Điền Viên Thủ Phụ Sủng Thê Hàng Ngày
Chương 22:
Lạc Lạc
02/11/2024
Ngựa xe như nước, bọn họ đi trên đường chính nên người qua lại rất nhiều, Thanh Chỉ khó tránh khỏi đi gần lại Hứa Diễn một chút, ngửi thấy mùi vị mát lạnh trên người hắn, tim nàng đập có chút nhanh.
Hứa Diễn lại mang theo Thanh Chỉ đến chỗ bán đèn lồng: " Muốn mua một cái không? ”
Thanh Chỉ đang suy nghĩ lung tung, bị hắn hỏi cũng không kịp phản ứng: " Hả? ”
Bộ dáng mơ mơ màng màng này rất đáng yêu, tay Hứa Diễn có chút ngứa ngáy, không nói gì mà chỉ chỉ cái đèn lồng.
" A, không cần." Thanh Chỉ nhìn chiếc đèn lồng kia, hình dạng nào cũng có, làm rất tinh xảo, đương nhiên là động tâm, nhưng mang theo đèn lồng trở về có chút quá chói mắt, hơn nữa, nàng cũng muốn bảo trì khoảng cách với Hứa Diễn.
Hứa Diễn lại mua một cái lồng đèn hình con thỏ cầm trong tay.
Thanh Chỉ ổn định tinh thần một chút, nói: " Hứa công tử, chúng ta nói chuyện một chút đi! ”
Hứa Diễn không sao cả gật đầu: " Được, đi tới chỗ ít người một chút! ”
Thanh Chỉ đồng ý, nơi có quá nhiều người thì thanh âm quá tạp, nói chuyện cũng không tiện.
Hứa Diễn hiển nhiên rất quen thuộc với nơi này, mang theo Thanh Chỉ đến bờ sông, nơi đó có người thả đèn xuống sông, Thanh Chỉ cũng không có tâm tư mà nghiêm túc nhìn Hứa Diễn, nói: " Trước khi gặp huynh, ta rất chờ mong, bởi vì hôn sự của ta giống như một thanh kiếm treo lơ lửng ở trên đầu, hôn sự với Anh Bác hầu phủ không môn đăng hộ đối, nhất định có vấn đề nên ta không muốn. Nhưng ta đã lớn tuổi rồi, cha mẹ chung quy sẽ gả ta ra ngoài, ta cũng không có nhiều lựa chọn, cho nên sau khi nghe đại tẩu nói tính toán của đại ca, ta nghĩ đây có thể là cơ hội của ta. Nhưng sau khi gặp huynh hôm nay, ta cảm thấy mình đã sai. ”
Hứa Diễn nghe ra rất nhiều ý tứ từ lời nói của Thanh Chỉ, cảm thấy có chút thú vị: " Nhưng mà nàng không có lựa chọn, không phải sao? ”
Đúng, nếu phụ thân và đại ca cố ý nhìn trúng Hứa Diễn, nàng một chút lựa chọn cũng không có, chỉ có thể thỏa hiệp đồng ý, nhưng mà nàng thật sự rất không cam lòng.
Thanh Chỉ nói: " Ta không có, huynh ngươi có. Nhìn huynh ta dám chắc, đừng nói Diệp gia hiện tại, cho dù là Kim Lăng Diệp gia cũng không vây khốn được huynh, đúng chứ? Ta cũng không biết vì cái gì, chỉ là trong lòng cảm thấy như vậy. Huynh có dã tâm, sau này thành tựu hẳn là không nhỏ, cho nên, huynh có thể từ từ, sẽ có hôn sự tốt hơn, sang năm có thể tham gia phủ thí, năm sau là kì thi mùa thu, năm sau nữa chính là kì thi mùa xuân, thi đình, bất quá chỉ có ba năm, huynh hẳn có thể chờ được! ”
Hứa Diễn nghĩ, quả nhiên không sai, Diệp Thanh Chỉ là một người rất thú vị: "Nàng muốn ta cự tuyệt hôn sự này ư? Nhưng mà vì sao ta phải làm điều đó? ”
Thanh Chỉ sửng sốt: " Ta nói như vậy còn chưa rõ ràng hay sao? " Đối với Hứa Diễn mà nói, đó chắc hẳn là là lựa chọn tốt hơn!
Hứa Diễn nhìn về phía phương xa, mặt sông lấp lánh vô số ánh sao, náo nhiệt mà an tường: " Nhưng mà ta không muốn. Vì sao khi gặp ta nàng lại từ chối? ”
Đương nhiên là cảm thấy huynh tương đối nguy hiểm chứ sao, nhưng lời này Thanh Chỉ có thể nói ra ư?
Thanh Chỉ nói: " Ta nghĩ thứ chúng ta muốn khác nhau, ta thì không có dã tâm gì, chỉ hướng tới cuộc sống "thải cúc đông ly hạ", nhưng mà huynh thì khác, ta không có khả năng giúp huynh bất cứ điều gì trên con đường huynh theo đuổi! ”
(*)Thải cúc đông ly hạ
Du nhiên kiến nam sơn.
(Hái cúc dưới bờ rào đông.
Nhàn nhã nhìn núi nam.)
Trợ giúp sao? Hắn trước nay chưa từng nghĩ tới sự trợ giúp của ai, Diệp Thanh Vinh ngược lại muốn giúp, nhưng mỗi một lần giúp là đảo lộn hết lên!
Hứa Diễn nhìn Thanh Chỉ nghiêm túc nói: " Nàng cái gì cũng không làm chính là sự trợ giúp lớn nhất đối với ta rồi. Ngược lại, ta cảm thấy chúng ta rất thích hợp, nàng cảm thấy ta quá khác biệt nên không muốn theo, nhưng mà, bỏ lỡ ta rồi, nàng còn có thể tự chủ mà tìm một người thích hợp hơn sao? ”
Lời này nói ra không khách khí chút nào, Thanh Chỉ cảm thấy dưới lớp mặt hào hoa phong nhã của Hứa Diễn thực ra rất ác liệt, tuy vậy, nàng không thể phản bác được, cũng không tự chủ được mà tự hỏi lòng mình về những lời Hứa Diễn nói.
Quả thật, Hứa Diễn ngoại trừ ưu tú ngoài sức tưởng tượng của nàng ra, những thứ khác đều rất thích hợp. Nếu bỏ lỡ hắn, nói không chừng nàng sẽ không thể tìm được người thích hợp như thế nữa.
Trước giờ, nàng cũng đâu có quyền lựa chọn.
Trong lòng Thanh Chỉ có chút khổ sở, nhưng che dấu rất tốt, nàng nhìn về phía Hứa Diễn: " Vì cái gì? ”
Hứa Diễn cười khẽ: " Đại khái là cảm thấy nàng rất thú vị nha! ”
Hứa Diễn lại mang theo Thanh Chỉ đến chỗ bán đèn lồng: " Muốn mua một cái không? ”
Thanh Chỉ đang suy nghĩ lung tung, bị hắn hỏi cũng không kịp phản ứng: " Hả? ”
Bộ dáng mơ mơ màng màng này rất đáng yêu, tay Hứa Diễn có chút ngứa ngáy, không nói gì mà chỉ chỉ cái đèn lồng.
" A, không cần." Thanh Chỉ nhìn chiếc đèn lồng kia, hình dạng nào cũng có, làm rất tinh xảo, đương nhiên là động tâm, nhưng mang theo đèn lồng trở về có chút quá chói mắt, hơn nữa, nàng cũng muốn bảo trì khoảng cách với Hứa Diễn.
Hứa Diễn lại mua một cái lồng đèn hình con thỏ cầm trong tay.
Thanh Chỉ ổn định tinh thần một chút, nói: " Hứa công tử, chúng ta nói chuyện một chút đi! ”
Hứa Diễn không sao cả gật đầu: " Được, đi tới chỗ ít người một chút! ”
Thanh Chỉ đồng ý, nơi có quá nhiều người thì thanh âm quá tạp, nói chuyện cũng không tiện.
Hứa Diễn hiển nhiên rất quen thuộc với nơi này, mang theo Thanh Chỉ đến bờ sông, nơi đó có người thả đèn xuống sông, Thanh Chỉ cũng không có tâm tư mà nghiêm túc nhìn Hứa Diễn, nói: " Trước khi gặp huynh, ta rất chờ mong, bởi vì hôn sự của ta giống như một thanh kiếm treo lơ lửng ở trên đầu, hôn sự với Anh Bác hầu phủ không môn đăng hộ đối, nhất định có vấn đề nên ta không muốn. Nhưng ta đã lớn tuổi rồi, cha mẹ chung quy sẽ gả ta ra ngoài, ta cũng không có nhiều lựa chọn, cho nên sau khi nghe đại tẩu nói tính toán của đại ca, ta nghĩ đây có thể là cơ hội của ta. Nhưng sau khi gặp huynh hôm nay, ta cảm thấy mình đã sai. ”
Hứa Diễn nghe ra rất nhiều ý tứ từ lời nói của Thanh Chỉ, cảm thấy có chút thú vị: " Nhưng mà nàng không có lựa chọn, không phải sao? ”
Đúng, nếu phụ thân và đại ca cố ý nhìn trúng Hứa Diễn, nàng một chút lựa chọn cũng không có, chỉ có thể thỏa hiệp đồng ý, nhưng mà nàng thật sự rất không cam lòng.
Thanh Chỉ nói: " Ta không có, huynh ngươi có. Nhìn huynh ta dám chắc, đừng nói Diệp gia hiện tại, cho dù là Kim Lăng Diệp gia cũng không vây khốn được huynh, đúng chứ? Ta cũng không biết vì cái gì, chỉ là trong lòng cảm thấy như vậy. Huynh có dã tâm, sau này thành tựu hẳn là không nhỏ, cho nên, huynh có thể từ từ, sẽ có hôn sự tốt hơn, sang năm có thể tham gia phủ thí, năm sau là kì thi mùa thu, năm sau nữa chính là kì thi mùa xuân, thi đình, bất quá chỉ có ba năm, huynh hẳn có thể chờ được! ”
Hứa Diễn nghĩ, quả nhiên không sai, Diệp Thanh Chỉ là một người rất thú vị: "Nàng muốn ta cự tuyệt hôn sự này ư? Nhưng mà vì sao ta phải làm điều đó? ”
Thanh Chỉ sửng sốt: " Ta nói như vậy còn chưa rõ ràng hay sao? " Đối với Hứa Diễn mà nói, đó chắc hẳn là là lựa chọn tốt hơn!
Hứa Diễn nhìn về phía phương xa, mặt sông lấp lánh vô số ánh sao, náo nhiệt mà an tường: " Nhưng mà ta không muốn. Vì sao khi gặp ta nàng lại từ chối? ”
Đương nhiên là cảm thấy huynh tương đối nguy hiểm chứ sao, nhưng lời này Thanh Chỉ có thể nói ra ư?
Thanh Chỉ nói: " Ta nghĩ thứ chúng ta muốn khác nhau, ta thì không có dã tâm gì, chỉ hướng tới cuộc sống "thải cúc đông ly hạ", nhưng mà huynh thì khác, ta không có khả năng giúp huynh bất cứ điều gì trên con đường huynh theo đuổi! ”
(*)Thải cúc đông ly hạ
Du nhiên kiến nam sơn.
(Hái cúc dưới bờ rào đông.
Nhàn nhã nhìn núi nam.)
Trợ giúp sao? Hắn trước nay chưa từng nghĩ tới sự trợ giúp của ai, Diệp Thanh Vinh ngược lại muốn giúp, nhưng mỗi một lần giúp là đảo lộn hết lên!
Hứa Diễn nhìn Thanh Chỉ nghiêm túc nói: " Nàng cái gì cũng không làm chính là sự trợ giúp lớn nhất đối với ta rồi. Ngược lại, ta cảm thấy chúng ta rất thích hợp, nàng cảm thấy ta quá khác biệt nên không muốn theo, nhưng mà, bỏ lỡ ta rồi, nàng còn có thể tự chủ mà tìm một người thích hợp hơn sao? ”
Lời này nói ra không khách khí chút nào, Thanh Chỉ cảm thấy dưới lớp mặt hào hoa phong nhã của Hứa Diễn thực ra rất ác liệt, tuy vậy, nàng không thể phản bác được, cũng không tự chủ được mà tự hỏi lòng mình về những lời Hứa Diễn nói.
Quả thật, Hứa Diễn ngoại trừ ưu tú ngoài sức tưởng tượng của nàng ra, những thứ khác đều rất thích hợp. Nếu bỏ lỡ hắn, nói không chừng nàng sẽ không thể tìm được người thích hợp như thế nữa.
Trước giờ, nàng cũng đâu có quyền lựa chọn.
Trong lòng Thanh Chỉ có chút khổ sở, nhưng che dấu rất tốt, nàng nhìn về phía Hứa Diễn: " Vì cái gì? ”
Hứa Diễn cười khẽ: " Đại khái là cảm thấy nàng rất thú vị nha! ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.