Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)
Chương 49: Lời Ủy Thác Của Hiệu Trưởng
Phẫn Nộ Bồ Đào
04/06/2022
“Tiểu tử ngươi cũng đừng quá kiêu ngạo tự mãn, mặc dù nói ngươi thiên phú cao đến dọa người, thực lực cũng không tệ, nhưng khi đối mặt với thiên tài nghịch thiên giống mình, nếu không cẩn thận sẽ bị tổn thất lớn!”
“Những kẻ này chắc chắn sẽ vào tháp Trấn Yêu để thí luyện, mà năm nay cấp trên cũng đưa ra quy tắc mới. Những người có biểu hiện xuất sắc trong tháp Trấn Yêu có thể được đặc cách trực tiếp lên trường cao đẳng! Đây là cơ hội ngàn năm khó gặp.”
“Càng không cần nói đến, nếu có thể lên bảng xếp hạng của tháp Trấn Yêu, cũng sẽ có rất nhiều phần thưởng.”
“Trường chúng ta có lấy được vinh quang hay không thì phải nhờ vào ngươi cả rồi. Ta cũng đã chém gió với người ta rồi. Đến lúc đó nếu ngươi không bộc lộ được tài năng thì ta sẽ mất cả mặt mũi.”
“Ngươi nghĩ xem, như vậy thích hợp không? Dù sao ta cũng là ân nhân cứu mạng của ngươi.”
Sau khi Thang Nghĩa thao thao bất tuyệt xong, Tô Trạch cũng hiểu được sơ sơ.
Chẳng qua là cạnh tranh trong tháp Trấn Yêu càng kịch liệt hơn, vì vậy cần phải nhanh chóng nâng cao thực lực.
Nhưng viên Trúc Cơ đan này, không có hiệu quả mấy với với Tô Trạch.
Chính xác mà nói, hầu hết những đan dược nâng cao tu vi đều không có tác dụng lớn gì đối với hắn.
Trừ phi đối với Nguyên Anh cảnh, thậm chí là đan dược sử dụng cho người tu luyện ở cảnh giới cao hơn.
Nhưng dược lực của đan dược khác với năng lượng mà hệ thống trả lại.
Nếu Tô Trạch ăn đan dược cấp độ này, khả năng duy nhất là trực tiếp nổ tung mà chết.
Tuy nhiên, Tô Trạch cũng không thể không cần Trúc Cơ đan này, nếu không sẽ quá không hợp lẽ thường.
Hắn cất Trúc Cơ đan đi và hỏi: “Hiệu trưởng, còn chuyện gì nữa không?”
Thang Nghĩa nói: “Không còn chuyện gì nữa.”
Đột nhiên.
“Á?”
Hắn phát hiện có chỗ không đúng, trên mặt xuất hiện một vẻ kinh ngạc.
Ngay từ khi Tô Trạch mới bước vào văn phòng, hắn đã cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Bây giờ cuối cùng hắn đã phát hiện ra là gì.
Tu vi của Tô Trạch!
Lại là Đoán Thể cửu trọng!!!
Lần trước gặp hắn là tu vi gì?
Hình như là lúc chặn đánh Thanh Vân Ưng ở rừng rậm Man Hoang?
Lúc đó Tô Trạch không phải Đoán Thể thất trọng sao?
Bây giờ mới qua mấy ngày, hình như mới hai ba ngày, đã trực tiếp Đoán Thể cửu trọng rồi!
Tu vi của Thang Nghĩa rất cao, cho nên hắn đương nhiên có thể nhìn qua là biết tu vi thực sự của Tô Trạch.
“Ngươi Đoán Thể cửu trọng rồi?” Hắn kinh ngạc hỏi.
Tô Trạch gật đầu nói: “Ừm, ngày hôm qua mới thăng lên.”
Thang Nghĩa tay khẽ run lên hỏi tiếp: “Vậy lúc nào thăng cấp Đoán Thể bát trọng?
Tô Trạch nói tiếp: “Cũng là ngày hôm qua.”
“Cái gì?” Thang Nghĩa hoàn toàn sững sờ.
Hắn đắng phắt dậy đi đến trước người Tô Trạch.
“Ngươi từ Đoán Thể thất trọng lên Đoán Thể cửu trọng trong cùng một ngày?” Thang Nghĩa gấp rút hỏi.
Tô Trạch gật đầu.
Thang Nghĩa gấp gáp nói: “Sao ngươi có thể vội vàng như vậy? Trong Đoán Thể cảnh liên tục tăng hai cấp cũng không phải rất hiếm, nhưng hậu quả của việc làm như vậy rất nghiêm trọng. Rất có thể làm cho căn cơ của ngươi không vững, ảnh hưởng đến thành tích sau này!”
Tô Trạch rất rõ tình hình của chính mình, chắc chắn không có vấn đề gì gọi là căn cơ không ổn định.
Vì vậy, hắn rất bình tĩnh nói: “Không sao đâu, hiệu trưởng, ta khác với những người đó, ta đây là chuẩn bị đầy đủ mới làm.”
Thang Nghĩa sắc mặt đen như đáy nồi, suýt nữa bị những lời này của hắn làm cho tức chết.
Ngươi chuẩn bị đầy đủ mới làm cái rắm!!!
Ngươi mới tu luyện được bao lâu?
Ngươi đã tích lũy cho giai đoạn này khi nào!
Hắn duỗi tay đặt lên vai Tô Trạch, một tia linh lực thuần túy tột cùng hiện ra, bắt đầu kiểm tra thân thể của Tô Trạch.
Tuy nhiên.
Điều khiến hắn ngạc nhiên là chân khí của Tô Trạch thuần túy kinh người, căn cơ rất vững chắc, có thể xem là độc nhất vô nhị!
Đây là tình huống gì?
Điều này là không hợp lý mà!
Thang Nghĩa đột nhiên không hiểu.
Kể từ khi bản thân phát hiện ra nhân tài như Tô Trạch, rất nhiều lẽ thường đã bị phá vỡ.
Gần nửa ngày trôi qua, giọng nói của Tô Trạch đánh thức hắn khỏi dòng suy tư.
“Hiệu trưởng, ngươi không sao chứ?”
Thang Nghĩa tỉnh táo lại, nhìn Tô Trạch như nhìn yêu quái.
Người này, cho dù là con em xuất sắc của thế gia hàng đầu hắn cũng tin tưởng. . .
Nhưng hắn tuy rằng sửng sốt, vẫn dặn dò Tô Trạch làm việc phải cẩn thận, không thể quá hấp tấp nóng nảy, như vậy thành tựu trong tương lai mới càng lớn.
Tô Trạch gật đầu, giống như một học sinh ba tốt.
Mặc dù… Thật ra chẳng có tác dụng gì lắm.
Nhưng hắn biết Thang Nghĩa vì muốn tốt cho mình nên hắn nghe rất nghiêm túc.
Nửa ngày trôi qua, Thang Nghĩa rốt cuộc cũng dặn dò xong.
Tô Trạch hỏi: “Hiệu trưởng, thật sự không có việc gì khác nữa sao.”
Thang Nghĩa xua tay: “Đi đi đi, không còn việc của ngươi.”
Tuy nhiên, khi Tô Trạch chuẩn bị rời đi, hắn lại nghĩ đến một việc khác, gọi Tô Trạch dừng lại, vẻ mặt trở nên trịnh trọng nghiêm túc.
Nhìn thấy hiệu trưởng nghiêm túc như vậy, Tô Trạch cũng trở nên nghiêm chỉnh.
“Độ tuổi này của ngươi…” Thang Nghĩa chậm rãi nói.
Tô Trạch nghiêng tai lắng nghe một cách rất là cẩn thận.
“Vẫn nên tập trung vào việc tu luyện, cố gắng đừng yêu sớm!”
Tô Trạch sắc mặt tối sầm lại, đúng là không ngờ hiệu trưởng lại nói vấn đề này.
Nhìn thấy bộ dạng này của hiệu trưởng, hắn biết rằng chẳng có cách nào để giải thích rõ ràng chuyện hiểu lầm này.
Không chờ Thang Nghĩa nói tiếp, Tô Trạch đã vội vàng rời khỏi văn phòng hiệu trưởng.
Thậm chí, để tránh nghe được những lời tiếp theo, hắn còn sử dụng chân khí màu vàng trong cơ thể, thân ảnh hóa thành một luồng kim quang rồi biến mất trong nháy mắt.
Giọng Thang Nghĩa đột ngột im bặt.
Bất lực lắc lắc đầu.
Chỉ mong rằng Tô Trạch có thể nghe lời mình và tập trung vào việc tu luyện, nếu không sẽ lãng phí tài năng thiên phú.
Nếu như bản thân có thiên phú này…
Hắn lắc đầu, việc như này là sinh ra đã vậy, thật là ngưỡng mộ!
Thang Nghĩa đột nhiên nghĩ tới một vấn đề.
Cho dù Tô Trạch có thiên phú dị bẩm đi chăng nữa, nhưng muốn đạt được thành tựu như vậy trong khoảng thời gian ngắn.
Như vậy đan dược và các loại dược liệu khác chắc chắn không thể thiếu được?
Trong ấn tượng của hắn, hình như Tô Trạch chỉ là đứa trẻ đến từ một gia đình bình thường!
Vậy hắn làm được bằng cách nào?
Việc này có hơi khó hiểu thật!
Thang Nghĩa rất tò mò, ngồi trước máy tính bắt đầu thao tác.
Hắn gõ một dòng URL, vào một trang web không được công khai và bắt đầu tra cứu thông tin về Tô Trạch.
Nhập từ khóa chính và nhấn vào nút tìm kiếm.
“Những kẻ này chắc chắn sẽ vào tháp Trấn Yêu để thí luyện, mà năm nay cấp trên cũng đưa ra quy tắc mới. Những người có biểu hiện xuất sắc trong tháp Trấn Yêu có thể được đặc cách trực tiếp lên trường cao đẳng! Đây là cơ hội ngàn năm khó gặp.”
“Càng không cần nói đến, nếu có thể lên bảng xếp hạng của tháp Trấn Yêu, cũng sẽ có rất nhiều phần thưởng.”
“Trường chúng ta có lấy được vinh quang hay không thì phải nhờ vào ngươi cả rồi. Ta cũng đã chém gió với người ta rồi. Đến lúc đó nếu ngươi không bộc lộ được tài năng thì ta sẽ mất cả mặt mũi.”
“Ngươi nghĩ xem, như vậy thích hợp không? Dù sao ta cũng là ân nhân cứu mạng của ngươi.”
Sau khi Thang Nghĩa thao thao bất tuyệt xong, Tô Trạch cũng hiểu được sơ sơ.
Chẳng qua là cạnh tranh trong tháp Trấn Yêu càng kịch liệt hơn, vì vậy cần phải nhanh chóng nâng cao thực lực.
Nhưng viên Trúc Cơ đan này, không có hiệu quả mấy với với Tô Trạch.
Chính xác mà nói, hầu hết những đan dược nâng cao tu vi đều không có tác dụng lớn gì đối với hắn.
Trừ phi đối với Nguyên Anh cảnh, thậm chí là đan dược sử dụng cho người tu luyện ở cảnh giới cao hơn.
Nhưng dược lực của đan dược khác với năng lượng mà hệ thống trả lại.
Nếu Tô Trạch ăn đan dược cấp độ này, khả năng duy nhất là trực tiếp nổ tung mà chết.
Tuy nhiên, Tô Trạch cũng không thể không cần Trúc Cơ đan này, nếu không sẽ quá không hợp lẽ thường.
Hắn cất Trúc Cơ đan đi và hỏi: “Hiệu trưởng, còn chuyện gì nữa không?”
Thang Nghĩa nói: “Không còn chuyện gì nữa.”
Đột nhiên.
“Á?”
Hắn phát hiện có chỗ không đúng, trên mặt xuất hiện một vẻ kinh ngạc.
Ngay từ khi Tô Trạch mới bước vào văn phòng, hắn đã cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Bây giờ cuối cùng hắn đã phát hiện ra là gì.
Tu vi của Tô Trạch!
Lại là Đoán Thể cửu trọng!!!
Lần trước gặp hắn là tu vi gì?
Hình như là lúc chặn đánh Thanh Vân Ưng ở rừng rậm Man Hoang?
Lúc đó Tô Trạch không phải Đoán Thể thất trọng sao?
Bây giờ mới qua mấy ngày, hình như mới hai ba ngày, đã trực tiếp Đoán Thể cửu trọng rồi!
Tu vi của Thang Nghĩa rất cao, cho nên hắn đương nhiên có thể nhìn qua là biết tu vi thực sự của Tô Trạch.
“Ngươi Đoán Thể cửu trọng rồi?” Hắn kinh ngạc hỏi.
Tô Trạch gật đầu nói: “Ừm, ngày hôm qua mới thăng lên.”
Thang Nghĩa tay khẽ run lên hỏi tiếp: “Vậy lúc nào thăng cấp Đoán Thể bát trọng?
Tô Trạch nói tiếp: “Cũng là ngày hôm qua.”
“Cái gì?” Thang Nghĩa hoàn toàn sững sờ.
Hắn đắng phắt dậy đi đến trước người Tô Trạch.
“Ngươi từ Đoán Thể thất trọng lên Đoán Thể cửu trọng trong cùng một ngày?” Thang Nghĩa gấp rút hỏi.
Tô Trạch gật đầu.
Thang Nghĩa gấp gáp nói: “Sao ngươi có thể vội vàng như vậy? Trong Đoán Thể cảnh liên tục tăng hai cấp cũng không phải rất hiếm, nhưng hậu quả của việc làm như vậy rất nghiêm trọng. Rất có thể làm cho căn cơ của ngươi không vững, ảnh hưởng đến thành tích sau này!”
Tô Trạch rất rõ tình hình của chính mình, chắc chắn không có vấn đề gì gọi là căn cơ không ổn định.
Vì vậy, hắn rất bình tĩnh nói: “Không sao đâu, hiệu trưởng, ta khác với những người đó, ta đây là chuẩn bị đầy đủ mới làm.”
Thang Nghĩa sắc mặt đen như đáy nồi, suýt nữa bị những lời này của hắn làm cho tức chết.
Ngươi chuẩn bị đầy đủ mới làm cái rắm!!!
Ngươi mới tu luyện được bao lâu?
Ngươi đã tích lũy cho giai đoạn này khi nào!
Hắn duỗi tay đặt lên vai Tô Trạch, một tia linh lực thuần túy tột cùng hiện ra, bắt đầu kiểm tra thân thể của Tô Trạch.
Tuy nhiên.
Điều khiến hắn ngạc nhiên là chân khí của Tô Trạch thuần túy kinh người, căn cơ rất vững chắc, có thể xem là độc nhất vô nhị!
Đây là tình huống gì?
Điều này là không hợp lý mà!
Thang Nghĩa đột nhiên không hiểu.
Kể từ khi bản thân phát hiện ra nhân tài như Tô Trạch, rất nhiều lẽ thường đã bị phá vỡ.
Gần nửa ngày trôi qua, giọng nói của Tô Trạch đánh thức hắn khỏi dòng suy tư.
“Hiệu trưởng, ngươi không sao chứ?”
Thang Nghĩa tỉnh táo lại, nhìn Tô Trạch như nhìn yêu quái.
Người này, cho dù là con em xuất sắc của thế gia hàng đầu hắn cũng tin tưởng. . .
Nhưng hắn tuy rằng sửng sốt, vẫn dặn dò Tô Trạch làm việc phải cẩn thận, không thể quá hấp tấp nóng nảy, như vậy thành tựu trong tương lai mới càng lớn.
Tô Trạch gật đầu, giống như một học sinh ba tốt.
Mặc dù… Thật ra chẳng có tác dụng gì lắm.
Nhưng hắn biết Thang Nghĩa vì muốn tốt cho mình nên hắn nghe rất nghiêm túc.
Nửa ngày trôi qua, Thang Nghĩa rốt cuộc cũng dặn dò xong.
Tô Trạch hỏi: “Hiệu trưởng, thật sự không có việc gì khác nữa sao.”
Thang Nghĩa xua tay: “Đi đi đi, không còn việc của ngươi.”
Tuy nhiên, khi Tô Trạch chuẩn bị rời đi, hắn lại nghĩ đến một việc khác, gọi Tô Trạch dừng lại, vẻ mặt trở nên trịnh trọng nghiêm túc.
Nhìn thấy hiệu trưởng nghiêm túc như vậy, Tô Trạch cũng trở nên nghiêm chỉnh.
“Độ tuổi này của ngươi…” Thang Nghĩa chậm rãi nói.
Tô Trạch nghiêng tai lắng nghe một cách rất là cẩn thận.
“Vẫn nên tập trung vào việc tu luyện, cố gắng đừng yêu sớm!”
Tô Trạch sắc mặt tối sầm lại, đúng là không ngờ hiệu trưởng lại nói vấn đề này.
Nhìn thấy bộ dạng này của hiệu trưởng, hắn biết rằng chẳng có cách nào để giải thích rõ ràng chuyện hiểu lầm này.
Không chờ Thang Nghĩa nói tiếp, Tô Trạch đã vội vàng rời khỏi văn phòng hiệu trưởng.
Thậm chí, để tránh nghe được những lời tiếp theo, hắn còn sử dụng chân khí màu vàng trong cơ thể, thân ảnh hóa thành một luồng kim quang rồi biến mất trong nháy mắt.
Giọng Thang Nghĩa đột ngột im bặt.
Bất lực lắc lắc đầu.
Chỉ mong rằng Tô Trạch có thể nghe lời mình và tập trung vào việc tu luyện, nếu không sẽ lãng phí tài năng thiên phú.
Nếu như bản thân có thiên phú này…
Hắn lắc đầu, việc như này là sinh ra đã vậy, thật là ngưỡng mộ!
Thang Nghĩa đột nhiên nghĩ tới một vấn đề.
Cho dù Tô Trạch có thiên phú dị bẩm đi chăng nữa, nhưng muốn đạt được thành tựu như vậy trong khoảng thời gian ngắn.
Như vậy đan dược và các loại dược liệu khác chắc chắn không thể thiếu được?
Trong ấn tượng của hắn, hình như Tô Trạch chỉ là đứa trẻ đến từ một gia đình bình thường!
Vậy hắn làm được bằng cách nào?
Việc này có hơi khó hiểu thật!
Thang Nghĩa rất tò mò, ngồi trước máy tính bắt đầu thao tác.
Hắn gõ một dòng URL, vào một trang web không được công khai và bắt đầu tra cứu thông tin về Tô Trạch.
Nhập từ khóa chính và nhấn vào nút tìm kiếm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.