Điên Nữ Xuyên Thành Tiểu Đáng Thương, Vô Địch Bạo Sát Mọi Người
Chương 19: Nữ phụ pháo hôi bị nữ chủ diệt môn (2)
Tài Tiểu Bảo
28/10/2024
Giọng nói vừa cất lên, toàn bộ thần tiên đang ăn dưa cũng trở nên yên tĩnh.
Mọi người ở Cửu Trọng Thiên đều biết, Hồ Dao Dao tuy rằng chỉ là một tiểu tiên nga nhỏ bé, nhưng Ly Trần tiên tôn Tạ Nghiên Trì rất coi trọng nàng ta, dù nàng ta quậy phá cỡ nào cũng đều bỏ qua mà sủng nịnh.
Ma Tôn Mặc Diễm là một nhân vật lợi hại, thực lực cường đại, địa vị ngang hàng với Thiên Đình, hắn thống trị Ma giới đã mấy ngàn năm, vô cùng độc ác, tàn nhẫn.
Hai tên nam nhân cường đại này, đều có quan hệ mập mờ với Hạ Dao Dao.
So sánh hai người này, bọn họ sẽ nguyện không thèm chú ý tới một phàm nhân nhỏ bé ở Lạc Thuỷ lên cáo trạng.
Rốt cuộc, kẻ phàm nhân này sẽ không có ai để ý tới.
Bọn họ thậm chí còn cảm thấy, một phàm nhân dám có lá gan cáo trạng lên tận Thiên Đình, quả thực hèn mọn đến mức buồn cười.
Hơn nữa, Thu Tố Y có thể lên được Thiên Đình, không phải vì nàng làm cảm động trời xanh, mà đơn thuần là Chấp Pháp tiên tôn muốn chèn ép Tạ Nghiên Trì tiên tôn mà thôi.
“Nếu đã như vậy, đưa tiên nga Hồ Dao Dao vào đây!”
Chấp pháp ra lệnh một một tiếng, thiên binh liền dẫn một tiên nữ mặc váy hồng nhạt đi vào.
Tiểu tiên nữ này thập phần xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo đến cực điểm, siêu phàm thoát tục.
Nói thật, Toa Dư sống hơn 3000 năm cũng chưa gặp ai đẹp như vậy.
Nàng ta mặc một bộ váy hồng nhạt, dáng người lả lướt nhỏ xinh, một đôi mắt hồ ly ngập nước, vẻ mặt thuần khiết, vô hại.
Tiên nữ này chính là Hồ Dao Dao.
Hồ Dao Dao cảm thấy cực kỳ uỷ khuất.
Nàng ta đang ở Tử Hoa cung pha trà cùng đám tỷ muội, đang không hiểu chuyện gì xảy ra thì bị đám thiên binh xông vào, áp giải tới đại điện Lăng Tiêu.
“Hồ Dao Dao, Thu Tố Y nói ngươi hại c.h.ế.t một thành bá tánh Lạc Thuỷ, có chuyện này hay không?”
Chấp Pháp tiên quân khuôn mặt lạnh lùng, hoàn toàn không giống bộ dạng đám tiên quân si mê Hồ Dao Dao đang vậy xem ở xung quanh, hắn một mực làm tròn chức trách, xử theo phép công.
Hồ Dao Dao chớp đôi mắt to ngập nước, nhìn Toa Dư, suy nghĩ nửa ngày mới nhớ ra chuyện gì.
Nàng ta dùng tay che miệng, run rẩy nói: “Ta.. ta không cố ý, Chấp Pháp Tiên Quân, là do bọn họ quá yếu ớt mà thôi.” Thanh âm thanh thuý, yêu kiều lại mang theo một chút uỷ khuất vang lên.
Nàng ta mắc phải sai lầm rất nghiêm trọng, nhưng lại cho rằng đó chỉ là một lỗi rất nhỏ, chuyện bé xé ra to.
Chấp Pháp Tiên Quân quả thật muốn phá lên cười thật to, hắn đang không biết nên định tội tiểu tiên nga này như thế nào, đối phương vậy mà tự đưa tới cửa.
“Đó là sự thật? Hồ Dao Dao, ngươi thân là tiên nga Tử Hoa cung, tự ý chạy xuống nhân giới không nói, còn vô cớ tàn sát tánh mạng của bá tánh, việc này nhất định phải nghiêm trị.”
“Ngay trong hôm nay tiên nga Tử Hoa Cung Hồ Dao Dao, giáng chức xuống làm cung nữ cấp thấp ở Nhất Trọng Thiên!”
Đây là nơi có cấp bậc thấp nhất trên Thiên Đình.
Phạt nàng ta đi Nhất Trọng Thiên? Nơi đó tiên khí loãng, cung khuyết đơn sơ, ngay cả cung điện đổ nát ở Cửu Trọng Thiên còn tốt hơn gấp nhiều lần so với nơi này.
Nguyên bản nàng ta có thể tu luyện thành Cửu vĩ hồ cũng là nhờ Tạ Nghiên Trì giúp đỡ, nếu thật sự phải đi Nhất Trọng Thiên, không cần tới một trăm năm, nàng ta cũng bị thoái hoá về nguyên hình.
Chấp Pháp Tiên Quân này có xích mích với Tạ ca ca, hẳn là cố ý nhắm vào nàng ta.
Hiện tại, Tạ Nghiên Trì đang đi Linh Trạch Sơn tìm tiên dược cho nàng ta, không biết khi nào mới trở về.
Nàng ta uỷ khuất nói: “KHông chỉ là những phàm nhân ở Lạc Thuỷ thành c.h.ế.t hết sao? Cùng lắm… cùng lắm thì ta đền cho nàng nhiều bạc một chút, những phàm nhân không phải yêu cái này nhất sao?”
Hồ Dao Dao nổi giận đùng đùng chạy tới trước mặt Toa Dư.
“Thu Tố Y, ngươi muốn bao nhiêu bạc mới bỏ qua chuyện này?”
Nàng ta vừa khóc vừa móc vàng bạc châu báu từ trong túi Càn Khôn ra, toàn bộ đều ném lên người Toa Dư.
“Đây là Mặc… đây là tất cả bảo bối ta tự mình kiếm được, hiện tại cho người toàn bộ, được rồi chứ?”
Vẻ mặt nàng ta giống như đang phải chịu uỷ khuất lớn, nước mắt rào rạt rơi xuống.
Mặc Diễn ca ca vì muốn dỗ nàng ta vui vẻ đã đi khắp thế gian tìm kỳ trân dị bảo, hiện tại tiện nghi cho kẻ phàm nhân này!
Toa Dư quỳ gối tại chỗ, đôi mắt chưa chớp một lần nào.
Trí nhớ truyền vào đầu nàng, ngày Lạc Thuỷ thành bị diệt, Thu Tố Y còn cùng cha mẹ đùa giỡn vào sáng sớm, muội muội rúc vào trong n.g.ự.c nàng, đáng yêu mà kêu tỷ tỷ.
Vương thẩm nhà kế bên còn đang bàn chuyện hỉ sự của nữ nhi nhà mình, Lý đại nương bán đồ ăn ở cách vách còn cho nhà nàng một ít củ cải…
Buổi chiều thành trì đã chất đầy m.á.u thịt lẫn lộn.
Thi thể Thu tiểu muội bị lột mất lớp da, những người quen của nàng đều mất mạng tại đây, đôi mắt bọn họ trừng lớn, c.h.ế.t không nhắm mắt.
Mọi chuyện bắt nguồn từ việc Thu tiểu muội không cẩn thận làm cành hoa vướng vào mặt nàng ta, trên miệng còn không ngừng kêu “thần tiên tỷ tỷ”.
Giờ phút này, vị thần tiên tỷ tỷ, đang dùng vàng bạc châu báu mua lại tất cả mạng người ở Lạc thuỷ thành, không khác gì mua một bó rau ngoài chợ.
Toa Dư dùng tay gạt số châu báu này ra, sau đó nặng nề dập đầu xuống đại điện.
“Thỉnh Chấp Pháp Tiên Quân làm chủ, ta muốn Hồ Dao Dao nợ m.á.u phải trả bằng máu!”
Xôn xao____
Vừa dứt lời, bốn phía truyền đến tiếng kinh hô, phàm nhân này thật sự to gan, một phàm nhân nhỏ bé dám cáo trạng thần tiên còn chưa tính, cư nhiên còn dám lấy mạng thần tiên.
Đền mạng cho phàm nhân? Đùa giỡn cái gì vậy!
Hồ Dao Dao mở to hai mắt nhìn, tựa hồ không thể tin được những lời Toa Dư vừa nói.
Nàng ta thất thanh nói: “Nợ m.á.u trả bằng máu? Ngươi muốn ta đền mạng cho bọn họ? Những phàm nhân đó c.h.ế.t liền đã chết, mạng của các ngươi chẳng khác gì con ch.ó con mèo, các ngươi có thể g.i.ế.c chó mèo, ta g.i.ế.c các ngươi thì có gì là sai?”
Toa Dư lạnh lùng ngẩng đầu nhìn Hồ Dao Dao, ánh mắt vô vị giống như đang nhìn một người chết.
Hồ Dao Dao chưa từng gặp qua ánh mắt nào khủng bố như vậy, lập tức im lặng, ủy khuất mắt trốn vào sau lưng của một nam nhân đang đứng gần đó.
Nam nhân kia nhìn thấy hốc mắt phiếm hồng của Hồ Dao Dao, quay đầu nhìn Toa Dư, ánh mắt tức giận: “Ngươi nghĩ mình là ai? Mà bắt Dao Dao phải đền mạng cho những kẻ phàm nhân kia? Ngươi mà cũng xứng?”
Có tên tiên nhân này dẫn đầu, càng có nhiều kẻ bất mãn ra mặt, bọn hắn đều là những người dây dưa không rõ với Hồ Dao Dao, ngày thường vô cùng sủng ái nàng ta, lúc này lại đứng toàn bộ phía sau lưng nàng ta, chống lưng cho nàng ta.
Hồ Dao Dao ở tiên giới được rất nhiều tiên quân sủng ái.
Ngày thường nàng ta đều vô phép vô tắc, càn quấy như vậy, hôm nay đi cung điện ăn trộm đào tiên của tiên quân này, ngày mai đi tới chỗ tiên quân khác làm nũng bán manh.
Bởi vì xinh đẹp diễm lệ, lại hoạt bát đáng yêu, nên nhóm tiên quân này đều ra sức ái mộ nàng ta.
Nếu nói Thu Tố Y là kịch bản nữ phụ pháo hôi, thì Hồ Dao Dao chính là nữ chủ trong tam giới đoàn sủng.
“Đưa Dao Dao tới Nhất Trọng Thiên ta sẽ rất luyến tiếc, một nữ phàm nhân như ngươi lại có tâm tư độc ác như vậy, dám mưu đồ cướp đoạt tánh mạng nàng!” Một nam nhân áo tím cau mày, ánh mắt tràn đầy chán ghét nhìn về phía Toa Dư.
Hắn nhẹ nhàng nâng tay, đột nhiên một đạo kim quang đánh thẳng vào mặt Toa Dư.
Toa Dư bị kim quang phong toả, không thể nhúc nhích, lại bị đánh một kích, khuôn mặt bị đánh trúng, khoé miệng chảy ra m.á.u tươi, nhanh chóng sưng lên một mảng lớn.
Nàng phun ra một búng máu, trong lòng đã nổi lên lửa giận và hứng thú.
Tốt tốt tốt.
Đã thật lâu chưa trải qua cảm giác bị người khác bạt tai, bởi vì nàng luôn luôn là người bạt tai người khác.
Đây là tiên pháp sao?
Trong mắt Toa Dư lập loè dị quang, nàng nhất định… nhất định phải học được tiên pháp ở thế giới này!
Thấy Toa Dư cúi đầu thật lâu không nói gì, Chấp Pháp Tiên Quân cất giọng: “Thu Tố Y, ngươi muốn Hồ Dao Dao đền mạng là không có khả năng.”
“Mặc dù nhân gian có luật lệ mạng đền mạng, nhưng Hồ Dao Dao chỉ là người gián tiếp gây ra cái c.h.ế.t cho Lạc Thuỷ thành. Huống hồ, nàng là người tiên giới, tiên phàm khác biệt, giáng nàng xuống Nhất Trọng Thiên đã là hình phạt nghiêm trọng rồi.”
Chấp Pháp Tiên Quân tuy muốn làm Tạ Nghiên Trì ngột ngạt, nhưng cũng không dám làm quá mức. Rốt cuộc tiên chức của hắn ở dưới Tạ Nghiên Trì, đánh không lại đối phương, hắn sợ đối phương sẽ tìm hắn gây phiền toái.
Toa Dư ngẩng đầu nhìn một đám thần tiên.
Đa số tiên quân đều che chở Hồ Dao Dao, mà số tiên nữ còn lại thì chỉ đứng xem diễn, Chấp Pháp Tiên Quân bo bo giữ mình, chỉ vì muốn tư lợi mới đưa nàng tới Cửu Trọng Thiên cáo trạng.
Hồ Dao Dao tránh ở phía sau một tiên quân, vẻ mặt nhu nhược yếu đuối, thấy nàng bị một tiên quân cách không giáng một cái tát, bộ dạng thê thảm, đắc ý mà hướng nàng thè lưỡi.
Mọi người ở Cửu Trọng Thiên đều biết, Hồ Dao Dao tuy rằng chỉ là một tiểu tiên nga nhỏ bé, nhưng Ly Trần tiên tôn Tạ Nghiên Trì rất coi trọng nàng ta, dù nàng ta quậy phá cỡ nào cũng đều bỏ qua mà sủng nịnh.
Ma Tôn Mặc Diễm là một nhân vật lợi hại, thực lực cường đại, địa vị ngang hàng với Thiên Đình, hắn thống trị Ma giới đã mấy ngàn năm, vô cùng độc ác, tàn nhẫn.
Hai tên nam nhân cường đại này, đều có quan hệ mập mờ với Hạ Dao Dao.
So sánh hai người này, bọn họ sẽ nguyện không thèm chú ý tới một phàm nhân nhỏ bé ở Lạc Thuỷ lên cáo trạng.
Rốt cuộc, kẻ phàm nhân này sẽ không có ai để ý tới.
Bọn họ thậm chí còn cảm thấy, một phàm nhân dám có lá gan cáo trạng lên tận Thiên Đình, quả thực hèn mọn đến mức buồn cười.
Hơn nữa, Thu Tố Y có thể lên được Thiên Đình, không phải vì nàng làm cảm động trời xanh, mà đơn thuần là Chấp Pháp tiên tôn muốn chèn ép Tạ Nghiên Trì tiên tôn mà thôi.
“Nếu đã như vậy, đưa tiên nga Hồ Dao Dao vào đây!”
Chấp pháp ra lệnh một một tiếng, thiên binh liền dẫn một tiên nữ mặc váy hồng nhạt đi vào.
Tiểu tiên nữ này thập phần xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo đến cực điểm, siêu phàm thoát tục.
Nói thật, Toa Dư sống hơn 3000 năm cũng chưa gặp ai đẹp như vậy.
Nàng ta mặc một bộ váy hồng nhạt, dáng người lả lướt nhỏ xinh, một đôi mắt hồ ly ngập nước, vẻ mặt thuần khiết, vô hại.
Tiên nữ này chính là Hồ Dao Dao.
Hồ Dao Dao cảm thấy cực kỳ uỷ khuất.
Nàng ta đang ở Tử Hoa cung pha trà cùng đám tỷ muội, đang không hiểu chuyện gì xảy ra thì bị đám thiên binh xông vào, áp giải tới đại điện Lăng Tiêu.
“Hồ Dao Dao, Thu Tố Y nói ngươi hại c.h.ế.t một thành bá tánh Lạc Thuỷ, có chuyện này hay không?”
Chấp Pháp tiên quân khuôn mặt lạnh lùng, hoàn toàn không giống bộ dạng đám tiên quân si mê Hồ Dao Dao đang vậy xem ở xung quanh, hắn một mực làm tròn chức trách, xử theo phép công.
Hồ Dao Dao chớp đôi mắt to ngập nước, nhìn Toa Dư, suy nghĩ nửa ngày mới nhớ ra chuyện gì.
Nàng ta dùng tay che miệng, run rẩy nói: “Ta.. ta không cố ý, Chấp Pháp Tiên Quân, là do bọn họ quá yếu ớt mà thôi.” Thanh âm thanh thuý, yêu kiều lại mang theo một chút uỷ khuất vang lên.
Nàng ta mắc phải sai lầm rất nghiêm trọng, nhưng lại cho rằng đó chỉ là một lỗi rất nhỏ, chuyện bé xé ra to.
Chấp Pháp Tiên Quân quả thật muốn phá lên cười thật to, hắn đang không biết nên định tội tiểu tiên nga này như thế nào, đối phương vậy mà tự đưa tới cửa.
“Đó là sự thật? Hồ Dao Dao, ngươi thân là tiên nga Tử Hoa cung, tự ý chạy xuống nhân giới không nói, còn vô cớ tàn sát tánh mạng của bá tánh, việc này nhất định phải nghiêm trị.”
“Ngay trong hôm nay tiên nga Tử Hoa Cung Hồ Dao Dao, giáng chức xuống làm cung nữ cấp thấp ở Nhất Trọng Thiên!”
Đây là nơi có cấp bậc thấp nhất trên Thiên Đình.
Phạt nàng ta đi Nhất Trọng Thiên? Nơi đó tiên khí loãng, cung khuyết đơn sơ, ngay cả cung điện đổ nát ở Cửu Trọng Thiên còn tốt hơn gấp nhiều lần so với nơi này.
Nguyên bản nàng ta có thể tu luyện thành Cửu vĩ hồ cũng là nhờ Tạ Nghiên Trì giúp đỡ, nếu thật sự phải đi Nhất Trọng Thiên, không cần tới một trăm năm, nàng ta cũng bị thoái hoá về nguyên hình.
Chấp Pháp Tiên Quân này có xích mích với Tạ ca ca, hẳn là cố ý nhắm vào nàng ta.
Hiện tại, Tạ Nghiên Trì đang đi Linh Trạch Sơn tìm tiên dược cho nàng ta, không biết khi nào mới trở về.
Nàng ta uỷ khuất nói: “KHông chỉ là những phàm nhân ở Lạc Thuỷ thành c.h.ế.t hết sao? Cùng lắm… cùng lắm thì ta đền cho nàng nhiều bạc một chút, những phàm nhân không phải yêu cái này nhất sao?”
Hồ Dao Dao nổi giận đùng đùng chạy tới trước mặt Toa Dư.
“Thu Tố Y, ngươi muốn bao nhiêu bạc mới bỏ qua chuyện này?”
Nàng ta vừa khóc vừa móc vàng bạc châu báu từ trong túi Càn Khôn ra, toàn bộ đều ném lên người Toa Dư.
“Đây là Mặc… đây là tất cả bảo bối ta tự mình kiếm được, hiện tại cho người toàn bộ, được rồi chứ?”
Vẻ mặt nàng ta giống như đang phải chịu uỷ khuất lớn, nước mắt rào rạt rơi xuống.
Mặc Diễn ca ca vì muốn dỗ nàng ta vui vẻ đã đi khắp thế gian tìm kỳ trân dị bảo, hiện tại tiện nghi cho kẻ phàm nhân này!
Toa Dư quỳ gối tại chỗ, đôi mắt chưa chớp một lần nào.
Trí nhớ truyền vào đầu nàng, ngày Lạc Thuỷ thành bị diệt, Thu Tố Y còn cùng cha mẹ đùa giỡn vào sáng sớm, muội muội rúc vào trong n.g.ự.c nàng, đáng yêu mà kêu tỷ tỷ.
Vương thẩm nhà kế bên còn đang bàn chuyện hỉ sự của nữ nhi nhà mình, Lý đại nương bán đồ ăn ở cách vách còn cho nhà nàng một ít củ cải…
Buổi chiều thành trì đã chất đầy m.á.u thịt lẫn lộn.
Thi thể Thu tiểu muội bị lột mất lớp da, những người quen của nàng đều mất mạng tại đây, đôi mắt bọn họ trừng lớn, c.h.ế.t không nhắm mắt.
Mọi chuyện bắt nguồn từ việc Thu tiểu muội không cẩn thận làm cành hoa vướng vào mặt nàng ta, trên miệng còn không ngừng kêu “thần tiên tỷ tỷ”.
Giờ phút này, vị thần tiên tỷ tỷ, đang dùng vàng bạc châu báu mua lại tất cả mạng người ở Lạc thuỷ thành, không khác gì mua một bó rau ngoài chợ.
Toa Dư dùng tay gạt số châu báu này ra, sau đó nặng nề dập đầu xuống đại điện.
“Thỉnh Chấp Pháp Tiên Quân làm chủ, ta muốn Hồ Dao Dao nợ m.á.u phải trả bằng máu!”
Xôn xao____
Vừa dứt lời, bốn phía truyền đến tiếng kinh hô, phàm nhân này thật sự to gan, một phàm nhân nhỏ bé dám cáo trạng thần tiên còn chưa tính, cư nhiên còn dám lấy mạng thần tiên.
Đền mạng cho phàm nhân? Đùa giỡn cái gì vậy!
Hồ Dao Dao mở to hai mắt nhìn, tựa hồ không thể tin được những lời Toa Dư vừa nói.
Nàng ta thất thanh nói: “Nợ m.á.u trả bằng máu? Ngươi muốn ta đền mạng cho bọn họ? Những phàm nhân đó c.h.ế.t liền đã chết, mạng của các ngươi chẳng khác gì con ch.ó con mèo, các ngươi có thể g.i.ế.c chó mèo, ta g.i.ế.c các ngươi thì có gì là sai?”
Toa Dư lạnh lùng ngẩng đầu nhìn Hồ Dao Dao, ánh mắt vô vị giống như đang nhìn một người chết.
Hồ Dao Dao chưa từng gặp qua ánh mắt nào khủng bố như vậy, lập tức im lặng, ủy khuất mắt trốn vào sau lưng của một nam nhân đang đứng gần đó.
Nam nhân kia nhìn thấy hốc mắt phiếm hồng của Hồ Dao Dao, quay đầu nhìn Toa Dư, ánh mắt tức giận: “Ngươi nghĩ mình là ai? Mà bắt Dao Dao phải đền mạng cho những kẻ phàm nhân kia? Ngươi mà cũng xứng?”
Có tên tiên nhân này dẫn đầu, càng có nhiều kẻ bất mãn ra mặt, bọn hắn đều là những người dây dưa không rõ với Hồ Dao Dao, ngày thường vô cùng sủng ái nàng ta, lúc này lại đứng toàn bộ phía sau lưng nàng ta, chống lưng cho nàng ta.
Hồ Dao Dao ở tiên giới được rất nhiều tiên quân sủng ái.
Ngày thường nàng ta đều vô phép vô tắc, càn quấy như vậy, hôm nay đi cung điện ăn trộm đào tiên của tiên quân này, ngày mai đi tới chỗ tiên quân khác làm nũng bán manh.
Bởi vì xinh đẹp diễm lệ, lại hoạt bát đáng yêu, nên nhóm tiên quân này đều ra sức ái mộ nàng ta.
Nếu nói Thu Tố Y là kịch bản nữ phụ pháo hôi, thì Hồ Dao Dao chính là nữ chủ trong tam giới đoàn sủng.
“Đưa Dao Dao tới Nhất Trọng Thiên ta sẽ rất luyến tiếc, một nữ phàm nhân như ngươi lại có tâm tư độc ác như vậy, dám mưu đồ cướp đoạt tánh mạng nàng!” Một nam nhân áo tím cau mày, ánh mắt tràn đầy chán ghét nhìn về phía Toa Dư.
Hắn nhẹ nhàng nâng tay, đột nhiên một đạo kim quang đánh thẳng vào mặt Toa Dư.
Toa Dư bị kim quang phong toả, không thể nhúc nhích, lại bị đánh một kích, khuôn mặt bị đánh trúng, khoé miệng chảy ra m.á.u tươi, nhanh chóng sưng lên một mảng lớn.
Nàng phun ra một búng máu, trong lòng đã nổi lên lửa giận và hứng thú.
Tốt tốt tốt.
Đã thật lâu chưa trải qua cảm giác bị người khác bạt tai, bởi vì nàng luôn luôn là người bạt tai người khác.
Đây là tiên pháp sao?
Trong mắt Toa Dư lập loè dị quang, nàng nhất định… nhất định phải học được tiên pháp ở thế giới này!
Thấy Toa Dư cúi đầu thật lâu không nói gì, Chấp Pháp Tiên Quân cất giọng: “Thu Tố Y, ngươi muốn Hồ Dao Dao đền mạng là không có khả năng.”
“Mặc dù nhân gian có luật lệ mạng đền mạng, nhưng Hồ Dao Dao chỉ là người gián tiếp gây ra cái c.h.ế.t cho Lạc Thuỷ thành. Huống hồ, nàng là người tiên giới, tiên phàm khác biệt, giáng nàng xuống Nhất Trọng Thiên đã là hình phạt nghiêm trọng rồi.”
Chấp Pháp Tiên Quân tuy muốn làm Tạ Nghiên Trì ngột ngạt, nhưng cũng không dám làm quá mức. Rốt cuộc tiên chức của hắn ở dưới Tạ Nghiên Trì, đánh không lại đối phương, hắn sợ đối phương sẽ tìm hắn gây phiền toái.
Toa Dư ngẩng đầu nhìn một đám thần tiên.
Đa số tiên quân đều che chở Hồ Dao Dao, mà số tiên nữ còn lại thì chỉ đứng xem diễn, Chấp Pháp Tiên Quân bo bo giữ mình, chỉ vì muốn tư lợi mới đưa nàng tới Cửu Trọng Thiên cáo trạng.
Hồ Dao Dao tránh ở phía sau một tiên quân, vẻ mặt nhu nhược yếu đuối, thấy nàng bị một tiên quân cách không giáng một cái tát, bộ dạng thê thảm, đắc ý mà hướng nàng thè lưỡi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.