Chương 1
Viên Diệp Tư
08/01/2024
Giang Thành
Ở một khu nghỉ dưỡng ở ngoại ô thành phố, nơi đang diễn ra bữa tiệc tất niên của Thụy Hoan. Là một ngân hàng đầu tư lớn ở Giang Thành. Khu này sớm đã được bao toàn bộ, nhưng không hiểu vì lý do gì mà Thời Tư Nghiên lại có thể giữ được một khu nhỏ ở phía sau, tách biệt hoàn toàn với khu chính.
Thời Tư Nghiên mặc chiếc váy hai dây, để lộ ra tấm lưng trần nuột nà của mình, nằm dài trên chiếc ghế lười nhìn ra phía cửa trông thẳng ra hồ bơi. Tay cô lắc nhẹ ly rượu vang đỏ, ánh mắt như vương một lớp sương mờ, mơ màng nhìn ra bên ngoài cửa kính.
Mái tóc xoăn dài của cô để cho tuỳ ý xoã tung trên thành ghế. Cánh cửa phòng khẽ mở ra, bóng dáng một người đàn ông mặc bộ suit đen bước vào, anh ta mang theo hơi rượu phảng phất tiến đến chỗ Thời Tư Nghiên đang nằm. Từ phía sau, bàn tay lạnh lẽo của anh ta chạm vào tấm lưng ấy làm Thời Tư Nghiên bất giác rùng mình một cái, nhưng vẫn không có ý quay lại phía sau.
Cô uống cạn ly rượu trên tay rồi đặt chiếc ly không lên trên bàn. Lúc này bàn tay người kia vẫn không yên phận mà đang sờ loạn trên từng tấc da thịt của Thời Tư Nghiên.
Dường như Thời Tư Nghiên đã quá quen với việc này rồi, mặc cho người kia đang trơn mớn tấm lưng trần của mình, mãi một lúc sau mới thở hắt ra, đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình nắm lấy bàn tay lớn đang muốn kéo dây váy ngủ của cô xuống, nhàn nhạt nói “ Tạ Cẩn Hi, đừng có làm loạn. Quay lại bữa tiệc của anh đi”
Tay Tạ Cẩn Hi dễ dàng thoát ra được bàn tay nhỏ bé của cô gái phía trước. Anh ta đem theo cái hơi nồng của rượu, ghé sát vào bờ vai mảnh khảnh của Thời Tư Nghiên mà phả hơi nóng, giọng nói có chút khàn đặc của anh ta cất lên “ Không, nhớ em rồi”
Thời Tư Nghiên cười khẩy một cái, anh ta thì nhớ cô cái nỗi gì chứ, có mà nhớ cái khác. Cô quay người lại phía anh ta, đẩy Tạ Cẩn Hi ra khỏi người mình. Hai tay đưa lên ôm lấy hai má của anh ta mà nhào nắn “ Nhớ sao?"
Tạ Cẩn Hi không đáp chỉ gật đầu đầu. Tầm mắt lúc này lại đúng lúc va vào đôi gò bồng trắng trẻo căng tròn của Thời Tư Nghiên đang lấp ló phía sau lớp vải lụa mỏng manh của chiếc váy cô đang mặc, như đang mời gọi anh ta vậy.
Trước cảnh đẹp như vậy, ai mà có thể từ chối hay kiềm chế thêm được nữa chứ. Tạ Cẩn Hi nhào người tới, thành công để Thời Tư Nghiên nằm gọn xuống dưới thân mình.
Còn chưa kịp phản ứng lại, Thời Tư Nghiên đã bị đè xuống dưới tấm thân lớn của Tạ Cẩn Hi. Cái eo bị giáng mạnh xuống ghế làm cô rên rỉ lên một tiếng “ Anh không thể nhẹ một chút sao”
Như không nghe thấy lời của người phía dưới thân mình, Tạ Cẩn Hi trượt quai áo xuống khỏi bờ vai của Thời Tư Nghiên, để lộ ra tấc da thịt thơm trắng phía trên của cô nàng. Tạ Cẩn Hi cúi xuống, hôn loạn lên từng tấc da thịt ấy, anh ta còn tham lam hít lấy hương thơm từ cơ thể Thời Tư Nghiên “ Không thể”
Thời Tư Nghiên hơi nhướng người lên để Tạ Cẩn Hi dễ dàng hành động. Mọi hành động của anh ta đều được cô hưởng ứng theo. Hơi thở của cả hai đang dần gấp gáp, và vậy là chuyện gì đến cũng đến, dưới ánh đèn mờ ảo của căn phòng có hai thân thể như đang hoà vào làm một, một cách uyển chuyển, nhịp nhàng.
Nói qua một chút về Tạ Cẩn Hi và Thời Tư Nghiên.
Tạ Cẩn Hi là đại thiếu gia nhà họ Tạ, 27 tuổi. Tiếp quản Thuỵ Hoan khi mới 22 tuổi, tính tới nay đã được 5 năm. Thuỵ Hoan dưới sự lãnh đạo của anh ta đã trở thành ngân hàng đầu tư có tiếng lớn nhất Giang Thành. Là mục tiêu hợp tác của nhiều công ty. Tạ Cẩn Hi còn có một chị gái và một cậu cháu năm nay mới 4 tuổi. Vì chị gái của anh ta, Tạ Nguyệt An còn muốn cùng chồng tận hưởng thế giới của hai người nên giao lại cậu con trai Chu Viễn Khải của mình cho em trai nuôi dưỡng. Cũng vì vậy mà ai không biết đều nghĩ Tạ Cẩn Hi đã có con trai lớn từng ấy.
Thời Tư Nghiên là quý nữ nhà họ Thời, con gái thứ 2 nhà họ Đỗ, 22 tuổi. Nói về thân phận này Thời Tư Nghiên, thực ra người chị và người mẹ hiện tại của cô đều không có chút liên quan huyết thống nào. Ba cô đã cùng người đàn bà ấy sinh ra đứa con gái chỉ trước hai tháng khi mẹ cô sinh cô ra. Bà Thời Tinh Yến, mẹ của cô cũng vì chuyện này mà sinh tâm bệnh qua đời, cô được nhà ngoại đón về, đặt tên theo họ mẹ, từ đó chối bỏ hoàn toàn quan hệ với nhà họ Đỗ. Sau khi mẹ Thời Tư Nghiên qua đời, Đỗ Tấn ba của cô đã không kiêng nể gì mà rước người đàn bà ấy về, còn nói do Đỗ Vưu sinh trước cô hai tháng nên là chị còn cô là em. Thời Tư Nghiên hiện tại đang là người thiết kế mọi thứ cho đại diện truyền thông của Hoan Thuỵ.
Còn vì sao Tạ Cẩn Hi và Thời Tư Nghiên lại phát sinh mối quan hệ như vậy thì phải kể đến một lần đi xem mắt của cả hai. Hai bên gia đình sắp xếp cho đôi trẻ đi xem mắt, nhưng tuổi trẻ nông nổi làm sao thích những việc như này chứ, nên không hẹn mà cùng trốn lên bar. Đôi bên gặp nhau khi đã uống ngà ngà say và chuyện gì nên xảy ra cũng xảy ra. Sau khi biết đã lỡ với đối phương, hai bên thoả thuận vì đều trưởng thành cả rồi nên coi như chuyện hoá bình thường. Bình thường tới nỗi mà tần suất “vô tình” gặp nhau của hai anh chị cứ nhiều lên, rồi dần thành mối quan hệ gì nữa không biết “trên giường là tình, dưới giường là bạn” có thể hiểu nôm na là như vậy.
Lâu dần, Tạ Cẩn Hi coi Thời Tư Nghiên như một bảo vật mà không ai có thể đụng đến. Còn Thời Tư Nghiên thấy xung quanh Tạ Cẩn Hi một đàn ong bướm vây quanh và cùng với cái tính đào hoa của anh ta nữa, nghĩ bản thân mình cũng chỉ là một trong số những người tình đó nên giữ khoảng cách để tránh nảy sinh tình cảm không đáng có với người này, nhưng Thời Tư Nghiên lại không để ý rằng bản thân mình đã có tình cảm với Tạ Cẩn Hi từ lúc nào rồi.
Ở một khu nghỉ dưỡng ở ngoại ô thành phố, nơi đang diễn ra bữa tiệc tất niên của Thụy Hoan. Là một ngân hàng đầu tư lớn ở Giang Thành. Khu này sớm đã được bao toàn bộ, nhưng không hiểu vì lý do gì mà Thời Tư Nghiên lại có thể giữ được một khu nhỏ ở phía sau, tách biệt hoàn toàn với khu chính.
Thời Tư Nghiên mặc chiếc váy hai dây, để lộ ra tấm lưng trần nuột nà của mình, nằm dài trên chiếc ghế lười nhìn ra phía cửa trông thẳng ra hồ bơi. Tay cô lắc nhẹ ly rượu vang đỏ, ánh mắt như vương một lớp sương mờ, mơ màng nhìn ra bên ngoài cửa kính.
Mái tóc xoăn dài của cô để cho tuỳ ý xoã tung trên thành ghế. Cánh cửa phòng khẽ mở ra, bóng dáng một người đàn ông mặc bộ suit đen bước vào, anh ta mang theo hơi rượu phảng phất tiến đến chỗ Thời Tư Nghiên đang nằm. Từ phía sau, bàn tay lạnh lẽo của anh ta chạm vào tấm lưng ấy làm Thời Tư Nghiên bất giác rùng mình một cái, nhưng vẫn không có ý quay lại phía sau.
Cô uống cạn ly rượu trên tay rồi đặt chiếc ly không lên trên bàn. Lúc này bàn tay người kia vẫn không yên phận mà đang sờ loạn trên từng tấc da thịt của Thời Tư Nghiên.
Dường như Thời Tư Nghiên đã quá quen với việc này rồi, mặc cho người kia đang trơn mớn tấm lưng trần của mình, mãi một lúc sau mới thở hắt ra, đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình nắm lấy bàn tay lớn đang muốn kéo dây váy ngủ của cô xuống, nhàn nhạt nói “ Tạ Cẩn Hi, đừng có làm loạn. Quay lại bữa tiệc của anh đi”
Tay Tạ Cẩn Hi dễ dàng thoát ra được bàn tay nhỏ bé của cô gái phía trước. Anh ta đem theo cái hơi nồng của rượu, ghé sát vào bờ vai mảnh khảnh của Thời Tư Nghiên mà phả hơi nóng, giọng nói có chút khàn đặc của anh ta cất lên “ Không, nhớ em rồi”
Thời Tư Nghiên cười khẩy một cái, anh ta thì nhớ cô cái nỗi gì chứ, có mà nhớ cái khác. Cô quay người lại phía anh ta, đẩy Tạ Cẩn Hi ra khỏi người mình. Hai tay đưa lên ôm lấy hai má của anh ta mà nhào nắn “ Nhớ sao?"
Tạ Cẩn Hi không đáp chỉ gật đầu đầu. Tầm mắt lúc này lại đúng lúc va vào đôi gò bồng trắng trẻo căng tròn của Thời Tư Nghiên đang lấp ló phía sau lớp vải lụa mỏng manh của chiếc váy cô đang mặc, như đang mời gọi anh ta vậy.
Trước cảnh đẹp như vậy, ai mà có thể từ chối hay kiềm chế thêm được nữa chứ. Tạ Cẩn Hi nhào người tới, thành công để Thời Tư Nghiên nằm gọn xuống dưới thân mình.
Còn chưa kịp phản ứng lại, Thời Tư Nghiên đã bị đè xuống dưới tấm thân lớn của Tạ Cẩn Hi. Cái eo bị giáng mạnh xuống ghế làm cô rên rỉ lên một tiếng “ Anh không thể nhẹ một chút sao”
Như không nghe thấy lời của người phía dưới thân mình, Tạ Cẩn Hi trượt quai áo xuống khỏi bờ vai của Thời Tư Nghiên, để lộ ra tấc da thịt thơm trắng phía trên của cô nàng. Tạ Cẩn Hi cúi xuống, hôn loạn lên từng tấc da thịt ấy, anh ta còn tham lam hít lấy hương thơm từ cơ thể Thời Tư Nghiên “ Không thể”
Thời Tư Nghiên hơi nhướng người lên để Tạ Cẩn Hi dễ dàng hành động. Mọi hành động của anh ta đều được cô hưởng ứng theo. Hơi thở của cả hai đang dần gấp gáp, và vậy là chuyện gì đến cũng đến, dưới ánh đèn mờ ảo của căn phòng có hai thân thể như đang hoà vào làm một, một cách uyển chuyển, nhịp nhàng.
Nói qua một chút về Tạ Cẩn Hi và Thời Tư Nghiên.
Tạ Cẩn Hi là đại thiếu gia nhà họ Tạ, 27 tuổi. Tiếp quản Thuỵ Hoan khi mới 22 tuổi, tính tới nay đã được 5 năm. Thuỵ Hoan dưới sự lãnh đạo của anh ta đã trở thành ngân hàng đầu tư có tiếng lớn nhất Giang Thành. Là mục tiêu hợp tác của nhiều công ty. Tạ Cẩn Hi còn có một chị gái và một cậu cháu năm nay mới 4 tuổi. Vì chị gái của anh ta, Tạ Nguyệt An còn muốn cùng chồng tận hưởng thế giới của hai người nên giao lại cậu con trai Chu Viễn Khải của mình cho em trai nuôi dưỡng. Cũng vì vậy mà ai không biết đều nghĩ Tạ Cẩn Hi đã có con trai lớn từng ấy.
Thời Tư Nghiên là quý nữ nhà họ Thời, con gái thứ 2 nhà họ Đỗ, 22 tuổi. Nói về thân phận này Thời Tư Nghiên, thực ra người chị và người mẹ hiện tại của cô đều không có chút liên quan huyết thống nào. Ba cô đã cùng người đàn bà ấy sinh ra đứa con gái chỉ trước hai tháng khi mẹ cô sinh cô ra. Bà Thời Tinh Yến, mẹ của cô cũng vì chuyện này mà sinh tâm bệnh qua đời, cô được nhà ngoại đón về, đặt tên theo họ mẹ, từ đó chối bỏ hoàn toàn quan hệ với nhà họ Đỗ. Sau khi mẹ Thời Tư Nghiên qua đời, Đỗ Tấn ba của cô đã không kiêng nể gì mà rước người đàn bà ấy về, còn nói do Đỗ Vưu sinh trước cô hai tháng nên là chị còn cô là em. Thời Tư Nghiên hiện tại đang là người thiết kế mọi thứ cho đại diện truyền thông của Hoan Thuỵ.
Còn vì sao Tạ Cẩn Hi và Thời Tư Nghiên lại phát sinh mối quan hệ như vậy thì phải kể đến một lần đi xem mắt của cả hai. Hai bên gia đình sắp xếp cho đôi trẻ đi xem mắt, nhưng tuổi trẻ nông nổi làm sao thích những việc như này chứ, nên không hẹn mà cùng trốn lên bar. Đôi bên gặp nhau khi đã uống ngà ngà say và chuyện gì nên xảy ra cũng xảy ra. Sau khi biết đã lỡ với đối phương, hai bên thoả thuận vì đều trưởng thành cả rồi nên coi như chuyện hoá bình thường. Bình thường tới nỗi mà tần suất “vô tình” gặp nhau của hai anh chị cứ nhiều lên, rồi dần thành mối quan hệ gì nữa không biết “trên giường là tình, dưới giường là bạn” có thể hiểu nôm na là như vậy.
Lâu dần, Tạ Cẩn Hi coi Thời Tư Nghiên như một bảo vật mà không ai có thể đụng đến. Còn Thời Tư Nghiên thấy xung quanh Tạ Cẩn Hi một đàn ong bướm vây quanh và cùng với cái tính đào hoa của anh ta nữa, nghĩ bản thân mình cũng chỉ là một trong số những người tình đó nên giữ khoảng cách để tránh nảy sinh tình cảm không đáng có với người này, nhưng Thời Tư Nghiên lại không để ý rằng bản thân mình đã có tình cảm với Tạ Cẩn Hi từ lúc nào rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.