Điền Viên Thủ Phụ Sủng Thê Hàng Ngày
Chương 11:
Lạc Lạc
02/11/2024
Những thứ khác thật sự không có gì, Thanh Chỉ tương đối chờ mong ngày tết nguyên tiêu.
Chuyện của Hứa Diễn trên cơ bản nàng đã biết rõ ràng. Sau khi biết Hứa Diễn là người nông thôn, Thanh Chỉ cũng thật sự không thất vọng bao nhiêu. Nói thật, thân phận như Hứa Diễn chỉ khiến nàng cảm thấy an tâm.
Lại nói, các phương diện khác của Hứa Diễn Thanh Chỉ đều cảm thấy không tồi, cho nên Thanh Chỉ hiểu được, trong sự lựa chọn có hạn, Hứa Diễn là thích hợp nhất.
Chỉ là, Thanh Chỉ cảm thấy Hứa Diễn thích hợp nhưng lại không biết Hứa Diễn có thái độ gì. Từ một ít tin tức được biết, Hứa Diễn hẳn là một người có chủ kiến, cho nên cũng không nhất định vì thân phận của nàng mà nguyện ý cưới nàng.
Hơn nữa, Thanh Chỉ cũng mơ hồ lo lắng Hứa Diễn cũng không muốn. Dù sao cưới nàng không nhất định có thể đạt được chỗ tốt gì, nhưng chờ sau này hắn có tiền đồ, Diệp gia lại nhất định sẽ muốn Hứa Diễn hồi báo.
Cho nên ở phương diện này mà nói, nàng thật sự không có chút ưu thế gì.
Bất quá, Lâm thị đã tiết lộ cho nàng là, mối hôn sự này Diệp huyện lệnh, Vương thị còn có đại ca Diệp Hằng đều rất hài lòng, muốn để cho nàng cùng Hứa Diễn gặp mặt một lần trong lễ hội nguyên tiêu, nếu thích hợp thì năm sau sẽ định ra hôn sự. Đương nhiên, Thanh Chỉ cũng hiểu được mình không có nhiều lựa chọn.
Đêm giao thừa, người một nhà muốn tụ tập cùng một chỗ, Thanh Chỉ cùng Diệp Thanh Phân đi qua. Trên đường đi, hai người trên cơ bản không nói gì, đến chỗ Vương thị thì nghe được một trận cười nói vui vẻ, trong đó thanh âm lớn nhất chính là Diệp Thanh Vinh.
Thanh Chỉ và Diệp Thanh Phân liếc nhau một cái, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sau đó Diệp Thanh Phân đi vào trước.
Sau đó, người cũng không sai biệt lắm đều đến đông đủ, đầu tiên là đi thỉnh an Diệp huyện lệnh còn có Vương thị, sau đó ngồi vào vị trí của mình.
Diệp Thanh Phân cùng tam di nương của mình ngồi cùng một chỗ, Lâm thị lại vẫy vẫy tay với Thanh Chỉ, Thanh Chỉ liền đi qua ngồi bên cạnh Lâm thị.
Lâm thị nhìn mẫu từ tử hiếu mà Diệp Thanh Vinh và Diệp huyện lệnh còn có Vương thị diễn ra, nhẹ nhàng lắc đầu, cũng không coi trọng.
Lâm thị nhỏ giọng nói với Thanh Chỉ: " Ngươi không biết, năm sau Anh Bác hầu phủ chuẩn bị tổ chức một hồi xuân yến, hôm nay đưa tới tin tức nói là để tam tiểu thư mời một ít người không tệ đi qua. ”
Thanh Chỉ hiểu vì sao Vương thị lại khách khí với Diệp Thanh Vinh, phân nửa là muốn Diệp Thanh Vi đi theo, ngược lại cũng không tính là tư tâm, dù sao vì con gái mình suy nghĩ cũng là chuyện đương nhiên.
Loại xuân yến này Thanh Chỉ không muốn qua, bất quá Thanh Chỉ cũng tin tưởng Diệp Thanh Vinh sẽ không để cho nàng đi qua. Dựa theo thái độ của Diệp Thanh Vinh, rõ ràng vẫn coi nàng là đối thủ cạnh tranh.
Thanh Chỉ hiểu rõ gật gật đầu, cười nói: " Như vậy rất tốt ". Lời nói khác, tự nhiên là không thể nói ra.
Lâm thị cũng cười nói: " Cũng không phải là rất tốt. "
Hiện tại nhìn Anh Bác hầu phủ hình như rất coi trọng Diệp Thanh Vinh, nhưng Anh Bác hầu phủ không nên tỏ thái độ như vậy mới đúng. Dù sao chênh lệch giữa hai nhà quá lớn, cho nên có thể nói quả thực có vấn đề.
Nếu bên trong một chút mèo vờn chuột cũng không có, Thanh Chỉ cũng không tin, bất quá, mẫu thân Vương thị thật sự không nghĩ tới điểm này sao? Lại nhìn phụ thân Diệp huyện lệnh của mình, vẻ mặt hắn như cùng chung vinh dự, hẳn là theo bản năng không nghĩ đến những chuyện có thể xảy ra kia.
Thanh Chỉ không nghĩ đến chuyện này nữa, dù sao vô luận như thế nào, cuối cùng cũng sẽ có chút mèo vờn chuột.
Bữa cơm tất niên được mang tới, di nương đáng lẽ không thể ngồi vào bàn, nhưng lúc này đây Diệp huyện lệnh lại đặc biệt phân phó đại di nương của Diệp Thanh Vinh cùng ngồi lại bàn tiệc.
Vương thị vẫn luôn bảo trì tươi cười trên mặt nghe xong lời này sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi. Đây là có ý gì? Một chút quy củ cũng không có sao?
Đại di nương lại mang vẻ mặt kinh hỉ, quay sang nhìn nữ nhi, trên mặt mang theo kiêu ngạo nồng đậm.
Nàng bởi vì tuổi có chút lớn, sớm đã không còn được sủng ái, lại chỉ sinh hạ một nữ hài tử, cho nên vẫn luôn đem nữ nhi trở thành quân tử để lúc già có thể dựa vào. Hiện tại nữ nhi có đại tạo hóa, này không phải là nàng cũng theo đó thơm lây hay sao !
Diệp Thanh Vinh trên mặt cũng mang theo tươi cười. Từ sau khi hôn sự này định ra, nụ cười trên mặt Diệp Thanh Vinh cũng không có biến mất, mà hiện tại, tự nhiên trên mặt cười càng thêm lớn.
Chuyện của Hứa Diễn trên cơ bản nàng đã biết rõ ràng. Sau khi biết Hứa Diễn là người nông thôn, Thanh Chỉ cũng thật sự không thất vọng bao nhiêu. Nói thật, thân phận như Hứa Diễn chỉ khiến nàng cảm thấy an tâm.
Lại nói, các phương diện khác của Hứa Diễn Thanh Chỉ đều cảm thấy không tồi, cho nên Thanh Chỉ hiểu được, trong sự lựa chọn có hạn, Hứa Diễn là thích hợp nhất.
Chỉ là, Thanh Chỉ cảm thấy Hứa Diễn thích hợp nhưng lại không biết Hứa Diễn có thái độ gì. Từ một ít tin tức được biết, Hứa Diễn hẳn là một người có chủ kiến, cho nên cũng không nhất định vì thân phận của nàng mà nguyện ý cưới nàng.
Hơn nữa, Thanh Chỉ cũng mơ hồ lo lắng Hứa Diễn cũng không muốn. Dù sao cưới nàng không nhất định có thể đạt được chỗ tốt gì, nhưng chờ sau này hắn có tiền đồ, Diệp gia lại nhất định sẽ muốn Hứa Diễn hồi báo.
Cho nên ở phương diện này mà nói, nàng thật sự không có chút ưu thế gì.
Bất quá, Lâm thị đã tiết lộ cho nàng là, mối hôn sự này Diệp huyện lệnh, Vương thị còn có đại ca Diệp Hằng đều rất hài lòng, muốn để cho nàng cùng Hứa Diễn gặp mặt một lần trong lễ hội nguyên tiêu, nếu thích hợp thì năm sau sẽ định ra hôn sự. Đương nhiên, Thanh Chỉ cũng hiểu được mình không có nhiều lựa chọn.
Đêm giao thừa, người một nhà muốn tụ tập cùng một chỗ, Thanh Chỉ cùng Diệp Thanh Phân đi qua. Trên đường đi, hai người trên cơ bản không nói gì, đến chỗ Vương thị thì nghe được một trận cười nói vui vẻ, trong đó thanh âm lớn nhất chính là Diệp Thanh Vinh.
Thanh Chỉ và Diệp Thanh Phân liếc nhau một cái, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sau đó Diệp Thanh Phân đi vào trước.
Sau đó, người cũng không sai biệt lắm đều đến đông đủ, đầu tiên là đi thỉnh an Diệp huyện lệnh còn có Vương thị, sau đó ngồi vào vị trí của mình.
Diệp Thanh Phân cùng tam di nương của mình ngồi cùng một chỗ, Lâm thị lại vẫy vẫy tay với Thanh Chỉ, Thanh Chỉ liền đi qua ngồi bên cạnh Lâm thị.
Lâm thị nhìn mẫu từ tử hiếu mà Diệp Thanh Vinh và Diệp huyện lệnh còn có Vương thị diễn ra, nhẹ nhàng lắc đầu, cũng không coi trọng.
Lâm thị nhỏ giọng nói với Thanh Chỉ: " Ngươi không biết, năm sau Anh Bác hầu phủ chuẩn bị tổ chức một hồi xuân yến, hôm nay đưa tới tin tức nói là để tam tiểu thư mời một ít người không tệ đi qua. ”
Thanh Chỉ hiểu vì sao Vương thị lại khách khí với Diệp Thanh Vinh, phân nửa là muốn Diệp Thanh Vi đi theo, ngược lại cũng không tính là tư tâm, dù sao vì con gái mình suy nghĩ cũng là chuyện đương nhiên.
Loại xuân yến này Thanh Chỉ không muốn qua, bất quá Thanh Chỉ cũng tin tưởng Diệp Thanh Vinh sẽ không để cho nàng đi qua. Dựa theo thái độ của Diệp Thanh Vinh, rõ ràng vẫn coi nàng là đối thủ cạnh tranh.
Thanh Chỉ hiểu rõ gật gật đầu, cười nói: " Như vậy rất tốt ". Lời nói khác, tự nhiên là không thể nói ra.
Lâm thị cũng cười nói: " Cũng không phải là rất tốt. "
Hiện tại nhìn Anh Bác hầu phủ hình như rất coi trọng Diệp Thanh Vinh, nhưng Anh Bác hầu phủ không nên tỏ thái độ như vậy mới đúng. Dù sao chênh lệch giữa hai nhà quá lớn, cho nên có thể nói quả thực có vấn đề.
Nếu bên trong một chút mèo vờn chuột cũng không có, Thanh Chỉ cũng không tin, bất quá, mẫu thân Vương thị thật sự không nghĩ tới điểm này sao? Lại nhìn phụ thân Diệp huyện lệnh của mình, vẻ mặt hắn như cùng chung vinh dự, hẳn là theo bản năng không nghĩ đến những chuyện có thể xảy ra kia.
Thanh Chỉ không nghĩ đến chuyện này nữa, dù sao vô luận như thế nào, cuối cùng cũng sẽ có chút mèo vờn chuột.
Bữa cơm tất niên được mang tới, di nương đáng lẽ không thể ngồi vào bàn, nhưng lúc này đây Diệp huyện lệnh lại đặc biệt phân phó đại di nương của Diệp Thanh Vinh cùng ngồi lại bàn tiệc.
Vương thị vẫn luôn bảo trì tươi cười trên mặt nghe xong lời này sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi. Đây là có ý gì? Một chút quy củ cũng không có sao?
Đại di nương lại mang vẻ mặt kinh hỉ, quay sang nhìn nữ nhi, trên mặt mang theo kiêu ngạo nồng đậm.
Nàng bởi vì tuổi có chút lớn, sớm đã không còn được sủng ái, lại chỉ sinh hạ một nữ hài tử, cho nên vẫn luôn đem nữ nhi trở thành quân tử để lúc già có thể dựa vào. Hiện tại nữ nhi có đại tạo hóa, này không phải là nàng cũng theo đó thơm lây hay sao !
Diệp Thanh Vinh trên mặt cũng mang theo tươi cười. Từ sau khi hôn sự này định ra, nụ cười trên mặt Diệp Thanh Vinh cũng không có biến mất, mà hiện tại, tự nhiên trên mặt cười càng thêm lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.