh đó, nhưng thần tiên lại mặc kệ sống chết, thậm chí nhiều lần trợ giúp kẻ ác làm chuyện xấu!
Bọn họ vì sao phải cung phụng những kẻ bất nhân này?
Ngoài tu vi thì giá trị tín ngưỡng cũng rất quan trọng đối với thần tiên.
Hiện giờ người phàm chịu khổ quá nhiều, hơn nữa Toa Dư còn cố tình châm ngòi, làm cho lòng tin vốn đã lung lay dụng đổ hoàn toàn.
“Bái thần! Bái thần! Chúng ta cả đời bái thần! Nhưng thần tiên đã từng phù hộ chúng ta một lần nào chưa?”
Tất cả mọi người tức giận mắng, một khắc mất đi tín ngưỡng, trên Cửu trọng Thiên hoa lệ rốt cuộc phát ra âm thanh nứt toạc.
Nhìn thấy cơ hội, Toa Dư dùng toàn lực bổ ra một đao vào vết nứt!
Uỳnh! —
Vòm trời phía trên tức khắc sụp đổ hoàn toàn. Những mảnh vỡ rơi lả tả xuống dưới hóa thành tro bụi, phiêu tán khắp nơi.
Mất đi tín ngưỡng phàm nhân, những thần tiên này cũng mất đi một nửa sức mạnh, tu vi giảm mạnh.
Toa Dư nhìn cảnh tượng này, điên cuồng cười lớn, không đợi nàng cười lâu, một đạo tia chớp màu tím phá không đánh xuống chỗ nàng.
[Xong rồi, xong rồi! Ký chủ, ngươi chơi quá trớn, Thiên Đạo dùng sét đánh ngươi! Mau tránh!]
003 la to ở trong đầu nàng.
Giống như một đạo tín hiệu, sau khi tránh thoát khỏi tia chớp, giây tiếp theo có vô số tia chớp nối gót đánh xuống, mang theo uy áp vô tận cùng lửa giận ngập trời, muốn đem nàng đốt thành tro!
“Thiên Đạo muốn chơi, ta sẽ chơi cùng!”
Toa Dư hùng hùng hổ hổ, hai mắt đỏ sậm, nâng Trảm Tiên lên, ra sức chống cự.
Nhưng sét này thật sự mạnh mẽ, nàng dù lợi hại cũng vô pháp vô thiên chống lại Thiên Đạo, dần dần có chút lực bất tòng tâm.
Tia sét màu tím xuyên qua toàn thân, cả người nàng đều được bao phủ bởi ánh sáng tím, lục phủ ngũ tạng bị đánh nát, khóe miệng trào ra m.á.u tươi, cực kỳ chật vật.
Một thân ảnh mặc y phục màu trắng đứng từ xa quan sát mọi chuyện.
Hắn nhìn lôi kiếp trên người Toa Dư, dùng linh lực truyền tống âm thanh về phía nàng, giọng điệu mang theo sự trào phúng.
“Ta nói cho ngươi biết một chuyện, tiên chính là tiên, ma chính là ma, ngươi sẽ vĩnh viễn không thành tiên được, dù ngươi có hủy đi Cửu Trọng Thiên, cũng không có khả năng phi thăng!”
Người này chính là Tạ Nghiên Trì trước đó bế quan trị thương.
Sau khi Cửu Trọng Thiên bị sụp, hắn bị ép xuất quan, nhìn thấy Toa Dư bị sét đánh, hắn cảm thấy hả giận cực kỳ.
Sau vai của hắn là một con hồ ly tuyết trắng, hẳn là Hồ Dao Dao, nàng ta l.i.ế.m móng vuốt, âm thanh như chuông bạc vang lên.
“Thu Tố Y, nếu ngươi có bản lĩnh phi thăng lên Thiên Đình, cũng chỉ xứng làm nô tỳ cho ta!”
Nàng ta cực kỳ đắc ý: “Ai dám giúp ngươi thành tiên chứ? Lại dám đối nghịch cùng Thiên Đạo!”
“Tạ ca ca chính là thiên mệnh chi tử, các thần tiên trên Cửu Trọng thiên được Thiên Đạo bảo hộ! Hôm nay dù ngươi có lợi hại cỡ nào, thì cũng sẽ rơi vào kết cục bị Thiên Đạo đánh hôi phi yên diệt!”
Nếu không phải tiện nhân này hủy đi Hoa Kính, làm nàng ta biến thành quái vật, nàng cũng không phải bỏ đi những bộ phận xinh đẹp trên người xuống.
Hiện tại nàng đã biến về bộ dáng hình người lúc ban đầu, vô cùng bình thường.
Nàng sợ bị người khác phát hiện, chỉ có thể lấy lý do tu vi bị phế, không duy trì được hình người.
Đều do tiện nhân Thu Tố Y này hại, làm cho nàng ta ở trước mặt người khác không dám biến về hình người, chỉ có thể xuất hiện dáng vẻ hồ ly!
Hồ Dao Dao càng phát động thiên tai thường xuyên, phá hư những thành trấn khác của Đông Li quốc.
Thần tiên chưởng quản tai ách trên Thiên Đình là Diệt Sinh.
Hắn tức giận tới mức muốn cạo sạch lông Hồ Dao Dao, lòng đau như cắt mà thuận theo ý nàng ta. (? Đoạn này hơi tối nghĩa, mình đọc thấy vô lý với đoạn sau quá mn ạ.)
“Dao Dao, không cần tức giận vì những con kiến đó, tiên lực của ta đều cho ngươi mượn, ngươi muốn chơi như thế nào cũng được.”
Diệt Sinh tiên quân tùy ý để Hồ Dao Dao làm loạn, tiên nữ chưởng quản bệnh tật Dịch Hoạ tiên tử ở một bên cau mày.
Ly Trần tiên tôn bởi vì thương thế quá nặng, hiện tại còn đang bế quan, trước khi bế quan đã đem lệnh bài cho Hồ Dao Dao, trung thần trên Thiên Đình phải nhất tề nghe theo mệnh lệnh của nàng ta.
Hơn nữa ngày thường nàng ta là đoàn sủng của nhóm tiên quân, cho nên lần này Hồ Dao Dao nói muốn trả thù phàm nhân, bọn họ đồng loạt trợ giúp nàng ta.
Dịch Hoạ tiên tử không muốn như vậy, nhưng không cách nào phản kháng.
“Hừ! Động đất, sóng thần, hỏa hoạn, khô hạn… bọn chúng đều nếm trải, giờ là lúc chúng phải chịu đựng bệnh dịch hoành hành! Dịch Hoạ, ngươi đi gieo rắc bệnh tật tai ương xuống Trung Châu cho ta, cho bọn chúng biết thế nào là lợi hại!”
Hồ Dao Dao vênh mặt, hất hàm sai khiến.
Dịch Hoạ trên mặt có chút không đành lòng: “Hồ tiên tử, phàm nhân ở Trung Châu mười mấy triệu người, làm như vậy sẽ c.h.ế.t rất nhiều, vị công chúa nhân tộc kia có thù hận gì với ngươi? Ngươi một hai phải dồn nàng vào chỗ chết!”
Lời này của Dịch Hoạ chọc giận Hồ Dao Dao, nàng ta chụp móng vuốt lên mặt Dịch Hoạ, tức giận nói.
“Ngươi nghi ngờ ta? Lệnh bài Tạ tiên tôn đã giao cho ta, ngươi còn dám không nghe mệnh lệnh của ta? Ngươi có tin ta sẽ giáng ngươi vào Nhất Trọng Thiên hay không?”
“Ngươi cũng biết phàm nhân ở Trung Châu có tới mười mấy triệu, tất cả đều như heo chó, g.i.ế.c mãi không hết, ngươi hoảng cái gì? Cứ làm theo lời ta nói đi!”
Hồ Dao Dao hiện tại đã có chút điên cuồng.
Nàng ta chỉ muốn g.i.ế.c c.h.ế.t Toa Dư, đoạt được khuôn mặt của Đông Tang La, giọng nói tràn đầy dục vọng vặn vẹo, làm gì còn bộ dáng linh động đáng yêu trước kia.
Nhưng những nam nhân thích nàng ta tất cả đều bị mỡ heo che mờ mắt, không hề phát hiện ra điểm này.
Dịch Hoạ che vết rách trên mặt lại, lau đi vết máu, im lặng mà làm theo.
Hồ Dao Dao mới vừa lòng.
________________
Thiên tai bệnh dịch đồng loạt đổ bộ xuống trần gian, dân chúng lần than, mười lăm quốc gia ở Trung Châu hoàn toàn bị vây hãm trong khốn cảnh, có thể nói nơi đây đã trở thành địa ngục trần gian.
Toa Dư ngẩng đầu nhìn vòm trời xa xôi.
Phía trên bị bao phủ bởi mây đen cuồn cuộn, với tu vi hiện tại, nàng có thể nhìn rõ những đám mây kia chính là nguồn gieo rắc tai ương bệnh tật, chúng sinh sôi nảy nở không ngừng, đang bay xuống nhân gian.
Nói này tựa như đã không còn Thiên Đạo, dù đám thần tiên có chơi đùa với vận mệnh của nhân giới đến chán cũng không thấy có phản ứng.
“Thiên Đạo rác rưởi và vai chính rác rưởi, sẵn sàng tiếp nhận đao của ta đi”
Toa Dư nâng Trảm Tiên lên, dùng hết toàn lực, c.h.é.m một kích.
Thiên Đạo không cho phép Ma tu phi thăng? Che chở đám thần tiên đạo mạo như bảo bối, vậy đánh Cửu Trọng Thiên rơi xuống dưới hạ giới!
Ầm ầm ầm - - -
Tiên cốt đúc Trảm Tiên phát ra ánh sáng bao phủ bốn phía, Toa Dư không ngừng rót ma lực vào đao, phát ra lực lượng vô cùng khủng bố.
Vòm trời phía trên bị một đao này phá vỡ, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc, tầng mây phía trên Cửu Trọng Thiên cũng bắt đầu d.a.o động.
“Sao… Sao lại thế này!”
“Sao ta lại có cảm giác Thiên Cung đang lay động?”
“Đây không phải ảo giác! Là sự thật!”
Từ Nhất Trọng Thiên tới Cửu Trọng Thiên, mỗi một tầng cung điện đều cảm nhận được cỗ chấn động kịch liệt, bọn họ khiếp sợ mà nhìn xuống, lại chỉ nhìn thấy một người đang mạnh mẽ phá vỡ tầng mây.
“… Có người, không đúng, có ma tu đang cố phá vỡ lớp bảo vệ ở Cửu Trọng Thiên!”
“Trời!!!!”
Tất cả thần tiên đều kinh hoàng thất sắc, lớp bảo vệ Cửu Trọng Thiên từ cổ cúi kim, trải qua hàng tỉ năm kiên cố không phá vỡ nổi, bọn họ an nhàn trên chín tầng mây lâu năm, đã sớm quên mất bộ dáng của Cửu Trọng Thiên khi không có lớp bảo bệ là thế nào.
Hiện giờ xảy ra tình huống long trời lở đất, bọn họ sợ tới mức vỡ mật.
Toa Dư không ngừng bổ từng đao, động tác không có dấu hiệu dừng lại.
“Thiên Đạo bất nhân, thần tiên bất nhân! Các ngươi rõ ràng hưởng thụ hương khói tín ngưỡng của phàm nhân mới có thể tồn tại, lại coi phàm nhân như cẩu, dựa vào đâu mà bọn họ phải tín ngưỡng các ngươi!”
Thanh âm của nàng xuyên qua tầng tầng lớp lớp mây, xen qua vết nứt ở Cửu Trọng Thiên, từ hạ giới đến tiên giới, tất cả đều nghe rõ mồn một
Những bá tánh cực khổ giãy dụa, trong mắt hiện lên một tia thả lỏng.
Đúng vậy, rõ ràng bọn họ thành kính, tín ngưỡng vào những vị thần minh đó, nhưng thần tiên lại mặc kệ sống chết, thậm chí nhiều lần trợ giúp kẻ ác làm chuyện xấu!
Bọn họ vì sao phải cung phụng những kẻ bất nhân này?
Ngoài tu vi thì giá trị tín ngưỡng cũng rất quan trọng đối với thần tiên.
Hiện giờ người phàm chịu khổ quá nhiều, hơn nữa Toa Dư còn cố tình châm ngòi, làm cho lòng tin vốn đã lung lay dụng đổ hoàn toàn.
“Bái thần! Bái thần! Chúng ta cả đời bái thần! Nhưng thần tiên đã từng phù hộ chúng ta một lần nào chưa?”
Tất cả mọi người tức giận mắng, một khắc mất đi tín ngưỡng, trên Cửu trọng Thiên hoa lệ rốt cuộc phát ra âm thanh nứt toạc.
Nhìn thấy cơ hội, Toa Dư dùng toàn lực bổ ra một đao vào vết nứt!
Uỳnh! —
Vòm trời phía trên tức khắc sụp đổ hoàn toàn. Những mảnh vỡ rơi lả tả xuống dưới hóa thành tro bụi, phiêu tán khắp nơi.
Mất đi tín ngưỡng phàm nhân, những thần tiên này cũng mất đi một nửa sức mạnh, tu vi giảm mạnh.
Toa Dư nhìn cảnh tượng này, điên cuồng cười lớn, không đợi nàng cười lâu, một đạo tia chớp màu tím phá không đánh xuống chỗ nàng.
[Xong rồi, xong rồi! Ký chủ, ngươi chơi quá trớn, Thiên Đạo dùng sét đánh ngươi! Mau tránh!]
003 la to ở trong đầu nàng.
Giống như một đạo tín hiệu, sau khi tránh thoát khỏi tia chớp, giây tiếp theo có vô số tia chớp nối gót đánh xuống, mang theo uy áp vô tận cùng lửa giận ngập trời, muốn đem nàng đốt thành tro!
“Thiên Đạo muốn chơi, ta sẽ chơi cùng!”
Toa Dư hùng hùng hổ hổ, hai mắt đỏ sậm, nâng Trảm Tiên lên, ra sức chống cự.
Nhưng sét này thật sự mạnh mẽ, nàng dù lợi hại cũng vô pháp vô thiên chống lại Thiên Đạo, dần dần có chút lực bất tòng tâm.
Tia sét màu tím xuyên qua toàn thân, cả người nàng đều được bao phủ bởi ánh sáng tím, lục phủ ngũ tạng bị đánh nát, khóe miệng trào ra m.á.u tươi, cực kỳ chật vật.
Một thân ảnh mặc y phục màu trắng đứng từ xa quan sát mọi chuyện.
Hắn nhìn lôi kiếp trên người Toa Dư, dùng linh lực truyền tống âm thanh về phía nàng, giọng điệu mang theo sự trào phúng.
“Ta nói cho ngươi biết một chuyện, tiên chính là tiên, ma chính là ma, ngươi sẽ vĩnh viễn không thành tiên được, dù ngươi có hủy đi Cửu Trọng Thiên, cũng không có khả năng phi thăng!”
Người này chính là Tạ Nghiên Trì trước đó bế quan trị thương.
Sau khi Cửu Trọng Thiên bị sụp, hắn bị ép xuất quan, nhìn thấy Toa Dư bị sét đánh, hắn cảm thấy hả giận cực kỳ.
Sau vai của hắn là một con hồ ly tuyết trắng, hẳn là Hồ Dao Dao, nàng ta l.i.ế.m móng vuốt, âm thanh như chuông bạc vang lên.
“Thu Tố Y, nếu ngươi có bản lĩnh phi thăng lên Thiên Đình, cũng chỉ xứng làm nô tỳ cho ta!”
Nàng ta cực kỳ đắc ý: “Ai dám giúp ngươi thành tiên chứ? Lại dám đối nghịch cùng Thiên Đạo!”
“Tạ ca ca chính là thiên mệnh chi tử, các thần tiên trên Cửu Trọng thiên được Thiên Đạo bảo hộ! Hôm nay dù ngươi có lợi hại cỡ nào, thì cũng sẽ rơi vào kết cục bị Thiên Đạo đánh hôi phi yên diệt!”
Nếu không phải tiện nhân này hủy đi Hoa Kính, làm nàng ta biến thành quái vật, nàng cũng không phải bỏ đi những bộ phận xinh đẹp trên người xuống.
Hiện tại nàng đã biến về bộ dáng hình người lúc ban đầu, vô cùng bình thường.
Nàng sợ bị người khác phát hiện, chỉ có thể lấy lý do tu vi bị phế, không duy trì được hình người.
Đều do tiện nhân Thu Tố Y này hại, làm cho nàng ta ở trước mặt người khác không dám biến về hình người, chỉ có thể xuất hiện dáng vẻ hồ ly!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.